- Không cần. Hắn hiện giờ quá mức chói mắt. Hơn nữa lại đắc tội Long Băng Nhan, trước mắt tiếp xúc với hắn cũng không phải cử chỉ sáng suốt. Chờ một chút a. Xem thử biểu hiện của hắn trên Thần Tiêu Tinh Túc Bảng, sau đó lại quyết định có lưu hắn không. Trước mắt, chỉ cần bảo trì tiếp cận với Thượng Quan Dao Tuyết là được rồi.
Thất công chúa dứt lời, liền thu hồi ánh mắt, yên lặng luyện công, không hề để ý tới.
Là một Thiên Hoàng hậu duệ quý tộc, trải qua tranh đấu, đấu đá trong hoàng thất tâm tư của nàng sớm đã hơn xa tuổi, không phải người cùng thế hệ có thể so sánh.
Đối với khống chế tâm trí, từ lâu đã thu phát tùy tâm, sẽ không dễ gì phấn tan tư tưởng.
Một bên khác, Thượng Quan Dao Tuyết sôi nổi chạy tới bên người Lâm Hi.
- Lâm Hi, coi như ngươi có lương tâm. Cuối cùng nhớ rõ chủ động tới tìm ta.
Thượng Quan Dao Tuyết lòng tràn đầy vui sướng, trên gương mặt hiện ra một má lúm đồng tiền nhỏ đáng yêu.
Tâm tư của thiếu nữ, luôn vui mừng lộ rõ trên nét mặt, một chút cũng cũng giấu được.
Nàng vui sướng như ánh mặt trời vậy, luôn có sức cuốn hút, ngay cả Lâm Hi cũng cảm thấy dễ chịu hơn nhiều.
- Không phải ta vừa về liền đến sao?
Lâm Hi bật cười, ánh mắt xẹt qua một nữ tử ở xa xa, con mắt nháy một cái:
- Người kia là ai? Người vừa luyện kiếm với ngươi đấy!
- Ngươi nói nàng sao. Nàng là Thất công chúa, một người bằng hữu của ta. Sao thế, không phải ngươi vừa ý nàng đấy chứ?
Thượng Quan Dao Tuyết phục hồi tinh thần lại, trên mặt đột nhiên chuyển thành vẻ u oán nhìn chằm chằm vào Lâm Hi, trong giọng nói mang theo đố kỵ nồng đậm.
Nội tâm Lâm Hi nhảy dựng lên, loại ánh mắt này thật sự khó chống đỡ nha, liền tranh thủ thời gian nói sang chuyện khác.
- Ngươi suy nghĩ nhiều quá rồi. Ta chỉ cảm thấy nữ tử kia bộ dạng dường như rất có tâm tư. Không biết tại sao, cảm giác của ta đối với nàng rất không tốt.
Lâm Hi thản nhiên nói, hắn nhìn xa xa, sau đó nhanh chóng thu hồi.
Cảm giác mà thiếu nữ kia mang đến cho hắn là rất có tâm kế. Khiến hắn không thích lắm.
- Nguyên lai ngươi là quan tâm ta sao!
Thượng Quan Dao Tuyết nghe vậy, lập tức vui vẻ ra mặt, trên mặt hồi phục. Bàn tay nhỏ bé quơ quơ, một bộ không có tim không có phổi, hồ đồ không quan tâm nói:
- Người đã suy nghĩ nhiều rồi. Có thể đi vào Thần Tiêu Tông, ai mà đơn giản. Có lòng dạ cũng chỉ bình thường, không có lòng dạ mới không bình thường. Tuy ta biết rõ nàng là cố ý tiếp cận ta, bất quá, thế thì đã sao? Dù sao cũng sẽ không gây bất lợi với ta.
- Ngươi biết nàng cố ý tiếp cận ngươi?
Lâm Hi lắp bắp kinh hãi.
- Đó là đương nhiên, ngươi cũng không nghĩ ta là ai. Ai có thể gạt được ta chứ!
Thượng Quan Dao Tuyết ranh mãnh mở trừng hai mắt, trong con mắt xinh đẹp hiện lên một tia thần sắc giảo hoạt.
Lâm Hi giật mình, lúc này mới nhớ tới Thượng Quan Dao Tuyết vốn chính là một nữ hài nhạy bén trí tuệ, chỉ có điều, đại đa số mọi người chỉ chú ý tới dáng cười không có tim không có phổi trên mặt nàng, mà không để ý đến trí tuệ dưới dáng cười đó.
- Ngươi nha đầu này...
Lâm Hi cười khổ.
Ngẫm lại Thượng Quan Dao Tuyết cũng có đạo lý, đi vào Thần Tiêu Sơn, có ai mà đơn giản, gơn nữa, Thượng Quan Dao Tuyết nhạy bén thông minh, nàng đã chịu để Thất công chúa gì đó tiếp cận, vậy tự nhiên có nắm chắc sẽ không bị đối phương hại rồi.
- Chờ một chút. Không được gọi ta là nha đầu, người khác ai cũng có thể, nhưng chỉ ngươi là không được!
Thượng Quan Dao Tuyết đột nhiên khuôn mặt nhỏ nhắn chìm xuống, thần sắc nghiêm túc, vẻ mặt không vui.
- Vì sao?
Lâm Hi trừng mắt nhìn, khó hiểu nói.
- Không được, dù sao cũng không được!
Thượng Quan Dao Tuyết mặt nóng bừng, trên mặt có chút hồng hồng. Lý do này cũng không thể nói với hắn được.
Lâm Hi giật mình, cẩn thận dò xét Thượng Quan Dao Tuyết, chỉ thấy nàng tuy rằng sắc mặt có chút đỏ bừng, nhưng ánh mắt lại kiên định, sáng ngời khác thường, ý tứ biểu đạt tương đối rõ ràng.
Nội tâm Lâm Hi lại mơ hồ, chẳng qua chỉ một câu tùy ý, sao Thượng Quan Dao Tuyết lại phản ứng lớn như vậy chứ. Bất quá, đã nàng kiên trì, Lâm Hi cũng thuận thế đáp ứng.
- Được rồi. Về sau không nói ngươi là nha đầu là được rồi.
Lâm Hi gật đầu nói.
- Ân!
Trong nội tâm Thượng Quan Dao Tuyết thở nhẹ một hơi.
Thượng Quan Dao Tuyết trong lòng có quy tắc của mình. Nha đầu là trưởng bối và bằng hữu tốt nhất mới có thể gọi. Gọi nhiều hơn, về sau Lâm Hi sẽ coi nàng là bằng hữu tốt nhất, hoặc là muội muội gì đấy.
Thượng Quan Dao Tuyết cũng không hi vọng địa vị của mình trong lòng Lâm Hi vĩnh viễn chỉ dừng lại ở Bằng hữu tốt nhất hoặc là Muội muội . Hy vọng của nàng cũng không chỉ có vậy.
Bất quá, những tiểu tâm tư này lại không thể nói rõ với Lâm Hi được.
- Tốt rồi. Chúng ta đi thôi.
Thượng Quan Dao Tuyết một bả kéo lấy cánh tay Lâm Hi, ôm vào trong ngực, cũng không để cho hắn cơ hội cự tuyệt, trực tiếp lôi ra ngoài.
Hai người một bên nói chuyện, một bên đi ra ngoài.
Lâm Hi bị hai gặp nhũ mềm mại trước ngực Thượng Quan Dao Tuyết cọ qua cọ lại trên cánh tay khiến tâm thần nhộn nhạo, thiếu chút nữa đã không thể tập trung tinh thần được rồi.
- Lần này trở về, thấy ngươi tiến bộ không ít ah. Đúng rồi, nghe nói Dao Nhi ngươi trong khoảng thời gian này vẫn một mực ở sân luyện công, sao lại đột nhiên trở nên chăm chỉ thế?
Lâm Hi hỏi.
- Vì Thần Tiêu Tinh Túc Bảng một tháng sau ah.
Thượng Quan Dao Tuyết không chút nghĩ ngợi bật thốt lên nói.
- Thần Tiêu Tinh Túc Bảng?
Lâm Hi ngạc nhiên, dừng bước.
- Thần Tiêu Tinh Túc Bảng? Ngươi không biết!
Thượng Quan Dao Tuyết cũng dừng bước, vẻ mặt ngạc nhiên. Chứng kiến biểu lộ mờ mịt của Lâm Hi liền không khỏi lắc đầu, vẻ mặt lộ ra vẻ Ngươi thật không hỗ là thái điểu , Ngươi thật sự rất vô tri .
Tuy rằng Thượng Quan Dao Tuyết hiện giờ căn bản không phải là đối thủ của hắn, nhưng bàn về kiến thức đối với thế giới tiên đạo, mười tên Lâm Hi, cũng không thể so với một Thượng Quan Dao Tuyết.
- Chuyện Thần Tiêu Tinh Túc Bảng, ở cấp bậc ký danh đệ tử là đã có thể được tiếp xúc. Đừng nói cho ta, cho tới bây giờ cũng không có người nào nói cho ngươi đấy chứ?
Thượng Quan Dao Tuyết nói.
- Cái này, ta thật sự không biết.
Lâm Hi bất đắc dĩ nói.
Cái này cũng không có biện pháp. Hắn phần lớn thời gian đều đặt vào tu luyện, thật không có thời gian đi tìm hiểu những chuyện này.
Vẻ mặt Thượng Quan Dao Tuyết Ta thật sự phục ngươi . Lâm Hi tuy rằng thực lực cao hơn nàng, nhưng phương diện kiến thức tầm mắt thật sự khiến nàng không biết nói sao.
- Ngươi về sau phải tìm hiểu kiến thức tiên đạo thế giới một chút. Cũng không phải mọi chuyện cần thiết, đều ghi lại trong Đại thế giới Tiên đạo. Ta dứt khoát nói cho ngươi biết đi. Cái gọi là Thần Tiêu Tinh Túc Bảng chính là một cái bảng chuyên môn nhằm vào ngoại môn đệ tử trong tông phái. Ghi chép chính là mười tên đệ tử thực lực mạnh nhất trong hàng ngoại môn đệ tử, gọi là tinh túc, chính là để tỏ vẻ những người này trong chúng đệ tử chói mắt giống như ngôi sao trên bầu trời vậy, hơn xa đệ tử khác. Đối với những đệ tử, tông phái từ trước đến nay cực kỳ trọng thị, coi như đệ tử có được tiềm lực, trên rất nhiều chuyện đều đặc biệt ưu đãi. Đãi ngộ hoàn toàn bất đồng với đệ tử khác. Ví dụ như, chúng ta đi nhận nhiệm vụ cần phải xếp hàng, bọn hắn không cần. Có vài nhiệm vụ, chúng ta không thể nhận, bọn hắn lại có thể tiếp nhận. Cái này là đặc quyền của đệ tử trên Tinh Túc Bảng.
Thượng Quan Dao Tuyết giải thích nói.
- Nha.
Lâm Hi như có điều suy nghĩ, nhưng lại nhớ tới tên đệ tử ngoại môn gặp phải trong nội điện Đại điện Phúc Đức kia.
- Còn có ah, Thần Tiêu Tông chúng ta kỳ thật chỉ có hai loại bảng. Một loại là Luyện Khí Bảng, một loại là Tiên Đạo Bảng. Luyện Khí bảng có ba cái, theo thứ tự là Thần Tiêu Tinh Túc Bảng, Thần Tiêu Nhật Nguyệt Bảng, còn có Thần Tiêu Thánh Vương Bảng. Ba phân bảng này cộng lại, chính là Luyện Khí Bảng chung của Thần Tiêu Tông ta rồi, là đặc biệt dùng để xếp hàng những đệ tử Luyện Khí thập trọng như chúng ta.
Thượng Quan Dao Tuyết thao thao bất tuyệt, đối với tri thức thế giới tiên đạo thuộc như lòng bàn tay:
- Trong đó Thần Tiêu Tinh Túc Bảng là nhắm vào chúng ta. Thần Tiêu Nhật Nguyệt Bảng là nhắm vào nội môn đệ tử Luyện Khí đệ tứ trọng đến đệ lục trọng. Thánh vương Bảng thì nhằm vào cấp bậc trên Thánh tử. Về phần Tiên Đạo Bảng, vậy ngươi cũng không cần suy nghĩ, là nhằm vào chân truyền đệ tử!
- Thần Tiêu Tinh Túc Bảng... Thần Tiêu Nhật Nguyệt Bảng... Thần Tiêu Thánh vương bảng, thì ra là thế.
Lâm Hi một bộ như có điều suy nghĩ.
Những bảng này hắn quả thật lần đầu được biết. Nếu Thượng Quan Dao Tuyết không nhắc tới, hắn còn không biết có chuyện này.
Thượng Quan Dao Tuyết tuy rằng nói chuyện này tùy tiện tìm người là có thể thăm dò được, bất quá Lâm Hi lại biết cũng không phải đơn giản như vậy. Thần Tiêu Tinh Túc Bảng còn có thể do Lâm Hi quá phong bế, không quan tâm đến cho nên không biết. Nhưng Thần Tiêu Nhật Nguyệt Bảng, Thần Tiêu Thánh Vương Bảng và Thần Tiêu Tiên Đạo Bảng cũng không phải đơn giản như vậy.
Đây cũng không phải chỉ đơn giản là tai mắt linh mẫn.
Bất quá, Lâm Hi sớm đã biết rõ, Thượng Quan Dao Tuyết có lai lịch bối cảnh khác cho nên cũng không kỳ quái.
Ở phương diện tri thức về thế giới tiên đạo, điển cố Thượng Quan Dao Tuyết cơ hồ là một bách khoa toàn thư, hỏi nàng quả thật đã hỏi đúng người rồi.
- Lâm Hi, ngươi cần phải cố gắng lên ah! Thần Tiêu Tinh Túc Bảng mỗi khi có đệ tử mới mới có thể tổ chức một lần. Cơ hội khó được ah. Hiện giờ, tất cả người có thực lực, đều đang chuẩn bị cho Thần Tiêu Tinh Túc Bảng. Không chỉ đệ tử ở ngọn núi khu vực Tây Nam chúng ta, còn có Tây Bắc, Đông Bắc, Đông Nam cũng đều sẽ gia nhập. Đến lúc đó, tất cả đệ tử ngoại môn thiên tài đều tham gia tranh đoạt Thần Tiêu Tinh Túc Bảng! Đến lúc đó, ngươi có thể nhìn thấy tất cả đệ tử cao cấp nhất, cường đại nhất trong tông phái rồi.
Thượng Quan Dao Tuyết nói.
- Nha.
Lỗ tai Lâm Hi bỗng nhúc nhích, trong mắt xẹt qua một vòng hào quang sáng như tuyết.
Thần Tiêu Sơn núi mọc lên san sát như rừng, trọng yếu nhất là nội môn, có cấm chế ngăn cách. Mà bên ngoài nội môn thì có vô số ngọn núi, tất cả ngoại môn đệ tử đều cư trú ở đó.
Thần Tiêu Tông có tất cả hơn vạn ngoại môn đệ tử, bởi vì nhân số đông. Cho nên căn cứ phân phối ngọn núi, phân chia làm bốn đại khu vực. Theo thứ tự là Đông Nam, Tây Nam, Tây Bắc, Đông Bắc bốn vực. Tất cả đệ tử, dùng bốn vực này làm giới.
Đệ tử của bốn khu vực bình thường đều không cùng chỗ. Ngay cả nhận nhiệm vụ tông phái, hối đoái ban thưởng tông phái đều không cùng một chỗ. Đây cũng là vì sao Đại điện Nhiệm Vụ, Đại điện Phúc Đức ở ngoại môn Thần Tiêu Tông đều là chia ra làm bốn, ở mỗi vực lập nên một tòa.
Lâm Hi ở Tây Nam Sơn Phong, bình thường nhìn thấy, cũng là đệ tử của khu vực này.
Về phần đệ tử các khu vực khác, Lâm Hi cho tới bây giờ, cũng còn chưa từng gặp qua.
Trong hàng ngoại môn đệ tử các khu vực khác, không thiếu một ít nhân vật thiên tài đỉnh tiêm, khinh thường quần hùng, độc lĩnh phong tao. Nếu như Thượng Quan Dao Tuyết nói không sai, như vậy đến lúc đó, những thiên tài này đều sẽ ra mặt, tranh giành sống mái một hồi!
Thất công chúa dứt lời, liền thu hồi ánh mắt, yên lặng luyện công, không hề để ý tới.
Là một Thiên Hoàng hậu duệ quý tộc, trải qua tranh đấu, đấu đá trong hoàng thất tâm tư của nàng sớm đã hơn xa tuổi, không phải người cùng thế hệ có thể so sánh.
Đối với khống chế tâm trí, từ lâu đã thu phát tùy tâm, sẽ không dễ gì phấn tan tư tưởng.
Một bên khác, Thượng Quan Dao Tuyết sôi nổi chạy tới bên người Lâm Hi.
- Lâm Hi, coi như ngươi có lương tâm. Cuối cùng nhớ rõ chủ động tới tìm ta.
Thượng Quan Dao Tuyết lòng tràn đầy vui sướng, trên gương mặt hiện ra một má lúm đồng tiền nhỏ đáng yêu.
Tâm tư của thiếu nữ, luôn vui mừng lộ rõ trên nét mặt, một chút cũng cũng giấu được.
Nàng vui sướng như ánh mặt trời vậy, luôn có sức cuốn hút, ngay cả Lâm Hi cũng cảm thấy dễ chịu hơn nhiều.
- Không phải ta vừa về liền đến sao?
Lâm Hi bật cười, ánh mắt xẹt qua một nữ tử ở xa xa, con mắt nháy một cái:
- Người kia là ai? Người vừa luyện kiếm với ngươi đấy!
- Ngươi nói nàng sao. Nàng là Thất công chúa, một người bằng hữu của ta. Sao thế, không phải ngươi vừa ý nàng đấy chứ?
Thượng Quan Dao Tuyết phục hồi tinh thần lại, trên mặt đột nhiên chuyển thành vẻ u oán nhìn chằm chằm vào Lâm Hi, trong giọng nói mang theo đố kỵ nồng đậm.
Nội tâm Lâm Hi nhảy dựng lên, loại ánh mắt này thật sự khó chống đỡ nha, liền tranh thủ thời gian nói sang chuyện khác.
- Ngươi suy nghĩ nhiều quá rồi. Ta chỉ cảm thấy nữ tử kia bộ dạng dường như rất có tâm tư. Không biết tại sao, cảm giác của ta đối với nàng rất không tốt.
Lâm Hi thản nhiên nói, hắn nhìn xa xa, sau đó nhanh chóng thu hồi.
Cảm giác mà thiếu nữ kia mang đến cho hắn là rất có tâm kế. Khiến hắn không thích lắm.
- Nguyên lai ngươi là quan tâm ta sao!
Thượng Quan Dao Tuyết nghe vậy, lập tức vui vẻ ra mặt, trên mặt hồi phục. Bàn tay nhỏ bé quơ quơ, một bộ không có tim không có phổi, hồ đồ không quan tâm nói:
- Người đã suy nghĩ nhiều rồi. Có thể đi vào Thần Tiêu Tông, ai mà đơn giản. Có lòng dạ cũng chỉ bình thường, không có lòng dạ mới không bình thường. Tuy ta biết rõ nàng là cố ý tiếp cận ta, bất quá, thế thì đã sao? Dù sao cũng sẽ không gây bất lợi với ta.
- Ngươi biết nàng cố ý tiếp cận ngươi?
Lâm Hi lắp bắp kinh hãi.
- Đó là đương nhiên, ngươi cũng không nghĩ ta là ai. Ai có thể gạt được ta chứ!
Thượng Quan Dao Tuyết ranh mãnh mở trừng hai mắt, trong con mắt xinh đẹp hiện lên một tia thần sắc giảo hoạt.
Lâm Hi giật mình, lúc này mới nhớ tới Thượng Quan Dao Tuyết vốn chính là một nữ hài nhạy bén trí tuệ, chỉ có điều, đại đa số mọi người chỉ chú ý tới dáng cười không có tim không có phổi trên mặt nàng, mà không để ý đến trí tuệ dưới dáng cười đó.
- Ngươi nha đầu này...
Lâm Hi cười khổ.
Ngẫm lại Thượng Quan Dao Tuyết cũng có đạo lý, đi vào Thần Tiêu Sơn, có ai mà đơn giản, gơn nữa, Thượng Quan Dao Tuyết nhạy bén thông minh, nàng đã chịu để Thất công chúa gì đó tiếp cận, vậy tự nhiên có nắm chắc sẽ không bị đối phương hại rồi.
- Chờ một chút. Không được gọi ta là nha đầu, người khác ai cũng có thể, nhưng chỉ ngươi là không được!
Thượng Quan Dao Tuyết đột nhiên khuôn mặt nhỏ nhắn chìm xuống, thần sắc nghiêm túc, vẻ mặt không vui.
- Vì sao?
Lâm Hi trừng mắt nhìn, khó hiểu nói.
- Không được, dù sao cũng không được!
Thượng Quan Dao Tuyết mặt nóng bừng, trên mặt có chút hồng hồng. Lý do này cũng không thể nói với hắn được.
Lâm Hi giật mình, cẩn thận dò xét Thượng Quan Dao Tuyết, chỉ thấy nàng tuy rằng sắc mặt có chút đỏ bừng, nhưng ánh mắt lại kiên định, sáng ngời khác thường, ý tứ biểu đạt tương đối rõ ràng.
Nội tâm Lâm Hi lại mơ hồ, chẳng qua chỉ một câu tùy ý, sao Thượng Quan Dao Tuyết lại phản ứng lớn như vậy chứ. Bất quá, đã nàng kiên trì, Lâm Hi cũng thuận thế đáp ứng.
- Được rồi. Về sau không nói ngươi là nha đầu là được rồi.
Lâm Hi gật đầu nói.
- Ân!
Trong nội tâm Thượng Quan Dao Tuyết thở nhẹ một hơi.
Thượng Quan Dao Tuyết trong lòng có quy tắc của mình. Nha đầu là trưởng bối và bằng hữu tốt nhất mới có thể gọi. Gọi nhiều hơn, về sau Lâm Hi sẽ coi nàng là bằng hữu tốt nhất, hoặc là muội muội gì đấy.
Thượng Quan Dao Tuyết cũng không hi vọng địa vị của mình trong lòng Lâm Hi vĩnh viễn chỉ dừng lại ở Bằng hữu tốt nhất hoặc là Muội muội . Hy vọng của nàng cũng không chỉ có vậy.
Bất quá, những tiểu tâm tư này lại không thể nói rõ với Lâm Hi được.
- Tốt rồi. Chúng ta đi thôi.
Thượng Quan Dao Tuyết một bả kéo lấy cánh tay Lâm Hi, ôm vào trong ngực, cũng không để cho hắn cơ hội cự tuyệt, trực tiếp lôi ra ngoài.
Hai người một bên nói chuyện, một bên đi ra ngoài.
Lâm Hi bị hai gặp nhũ mềm mại trước ngực Thượng Quan Dao Tuyết cọ qua cọ lại trên cánh tay khiến tâm thần nhộn nhạo, thiếu chút nữa đã không thể tập trung tinh thần được rồi.
- Lần này trở về, thấy ngươi tiến bộ không ít ah. Đúng rồi, nghe nói Dao Nhi ngươi trong khoảng thời gian này vẫn một mực ở sân luyện công, sao lại đột nhiên trở nên chăm chỉ thế?
Lâm Hi hỏi.
- Vì Thần Tiêu Tinh Túc Bảng một tháng sau ah.
Thượng Quan Dao Tuyết không chút nghĩ ngợi bật thốt lên nói.
- Thần Tiêu Tinh Túc Bảng?
Lâm Hi ngạc nhiên, dừng bước.
- Thần Tiêu Tinh Túc Bảng? Ngươi không biết!
Thượng Quan Dao Tuyết cũng dừng bước, vẻ mặt ngạc nhiên. Chứng kiến biểu lộ mờ mịt của Lâm Hi liền không khỏi lắc đầu, vẻ mặt lộ ra vẻ Ngươi thật không hỗ là thái điểu , Ngươi thật sự rất vô tri .
Tuy rằng Thượng Quan Dao Tuyết hiện giờ căn bản không phải là đối thủ của hắn, nhưng bàn về kiến thức đối với thế giới tiên đạo, mười tên Lâm Hi, cũng không thể so với một Thượng Quan Dao Tuyết.
- Chuyện Thần Tiêu Tinh Túc Bảng, ở cấp bậc ký danh đệ tử là đã có thể được tiếp xúc. Đừng nói cho ta, cho tới bây giờ cũng không có người nào nói cho ngươi đấy chứ?
Thượng Quan Dao Tuyết nói.
- Cái này, ta thật sự không biết.
Lâm Hi bất đắc dĩ nói.
Cái này cũng không có biện pháp. Hắn phần lớn thời gian đều đặt vào tu luyện, thật không có thời gian đi tìm hiểu những chuyện này.
Vẻ mặt Thượng Quan Dao Tuyết Ta thật sự phục ngươi . Lâm Hi tuy rằng thực lực cao hơn nàng, nhưng phương diện kiến thức tầm mắt thật sự khiến nàng không biết nói sao.
- Ngươi về sau phải tìm hiểu kiến thức tiên đạo thế giới một chút. Cũng không phải mọi chuyện cần thiết, đều ghi lại trong Đại thế giới Tiên đạo. Ta dứt khoát nói cho ngươi biết đi. Cái gọi là Thần Tiêu Tinh Túc Bảng chính là một cái bảng chuyên môn nhằm vào ngoại môn đệ tử trong tông phái. Ghi chép chính là mười tên đệ tử thực lực mạnh nhất trong hàng ngoại môn đệ tử, gọi là tinh túc, chính là để tỏ vẻ những người này trong chúng đệ tử chói mắt giống như ngôi sao trên bầu trời vậy, hơn xa đệ tử khác. Đối với những đệ tử, tông phái từ trước đến nay cực kỳ trọng thị, coi như đệ tử có được tiềm lực, trên rất nhiều chuyện đều đặc biệt ưu đãi. Đãi ngộ hoàn toàn bất đồng với đệ tử khác. Ví dụ như, chúng ta đi nhận nhiệm vụ cần phải xếp hàng, bọn hắn không cần. Có vài nhiệm vụ, chúng ta không thể nhận, bọn hắn lại có thể tiếp nhận. Cái này là đặc quyền của đệ tử trên Tinh Túc Bảng.
Thượng Quan Dao Tuyết giải thích nói.
- Nha.
Lâm Hi như có điều suy nghĩ, nhưng lại nhớ tới tên đệ tử ngoại môn gặp phải trong nội điện Đại điện Phúc Đức kia.
- Còn có ah, Thần Tiêu Tông chúng ta kỳ thật chỉ có hai loại bảng. Một loại là Luyện Khí Bảng, một loại là Tiên Đạo Bảng. Luyện Khí bảng có ba cái, theo thứ tự là Thần Tiêu Tinh Túc Bảng, Thần Tiêu Nhật Nguyệt Bảng, còn có Thần Tiêu Thánh Vương Bảng. Ba phân bảng này cộng lại, chính là Luyện Khí Bảng chung của Thần Tiêu Tông ta rồi, là đặc biệt dùng để xếp hàng những đệ tử Luyện Khí thập trọng như chúng ta.
Thượng Quan Dao Tuyết thao thao bất tuyệt, đối với tri thức thế giới tiên đạo thuộc như lòng bàn tay:
- Trong đó Thần Tiêu Tinh Túc Bảng là nhắm vào chúng ta. Thần Tiêu Nhật Nguyệt Bảng là nhắm vào nội môn đệ tử Luyện Khí đệ tứ trọng đến đệ lục trọng. Thánh vương Bảng thì nhằm vào cấp bậc trên Thánh tử. Về phần Tiên Đạo Bảng, vậy ngươi cũng không cần suy nghĩ, là nhằm vào chân truyền đệ tử!
- Thần Tiêu Tinh Túc Bảng... Thần Tiêu Nhật Nguyệt Bảng... Thần Tiêu Thánh vương bảng, thì ra là thế.
Lâm Hi một bộ như có điều suy nghĩ.
Những bảng này hắn quả thật lần đầu được biết. Nếu Thượng Quan Dao Tuyết không nhắc tới, hắn còn không biết có chuyện này.
Thượng Quan Dao Tuyết tuy rằng nói chuyện này tùy tiện tìm người là có thể thăm dò được, bất quá Lâm Hi lại biết cũng không phải đơn giản như vậy. Thần Tiêu Tinh Túc Bảng còn có thể do Lâm Hi quá phong bế, không quan tâm đến cho nên không biết. Nhưng Thần Tiêu Nhật Nguyệt Bảng, Thần Tiêu Thánh Vương Bảng và Thần Tiêu Tiên Đạo Bảng cũng không phải đơn giản như vậy.
Đây cũng không phải chỉ đơn giản là tai mắt linh mẫn.
Bất quá, Lâm Hi sớm đã biết rõ, Thượng Quan Dao Tuyết có lai lịch bối cảnh khác cho nên cũng không kỳ quái.
Ở phương diện tri thức về thế giới tiên đạo, điển cố Thượng Quan Dao Tuyết cơ hồ là một bách khoa toàn thư, hỏi nàng quả thật đã hỏi đúng người rồi.
- Lâm Hi, ngươi cần phải cố gắng lên ah! Thần Tiêu Tinh Túc Bảng mỗi khi có đệ tử mới mới có thể tổ chức một lần. Cơ hội khó được ah. Hiện giờ, tất cả người có thực lực, đều đang chuẩn bị cho Thần Tiêu Tinh Túc Bảng. Không chỉ đệ tử ở ngọn núi khu vực Tây Nam chúng ta, còn có Tây Bắc, Đông Bắc, Đông Nam cũng đều sẽ gia nhập. Đến lúc đó, tất cả đệ tử ngoại môn thiên tài đều tham gia tranh đoạt Thần Tiêu Tinh Túc Bảng! Đến lúc đó, ngươi có thể nhìn thấy tất cả đệ tử cao cấp nhất, cường đại nhất trong tông phái rồi.
Thượng Quan Dao Tuyết nói.
- Nha.
Lỗ tai Lâm Hi bỗng nhúc nhích, trong mắt xẹt qua một vòng hào quang sáng như tuyết.
Thần Tiêu Sơn núi mọc lên san sát như rừng, trọng yếu nhất là nội môn, có cấm chế ngăn cách. Mà bên ngoài nội môn thì có vô số ngọn núi, tất cả ngoại môn đệ tử đều cư trú ở đó.
Thần Tiêu Tông có tất cả hơn vạn ngoại môn đệ tử, bởi vì nhân số đông. Cho nên căn cứ phân phối ngọn núi, phân chia làm bốn đại khu vực. Theo thứ tự là Đông Nam, Tây Nam, Tây Bắc, Đông Bắc bốn vực. Tất cả đệ tử, dùng bốn vực này làm giới.
Đệ tử của bốn khu vực bình thường đều không cùng chỗ. Ngay cả nhận nhiệm vụ tông phái, hối đoái ban thưởng tông phái đều không cùng một chỗ. Đây cũng là vì sao Đại điện Nhiệm Vụ, Đại điện Phúc Đức ở ngoại môn Thần Tiêu Tông đều là chia ra làm bốn, ở mỗi vực lập nên một tòa.
Lâm Hi ở Tây Nam Sơn Phong, bình thường nhìn thấy, cũng là đệ tử của khu vực này.
Về phần đệ tử các khu vực khác, Lâm Hi cho tới bây giờ, cũng còn chưa từng gặp qua.
Trong hàng ngoại môn đệ tử các khu vực khác, không thiếu một ít nhân vật thiên tài đỉnh tiêm, khinh thường quần hùng, độc lĩnh phong tao. Nếu như Thượng Quan Dao Tuyết nói không sai, như vậy đến lúc đó, những thiên tài này đều sẽ ra mặt, tranh giành sống mái một hồi!
/1561
|