Sau một thời gian lâu nó theo dõi anh, thì nó thấy anh đứng dậy đi về. nó nhìn lên đồng hồ, đúng 11 giờ trưa. Anh bắt taxi đi về nhà và nó cũng vậy. Sau khi về đến nhà, nó đợi anh vào nhà xong rồi nó mới đến cửa nhà mình rồi nhấn chuông cửa. Bà giản gia nhà nó đi ra, vội vàng hỏi nó
-Tiểu Nhi, từ sáng đến giờ con đi đâu vậy, con có biết là ông bà chủ đang rất giận không, thôi còn vào nhanh đi, vào xin lỗi ông bà chủ đi
-Dạ, thôi con vào nghe bác - Nó
Nó chạy như bay vào phòng khách, trên bộ ghế sofa đắt tiền, Nguyễn baba và Nguyễn mama đang ngồi đó, khuôn mặt của họ rất chi là hình sự. Nó lễ phép
-Con chào be mẹ, con mới về ạ - Nó
Nguyễn baba lên tiếng
-Con đi đâu từ sáng mà mãi đến bây giờ mới về hả con có biết là ba mẹ rất lo cho con không, giữa cái đất đô thị phồn hoa này, con không có bạn bè cũng chẳng có người quen vậy nhỡ con lạc đường thì tính sao đây hả con??? - Nguyễn baba lo lắng cho nó
-Dạ, con xin lỗi ba mẹ - Nó
Nguyễn mama vội can
-Thôi con lên thay đồ đi, rồi nhà mình ra ngoài ăn, lẹ lên nha con - Nguyễn mama
-Dạ - Nó
Nó đi lên phòng, nhanh tay lấy bộ váy khác rồi vào thay đồ. Giờ là một bộ váy hồng cánh sen, úp ngực, ở một bên vai có sợi vải voan đính đá ruby nối từ vạt trước sang vạt sau, điểm kết của sợi vải đó là một bông hoa hồng. Chiếc thắt lưng bản nhỏ màu hồng đậm hơn làm nổi bật lên trên bộ váy. Chiếc váy dài tới trên đầu gối, ôm sát lấy ba vòng của nó, tôn lên những đường cong hoàn mĩ tuyệt đẹp trên cơ thể. Mái tóc để xõa, hớt gọn lại một phần rồi kết lại bằng một chiếc nơ.
Khuôn mặt của nó vốn trắng sẵn rồi nên nó chỉ điểm qua một lớp phấn nhẹ. Đôi môi mỏng, tựa như hoa anh đào, tôn lên vẽ đẹp trên mặt nó được nó bôi nhẹ qua một lớp son dưỡng môi. Xong xuôi, nó chọn một đôi dày cao gót cũng màu hồng cánh sen, xung quanh được đính những hạt kim cương bé nhỏ, làm đôi giày thêm phần sang trọng. Sở dĩ nó phải mặc như thể này, vì nó nghe lời mẹ nó, những lúc cùng ba mẹ ra ngoài ăn, đi dự tiệc hoặc đi đâu đó cùng với Nguyễn baba và Nguyễn mama. Và hôm nay nó cũng phải mặc như thế để cùng Nguyễn baba và Nguyễn mama ra ngoài ăn trưa
Nó đi xuống nhà, Nguyễn baba và Nguyễn mama đang đợi. Nguyễn baba và Nguyễn mama cũng ngạc nhiên về nó. Dịu dàng nữ tính hơn những ngày thường. Bình thường, nó hay cau mày, khó chịu, và hay bực dọc với mấy bộ váy như vậy, mà sao hôm nay nó vui vẻ như vậy. Vì ông bà không biết rằng, ngày hôm nay là ngày vui nhất đời nó, nó được gặp thần tượng của mình, được ngắm thần tượng của mình, và điều tuyệt vời hơn nữa là nhà thần tượng của mình bên cạnh nhà nó nên nó rất vui
-Thôi, cả nhà mình đi thôi - Nguyễn baba
-Dạ - Nó
Nguyễn baba đi lấy xe, ba lái còn nó và Nguyễn mama ngồi phía sau. Nguyễn mama bắt đầu tra hỏi nó
-Tiểu Nhi, hôm nay con đi chơi được ở đâu mà sao con vui vậy - Nguyễn mama
-Dạ con đã nhìn thấy thần ... à không có gì đâu mẹ, con đi chơi vui lắm, hihi - Nó
Nó không muốn nói cho mẹ nó biết rằng nó đã gặp một thành viên của TFBOYS, vì nếu nó mà nói thì chắc chắn 100% rằng Nguyễn mama kiểu gì cũng trêu nó
20 phút sau
Nguyễn baba đưa Nguyễn mama và nó đến một nhà hàng sang trọng nhất Bắc Kinh này. Đúng như cái tên gọi Aistocrat, nơi này đúng là thiên đường dành cho những đại gia. Phải ít nhất những người có danh tiếng may ra mới vào được nhà hàng này. Không chỉ đẹp ở cách trang trí mà còn tạo ra cảm giác ấm cúng. Khuôn viên nhà hàng nằm trên một mảnh đất rất rộng, bao gồm 10 tầng, xung quanh nhà hàng và vườn hoa với rất nhiều loại hoa, đặc biệt là hoa mẫu đơn, Quốc hoa của đất nước này. Sau khi ba nó đi cất xe, cả nhà nó đi vào. Có rất nhiều người nhận ra ba và mẹ nó, vì đây là cặp Chủ cịch - Phu nhân của tập đoàn Nguyễn Hoàng, một tập toàn danh tiếng, nắm trong tay rất nhiều tập đoàn khác, quyền lực chất đầy. Nhưng bên cạnh họ là ai vậy, có phải là Thiên kim đại Tiểu thư Nguyễn Hoàng Thiên Nhi một tri thức trẻ, giàu có, thông minh ,xinh đẹp, tài năng, quyền lực mà mọi người vẫn hay đồn sao. Qủa thực là hơn cả lời đồn, nó còn xinh đẹp hơn thế gấp vạn lần. Cứ phải gọi là trăm nghe không bằng một thấy , phải tận mắt chứng kiến thì mới thấy được vẻ đẹp trời cho của nó. Nhiều người không kìm được mà thốt lên, nhiều chàng công tử con nhà giàu thì bắt đầu rung động với vẻ đẹp của nó. Nhiều người còn chạy đến để xin được nói chuyện với nó, hay xin chữ kí nó, vì tương lai nó là Chủ Tịch tập đoàn Nguyễn Hoàng, dù gì thì cũng phải lấy lòng, gây ấn tượng trước, nhưng đều bị nó từ chối, xong là mở một nụ cười thật tươi. Mọi người khi thấy nó cười tươi như hoa, như ánh sáng ban mai buổi sớm chiếu xuống thì lại càng vây chặt lấy gia đình nó hơn
-Tránh đường
Một giọng nói uy quyền vang lên làm tất cả mọi người không ai bảo ai mà tránh ra. Không ai khác đó chính là giọng nói của Nguyễn baba. Mọi người đều tránh ra cho gia đình nó đi tiếp, nhưng đều tiếc nuối vì chưa làm quen được với người đẹp. Nhưng họ lại càng không muốn tập đoàn nhà mình gặp rắc rối. Nếu như làm một trong ba thành viên nhà nó nổi giận thì chỉ có nước ra đường ăn mày chứ chẳng chơi
Nó và Nguyễn baba và Nguyễn mama đi lên tầng 10, tầng cuối cùng vì ngồi ở đây có thể ngắm được cảnh phố xá của cái thành phố phồn hoa này. Gia đình nó vào phòng vip, phục vụ đến kéo ghế cho cả gia đình ngồi rồi bắt đầu đưa thực đơn cho gia đình nó chọn
-Dạ thư Chủ tịch, Phu nhân, Tiểu thư, các vị dùng gì ạ - Cô phục vụ lễ phép
Theo phản ứng tự nhiên thôi, gia đình nó cùng nhau giở menu ra chọn món. Nguyễn baba gọi trước
-Cô lấy cho tôi bò bít tết và một ly rượu vang thượng hạng - Nguyễn baba
Đến lượt Nguyễn mama
-Lấy cho tôi món gà hầm hạt sen với một ly nước cam nhé, à còn lấy cho con gái tôi một xuất shushi không quấn rong biển, gà rán và một ly nước cam luôn đi
Nguyễn mama gọi cho nó như vậy vì ba biết con gái bà rất thích ăn như thế, thích ăn shushi mà lại không dám ăn lớp rong biển bên ngoài vì nó bị dị ứng với rong biển. Một lúc sau, phục vụ bê khay đồ ăn đến, bê từng phần đồ ăn đặt vào trước mặt từng người
-Dạ, chúc các vị ăn trưa vui vẻ - Phục vụ
-Cảm ơn - Nó
Nó nháy mắt tinh nghịch rồi nói làm cho anh chàng phục vụ đỏ mặt. Sau khi phục vụ đi khuất, nó như thói quen và cũng là điều bắt buộc nó mời Nguyễn baba và Nguyễn mama ăn trưa
-Dạ con mời ba mẹ dùng bữa ạ - Nó
-Ừ, con cũng ăn đi con gái - Nguyễn baba
Nguyễn baba cũng nói lại nó. Nó đợi Nguyễn baba và Nguyễn mama cầm nĩa lên rồi nó mới cầm và ăn ngon miệng
30 phút sau
Sai khi gia đình nó ăn trưa xong, Nguyễn baba gọi phục vụ đến thanh toán rồi gia đình ra về. Ba nó lái xe về gần đến nhà rồi thì Nguyễn baba không hiểu sao lại nảy ra ý kiến là gọi anh lái xe đến lấy xe còn gia đình nó đi bộ để hít thở không khí. Và tất nhiên là nó và Nguyễn mama đồng ý rồi. Nguyễn baba gọi anh lái xe đến, sau khi anh ta lái xe về nhà thì gia đình nó bắt đầu cuộc đi dạo, mùa này những cây hoa phượng tím ở ven đường nở rất đẹp, thoang thoảng một mùi hương thơm nhè nhẹ làm dễ chịu lòng người
Bỗng
-Ồ, đây chẳng phải là Chủ tịch Nguyễn và Phu nhân sao - Giọng của một người đà ông đứng tuổi vang lên, không ai khác là Dịch baba rồi
Một người đàn ông lên tiếng làm nó giật mình. Là một người đàn ông, có vẻ rất sang trọng trong bộ vest đen, bên cạnh chắc là vợ của ông ấy rồi, nhưng đứng sau họ là ai kia. Ôi trời, là Dịch Dương Thiên Tỉ
-Thật có duyên, Dịch Chủ Tịch, Dịch Phu nhân không ngờ tôi lại được gặp hai người ở đây, thật là vinh hạnh - Nguyễn baba vui vẻ tiếp chuyện
Nghe tiếng gọi, Nguyễn baba đưa tay ra bắt tay người đàn ông kia một cách rất thân mật , còn Nguyễn mama cũng ra nói chuyện với vợ của ông ấy là Dịch mama, còn mỗi nó và anh lạc lõng hai phía. Bỗng Nguyễn mama gọi nó lại
-Tiểu Nhi, đây là Dịch Phu nhân, vợ của Dịch Chủ tịch, đối tác làm ăn rất thân của gia đình ta, con lại chào Phu nhân đi - Nguyễn mama giới thiệu
Nó lễ phép
-Dạ, con chào Dịch Phu nhân ạ - Nó lễ phép
-Con ngoan lắm, à để cô giới thiệu con trai cô, Thiên Tỉ lại đây với mẹ - Dịch mama vẫy anh lại
Suy nghĩ trong đầu nó: Thôi rồi, sao ba mẹ lại quen nhà này, lần giờ rắc rối rồi, phải làm gì đây!!!
-Tiểu Nhi, từ sáng đến giờ con đi đâu vậy, con có biết là ông bà chủ đang rất giận không, thôi còn vào nhanh đi, vào xin lỗi ông bà chủ đi
-Dạ, thôi con vào nghe bác - Nó
Nó chạy như bay vào phòng khách, trên bộ ghế sofa đắt tiền, Nguyễn baba và Nguyễn mama đang ngồi đó, khuôn mặt của họ rất chi là hình sự. Nó lễ phép
-Con chào be mẹ, con mới về ạ - Nó
Nguyễn baba lên tiếng
-Con đi đâu từ sáng mà mãi đến bây giờ mới về hả con có biết là ba mẹ rất lo cho con không, giữa cái đất đô thị phồn hoa này, con không có bạn bè cũng chẳng có người quen vậy nhỡ con lạc đường thì tính sao đây hả con??? - Nguyễn baba lo lắng cho nó
-Dạ, con xin lỗi ba mẹ - Nó
Nguyễn mama vội can
-Thôi con lên thay đồ đi, rồi nhà mình ra ngoài ăn, lẹ lên nha con - Nguyễn mama
-Dạ - Nó
Nó đi lên phòng, nhanh tay lấy bộ váy khác rồi vào thay đồ. Giờ là một bộ váy hồng cánh sen, úp ngực, ở một bên vai có sợi vải voan đính đá ruby nối từ vạt trước sang vạt sau, điểm kết của sợi vải đó là một bông hoa hồng. Chiếc thắt lưng bản nhỏ màu hồng đậm hơn làm nổi bật lên trên bộ váy. Chiếc váy dài tới trên đầu gối, ôm sát lấy ba vòng của nó, tôn lên những đường cong hoàn mĩ tuyệt đẹp trên cơ thể. Mái tóc để xõa, hớt gọn lại một phần rồi kết lại bằng một chiếc nơ.
Khuôn mặt của nó vốn trắng sẵn rồi nên nó chỉ điểm qua một lớp phấn nhẹ. Đôi môi mỏng, tựa như hoa anh đào, tôn lên vẽ đẹp trên mặt nó được nó bôi nhẹ qua một lớp son dưỡng môi. Xong xuôi, nó chọn một đôi dày cao gót cũng màu hồng cánh sen, xung quanh được đính những hạt kim cương bé nhỏ, làm đôi giày thêm phần sang trọng. Sở dĩ nó phải mặc như thể này, vì nó nghe lời mẹ nó, những lúc cùng ba mẹ ra ngoài ăn, đi dự tiệc hoặc đi đâu đó cùng với Nguyễn baba và Nguyễn mama. Và hôm nay nó cũng phải mặc như thế để cùng Nguyễn baba và Nguyễn mama ra ngoài ăn trưa
Nó đi xuống nhà, Nguyễn baba và Nguyễn mama đang đợi. Nguyễn baba và Nguyễn mama cũng ngạc nhiên về nó. Dịu dàng nữ tính hơn những ngày thường. Bình thường, nó hay cau mày, khó chịu, và hay bực dọc với mấy bộ váy như vậy, mà sao hôm nay nó vui vẻ như vậy. Vì ông bà không biết rằng, ngày hôm nay là ngày vui nhất đời nó, nó được gặp thần tượng của mình, được ngắm thần tượng của mình, và điều tuyệt vời hơn nữa là nhà thần tượng của mình bên cạnh nhà nó nên nó rất vui
-Thôi, cả nhà mình đi thôi - Nguyễn baba
-Dạ - Nó
Nguyễn baba đi lấy xe, ba lái còn nó và Nguyễn mama ngồi phía sau. Nguyễn mama bắt đầu tra hỏi nó
-Tiểu Nhi, hôm nay con đi chơi được ở đâu mà sao con vui vậy - Nguyễn mama
-Dạ con đã nhìn thấy thần ... à không có gì đâu mẹ, con đi chơi vui lắm, hihi - Nó
Nó không muốn nói cho mẹ nó biết rằng nó đã gặp một thành viên của TFBOYS, vì nếu nó mà nói thì chắc chắn 100% rằng Nguyễn mama kiểu gì cũng trêu nó
20 phút sau
Nguyễn baba đưa Nguyễn mama và nó đến một nhà hàng sang trọng nhất Bắc Kinh này. Đúng như cái tên gọi Aistocrat, nơi này đúng là thiên đường dành cho những đại gia. Phải ít nhất những người có danh tiếng may ra mới vào được nhà hàng này. Không chỉ đẹp ở cách trang trí mà còn tạo ra cảm giác ấm cúng. Khuôn viên nhà hàng nằm trên một mảnh đất rất rộng, bao gồm 10 tầng, xung quanh nhà hàng và vườn hoa với rất nhiều loại hoa, đặc biệt là hoa mẫu đơn, Quốc hoa của đất nước này. Sau khi ba nó đi cất xe, cả nhà nó đi vào. Có rất nhiều người nhận ra ba và mẹ nó, vì đây là cặp Chủ cịch - Phu nhân của tập đoàn Nguyễn Hoàng, một tập toàn danh tiếng, nắm trong tay rất nhiều tập đoàn khác, quyền lực chất đầy. Nhưng bên cạnh họ là ai vậy, có phải là Thiên kim đại Tiểu thư Nguyễn Hoàng Thiên Nhi một tri thức trẻ, giàu có, thông minh ,xinh đẹp, tài năng, quyền lực mà mọi người vẫn hay đồn sao. Qủa thực là hơn cả lời đồn, nó còn xinh đẹp hơn thế gấp vạn lần. Cứ phải gọi là trăm nghe không bằng một thấy , phải tận mắt chứng kiến thì mới thấy được vẻ đẹp trời cho của nó. Nhiều người không kìm được mà thốt lên, nhiều chàng công tử con nhà giàu thì bắt đầu rung động với vẻ đẹp của nó. Nhiều người còn chạy đến để xin được nói chuyện với nó, hay xin chữ kí nó, vì tương lai nó là Chủ Tịch tập đoàn Nguyễn Hoàng, dù gì thì cũng phải lấy lòng, gây ấn tượng trước, nhưng đều bị nó từ chối, xong là mở một nụ cười thật tươi. Mọi người khi thấy nó cười tươi như hoa, như ánh sáng ban mai buổi sớm chiếu xuống thì lại càng vây chặt lấy gia đình nó hơn
-Tránh đường
Một giọng nói uy quyền vang lên làm tất cả mọi người không ai bảo ai mà tránh ra. Không ai khác đó chính là giọng nói của Nguyễn baba. Mọi người đều tránh ra cho gia đình nó đi tiếp, nhưng đều tiếc nuối vì chưa làm quen được với người đẹp. Nhưng họ lại càng không muốn tập đoàn nhà mình gặp rắc rối. Nếu như làm một trong ba thành viên nhà nó nổi giận thì chỉ có nước ra đường ăn mày chứ chẳng chơi
Nó và Nguyễn baba và Nguyễn mama đi lên tầng 10, tầng cuối cùng vì ngồi ở đây có thể ngắm được cảnh phố xá của cái thành phố phồn hoa này. Gia đình nó vào phòng vip, phục vụ đến kéo ghế cho cả gia đình ngồi rồi bắt đầu đưa thực đơn cho gia đình nó chọn
-Dạ thư Chủ tịch, Phu nhân, Tiểu thư, các vị dùng gì ạ - Cô phục vụ lễ phép
Theo phản ứng tự nhiên thôi, gia đình nó cùng nhau giở menu ra chọn món. Nguyễn baba gọi trước
-Cô lấy cho tôi bò bít tết và một ly rượu vang thượng hạng - Nguyễn baba
Đến lượt Nguyễn mama
-Lấy cho tôi món gà hầm hạt sen với một ly nước cam nhé, à còn lấy cho con gái tôi một xuất shushi không quấn rong biển, gà rán và một ly nước cam luôn đi
Nguyễn mama gọi cho nó như vậy vì ba biết con gái bà rất thích ăn như thế, thích ăn shushi mà lại không dám ăn lớp rong biển bên ngoài vì nó bị dị ứng với rong biển. Một lúc sau, phục vụ bê khay đồ ăn đến, bê từng phần đồ ăn đặt vào trước mặt từng người
-Dạ, chúc các vị ăn trưa vui vẻ - Phục vụ
-Cảm ơn - Nó
Nó nháy mắt tinh nghịch rồi nói làm cho anh chàng phục vụ đỏ mặt. Sau khi phục vụ đi khuất, nó như thói quen và cũng là điều bắt buộc nó mời Nguyễn baba và Nguyễn mama ăn trưa
-Dạ con mời ba mẹ dùng bữa ạ - Nó
-Ừ, con cũng ăn đi con gái - Nguyễn baba
Nguyễn baba cũng nói lại nó. Nó đợi Nguyễn baba và Nguyễn mama cầm nĩa lên rồi nó mới cầm và ăn ngon miệng
30 phút sau
Sai khi gia đình nó ăn trưa xong, Nguyễn baba gọi phục vụ đến thanh toán rồi gia đình ra về. Ba nó lái xe về gần đến nhà rồi thì Nguyễn baba không hiểu sao lại nảy ra ý kiến là gọi anh lái xe đến lấy xe còn gia đình nó đi bộ để hít thở không khí. Và tất nhiên là nó và Nguyễn mama đồng ý rồi. Nguyễn baba gọi anh lái xe đến, sau khi anh ta lái xe về nhà thì gia đình nó bắt đầu cuộc đi dạo, mùa này những cây hoa phượng tím ở ven đường nở rất đẹp, thoang thoảng một mùi hương thơm nhè nhẹ làm dễ chịu lòng người
Bỗng
-Ồ, đây chẳng phải là Chủ tịch Nguyễn và Phu nhân sao - Giọng của một người đà ông đứng tuổi vang lên, không ai khác là Dịch baba rồi
Một người đàn ông lên tiếng làm nó giật mình. Là một người đàn ông, có vẻ rất sang trọng trong bộ vest đen, bên cạnh chắc là vợ của ông ấy rồi, nhưng đứng sau họ là ai kia. Ôi trời, là Dịch Dương Thiên Tỉ
-Thật có duyên, Dịch Chủ Tịch, Dịch Phu nhân không ngờ tôi lại được gặp hai người ở đây, thật là vinh hạnh - Nguyễn baba vui vẻ tiếp chuyện
Nghe tiếng gọi, Nguyễn baba đưa tay ra bắt tay người đàn ông kia một cách rất thân mật , còn Nguyễn mama cũng ra nói chuyện với vợ của ông ấy là Dịch mama, còn mỗi nó và anh lạc lõng hai phía. Bỗng Nguyễn mama gọi nó lại
-Tiểu Nhi, đây là Dịch Phu nhân, vợ của Dịch Chủ tịch, đối tác làm ăn rất thân của gia đình ta, con lại chào Phu nhân đi - Nguyễn mama giới thiệu
Nó lễ phép
-Dạ, con chào Dịch Phu nhân ạ - Nó lễ phép
-Con ngoan lắm, à để cô giới thiệu con trai cô, Thiên Tỉ lại đây với mẹ - Dịch mama vẫy anh lại
Suy nghĩ trong đầu nó: Thôi rồi, sao ba mẹ lại quen nhà này, lần giờ rắc rối rồi, phải làm gì đây!!!
/40
|