Dịch giả: Mạnh Thường Quân
Biên tập: oneses
“Người đàn ông trung niên cười nói:
“Không hổ là thanh niên cao thủ tuyệt đỉnh của Đông đại lục, Hi nhi bại trong tay ngươi coi như cũng không oan uổng.”
Thần Nam trong lòng bối rối vô cùng, chỉ lạnh lùng nói bốn chữ: “Xưng tên, chịu chết!”
Người đàn ông trung niên hơi nheo mắt lại, lúc mở ra phát ra hai đạo tinh quang, toàn thân ông ta phát ra làn khí chết chóc, khiến cho bề ngoài của ông ta vô cùng nham hiểm, quái dị:
“Hì hì hì, Cổ Hằng Nhất, phụ thân của Cổ Hi”, nói tới đây, hai mắt ông ta xuất hiện vô số sát khí.
Cổ Hi chiến bại tại quảng trường trung tâm Sở đô, không những tổn thất mất một đọa lạc thiên sứ mà ngay cả chân phải của hắn cũng suýt nữa thì bị tàn phế, điều này khiến cho Cản Thi phái chấn động. Cổ Hi cũng đứng bậc nhất trong thế hệ thanh niên của Cản Thi phái, võ công cũng đã đạt tới tứ giai đại thành cảnh giới, có đầy đủ tư cách sánh vai cùng mười đại thanh niên cao thủ của Đông đại lục, lại thêm Đọa lạc thiên sứ có thể ngang tầm với ngũ giai cao thủ, cứ ngỡ có thể đi bước đi ngang hàng cùng với tầng lớp thanh niên của Đông đại lục, đáng lẽ phải là vô địch, nhưng đã xảy ra điều bết ngờ, nằm ngoài dự liệu cuả mọi người.
Được sự chăm sóc cứu chữa, chân phải của Cổ Hi coi như đã giữ lại được, nhưng nỗi nhục thảm bại thì vẫn khiến cho hắn ta muốn phát điên, Cổ Hằng Nhất là phụ thân của Cổ Hi, con trai mất mặt, ông ta cũng làm gì còn mặt mũi nào, vì thế hôm nay ông ta đặc biệt xuất hiện muốn đánh với Thần Nam.
Cổ Hằng Nhất là một quái tài trong Cản Thi phái, mặc dù võ công của lão không cao thâm cho lắm nhưng bản lĩnh khống chế các xác chết thì có thể nói là ít người trong phái có thể bì kịp, lão có thể đồng thời khống chế được nhiều bộ cổ thi, chỉ huy bọn chúng chiến đấu, giống như cánh tay của mình vậy.
“Không cần biết ngươi là phụ thân của hắn hay là ông của hắn, tới một kẻ giết một kẻ, tới hai kẻ, giết hai kẻ!” Thần Nam bây giờ chỉ muốn giết người, lời nói không hề có chút khách sáo nào cả.
“Ha ha ha…”Cổ Hằng Nhất cười lớn, nói: “Thật là ngông cuồng, ta phải xem xem, ngươi có bản lĩnh thế nào!”
Thần Nam đã phát giác ra bản lĩnh thật sự của đối phương, mặc dù là một cao thủ tiền bối, nhưng võ công thì còn hơi kém so với chàng, chàng lạnh lùng đáp: “Nhân vật như ngươi, ta một tay có thể đánh được mười tên, mau gọi đám quỷ khôi tà vật của ngươi ra đi, nếu không thì ta sẽ một tay bóp chết ngươi!”
Những người theo dõi trận chiến vẻ mặt chăm chú, Thần Nam thật sự quá ngông cuồng, tuy nhiên điều này cũng khiến cho không ít ngươi vô cùng hưng phấn, không còn nghi ngờ gì nữa, tiếp theo đây sẽ là một trận long tranh hổ đấu.
Cổ Hằng Nhất cười nhạt hai tiếng, lấy ra hai mảnh ngọc từ trong ống tay áo, “cách” một tiếng đập chúng vào nhau, sau đó thì gõ một cách có tiết tấu.
“U u u u..”
Một tiếng quỷ kêu trầm trầm từ trong trận vang lên, khiến cho người ta sợ nổi da gà, khoảng đất trống giữa trận hở ra một khe lớn, một xác chết tóc xõa rối bù giống như một con rối cơ giới, cứng đờ bò lên, ngũ quan đã bị mái tóc đen kịt rối bù che hết, nhìn không rõ, tuy nhiên từ trong mái tóc dài phát ra hai đạo hàn quang, khiến cho người ta lập tức cảm thấy kinh hãi, đáng sợ.
Bộ xác chết này vô cùng cao lớn, cao hơn người bình thường ba cái đầu, nó vận động một cách máy móc, từ từ tiến về phía Thần Nam.
Những người tu luyện quan sát trận đánh đều kinh hãi há hốc mồm, điều này đúng là gặp quỷ giữa ban ngày. Xác chết cao lớn này không giống với những xác chết cứng đờ trong truyền thuyết chỉ biết nhảy tưng tưng, mặc dù xem chừng có vẻ không được linh hoạt cho lắm, nhưng cũng vụng về. Thân hinh cao lớn để lại một cái bóng đen trên mặt đất, khiến cho người ta có cảm giác tối tăm.
“Hừm” Thần Nam lạnh lùng gầm một tiếng, sử dụng Thiên ma bát bộ, toàn thân hóa thành một tia chớp, nhanh chóng lao về phía xác chết, Phương thiên họa kích trong tay chàng đâm mạnh về phía trước, vẽ lên một lãnh quang đáng sợ.
Cổ Hằng Nhất vội vàng gõ miếng ngọc thạch, cổ thi giống như nhận được mệnh lệnh nào đó, toàn thân đột nhiên biến thành vô cùng nhanh lẹ, vụt một tiếng, nhảy lên trên cao, giống như một con khỉ lớn, sau đó thò hai bàn tay ra, đâm mạnh về phía ngực Thần Nam, đồng thời tỏa ra một luồng tử khí đen sì, lao đi cùng.
Thần Nam cười nhạt, giơ thần kích lên cao, một đạo khí mang lao lên bầu trời, đâm về phía cổ thi, tuy nhiên cổ thi đột nhiên xoay người trong không trung, thay đổi phương hướng, dịch ngang ra nửa trượng trong không trung, sau đó lại bổ mạnh về phía Thần Nam.
Thần Nam giật mình, rõ ràng cái xác chết này trước kia chắc là một võ giả võ công cao thâm vô cùng, mặc dù đã chết đi, nhưng biểu hiện bản năng của nó vẫn phát ra những đạo biến hóa võ học nào đó.
Nhưng dù sao đi nữa thì đó cũng chỉ là một tử thi, và hơn nữa còn kém xa Đọa lạc thiên sứ, đối với những người khác mà nói thì có lẽ so sánh rất khó, nhưng đối với Thần Nam thì rõ ràng không khó để đối phó, Thiên ma bát bộ vẫn là thân pháp cực kì nhanh nhẹn, vụt một tiếng, Thần Nam đã biến mất khỏi chỗ ban đầu.
Tuy nhiên trong lúc cổ thi hạ xuống đất, chàng tay cầm Phương thiên họa kích đột ngột xuất hiện, một đạo hồng quang lạnh lẽo lóe lên, Phương thiên họa kích đâm vào bụng của cổ thi, Thần Nam nhấc hắn lên cao, sau đó ném lên không trung, kích hạ xuống, chém đầu của cổ thi rơi xuống đất. Sau đó, một chân đá chiếc đầu của xác chết đi, “bụp” một tiếng, cái đầu rắn như thép của hắn vỡ thành bốn năm mảnh, nát bét, bay tung ra xa.
Tất cả những chuyện này đều xảy ra trong tích tắc, hành động vô cùng liên hoàn, những người ở ngoài nhìn thấy Thần Nam hình như vô cùng nhẹ nhàng, căn bản không phí một chút sức lực nào cả, chỉ có bản thân Thần Nam là biết rõ nhất, nếu như là người bình thường e rằng không thể dễ dàng mà giết bộ cổ thi này như vậy, cái thi thể này mặc dù không rắn như thép như Đọa lạc thiên sứ, nhưng nếu như không bỏ ra một chút sức lực thì cũng khó có thể dễ dàng chém được hắn.
Đám đông người của Cản Thi phái nhíu mày lại, bọn chúng không phải đau lòng vì bộ cổ thi kia, trên thực tế bộ cổ thi là chúng thành tâm tặng cho Thần Nam chém giết, bọn chúng muốn coi trộm xem đối phương rốt cuộc có bí pháp gì, rốt cuộc làm như thế nào để chém được cổ thi, nhưng bọn chúng đã phải thất vọng rồi, cách Thần Nam giết cổ thi rất đơn giản, giống như là thái rau, chỉ đơn giản là chém mạnh xuống dưới, không hề có phương pháp đặc biệt gì cả.
“Cản Thi phái các ngươi hãy thả tất cả những thượng cổ kì thi của các ngươi ra đây, Thần mỗ hôm nay chuẩn bị đại khai sát giới, đừng có lấy mấy thứ rau dại này ra cho đủ quân số, ta không có thời gian thái rau ở đây!” Thần Nam lạnh lùng nhìn khắp lượt đám người Cản Thi phái, Phương thiên họa kích trong tay chỉ nghiêng lên bầu trời phía Nam, thanh kích không ngừng phát sáng.
Lúc này tất cả những người trong giới tu luyện đều đã nhìn thấy, Thần Nam dường như có mối hận không đội trời chung với Cản Thi Phái, nhìn thấy thái độ điên cuồng của chàng ta, lại thêm bộ dạng yếu thế của đám người Cản Thi phái, tất cả mọi người đều bắt đầu ầm ỹ, lớn tiếng gào thét:
“Cản Thi phái muốn tổ chức đại hội thưởng thức rau sao?”
“Mau mau thả Đọa lạc thiên sứ ra”
“Mau mau thả đám thượng cổ kì thi trong truyền thuyết ra”
“Cản Thi phái nghìn năm trước đã từng bị hủy diệt, nghìn năm sau khôi phục lại, chẳng lẽ lại để người ta mang ra thái rau”
……
Thực lực của Cản Thi phái không cần phải hoài nghi, tam đại vô địch Thi vương ai mà không biết, ai mà không hiểu? Tuy nhiên, trong lòng mọi người vẫn có chút chống đối phái này, suy cho cùng thì nghìn năm trước Cản Thi phái đã gây ra không ít phong ba cho giới tu luyện, thực tế có ít người có thiện cảm với bọn chúng.
Lúc này, Thần Nam đã quyết định buông xuôi, đại náo một phen, chàng chân dùng Thiên ma bát bộ nhanh như một tia chớp lao về phái Cổ Hằng Nhất, chuẩn bị giết lão ta.
Cổ Hằng Nhất mặc dù võ công không cao thâm, nhưng ông ta cũng không hề tỏ ra hoảng hốt, Thần Nam vừa mới lao tới cách lão hai trượng, mặt đất phía trước mặt lão bỗng nhiên rung động mạnh mẽ, một vết nứt khổng lồ xuất hiện trên mặt đất, một hàng xác chết san sát nhau bò từ dưới đất lên.
Mười ba bộ thi thể xếp thành một hàng thẳng, ngăn đường đi của Thần Nam.
Đám người đứng xem hít một hơi khí lạnh, trận chiến như thế này còn cách nào để tiếp tục duy trì được nữa hay không? Bọn họ từ bộ cổ thi mà Thần Nam vừa chém có thể thấy được rằng, mỗi bộ xác chết đều có bản lĩnh của giai vị cao thủ, hơn nữa những bộ xác chết này đao chém không qua, ra tay với mười mấy quái vật như thế này, chỉ nghĩ thôi cũng thấy đáng sợ, vả lại trời mới biết được rằng khi nào dưới đất lại bò lên vài bộ cổ thi như thế nữa.
Lúc này, Thần Nam cau mày lại, chàng đã cách lão gần như thế này rồi, cảm nhận được rõ ràng sự đáng sợ của mười ba bộ cổ thi này, trong mỗi bộ cổ thi đều có một luồng sức mạnh rất kì dị.
Ngày nay võ công của chàng đã tiến triển rất nhiều, linh giác nhạy bén, sớm đã nắm bắt được những khí tức không bình thường, tử khí trong mỗi bộ xác chết đều lưu chuyển tuần hoàn theo một lộ tuyến nhất định nào đó, dường như những xác chết này đang vận chuyển nội công. Điều này quá đáng sợ, những thi thể đã chết lại có thể hiểu được võ học công pháp, nói một cách chính xác là đang vận nội công, điều này thật vô cùng kì dị.
Không còn nghi ngờ gì nữa, mười ba kẻ này khi còn sống nhất định là những cao thủ võ học, chết đi bị khống chế, đám người Cổ Thi phái phát giác ra những tiềm năng nào đó của bọn họ, để cho họ giữ lại được những bản lĩnh đặc biệt khi còn sống.
Thần Nam có chút kinh hãi, sau vài quan sát nhanh chóng, chàng phát hiện ra mười ba xác chết này đều có cấp bậc tứ giai, có tứ giai sơ cấp, có tứ giai đại thành, điều này quá đáng sợ. Mười ba tứ giai cao thủ đẳng cấp liên thủ lại, rõ ràng có thể quét sạch một bang phái, Cản Thi phái thật đáng sợ.
Đám đông người tu luyện đứng xem trận đánh phát hiện ra điểm khác biệt của mười ba bộ xác chết này, một luồng áp lực đáng sợ từ mười ba xác chết đó cuồn cuộn trào ra, tử khí dày đặc bao trùm khắp thiên địa, áp lực đáng sợ khiến cho tất cả mọi người đều không cảm thấy khó thở.
Có một số người cao tuổi phản ứng được trước tiên, kinh ngạc nói:
“Đây là Thập tam huyết thi trong truyền thuyết của Cản Thi phái”
“Đúng rồi, nhất định là như thế! Chả trách lại khiến cho người ta có cảm giác bị kìm kẹp, đây là tay sai hung ác siêu cấp của Cản Thi phái, không ngờ chúng lại sử dụng tới trò cũ này”.
“Đây là Thập tam huyết thi nổi tiếng, danh tiếng lưu truyền hàng nghìn năm giống với Vô địch thi vương và Đọa lạc thiên sử! Để đối phó với Thần Nam, Cản Thi phái đã dùng tới bọn chúng, Thần Nam cho dù là thất bại cũng không hề mất mặt”.
“Thật không thể ngờ được, Thập tam huyết thi lại còn lưu lại ở nhân gian, không bị hủy diệt trong những trận động loạn của quá khứ!”
Thập tam huyết thi này đúng như dự đoán của Thần Nam, đều là dùng thi thể của các cao thủ võ học phương Đông tế luyện thành, mặc dù không thể so sánh với lúc còn sống nhưng thực lực của mỗi bộ xác chết vẫn đạt tới tứ cấp giai vị, vô cùng đáng sợ, thử nghĩ mười ba tứ giai cao thủ hợp lực lại, sẽ trở thành một tổ hợp hùng mạnh như thế nào?
“Mẹ nhà ngươi chứ Thập tam huyết thi, không cần biết chúng mày danh truyền mấy nghìn năm, hôm nay ông đây sẽ mở một đại hội đồ thi!” Thần Nam ý chí chiến đấu bốc lên, nộ khí bừng bừng.
Giết, giết, giết…
Biên tập: oneses
“Người đàn ông trung niên cười nói:
“Không hổ là thanh niên cao thủ tuyệt đỉnh của Đông đại lục, Hi nhi bại trong tay ngươi coi như cũng không oan uổng.”
Thần Nam trong lòng bối rối vô cùng, chỉ lạnh lùng nói bốn chữ: “Xưng tên, chịu chết!”
Người đàn ông trung niên hơi nheo mắt lại, lúc mở ra phát ra hai đạo tinh quang, toàn thân ông ta phát ra làn khí chết chóc, khiến cho bề ngoài của ông ta vô cùng nham hiểm, quái dị:
“Hì hì hì, Cổ Hằng Nhất, phụ thân của Cổ Hi”, nói tới đây, hai mắt ông ta xuất hiện vô số sát khí.
Cổ Hi chiến bại tại quảng trường trung tâm Sở đô, không những tổn thất mất một đọa lạc thiên sứ mà ngay cả chân phải của hắn cũng suýt nữa thì bị tàn phế, điều này khiến cho Cản Thi phái chấn động. Cổ Hi cũng đứng bậc nhất trong thế hệ thanh niên của Cản Thi phái, võ công cũng đã đạt tới tứ giai đại thành cảnh giới, có đầy đủ tư cách sánh vai cùng mười đại thanh niên cao thủ của Đông đại lục, lại thêm Đọa lạc thiên sứ có thể ngang tầm với ngũ giai cao thủ, cứ ngỡ có thể đi bước đi ngang hàng cùng với tầng lớp thanh niên của Đông đại lục, đáng lẽ phải là vô địch, nhưng đã xảy ra điều bết ngờ, nằm ngoài dự liệu cuả mọi người.
Được sự chăm sóc cứu chữa, chân phải của Cổ Hi coi như đã giữ lại được, nhưng nỗi nhục thảm bại thì vẫn khiến cho hắn ta muốn phát điên, Cổ Hằng Nhất là phụ thân của Cổ Hi, con trai mất mặt, ông ta cũng làm gì còn mặt mũi nào, vì thế hôm nay ông ta đặc biệt xuất hiện muốn đánh với Thần Nam.
Cổ Hằng Nhất là một quái tài trong Cản Thi phái, mặc dù võ công của lão không cao thâm cho lắm nhưng bản lĩnh khống chế các xác chết thì có thể nói là ít người trong phái có thể bì kịp, lão có thể đồng thời khống chế được nhiều bộ cổ thi, chỉ huy bọn chúng chiến đấu, giống như cánh tay của mình vậy.
“Không cần biết ngươi là phụ thân của hắn hay là ông của hắn, tới một kẻ giết một kẻ, tới hai kẻ, giết hai kẻ!” Thần Nam bây giờ chỉ muốn giết người, lời nói không hề có chút khách sáo nào cả.
“Ha ha ha…”Cổ Hằng Nhất cười lớn, nói: “Thật là ngông cuồng, ta phải xem xem, ngươi có bản lĩnh thế nào!”
Thần Nam đã phát giác ra bản lĩnh thật sự của đối phương, mặc dù là một cao thủ tiền bối, nhưng võ công thì còn hơi kém so với chàng, chàng lạnh lùng đáp: “Nhân vật như ngươi, ta một tay có thể đánh được mười tên, mau gọi đám quỷ khôi tà vật của ngươi ra đi, nếu không thì ta sẽ một tay bóp chết ngươi!”
Những người theo dõi trận chiến vẻ mặt chăm chú, Thần Nam thật sự quá ngông cuồng, tuy nhiên điều này cũng khiến cho không ít ngươi vô cùng hưng phấn, không còn nghi ngờ gì nữa, tiếp theo đây sẽ là một trận long tranh hổ đấu.
Cổ Hằng Nhất cười nhạt hai tiếng, lấy ra hai mảnh ngọc từ trong ống tay áo, “cách” một tiếng đập chúng vào nhau, sau đó thì gõ một cách có tiết tấu.
“U u u u..”
Một tiếng quỷ kêu trầm trầm từ trong trận vang lên, khiến cho người ta sợ nổi da gà, khoảng đất trống giữa trận hở ra một khe lớn, một xác chết tóc xõa rối bù giống như một con rối cơ giới, cứng đờ bò lên, ngũ quan đã bị mái tóc đen kịt rối bù che hết, nhìn không rõ, tuy nhiên từ trong mái tóc dài phát ra hai đạo hàn quang, khiến cho người ta lập tức cảm thấy kinh hãi, đáng sợ.
Bộ xác chết này vô cùng cao lớn, cao hơn người bình thường ba cái đầu, nó vận động một cách máy móc, từ từ tiến về phía Thần Nam.
Những người tu luyện quan sát trận đánh đều kinh hãi há hốc mồm, điều này đúng là gặp quỷ giữa ban ngày. Xác chết cao lớn này không giống với những xác chết cứng đờ trong truyền thuyết chỉ biết nhảy tưng tưng, mặc dù xem chừng có vẻ không được linh hoạt cho lắm, nhưng cũng vụng về. Thân hinh cao lớn để lại một cái bóng đen trên mặt đất, khiến cho người ta có cảm giác tối tăm.
“Hừm” Thần Nam lạnh lùng gầm một tiếng, sử dụng Thiên ma bát bộ, toàn thân hóa thành một tia chớp, nhanh chóng lao về phía xác chết, Phương thiên họa kích trong tay chàng đâm mạnh về phía trước, vẽ lên một lãnh quang đáng sợ.
Cổ Hằng Nhất vội vàng gõ miếng ngọc thạch, cổ thi giống như nhận được mệnh lệnh nào đó, toàn thân đột nhiên biến thành vô cùng nhanh lẹ, vụt một tiếng, nhảy lên trên cao, giống như một con khỉ lớn, sau đó thò hai bàn tay ra, đâm mạnh về phía ngực Thần Nam, đồng thời tỏa ra một luồng tử khí đen sì, lao đi cùng.
Thần Nam cười nhạt, giơ thần kích lên cao, một đạo khí mang lao lên bầu trời, đâm về phía cổ thi, tuy nhiên cổ thi đột nhiên xoay người trong không trung, thay đổi phương hướng, dịch ngang ra nửa trượng trong không trung, sau đó lại bổ mạnh về phía Thần Nam.
Thần Nam giật mình, rõ ràng cái xác chết này trước kia chắc là một võ giả võ công cao thâm vô cùng, mặc dù đã chết đi, nhưng biểu hiện bản năng của nó vẫn phát ra những đạo biến hóa võ học nào đó.
Nhưng dù sao đi nữa thì đó cũng chỉ là một tử thi, và hơn nữa còn kém xa Đọa lạc thiên sứ, đối với những người khác mà nói thì có lẽ so sánh rất khó, nhưng đối với Thần Nam thì rõ ràng không khó để đối phó, Thiên ma bát bộ vẫn là thân pháp cực kì nhanh nhẹn, vụt một tiếng, Thần Nam đã biến mất khỏi chỗ ban đầu.
Tuy nhiên trong lúc cổ thi hạ xuống đất, chàng tay cầm Phương thiên họa kích đột ngột xuất hiện, một đạo hồng quang lạnh lẽo lóe lên, Phương thiên họa kích đâm vào bụng của cổ thi, Thần Nam nhấc hắn lên cao, sau đó ném lên không trung, kích hạ xuống, chém đầu của cổ thi rơi xuống đất. Sau đó, một chân đá chiếc đầu của xác chết đi, “bụp” một tiếng, cái đầu rắn như thép của hắn vỡ thành bốn năm mảnh, nát bét, bay tung ra xa.
Tất cả những chuyện này đều xảy ra trong tích tắc, hành động vô cùng liên hoàn, những người ở ngoài nhìn thấy Thần Nam hình như vô cùng nhẹ nhàng, căn bản không phí một chút sức lực nào cả, chỉ có bản thân Thần Nam là biết rõ nhất, nếu như là người bình thường e rằng không thể dễ dàng mà giết bộ cổ thi này như vậy, cái thi thể này mặc dù không rắn như thép như Đọa lạc thiên sứ, nhưng nếu như không bỏ ra một chút sức lực thì cũng khó có thể dễ dàng chém được hắn.
Đám đông người của Cản Thi phái nhíu mày lại, bọn chúng không phải đau lòng vì bộ cổ thi kia, trên thực tế bộ cổ thi là chúng thành tâm tặng cho Thần Nam chém giết, bọn chúng muốn coi trộm xem đối phương rốt cuộc có bí pháp gì, rốt cuộc làm như thế nào để chém được cổ thi, nhưng bọn chúng đã phải thất vọng rồi, cách Thần Nam giết cổ thi rất đơn giản, giống như là thái rau, chỉ đơn giản là chém mạnh xuống dưới, không hề có phương pháp đặc biệt gì cả.
“Cản Thi phái các ngươi hãy thả tất cả những thượng cổ kì thi của các ngươi ra đây, Thần mỗ hôm nay chuẩn bị đại khai sát giới, đừng có lấy mấy thứ rau dại này ra cho đủ quân số, ta không có thời gian thái rau ở đây!” Thần Nam lạnh lùng nhìn khắp lượt đám người Cản Thi phái, Phương thiên họa kích trong tay chỉ nghiêng lên bầu trời phía Nam, thanh kích không ngừng phát sáng.
Lúc này tất cả những người trong giới tu luyện đều đã nhìn thấy, Thần Nam dường như có mối hận không đội trời chung với Cản Thi Phái, nhìn thấy thái độ điên cuồng của chàng ta, lại thêm bộ dạng yếu thế của đám người Cản Thi phái, tất cả mọi người đều bắt đầu ầm ỹ, lớn tiếng gào thét:
“Cản Thi phái muốn tổ chức đại hội thưởng thức rau sao?”
“Mau mau thả Đọa lạc thiên sứ ra”
“Mau mau thả đám thượng cổ kì thi trong truyền thuyết ra”
“Cản Thi phái nghìn năm trước đã từng bị hủy diệt, nghìn năm sau khôi phục lại, chẳng lẽ lại để người ta mang ra thái rau”
……
Thực lực của Cản Thi phái không cần phải hoài nghi, tam đại vô địch Thi vương ai mà không biết, ai mà không hiểu? Tuy nhiên, trong lòng mọi người vẫn có chút chống đối phái này, suy cho cùng thì nghìn năm trước Cản Thi phái đã gây ra không ít phong ba cho giới tu luyện, thực tế có ít người có thiện cảm với bọn chúng.
Lúc này, Thần Nam đã quyết định buông xuôi, đại náo một phen, chàng chân dùng Thiên ma bát bộ nhanh như một tia chớp lao về phái Cổ Hằng Nhất, chuẩn bị giết lão ta.
Cổ Hằng Nhất mặc dù võ công không cao thâm, nhưng ông ta cũng không hề tỏ ra hoảng hốt, Thần Nam vừa mới lao tới cách lão hai trượng, mặt đất phía trước mặt lão bỗng nhiên rung động mạnh mẽ, một vết nứt khổng lồ xuất hiện trên mặt đất, một hàng xác chết san sát nhau bò từ dưới đất lên.
Mười ba bộ thi thể xếp thành một hàng thẳng, ngăn đường đi của Thần Nam.
Đám người đứng xem hít một hơi khí lạnh, trận chiến như thế này còn cách nào để tiếp tục duy trì được nữa hay không? Bọn họ từ bộ cổ thi mà Thần Nam vừa chém có thể thấy được rằng, mỗi bộ xác chết đều có bản lĩnh của giai vị cao thủ, hơn nữa những bộ xác chết này đao chém không qua, ra tay với mười mấy quái vật như thế này, chỉ nghĩ thôi cũng thấy đáng sợ, vả lại trời mới biết được rằng khi nào dưới đất lại bò lên vài bộ cổ thi như thế nữa.
Lúc này, Thần Nam cau mày lại, chàng đã cách lão gần như thế này rồi, cảm nhận được rõ ràng sự đáng sợ của mười ba bộ cổ thi này, trong mỗi bộ cổ thi đều có một luồng sức mạnh rất kì dị.
Ngày nay võ công của chàng đã tiến triển rất nhiều, linh giác nhạy bén, sớm đã nắm bắt được những khí tức không bình thường, tử khí trong mỗi bộ xác chết đều lưu chuyển tuần hoàn theo một lộ tuyến nhất định nào đó, dường như những xác chết này đang vận chuyển nội công. Điều này quá đáng sợ, những thi thể đã chết lại có thể hiểu được võ học công pháp, nói một cách chính xác là đang vận nội công, điều này thật vô cùng kì dị.
Không còn nghi ngờ gì nữa, mười ba kẻ này khi còn sống nhất định là những cao thủ võ học, chết đi bị khống chế, đám người Cổ Thi phái phát giác ra những tiềm năng nào đó của bọn họ, để cho họ giữ lại được những bản lĩnh đặc biệt khi còn sống.
Thần Nam có chút kinh hãi, sau vài quan sát nhanh chóng, chàng phát hiện ra mười ba xác chết này đều có cấp bậc tứ giai, có tứ giai sơ cấp, có tứ giai đại thành, điều này quá đáng sợ. Mười ba tứ giai cao thủ đẳng cấp liên thủ lại, rõ ràng có thể quét sạch một bang phái, Cản Thi phái thật đáng sợ.
Đám đông người tu luyện đứng xem trận đánh phát hiện ra điểm khác biệt của mười ba bộ xác chết này, một luồng áp lực đáng sợ từ mười ba xác chết đó cuồn cuộn trào ra, tử khí dày đặc bao trùm khắp thiên địa, áp lực đáng sợ khiến cho tất cả mọi người đều không cảm thấy khó thở.
Có một số người cao tuổi phản ứng được trước tiên, kinh ngạc nói:
“Đây là Thập tam huyết thi trong truyền thuyết của Cản Thi phái”
“Đúng rồi, nhất định là như thế! Chả trách lại khiến cho người ta có cảm giác bị kìm kẹp, đây là tay sai hung ác siêu cấp của Cản Thi phái, không ngờ chúng lại sử dụng tới trò cũ này”.
“Đây là Thập tam huyết thi nổi tiếng, danh tiếng lưu truyền hàng nghìn năm giống với Vô địch thi vương và Đọa lạc thiên sử! Để đối phó với Thần Nam, Cản Thi phái đã dùng tới bọn chúng, Thần Nam cho dù là thất bại cũng không hề mất mặt”.
“Thật không thể ngờ được, Thập tam huyết thi lại còn lưu lại ở nhân gian, không bị hủy diệt trong những trận động loạn của quá khứ!”
Thập tam huyết thi này đúng như dự đoán của Thần Nam, đều là dùng thi thể của các cao thủ võ học phương Đông tế luyện thành, mặc dù không thể so sánh với lúc còn sống nhưng thực lực của mỗi bộ xác chết vẫn đạt tới tứ cấp giai vị, vô cùng đáng sợ, thử nghĩ mười ba tứ giai cao thủ hợp lực lại, sẽ trở thành một tổ hợp hùng mạnh như thế nào?
“Mẹ nhà ngươi chứ Thập tam huyết thi, không cần biết chúng mày danh truyền mấy nghìn năm, hôm nay ông đây sẽ mở một đại hội đồ thi!” Thần Nam ý chí chiến đấu bốc lên, nộ khí bừng bừng.
Giết, giết, giết…
/285
|