Mộng Khả Nhi vô cùng không cam tâm. Đây là cơ hội ngàn năm có một, nếu như sử dụng sức mạnh của tuyệt thế cao thủ để giết đi Thần Nam thì đúng là quỷ không biết thần không hay.
Nàng ta nghiến răng, một lần nữa lại tăng thêm sức mạnh của phong ấn. Sức mạnh cuồn cuộn từ trong người nàng ta trào ra, ngập tràn khắp đất trời, linh giác cũng theo đó mà nhanh nhạy hơn rất nhiều, không gian trước mắt nàng ta như sáng bừng lên, lòng sông vốn đen như mực dường như bỗng chốc trở nên trong xanh.
Thần Nam và Tử kim Thần long ở xa, đều cảm thấy một luồng áp lực nặng nề. Sức mạnh cuồn cuộn giống như sóng biển dao động trong không gian, khiến cho người ta sợ hãi.
Thần Nam nghi ngờ, trong lòng bắt đầu suy nghĩ, võ công của nàng ta rốt cuộc là do nàng ta tự tu luyện hay là được thế giới bên ngoài tặng cho.
Nhưng không cần biết là từ con đường nào, thực tế trước mắt cho thấy rõ ràng rằng Mộng Khả Nhi ban nãy chỉ trong chớp mắt đã mạnh lên rất nhiều, e rằng đã từ Ngũ Giai sơ cấp cảnh giới trở thành Ngũ Giai trung cấp cảnh giới, thật sự quá đáng sợ.
Tử kim Thần long sợ hãi rụt cổ. Từ một Thần long hùng mạnh đã trở thành một con rồng lưu manh thực lực tầm thường, gan của nó dường như cũng nhỏ đi nhiều.
Mộng Khả Nhi đứng lên trên Ngọc Liên đài, men theo hướng của Thần Nam bay tới. Tử kim Thần long kéo Thần Nam lặn xuống nước.
Lúc này cả hai dường như đều dự cảm được nguy hiểm, không bơi nhanh trong lòng nước nữa. Trong lòng nước tối đen, Thần Nam túm lấy đuôi Tử kim Thần long lấy tay ra hiệu cho nó. Một người một rồng bơi tới vùng gần bờ sông, sau đó lặn sâu xuống dưới bùn.
Dòng sông bao quanh thành này từ hàng nghìn năm trước đã đựơc tiền nhân dẫn nước từ trong đại sơn về, nước sông dồi dào, lớp bùn dưới lòng sông cũng dày hàng mấy trượng, một người một rồng không tốn bao nhiêu sức lực đã lặn xuống sâu xuống bùn. Với bản lĩnh không tầm thường của hai kẻ này, tạm thời có thể không cần thở, nếu không thì lặn sâu thế này nhất định sẽ không thể nào chịu đựng được.
Lúc này Mộng Khả Nhi hai mắt phát sáng lạnh lẽo rực rỡ, hai đạo hàn quang từ trong mắt nàng ta phát ra, trong chớp mắt đã được thực thể hoá. Cùng với sự tăng lên của võ công, linh giác của nàng ta cũng đã bắt đầu mở ra, dòng sông vốn tối đen bỗng trở nên phát sáng, nàng ta lập tức nhìn thấy những cảnh tượng ở dưới đáy sông
Nàng ta bay nhanh trên mặt dòng sông bao quanh thành, tìm kiếm bóng dáng của Thần Nam và Tử kim Thần long, lúc vượt qua chỗ mà hai người bọn họ ẩn nấp, nàng ta dường như cảm nhận được điều gì nên hơi dừng lại một chút. Cánh Ngọc Liên bên cạnh người nhanh chóng lao vào trong dòng nước sông phát sáng rực rỡ, làm chết vô số cá tôm, sau đó lại lao xuống vùng bùn đất bên dưới lòng sông, khuấy cả lòng nước trở nên đục ngầu.
Thần Nam cảm nhận được những làn sóng năng lượng mà cánh Ngọc Liên phát ra, trong lòng kinh hãi. Tuy nhiên hắn và Tử kim Thần long lặn xuống vùng gần bờ của đáy sông nên không bị ảnh hưởng quá lớn
Mộng Khả Nhi nhíu mày, dừng việc công kích vô nghĩa lại, nhanh chóng lao về phía trước.
Cảm nhận thấy sóng động đáng sợ của cánh Ngọc Liên đang xa dần, Thần Nam và Tử kim Thần long bò ra từ trong đống bùn, ngoi lên trên mặt nước, hít thở một hơi thật dài.
Lúc này Mộng Khả Nhi đã đi cách xa hai nghìn mét, nhìn từ xa trong không trung là một vầng ánh sáng lấp lánh bao bọc lấy nàng ta, màn đêm trở nên sáng chói loá. Tử kim Thần long tới tận lúc này mới dám lên tiếng: "Chúng ta mau chóng nhân cơ hội này để chạy trốn thôi. Chạy về cái gì... Phong học viện, ở nơi đó ả ta nhất đinh không dám hạ thủ.
Thần Nam nhìn theo Mộng Khả Nhi ở trên không trung nơi xa, mắt hắn loé lên hai đạo hàn quang, nói: "Tại sao phải chạy? Đừng quên tối nay chúng ta vì sao mà tới?"
"Ngươi điên rồi! Sức mạnh của con mẹ mìn này vô cùng đáng sợ, chúng ta làm sao có thể là đối thủ của ả được. Có trời mới biết đựơc lúc nào ả ta mới bị sức mạnh của phong ấn phản lại, sơ sẩy ra chúng ta sẽ càng sớm bị ả ta bắt và giết."
Thần Nam lắc đầu nói: "Thời gian chắc cũng sắp tới rồi, hơn nữa nếu như bây giờ bỏ chạy, nói không chừng sẽ bị ả ta phát hiện ra. Không bằng ở trong nước cho an toàn, chúng ta chờ đợi thêm chút nữa, nói không chừng có thể bắt sống được ả."
Đúng trong lúc này, Mộng Khả Nhi ở trên không trung phía xa xa đột nhiên run rẩy, ánh sáng ngũ sắc trên người nàng ta cũng lúc tối lúc sáng. Nàng ta chao đảo liên tục trên không trung, sau đó đột nhiên rơi từ trên không trung xuống, mặc dù rơi rất mạnh nhưng vẫn có thể nhìn thấy đựơc những tình trạng xảy ra trên người nàng ta. Dường như trong chớp mắt nàng ta đã yếu đi rất nhiều, không thể bay trên không trung được.
Mộng Khả Nhi chao đảo rơi từ trên không trung xuống, sau đó rơi xuống bờ sông cách chỗ của Thần Nam khoảng một nghìn mét, ánh sáng xung quanh người nàng ta dần dần mờ đi, cuối cùng ngã ra trên mặt đất.
Tử kim Thần long vô cùng vui mừng, đang định kêu lớn lên, thì bị Thần Nam bịt chặt mồm.
"Nói khẽ chứ!"
"Grwào... cuối cùng cũng đã đợi được tới lúc này! Còn do dự gì nữa, bổn long bây giờ phải báo thù! Tiểu nha đầu đáng ghét đã khiến ta phải chịu đựng bao nhiêu khổ cực, hôm nay nếu như ta không đòi lại cả lãi lẫn vốn thì đã chính là đã uổng là hậu duệ của Long hoàng.
"Đồ rắn bốn chân nhà ngươi có lúc là một tên lưu manh gian giảo, có lúc lại đúng là một con lợn ngu ngốc! Ngươi làm sao có thể dám chắc được đó không phải là một cái bẫy? Nếu như là ả ta cố tình giăng bẫy chúng ta thì sao? Hãy đợi chút đã!"
Tử kim Thần long mặt dù hoảng hốt , nhưng mồm vẫn tỏ ra không phục nói: "Ta đoán rằng ả ta quả thật đã bị sức mạnh của phong ấn phản lại rồi, ngươi cứ nghĩ xa quá!"
"Đồ rồng ngu ngốc, nếu như không tin thì cứ trực tiếp lên phía trước mà xem, nhưng đừng có mà đem có làm liên luỵ tới ta." Thần Nam gõ mạnh lên nó, nói: "Da trên người ngươi còn cứng hơn cả đám đá cuội kia, cho dù có bị ả ta chém tám nhát, mười nhát thì cũng không sao, nhưng ta thì không giống như ngươi, đừng có dẫn ả ta tới nơi đây."
Tử kim Thần long cậy toàn thân cứng như thép, không sợ những nguy hiểm đột nhiên sảy ra, tới bên đoạn sông ở cạnh Mộng Khả Nhi, mới bay lên trên không.
Nó cẩn thận quan sát Mộng Khả Nhi đang nằm trên mặt đất, phát giác ra rằng nàng ta dường như đã hôn mê. Tất cả ánh sáng trên người đều đã biến mất, nàng ta giống như một đoá hoa mỏng manh nằm trên mặt đất, đến cả đạo gia chí bảo Ngọc Liên đài của nàng cũng chưa kịp thu hồi về.
Tử kim Thần long muốn cười thật lớn, nhưng nó là một quái long lưu manh, bỉ ối, mặc dù có lúc không cẩn thận, nhưng không hề ngu ngốc chút nào, thận trọng hạ xuống, sau đó từ từ tiếp cận lại gần Mộng Khả Nhi
Cho tới tận lúc chỉ còn cách Mộng Khả Nhi mấy mét, nó mới thực sự cảm nhận được rằng Mộng Khả Nhi dường như không phải đang giả vờ, bởi vì nói đã không còn cảm thấy dao động năng lượng đáng sợ mạnh mẽ nữa. Ngược lại lúc này cơ thể Mộng Khả Nhi chỉ còn lại những dao động yếu ớt chứng tỏ cơ thể đã rất yếu.
"Ha ha ha... Mẹ mìn ngươi mà cũng có ngày hôm nay? Đúng là phong thủy lưu chuyển, hôm nay ngươi dám chém long đại gia như vậy, nên ta phải cho ngươi biết những thủ đoạn của bổn long, grwào..." Tử kim Thần long mặc dù mồm nói như vậy, nhưng vẫn vô cùng cẩn thận. Những lời nói này của nó chủ yếu là để thăm dò đối phương
"Gwào... quả thật đã hôn mê rồi" Tử kim Thần long cuối cùng cũng tới bên cạnh Mộng Khả Nhi, vừa nhe nanh múa vuốt, vừa cười lớn: "Ha ha ha .... Ha ha ha..."
Tử kim Thần long như nhớ ra điều gì, ác độc kêu lên: "Ta đã từng nói rằng, cách báo thù ngươi tốt nhất chính là... một trăm lần... một trăm lầ. Ta đi tìm tên tiểu tử khốn nạn kia lại, cho ngươi chết."
Nó nhanh chóng như một tia chớp lao lên trên bầu trời, chớp mắt đã tới trước mặt Thần Nam, nói: "Bổn long đoán không hề sai, con mẹ mìn đó quả thật đã không chống chọi được nữa, bây giờ đã hôn mê rồi. Mau đi cùng ta, trừng phạt ả một cách tàn khốc nhất." Nó cười một cách tà ác.
Thần Nam vẫn còn nghi ngờ, cảm thấy có điều gì đó không đúng, nói: "Đừng vội vã, từ từ đêm còn dài, việc gì phải nóng vội, trước hết hãy đợi một lát nữa rồi hãy tính"
Tử kim Thần long cũng không phải ngốc nghếch, suy nghĩ kỹ một lát thấy cũng có lý. Để tránh rơi vào bẫy, họ lúc này vô cùng thận trọng, đối với những chuyện có liên quan tới tính mệnh suy nghĩ vô cùng nhiều, không thể nào có thể dễ dàng tin tưởng Mộng Khả Nhi.
Nửa canh giờ cứ thế trôi qua, bên bờ sông không hề có động tĩnh gì. Mộng Khả Nhi vẫn nằm phủ phục trên mặt đất không hề nhúc nhích còn một người một rồng cảm thấy chắc không có vấn đề gì nữa, mới cẩn thận từ dưới sông bò lên bờ, từ từ tiến đến.
Khí tức mạnh mẽ trên người Mộng Khả Nhi đã không còn nữa, nàng ta nằm cuộn tròn trên mặt đất, dung nhan tuyệt thế vô cùng nhợt nhạt, không còn vẻ của một thánh địa truyền nhân ở mãi trên cao nữa, mà ngược lại, lại vô cùng đáng thương.
Thần Nam dùng toàn bộ công lực của mình rút trường kiếm ở phía sau lưng ra, lay lay chỉ về phía Mộng Khả Nhi, ánh sáng lấp lánh mờ ảo, phát ra hàn quang đáng sợ.
Tử kim Thần long thì không chịu an phận, kêu gào không ngớt. Tuy nhiên khi cách Mộng Khả Nhi chừng bốn trượng, Thần Nam liền ngừng lại. Hắn giơ thanh trường đao trong tay lên cao, sức mạnh cuồn cuộn từ trong người phát ra, ánh sáng của thanh kiếm rừng rực phát ra dài chừng bốn trượng.
Tử kim Thần long kinh ngạc nói: "Ngươi lẽ nào lại muốn giết luôn ả sao?"
Thần Nam không trả lời, trong mắt thấp thoáng hàn quang, cuối cùng giơ thanh trường kiếm chém mạnh về phía trước. Ánh sáng lấp lánh chói mắt chém vào hư không, phát ra những tiếng kêu rít lao về phía Mộng Khả Nhi.
Đúng trong lúc này, Mộng Khả Nhi vốn đang nằm trên mặt đất không hề động đậy đột nhiên mở hai mắt ra, hai đạo hàn quang phát ra từ hai mắt, không hề giống với vẻ đáng thương ban nãy, một luồng sức mạnh đáng sợ phát ra. Nàng ta lưu lại một chiếc bóng ở nơi vừa nằm, trong chớp mắt đã cách xa năm trượng, tránh đòn đánh dữ dội của Thần Nam, đồng thời Ngọc Liên đài cũng được thu lại.
Ánh sáng của thanh kiếm khổng lồ chém bờ sông thành một rãnh lớn dài mấy trượng, cát bụi bay mù mịt, khói tràn ngập. Đúng trong lúc này, Mộng Khả Nhi bắt đầu hành động, tay nắm chặt lấy đoản kiếm, hoá thành một đạo bạch quang lao về phía Thần Nam. Ánh sáng của thanh kiếm lấp lánh chói mắt, hàn khí đáng sợ.
Thần Nam kinh hãi, sử dụng Thần Hư Bộ nhanh chóng lao về phía dòng sông cách đó mười mấy trượng. Mặc dù hắn ta một bước ba trượng, nhưng trước mặt Ngũ Giai cao thủ Mộng Khả Nhi thì tốc độ của hắn ta rõ ràng không thể nào bằng đựơc, vừa mới chạy đựơc hai bước đã bị đối phương đuổi tới.
Mộng Khả Nhi giống như trong chớp mắt có thể di chuyển đựơc, nhanh chóng chặn ngay trước mặt hắn, đoản kiếm trong tay tạo ra một dao động đáng sợ. Một đạo ánh sáng lớn phát ra, chém về phía Thần Nam
Thần Nam biết rằng trước mặt Ngũ Giai cao thủ, hắn không hề có chút cơ hội nào để chiến thắng liền nhanh chóng tránh sang một bên, phát huy Thần Hư Bộ tới cảnh giới cao nhất. Sức mạnh cuồn cuộn giống như con sóng đang phẫn nộ trào ra, một luồng áp lực tấn công mãnh liệt làm hắn như muốn nổ tung, huyết mạch toàn thân hắn như muốn vỡ ra, da thịt khó chịu như bị dao cắt.
Đúng trong lúc này, huyền công gia truyền của Thần Nam dưới sự kích thích của áp lực đáng sợ ở bên ngoài lại bắt đầu nghịch chuyển, chân khí kim sắc trở thành đen như mực, phát ra luồng khí tức quái dị. Với sự nghịch chuyển của huyền công gia truyền, Thần Nam đã chẳng còn gì lạ lẫm, bây giờ chỉ cần sức mạnh khủng khiếp của thế giới bên ngoài kích thích là lập tức huyền công mà hắn tu luyện sẽ bị nghịch chuyển.
Sau khi Huyền công nghịch chuyển, sức mạnh trong người Thần Nam tăng lên, cuồng bạo hơn rất nhiều, nãy rõ ràng là mạnh hơn trước. Tuy nhiên đứng trước mặt Ngũ Giai cao thủ thì vẫn không thấm tháp vào đâu, cho dù hắn đã nhanh chóng thoát ra khỏi vùng ánh sáng của thanh kiếm bao phủ nhưng sau đó sức mạnh dữ dội vẫn khiến cho hắn không có cách nào có thể chống chọi được. Hắn giống như một con thuyền nhỏ giữa biển cả đang bị đợt sóng lớn đánh bật đi.
Sức mạnh khủng khiếp đánh bật Thần Nam ra cách xa mười mấy trượng. Dưới sự đè nén của áp lực, mỗi tấc da thịt của hắn đều xuất hiện vết máu, dường như muốn nứt ra. Hắn lộn vòng trên không trung, miệng thổ huyết, cuối cùng rơi xuống đất.
"Grwào... Mẹ mìn đáng ghét thật là nham hiểm, không ngừng giở âm mưu quỷ kế ra, việc gì cũng tính toán." Tử kim Thần long vừa hận vừa tức, trốn trên không trung không dám lại gần. Tuy nhiên nó cũng chẳng sợ hãi gì, nếu như không ổn nó có thể trốn vào trong lòng sông.
Thần Nam lau vết máu trên miệng, lảo đảo đứng dậy. Hắn lạnh lùng đưa mắt nhìn Mộng Khả Nhi, không ngờ tới bây giờ sức mạnh phong ấn vẫn chưa phản lại ả ta, chắc rằng ả ta đã dùng quỷ kế gì đó để kéo dài thời gian.
Mộng Khả Nhi vẫn áo trắng tung bay, tuyệt thế dung nhan khiến cho trăng sao phải thẹn, không dám tranh toả sáng. Lúc này trên gương mặt nàng ta xuất hiện khí tức lạnh lùng, sự thánh khiết đã dần dần mất đi, phát ra sát khí thấu xương.
"Thần Nam, bây giờ ta xem ngươi sẽ chạy thế nào?" Lời nói lạnh lùng phát ra sát khí, đã thể hiện quyết tâm của nàng ta.
Đúng lúc này, một nguồn dao động năng lượng ngút trời xuất hiện từ bên bờ đối diện của dòng sông bao quanh thành. Dao động cuồn cuộn đáng sợ, khiến cho Thần Nam và Mộng Khả Nhi đều kinh hãi thấy sắc, bởi vì luồng sức mạnh đó đúng là quá mạnh, giống như một một đại dương lớn trong chớp mắt nuốt lấy cả hai người, lại giống như một ngọn núi lớn đè nặng lên trên đầu hai người, khiến cho cả hai đều có cảm giác kinh hãi, người không thể nhúc nhích được chút nào.
Tử kim Thần long trên không trung cũng bị luồng sức mạnh đáng sợ đó bao vây. Nó cũng không thể nhúc nhích được chút nào, sợ hãi nhìn về hướng Tội Ác chi thành.
Sức mạnh phong ấn trong người Mộng Khả Nhi phải chịu sự dồn ép của sức mạnh khủng khiếp từ bên ngoài dưòng như ngay lập tức không thể khống chế được, vẻ mặt nàng ta trong chớp mắt trở nên nhợt nhạt vô cùng, khoé miệng xuất hiện vết máu.
Nàng ta nghiến răng, một lần nữa lại tăng thêm sức mạnh của phong ấn. Sức mạnh cuồn cuộn từ trong người nàng ta trào ra, ngập tràn khắp đất trời, linh giác cũng theo đó mà nhanh nhạy hơn rất nhiều, không gian trước mắt nàng ta như sáng bừng lên, lòng sông vốn đen như mực dường như bỗng chốc trở nên trong xanh.
Thần Nam và Tử kim Thần long ở xa, đều cảm thấy một luồng áp lực nặng nề. Sức mạnh cuồn cuộn giống như sóng biển dao động trong không gian, khiến cho người ta sợ hãi.
Thần Nam nghi ngờ, trong lòng bắt đầu suy nghĩ, võ công của nàng ta rốt cuộc là do nàng ta tự tu luyện hay là được thế giới bên ngoài tặng cho.
Nhưng không cần biết là từ con đường nào, thực tế trước mắt cho thấy rõ ràng rằng Mộng Khả Nhi ban nãy chỉ trong chớp mắt đã mạnh lên rất nhiều, e rằng đã từ Ngũ Giai sơ cấp cảnh giới trở thành Ngũ Giai trung cấp cảnh giới, thật sự quá đáng sợ.
Tử kim Thần long sợ hãi rụt cổ. Từ một Thần long hùng mạnh đã trở thành một con rồng lưu manh thực lực tầm thường, gan của nó dường như cũng nhỏ đi nhiều.
Mộng Khả Nhi đứng lên trên Ngọc Liên đài, men theo hướng của Thần Nam bay tới. Tử kim Thần long kéo Thần Nam lặn xuống nước.
Lúc này cả hai dường như đều dự cảm được nguy hiểm, không bơi nhanh trong lòng nước nữa. Trong lòng nước tối đen, Thần Nam túm lấy đuôi Tử kim Thần long lấy tay ra hiệu cho nó. Một người một rồng bơi tới vùng gần bờ sông, sau đó lặn sâu xuống dưới bùn.
Dòng sông bao quanh thành này từ hàng nghìn năm trước đã đựơc tiền nhân dẫn nước từ trong đại sơn về, nước sông dồi dào, lớp bùn dưới lòng sông cũng dày hàng mấy trượng, một người một rồng không tốn bao nhiêu sức lực đã lặn xuống sâu xuống bùn. Với bản lĩnh không tầm thường của hai kẻ này, tạm thời có thể không cần thở, nếu không thì lặn sâu thế này nhất định sẽ không thể nào chịu đựng được.
Lúc này Mộng Khả Nhi hai mắt phát sáng lạnh lẽo rực rỡ, hai đạo hàn quang từ trong mắt nàng ta phát ra, trong chớp mắt đã được thực thể hoá. Cùng với sự tăng lên của võ công, linh giác của nàng ta cũng đã bắt đầu mở ra, dòng sông vốn tối đen bỗng trở nên phát sáng, nàng ta lập tức nhìn thấy những cảnh tượng ở dưới đáy sông
Nàng ta bay nhanh trên mặt dòng sông bao quanh thành, tìm kiếm bóng dáng của Thần Nam và Tử kim Thần long, lúc vượt qua chỗ mà hai người bọn họ ẩn nấp, nàng ta dường như cảm nhận được điều gì nên hơi dừng lại một chút. Cánh Ngọc Liên bên cạnh người nhanh chóng lao vào trong dòng nước sông phát sáng rực rỡ, làm chết vô số cá tôm, sau đó lại lao xuống vùng bùn đất bên dưới lòng sông, khuấy cả lòng nước trở nên đục ngầu.
Thần Nam cảm nhận được những làn sóng năng lượng mà cánh Ngọc Liên phát ra, trong lòng kinh hãi. Tuy nhiên hắn và Tử kim Thần long lặn xuống vùng gần bờ của đáy sông nên không bị ảnh hưởng quá lớn
Mộng Khả Nhi nhíu mày, dừng việc công kích vô nghĩa lại, nhanh chóng lao về phía trước.
Cảm nhận thấy sóng động đáng sợ của cánh Ngọc Liên đang xa dần, Thần Nam và Tử kim Thần long bò ra từ trong đống bùn, ngoi lên trên mặt nước, hít thở một hơi thật dài.
Lúc này Mộng Khả Nhi đã đi cách xa hai nghìn mét, nhìn từ xa trong không trung là một vầng ánh sáng lấp lánh bao bọc lấy nàng ta, màn đêm trở nên sáng chói loá. Tử kim Thần long tới tận lúc này mới dám lên tiếng: "Chúng ta mau chóng nhân cơ hội này để chạy trốn thôi. Chạy về cái gì... Phong học viện, ở nơi đó ả ta nhất đinh không dám hạ thủ.
Thần Nam nhìn theo Mộng Khả Nhi ở trên không trung nơi xa, mắt hắn loé lên hai đạo hàn quang, nói: "Tại sao phải chạy? Đừng quên tối nay chúng ta vì sao mà tới?"
"Ngươi điên rồi! Sức mạnh của con mẹ mìn này vô cùng đáng sợ, chúng ta làm sao có thể là đối thủ của ả được. Có trời mới biết đựơc lúc nào ả ta mới bị sức mạnh của phong ấn phản lại, sơ sẩy ra chúng ta sẽ càng sớm bị ả ta bắt và giết."
Thần Nam lắc đầu nói: "Thời gian chắc cũng sắp tới rồi, hơn nữa nếu như bây giờ bỏ chạy, nói không chừng sẽ bị ả ta phát hiện ra. Không bằng ở trong nước cho an toàn, chúng ta chờ đợi thêm chút nữa, nói không chừng có thể bắt sống được ả."
Đúng trong lúc này, Mộng Khả Nhi ở trên không trung phía xa xa đột nhiên run rẩy, ánh sáng ngũ sắc trên người nàng ta cũng lúc tối lúc sáng. Nàng ta chao đảo liên tục trên không trung, sau đó đột nhiên rơi từ trên không trung xuống, mặc dù rơi rất mạnh nhưng vẫn có thể nhìn thấy đựơc những tình trạng xảy ra trên người nàng ta. Dường như trong chớp mắt nàng ta đã yếu đi rất nhiều, không thể bay trên không trung được.
Mộng Khả Nhi chao đảo rơi từ trên không trung xuống, sau đó rơi xuống bờ sông cách chỗ của Thần Nam khoảng một nghìn mét, ánh sáng xung quanh người nàng ta dần dần mờ đi, cuối cùng ngã ra trên mặt đất.
Tử kim Thần long vô cùng vui mừng, đang định kêu lớn lên, thì bị Thần Nam bịt chặt mồm.
"Nói khẽ chứ!"
"Grwào... cuối cùng cũng đã đợi được tới lúc này! Còn do dự gì nữa, bổn long bây giờ phải báo thù! Tiểu nha đầu đáng ghét đã khiến ta phải chịu đựng bao nhiêu khổ cực, hôm nay nếu như ta không đòi lại cả lãi lẫn vốn thì đã chính là đã uổng là hậu duệ của Long hoàng.
"Đồ rắn bốn chân nhà ngươi có lúc là một tên lưu manh gian giảo, có lúc lại đúng là một con lợn ngu ngốc! Ngươi làm sao có thể dám chắc được đó không phải là một cái bẫy? Nếu như là ả ta cố tình giăng bẫy chúng ta thì sao? Hãy đợi chút đã!"
Tử kim Thần long mặt dù hoảng hốt , nhưng mồm vẫn tỏ ra không phục nói: "Ta đoán rằng ả ta quả thật đã bị sức mạnh của phong ấn phản lại rồi, ngươi cứ nghĩ xa quá!"
"Đồ rồng ngu ngốc, nếu như không tin thì cứ trực tiếp lên phía trước mà xem, nhưng đừng có mà đem có làm liên luỵ tới ta." Thần Nam gõ mạnh lên nó, nói: "Da trên người ngươi còn cứng hơn cả đám đá cuội kia, cho dù có bị ả ta chém tám nhát, mười nhát thì cũng không sao, nhưng ta thì không giống như ngươi, đừng có dẫn ả ta tới nơi đây."
Tử kim Thần long cậy toàn thân cứng như thép, không sợ những nguy hiểm đột nhiên sảy ra, tới bên đoạn sông ở cạnh Mộng Khả Nhi, mới bay lên trên không.
Nó cẩn thận quan sát Mộng Khả Nhi đang nằm trên mặt đất, phát giác ra rằng nàng ta dường như đã hôn mê. Tất cả ánh sáng trên người đều đã biến mất, nàng ta giống như một đoá hoa mỏng manh nằm trên mặt đất, đến cả đạo gia chí bảo Ngọc Liên đài của nàng cũng chưa kịp thu hồi về.
Tử kim Thần long muốn cười thật lớn, nhưng nó là một quái long lưu manh, bỉ ối, mặc dù có lúc không cẩn thận, nhưng không hề ngu ngốc chút nào, thận trọng hạ xuống, sau đó từ từ tiếp cận lại gần Mộng Khả Nhi
Cho tới tận lúc chỉ còn cách Mộng Khả Nhi mấy mét, nó mới thực sự cảm nhận được rằng Mộng Khả Nhi dường như không phải đang giả vờ, bởi vì nói đã không còn cảm thấy dao động năng lượng đáng sợ mạnh mẽ nữa. Ngược lại lúc này cơ thể Mộng Khả Nhi chỉ còn lại những dao động yếu ớt chứng tỏ cơ thể đã rất yếu.
"Ha ha ha... Mẹ mìn ngươi mà cũng có ngày hôm nay? Đúng là phong thủy lưu chuyển, hôm nay ngươi dám chém long đại gia như vậy, nên ta phải cho ngươi biết những thủ đoạn của bổn long, grwào..." Tử kim Thần long mặc dù mồm nói như vậy, nhưng vẫn vô cùng cẩn thận. Những lời nói này của nó chủ yếu là để thăm dò đối phương
"Gwào... quả thật đã hôn mê rồi" Tử kim Thần long cuối cùng cũng tới bên cạnh Mộng Khả Nhi, vừa nhe nanh múa vuốt, vừa cười lớn: "Ha ha ha .... Ha ha ha..."
Tử kim Thần long như nhớ ra điều gì, ác độc kêu lên: "Ta đã từng nói rằng, cách báo thù ngươi tốt nhất chính là... một trăm lần... một trăm lầ. Ta đi tìm tên tiểu tử khốn nạn kia lại, cho ngươi chết."
Nó nhanh chóng như một tia chớp lao lên trên bầu trời, chớp mắt đã tới trước mặt Thần Nam, nói: "Bổn long đoán không hề sai, con mẹ mìn đó quả thật đã không chống chọi được nữa, bây giờ đã hôn mê rồi. Mau đi cùng ta, trừng phạt ả một cách tàn khốc nhất." Nó cười một cách tà ác.
Thần Nam vẫn còn nghi ngờ, cảm thấy có điều gì đó không đúng, nói: "Đừng vội vã, từ từ đêm còn dài, việc gì phải nóng vội, trước hết hãy đợi một lát nữa rồi hãy tính"
Tử kim Thần long cũng không phải ngốc nghếch, suy nghĩ kỹ một lát thấy cũng có lý. Để tránh rơi vào bẫy, họ lúc này vô cùng thận trọng, đối với những chuyện có liên quan tới tính mệnh suy nghĩ vô cùng nhiều, không thể nào có thể dễ dàng tin tưởng Mộng Khả Nhi.
Nửa canh giờ cứ thế trôi qua, bên bờ sông không hề có động tĩnh gì. Mộng Khả Nhi vẫn nằm phủ phục trên mặt đất không hề nhúc nhích còn một người một rồng cảm thấy chắc không có vấn đề gì nữa, mới cẩn thận từ dưới sông bò lên bờ, từ từ tiến đến.
Khí tức mạnh mẽ trên người Mộng Khả Nhi đã không còn nữa, nàng ta nằm cuộn tròn trên mặt đất, dung nhan tuyệt thế vô cùng nhợt nhạt, không còn vẻ của một thánh địa truyền nhân ở mãi trên cao nữa, mà ngược lại, lại vô cùng đáng thương.
Thần Nam dùng toàn bộ công lực của mình rút trường kiếm ở phía sau lưng ra, lay lay chỉ về phía Mộng Khả Nhi, ánh sáng lấp lánh mờ ảo, phát ra hàn quang đáng sợ.
Tử kim Thần long thì không chịu an phận, kêu gào không ngớt. Tuy nhiên khi cách Mộng Khả Nhi chừng bốn trượng, Thần Nam liền ngừng lại. Hắn giơ thanh trường đao trong tay lên cao, sức mạnh cuồn cuộn từ trong người phát ra, ánh sáng của thanh kiếm rừng rực phát ra dài chừng bốn trượng.
Tử kim Thần long kinh ngạc nói: "Ngươi lẽ nào lại muốn giết luôn ả sao?"
Thần Nam không trả lời, trong mắt thấp thoáng hàn quang, cuối cùng giơ thanh trường kiếm chém mạnh về phía trước. Ánh sáng lấp lánh chói mắt chém vào hư không, phát ra những tiếng kêu rít lao về phía Mộng Khả Nhi.
Đúng trong lúc này, Mộng Khả Nhi vốn đang nằm trên mặt đất không hề động đậy đột nhiên mở hai mắt ra, hai đạo hàn quang phát ra từ hai mắt, không hề giống với vẻ đáng thương ban nãy, một luồng sức mạnh đáng sợ phát ra. Nàng ta lưu lại một chiếc bóng ở nơi vừa nằm, trong chớp mắt đã cách xa năm trượng, tránh đòn đánh dữ dội của Thần Nam, đồng thời Ngọc Liên đài cũng được thu lại.
Ánh sáng của thanh kiếm khổng lồ chém bờ sông thành một rãnh lớn dài mấy trượng, cát bụi bay mù mịt, khói tràn ngập. Đúng trong lúc này, Mộng Khả Nhi bắt đầu hành động, tay nắm chặt lấy đoản kiếm, hoá thành một đạo bạch quang lao về phía Thần Nam. Ánh sáng của thanh kiếm lấp lánh chói mắt, hàn khí đáng sợ.
Thần Nam kinh hãi, sử dụng Thần Hư Bộ nhanh chóng lao về phía dòng sông cách đó mười mấy trượng. Mặc dù hắn ta một bước ba trượng, nhưng trước mặt Ngũ Giai cao thủ Mộng Khả Nhi thì tốc độ của hắn ta rõ ràng không thể nào bằng đựơc, vừa mới chạy đựơc hai bước đã bị đối phương đuổi tới.
Mộng Khả Nhi giống như trong chớp mắt có thể di chuyển đựơc, nhanh chóng chặn ngay trước mặt hắn, đoản kiếm trong tay tạo ra một dao động đáng sợ. Một đạo ánh sáng lớn phát ra, chém về phía Thần Nam
Thần Nam biết rằng trước mặt Ngũ Giai cao thủ, hắn không hề có chút cơ hội nào để chiến thắng liền nhanh chóng tránh sang một bên, phát huy Thần Hư Bộ tới cảnh giới cao nhất. Sức mạnh cuồn cuộn giống như con sóng đang phẫn nộ trào ra, một luồng áp lực tấn công mãnh liệt làm hắn như muốn nổ tung, huyết mạch toàn thân hắn như muốn vỡ ra, da thịt khó chịu như bị dao cắt.
Đúng trong lúc này, huyền công gia truyền của Thần Nam dưới sự kích thích của áp lực đáng sợ ở bên ngoài lại bắt đầu nghịch chuyển, chân khí kim sắc trở thành đen như mực, phát ra luồng khí tức quái dị. Với sự nghịch chuyển của huyền công gia truyền, Thần Nam đã chẳng còn gì lạ lẫm, bây giờ chỉ cần sức mạnh khủng khiếp của thế giới bên ngoài kích thích là lập tức huyền công mà hắn tu luyện sẽ bị nghịch chuyển.
Sau khi Huyền công nghịch chuyển, sức mạnh trong người Thần Nam tăng lên, cuồng bạo hơn rất nhiều, nãy rõ ràng là mạnh hơn trước. Tuy nhiên đứng trước mặt Ngũ Giai cao thủ thì vẫn không thấm tháp vào đâu, cho dù hắn đã nhanh chóng thoát ra khỏi vùng ánh sáng của thanh kiếm bao phủ nhưng sau đó sức mạnh dữ dội vẫn khiến cho hắn không có cách nào có thể chống chọi được. Hắn giống như một con thuyền nhỏ giữa biển cả đang bị đợt sóng lớn đánh bật đi.
Sức mạnh khủng khiếp đánh bật Thần Nam ra cách xa mười mấy trượng. Dưới sự đè nén của áp lực, mỗi tấc da thịt của hắn đều xuất hiện vết máu, dường như muốn nứt ra. Hắn lộn vòng trên không trung, miệng thổ huyết, cuối cùng rơi xuống đất.
"Grwào... Mẹ mìn đáng ghét thật là nham hiểm, không ngừng giở âm mưu quỷ kế ra, việc gì cũng tính toán." Tử kim Thần long vừa hận vừa tức, trốn trên không trung không dám lại gần. Tuy nhiên nó cũng chẳng sợ hãi gì, nếu như không ổn nó có thể trốn vào trong lòng sông.
Thần Nam lau vết máu trên miệng, lảo đảo đứng dậy. Hắn lạnh lùng đưa mắt nhìn Mộng Khả Nhi, không ngờ tới bây giờ sức mạnh phong ấn vẫn chưa phản lại ả ta, chắc rằng ả ta đã dùng quỷ kế gì đó để kéo dài thời gian.
Mộng Khả Nhi vẫn áo trắng tung bay, tuyệt thế dung nhan khiến cho trăng sao phải thẹn, không dám tranh toả sáng. Lúc này trên gương mặt nàng ta xuất hiện khí tức lạnh lùng, sự thánh khiết đã dần dần mất đi, phát ra sát khí thấu xương.
"Thần Nam, bây giờ ta xem ngươi sẽ chạy thế nào?" Lời nói lạnh lùng phát ra sát khí, đã thể hiện quyết tâm của nàng ta.
Đúng lúc này, một nguồn dao động năng lượng ngút trời xuất hiện từ bên bờ đối diện của dòng sông bao quanh thành. Dao động cuồn cuộn đáng sợ, khiến cho Thần Nam và Mộng Khả Nhi đều kinh hãi thấy sắc, bởi vì luồng sức mạnh đó đúng là quá mạnh, giống như một một đại dương lớn trong chớp mắt nuốt lấy cả hai người, lại giống như một ngọn núi lớn đè nặng lên trên đầu hai người, khiến cho cả hai đều có cảm giác kinh hãi, người không thể nhúc nhích được chút nào.
Tử kim Thần long trên không trung cũng bị luồng sức mạnh đáng sợ đó bao vây. Nó cũng không thể nhúc nhích được chút nào, sợ hãi nhìn về hướng Tội Ác chi thành.
Sức mạnh phong ấn trong người Mộng Khả Nhi phải chịu sự dồn ép của sức mạnh khủng khiếp từ bên ngoài dưòng như ngay lập tức không thể khống chế được, vẻ mặt nàng ta trong chớp mắt trở nên nhợt nhạt vô cùng, khoé miệng xuất hiện vết máu.
/286
|