Trong truyền thuyết chỉ có đệ tử hoàng thất trong Thái Bạch hoàng triều có thiên phú cực kỳ mới có thể có được. Bởi vì triêm nhiễm sát khí của vị lão tổ tông Thái Bạch hoàng triều kia cho nên kiếm này cực kỳ hung ác, xuất ra tất thấy máu.
Khí Thánh Vương thật không ngờ thập bát hoàng tử rõ ràng có một thanh!
- Thái Bạch kiếm đạo!
Một tiếng quát nhẹ lại ẩn chứa một cỗ vị đạo hung ác.
Ầm ầm!
Thiên địa kịch chấn, chỉ thấy quang mang lóe lên trong hư không, một đạo kiếm khí lăng lệ vô cùng, tràn ngập khí tức tử vong lập tức từ trong hư không bay ra, dùng tốc độ khó mà tin nổi tê vân liệt nhạc, một kiếm chém xuống.
Một kiếm kia lướt qua, không gian bị chém khai như là đậu hũ.
- Vạn Lưu đại pháp!
Khí Thánh Vương mạnh mẽ đề thăng chân khí, sáu viên đạo quả đột nhiên chợt lóe lên, trong thời gian ngắn một cỗ tiên khí bàng bạc nổ tung ra.
Ầm!
Kiếm, khí tương giao, Khí Thánh Vương hừ lên một tiếng đau đớn, phịch một tiếng từ trên không trung bay ra ngoài. Một cỗ huyết thủy tiên hồng ở trên người hắn phun ra như suối, tung tóe lên độ cao mấy trượng.
Một kiếm này, cư nhiên ngay cả Khí Thánh Vương cũng thất bại!
- Ông!
Trong không trung, hào quang lóe lên, một đạo nhân ảnh từ trong kiếm khí cuồng bạo hiển lộ ra, đúng là thập bát hoàng tử. Hai mắt hắn lăng lệ, trong tay cầm theo một thanh kiếm dài ba xích, trường kiếm ngân bạch tạo hình theo phong cách cổ xưa, tản mát ra một cỗ vị đạo túc sát, thần cản sát thần, phật trở giết phật.
- Chết!
Trong miệng thập bát hoàng từ phun ra một chữ. Hai mắt như có tia chớp lóe lên, phịch một tiếng biến mất ở tại chỗ, trong chốc lát xẹt qua tầng tầng không gian, hóa thành một đạo ngân bạch kiếm khí rộng chừng hơn mười trượng, tồi khô lạp hủ, hạo hạo đãng đãng, không thể địch nổi.
Oanh!
Kiếm khí ngang trời, oanh một tiếng phá khai không gian, truy hướng thân thể Khí Thánh Vương, muốn đem Khí Thánh Vương ở giữa không trung chém thành hai nửa.
Mắt nhìn chỉ chút nữa là thực hiện được, bỗng nhiên ngay lúc đó hư không chấn động, một đạo kiếm khí hung hồn, hạo hạo đãng đãng từ một bên đuổi tới.
- Vạn Kiếm đại pháp!
Kiếm khí cũng đã đến trước mắt, bên tai mới vang lên thanh âm quát chói tai. Đúng là trong lúc mấu chốt Lâm Hi đã chạy tới, ra tay ngăn cản thập bát hoàng tử.
Kiếm khí của thập bát hoàng tử nhanh, kiếm khí của Lâm Hi cũng không chậm.
Ầm ầm!
Hai cỗ kiếm khí như dải lụa ầm vang một tiếng mãnh liệt đụng vào nhau trong hư không, song song hóa thành hư vô.
- Muốn chết!
Thập bát hoàng tử giận tím mặt, cũng không đuổi theo Khí Thánh Vương, vù một tiếng hóa thân thành cầu vồng, người theo kiếm đi, liền hóa thành một đạo kiếm khí kinh thiên chém khai hư không, hướng về Lâm Hi trảm xuống.
- Đến đây!
Trong mắt Lâm Hi bắn ra một cỗ quang mang chói mắt.
- Ông!
Thân thể của hắn nhoáng một cái, tương tự hóa thành một đạo kiếm khí kinh thiên. Vạn Kiếm đại pháp được thục dục đến mức tận cùng, một nghìn đạo kiếm khí do Kiếm chủng hóa sinh ra từ trong lỗ chân lông dâng lên, đón gió lớn dần.
Ngàn đạo kiếm khí hóa thành một thể, hóa thành một đạo kiếm khí như thùng đem thân hình của Lâm Hi bao bọc vào trong đó.
- Lệ!
Tiếng duệ khiếu chói tai vang vọng hư không.
Rầm rầm rầm!
Kiếm khí phân phân, hai loại kiếm đạo tuyệt học truyền kỳ hóa thành kiếm khí kinh thiên giao kích nhau như giao long trong hư không.
Thái Bạch kiếm của thập bát hoàng tử chính là do lão tổ tông của Thái Bạch hoàng triều chế tạo, nhưng mà kiếm khí của Lâm Hi cũng đã trải qua hơn nửa năm, tốn hao mấy ức điểm cống hiến, lấy hơn vạn loại tài luyện trân quý luyện thành kiếm đan, sau đó khuynh thân đi ra.
Kiếm khí này tuy nhìn như nhỏ yếu nhưng lại không sợ chân khí, không sợ hàn hỏa, không thể chém gãy. Hơn ngàn cái kiếm khí tụ vào một chỗ, lấy khí ngự kiếm, căn bản không sợ Thái Bạch kiếm của thập bát hoàng tử.
Thái Bạch kiếm đạo là kiếm trung sát thần, Vạn Kiếm đại pháp là kiếm trung vương giả.
Hai loại kiếm đạo kinh thế ở trong tay hai người được phát huy đến cực hạn.
Kiếm đạo của thập bát hoàng tử lăng lệ, điên cuồng, tràn đầy sát cơ vô hạn, mà kiếm đạo của Lâm Hi đồng thời xảo trá, lăng lệ, tràn đầy khí tức hủy diệt.
Hai người một cái là truyền thừa thuần túy kiếm đạo của Thái Bạch hoàng thất, hết thảy chỉ vì giết người. Mà một cái là từ trong địa ngục atula, núi thây biển máu mà giết ra, tràn đầy ý chí giết chóc.
Hai người đều là kiếm đạo thiên tài, có dược tài hoa kinh thế tuyệt tục, giống như là ngọc sáng.
Rầm rầm rầm!
Bầu trời, kiếm khí vô tận phiêu tán rơi rụng, va chạm. Thập bát hoàng tử cố nhiên là lăng lệ, Lâm Hi cũng là dị thường hung mãnh. Hai người chiến đấu thoạt nhìn nguy hiểm vạn phần, tựa hồ tùy thời đều có nguy hiểm đầu một nơi, thân một nơi.
Ngay cả người xem đều là kinh hãi mí mắt nhảy lên, chứ đừng nói là người giao thủ.
- Đáng tiếc, kiếm đạo tu vi của ta còn chưa đủ, bằng không trực tiếp có thể khống chế kiếm khí của hắn.
Trên bầu trời, Lâm Hi lướt qua một ý niệm trong đầu.
Vạn Kiếm đại pháp là kiếm trung chi hoàng, Lâm Hi thấu qua kiếm khí có thể cảm giác được một cỗ hủy diệt kiếm khí lăng lệ, khủng bố trong cơ thể thập bát hoàng tử.
Trong minh minh tựa hồ có một loại liên hệ vô hình, đem hắn cùng Thái Bạch kiếm đạo, cùng với Thái Bạch chi kiếm của thập bát hoàng tử liên hệ với nhau.
Lâm Hi nhớ rõ sư phụ Hình Tuấn Thần đã từng nói qua, Vạn Kiếm đại pháp của hắn đối với kiếm đạo đều có tác dụng áp chế. Thậm chí Vạn Kiếm đại pháp có thể trực tiếp khống chế kiếm khí của đối phương, chỉ có điều tu vi của Lâm Hi còn chưa đạt tới mức đó.
Bất quá Lâm Hi có thể rõ ràng cảm giác được trong lúc giao chiến có từng tia Thái Bạch kiếm khí cực kỳ nhỏ yếu dung mãnh tràn vào bên trong kiếm khí của mình, chỉ có điều loại năng lượng kiếm khí này cực kỳ yếu ớt.
Đây đúng là Vạn Kiếm đại pháp có tác dụng áp chế đối với những tuyệt học kiếm đạo khác.
- Tiểu sư đệ không phải là đối thủ của thập bát hoàng tử kia.
Khí Thánh Vương nhìn qua không trung, thầm nghĩ trong lòng.
Ánh mắt của hắn sắc bén vô cùng, liếc mắt liền nhìn ra Lâm Hi so với thập bát hoàng tử còn kém hơn một chút. Đây cũng không phải là do thiên phú của Lâm Hi thấp hơn hắn hay gì khác, mà là hỏa hầu kiếm đạo của Lâm Hi rõ ràng không tinh thâm như thập bát hoàng tử.
- Ta chắc là không nhớ nhầm, thời gian Lâm Hi sư đệ gia nhập Chấp Pháp điện mới được mấy tháng. Nói cách khác, hắn chìm đắm trong môn kiếm đạo này cũng chỉ có thời gian mấy tháng.
Trong mắt Khí Thánh Vương lộ ra thần sắc suy tư.
Thập bát hoàng tử có xuất thân từ Thái Bạch hoàng triều, là hoàng thân quốc thích, từ nhỏ đã chìm đắm trong kiếm đạo. Mà Lâm Hi tiếp xúc với kiếm đạo, tính toán đầy đủ cũng chỉ có ba, bốn tháng mà thôi.
Thời gian ba, bốn tháng có thể chiến với thập bát hoàng tử như vậy, ở Khí Thánh Vương xem ra, thiên phú của Lâm Hi đã tương đương kinh người rồi.
Xuy!
Bỗng nhiên ngay lúc này đột nhiên có một cỗ huyết thủy phóng lên trời.
Khí Thánh Vương thật không ngờ thập bát hoàng tử rõ ràng có một thanh!
- Thái Bạch kiếm đạo!
Một tiếng quát nhẹ lại ẩn chứa một cỗ vị đạo hung ác.
Ầm ầm!
Thiên địa kịch chấn, chỉ thấy quang mang lóe lên trong hư không, một đạo kiếm khí lăng lệ vô cùng, tràn ngập khí tức tử vong lập tức từ trong hư không bay ra, dùng tốc độ khó mà tin nổi tê vân liệt nhạc, một kiếm chém xuống.
Một kiếm kia lướt qua, không gian bị chém khai như là đậu hũ.
- Vạn Lưu đại pháp!
Khí Thánh Vương mạnh mẽ đề thăng chân khí, sáu viên đạo quả đột nhiên chợt lóe lên, trong thời gian ngắn một cỗ tiên khí bàng bạc nổ tung ra.
Ầm!
Kiếm, khí tương giao, Khí Thánh Vương hừ lên một tiếng đau đớn, phịch một tiếng từ trên không trung bay ra ngoài. Một cỗ huyết thủy tiên hồng ở trên người hắn phun ra như suối, tung tóe lên độ cao mấy trượng.
Một kiếm này, cư nhiên ngay cả Khí Thánh Vương cũng thất bại!
- Ông!
Trong không trung, hào quang lóe lên, một đạo nhân ảnh từ trong kiếm khí cuồng bạo hiển lộ ra, đúng là thập bát hoàng tử. Hai mắt hắn lăng lệ, trong tay cầm theo một thanh kiếm dài ba xích, trường kiếm ngân bạch tạo hình theo phong cách cổ xưa, tản mát ra một cỗ vị đạo túc sát, thần cản sát thần, phật trở giết phật.
- Chết!
Trong miệng thập bát hoàng từ phun ra một chữ. Hai mắt như có tia chớp lóe lên, phịch một tiếng biến mất ở tại chỗ, trong chốc lát xẹt qua tầng tầng không gian, hóa thành một đạo ngân bạch kiếm khí rộng chừng hơn mười trượng, tồi khô lạp hủ, hạo hạo đãng đãng, không thể địch nổi.
Oanh!
Kiếm khí ngang trời, oanh một tiếng phá khai không gian, truy hướng thân thể Khí Thánh Vương, muốn đem Khí Thánh Vương ở giữa không trung chém thành hai nửa.
Mắt nhìn chỉ chút nữa là thực hiện được, bỗng nhiên ngay lúc đó hư không chấn động, một đạo kiếm khí hung hồn, hạo hạo đãng đãng từ một bên đuổi tới.
- Vạn Kiếm đại pháp!
Kiếm khí cũng đã đến trước mắt, bên tai mới vang lên thanh âm quát chói tai. Đúng là trong lúc mấu chốt Lâm Hi đã chạy tới, ra tay ngăn cản thập bát hoàng tử.
Kiếm khí của thập bát hoàng tử nhanh, kiếm khí của Lâm Hi cũng không chậm.
Ầm ầm!
Hai cỗ kiếm khí như dải lụa ầm vang một tiếng mãnh liệt đụng vào nhau trong hư không, song song hóa thành hư vô.
- Muốn chết!
Thập bát hoàng tử giận tím mặt, cũng không đuổi theo Khí Thánh Vương, vù một tiếng hóa thân thành cầu vồng, người theo kiếm đi, liền hóa thành một đạo kiếm khí kinh thiên chém khai hư không, hướng về Lâm Hi trảm xuống.
- Đến đây!
Trong mắt Lâm Hi bắn ra một cỗ quang mang chói mắt.
- Ông!
Thân thể của hắn nhoáng một cái, tương tự hóa thành một đạo kiếm khí kinh thiên. Vạn Kiếm đại pháp được thục dục đến mức tận cùng, một nghìn đạo kiếm khí do Kiếm chủng hóa sinh ra từ trong lỗ chân lông dâng lên, đón gió lớn dần.
Ngàn đạo kiếm khí hóa thành một thể, hóa thành một đạo kiếm khí như thùng đem thân hình của Lâm Hi bao bọc vào trong đó.
- Lệ!
Tiếng duệ khiếu chói tai vang vọng hư không.
Rầm rầm rầm!
Kiếm khí phân phân, hai loại kiếm đạo tuyệt học truyền kỳ hóa thành kiếm khí kinh thiên giao kích nhau như giao long trong hư không.
Thái Bạch kiếm của thập bát hoàng tử chính là do lão tổ tông của Thái Bạch hoàng triều chế tạo, nhưng mà kiếm khí của Lâm Hi cũng đã trải qua hơn nửa năm, tốn hao mấy ức điểm cống hiến, lấy hơn vạn loại tài luyện trân quý luyện thành kiếm đan, sau đó khuynh thân đi ra.
Kiếm khí này tuy nhìn như nhỏ yếu nhưng lại không sợ chân khí, không sợ hàn hỏa, không thể chém gãy. Hơn ngàn cái kiếm khí tụ vào một chỗ, lấy khí ngự kiếm, căn bản không sợ Thái Bạch kiếm của thập bát hoàng tử.
Thái Bạch kiếm đạo là kiếm trung sát thần, Vạn Kiếm đại pháp là kiếm trung vương giả.
Hai loại kiếm đạo kinh thế ở trong tay hai người được phát huy đến cực hạn.
Kiếm đạo của thập bát hoàng tử lăng lệ, điên cuồng, tràn đầy sát cơ vô hạn, mà kiếm đạo của Lâm Hi đồng thời xảo trá, lăng lệ, tràn đầy khí tức hủy diệt.
Hai người một cái là truyền thừa thuần túy kiếm đạo của Thái Bạch hoàng thất, hết thảy chỉ vì giết người. Mà một cái là từ trong địa ngục atula, núi thây biển máu mà giết ra, tràn đầy ý chí giết chóc.
Hai người đều là kiếm đạo thiên tài, có dược tài hoa kinh thế tuyệt tục, giống như là ngọc sáng.
Rầm rầm rầm!
Bầu trời, kiếm khí vô tận phiêu tán rơi rụng, va chạm. Thập bát hoàng tử cố nhiên là lăng lệ, Lâm Hi cũng là dị thường hung mãnh. Hai người chiến đấu thoạt nhìn nguy hiểm vạn phần, tựa hồ tùy thời đều có nguy hiểm đầu một nơi, thân một nơi.
Ngay cả người xem đều là kinh hãi mí mắt nhảy lên, chứ đừng nói là người giao thủ.
- Đáng tiếc, kiếm đạo tu vi của ta còn chưa đủ, bằng không trực tiếp có thể khống chế kiếm khí của hắn.
Trên bầu trời, Lâm Hi lướt qua một ý niệm trong đầu.
Vạn Kiếm đại pháp là kiếm trung chi hoàng, Lâm Hi thấu qua kiếm khí có thể cảm giác được một cỗ hủy diệt kiếm khí lăng lệ, khủng bố trong cơ thể thập bát hoàng tử.
Trong minh minh tựa hồ có một loại liên hệ vô hình, đem hắn cùng Thái Bạch kiếm đạo, cùng với Thái Bạch chi kiếm của thập bát hoàng tử liên hệ với nhau.
Lâm Hi nhớ rõ sư phụ Hình Tuấn Thần đã từng nói qua, Vạn Kiếm đại pháp của hắn đối với kiếm đạo đều có tác dụng áp chế. Thậm chí Vạn Kiếm đại pháp có thể trực tiếp khống chế kiếm khí của đối phương, chỉ có điều tu vi của Lâm Hi còn chưa đạt tới mức đó.
Bất quá Lâm Hi có thể rõ ràng cảm giác được trong lúc giao chiến có từng tia Thái Bạch kiếm khí cực kỳ nhỏ yếu dung mãnh tràn vào bên trong kiếm khí của mình, chỉ có điều loại năng lượng kiếm khí này cực kỳ yếu ớt.
Đây đúng là Vạn Kiếm đại pháp có tác dụng áp chế đối với những tuyệt học kiếm đạo khác.
- Tiểu sư đệ không phải là đối thủ của thập bát hoàng tử kia.
Khí Thánh Vương nhìn qua không trung, thầm nghĩ trong lòng.
Ánh mắt của hắn sắc bén vô cùng, liếc mắt liền nhìn ra Lâm Hi so với thập bát hoàng tử còn kém hơn một chút. Đây cũng không phải là do thiên phú của Lâm Hi thấp hơn hắn hay gì khác, mà là hỏa hầu kiếm đạo của Lâm Hi rõ ràng không tinh thâm như thập bát hoàng tử.
- Ta chắc là không nhớ nhầm, thời gian Lâm Hi sư đệ gia nhập Chấp Pháp điện mới được mấy tháng. Nói cách khác, hắn chìm đắm trong môn kiếm đạo này cũng chỉ có thời gian mấy tháng.
Trong mắt Khí Thánh Vương lộ ra thần sắc suy tư.
Thập bát hoàng tử có xuất thân từ Thái Bạch hoàng triều, là hoàng thân quốc thích, từ nhỏ đã chìm đắm trong kiếm đạo. Mà Lâm Hi tiếp xúc với kiếm đạo, tính toán đầy đủ cũng chỉ có ba, bốn tháng mà thôi.
Thời gian ba, bốn tháng có thể chiến với thập bát hoàng tử như vậy, ở Khí Thánh Vương xem ra, thiên phú của Lâm Hi đã tương đương kinh người rồi.
Xuy!
Bỗng nhiên ngay lúc này đột nhiên có một cỗ huyết thủy phóng lên trời.
/1561
|