Sau khi đi khỏi vùng đại sơn trùng điệp của Thiên Nguyên Đại Lục, Thần Nam bước vào bước vào quốc gia tên là Tân Lan, là một trong tứ đại bá chủ quốc của tây phương. Tây đại lục cũng giống với đông đại lục, chủ yếu chi thành mấy đại quốc, ngoài ra còn có gần trăm nước nhỏ tồn tại ở những khoảng danh giới, tứ đại bá chủ quốc là: Tân Lan, Mạn La, Lạp Thoát Duy Á, Ai Khắc Tư Diện tích lãnh thổ của bốn nước cũng gần như nhau, quốc lực tương đương, đây cũng chính là nguyên nhân dẫn tới chiến tranh liên tục bùng nổ tại tây đại lục những năm gần dây. Tân Lan nằm ở phía đông của tây đại lục, Mạn La nằm ở phía nam, Lạp Thoát Duy Á chiếm cứ phía bắc, còn Ai khắc Tư thì hùng bá phía tây. Diện tích lãnh thổ của những tiểu quốc khác cộng lại cũng chỉ bằng một bá chủ quốc mà thôi, những tiểu quốc này phân biệt thuộc vào những trận doanh khác nhau, hàng năm phải tiến cống những nước bá chủ quốc thần phục. Điểm đến đầu tiên của Thần Nam chính là vương đô của Tân Lan, đô thành Tân Lan là Đức Lí là một toàn thành nổi tiếng ở tây đại lục, thương mại của tây đại lục tới đông đại lục nhất định phải thông qua Tân Lan, còn vương đô của Tân Lan lại là một điểm trung chuyển quan trọng tới đông đại lục. Không cần phải nói Đức Lí là đô thành của một nước, cho dù chỉ là một thành phố bình thường nhưng do vị trí nằm trên con đường thương mại giữa đông tây đại lục nên cũng có thể phát triển thành một tòa thành nổi tiếng, vì vậy sự phồn hoa của Đức Lí khiến cho người ta không thể nào tưởng tượng được. Thần Nam dẫn theo cả bầy ma thú, tạo thành một trận náo loạn, tuy nhiên cũng gặp phải rất nhiều phiền toái, những thành phố nhỏ bình thường thì có thể chấp nhận, để chàng vào thành, nhưng những thành phố hơi lớn một chút đều bắt chàng ở ngoài thành, sợ nhiều ma thú như vậy sẽ làm bị thương người. Tuy nhiên Thần Nam không hề gặp phải sự đối sử lạnh nhạt, chỉ mới vài ngày mà quanh chàng đã tụ tập không ít những thương nhân, và cả những sứ giả của các quý tộc, rất nhiều người đều thèm thuồng nhìn đám ma thú, bọn họ nhìn thấy giá trị vô cùng to lớn của chúng. Đặc biệt là khi Thần Nam từ trong chiếc túi đằng sau lưng lấy ra viên tử sắc ma tinh hạch của gấu vương nhị giai, ánh mắt của đám người như muốn phát hỏa, vô số những ông chủ mãi hành bâu tới như ong. Thần Nam ở lại tại một thị trấn nhỏ, hàng ngày người tới thăm vô số, tất cả đều thăm dò tinh hạch và ma thú của chàng. Tất cả những điều này đều do chàng cố ý tạo nên, chàng mới tới Tây đại lục, cần có một thân phận, một thân phận có thể giúp chàng giao lưu với những quý tộc của tây đại lục, bởi vì chàng cần điều tra một số sự việc quan trọng tại tây đại lục, cần có sự giúp đỡ của những quý tộc ở tây đại lục, xa hơn nữa là chàng muốn trà trộn vào giáo hội tây phương, muốn tận mắt xem xét mớ thư tịch trong thánh điện. Rõ ràng kế hoạch nổi tiếng của Thần Nam rất thành công, những nhân sĩ trong giới tu luyện ở đông đại lục đều đã chú ý tới chàng, thương nhân, quý tộc, chủ động tìm tới chàng, lập tức nơi ở của chàng lúc nào cũng nườm nượp người ra vào. Sau mười ngày, đúng lúc chàng chuẩn bị tới đô thành Đức Lí của Tân Lan, thì một người quen đã tìm tới. Khải Lợi và anh trai của Long Vũ Tiềm Long tướng mạo rất giống nhau, Thần Nam không hề lạ lẫm gì anh ta, lúc ở Sở Quốc đã từng tiếp xúc qua một quãng thời gian. Khải Lợi là vương tử của một tiểu quốc ở tây đại lục, từ nhỏ đã biểu hiện ra ma pháp thiên phú lợi hại, sau đó gia nhập ma pháp thánh địa ma sơn bái sư học nghệ, lúc mười sáu tuổi bởi trình độ ma pháp cao cấp, đã nổi danh trong giới quý tộc. Mặc dù chịu sự hạn chế của thân phận, anh ta không thể hoàn toàn bước chân vào giới tu luyện, nhưng trình độ ma pháp cao thâm của anh ta đã được các lão tiền bối chú ý tới. Hai năm trở lại đây, ma pháp tu vi thoát tục siêu phàm của anh ta đã gây nên những xáo động không nhỏ, được gọi là ma pháp thông thần, trở thành một trong mười thanh niên cao thủ tuyệt đỉnh của tây đại lục.
_ Thần Nam đúng là một cao nhân. Bất luận là ở đâu cũng thu hút sự chú ý của mọi người, thật không hổ là nhân vật đứng đầu trong thế hệ thanh niên cao thủ của đông đai lục! - Khải Lợi vô cùng anh tuấn, vẻ mặt rạng rỡ nụ cười, không hổ với danh hiệu vương tử ma pháp, quả thật đáng được gọi là sát thủ của các thiếu nữ. Anh ta trở về Tây đại lục đã được hơn nửa tháng, nhưng vẫn ở lại Tân Lan, sau khi nghe được tin tức về Thần Nam, lập tức tới đây. Thần Nam vẫn có một chút thiện cảm với anh chàng này, cảm thấy đây là một người đáng để kết bạn, huống hồ bây giờ ở tây đại lục, rất nhiều nơi cần dựa vào vị vương tử ma pháp nổi tiếng của giới tu luyện, vì vậy hai người nói chuyện rất vui vẻ. Thần Nam không có gì phải giấu giếm Khải Lợi, nói thẳng ra rằng lần này tới tây phương là để điều tra di tích của Thần Ma, tìm kiếm bí mật của Thần Ma trong lịch sử. khi chàng nhắc tới việc muốn Khải Lợi giúp đỡ, đọc những tập sách của Quang Minh giáo hội ở tây phương, Khải Lợi lắc đầu nói:
_ Thần huynh, không phải ta không muốn giúp huynh, mà thực thật sự là không thể giúp được, những cuốn sách hàng nghìn năm đó đều đã bị Quang Minh giáo hội phong ấn như thánh vật, đừng nói tới người ngoài mượn đọc, tới những thành viên chủ chốt trong giáo hội cũng khó có thể đọc trộm được, căn bản không có ai có thể đọc được những nội dung bí mật đó.
Có chút cổ quái, nhất định có một bí mật lớn. Thần Nam lập tức cảm thấy trong những cuốn sách của Quang Minh giáo hội nhất định có những ghi chép kinh thiên. Giáo hội cả tây phương có thể được gọi là thiên hạ đệ nhất giáo, không giống như hàng trăm phái cùng nổi tiếng như ở phương đông, từ cổ tới nay, quang minh giáo hội dường như vẫn là cục diện đại nhất thống, sớm đã có tầm ảnh hưởng rất lớn từ hàng vạn năm trước, những mật điển cổ xưa của bọn họ nhất định còn lưu giữ tương đối hoàn thiện, nhất định đã ghi chép rất nhiều những bí mật kinh thiên mà mọi người không thể nào biết được.
_ Thần huynh nếu như thật sự muốn tìm kiếm những tin tức bí mật về thần ma của hàng vạn năm trước, ta có thể dẫn ra cho huynh một con đường, giữa Mạn La đế quốc ở phía Nam và Ai Khắc Tư đế quốc ở phía tây là đại sơn trùng điệp, nơi đó lưu giữ lại diện mạo nguyên thủy nhất, khu rừng rậm nguyên thủy lớn nhất ở tây đại lục cũng chính nằm ở nơi đó, diện tích có thể to bằng một nửa nước Tây Lan. Một bộ lạc cổ tinh linh sống trong khu rừng nguyên thủy đó, nghe nói nơi đó đã từng xảy ra những chuyện vô cùng dị thường, lại nghe truyền tụng bộ lạc cổ tinh linh có thể liên hệ được với thần linh, bộ lạc này là vùng đất khởi nguồn của tinh linh trên tây đại lục, nơi đó có nhiều tuyệt đỉnh cao thủ bí mật ẩn cư, không chỉ hạn chế trong tộc tinh linh, Thần huynh, nếu như huynh muốn đi, nhất định không được hỗn xược.
Tinh linh trong truyền thuyết vô cùng đẹp đẽ, là những ma pháp sư và thần xạ thủ thiên bẩm, có sinh mệnh lâu năm, thông thường có thể sống được trên dưới năm trăm năm. Có thể thấy rõ rằng, những cường giả trong tộc tinh linh vô cùng đáng sợ, chỉ cần không quá kém cỏi, tu luyện trăm năm, e rằng đã có thể trở thành cao thủ. Trong quá khứ xa xôi, chủng tộc tinh linh hùng mạnh đã từng có lịch sử huy hoàng, từng thành lập nên một đế quốc hùng cường. Chỉ có điều, khả năng sinh sản của tinh linh hơi thấp, cuối cùng dân số càng ngày càng ít, một đại đế quốc dần dần tan rã sụp đổ, cho tới khi biến mất. Tới nay, cả tây đại lục còn không quả vài tiểu bộ lạc tinh linh, nhưng sự hùng mạnh của họ thì có thể dễ dàng đoán biết được, không có ai dám gây chuyện với họ. Bọn họ đã trở thành những tồn tại siêu nhiên, rất nhiều vương công quý tộc tìm cách lấy những người con gái tinh linh về làm vợ, bởi vì đối với họ mà nói đây là một sự vinh dự, chỉ có điều tinh linh quá cao ngạo, rất ít nữ tinh linh được gả cho con người. Nghe xong những điều mà Khải Lợi nói, trong lòng Thần Nam vui mừng, rõ ràng, ngoài Quang Minh giáo hội ra, chàng lại có thêm một manh mối để tìm kiếm, xem ra chỉ cần đi nghe ngóng ở nhiều nơi nhất định có thể phát hiện ra rất nhiều vết tích phức tạp. Sau đó Khải Lợi nói một tin tức cũng không tồi với Thần Nam. Khải Lợi dừng chân lại Tây Lan chính là bởi vì Áo Lợi Liệt đại công tước ở cách đây không xa sắp sửa tổ chức một bữa tiệc sinh nhật lớn, mời không ít những người nổi tiếng tới. Quyền thế của người này ở Tây Lan vô cùng lớn, lãnh địa rộng mênh mông, lần tổ chức đại thọ sáu mươi tuổi này, rất nhiều quý tộc đều tới chúc mừng, còn Áo Lợi Liệt đương nhiên cũng mời tới một ít quý khách, trong đó nghe nói có một vị hồng y đại giáo chủ của Quang Minh giáo hội. Hồng y đại giáo chủ có quyền lợi rất lớn trong giáo hội, ngoài giáo hoàng ra, không có ai có thể ra lệnh được cho họ. Đây là một tin tức không tồi đối với Thần Nam, nếu như có thể kết giao được với vị giáo chủ đại nhân này, vậy thì sau này có lẽ sẽ có giúp đỡ rất lớn đối với chàng, nói không chừng có thể giúp chàng thuận lợi lấy được cuốn sách cổ của quang minh giáo hội.
_ Thần huynh không thể không nói rằng huynh rất may mắn, biết tại sao vừa nãy ta lại nhắc tới bộ tộc cổ tinh linh không? Bởi vì lần này Áo Lợi Liệt đại công tước có mời tới hai thanh niên tinh linh đang ngao du bên ngoài của bộ tộc này tới tham dự.
_ Khải Lợi, thật sự rất cám ơn huynh, thần Quang Minh sẽ trường tồn cùng huynh. - Sau khi tới tây đại lục, Thần Nam suốt ngày nghe người ta ca ngợi Thần Quang Minh, bất giác chàng cũng giống như một kẻ giả thần giả quỷ, nói những lời xưng tụng. Khải Lợi mặc dù là vương tử của một nước nhỏ, nhưng trong giới quý tộc của tây đại lục có danh tiếng không hề nhỏ, quý tộc đệ tử của không ít quốc gia đều có giao tình tốt với anh ta, anh ta ở Tây lan có không ít bạn, còn Áo Lợi Liệt đại công tước có giao tình sâu đậm với phụ thân của anh ta, tặng cho anh ta một tòa nhà nguy nga. Tiểu đội ma thú của Thần Nam đều được đưa tới phủ của Khải Lợi, còn đám phi điểu mà Long Bảo Bảo lùa tới đều được thả ra, điều này khiến cho Tiểu long có chút bất mãn, nó chỉ có thể lau nước miếng, múa may tiểu trảo, nghiến răng nói:
_ Tạm biệt, hẹn gặp lại, ta sẽ nhớ các ngươi đó...
Những phi điểu được tiểu long chú ý đều có chút thông minh, đều là những dị chủng hiếm thấy, bọn chúng dường như cũng nghe hiểu được những lời mà nó nói, vừa mới thoát khỏi miệng rồng, lại suýt nữa rơi thẳng xuống đất chết tươi. Khải Lợi thì vô cùng kinh ngạc nhìn tiểu long, anh ta sớm đã chú ý tới quả bóng nhỏ mà hoàng kim trên vai Thần Nam, chỉ vì Tiểu long dùng cánh Thần long bao bọc lấy mình, Khải Lợi tới lúc này mới phát hiện ra hình dáng của nó.
_ Trời ơi, là Thần Linh Long trong truyền thuyết cũng khó xuất hiện sao! Ôi, thần quang minh trên cao, ta không nhìn lầm chứ?
Từ trước tới giờ, Khải Lợi với bộ dạng quý tộc phong độ đường hoàng, hành động nho nhã, nhưng sau khi nhìn thấy tiểu long thì mắt trố ra lưỡi cứng lại, hành động và lời nói đều thất thái. Anh ta biết rằng Thần Nam có một tử kim thần long chỉ xuất hiện trong thần thoại truyền thuyết của đông phương, đó là sự việc mà cả giới tu luyện đều biết, không còn gì là bí mật, nhưng không thể ngờ rằng hôm nay lại được nhìn thấy một thần linh long. Mặc dù quả bóng nhỏ trước mắt chỉ nhỏ bé như vậy, nhưng Khải Lợi thầm cảm thấy anh chàng này còn mạnh hơn rất nhiều so với con rồng lưu mạnh mồm toàn những lời nói tục tĩu kia. Anh ta cảm thấy trên người Thần Nam toàn là những điều bí ẩn, có rất nhiều đều bí mật khiến cho người ta không thể nào đoán được, có hai con thần long, là hậu duệ của thái cổ thần tộc, sư thừa không ai rõ, lại còn biết được không ít những tuyệt học đông phương đã thất truyền.... Những người biết được Thần Nam có huyết dịch của thái cổ thần tộc không nhiều, mặc dù trong trận đại chiến Càn Thi phái, Thần Nam đã hào phóng cho máu, nhưng những để tử kiệt xuất của bát đại thánh địa không hề tiết lộ chuyện này ra ngoài, ngoài đám người của Huyền Trang ra thì chỉ có số ít người có thể biết được.
Tiểu long chớp mắt, vô tội nhìn Khải Lợi, giọng nói non nớt:
_ Việc gì mà cứ nhìn ta thế?
Khải Lợi cảm thấy anh chàng nhỏ bé này rất thú vị, lại có chút bất mãn, có chút xấu hổ, bất giác cười phá lên.
Tuy nhiên Thần Nam lại không nghĩ như vậy, anh chàng bé nhỏ này biết xấu hổ mới là lạ. Quả nhiên hành động của tiểu long lập tức kiểm chúng lại những suy đoán của Thần Nam, nó có cái lưỡi lớn, thét lên không rõ ràng:
_ Ngươi đã làm tổn hại tới tâm hồn nhỏ bé của ta, ngươi phải dùng những món ăn ngon nhất, mĩ tửu thơm nhất để rửa sạch tội ác của ngươi.
Trời, anh chàng này nói từng chữ một lại còn có thể nói theo nhịp, điều này khiến cho Khải Lợi có chút kinh ngạc, đồng thời càng cảm thấy buồn cười, anh chàng bé nhỏ béo ú này thật khiến người ta yêu quý. Nếu như đây không phải là một con thần long, Khải Lợi nhất định không tiếc một giá nào để mua hoặc đổi lấy nó từ tay Thần Nam, chỉ đáng tiếc, đây là một con thần linh long độc nhất vô nhị, anh ta biết rằng Thần Nam nhất định không đồng ý. Lãnh thổ của Áo Lợi Liệt bao gồm cả thị trấn nhỏ mà Thần Nam ở tạm, chàng sống tại thành phố lớn thứ hai Phí Sa thành cách Tân Lan không xa. Ngày hôm sau, khi Thần Nam và Khải Lợi bước vào phủ công tước, ở phương đông xa xôi, rất nhiều thanh niên cao thủ đã tới thành tội ác, đang tiến về phía tây đại lục. Là người phát động ra lần 'tây tiến' này, Mộng Khả Nhi có đạo gia chí bảo ngọc liên đài, bay thẳng tới phương tây. Áo trắng tung bay, giống như lăng ba tiên tử, trong ngày này, nàng ta đã đặt chân tới đất của tây đại lục. Những người ra vào phủ của Áo Lợi Liệt đại công tước nưòm nượp, tất cả đều là những quý tộc có thế lực, đương nhiên không thể thiếu được những nữ quyến quý phụ. Đại sảnh rộng lớn kim bích huy hoàng, hàng trăm người dự tiệc không hề chật chội, ánh sáng của những chiếc đèn chùm pha lê khiến cho đại sảnh càng trở nên rực rỡ, đám đông quý tộc, giơ cao li rượu, ba tới năm người tụ tập lại, cụng li, náo nhiệt bàn tán. Khải Lợi anh tuấn nhường vậy lại có danh hiệu ma pháp vương tử, đương nhiên không thiếu người quen, và đa phần là con gái. Những thiếu phụ phong mãn, những thiếu nữ xinh đẹp, vây lấy anh ta ở trong. Tuy nhiên, đám yến oanh này, cử chỉ nho nhã, không hổ với danh hiệu quý tộc, chỉ có điều ngọn lửa trong mắt bọ thì lại có chút không phù hợp với thân phận. Thần Nam không thể chịu đựng được cảnh tượng này, chàng nhanh chóng tách ra khỏi Khải Lợi, lấy một li rượu nho từ tay của người phục vụ, thở phào một tiếng. Nói về việc uống rượu, chàng không hề hứng thú gì, tuy nhiên tiểu long nhìn thấy chén rượu nho thơm nồng trên tay chàng cứ liên tục nuốt nước miếng, hai mắt to sáng bừng lên. Tiểu long dùng cánh của mình bao bọc lấy thân rồng béo mũm, vì vậy không bị mọi người nhận ra là thần long, ở tây phương rất nhiều quý tộc cũng nuôi một ít ma thú là vật yêu, vì vậy quả bóng béo tròn trên vai thần nam cũng không khiến cho mọi ngưới quá chú ý. Nhìn thấy bộ dàng thèm thuồng của Tiểu long, Thần Nam đương nhiên cũng không để nó thiệt thòi, chàng đưa cốc rượu trong tay lên vai, ra hiệu cho nó, tiểu long vui mừng lắc lư thân hình béo tròn, bay tới hít một hơn, sau đó không khách khí uống luôn. Đồ sâu rượu, uống hết nửa cốc rượu, ừng ực không ngừng, dùng tiếng rồng nguyên thủy thể hiện sự vui mừng của mình, hai tiểu trảo màu hoàng kim nắm thành nắm đấm, đôi mắt to phát sáng, phát ra vô số những ngôi sao nhỏ. Nhìn bộ dạng say rượu của nó, Thần Nam cảm thấy vô cùng buồn cười, Long Bảo Bảo thân hình biến nhỏ lại, còn khiến người ta yêu quý hơn cả trước, anh chàng bé nhỏ này dường như rất khiến người ta yêu quý. Thần Nam lại lấy một cốc rượu từ tay người phục vụ, giơ lên vai, tiểu long uống lấy uống để, bộ dạng sâu rượu ngả nghiêng.
Đúng trong lúc này, một giọng nói không mấy thoải mái vang lên.
_ Thật không biết tại sao Áo Lợi Liệt công tước lại có thể mời loại người này, một chút lễ nghĩa quý tộc cũng không biết, lại đem hồng tửu nổi tiếng lãng phí cho hắn ta.
Giọng nói lạnh lùng, không chút thân thiện.
Thần Nam từ từ quay đầu lại, trước mắt chàng là một người thanh niên đẹp trai không thua kém gì Khải Lợi, thân người hơi mỏng, mái tóc vàng mượt mà phát sáng, dung nhan tuyệt mĩ, nếu như không phải anh ta có hầu cổ, Thần Nam không chừng tưởng anh ta là con gái. Anh chàng đẹp trai này thân hình không quá cao, vẻ mặt thần sắc cao ngạo, dùng ánh mắt khó chịu nhìn chằm chằm Thần Nam, giống như là chủ nhân ở trên cao nhìn đám nô bộc. Lời nói của Anh chàng đẹp trai này nhanh chóng thu hút sự chú ý của những người bên cạnh, ánh mắt lập tức đưa về phía hai người.
_ Ngươi có lai lịch như thế nào? - Lời nói non choẹt của tiểu long đột nhiên vang lên, miệng thở ra hơi rượu, anh chàng bé nhỏ này dùng cánh rồng bao bọc lấy người, nhẹ nhàng bò lên vai Thần nam, ngẩng đàu, giơ ra một tiểu trảo màu hoàng kim, chỉ vào anh chàng đẹp trai nói: - Con người mọc tai thỏ, ngươi là quái vật sao?
Những loài thú có thể nói tiếng người, đều là những thần thú có bản lĩnh hùng mạnh, hoặc là những ma thú,yêu tinh yêu quái, dũng mãnh, đương nhiên, tây phương cũng có một số loài thú có thể nói tiếng người, tuy nhiên trí tuệ không cao, cần có chủ nhân dạy bảo, mới có thể nói tiếng người.
Anh chàng đẹp trai trước mắt lập tức sững sờ, đương nhiên không p hải là bị thân phận thần thú của tiểu long làm cho sợ hãi, anh ta có lẽ không nghĩ tiểu long là thần thú, anh ta vẫn không thèm để ý tới tiểu long, anh ta rõ ràng bị làm cho tức đến sững người, đã có người dám sỉ nhục, ngọn lửa phẫn nộ khiến cho anh ta lập tức muốn phát điên. Thần Nam cũng sững sờ, sau khi những lời tiểu long nói, chàng ta mới chú ý tới tới đôi tai dài của anh chàng đẹp trai dấu trong mái tóc dài, hai chữ 'tinh linh' vụt lên trong đầu chàng ta, Thần Nam thầm kêu không ổn, vốn định kết giao với đối phương, không ngờ lại gặp mặt trong trường hợp này.
_ Ngươi có thân phận gì, sao ngươi lại sỉ nhục ta như vậy, ta Áo Địch Lạp cần phải quyết đấu với ngươi! - Tinh linh là một chủng tộc cao ngạo, Áo Địch Lạp cho rằng Thần Nam dạy tiểu long sỉ nhục anh ta, trong bữa tiệc, trước mặt mọi người, đều này khiến cho anh ta cảm thấy bị sỉ nhục ghê gớm . Là một tinh linh, vốn dĩ không thể nhiều chuyện, chỉ vì Áo Đich Lạp tu luyện ở bên ngoài, đi lại nhiều trong giới quý tộc, đã bị tiêm nhiễm bởi những thói quen của đám quý tộc loài người, lại thêm hôm nay uống nhiều rượu, vì vậy mới ngạo mạn chỉ trích Thần Nam, nhưng không ngờ lại bị sỉ nhục, Tinh linh rất cao ngạo, là kẻ thích thể diện, anh ta đương nhiên nuốt không trôi cơn tức này, lập tức muốn rút kiếm ra quyết đấu. Một tinh linh lớn tiếng đòi quyết đấu, lập tức trở thành tâm điểm gây chú ý trong buổi tiệc. Áo Địch lạp dưới tác dụng của rượu, bước lên phía trước mấy bước, dùng tay chỉ vào Tiểu long với hình một quả bóng nhỏ, tức giận nói:
_ Con ma thú ngú xuẩn nhà ngươi, chỉ biết học vẹt, ta phải dạy bảo cho cả ngươi và chủ nhân của ngươi.
_ Bảo Bảo rất tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng. - Giọng nói trẻ con ngây thơ, có chút không rõ ràng vang lên.
Xong rồi, Thần Nam lo lắng thay cho Áo Địch Lạp, chàng nhắm hai mắt lại, không đành lòng đứng nhìn.
"Bụp"
"Á"
Tiểu long béo ú, vung mạnh một nắm đấm ra, một chưởng đánh bay Áo Địch Lạp. Thần Nam mở mắt ra tìm kiếm tung tích của tinh linh, cuối cùng nhìn thấy trên đỉnh pha lê xuất hiện một lỗ hổng hình người Tất cả mọi người đều trố mắt, đây là loại thú yêu gì vậy, lại có sức mạnh lớn tới thế, đã đánh bay tinh linh cao thủ, tất cả ánh mắt của những người ở bữa tiệc đều dồn về phía vai của Thần Nam. Tiểu long chớp chớp đôi mắt to, bộ dạng vô tội, giọng nói non nớt kêu lên:
_ Ta vốn lương thiện.
Thần Nam suýt nữa thì ngất xỉu, tất cả những vị khách tham gia bữa tiệc cũng muốn ngất xỉu.
_ Thần Nam đúng là một cao nhân. Bất luận là ở đâu cũng thu hút sự chú ý của mọi người, thật không hổ là nhân vật đứng đầu trong thế hệ thanh niên cao thủ của đông đai lục! - Khải Lợi vô cùng anh tuấn, vẻ mặt rạng rỡ nụ cười, không hổ với danh hiệu vương tử ma pháp, quả thật đáng được gọi là sát thủ của các thiếu nữ. Anh ta trở về Tây đại lục đã được hơn nửa tháng, nhưng vẫn ở lại Tân Lan, sau khi nghe được tin tức về Thần Nam, lập tức tới đây. Thần Nam vẫn có một chút thiện cảm với anh chàng này, cảm thấy đây là một người đáng để kết bạn, huống hồ bây giờ ở tây đại lục, rất nhiều nơi cần dựa vào vị vương tử ma pháp nổi tiếng của giới tu luyện, vì vậy hai người nói chuyện rất vui vẻ. Thần Nam không có gì phải giấu giếm Khải Lợi, nói thẳng ra rằng lần này tới tây phương là để điều tra di tích của Thần Ma, tìm kiếm bí mật của Thần Ma trong lịch sử. khi chàng nhắc tới việc muốn Khải Lợi giúp đỡ, đọc những tập sách của Quang Minh giáo hội ở tây phương, Khải Lợi lắc đầu nói:
_ Thần huynh, không phải ta không muốn giúp huynh, mà thực thật sự là không thể giúp được, những cuốn sách hàng nghìn năm đó đều đã bị Quang Minh giáo hội phong ấn như thánh vật, đừng nói tới người ngoài mượn đọc, tới những thành viên chủ chốt trong giáo hội cũng khó có thể đọc trộm được, căn bản không có ai có thể đọc được những nội dung bí mật đó.
Có chút cổ quái, nhất định có một bí mật lớn. Thần Nam lập tức cảm thấy trong những cuốn sách của Quang Minh giáo hội nhất định có những ghi chép kinh thiên. Giáo hội cả tây phương có thể được gọi là thiên hạ đệ nhất giáo, không giống như hàng trăm phái cùng nổi tiếng như ở phương đông, từ cổ tới nay, quang minh giáo hội dường như vẫn là cục diện đại nhất thống, sớm đã có tầm ảnh hưởng rất lớn từ hàng vạn năm trước, những mật điển cổ xưa của bọn họ nhất định còn lưu giữ tương đối hoàn thiện, nhất định đã ghi chép rất nhiều những bí mật kinh thiên mà mọi người không thể nào biết được.
_ Thần huynh nếu như thật sự muốn tìm kiếm những tin tức bí mật về thần ma của hàng vạn năm trước, ta có thể dẫn ra cho huynh một con đường, giữa Mạn La đế quốc ở phía Nam và Ai Khắc Tư đế quốc ở phía tây là đại sơn trùng điệp, nơi đó lưu giữ lại diện mạo nguyên thủy nhất, khu rừng rậm nguyên thủy lớn nhất ở tây đại lục cũng chính nằm ở nơi đó, diện tích có thể to bằng một nửa nước Tây Lan. Một bộ lạc cổ tinh linh sống trong khu rừng nguyên thủy đó, nghe nói nơi đó đã từng xảy ra những chuyện vô cùng dị thường, lại nghe truyền tụng bộ lạc cổ tinh linh có thể liên hệ được với thần linh, bộ lạc này là vùng đất khởi nguồn của tinh linh trên tây đại lục, nơi đó có nhiều tuyệt đỉnh cao thủ bí mật ẩn cư, không chỉ hạn chế trong tộc tinh linh, Thần huynh, nếu như huynh muốn đi, nhất định không được hỗn xược.
Tinh linh trong truyền thuyết vô cùng đẹp đẽ, là những ma pháp sư và thần xạ thủ thiên bẩm, có sinh mệnh lâu năm, thông thường có thể sống được trên dưới năm trăm năm. Có thể thấy rõ rằng, những cường giả trong tộc tinh linh vô cùng đáng sợ, chỉ cần không quá kém cỏi, tu luyện trăm năm, e rằng đã có thể trở thành cao thủ. Trong quá khứ xa xôi, chủng tộc tinh linh hùng mạnh đã từng có lịch sử huy hoàng, từng thành lập nên một đế quốc hùng cường. Chỉ có điều, khả năng sinh sản của tinh linh hơi thấp, cuối cùng dân số càng ngày càng ít, một đại đế quốc dần dần tan rã sụp đổ, cho tới khi biến mất. Tới nay, cả tây đại lục còn không quả vài tiểu bộ lạc tinh linh, nhưng sự hùng mạnh của họ thì có thể dễ dàng đoán biết được, không có ai dám gây chuyện với họ. Bọn họ đã trở thành những tồn tại siêu nhiên, rất nhiều vương công quý tộc tìm cách lấy những người con gái tinh linh về làm vợ, bởi vì đối với họ mà nói đây là một sự vinh dự, chỉ có điều tinh linh quá cao ngạo, rất ít nữ tinh linh được gả cho con người. Nghe xong những điều mà Khải Lợi nói, trong lòng Thần Nam vui mừng, rõ ràng, ngoài Quang Minh giáo hội ra, chàng lại có thêm một manh mối để tìm kiếm, xem ra chỉ cần đi nghe ngóng ở nhiều nơi nhất định có thể phát hiện ra rất nhiều vết tích phức tạp. Sau đó Khải Lợi nói một tin tức cũng không tồi với Thần Nam. Khải Lợi dừng chân lại Tây Lan chính là bởi vì Áo Lợi Liệt đại công tước ở cách đây không xa sắp sửa tổ chức một bữa tiệc sinh nhật lớn, mời không ít những người nổi tiếng tới. Quyền thế của người này ở Tây Lan vô cùng lớn, lãnh địa rộng mênh mông, lần tổ chức đại thọ sáu mươi tuổi này, rất nhiều quý tộc đều tới chúc mừng, còn Áo Lợi Liệt đương nhiên cũng mời tới một ít quý khách, trong đó nghe nói có một vị hồng y đại giáo chủ của Quang Minh giáo hội. Hồng y đại giáo chủ có quyền lợi rất lớn trong giáo hội, ngoài giáo hoàng ra, không có ai có thể ra lệnh được cho họ. Đây là một tin tức không tồi đối với Thần Nam, nếu như có thể kết giao được với vị giáo chủ đại nhân này, vậy thì sau này có lẽ sẽ có giúp đỡ rất lớn đối với chàng, nói không chừng có thể giúp chàng thuận lợi lấy được cuốn sách cổ của quang minh giáo hội.
_ Thần huynh không thể không nói rằng huynh rất may mắn, biết tại sao vừa nãy ta lại nhắc tới bộ tộc cổ tinh linh không? Bởi vì lần này Áo Lợi Liệt đại công tước có mời tới hai thanh niên tinh linh đang ngao du bên ngoài của bộ tộc này tới tham dự.
_ Khải Lợi, thật sự rất cám ơn huynh, thần Quang Minh sẽ trường tồn cùng huynh. - Sau khi tới tây đại lục, Thần Nam suốt ngày nghe người ta ca ngợi Thần Quang Minh, bất giác chàng cũng giống như một kẻ giả thần giả quỷ, nói những lời xưng tụng. Khải Lợi mặc dù là vương tử của một nước nhỏ, nhưng trong giới quý tộc của tây đại lục có danh tiếng không hề nhỏ, quý tộc đệ tử của không ít quốc gia đều có giao tình tốt với anh ta, anh ta ở Tây lan có không ít bạn, còn Áo Lợi Liệt đại công tước có giao tình sâu đậm với phụ thân của anh ta, tặng cho anh ta một tòa nhà nguy nga. Tiểu đội ma thú của Thần Nam đều được đưa tới phủ của Khải Lợi, còn đám phi điểu mà Long Bảo Bảo lùa tới đều được thả ra, điều này khiến cho Tiểu long có chút bất mãn, nó chỉ có thể lau nước miếng, múa may tiểu trảo, nghiến răng nói:
_ Tạm biệt, hẹn gặp lại, ta sẽ nhớ các ngươi đó...
Những phi điểu được tiểu long chú ý đều có chút thông minh, đều là những dị chủng hiếm thấy, bọn chúng dường như cũng nghe hiểu được những lời mà nó nói, vừa mới thoát khỏi miệng rồng, lại suýt nữa rơi thẳng xuống đất chết tươi. Khải Lợi thì vô cùng kinh ngạc nhìn tiểu long, anh ta sớm đã chú ý tới quả bóng nhỏ mà hoàng kim trên vai Thần Nam, chỉ vì Tiểu long dùng cánh Thần long bao bọc lấy mình, Khải Lợi tới lúc này mới phát hiện ra hình dáng của nó.
_ Trời ơi, là Thần Linh Long trong truyền thuyết cũng khó xuất hiện sao! Ôi, thần quang minh trên cao, ta không nhìn lầm chứ?
Từ trước tới giờ, Khải Lợi với bộ dạng quý tộc phong độ đường hoàng, hành động nho nhã, nhưng sau khi nhìn thấy tiểu long thì mắt trố ra lưỡi cứng lại, hành động và lời nói đều thất thái. Anh ta biết rằng Thần Nam có một tử kim thần long chỉ xuất hiện trong thần thoại truyền thuyết của đông phương, đó là sự việc mà cả giới tu luyện đều biết, không còn gì là bí mật, nhưng không thể ngờ rằng hôm nay lại được nhìn thấy một thần linh long. Mặc dù quả bóng nhỏ trước mắt chỉ nhỏ bé như vậy, nhưng Khải Lợi thầm cảm thấy anh chàng này còn mạnh hơn rất nhiều so với con rồng lưu mạnh mồm toàn những lời nói tục tĩu kia. Anh ta cảm thấy trên người Thần Nam toàn là những điều bí ẩn, có rất nhiều đều bí mật khiến cho người ta không thể nào đoán được, có hai con thần long, là hậu duệ của thái cổ thần tộc, sư thừa không ai rõ, lại còn biết được không ít những tuyệt học đông phương đã thất truyền.... Những người biết được Thần Nam có huyết dịch của thái cổ thần tộc không nhiều, mặc dù trong trận đại chiến Càn Thi phái, Thần Nam đã hào phóng cho máu, nhưng những để tử kiệt xuất của bát đại thánh địa không hề tiết lộ chuyện này ra ngoài, ngoài đám người của Huyền Trang ra thì chỉ có số ít người có thể biết được.
Tiểu long chớp mắt, vô tội nhìn Khải Lợi, giọng nói non nớt:
_ Việc gì mà cứ nhìn ta thế?
Khải Lợi cảm thấy anh chàng nhỏ bé này rất thú vị, lại có chút bất mãn, có chút xấu hổ, bất giác cười phá lên.
Tuy nhiên Thần Nam lại không nghĩ như vậy, anh chàng bé nhỏ này biết xấu hổ mới là lạ. Quả nhiên hành động của tiểu long lập tức kiểm chúng lại những suy đoán của Thần Nam, nó có cái lưỡi lớn, thét lên không rõ ràng:
_ Ngươi đã làm tổn hại tới tâm hồn nhỏ bé của ta, ngươi phải dùng những món ăn ngon nhất, mĩ tửu thơm nhất để rửa sạch tội ác của ngươi.
Trời, anh chàng này nói từng chữ một lại còn có thể nói theo nhịp, điều này khiến cho Khải Lợi có chút kinh ngạc, đồng thời càng cảm thấy buồn cười, anh chàng bé nhỏ béo ú này thật khiến người ta yêu quý. Nếu như đây không phải là một con thần long, Khải Lợi nhất định không tiếc một giá nào để mua hoặc đổi lấy nó từ tay Thần Nam, chỉ đáng tiếc, đây là một con thần linh long độc nhất vô nhị, anh ta biết rằng Thần Nam nhất định không đồng ý. Lãnh thổ của Áo Lợi Liệt bao gồm cả thị trấn nhỏ mà Thần Nam ở tạm, chàng sống tại thành phố lớn thứ hai Phí Sa thành cách Tân Lan không xa. Ngày hôm sau, khi Thần Nam và Khải Lợi bước vào phủ công tước, ở phương đông xa xôi, rất nhiều thanh niên cao thủ đã tới thành tội ác, đang tiến về phía tây đại lục. Là người phát động ra lần 'tây tiến' này, Mộng Khả Nhi có đạo gia chí bảo ngọc liên đài, bay thẳng tới phương tây. Áo trắng tung bay, giống như lăng ba tiên tử, trong ngày này, nàng ta đã đặt chân tới đất của tây đại lục. Những người ra vào phủ của Áo Lợi Liệt đại công tước nưòm nượp, tất cả đều là những quý tộc có thế lực, đương nhiên không thể thiếu được những nữ quyến quý phụ. Đại sảnh rộng lớn kim bích huy hoàng, hàng trăm người dự tiệc không hề chật chội, ánh sáng của những chiếc đèn chùm pha lê khiến cho đại sảnh càng trở nên rực rỡ, đám đông quý tộc, giơ cao li rượu, ba tới năm người tụ tập lại, cụng li, náo nhiệt bàn tán. Khải Lợi anh tuấn nhường vậy lại có danh hiệu ma pháp vương tử, đương nhiên không thiếu người quen, và đa phần là con gái. Những thiếu phụ phong mãn, những thiếu nữ xinh đẹp, vây lấy anh ta ở trong. Tuy nhiên, đám yến oanh này, cử chỉ nho nhã, không hổ với danh hiệu quý tộc, chỉ có điều ngọn lửa trong mắt bọ thì lại có chút không phù hợp với thân phận. Thần Nam không thể chịu đựng được cảnh tượng này, chàng nhanh chóng tách ra khỏi Khải Lợi, lấy một li rượu nho từ tay của người phục vụ, thở phào một tiếng. Nói về việc uống rượu, chàng không hề hứng thú gì, tuy nhiên tiểu long nhìn thấy chén rượu nho thơm nồng trên tay chàng cứ liên tục nuốt nước miếng, hai mắt to sáng bừng lên. Tiểu long dùng cánh của mình bao bọc lấy thân rồng béo mũm, vì vậy không bị mọi người nhận ra là thần long, ở tây phương rất nhiều quý tộc cũng nuôi một ít ma thú là vật yêu, vì vậy quả bóng béo tròn trên vai thần nam cũng không khiến cho mọi ngưới quá chú ý. Nhìn thấy bộ dàng thèm thuồng của Tiểu long, Thần Nam đương nhiên cũng không để nó thiệt thòi, chàng đưa cốc rượu trong tay lên vai, ra hiệu cho nó, tiểu long vui mừng lắc lư thân hình béo tròn, bay tới hít một hơn, sau đó không khách khí uống luôn. Đồ sâu rượu, uống hết nửa cốc rượu, ừng ực không ngừng, dùng tiếng rồng nguyên thủy thể hiện sự vui mừng của mình, hai tiểu trảo màu hoàng kim nắm thành nắm đấm, đôi mắt to phát sáng, phát ra vô số những ngôi sao nhỏ. Nhìn bộ dạng say rượu của nó, Thần Nam cảm thấy vô cùng buồn cười, Long Bảo Bảo thân hình biến nhỏ lại, còn khiến người ta yêu quý hơn cả trước, anh chàng bé nhỏ này dường như rất khiến người ta yêu quý. Thần Nam lại lấy một cốc rượu từ tay người phục vụ, giơ lên vai, tiểu long uống lấy uống để, bộ dạng sâu rượu ngả nghiêng.
Đúng trong lúc này, một giọng nói không mấy thoải mái vang lên.
_ Thật không biết tại sao Áo Lợi Liệt công tước lại có thể mời loại người này, một chút lễ nghĩa quý tộc cũng không biết, lại đem hồng tửu nổi tiếng lãng phí cho hắn ta.
Giọng nói lạnh lùng, không chút thân thiện.
Thần Nam từ từ quay đầu lại, trước mắt chàng là một người thanh niên đẹp trai không thua kém gì Khải Lợi, thân người hơi mỏng, mái tóc vàng mượt mà phát sáng, dung nhan tuyệt mĩ, nếu như không phải anh ta có hầu cổ, Thần Nam không chừng tưởng anh ta là con gái. Anh chàng đẹp trai này thân hình không quá cao, vẻ mặt thần sắc cao ngạo, dùng ánh mắt khó chịu nhìn chằm chằm Thần Nam, giống như là chủ nhân ở trên cao nhìn đám nô bộc. Lời nói của Anh chàng đẹp trai này nhanh chóng thu hút sự chú ý của những người bên cạnh, ánh mắt lập tức đưa về phía hai người.
_ Ngươi có lai lịch như thế nào? - Lời nói non choẹt của tiểu long đột nhiên vang lên, miệng thở ra hơi rượu, anh chàng bé nhỏ này dùng cánh rồng bao bọc lấy người, nhẹ nhàng bò lên vai Thần nam, ngẩng đàu, giơ ra một tiểu trảo màu hoàng kim, chỉ vào anh chàng đẹp trai nói: - Con người mọc tai thỏ, ngươi là quái vật sao?
Những loài thú có thể nói tiếng người, đều là những thần thú có bản lĩnh hùng mạnh, hoặc là những ma thú,yêu tinh yêu quái, dũng mãnh, đương nhiên, tây phương cũng có một số loài thú có thể nói tiếng người, tuy nhiên trí tuệ không cao, cần có chủ nhân dạy bảo, mới có thể nói tiếng người.
Anh chàng đẹp trai trước mắt lập tức sững sờ, đương nhiên không p hải là bị thân phận thần thú của tiểu long làm cho sợ hãi, anh ta có lẽ không nghĩ tiểu long là thần thú, anh ta vẫn không thèm để ý tới tiểu long, anh ta rõ ràng bị làm cho tức đến sững người, đã có người dám sỉ nhục, ngọn lửa phẫn nộ khiến cho anh ta lập tức muốn phát điên. Thần Nam cũng sững sờ, sau khi những lời tiểu long nói, chàng ta mới chú ý tới tới đôi tai dài của anh chàng đẹp trai dấu trong mái tóc dài, hai chữ 'tinh linh' vụt lên trong đầu chàng ta, Thần Nam thầm kêu không ổn, vốn định kết giao với đối phương, không ngờ lại gặp mặt trong trường hợp này.
_ Ngươi có thân phận gì, sao ngươi lại sỉ nhục ta như vậy, ta Áo Địch Lạp cần phải quyết đấu với ngươi! - Tinh linh là một chủng tộc cao ngạo, Áo Địch Lạp cho rằng Thần Nam dạy tiểu long sỉ nhục anh ta, trong bữa tiệc, trước mặt mọi người, đều này khiến cho anh ta cảm thấy bị sỉ nhục ghê gớm . Là một tinh linh, vốn dĩ không thể nhiều chuyện, chỉ vì Áo Đich Lạp tu luyện ở bên ngoài, đi lại nhiều trong giới quý tộc, đã bị tiêm nhiễm bởi những thói quen của đám quý tộc loài người, lại thêm hôm nay uống nhiều rượu, vì vậy mới ngạo mạn chỉ trích Thần Nam, nhưng không ngờ lại bị sỉ nhục, Tinh linh rất cao ngạo, là kẻ thích thể diện, anh ta đương nhiên nuốt không trôi cơn tức này, lập tức muốn rút kiếm ra quyết đấu. Một tinh linh lớn tiếng đòi quyết đấu, lập tức trở thành tâm điểm gây chú ý trong buổi tiệc. Áo Địch lạp dưới tác dụng của rượu, bước lên phía trước mấy bước, dùng tay chỉ vào Tiểu long với hình một quả bóng nhỏ, tức giận nói:
_ Con ma thú ngú xuẩn nhà ngươi, chỉ biết học vẹt, ta phải dạy bảo cho cả ngươi và chủ nhân của ngươi.
_ Bảo Bảo rất tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng. - Giọng nói trẻ con ngây thơ, có chút không rõ ràng vang lên.
Xong rồi, Thần Nam lo lắng thay cho Áo Địch Lạp, chàng nhắm hai mắt lại, không đành lòng đứng nhìn.
"Bụp"
"Á"
Tiểu long béo ú, vung mạnh một nắm đấm ra, một chưởng đánh bay Áo Địch Lạp. Thần Nam mở mắt ra tìm kiếm tung tích của tinh linh, cuối cùng nhìn thấy trên đỉnh pha lê xuất hiện một lỗ hổng hình người Tất cả mọi người đều trố mắt, đây là loại thú yêu gì vậy, lại có sức mạnh lớn tới thế, đã đánh bay tinh linh cao thủ, tất cả ánh mắt của những người ở bữa tiệc đều dồn về phía vai của Thần Nam. Tiểu long chớp chớp đôi mắt to, bộ dạng vô tội, giọng nói non nớt kêu lên:
_ Ta vốn lương thiện.
Thần Nam suýt nữa thì ngất xỉu, tất cả những vị khách tham gia bữa tiệc cũng muốn ngất xỉu.
/286
|