Tốt rồi, đã giải quyết vấn đề tặng thưởng, cứ tới đi. Nếu như ta thua các ngươi sẽ đạt được thứ mình muốn.
Lâm Hi thản nhiên nói, thò tay làm ra tư thế mời.
Thời điểm này hắn không bỏ qua.
- Hừ!
Lam Vô Đạo hừ lạnh một tiếng, áo bào chấn động, lập tức nhảy vào trong tràng. Trong sát na hai chân của hắn chạm đất, đột nhiên Lam Vô Đạo không nói một tiếng nào, tiếng gió lướt qua, thoáng cái như thiểm điện đánh qua phía Lâm Hi.
Phanh!
Ba đạo pháp kiếm chém tới, giống như du long bay ra sau lưng Lam Vô Đạo, hóa thành cầu vồng màu xanh da trời, ngượng nghịu nhìn qua Lâm Hi. Tay áo run lên, phanh một tiếng, Lam Vô Đạo mở năm ngón tay ra xem, một đạo tiên lực mang theo khí tức hải dương, mang theo khí tức chỉ riêng hải ngoại thập phái mới có, giống như sóng cả đánh qua phía Lâm Hi.
Ba đạo pháp kiếm cộng thêm một chưởng đánh nhau, Lam Vô Đạo căn bản không có cho Lâm Hi cơ hội chuẩn bị. Vừa lên tràng đã động thủ, chuẩn bị một lần hành động chấm dứt chiến đấu, tốc chiến tốc thắng.
Chân khí của hắn là điển hình của Tinh Hà Phái, Tinh Hà chân khí, kinh nghiệm chiến đấu của Lam Vô Đạo còn hùng hậu hơn xa Chu Dong nhiều lắm.
- Đúng vậy, chính là như vậy, tốc chiến tốc thắng, không cho hắn cơ hội.
Sau lưng Lam Vô Đạo là đám người hải ngoại thập phái thấy công kích lăng lệ ác liệt như thế, âm thầm hưng phấn kêu to lên.
- Tiểu tử kia chỉ có tốc độ nhanh mà thôi, Chu Dong không đuổi kịp hắn, mới bị hắn đánh bại. Hừ, đáng tiếc gặp gỡ Lam Vô Đạo!
Một tên đệ tử tinh anh của hải ngoại thập phái nhìn chằm chằm vào chiến đấu trong tràng.
- Lâm Hi chỉ có ưu thế tốc độ nhanh, không sợ độc, thực lực chân chánh căn bản không đủ gây sợ!
Đây là những nhận định của đệ tử hải ngoại thập đảo từ cuộc chiến của Chu Dong cùng Lâm Hi kết luận ra.
Đây cũng là nguyên nhân hải ngoại thập phái chưa từ bỏ ý đồ. giống như rắn độc mọi người nhìn thấy chỉ nó mất kịch độc thì không đủ gây sợ, chỉ cân chân khí hùng hậu vượt xa Lâm Hi, Lâm Hi phải thua không thể nghi ngờ!
- Những kẻ này mắc lừa rồi!
Âu Dương Nạp Hải nhìn vào trong tràng, quét mắt nhìn qua người của hải ngoại thập phái và nói đùa.
Dùng hiểu biết của hắn với Lâm Hi thì phản ứng và tâm lý của những người này hoàn toàn nằm trong dự liệu của Lâm Hi. Cũng là hắn cố ý chịu cho mọi người đưa ra kết luận này.
Phanh!
Chuyện làm mọi người khiếp sợ xuất hiện, thân hình Lâm Hi búng lên lui nhanh ra ngoài.
Tốc độ của hắn chỉ cao Vu Độc Giáo Chu Dong một chút, nhưng mà hiện tại đột nhiên tăng vọt, không nhiều không ít, vừa đủ làm Lam Vô Đạo đuổi không kịp hắn.
BOANG...
Ba đạo kiếm khí sáng ngời phá không mà ra, chấn nhập không trung. Pháp kiếm vô ảnh vô tướng hiện ra trong sát na, tất cả mọi người phát hiện cảnh giới của Lâm Hi mặc dù không biến hóa nhưng mà cảnh giới tăng vọt một đoạn, từ thực lực thánh tử lúc giao thủ với Chu Dong tăng lên cấp hư tiên.
Chỉ một bước cải biến vô cùng đơn giản như vậy, nhưng lại biến hoá nghiêng trời lệch đất. Giống như một viên cự thạch ngàn cân nện vào trận doanh của hải ngoại thập phái.
- Làm sao có thể!
- Tiên phàm có khác! Hắn rõ ràng có thực lực hư tiên!
- Đây là chuyện không thể nào? Không có khả năng!
...
Hải ngoại thập phái xôn xao lên, biểu hiện của Lâm Hi đã phá vỡ ấn tượng Tiên phàm có khác là pháp tắc tiên đạo. Dựa theo đạo lý thì Phù Lục kỳ Luyện Khí sĩ dù mạnh thế nào cũng khó phát huy cấp bậc hư tiên.
Giờ khắc này ngay cả Lam Vô Đạo cũng chấn động, giống như bị kim châm vậy.
- Thằng này ẩn dấu thực lực!
Ý niệm này hiện ra trong đầu làm Lam Vô Đạo thoải mái.
Thần Tiêu Tông bài danh tiên đạo đệ nhị, nếu như đệ tử phái ra ngoài không có chỗ đặc biệt thì khó nói thông.
- Hừ! Đánh vỡ tiên phàm có khác thì như thế nào, cũng không phải đối thủ của ta.
Trong lòng Lam Vô Đạo cười lạnh một tiếng.
Dù thực lực của Lâm Hi đột nhiên tăng lên một cấp bậc, cũng không phải là đối thủ của hắn.
- Ta cũng không tin không bắt được ngươi.
Lam Vô Đạo quát lên một tiếng, thực lực Đạo Quả Kỳ hiển hiện ra.
Ầm ầm!
Đại điện chấn động, chân khí màu lam phác thiên cái địa, từ trên người Lam Vô Đạo xuất hiện hư ảnh biển cả phập phồng. Một vòng xoáy cực lớn hiện trên mặt biển, mà Lam Vô Đạo chính là trung tâm của vòng xoáy đó.
- Đi!
Chân khí của Lam Vô Đạo xoay tròn, hắn hét to một tiếng, chân khí Tinh Hà Phái giống như biển cả gào thét quét qua phía Lâm Hi.
Phanh!
Lâm Hi căn bản cũng không có ý giao phong chính diện với Lam Vô Đạo, thân hình của hắn tiến lên với tốc độ không thể tưởng tượng nổi, bắn ngược lên hư không, mãnh liệt bắn qua đỉnh điện.
- Ông!
Hàn quang lóe lên, ba thanh pháp kiếm của Lam Vô Đạo giống như cuồng long xuất hải, chém mạnh tới trước.
- Hừ! Múa rìu qua mắt thợ!
Trong nội tâm Lâm Hi cười lạnh.
Pháp kiếm cùng Kiếm đạo vẫn có khác biệt.
Nếu như kiếm đạo thì Lâm Hi còn có chút kiêng kị. Nhưng nếu là pháp kiếm thì hắn là lão tổ tông dùng kiếm. Lam Vô Đạo ở trước mặt hắn vận dụng pháp kiếm quả thực là múa rìu qua mắt thợ.
Tâm niệm vừa động, Lâm Hi vận dụng ba đạo chân khí trong người.
Đinh đinh đinh!
Hoa lửa bắn ra tung tóe, ba lưỡi phi kiếm của Lâm Hi giống như vậy sống vậy, ngăn cản ba thanh pháp kiếm khắp nơi. Mỗi một kích đều vừa vặn đánh vào nơi khí tức pháp kiếm yếu nhất, Lam Vô Đạo không thể làm gì hơn.
Trong khoảng thời gian ngắn, ba lưỡi phi kiếm biến hóa nhiều làm cho người ta hoa mắt.
- Thật sự là thủ pháp kiếm pháp! Quả thực làm người ta xem đủ!
Người hải ngoại thập phái có lẽ hơi nghiêng qua Lam Vô Đạo, nhưng nhìn thấy Lâm Hi vận dụng Pháp kiếm thì phải trố mắt mà nhìn.
Luận cách vận dụng pháp kiếm thì Lam Vô Đạo tại hải ngoại tuy cũng là thiên tài, nhưng so sánh với Lâm Hi thì chênh lệch không tính được.
Ngay cả La Tĩnh Hải không thừa nhận cũng không được, Lâm Hi vận dụng pháp kiếm đạt tới cảnh giới không tưởng tượng nổi.
- Chu Dong bị hắn dùng thực lực thánh tử thắng được, cũn không tính là sai.
La Tĩnh Hải híp mắt, nói thầm.
Nhưng mà mọi người than thở còn chưa dừng lại, trong tai chợt nghe được âm thanh thanh thúy.
Đinh đinh đinh!
Pháp kiếm của Lam Vô Đạo bị cắt thành mấy chục đoạn, tước mặt mọi người rơi xuống đất, lại bị kiếm khí của Lâm Hi gọt đứt.
Lam Vô Đạo là thiên tài của Tinh Hà Phái, dùng pháp kiếm cũng không phải bình thường. Nhưng mà làm sao so sánh được với Vạn Kiếm Đại Pháp của Lâm Hi cơ chứ?
Dưới làn kiếm khí dày đặc đã bị cắt thành mấy đoạn.
- Chạy đi đâu!
Lam Vô Đạo nhìn thấy pháp kiếm của mình bị Lâm Hi gọt thành từng khúc, lập tức khí biến sắc, giận tím mặt. Hắn nhảy thân lên giống như đại bàng xà xuống đất.
- Tinh Hà Đại Pháp!
Giữa không trung, Lam Vô Đạo tức giận quát to lên, chân khí hải dương đầy trời, lập tức có biến hóa. Chân khí trở nên mạnh mẽ hơn nhiều, rõ ràng hơn nhiều, ẩn ẩn phản chiếu ra bóng dáng của biển cả, ẩn ẩn còn mang theo ngân hà.
Lâm Hi thản nhiên nói, thò tay làm ra tư thế mời.
Thời điểm này hắn không bỏ qua.
- Hừ!
Lam Vô Đạo hừ lạnh một tiếng, áo bào chấn động, lập tức nhảy vào trong tràng. Trong sát na hai chân của hắn chạm đất, đột nhiên Lam Vô Đạo không nói một tiếng nào, tiếng gió lướt qua, thoáng cái như thiểm điện đánh qua phía Lâm Hi.
Phanh!
Ba đạo pháp kiếm chém tới, giống như du long bay ra sau lưng Lam Vô Đạo, hóa thành cầu vồng màu xanh da trời, ngượng nghịu nhìn qua Lâm Hi. Tay áo run lên, phanh một tiếng, Lam Vô Đạo mở năm ngón tay ra xem, một đạo tiên lực mang theo khí tức hải dương, mang theo khí tức chỉ riêng hải ngoại thập phái mới có, giống như sóng cả đánh qua phía Lâm Hi.
Ba đạo pháp kiếm cộng thêm một chưởng đánh nhau, Lam Vô Đạo căn bản không có cho Lâm Hi cơ hội chuẩn bị. Vừa lên tràng đã động thủ, chuẩn bị một lần hành động chấm dứt chiến đấu, tốc chiến tốc thắng.
Chân khí của hắn là điển hình của Tinh Hà Phái, Tinh Hà chân khí, kinh nghiệm chiến đấu của Lam Vô Đạo còn hùng hậu hơn xa Chu Dong nhiều lắm.
- Đúng vậy, chính là như vậy, tốc chiến tốc thắng, không cho hắn cơ hội.
Sau lưng Lam Vô Đạo là đám người hải ngoại thập phái thấy công kích lăng lệ ác liệt như thế, âm thầm hưng phấn kêu to lên.
- Tiểu tử kia chỉ có tốc độ nhanh mà thôi, Chu Dong không đuổi kịp hắn, mới bị hắn đánh bại. Hừ, đáng tiếc gặp gỡ Lam Vô Đạo!
Một tên đệ tử tinh anh của hải ngoại thập phái nhìn chằm chằm vào chiến đấu trong tràng.
- Lâm Hi chỉ có ưu thế tốc độ nhanh, không sợ độc, thực lực chân chánh căn bản không đủ gây sợ!
Đây là những nhận định của đệ tử hải ngoại thập đảo từ cuộc chiến của Chu Dong cùng Lâm Hi kết luận ra.
Đây cũng là nguyên nhân hải ngoại thập phái chưa từ bỏ ý đồ. giống như rắn độc mọi người nhìn thấy chỉ nó mất kịch độc thì không đủ gây sợ, chỉ cân chân khí hùng hậu vượt xa Lâm Hi, Lâm Hi phải thua không thể nghi ngờ!
- Những kẻ này mắc lừa rồi!
Âu Dương Nạp Hải nhìn vào trong tràng, quét mắt nhìn qua người của hải ngoại thập phái và nói đùa.
Dùng hiểu biết của hắn với Lâm Hi thì phản ứng và tâm lý của những người này hoàn toàn nằm trong dự liệu của Lâm Hi. Cũng là hắn cố ý chịu cho mọi người đưa ra kết luận này.
Phanh!
Chuyện làm mọi người khiếp sợ xuất hiện, thân hình Lâm Hi búng lên lui nhanh ra ngoài.
Tốc độ của hắn chỉ cao Vu Độc Giáo Chu Dong một chút, nhưng mà hiện tại đột nhiên tăng vọt, không nhiều không ít, vừa đủ làm Lam Vô Đạo đuổi không kịp hắn.
BOANG...
Ba đạo kiếm khí sáng ngời phá không mà ra, chấn nhập không trung. Pháp kiếm vô ảnh vô tướng hiện ra trong sát na, tất cả mọi người phát hiện cảnh giới của Lâm Hi mặc dù không biến hóa nhưng mà cảnh giới tăng vọt một đoạn, từ thực lực thánh tử lúc giao thủ với Chu Dong tăng lên cấp hư tiên.
Chỉ một bước cải biến vô cùng đơn giản như vậy, nhưng lại biến hoá nghiêng trời lệch đất. Giống như một viên cự thạch ngàn cân nện vào trận doanh của hải ngoại thập phái.
- Làm sao có thể!
- Tiên phàm có khác! Hắn rõ ràng có thực lực hư tiên!
- Đây là chuyện không thể nào? Không có khả năng!
...
Hải ngoại thập phái xôn xao lên, biểu hiện của Lâm Hi đã phá vỡ ấn tượng Tiên phàm có khác là pháp tắc tiên đạo. Dựa theo đạo lý thì Phù Lục kỳ Luyện Khí sĩ dù mạnh thế nào cũng khó phát huy cấp bậc hư tiên.
Giờ khắc này ngay cả Lam Vô Đạo cũng chấn động, giống như bị kim châm vậy.
- Thằng này ẩn dấu thực lực!
Ý niệm này hiện ra trong đầu làm Lam Vô Đạo thoải mái.
Thần Tiêu Tông bài danh tiên đạo đệ nhị, nếu như đệ tử phái ra ngoài không có chỗ đặc biệt thì khó nói thông.
- Hừ! Đánh vỡ tiên phàm có khác thì như thế nào, cũng không phải đối thủ của ta.
Trong lòng Lam Vô Đạo cười lạnh một tiếng.
Dù thực lực của Lâm Hi đột nhiên tăng lên một cấp bậc, cũng không phải là đối thủ của hắn.
- Ta cũng không tin không bắt được ngươi.
Lam Vô Đạo quát lên một tiếng, thực lực Đạo Quả Kỳ hiển hiện ra.
Ầm ầm!
Đại điện chấn động, chân khí màu lam phác thiên cái địa, từ trên người Lam Vô Đạo xuất hiện hư ảnh biển cả phập phồng. Một vòng xoáy cực lớn hiện trên mặt biển, mà Lam Vô Đạo chính là trung tâm của vòng xoáy đó.
- Đi!
Chân khí của Lam Vô Đạo xoay tròn, hắn hét to một tiếng, chân khí Tinh Hà Phái giống như biển cả gào thét quét qua phía Lâm Hi.
Phanh!
Lâm Hi căn bản cũng không có ý giao phong chính diện với Lam Vô Đạo, thân hình của hắn tiến lên với tốc độ không thể tưởng tượng nổi, bắn ngược lên hư không, mãnh liệt bắn qua đỉnh điện.
- Ông!
Hàn quang lóe lên, ba thanh pháp kiếm của Lam Vô Đạo giống như cuồng long xuất hải, chém mạnh tới trước.
- Hừ! Múa rìu qua mắt thợ!
Trong nội tâm Lâm Hi cười lạnh.
Pháp kiếm cùng Kiếm đạo vẫn có khác biệt.
Nếu như kiếm đạo thì Lâm Hi còn có chút kiêng kị. Nhưng nếu là pháp kiếm thì hắn là lão tổ tông dùng kiếm. Lam Vô Đạo ở trước mặt hắn vận dụng pháp kiếm quả thực là múa rìu qua mắt thợ.
Tâm niệm vừa động, Lâm Hi vận dụng ba đạo chân khí trong người.
Đinh đinh đinh!
Hoa lửa bắn ra tung tóe, ba lưỡi phi kiếm của Lâm Hi giống như vậy sống vậy, ngăn cản ba thanh pháp kiếm khắp nơi. Mỗi một kích đều vừa vặn đánh vào nơi khí tức pháp kiếm yếu nhất, Lam Vô Đạo không thể làm gì hơn.
Trong khoảng thời gian ngắn, ba lưỡi phi kiếm biến hóa nhiều làm cho người ta hoa mắt.
- Thật sự là thủ pháp kiếm pháp! Quả thực làm người ta xem đủ!
Người hải ngoại thập phái có lẽ hơi nghiêng qua Lam Vô Đạo, nhưng nhìn thấy Lâm Hi vận dụng Pháp kiếm thì phải trố mắt mà nhìn.
Luận cách vận dụng pháp kiếm thì Lam Vô Đạo tại hải ngoại tuy cũng là thiên tài, nhưng so sánh với Lâm Hi thì chênh lệch không tính được.
Ngay cả La Tĩnh Hải không thừa nhận cũng không được, Lâm Hi vận dụng pháp kiếm đạt tới cảnh giới không tưởng tượng nổi.
- Chu Dong bị hắn dùng thực lực thánh tử thắng được, cũn không tính là sai.
La Tĩnh Hải híp mắt, nói thầm.
Nhưng mà mọi người than thở còn chưa dừng lại, trong tai chợt nghe được âm thanh thanh thúy.
Đinh đinh đinh!
Pháp kiếm của Lam Vô Đạo bị cắt thành mấy chục đoạn, tước mặt mọi người rơi xuống đất, lại bị kiếm khí của Lâm Hi gọt đứt.
Lam Vô Đạo là thiên tài của Tinh Hà Phái, dùng pháp kiếm cũng không phải bình thường. Nhưng mà làm sao so sánh được với Vạn Kiếm Đại Pháp của Lâm Hi cơ chứ?
Dưới làn kiếm khí dày đặc đã bị cắt thành mấy đoạn.
- Chạy đi đâu!
Lam Vô Đạo nhìn thấy pháp kiếm của mình bị Lâm Hi gọt thành từng khúc, lập tức khí biến sắc, giận tím mặt. Hắn nhảy thân lên giống như đại bàng xà xuống đất.
- Tinh Hà Đại Pháp!
Giữa không trung, Lam Vô Đạo tức giận quát to lên, chân khí hải dương đầy trời, lập tức có biến hóa. Chân khí trở nên mạnh mẽ hơn nhiều, rõ ràng hơn nhiều, ẩn ẩn phản chiếu ra bóng dáng của biển cả, ẩn ẩn còn mang theo ngân hà.
/1561
|