Một câu nói nhẹ nhàng khiến Thần Nam lập tức động dung, trong lòng hắn thoáng qua vô số ý nghĩ,ân, là thật hay giả, hay là nàng đang thử hắn? Nếu là thật, kết mình với nàng không phải sẽ có thêm một minh hữu cực mạnh, bớt đi một địch thủ khó nhằn sao? Nếu là giả thì nàng định làm gì?
"Nhìn thẳng vào mắt muội xem muội có nói dối không?"
Nam Cung Tiên Nhi tỏ vẻ nghiêm túc:
"Muội đã nghĩ kỹ rồi, muội không có nói đùa, cũng không có quỷ kế, bởi như thế không đáng, như quả muốn đối phó với huynh, thì muội còn có rất nhiều cách."
Ngay trong lúc này, Thần Nam xác định nàng không nói dối, mà đang nói thật, nếu muốn đối phó với hắn, căn bản không cần dùng phương pháp này.
"Vì cái gì?" Thần Nam hỏi.
"Rất đơn giản, muội thông qua chàng mà đối phó với Mộng Khả Nhi, đối phó với Đạm Đài thánh địa."
Ánh mắt Nam Cung Tiên Nhi tỏ ra kiên định, sắc mặt thành thật.
Thần Nam muốn cười mà dám cười, hắn hiểu được ân ân oán oán giữa Tình Dục đạo và Đạm Đài thánh địa, xem ra lời đồn không phải giả, ân oán giữa hai thánh địa quả là khó hóa giải.
"Muội biết Mộng Khả Nhi cũng muốn kéo huynh về phe ả, muội phải khiến nguyện vọng của ả thành công cốc. Ha ha, không ần nhìn muội như thế, muội không phải loại người hẹp hòi chỉ biết phục cừu, chẳng qua muội muốn có thêm một minh hữu cường đại, lại tặng thêm cho địch nhân một cường địch, đó đều là chuyện rất bình thường thôi mà. Muội không phải không hiểu thực lực của huynh, gần đây đã có đột phá, đủ để liệt vào thập đại thanh niên cao thủ của Đông đại lục, nhân tài như vậy không đáng cho muội lôi kéo sao? Lẽ nào xưa nay huynh vẫn coi thường chính bản thân mình?"
Nam Cung Tiên Nhi mỉm cười hỏi.
Thần Nam lắc đầu:
"Nàng thấy thế có thưc tế không? Ta tưởng nàng cũng biết rõ ân oan giữa ta và Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương, truyền nhân các tà đạo thánh địa đều muốn tìm cơ hội đánh bại ta. Nàng cũng là truyền nhân tà đạo thánh địa, vậy những truyền nhân khác sẽ nghĩ sao?"
Nam Cung Tiên Nhi bật cười, nói:
"Muội đương nhiên biết được quan hệ lợi hại trong chuyện này, chẳng qua tà đạo thánh địa tuy bất đồng với chính đạo thánh địa nhưng lại không có quá nhiều điều ràng buộc lẫn nhau. Muội kết minh với huynh tịnh không có nghĩa rằng các thánh địa khác không thể coi huynh là cừu địch, đây chỉ là kết minh riêng giữa chúng ta, không phải đại kết minh giữa các thánh địa."
Thần Nam uống một ngụm trà, nói:
"Lại có hảo sự thế sao! Muội chẳng qua muốn ta trợ lực muội, nhưng đối với ta thì có gì tốt đẹp? Lại để ta trở mặt với Mộng Khả Nhi, về phe tà đạo thánh địa, kết quả chỉ kết minh được với nàng còn truyền nhân các đạo khác vẫn là địch thủ, hóa ra ta đã đắc tội với cả chính tà lưỡng đạo. Nàng chắc không ngây thơ đến mức cho rằng ta sẽ đồng ý chứ?"
Nam Cung Tiên Nhi liền lắc đầu, nói:
"Nghe muội từ từ nói đã. Huynh và Mộng Khả Nhi cũng đâu phải thực lòng liên minh, muội muốn dấu đi, muội thực có tin tức đích xác về truyện này. Hiện thời huynh kết minh với ả thì đến phút chót vẫn phải đấu với nhau một trận. Kết minh với muội chắc chắn chúng ta không có xung đột. Huynh kết minh với Mộng Khả Nhi, truyền nhân lục đại tà đạo thánh địa đều dựa vào đó coi huynh là cừu địch, còn kết minh với muội, trong các thánh địa chính đạo, trừ Mộng Khả Nhi ra sẽ không ai cảm thấy bị mất mặt, coi huynh là cừu địch. Nói dễ nghe, bọn họ là người chính trực, còn nói khó nghe, bọn họ cổ hủ."
Thần Nam kinh ngạc nói: "Thật ư?"
"Đương nhiên, huynh và muội kết minh riêng thế này, là để đối phó với Đạm Đài cổ thánh địa, chứ không phải toàn bộ chính đạo thánh địa, đương nhiên không khiến mấy tên ngụy quân tử cổ hủ đó truy sát huynh. Còn nếu như nói ngược lại, tà đạo thánh địa cũng không nói đạo lí như thế đâu."
Thần Nam thở dài:
"Chả trách lại phân chia chính tà. Bất quá, muội đã nói tà đạo thánh địa có thù tất báo, huynh đã kết oán với Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương, truyền nhân các đạo khác khẳng định sẽ coi huynh là địch thủ. Huynh thật không muốn phải tìm đường sống giữa hai đạo chính tà!"
Nam Cung Tiên Nhi bật cười, dung nhan tuyệt sắc mê hoặc khiến cả gian phòng sáng lên không ít.
"Ha ha, kết minh với muội, muội không để huynh chịu thiệt. Chúng ta là minh hữu, ca ca muội tất không coi huynh là địch nhân, muội cũng có thể thuyết phục hai, ba người khác không tìm huynh quyết đấu. Huynh coi, như thế vì sau, chỉ còn bọn Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương cùng hai người khác coi huynh là cừu địch mà thôi. Hơn nữa Hạng Thiên vì muốn tìm huynh lấy lại thể diện, bất luận thế nào cũng không liên thủ với người khác đối phó huynh. Ha ha, huynh xem đó, muội tốt với huynh như vậy, đưa huynh vào một vị trí tuyệt vời, không còn phải hứng chịu sóng gió nữa, giảm thiểu được bao nhiêu cường địch. Huynh muốn đa tạ muội thế nào?"
Nam Cung Tiên Nhi lại cười dụ hoặc, dung nhan điên đảo chúng sinh quyến rũ cùng cực.
Thần Nam nheo mắt nghĩ ngợi, nói: "Muội đúng là một thuyết khách làm người khác không thể từ chối, hiện giờ huynh hiện tại phi thường động tâm, nếu đúng như muội nói, huynh ắt bớt đi được rất nhiều cường địch."
Nam Cung Tiên Nhi cười nói:
"Vậy còn do dự gì nữa, muội không đối xử tệ với bạn bè đâu."
Thần Nam nói:
"Muội rốt cục coi trọng huynh ở phương diện nào?"
"Thứ nhất, huynh đang lúc đỉnh cao, uy danh tại tu luyện giới không nhỏ, có sức ảnh hưởng nhất định.Thứ hai, thực lực của huynh mạnh, đủ để liệt vào hàng thập đại thanh niên cao thủ của Đông đại lục, hơn nữa tiến bộ cực nhanh, là một người có tiềm lực siêu hạng, muội thấy tương lai huynh sẽ rất rực rỡ."
Nam Cung Tiên Nhi chậm rãi:
"Muội đã nói rất trực tiếp, còn gì nữa không."
Thần Nam gật gật đầu nói:
"Huynh cũng muốn nghe lời thật. Ân, nói cho cùng muội coi trọng thực lực của huynh. Hảo, huynh cùng muội kết minh."
Hai người mật nghị trong phòng rất lâu, sau cùng Nam Cung Tiên Nhi gọi người mang rượu lên tiếp đãi Thần Nam, hai người vừa ăn vừa bàn luận vô cùng hứng thú.
Sau cùng Nam Cung Tiên Nhi cười nói:
"Huynh phản bội Mộng Khả Nhi như vầy, không hiểu sẽ đối xử với ả thế nào?"
"Không cần thử huynh, muội đã biết huynh và nàng ta ngầm tranh đấu, chắc cũng biết huynh và nàng ta đang diễn trò với nhau. Hơn nữa cũng không thể coi là huynh không giữ minh ước bởi ước định giữa bọn huynh chủ yếu để đối phó với Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương. Ước định này không thay đổi, vì thế huynh không phản bội minh ước."
Nam Cung Tiên Nhi quả thực là bách biến ma nữ,nàng điềm nhiên mỉm cười nói:
"Được, mong rằng chúng ta hợp tác vui vẻ."
Thần Nam gật đầu, sau đó không thèm ý tứ nói:
"Huynh từng nghe nói về ân oán giữa Đạm Đài thánh địa và Tình Dục đạo, rốt cục muội muốn đối phó họ thế nào?"
"Không có gì, chỉ giúp mỗi nữ tử trong Đạm Đài thánh địa tìm được một nam nhân tâm ái." Nam Cung Tiên Nhi mỉm cười kiều mị.
Thần Nam lạnh buốt, trong mắt người đời, những nữ tử của Đạm Đài thánh địa trinh khiết vô cùng, cả đời không lấy chồng, ý muốn này của Nam Cung Tiên Nhi quả thật tà ác, nếu nó thành hiện thực, chắc chắn Đạm Đài thánh địa triệt để luân lạc, từ đó không còn tồn tại nữa."
Cả nửa ngày sau Thần Nam mới nói được hai chữ: "Thật vậy!"
Nam Cung Tiên Nhi mặt đầy nét cười, dịu dàng nói:
"Bọn họ không biết tình cảm thú vị thế nào, không biết cách hưởng thụ cuộc sống. Muội làm thế để giúp họ thoát khỏi bùn lầy, lấy lại quyền lợi nữ nhân mà họ bị đoạt mất, đến cuối cùng thế nào họ cũng cảm tạ muội."
Thần Nam vô ngôn, bất quá hắn thực sự bội phục Nam Cung Tiên Nhi, thủ đoạn này còn đáng sợ hơn giết sạch Đạm Đài thánh địa, bèn giơ ngón cái lên khen: "Bội phục!"
Sau đó hắn cười cợt:
"Muội tận tâm tận lực với các nữ tử Đạm Đài thánh địa, thế có nghĩ đến chung thân đại sự của mình chưa? Chúng ta vừa mới kết minh, ồ, kì thật huynh thấy quan hệ giữ chúng ta có thể tiến thêm một bước, hắc hắc..."
Nam Cung Tiên Nhi lại mỉm cười kiều mị, tuyệt đại dung nhan tràn đầy nét mê hoặc:
"Yên tâm, muội muốn lập một tòa hậu cung thật lớn, nói cho huynh hay, không thể thiếu vị trí của huynh được, người đầu tiên muội cưới là huynh để huynh là chính cung thân vương."
Thần Nam kinh hãi há mồm trợn mắt, thất thanh nói:
"Muội muốn lập một tòa hậu cung thật lớn? Ta ngất!"
Nam Cung Tiên Nhi liếc hắn:
"Có gì lạ đâu, thế nào, không được sao? Nam nhân các người tam thê tứ thiếp, lại không thể chấp nhân nữ nhân bọn muội lấy nhiều trượng phu sao? Thế giới này quá bất công, muội phải cải biến tất cả, triệt để giải phóng tư tưởng cho nữ nhân!"
"Điên rồi!" Thần Nam thở dài:
"Thật quá điên cuồng, nếu như muội đề cập đến chuyện một vợ một chồng, huynh không có gì để nói, muội lại muốn cưới vô số nam nhân, thật là thái quá! Không nói đến ngươi trên đại lục phỉ báng, chỉ sợ là phụ mẫu muội cũng không đồng ý như vậy. Huynh biết Tình Dục đạo có quan niệm "giải phóng triệt để" nhưng không thể thành hiện thực được!"
"Muội tịnh không cầu cho người ta đồng tình, muội chỉ muốn phá tan tư tưởng kìm kẹp nữ tử, muội tin rằng sau mấy chục năm, mấy trăm năm nữa sẽ có người chấp nhận nó."
"Huynh ngất mất, quả thật không còn gì để nói vói muội, huynh vừa nghe muội giảng giải tư tưởng vĩ đại về giải phóng. Sau này trước mặt người khác, không nên nói rằng huynh quen muội, huynh sợ bị người khác coi mình là một kẻ trong hậu cung của muội. Muội cứ tiếp tục mơ mộng đi, huynh phải cáo từ."
"Ha ha..." Nam Cung Tiên Nhi cười rũ rượi, nhu mì nói:
"Muội biết nam nhân đều như vậy. Tốt thôi, nói đùa với huynh thôi."
Thần Nam cười nhạo nói:
"Chẳng có điểm nào đáng cười cả, hiện tại không có nam nhân nào nguyện ý trở thành người nơi hậu cung của muội, dẫu muội là thần nữ chuyển thế cũng không được. Không ai nguyện ý bị cắm mấy chục, mấy trăm cái sừng hết."
"Hừ, không hiểu gì thú vị! Kì thật muội không có lòng tham, muốn đem những người xinh xắn trong lục đại tà đạo thánh địa và các chính đạo thánh địa gả cho nhau."
Vẻ mặt Nam Cung Tiên Nhi trên mặt đầy nét cười
"Huynh không có cùng quan điểm với muội, huynh sợ muội rồi, cáo từ, tái kiến!"
Thần Nam không muốn tiếp tục dây dưa với nữ tử kiểu này
. Nam Cung Tiên Nhi tỏ ra bất mãn, bực tức nói:
"Hừ, không có lương tâm, muội muốn huynh là người đầu tiên vào hậu cung trở thành chính cung thân vương mà!"
Thần Nam vòng tay nói:
"Muội muội tha cho huynh đi, tuy muội đẹp nổi danh thiên hạ nhưng tư tưởng quá ư kinh thế hãi tục, loại tục nhân như huynh vô phúc tiếp thụ a!."
Thần Nam vội vàng chạy khỏi khách sạn.
"Không cần nôn nóng, chuyện hôm nay không nên để lộ phong thanh, chúng ta bí mật tiến hành."
"Biết rồi."
"Nhìn thẳng vào mắt muội xem muội có nói dối không?"
Nam Cung Tiên Nhi tỏ vẻ nghiêm túc:
"Muội đã nghĩ kỹ rồi, muội không có nói đùa, cũng không có quỷ kế, bởi như thế không đáng, như quả muốn đối phó với huynh, thì muội còn có rất nhiều cách."
Ngay trong lúc này, Thần Nam xác định nàng không nói dối, mà đang nói thật, nếu muốn đối phó với hắn, căn bản không cần dùng phương pháp này.
"Vì cái gì?" Thần Nam hỏi.
"Rất đơn giản, muội thông qua chàng mà đối phó với Mộng Khả Nhi, đối phó với Đạm Đài thánh địa."
Ánh mắt Nam Cung Tiên Nhi tỏ ra kiên định, sắc mặt thành thật.
Thần Nam muốn cười mà dám cười, hắn hiểu được ân ân oán oán giữa Tình Dục đạo và Đạm Đài thánh địa, xem ra lời đồn không phải giả, ân oán giữa hai thánh địa quả là khó hóa giải.
"Muội biết Mộng Khả Nhi cũng muốn kéo huynh về phe ả, muội phải khiến nguyện vọng của ả thành công cốc. Ha ha, không ần nhìn muội như thế, muội không phải loại người hẹp hòi chỉ biết phục cừu, chẳng qua muội muốn có thêm một minh hữu cường đại, lại tặng thêm cho địch nhân một cường địch, đó đều là chuyện rất bình thường thôi mà. Muội không phải không hiểu thực lực của huynh, gần đây đã có đột phá, đủ để liệt vào thập đại thanh niên cao thủ của Đông đại lục, nhân tài như vậy không đáng cho muội lôi kéo sao? Lẽ nào xưa nay huynh vẫn coi thường chính bản thân mình?"
Nam Cung Tiên Nhi mỉm cười hỏi.
Thần Nam lắc đầu:
"Nàng thấy thế có thưc tế không? Ta tưởng nàng cũng biết rõ ân oan giữa ta và Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương, truyền nhân các tà đạo thánh địa đều muốn tìm cơ hội đánh bại ta. Nàng cũng là truyền nhân tà đạo thánh địa, vậy những truyền nhân khác sẽ nghĩ sao?"
Nam Cung Tiên Nhi bật cười, nói:
"Muội đương nhiên biết được quan hệ lợi hại trong chuyện này, chẳng qua tà đạo thánh địa tuy bất đồng với chính đạo thánh địa nhưng lại không có quá nhiều điều ràng buộc lẫn nhau. Muội kết minh với huynh tịnh không có nghĩa rằng các thánh địa khác không thể coi huynh là cừu địch, đây chỉ là kết minh riêng giữa chúng ta, không phải đại kết minh giữa các thánh địa."
Thần Nam uống một ngụm trà, nói:
"Lại có hảo sự thế sao! Muội chẳng qua muốn ta trợ lực muội, nhưng đối với ta thì có gì tốt đẹp? Lại để ta trở mặt với Mộng Khả Nhi, về phe tà đạo thánh địa, kết quả chỉ kết minh được với nàng còn truyền nhân các đạo khác vẫn là địch thủ, hóa ra ta đã đắc tội với cả chính tà lưỡng đạo. Nàng chắc không ngây thơ đến mức cho rằng ta sẽ đồng ý chứ?"
Nam Cung Tiên Nhi liền lắc đầu, nói:
"Nghe muội từ từ nói đã. Huynh và Mộng Khả Nhi cũng đâu phải thực lòng liên minh, muội muốn dấu đi, muội thực có tin tức đích xác về truyện này. Hiện thời huynh kết minh với ả thì đến phút chót vẫn phải đấu với nhau một trận. Kết minh với muội chắc chắn chúng ta không có xung đột. Huynh kết minh với Mộng Khả Nhi, truyền nhân lục đại tà đạo thánh địa đều dựa vào đó coi huynh là cừu địch, còn kết minh với muội, trong các thánh địa chính đạo, trừ Mộng Khả Nhi ra sẽ không ai cảm thấy bị mất mặt, coi huynh là cừu địch. Nói dễ nghe, bọn họ là người chính trực, còn nói khó nghe, bọn họ cổ hủ."
Thần Nam kinh ngạc nói: "Thật ư?"
"Đương nhiên, huynh và muội kết minh riêng thế này, là để đối phó với Đạm Đài cổ thánh địa, chứ không phải toàn bộ chính đạo thánh địa, đương nhiên không khiến mấy tên ngụy quân tử cổ hủ đó truy sát huynh. Còn nếu như nói ngược lại, tà đạo thánh địa cũng không nói đạo lí như thế đâu."
Thần Nam thở dài:
"Chả trách lại phân chia chính tà. Bất quá, muội đã nói tà đạo thánh địa có thù tất báo, huynh đã kết oán với Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương, truyền nhân các đạo khác khẳng định sẽ coi huynh là địch thủ. Huynh thật không muốn phải tìm đường sống giữa hai đạo chính tà!"
Nam Cung Tiên Nhi bật cười, dung nhan tuyệt sắc mê hoặc khiến cả gian phòng sáng lên không ít.
"Ha ha, kết minh với muội, muội không để huynh chịu thiệt. Chúng ta là minh hữu, ca ca muội tất không coi huynh là địch nhân, muội cũng có thể thuyết phục hai, ba người khác không tìm huynh quyết đấu. Huynh coi, như thế vì sau, chỉ còn bọn Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương cùng hai người khác coi huynh là cừu địch mà thôi. Hơn nữa Hạng Thiên vì muốn tìm huynh lấy lại thể diện, bất luận thế nào cũng không liên thủ với người khác đối phó huynh. Ha ha, huynh xem đó, muội tốt với huynh như vậy, đưa huynh vào một vị trí tuyệt vời, không còn phải hứng chịu sóng gió nữa, giảm thiểu được bao nhiêu cường địch. Huynh muốn đa tạ muội thế nào?"
Nam Cung Tiên Nhi lại cười dụ hoặc, dung nhan điên đảo chúng sinh quyến rũ cùng cực.
Thần Nam nheo mắt nghĩ ngợi, nói: "Muội đúng là một thuyết khách làm người khác không thể từ chối, hiện giờ huynh hiện tại phi thường động tâm, nếu đúng như muội nói, huynh ắt bớt đi được rất nhiều cường địch."
Nam Cung Tiên Nhi cười nói:
"Vậy còn do dự gì nữa, muội không đối xử tệ với bạn bè đâu."
Thần Nam nói:
"Muội rốt cục coi trọng huynh ở phương diện nào?"
"Thứ nhất, huynh đang lúc đỉnh cao, uy danh tại tu luyện giới không nhỏ, có sức ảnh hưởng nhất định.Thứ hai, thực lực của huynh mạnh, đủ để liệt vào hàng thập đại thanh niên cao thủ của Đông đại lục, hơn nữa tiến bộ cực nhanh, là một người có tiềm lực siêu hạng, muội thấy tương lai huynh sẽ rất rực rỡ."
Nam Cung Tiên Nhi chậm rãi:
"Muội đã nói rất trực tiếp, còn gì nữa không."
Thần Nam gật gật đầu nói:
"Huynh cũng muốn nghe lời thật. Ân, nói cho cùng muội coi trọng thực lực của huynh. Hảo, huynh cùng muội kết minh."
Hai người mật nghị trong phòng rất lâu, sau cùng Nam Cung Tiên Nhi gọi người mang rượu lên tiếp đãi Thần Nam, hai người vừa ăn vừa bàn luận vô cùng hứng thú.
Sau cùng Nam Cung Tiên Nhi cười nói:
"Huynh phản bội Mộng Khả Nhi như vầy, không hiểu sẽ đối xử với ả thế nào?"
"Không cần thử huynh, muội đã biết huynh và nàng ta ngầm tranh đấu, chắc cũng biết huynh và nàng ta đang diễn trò với nhau. Hơn nữa cũng không thể coi là huynh không giữ minh ước bởi ước định giữa bọn huynh chủ yếu để đối phó với Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương. Ước định này không thay đổi, vì thế huynh không phản bội minh ước."
Nam Cung Tiên Nhi quả thực là bách biến ma nữ,nàng điềm nhiên mỉm cười nói:
"Được, mong rằng chúng ta hợp tác vui vẻ."
Thần Nam gật đầu, sau đó không thèm ý tứ nói:
"Huynh từng nghe nói về ân oán giữa Đạm Đài thánh địa và Tình Dục đạo, rốt cục muội muốn đối phó họ thế nào?"
"Không có gì, chỉ giúp mỗi nữ tử trong Đạm Đài thánh địa tìm được một nam nhân tâm ái." Nam Cung Tiên Nhi mỉm cười kiều mị.
Thần Nam lạnh buốt, trong mắt người đời, những nữ tử của Đạm Đài thánh địa trinh khiết vô cùng, cả đời không lấy chồng, ý muốn này của Nam Cung Tiên Nhi quả thật tà ác, nếu nó thành hiện thực, chắc chắn Đạm Đài thánh địa triệt để luân lạc, từ đó không còn tồn tại nữa."
Cả nửa ngày sau Thần Nam mới nói được hai chữ: "Thật vậy!"
Nam Cung Tiên Nhi mặt đầy nét cười, dịu dàng nói:
"Bọn họ không biết tình cảm thú vị thế nào, không biết cách hưởng thụ cuộc sống. Muội làm thế để giúp họ thoát khỏi bùn lầy, lấy lại quyền lợi nữ nhân mà họ bị đoạt mất, đến cuối cùng thế nào họ cũng cảm tạ muội."
Thần Nam vô ngôn, bất quá hắn thực sự bội phục Nam Cung Tiên Nhi, thủ đoạn này còn đáng sợ hơn giết sạch Đạm Đài thánh địa, bèn giơ ngón cái lên khen: "Bội phục!"
Sau đó hắn cười cợt:
"Muội tận tâm tận lực với các nữ tử Đạm Đài thánh địa, thế có nghĩ đến chung thân đại sự của mình chưa? Chúng ta vừa mới kết minh, ồ, kì thật huynh thấy quan hệ giữ chúng ta có thể tiến thêm một bước, hắc hắc..."
Nam Cung Tiên Nhi lại mỉm cười kiều mị, tuyệt đại dung nhan tràn đầy nét mê hoặc:
"Yên tâm, muội muốn lập một tòa hậu cung thật lớn, nói cho huynh hay, không thể thiếu vị trí của huynh được, người đầu tiên muội cưới là huynh để huynh là chính cung thân vương."
Thần Nam kinh hãi há mồm trợn mắt, thất thanh nói:
"Muội muốn lập một tòa hậu cung thật lớn? Ta ngất!"
Nam Cung Tiên Nhi liếc hắn:
"Có gì lạ đâu, thế nào, không được sao? Nam nhân các người tam thê tứ thiếp, lại không thể chấp nhân nữ nhân bọn muội lấy nhiều trượng phu sao? Thế giới này quá bất công, muội phải cải biến tất cả, triệt để giải phóng tư tưởng cho nữ nhân!"
"Điên rồi!" Thần Nam thở dài:
"Thật quá điên cuồng, nếu như muội đề cập đến chuyện một vợ một chồng, huynh không có gì để nói, muội lại muốn cưới vô số nam nhân, thật là thái quá! Không nói đến ngươi trên đại lục phỉ báng, chỉ sợ là phụ mẫu muội cũng không đồng ý như vậy. Huynh biết Tình Dục đạo có quan niệm "giải phóng triệt để" nhưng không thể thành hiện thực được!"
"Muội tịnh không cầu cho người ta đồng tình, muội chỉ muốn phá tan tư tưởng kìm kẹp nữ tử, muội tin rằng sau mấy chục năm, mấy trăm năm nữa sẽ có người chấp nhận nó."
"Huynh ngất mất, quả thật không còn gì để nói vói muội, huynh vừa nghe muội giảng giải tư tưởng vĩ đại về giải phóng. Sau này trước mặt người khác, không nên nói rằng huynh quen muội, huynh sợ bị người khác coi mình là một kẻ trong hậu cung của muội. Muội cứ tiếp tục mơ mộng đi, huynh phải cáo từ."
"Ha ha..." Nam Cung Tiên Nhi cười rũ rượi, nhu mì nói:
"Muội biết nam nhân đều như vậy. Tốt thôi, nói đùa với huynh thôi."
Thần Nam cười nhạo nói:
"Chẳng có điểm nào đáng cười cả, hiện tại không có nam nhân nào nguyện ý trở thành người nơi hậu cung của muội, dẫu muội là thần nữ chuyển thế cũng không được. Không ai nguyện ý bị cắm mấy chục, mấy trăm cái sừng hết."
"Hừ, không hiểu gì thú vị! Kì thật muội không có lòng tham, muốn đem những người xinh xắn trong lục đại tà đạo thánh địa và các chính đạo thánh địa gả cho nhau."
Vẻ mặt Nam Cung Tiên Nhi trên mặt đầy nét cười
"Huynh không có cùng quan điểm với muội, huynh sợ muội rồi, cáo từ, tái kiến!"
Thần Nam không muốn tiếp tục dây dưa với nữ tử kiểu này
. Nam Cung Tiên Nhi tỏ ra bất mãn, bực tức nói:
"Hừ, không có lương tâm, muội muốn huynh là người đầu tiên vào hậu cung trở thành chính cung thân vương mà!"
Thần Nam vòng tay nói:
"Muội muội tha cho huynh đi, tuy muội đẹp nổi danh thiên hạ nhưng tư tưởng quá ư kinh thế hãi tục, loại tục nhân như huynh vô phúc tiếp thụ a!."
Thần Nam vội vàng chạy khỏi khách sạn.
"Không cần nôn nóng, chuyện hôm nay không nên để lộ phong thanh, chúng ta bí mật tiến hành."
"Biết rồi."
/286
|