Dịch giả: Mạnh Thường Quân
Biên tập: abcd_298
Lúc Thần Nam và Vũ Hinh bay đến, hai bên giao chiến đã tới hồi cao trào
Bát đại thánh địa truyền qua hàng nghìn năm, kì công tuyệt học có đến vô số, đệ tử trong mỗi phái thân đều mang những tuỵet kỹ thần thông bất phàm. Đặc biệt là những đệ tử kiệt xuất nhất của tám phái đều đang ở đây, tám nguồn sức mạnh khủng khiếp này chính là sự tổ hợp của những người hùng mạnh nhất thế hệ thanh niên hiện nay
Tuy nhiên Cản Thi phái đã có tiếng hung danh từ lâu, tuy nay lập lại phái, nhưng thực lực của phái vẫn khiến người ta khó có thể tưởng tượng được. Đệ tử tám phái cũng vì vậy mà đã phải trả cái giá không nhỏ.
Lại thêm không ít Cổ Thi tham chiến, nhất thời khiến cho bát phái rơi vào hiểm cảnh. May mà Huyền Trang, Nhạc Kình, Nam Cung Ngâm đều mang theo “thần huyết” liến tiếp chém chết gần mười tên Thượng Cổ Kì Thi hùng mạnh, khiến cho Cản Thi phái đại loạn
Cùng với việc ba tứ dực thiên sứ bị hủy diệt, đám người Cản Thi phái sớm rơi vào cảnh tuyệt vọng. Bọn chúng không thể ngờ được rằng, những thi thể thần linh gần như là vô địch đều đã bị những đệ tử kiệt xuất nhất của bát đại thánh địa liên tiếp chém chết
Những cổ thi vốn dĩ đao thương bất nhập, bây giờ lại bị địch thủ chém thành nhiều đoạn. Tám người này cũng giống như Thần Nam mấy hôm trước, lợi hại vô cùng, điều này phủ lên toàn bộ nhận thức của chúng một bức màn mờ mịt, đám người Cản Thi phái lập tức cảm thấy ngày tận thế đang tới gần.
Hàng nghìn năm trước Cản Thi phái cũng có lúc mạnh lúc yếu, nhưng chưa bao giờ bị kẻ địch tiêu diệt nhiều cổ thi đến thế. Những Thượng Cổ Kì Thi này chính là gốc rễ để lập phái, một khi bị tận diệt, bọn chúng sẽ chẳng còn gì.
“Cản Thi phái hôm nay nhất định phải diệt vong ! “ Thần Nam thét lớn trên không trung :
“Hai Thi Vương trong đại sơn chết đến nơi rồi. Đám người còn lại các ngươi, nếu còn cứ ngoan cố chống lại thì sẽ không một kẻ nào có thể sống sót để rời khỏi đây !”
Đệ tử tám phái đại đa số đều biết Thần Nam, trong đó có không ít người biết lai lịch của Vũ Hinh. Vừa nhìn thấy bọn họ bay tới trọng địa của Cản Thi phái lập tức tinh thần phấn chấn, công kích càng mạnh mẽ, còn sĩ khí của Cản Thi phái thì xuống thấp tới cực điểm, chớp mắt đã bị tổn thất nghiệm trọng.
Phái chủ Cổ Nguyệt của Cản Thi phái trong mắt lấp lánh hung quang, lão ta căm hận đưa mắt nhìn Thần Nam trên không trung. Không ngờ tên tiểu tử vạn ác này không những có thể chém chết Thượng Cổ Kì Thi mà còn có thể chiêu hàng Linh Thi Vương, điều này khiến cho hắn không thể nào có thể tin được, có trong mơ hắn cũng không thể nào có thể tưởng tượng ra sự việc lại diễn biến như thế. Cổ Nguyệt muốn phát điên
Đệ tử tám phái sĩ khí như lên cao ngút trời, điên cuồng truy sát đệ tử của Cản Thi phái.
Huyền Trang hòa thượng không ngừng niệm phật hiệu. Tuy nhiên mỗi khi hắn niệm một câu “A di đà phật” là một tên cổ thi bị chém thành hai đoạn, mỗi khi niệm câu “Thiện tai” là có một đệ tử của Cản Thi phái ngã trên vũng máu
Điều này khiến cho tất cả mọi người đều cảm thấy kẻ xuất gia này không giống với một hòa thượng, mà giống với một ác ma. Thần Nam cũng có chút ngỡ ngàng, bình thường nhìn Huyền Trang hòa thượng có bộ dạng là một cao nhân, khí chất thoát tục, không ngờ ông ta này cũng hiếu sát như vậy, giống hệt như một tên đao phủ
Bên kia, Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương lưng có cánh thần ma, tay vung phương thiên họa kích, đang đuổi chém một người, luôn mồm thét :
“Cổ Hi ta xem ngươi có thể trốn vào đâu ? Hôm đó chẳng phải ngươi đã to mồm lắm sao, hôm nay ông đây tìm tới nơi báo thù. Ta đã từng nói rằng, ngươi nếu như không có sự giúp đỡ của Đọa Lạc Thiên Sứ thì một mình ta có thể đánh được mười tên nhà ngươi, con bà nhà ngươi chứ… “
Hắn vừa đuổi vừa lớn tiếng chửi rủa
Hạng Thiên gần đây luôn luôn cảm thấy vô cùng ức chế, hai lần đều bị Thần Nam đánh bại, sau đó tại quảng trường Sở Đô lại bị Cổ Hi sỉ nhục. Hôm nay đánh tới đây, hắn tìm thẳng tới Cổ Hi. Nhìn thấy tên khốn nạn chân vẫn chưa khỏi, hắn cuối cùng đã tìm được đối tượng để trút cơn giận dữ, điên cuồng đuổi đánh.
Cổ Hi là đệ nhất cao thủ thế hệ thanh niên của Cản Thi phái, vốn thực lực có thể đại chiến một trận với Hạng Thiên. Có điều chân phải suýt nữa thì bị Thần Nam phế, vết thương tới giờ vẫn chưa khỏi hẳn, ảnh hưởng nghiêm trọng tới năng lực chiến đấu của hắn. Lại bị Hạng Thiên điên cuồng tấn công, kết quả chẳng mấy chốc hắn đã không thể cầm cự được.
Lúc này bốn người Tề Đằng, Vương Huy, Nhạc Kình, Nam Cung Ngâm đang vất vả chiến đấu với Ngũ giai cao thủ của Cản Thi phái là Cổ Phong. Tứ đại cao thủ liên thủ cũng không làm gì được trưởng lão của Cản Thi phái mà còn phải cần tới sự giúp đỡ liên tục của các đệ tử trong bát phái.
Vòng ngoài của trận chiến này, không ít đệ tử của tám phái đã ngã xuống, máu nhuộm đỏ mặt đất. Có thể thấy được sự lợi hại của ngũ giai cao thủ.
Nam Cung Tiên Nhi, Vương Lâm, Hiên Viên Phong thì đang tung hoành chém giết đám đệ tử của Cản Thi phái. Lúc này, mắt của tất cả mọi người đều đỏ ngầu, hai người con gái cũng quên mất thân phận nữ nhi của mình, không hề có chút thương xót với đám đệ tử Cản Thi phái, giống như nữ sát thần.
Phái chủ Cổ nguyệt của Cản Thi phái xung quanh đều có cường địch, vô số đệ tử bát phái đều ngã xuống dưới chân lão. Mỗi chưởng lão đánh ra, đều có một hàng thánh địa truyền nhân bị khí cương mãnh lấp lánh chém nát người. Căn bản không có ai có thể chống lại một đòn của lão ta, dưới chân lão xác chết vô số, hơi máu bốc lên khiến cho toàn thân lão nhuộm đỏ.
Thần Nam để Thần Hi đứng trên không trung, đề phòng hai Thi Vương trong đại sơn đột ngột đánh tới nơi này. Hắn nhảy xuống khỏi lưng Tử Kim Thần Long, khoái tốc lao về phía Cổ Nguyệt
Sau khi huyền công thông thể, hắn lại luyện thành ma công thông thiên động địa, lại có thêm tuyệt học thiên ma bát bộ và Diệt thiên thủ, hắn tin tường rằng mình có thể thu phục lão yêu quái Cổ Nguyệt. Mặc dù võ công vẫn chưa leo lên tới cảnh giới ngũ giai, nhưng hắn tin tưởng vào đại chiến trận này hắn tuyệt không thua.
“Cổ Nguyệt ! Ta tới đánh với ngươi!” Thần Nam thét lên một tiếng, chỉ vài bước đã đến đối diện với Cổ Nguyệt.
Cổ Nguyệt sau khi nhìn thấy Thần Nam, hai mắt đỏ ngầu, điên cuồng thét lên :
“Tiểu tử hãy chịu chết đi! Ta thề sẽ chém ngươi thành muôn nghìn mảnh !”
Hắn gầm lên một tiếng rồi vung tay tung một chưởng mạnh mẽ về phía trước, thế chưởng tựa như một con sóng cuồn cuộn lao đến, cương khí sáng lóa, hất tung vô số đệ tử tám phái ở gần đó. Rất nhiều người đứng gần đó đều bị xé thành mấy đoạn, máu rơi xối xả, hơi máu bốc lên.
Thần Nam tung chưởng ra nghênh tiếp, chưởng lực mạnh mẽ vô cùng lao đi, cương khí màu đen như dòng sông cuồn cuộn lao tới. Ánh sáng chói lòa chiếu sáng từng tấc đất trong không gian, cả thiên địa như rung chuyển, cũng trong lúc này hắn điên cuồng vận ma công thông thiên động địa
Hai chưởng lực ầm ầm lao vào nhau, phát ra ra một luồng sáng rực rỡ chói mắt, vang lên tiếng nổ điếc tai chấn động thiên địa, luồng khí cuồn cuộn lại lao về phía đệ tử của tám phái hất tung họ văng ra.
Không còn nghi ngờ gì, Thần Nam trực tiếp bị Cổ Nguyệt đánh bật ra. Dù sao thì hai người cũng là những cao thủ không cùng đẳng cấp. Tuy nhiên mặc dù hắn bị đánh văng lùi lại bảy tám trượng, nhưng chưởng lực mạnh mẽ đó không hề đả thương nổi hắn, thông thiên ma công khởi động, dẫn đại bộ phận sức mạnh tấn công vào người hắn ra ngoài, tất cả đều bị hắn luyện hóa hết.
Thần Nam bay bật ra, khiến cho Vũ Hinh ở trên không trung giật thót mình. Tuy nhiên nàng ta lập tức cảm thấy được hắn không hề dính nội thương, mới bình tĩnh không lao xuống
Cổ Nguyệt cười nhạt, theo như lão ta, Thần Nam mặc dù võ công bất phàm nhưng dù sao thì cũng vẫn chưa được liệt vào danh sách ngũ giai cao thủ. Căn bản không thể nào có thể chống lại lão được, liều chết chống lại một chưởng của lão rõ ràng là tự tìm cái chết
Tuy nhiên điều khiến lão kinh ngạc là Thần Nam vẫn đứng vững chắc trên mặt đất, không hề thổ huyết như lão tưởng tượng, lại còn không tỏ ra bị tổn thương gì.
Không chỉ có vậy, trong khi Cổ Nguyệt ngạc nhiên, Thần Nam đã nhìn lão cười. Bất chợt lão nhìn thấy một bàn tay màu đen khổng lồ, che lấp cả trời đất từ trên đỉnh đầu lão đánh xuống
“Diệt Thiên Thủ!” Thần Nam thét lớn.
Quang chưởng khổng lồ đập thẳng xuống làm lão lún xuống đất, mặt đất nứt ra xuất hiện một hố sâu, phái chủ của Cản Thi phái mặc dù không bị nguy hiểm tới tính mạng nhưng cũng đã dính một chút nội thương.
Nếu như đổi lại chỉ là một tứ giai cao thủ, chịu một đòn Diệt Thiên Thủ đáng sợ này, cho dù không chết hẳn thì cũng coi như đã chết một nửa.
“Rầm ! Rầm”
Thần Nam liên tiếp vung ra sáu đòn Diệt Thiên Thủ, ấn chặt Cổ Nguyệt xuống đất, nếu như là một tứ giai cao thủ bình thường có thể đã mất mạng rồi
Nhưng Cổ Nguyệt không hổ là ngũ giai cao thủ, võ công thực sự của lão vượt xa so với tứ giai cao thủ. Lão nhanh chóng lao lên, thoát khỏi hố sâu. Tuy nhiên khóe miệng lão đang rỉ máu chứng tỏ lão đã bị nội thương không nhẹ.
Nếu như không phải Thần Nam vận huyền công thông thể, có thể nối liền với linh khí thiên địa. Lúc nào cũng có thể bảo toàn nguyên khí, có lẽ rằng đánh xong vài đòn Diệt Thiên Thủ hắn đã kiệt sức rồi.
Hắn thầm kinh ngạc, ngũ giai cao thủ quả là dũng mãnh, tứ giai cao thủ đúng là còn xa mới có thể chống lại được.
Cổ Nguyệt tức muốn thổ huyết. Cách đây không lâu Thần Nam thể hiện ma uy, liên tục chém chết mười ba huyết thi của Cản Thi phái. Sau đó lại diệt hai tứ dực thiên sứ, hôm này lại đánh bị thương phái chủ là lão, lão ta quả thật muốn phát điên.
Nếu như võ công của đối phương mạnh hơn hẳn lão đã là một nhẽ, đằng này công lực của đối phương rõ ràng không bằng lão, vẫn chưa bước vào lĩnh vực ngũ giai. Nhưng cuối cùng kẻ chịu thua thiệt lại chính là lão, lão ta vừa tức giận vừa xấut hổ vô cùng.
Lúc này Nam Cung Tiên Nhi, Vương Lâm. Hiên Viên Phong, Huyền Trang Hòa thượng đều đánh tới, bọn họ thấy Thần Nam có thể mấy lần đánh bay Cổ Nguyệt đều kinh ngạc há hốc mồm. Bọn họ đều hiểu rất rõ sự đáng sợ của lão già này, từ đầu tới giờ, bọn họ vẫn cố gắng tránh đối đầu với lão ta. Ra sức chém giết đám đệ tử Cản Thi phái hòng đợi những thánh địa truyền nhân khác giết xong ở bên đó sẽ cùng hợp lực để đối phó với lão quái vật này.
“A di đà phật ! Bái phục! Bái phục! Thần thí chủ hãy đánh thêm vài đòn Diệt Thiên Thủ nữa đi ! Làm cho vị Cổ thí chủ này hộc ra thêm mấy ngụm máu nữa. Việc còn lại cứ giao cho mấy người chúng ta là được rồi ! “
Huyền Trang hòa thượng vẻ mặt từ bi, tư thái siêu nhiên, ôn hòa nói ra mấy câu.
Mấy vị thánh địa truyền nhân đều bị hòa thượng làm cho tức cười. Thần Nam cũng không nhịn được thở than:
“Hòa thượng đại gian nhược trung, đại ác nhược thiện, đại gian đại ác”
Tuy thế Thần Nam cũng không phụ lòng Huyền Trang hòa thượng, Diệt Thiên Thủ lại vung lên ,”Bùm” , “Bùm”…liên tiếp sáu đòn, đập Cổ Nguyệt ngập xuống đất
Biên tập: abcd_298
Lúc Thần Nam và Vũ Hinh bay đến, hai bên giao chiến đã tới hồi cao trào
Bát đại thánh địa truyền qua hàng nghìn năm, kì công tuyệt học có đến vô số, đệ tử trong mỗi phái thân đều mang những tuỵet kỹ thần thông bất phàm. Đặc biệt là những đệ tử kiệt xuất nhất của tám phái đều đang ở đây, tám nguồn sức mạnh khủng khiếp này chính là sự tổ hợp của những người hùng mạnh nhất thế hệ thanh niên hiện nay
Tuy nhiên Cản Thi phái đã có tiếng hung danh từ lâu, tuy nay lập lại phái, nhưng thực lực của phái vẫn khiến người ta khó có thể tưởng tượng được. Đệ tử tám phái cũng vì vậy mà đã phải trả cái giá không nhỏ.
Lại thêm không ít Cổ Thi tham chiến, nhất thời khiến cho bát phái rơi vào hiểm cảnh. May mà Huyền Trang, Nhạc Kình, Nam Cung Ngâm đều mang theo “thần huyết” liến tiếp chém chết gần mười tên Thượng Cổ Kì Thi hùng mạnh, khiến cho Cản Thi phái đại loạn
Cùng với việc ba tứ dực thiên sứ bị hủy diệt, đám người Cản Thi phái sớm rơi vào cảnh tuyệt vọng. Bọn chúng không thể ngờ được rằng, những thi thể thần linh gần như là vô địch đều đã bị những đệ tử kiệt xuất nhất của bát đại thánh địa liên tiếp chém chết
Những cổ thi vốn dĩ đao thương bất nhập, bây giờ lại bị địch thủ chém thành nhiều đoạn. Tám người này cũng giống như Thần Nam mấy hôm trước, lợi hại vô cùng, điều này phủ lên toàn bộ nhận thức của chúng một bức màn mờ mịt, đám người Cản Thi phái lập tức cảm thấy ngày tận thế đang tới gần.
Hàng nghìn năm trước Cản Thi phái cũng có lúc mạnh lúc yếu, nhưng chưa bao giờ bị kẻ địch tiêu diệt nhiều cổ thi đến thế. Những Thượng Cổ Kì Thi này chính là gốc rễ để lập phái, một khi bị tận diệt, bọn chúng sẽ chẳng còn gì.
“Cản Thi phái hôm nay nhất định phải diệt vong ! “ Thần Nam thét lớn trên không trung :
“Hai Thi Vương trong đại sơn chết đến nơi rồi. Đám người còn lại các ngươi, nếu còn cứ ngoan cố chống lại thì sẽ không một kẻ nào có thể sống sót để rời khỏi đây !”
Đệ tử tám phái đại đa số đều biết Thần Nam, trong đó có không ít người biết lai lịch của Vũ Hinh. Vừa nhìn thấy bọn họ bay tới trọng địa của Cản Thi phái lập tức tinh thần phấn chấn, công kích càng mạnh mẽ, còn sĩ khí của Cản Thi phái thì xuống thấp tới cực điểm, chớp mắt đã bị tổn thất nghiệm trọng.
Phái chủ Cổ Nguyệt của Cản Thi phái trong mắt lấp lánh hung quang, lão ta căm hận đưa mắt nhìn Thần Nam trên không trung. Không ngờ tên tiểu tử vạn ác này không những có thể chém chết Thượng Cổ Kì Thi mà còn có thể chiêu hàng Linh Thi Vương, điều này khiến cho hắn không thể nào có thể tin được, có trong mơ hắn cũng không thể nào có thể tưởng tượng ra sự việc lại diễn biến như thế. Cổ Nguyệt muốn phát điên
Đệ tử tám phái sĩ khí như lên cao ngút trời, điên cuồng truy sát đệ tử của Cản Thi phái.
Huyền Trang hòa thượng không ngừng niệm phật hiệu. Tuy nhiên mỗi khi hắn niệm một câu “A di đà phật” là một tên cổ thi bị chém thành hai đoạn, mỗi khi niệm câu “Thiện tai” là có một đệ tử của Cản Thi phái ngã trên vũng máu
Điều này khiến cho tất cả mọi người đều cảm thấy kẻ xuất gia này không giống với một hòa thượng, mà giống với một ác ma. Thần Nam cũng có chút ngỡ ngàng, bình thường nhìn Huyền Trang hòa thượng có bộ dạng là một cao nhân, khí chất thoát tục, không ngờ ông ta này cũng hiếu sát như vậy, giống hệt như một tên đao phủ
Bên kia, Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương lưng có cánh thần ma, tay vung phương thiên họa kích, đang đuổi chém một người, luôn mồm thét :
“Cổ Hi ta xem ngươi có thể trốn vào đâu ? Hôm đó chẳng phải ngươi đã to mồm lắm sao, hôm nay ông đây tìm tới nơi báo thù. Ta đã từng nói rằng, ngươi nếu như không có sự giúp đỡ của Đọa Lạc Thiên Sứ thì một mình ta có thể đánh được mười tên nhà ngươi, con bà nhà ngươi chứ… “
Hắn vừa đuổi vừa lớn tiếng chửi rủa
Hạng Thiên gần đây luôn luôn cảm thấy vô cùng ức chế, hai lần đều bị Thần Nam đánh bại, sau đó tại quảng trường Sở Đô lại bị Cổ Hi sỉ nhục. Hôm nay đánh tới đây, hắn tìm thẳng tới Cổ Hi. Nhìn thấy tên khốn nạn chân vẫn chưa khỏi, hắn cuối cùng đã tìm được đối tượng để trút cơn giận dữ, điên cuồng đuổi đánh.
Cổ Hi là đệ nhất cao thủ thế hệ thanh niên của Cản Thi phái, vốn thực lực có thể đại chiến một trận với Hạng Thiên. Có điều chân phải suýt nữa thì bị Thần Nam phế, vết thương tới giờ vẫn chưa khỏi hẳn, ảnh hưởng nghiêm trọng tới năng lực chiến đấu của hắn. Lại bị Hạng Thiên điên cuồng tấn công, kết quả chẳng mấy chốc hắn đã không thể cầm cự được.
Lúc này bốn người Tề Đằng, Vương Huy, Nhạc Kình, Nam Cung Ngâm đang vất vả chiến đấu với Ngũ giai cao thủ của Cản Thi phái là Cổ Phong. Tứ đại cao thủ liên thủ cũng không làm gì được trưởng lão của Cản Thi phái mà còn phải cần tới sự giúp đỡ liên tục của các đệ tử trong bát phái.
Vòng ngoài của trận chiến này, không ít đệ tử của tám phái đã ngã xuống, máu nhuộm đỏ mặt đất. Có thể thấy được sự lợi hại của ngũ giai cao thủ.
Nam Cung Tiên Nhi, Vương Lâm, Hiên Viên Phong thì đang tung hoành chém giết đám đệ tử của Cản Thi phái. Lúc này, mắt của tất cả mọi người đều đỏ ngầu, hai người con gái cũng quên mất thân phận nữ nhi của mình, không hề có chút thương xót với đám đệ tử Cản Thi phái, giống như nữ sát thần.
Phái chủ Cổ nguyệt của Cản Thi phái xung quanh đều có cường địch, vô số đệ tử bát phái đều ngã xuống dưới chân lão. Mỗi chưởng lão đánh ra, đều có một hàng thánh địa truyền nhân bị khí cương mãnh lấp lánh chém nát người. Căn bản không có ai có thể chống lại một đòn của lão ta, dưới chân lão xác chết vô số, hơi máu bốc lên khiến cho toàn thân lão nhuộm đỏ.
Thần Nam để Thần Hi đứng trên không trung, đề phòng hai Thi Vương trong đại sơn đột ngột đánh tới nơi này. Hắn nhảy xuống khỏi lưng Tử Kim Thần Long, khoái tốc lao về phía Cổ Nguyệt
Sau khi huyền công thông thể, hắn lại luyện thành ma công thông thiên động địa, lại có thêm tuyệt học thiên ma bát bộ và Diệt thiên thủ, hắn tin tường rằng mình có thể thu phục lão yêu quái Cổ Nguyệt. Mặc dù võ công vẫn chưa leo lên tới cảnh giới ngũ giai, nhưng hắn tin tưởng vào đại chiến trận này hắn tuyệt không thua.
“Cổ Nguyệt ! Ta tới đánh với ngươi!” Thần Nam thét lên một tiếng, chỉ vài bước đã đến đối diện với Cổ Nguyệt.
Cổ Nguyệt sau khi nhìn thấy Thần Nam, hai mắt đỏ ngầu, điên cuồng thét lên :
“Tiểu tử hãy chịu chết đi! Ta thề sẽ chém ngươi thành muôn nghìn mảnh !”
Hắn gầm lên một tiếng rồi vung tay tung một chưởng mạnh mẽ về phía trước, thế chưởng tựa như một con sóng cuồn cuộn lao đến, cương khí sáng lóa, hất tung vô số đệ tử tám phái ở gần đó. Rất nhiều người đứng gần đó đều bị xé thành mấy đoạn, máu rơi xối xả, hơi máu bốc lên.
Thần Nam tung chưởng ra nghênh tiếp, chưởng lực mạnh mẽ vô cùng lao đi, cương khí màu đen như dòng sông cuồn cuộn lao tới. Ánh sáng chói lòa chiếu sáng từng tấc đất trong không gian, cả thiên địa như rung chuyển, cũng trong lúc này hắn điên cuồng vận ma công thông thiên động địa
Hai chưởng lực ầm ầm lao vào nhau, phát ra ra một luồng sáng rực rỡ chói mắt, vang lên tiếng nổ điếc tai chấn động thiên địa, luồng khí cuồn cuộn lại lao về phía đệ tử của tám phái hất tung họ văng ra.
Không còn nghi ngờ gì, Thần Nam trực tiếp bị Cổ Nguyệt đánh bật ra. Dù sao thì hai người cũng là những cao thủ không cùng đẳng cấp. Tuy nhiên mặc dù hắn bị đánh văng lùi lại bảy tám trượng, nhưng chưởng lực mạnh mẽ đó không hề đả thương nổi hắn, thông thiên ma công khởi động, dẫn đại bộ phận sức mạnh tấn công vào người hắn ra ngoài, tất cả đều bị hắn luyện hóa hết.
Thần Nam bay bật ra, khiến cho Vũ Hinh ở trên không trung giật thót mình. Tuy nhiên nàng ta lập tức cảm thấy được hắn không hề dính nội thương, mới bình tĩnh không lao xuống
Cổ Nguyệt cười nhạt, theo như lão ta, Thần Nam mặc dù võ công bất phàm nhưng dù sao thì cũng vẫn chưa được liệt vào danh sách ngũ giai cao thủ. Căn bản không thể nào có thể chống lại lão được, liều chết chống lại một chưởng của lão rõ ràng là tự tìm cái chết
Tuy nhiên điều khiến lão kinh ngạc là Thần Nam vẫn đứng vững chắc trên mặt đất, không hề thổ huyết như lão tưởng tượng, lại còn không tỏ ra bị tổn thương gì.
Không chỉ có vậy, trong khi Cổ Nguyệt ngạc nhiên, Thần Nam đã nhìn lão cười. Bất chợt lão nhìn thấy một bàn tay màu đen khổng lồ, che lấp cả trời đất từ trên đỉnh đầu lão đánh xuống
“Diệt Thiên Thủ!” Thần Nam thét lớn.
Quang chưởng khổng lồ đập thẳng xuống làm lão lún xuống đất, mặt đất nứt ra xuất hiện một hố sâu, phái chủ của Cản Thi phái mặc dù không bị nguy hiểm tới tính mạng nhưng cũng đã dính một chút nội thương.
Nếu như đổi lại chỉ là một tứ giai cao thủ, chịu một đòn Diệt Thiên Thủ đáng sợ này, cho dù không chết hẳn thì cũng coi như đã chết một nửa.
“Rầm ! Rầm”
Thần Nam liên tiếp vung ra sáu đòn Diệt Thiên Thủ, ấn chặt Cổ Nguyệt xuống đất, nếu như là một tứ giai cao thủ bình thường có thể đã mất mạng rồi
Nhưng Cổ Nguyệt không hổ là ngũ giai cao thủ, võ công thực sự của lão vượt xa so với tứ giai cao thủ. Lão nhanh chóng lao lên, thoát khỏi hố sâu. Tuy nhiên khóe miệng lão đang rỉ máu chứng tỏ lão đã bị nội thương không nhẹ.
Nếu như không phải Thần Nam vận huyền công thông thể, có thể nối liền với linh khí thiên địa. Lúc nào cũng có thể bảo toàn nguyên khí, có lẽ rằng đánh xong vài đòn Diệt Thiên Thủ hắn đã kiệt sức rồi.
Hắn thầm kinh ngạc, ngũ giai cao thủ quả là dũng mãnh, tứ giai cao thủ đúng là còn xa mới có thể chống lại được.
Cổ Nguyệt tức muốn thổ huyết. Cách đây không lâu Thần Nam thể hiện ma uy, liên tục chém chết mười ba huyết thi của Cản Thi phái. Sau đó lại diệt hai tứ dực thiên sứ, hôm này lại đánh bị thương phái chủ là lão, lão ta quả thật muốn phát điên.
Nếu như võ công của đối phương mạnh hơn hẳn lão đã là một nhẽ, đằng này công lực của đối phương rõ ràng không bằng lão, vẫn chưa bước vào lĩnh vực ngũ giai. Nhưng cuối cùng kẻ chịu thua thiệt lại chính là lão, lão ta vừa tức giận vừa xấut hổ vô cùng.
Lúc này Nam Cung Tiên Nhi, Vương Lâm. Hiên Viên Phong, Huyền Trang Hòa thượng đều đánh tới, bọn họ thấy Thần Nam có thể mấy lần đánh bay Cổ Nguyệt đều kinh ngạc há hốc mồm. Bọn họ đều hiểu rất rõ sự đáng sợ của lão già này, từ đầu tới giờ, bọn họ vẫn cố gắng tránh đối đầu với lão ta. Ra sức chém giết đám đệ tử Cản Thi phái hòng đợi những thánh địa truyền nhân khác giết xong ở bên đó sẽ cùng hợp lực để đối phó với lão quái vật này.
“A di đà phật ! Bái phục! Bái phục! Thần thí chủ hãy đánh thêm vài đòn Diệt Thiên Thủ nữa đi ! Làm cho vị Cổ thí chủ này hộc ra thêm mấy ngụm máu nữa. Việc còn lại cứ giao cho mấy người chúng ta là được rồi ! “
Huyền Trang hòa thượng vẻ mặt từ bi, tư thái siêu nhiên, ôn hòa nói ra mấy câu.
Mấy vị thánh địa truyền nhân đều bị hòa thượng làm cho tức cười. Thần Nam cũng không nhịn được thở than:
“Hòa thượng đại gian nhược trung, đại ác nhược thiện, đại gian đại ác”
Tuy thế Thần Nam cũng không phụ lòng Huyền Trang hòa thượng, Diệt Thiên Thủ lại vung lên ,”Bùm” , “Bùm”…liên tiếp sáu đòn, đập Cổ Nguyệt ngập xuống đất
/285
|