CHƯƠNG 986: CỨU NGƯỜI NHƯ CỨU HỎA
Nguyệt Thần đang bị một sinh linh văn minh Thần Hà tu vi Vạn Cổ Cảnh tầng thứ năm canh giữ. Ninh Tiểu Xuyên từng thấy hắn, chính là Thiên Tê Chí Tôn.
Ngoài ra Ninh Tiểu Xuyên còn phát hiện được hơn mưoi võ giả từ Vạn Cổ Cảnh tầng thứ ba trở lên ở năm nơi khác nữa. Tất cả đều là sinh linh thần giới, ai cũng là thiếu niên thiên tài có cơ hội thành thần.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn Thiên Tê Chí Tôn ở phía xa, bảo mọi người sẵn sàng chiến đấu.
Sau khi dặn dò xong, Ninh Tiểu Xuyên chuẩn bị động thủ.
Hắn không muốn kinh động tới những cường giả văn minh Thần Hà kia nên mới lặng lẽ tiếp cận Thiên Tê Chí Tôn.
Để tránh bị phát hiện, hắn thu hết khí tức về mức tối đa, trừ phi là sinh linh Tạo Hóa Cảnh, nếu không thì không một ai phát hiện được hắn.
Lúc này, trong một tòa cung điện bằng thép do một món chí tôn khí biến thành, Thiên Tê Chí Tôn dùng Phược Thần Tỏa trói cứng Nguyệt Thần ở chính giữa điện.
Bất luận Nguyệt Thần có dùng cahs nào cũng không thoát được khỏi Phược Thần Tỏa.
Thiên Tê Chí Tôn ánh mắt đầy dâm đãng nhìn thân thể hoàn mỹ của Nguyệt Thần. Trên thân thể Nguyệt Thần quả thực không chút khiếm khuyết. Dung nhan tinh tế, làn da trắng nõn, những đường cong uyển chuyển, tất cả đều khiến Thiên Tê Chí Tôn dục hỏa bùng cháy.
Nếu không phải vì muốn có truyền thừa Nguyệt Thần từ người nàng thì Thiên Tê Chí Tôn đã làm tới rồi.
Khí chất Nguyệt Thần băng lãnh, ánh mắt nhìn Thiên Tê Chí Tôn đầy căm ghét, hàng lông mày chau lại đầy khinh bỉ Thiên Tê Chí Tôn.
- Hừ, giờ ngươi là người của bản tọa, bản tọa muốn làm gì ngươi thì làm. Ha ha, hãy ngoan ngoãn đưa truyền thừa ra đây cho bản tọa. Nếu không, ta sẽ khiến ngươi muốn sống không được, muốn chết cũng không xong.
Thiên Tê Chí Tôn thấy Nguyệt Thần cứ nhìn hắn lạnh băng, trong lòng vô cùng bực bội, dần mất kiên nhẫn.
Nguyệt Thần vẫn nhìn Thiên Tê Chí Tôn với ánh mắt băng lãnh, môi mím chặt không nói nửa lời.
- Nữ nhân thối tha, ngươi khiến bản tọa mất kiên nhẫn rồi đấy! Ta cũng không có thời gian lằng nhằng với ngươi. Ngươi có truyền thừa của Nguyệt Thần đúng không? Vậy hôm nay ta sẽ cho Nguyệt Thần ngọc khiết băng thánh trở thành “dục vọng nữ thần”, ha ha ha!
Thiên Tê Chí Tôn lấy ra một cái bình thủy tinh trong suốt tinh xảo, bên trong là nửa bình dịch thể thần bí, hình thành vô số đạo khí lưu bên trong bình.
- Khà khà, Nguyệt Thần thì sao? Chỉ cần uống thứ dịch thể này vào, cho dù ngươi có lãnh đạm thế nào cũng biến thành con chó cái động dục mặc cho bản tọa đày đọa. Đúng là mong chờ thật. Nguyệt Thần tương lai lại chỉ là nữ nô của bản tọa, ha ha!
Thiên Tê Chí Tôn cười lớn.
Hắn lập tức mở bình, tiến lại chỗ Nguyệt Thần, chuẩn bị đổ thứ nước đó lên người nàng.
Nguyệt Thần nghe Thiên Tê Chí Tôn nói thì cuối cùng sắc mặt cũng thay đổi.
Một nữ tử dù cao ngạo lãnh đạm đến mức nào đi nữa, nhưng khi biết minh sắp bị một yêu thú ức hiếp thì cũng không thể giữ bình tĩnh được.
Thiên Tê Chí Tôn tiến tới bên cạnh Nguyệt Thần, thi triển một loại thần thuật khiến Nguyệt Thần đứng yên, toàn thân không thể động đậy. Đôi mắt trợn trừng, chỉ có thể nhìn Thiên Tê Chí Tôn đang tới gần.
- Hề hề!
Thiên Tê Chí Tôn cười gian ác, đổ bình từ trên đỉnh đầu Nguyệt Thần xuống.
Dịch thể lập tức biến thành trận mưa ánh sáng túa trên người Nguyệt Thần và chui vào trong cơ thể nàng.
Nguyệt Thần hoảng loạn, lập tức vận Chí Tôn Khí chặn lại thứ dịch thể kia, muốn ép chúng ra ngoài.
Nàng vốn có truyền thừa của Nguyệt Thần cộng với đã luyện hóa một viên thánh phẩm nhân cấp đan, tu vi đã là Vạn Cổ Cảnh tầng thứ ba.
Nhưng thứ dịch thể đó vô cùng cổ quái, cản bản không thể ép ra được. Chúng được huyết dịch của nàng hấp thụ, đồng thời còn dung nhập và xương cốt.
- Giờ ngươi còn lạnh lùng được nữa không?
Thiên Tê Chí Tôn cười khảy, tháo Phược Thần Tỏa, chuẩn bị cưỡng gian Nguyệt Thần, phá hoại sự tự tin, biến nàng hoàn toàn thành nữ nô của hắn.
Đến lúc đó muốn có truyền thừa Nguyệt Thần không phải dễ như trở bàn tay hay sao?
- Thiên Tê Chí Tôn! Sinh linh văn minh Thần Hà các ngươi tu luyện võ đạo như vậy sao?
Ninh Tiểu Xuyên từ xa lao tới, sức mạnh tâm thần của hắn vừa hay thấy được mọi việc vừa xảy ra, trực tiếp lấy Thiên Đế Nhẫn chém xuống cung điện của Thiên Tê Chí Tôn.
Tòa cung điện bằng kim loại tách làm đôi, sức mạnh cường đại đánh bay Thiên Tê Chí Tôn ra xa.
Ninh Tiểu Xuyên đáp xuống đỡ lấy Nguyệt Thần, thân thể nàng mềm nhũn, chân không còn sức lực, ngã vào lòng Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên không nhận ra ánh mắt của Nguyệt Thần khác với bình thường.
Động tĩnh vừa rồi đã kinh động tới hơn mười sinh linh văn minh Thần Hà ở nơi khác. Tất cả đều bay về phía Ninh Tiểu Xuyên bao vây lấy hắn.
Tử Hàn Yên, Tuyết Linh Hư, Đàn Càn hòa thượng cũng tới, lập tức thi triển các loại thần thông đối kháng với sinh linh thần giới.
- Là ngươi, tiểu tử Đại Diêm.
Thiên Tê Chí Tôn nhìn Ninh Tiểu Xuyên mặc Thần Dụ Chí Tôn Chiến Giáp là nhận ra ngay.
Lần đó chúng muốn cướp huyền hoàng khí của Ninh Tiểu Xuyên để vào tầng thứ ba nhưng lại để Ninh Tiểu Xuyên và Cửu Vĩ Yêu Hậu chạy mất.
Giờ hắn đang không biết sao tìm Ninh Tiểu Xuyên, nhưng Ninh Tiểu Xuyên lại tự ra mặt, cũng tiết kiệm được bao công sức cho hắn.
- Tiểu tử, ta đang muốn tìm ngươi, không ngờ ngươi lại tự xuất hiện. Còn dám cướp nữ nô của bản tọa. Vậy ngươi hãy để lại cái mạng này đi!
Trong tay Thiên Tê Chí Tôn xuất hiện một cây chiến chùy cấp chí tôn hoàng khí. Nhún người nhảy một cái, Thiên Tê Chí Tôn lập tức bay cao vài nghìn mét, tay cầm chiến chùy giáng mạnh xuống.
Uỳnh!
Mặt đất rung chuyển dữ dội.
Nơi bị chiến chùy của Thiên Tê Chí Tôn đập thì sụp xuống thành cái hố sâu tầm một mét, còn mấy người Ninh Tiểu Xuyên thì không thấy đâu.
Thiên Tê Chí Tôn đắc ý cười lớn:
- Ha ha, không ngờ tên tiểu tử đấy lại yếu đến vậy. Bị một chùy của ta đập trúng, có lẽ linh hồn cũng tan tành. Nhưng người truyền thừa Nguyệt Thần đâu rồi?
Hắn cho rằng Ninh Tiểu Xuyên chỉ là người ở Đại Diêm, thể chất không thể sánh được với sinh linh thần giới.
Ninh Tiểu Xuyên chẳng qua là dựa vào sức mạnh của Thần Dụ Chí Tôn Chiến Giáp mới ngang ngửa được với hắn mà thôi.
Không đúng!
Đúng lúc ấy Thiên Tê Chí Tôn ý thức được sự bất ổn.
Cho dù con người đó bị một chùy đập chết thì Thần Dụ Chí Tôn Chiến Giáp cũng sẽ không vỡ tan được. Thần Dụ Chí Tôn Chiến Giáp đâu?
Thiên Tê Chí Tôn là sinh linh thần giới, hiểu rõ uy lực của Thần Dụ Chí Tôn Chiến Giáp hơn Ninh Tiểu Xuyên. Cho dù uy lực của một chùy này có mạnh tới đâu cũng không thể phá hủy Thần Dụ Chí Tôn Chiến Giáp được.
Nhưng giờ Thần Dụ Chí Tôn Chiến Giáp không hề thấy trên đất, có nghĩa là Ninh Tiểu Xuyên không bị hắn đập trúng mà đã thoát rồi.
- Sao có thể?
Thiên Tê Chí Tôn không dám tin vào việc đã xảy ra. Với tu vi của hắn, từ trên cao hàng nghìn mét lao xuống có thể nói là tốc độ cực nhanh. Gần như chỉ chớp mắt đã tới mặt đất. Cho dù là hắn cũng không thể tránh được, tốc độ của Ninh Tiểu Xuyên sao có thể nhanh như vậy?
- Hừ!
Đúng lúc Thiên Tê Chí Tôn đang chấn kinh vì tốc độ của Ninh Tiểu Xuyên thì từ trong không trung phát ra tiếng hừ lạnh. Sau đó là Thiên Tê Chí Tôn thấy một đạo thân ảnh trắng đen bay qua mặt hắn, mà tướng mạo của thân ảnh đó thì không nhìn rõ.
Trán Thiên Tê Chí Tôn toát mồ hôi lạnh, ý thức được không ổn, chuẩn bị bỏ chạy.
Lúc ấy, Ninh Tiểu Xuyên hiện ra trước mặt Thiên Tê Chí Tôn, tay cầm Thiên Đế Nhẫn chém tới. Thân thể và cả linh hồn của Thiên Tê Chí Tôn đều bị Ninh Tiểu Xuyên chặt làm đôi, nội tạng bay ra rơi vãi dưới đất.
Chỉ một đao!
Rất nhiều võ giả của Đại Diêm bị bắt tới đây đều đã thấy cảnh đó. Tu vi của Diệt Nhân Vương lại mạnh tới mức này?
Ninh Tiểu Xuyên nhặt chiến chùy cấp chí tôn hoàng khí của Thiên Tê Chí Tôn lên. Phát hiện nó còn nặng hơn Hỗn Thế Chiến Chùy của hắn, nặng tới hai trăm năm mươi tám triệu cân, gấp đôi Hỗn Thế Chiến Chùy.
Ninh Tiểu Xuyên nhanh chóng luyện hóa chiến chùy, biết được tên của nó – Cự Linh Chiến Chùy, là chiến khí một vị Thứ Thần từng dùng.
Cường giả văn minh Thần Hà tới càng ngày càng đông.
Ninh Tiểu Xuyên tay cầm Cự Linh Chiến Chùy xông vào chiến trường khác.
Hắn tới bên cạnh Tiểu Linh Nhi. Lúc này Tiểu Linh Nhi đang giao đấu với cùng lúc ba thiên kiêu Vạn Cổ Cảnh tầng thứ sáu của văn minh Thần Hà.
Ba người này đều là tinh anh, khí tức hùng hồn, sức mạnh cường đại, liên thủ có thể đấu lại được với Tiểu Linh Nhi.
Ba sinh linh thần giới này là huynh đệ tam thai, phối hợp rất ăn ý.
Ninh Tiểu Xuyên cầm chiến chùy bay lên trời, thi triển thần long tật tốc lao xuống, mô phỏng chiêu vừa rồi của Thiên Tê Chí Tôn.
Không thể không nói rằng uy lực của chiêu này thật sự rất lớn. Ngay cả Ninh Tiểu Xuyên cũng cho rằng nếu không phải tốc độ của hắn nhanh hơn cường giả cùng lứa thì chưa chắc hắn đã tránh được.
- Tiểu Linh Nhi, tránh ra!
Vào khoảnh khắc lao xuống, tiếng của Ninh Tiểu Xuyên vang lên trong đầu Tiểu Linh Nhi.
Tiểu Linh Nhi lập tức thi triển tốc độ tối đa, bay đi tựa đạo lưu quang.
Rồi một âm thanh tựa tiếng sấm rền vang khắp khu vực sinh linh Đại Diêm tụ tập ở tầng thứ hai thế giới Phong Thần.
Ba sinh linh thần giới kia đều bị trọng thương, nằm thoi thóp dưới đất, không thể đứng lên được.
Ninh Tiểu Xuyên lạnh lùng nhìn chúng, không chút do dự lại giáng Cự Linh Chiến Chùy xuống, ba sinh linh thần giới lập tức không còn khí tức gì nữa.
Ninh Tiểu Xuyên cảm giác trạng thái của Nguyệt Thần không ổn, liền thu Thần Dụ Chí Tôn Chiến Giáp về bay lại đỡ nàng dậy:
- Sao vậy? Ạch...
Nguyệt Thần ánh mắt mơ màng, gương mặt đỏ ửng, tay mềm mại đưa vào trong áo Ninh Tiểu Xuyên không ngừng vuốt ve.
Ninh Tiểu Xuyên khựng người, lập tức kéo tay Nguyệt Thần ra, nhìn xuống. Miệng nàng hé mở, ánh mắt nhìn hắn đầy khao khát cũng đầy khổ sở. Tay kia của nàng lại thò vào váy mình, có tiếng lép nhép nhỏ vang lên.
Ninh Tiểu Xuyên lập tức nhớ ra vừa rồi Thiên Tê Chí Tôn đổ một thứ dịch thể kỳ quái lên người Nguyệt Thần. Hắn chỉ nghĩ tới giết địch, quên mất chuyện này.
- Chết rồi, phải làm sao đây?
Ninh Tiểu Xuyên lúc này lo cuống cuồng không biết phải làm gì. Thiên Tê Chí Tôn hạ dược với Nguyệt Thần, chắc chắn là thứ dược không tầm thường, nếu không không thể khiến cả võ giả Vạn Cổ Cảnh cũng có phản ứng mạnh thế này.
Nếu không kịp thời giải cứu thì hậu quả khó lường.
Rẹt!
Ngay lúc vừa rồi Nguyệt Thần đã xé một mảnh váy của mình, lộ ra đôi chân ngọc ngà cũng đỏ ửng lên mê người.
- Xin lỗi!
Ninh Tiểu Xuyên nhìn Tử Hàn Yên phía xa, lập tức ôm lấy Nguyệt Thần rời khỏi đây.
Cứu người như cứu hỏa mà!
/1434
|