Trên Thông Tập Bảng của Đâu Suất Cung có tên của ta, bọn hắn đối với ta hiểu rất rõ ràng. Tên đệ tử Đâu Suất Cung kia thoạt nhìn chỉ mạnh hơn Lữ Phù một ít, có được thực lực chừng Nhị quả Thánh vương. Nhưng trên thực tế căn bản không phải như thế, hắn ít nhất cũng là cường giả Tứ quả, Ngũ quả!
Lâm Hi thản nhiên nói.
- Ah!!
Âu Dương Nạp Hải rốt cục lộ ra thần sắc khiếp sợ. Trong tích tắc, trong đầu hắn hiện lên vô số ý niệm. Bốn quả, Thánh vương Ngũ quả, cái này đã rất cường đại rồi, sắp tiếp cận với Thập Đại Thánh Vương của Thần Tiêu Tông. Tu vi như vậy, không thể nào không có tiếng tăm gì ở Tiên Đạo Đại Thế Giới được.
- Chẳng lẽ...
Trong đầu Âu Dương Nạp Hải hiện lên một đạo ý niệm, ẩn ẩn có suy đoán, nhưng lại không dám khẳng định.
Tiên Đạo Đại Thế Giới diện tích lãnh thổ bao la, hơn nữa rất nhiều người đều xuất nhập các loại thứ nguyên, vị diện, không gian, thế giới để mạo hiểm, bình thường cơ hội gặp được cũng không nhiều.
Cho nên đại bộ phận cao thủ thành danh, mọi người đều biết danh tự. Nhưng chân chính lớn lên hình dạng thế nào, người biết cũng không nhiều lắm. Âu Dương Nạp Hải cũng như thế.
- Tiểu sư đệ, làm sao ngươi biết hắn che giấu thực lực?
Âu Dương Nạp Hải nói.
- Hắn quả thực che giấu thực lực.
Vượt ngoài ý định, người trả lời rõ ràng là Bạch Nguyên.
Âu Dương Nạp Hải một mảnh ngạc nhiên.
- Ta chỉ là cảm giác được, không cách nào nói rõ.
Bạch Nguyên cảm thấy nghi hoặc của Âu Dương Nạp Hải, cúi đầu, thản nhiên nói, cũng không có ý giải thích.
Lâm Hi chỉ cười cười, cũng không nhiều lời.
Hắn quả thực cảm giác được người kia che giấu thực lực, nhưng lại che dấu không thấp.
Điểm này, dấu diếm được người khác, nhưng không dấu được hắn.
Thực lực Lâm Hi càng cao, trình độ phù hợp với Thái Cổ Chân Long trong Vạn Hoàng Đồ cũng càng cao. Hắn từ trên người tên Thánh vương Đâu Suất Cung kia cảm thấy địch ý mãnh liệt, còn có uy hiếp cực lớn.
Loại cảm giác uy hiếp này cực kỳ mãnh liệt.
Lâm Hi có thể khẳng định, đối phương nhất định có sát chiêu che giấu nào đó. Nếu như hắn lúc ấy đáp ứng, chỉ sợ thật sự sinh tử khó đoán.
Dùng quan hệ giữa hắn và Đâu Suất Cung, chết đi trong chiến đấu cũng không có gì lạ, cùng lắm thì nói một câu Không có ý tứ, dùng sức quá mạnh, thất thủ rồi là được. Cũng vậy, một chiêu này hắn cũng có thể dùng với người của Đâu Suất Cung.
Song phương muốn giết đối phương, cơ hồ đều đến tình trạng không hề cố kỵ, không bị các quy củ hạn chế rồi.
- Còn nhiều thời gian, yên tâm đi, sẽ thỏa mãn ngươi thôi...
Trong đầu Lâm Hi hiện lên hình ảnh tên đệ tử tinh anh Đâu Suất Cung kia, trong nội tâm xẹt qua một đạo ý niệm lăng lệ ác liệt, sau đó biến mất trong gió.
Cùng lúc đó, một bên khác...
- Đáng tiếc, sư huynh, để tiểu tử kia tránh thoát một kiếp.
Một gã đệ tử Đâu Suất Cung không không tiếc nuối nói.
- Haha, yên tâm đi. Còn nhiều thời gian, xem lễ không chấm dứt. Chúng ta còn rất nhiều cơ hội.
Tên Thánh Vương từng khiếu chiến Lâm Hi trong Diễn Vũ Thính, cũng chính là Thiếu Quân trong miệng đệ tử Đâu Suất Cung âm hiểm cười lạnh. Ánh mắt của hắn nhìn phương hướng bọn người Lâm Hi biến mất một cái, trong mắt hiện lên một tia sát cơ nồng đậm, lóe lên rồi biến mất, sau đó lại nhanh chóng thu hồi ánh mắt, phiêu nhiên mà đi...
Xung đột trong Thiên Diên Điện cùng với chiến đấu trong Diễn Vũ Thính quả thật đã dẫn phát một hồi bạo động trong Tiên La Phái. Người sáng suốt rất nhanh liền chú ý tới, người Hải Ngoại Thập Phái tham gia yến ẩm Thiên Diên Điện rõ ràng giảm bớt rất nhiều, cũng không như lúc bình thường nữa, chỉ cao khí ngang, trở nên trung thực hơn rất nhiều.
Như thế khiến đệ tử tinh anh các môn các phái trên lục địa trong nội tâm khoan khoái dễ chịu hơn rất nhiều. Nói cho cùng, người của Hải Ngoại Thập Phái dù sao cũng cách xa một đầu đại dương, bình thường không có nhiều liên hệ với các môn các phái trên lục địa, cùng với các thế lực thế tục. Song phương cũng không phải người cùng thế giới.
Hải Ngoại Thập Phái chọn chiến Thần Tiêu Tông, nếu như thành công. Các thế lực lớn nhỏ, hoàng triều, tán tu trên lục địa cũng sẽ rất mất mặt mũi.
Bất quá, cùng lúc đó, mọi người cũng phát hiện, người của Thần Tiêu Tông cũng biến mất khỏi dạ tiệc.
Không nói đến động tĩnh bên ngoài, trong Phù Đảo mà bọn người Lâm Hi ở lại hoàn toàn yên tĩnh.
Người trong tiên đạo không thể trường kỳ phục dụng Tích Cốc Dan, phải ăn chút khói lửa ẩm thực nhất định. Bất quá, cũng không đến mức mỗi ngày đều phải yến ẩm. Nhu cầu đối với ẩm thực. người trong tiên đạo cũng không thể tránh khỏi, nhưng cũng không có nhu cầu lớn như người thường. Ít nhất, ba bốn ngày không ăn không uống cũng không ảnh hưởng gì đến thân thể cả.
Bọn người Lâm Hi ẩn cư không ra, trong lúc vô hình, cũng tránh được một ít khiêu chiến và phiền toái có khả năng găp phải. Lâm Hi không sợ chiến đấu, nhưng lại không có ý lâm vào trong chiến đấu không chừng mực.
Trong khoảng thời gian này, Tiên La Phái cũng đúng hẹn đưa 240 miếng Thuần Dương Tiên Đan đến tay Lâm Hi. Thừa dịp đoạn thời kỳ bình tĩnh khó có được này, Lâm Hi, Bạch Nguyên, Âu Dương Nạp Hải đều yên lặng tu luyện trong phòng, tăng lên thực lực.
- Hô!
Lâm Hi phun ra một ngụm kiếm khí sáng chói, trong kiếm khí chói mắt, một Kiếm Hoàn chừng viên đạn quay cuồng không ngớt trong đó.
Mấy ngày tu luyện trong phòng, Lâm Hi đa số đều đặt tâm tư ở Thái Bạch Kiếm Hoàn, trải qua mấy ngày mấy đêm không ngủ không nghỉ, trong Thái Bạch Kiếm Hoàn, khí tức và lạc ấn của Thập Bát hoàng tử đã giảm bớt đi rất nhiều.
Lâm Hi rõ ràng cảm giác được lạc ấn trong Thái Bạch Kiếm Hoàn đã buông lỏng đi rất nhiều.
- Nếu như dựa theo trạng thái đánh bóng không ngủ không nghỉ, không gián đoạn này, chỉ chừng 10 ngày nữa là ta có lẽ có thể sơ bộ hoàn thành tế luyện Thái Bạch Kiếm Hoàn rồi.
Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng.
Tu vi của Người trong Kiếm đạo hơn phân nửa tập trung ở Kiếm Hoàn, Kiếm Chủng.
Tế luyện thành công một quả Kiếm Hoàn, không chỉ có ý nghĩa là đã lấy được một môn tuyệt học kiếm đạo cường đại, đồng thời cũng nhận được hơn phân nửa công lực của chủ nhân Kiếm Hoàn.
Lâm Hi trong lúc thôn thổ, có thể cảm giác được rõ ràng, dưới xác ngoài khỏa Thái Bạch Kiếm Hoàn chừng viên đạn này, cất dấu một cổ Thái Bạch chân khí như triều tịch đang quay cuồng không ngớt.
Chỉ cần luyện hóa được Thái Bạch Kiếm Hoàn liền có thể đạt được công lực thuộc về Thập bát hoàng tử trong Thái Bạch Kiếm Hoàn. Đương nhiên, chỉ giới hạn ở Thái Bạch kiếm đạo, mà không phải là tất cả công lực.
Hô!
Một hồi tiếng xé gió truyền đến, rất nhanh, đã rơi vào trước cửa phòng bọn người Lâm Hi.
- Là Đại sư tỷ.
Lâm Hi trong nội tâm khẽ động, mở mắt ra. Đối với khí tức của Đại sư tỷ Tô Tử Huyên Lâm Hi cũng không xa lạ gì, cho nên liếc mắt đã nhận ra.
Đông đông đông!
- Tiểu sư đệ, mở cửa đi.
Là thanh âm của Tô Tử Huyên, trong đó còn mang theo một loại hương vị vui sướng.
- Sư tỷ!
Lâm Hi mở cửa ra, chỉ thấy Tô Tử Huyên vẻ mặt tươi cười, đứng ở ngoài cửa.
Thanks
Lâm Hi thản nhiên nói.
- Ah!!
Âu Dương Nạp Hải rốt cục lộ ra thần sắc khiếp sợ. Trong tích tắc, trong đầu hắn hiện lên vô số ý niệm. Bốn quả, Thánh vương Ngũ quả, cái này đã rất cường đại rồi, sắp tiếp cận với Thập Đại Thánh Vương của Thần Tiêu Tông. Tu vi như vậy, không thể nào không có tiếng tăm gì ở Tiên Đạo Đại Thế Giới được.
- Chẳng lẽ...
Trong đầu Âu Dương Nạp Hải hiện lên một đạo ý niệm, ẩn ẩn có suy đoán, nhưng lại không dám khẳng định.
Tiên Đạo Đại Thế Giới diện tích lãnh thổ bao la, hơn nữa rất nhiều người đều xuất nhập các loại thứ nguyên, vị diện, không gian, thế giới để mạo hiểm, bình thường cơ hội gặp được cũng không nhiều.
Cho nên đại bộ phận cao thủ thành danh, mọi người đều biết danh tự. Nhưng chân chính lớn lên hình dạng thế nào, người biết cũng không nhiều lắm. Âu Dương Nạp Hải cũng như thế.
- Tiểu sư đệ, làm sao ngươi biết hắn che giấu thực lực?
Âu Dương Nạp Hải nói.
- Hắn quả thực che giấu thực lực.
Vượt ngoài ý định, người trả lời rõ ràng là Bạch Nguyên.
Âu Dương Nạp Hải một mảnh ngạc nhiên.
- Ta chỉ là cảm giác được, không cách nào nói rõ.
Bạch Nguyên cảm thấy nghi hoặc của Âu Dương Nạp Hải, cúi đầu, thản nhiên nói, cũng không có ý giải thích.
Lâm Hi chỉ cười cười, cũng không nhiều lời.
Hắn quả thực cảm giác được người kia che giấu thực lực, nhưng lại che dấu không thấp.
Điểm này, dấu diếm được người khác, nhưng không dấu được hắn.
Thực lực Lâm Hi càng cao, trình độ phù hợp với Thái Cổ Chân Long trong Vạn Hoàng Đồ cũng càng cao. Hắn từ trên người tên Thánh vương Đâu Suất Cung kia cảm thấy địch ý mãnh liệt, còn có uy hiếp cực lớn.
Loại cảm giác uy hiếp này cực kỳ mãnh liệt.
Lâm Hi có thể khẳng định, đối phương nhất định có sát chiêu che giấu nào đó. Nếu như hắn lúc ấy đáp ứng, chỉ sợ thật sự sinh tử khó đoán.
Dùng quan hệ giữa hắn và Đâu Suất Cung, chết đi trong chiến đấu cũng không có gì lạ, cùng lắm thì nói một câu Không có ý tứ, dùng sức quá mạnh, thất thủ rồi là được. Cũng vậy, một chiêu này hắn cũng có thể dùng với người của Đâu Suất Cung.
Song phương muốn giết đối phương, cơ hồ đều đến tình trạng không hề cố kỵ, không bị các quy củ hạn chế rồi.
- Còn nhiều thời gian, yên tâm đi, sẽ thỏa mãn ngươi thôi...
Trong đầu Lâm Hi hiện lên hình ảnh tên đệ tử tinh anh Đâu Suất Cung kia, trong nội tâm xẹt qua một đạo ý niệm lăng lệ ác liệt, sau đó biến mất trong gió.
Cùng lúc đó, một bên khác...
- Đáng tiếc, sư huynh, để tiểu tử kia tránh thoát một kiếp.
Một gã đệ tử Đâu Suất Cung không không tiếc nuối nói.
- Haha, yên tâm đi. Còn nhiều thời gian, xem lễ không chấm dứt. Chúng ta còn rất nhiều cơ hội.
Tên Thánh Vương từng khiếu chiến Lâm Hi trong Diễn Vũ Thính, cũng chính là Thiếu Quân trong miệng đệ tử Đâu Suất Cung âm hiểm cười lạnh. Ánh mắt của hắn nhìn phương hướng bọn người Lâm Hi biến mất một cái, trong mắt hiện lên một tia sát cơ nồng đậm, lóe lên rồi biến mất, sau đó lại nhanh chóng thu hồi ánh mắt, phiêu nhiên mà đi...
Xung đột trong Thiên Diên Điện cùng với chiến đấu trong Diễn Vũ Thính quả thật đã dẫn phát một hồi bạo động trong Tiên La Phái. Người sáng suốt rất nhanh liền chú ý tới, người Hải Ngoại Thập Phái tham gia yến ẩm Thiên Diên Điện rõ ràng giảm bớt rất nhiều, cũng không như lúc bình thường nữa, chỉ cao khí ngang, trở nên trung thực hơn rất nhiều.
Như thế khiến đệ tử tinh anh các môn các phái trên lục địa trong nội tâm khoan khoái dễ chịu hơn rất nhiều. Nói cho cùng, người của Hải Ngoại Thập Phái dù sao cũng cách xa một đầu đại dương, bình thường không có nhiều liên hệ với các môn các phái trên lục địa, cùng với các thế lực thế tục. Song phương cũng không phải người cùng thế giới.
Hải Ngoại Thập Phái chọn chiến Thần Tiêu Tông, nếu như thành công. Các thế lực lớn nhỏ, hoàng triều, tán tu trên lục địa cũng sẽ rất mất mặt mũi.
Bất quá, cùng lúc đó, mọi người cũng phát hiện, người của Thần Tiêu Tông cũng biến mất khỏi dạ tiệc.
Không nói đến động tĩnh bên ngoài, trong Phù Đảo mà bọn người Lâm Hi ở lại hoàn toàn yên tĩnh.
Người trong tiên đạo không thể trường kỳ phục dụng Tích Cốc Dan, phải ăn chút khói lửa ẩm thực nhất định. Bất quá, cũng không đến mức mỗi ngày đều phải yến ẩm. Nhu cầu đối với ẩm thực. người trong tiên đạo cũng không thể tránh khỏi, nhưng cũng không có nhu cầu lớn như người thường. Ít nhất, ba bốn ngày không ăn không uống cũng không ảnh hưởng gì đến thân thể cả.
Bọn người Lâm Hi ẩn cư không ra, trong lúc vô hình, cũng tránh được một ít khiêu chiến và phiền toái có khả năng găp phải. Lâm Hi không sợ chiến đấu, nhưng lại không có ý lâm vào trong chiến đấu không chừng mực.
Trong khoảng thời gian này, Tiên La Phái cũng đúng hẹn đưa 240 miếng Thuần Dương Tiên Đan đến tay Lâm Hi. Thừa dịp đoạn thời kỳ bình tĩnh khó có được này, Lâm Hi, Bạch Nguyên, Âu Dương Nạp Hải đều yên lặng tu luyện trong phòng, tăng lên thực lực.
- Hô!
Lâm Hi phun ra một ngụm kiếm khí sáng chói, trong kiếm khí chói mắt, một Kiếm Hoàn chừng viên đạn quay cuồng không ngớt trong đó.
Mấy ngày tu luyện trong phòng, Lâm Hi đa số đều đặt tâm tư ở Thái Bạch Kiếm Hoàn, trải qua mấy ngày mấy đêm không ngủ không nghỉ, trong Thái Bạch Kiếm Hoàn, khí tức và lạc ấn của Thập Bát hoàng tử đã giảm bớt đi rất nhiều.
Lâm Hi rõ ràng cảm giác được lạc ấn trong Thái Bạch Kiếm Hoàn đã buông lỏng đi rất nhiều.
- Nếu như dựa theo trạng thái đánh bóng không ngủ không nghỉ, không gián đoạn này, chỉ chừng 10 ngày nữa là ta có lẽ có thể sơ bộ hoàn thành tế luyện Thái Bạch Kiếm Hoàn rồi.
Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng.
Tu vi của Người trong Kiếm đạo hơn phân nửa tập trung ở Kiếm Hoàn, Kiếm Chủng.
Tế luyện thành công một quả Kiếm Hoàn, không chỉ có ý nghĩa là đã lấy được một môn tuyệt học kiếm đạo cường đại, đồng thời cũng nhận được hơn phân nửa công lực của chủ nhân Kiếm Hoàn.
Lâm Hi trong lúc thôn thổ, có thể cảm giác được rõ ràng, dưới xác ngoài khỏa Thái Bạch Kiếm Hoàn chừng viên đạn này, cất dấu một cổ Thái Bạch chân khí như triều tịch đang quay cuồng không ngớt.
Chỉ cần luyện hóa được Thái Bạch Kiếm Hoàn liền có thể đạt được công lực thuộc về Thập bát hoàng tử trong Thái Bạch Kiếm Hoàn. Đương nhiên, chỉ giới hạn ở Thái Bạch kiếm đạo, mà không phải là tất cả công lực.
Hô!
Một hồi tiếng xé gió truyền đến, rất nhanh, đã rơi vào trước cửa phòng bọn người Lâm Hi.
- Là Đại sư tỷ.
Lâm Hi trong nội tâm khẽ động, mở mắt ra. Đối với khí tức của Đại sư tỷ Tô Tử Huyên Lâm Hi cũng không xa lạ gì, cho nên liếc mắt đã nhận ra.
Đông đông đông!
- Tiểu sư đệ, mở cửa đi.
Là thanh âm của Tô Tử Huyên, trong đó còn mang theo một loại hương vị vui sướng.
- Sư tỷ!
Lâm Hi mở cửa ra, chỉ thấy Tô Tử Huyên vẻ mặt tươi cười, đứng ở ngoài cửa.
Thanks
/1561
|