- Nàng có tin hay không, đã không quan trọng nữa.
Di Ninh còn chưa nói thì Lý Tuyết Nhi vẫn tĩnh tọa đột nhiên lên tiếng.
Áo trắng như tuyết đi tới bên người Giang Thần, không quan tâm tới Di Ninh và Mộng Thiến, kiêu ngạo vô song.
Giang Thần lãng phí miệng lưỡi tranh thủ thời gian đã đưa đến tác dụng, thương thế của Lý Tuyết Nhi đã không còn đáng ngại nữa.
Mộng Thiến cả kinh, vội vã lùi về phía sau, lại hô to với Di Ninh:
- Nhanh lên đi! Còn chờ cái gì nữa?
- Xấu xí.
Lý Tuyết Nhi nhẹ nhàng lắc đầu, tay phải vung lên, hàn khí bá đạo như một đầu cự thú há miệng nuốt chửng về phía nàng.
- Không tốt...
Mộng Thiến đang muốn xoay người chạy trốn, thế nhưng vừa mới thốt lên lời, vừa xoay người thì thân thể nàng đã cứng đờ, huyền băng trong suốt lạnh lẽo đã đóng băng nàng lại.
Phanh!
Phi kiếm đánh ra, đánh vào trên mặt băng, băng nát tung toé, máu nhuốm lên trên mặt băng, nhìn qua giống như là một đóa hoa kiều diễm.
- Tiểu thư Mộng Thiến Thiên Cơ các vong ân phụ nghĩa, ý đồ sát hại sư đệ ta để đoạt bảo vật, ta giết nàng, các ngươi có ý kiến thế nào?
Lý Tuyết Nhi nhìn về phía mọi người đã bị dọa sợ, trong tròng mắt đen nhánh có tinh quang lập lòe, hàn ý trong ánh mắt bức người.
- Đáng chết, đáng chết...
Tiểu Hiên lúc trước chỉ trích Lý Tuyết Nhi bị dọa cho sợ, trong ấn tượng của nàng, vị đứng đầu Mỹ nhân bảng này ngoại trừ lãnh đạm ra, thủ đoạn cũng không quá mạnh.
Hiện tại thì tốt rồi, không nói hai lời đã chém giết Mộng Thiến, nghĩ đến hành vi vừa nãy của mình, hắn và Kiều muội bên người hắn run lẩy bẩy.
Đặc biệt là khi Lý Tuyết Nhi liếc nhìn về phía hắn, cả người phát lạnh, hơi thở ra cũng biến thành sương trắng.
- Mộng Thiến này muốn đoạt bảo vật của người khác, còn tìm cái cớ như vậy, có chết cũng không hết tội!
- Đúng vậy, đệ tử Thiên Đạo môn cứu chúng ta một mạng, nàng cũng không biết báo đáp lại.
- Lý cô nương cứ yên tâm, chúng ta sẽ nói thật với người ở bên ngoài, chuyện này, Thiên Đạo môn không làm sai.
Những người khác liên tục mở miệng, Lý Tuyết Nhi thân là người đứng đầu bảng Mỹ nhân bảng, vốn danh vọng đã rất cao, Mộng Thiến lại là người không đúng trước.
- Ừm.
Lý Tuyết Nhi gật đầu một cái, thu hồi phi kiếm, lại nhìn Di Ninh, nói:
- Ngươi muốn chiến nữa không?
Chỉ bằng vào một kiếm vừa nãy Di Ninh đã biết chênh lệch của mình, động tác nàng cứng đờ lắc lắc đầu.
- Sư đệ, chúng ta đi thôi.
Lý Tuyết Nhi không có bất ngờ một chút nào, xoay người rời khỏi bãi đá.
- Quá trình giải độc rất phức tạp, ngươi sống sót được thì đến Thiên Đạo môn tìm ta.
Giang Thần khẽ mỉm cười với Di Ninh, giọng ôn hòa kia khiến cho người ta không thể tin tưởng được.
- Ngươi còn tình nguyện giải độc giúp ta sao?
Di Ninh kinh ngạc nói.
Mộng Thiến đã chết, Giang Thần hoàn toàn không cần thiết phải làm như vậy nữa.
- Thu phí.
Giang Thần đã đuổi theo Lý Tuyết Nhi, lại phất phất tay nói với nàng.
Đi tới ngoài bãi đá thì hắn đã nhìn thấy Lý Tuyết Nhi đứng ở cách đó không xa.
Bóng người màu trắng khiến cho Giang Thần trở nên thất thần, hắn tích cực chạy lên, nói:
- Sư tỷ, bây giờ chúng ta đi đâu vậy?
Lý Tuyết Nhi nghiêng đầu liếc mắt nhìn hắn, nói:
- Rời khỏi nơi này.
Giang Thần giật mình vì sự suy yếu trong giọng nói của sư tỷ, tiếp theo hắn đã nhìn thấy sư tỷ nhắm hai mắt lại, thân thể vô lực ngã xuống đất.
- Sư tỷ!
Giang Thần lập tức đỡ lấy, nắm lấy bàn tay tinh tế của nàng, sắc mặt tức thì trở nên cực kỳ khó coi.
- Sư tỷ còn chưa khôi phục được lực lượng, vừa nãy đã thiêu đốt lực lượng bản nguyên!
Lực lượng của người tu hành chủ yếu đến từ chính trong kinh mạch chân khí, chân nguyên hoặc là thần nguyên, cùng với lực lượng ẩn chứa trong bắp thịt.
Lực lượng bản nguyên là chỉ toàn bộ lực lượng của thân thể.
Tương đương với ngưng tụ thần huyệt.
Tiêu hao thân thể sạch sẽ, nếu như không có thần huyệt cố định, không nói tới cảnh giới giảm xuống, tuổi thọ cũng sẽ có ảnh hưởng.
- Sư tỷ giết chết Mộng Thiến giúp ta, diệt trừ uy hiếp, đồng thời tránh cho ta khỏi bị Thiên Cơ các trả thù.
Nghĩ tới đây, trong lòng Giang Thần trăm mối cảm xúc ngổn ngang, hắn ôm lấy Lý Tuyết Nhi, bay đi về phía xa.
Hắn nghĩ tới nguyên khí chi nguyên trợ giúp mình ngưng tụ thần huyệt, chính là thứ mà sư tỷ cần thiết, lúc này hắn dùng tốc độ nhanh nhất để bay đi, bốn cái thần huyệt toàn lực mở ra.
Lộ trình vốn cần ba bốn canh giờ, lúc này Giang Thần chỉ bỏ ra một canh giờ, lại là ở dưới tình huống ôm theo một người.
Nguyên khí bản nguyên ở khe nứt kia bởi vì bị Giang Thần hấp thu cho nên đã trở nên mỏng manh, nhưng trải qua một quãng thời gian khôi phục, lại trở lại dồi dào.
Giang Thần rơi vào trên khe nứt, lấy ra bồ đoàn rồi đặt lên trên mặt đất, lại để sư tỷ nằm ở phía trên.
- Đau...
Lý Tuyết Nhi cau mày, trên mặt tràn ngập vẻ thống khổ, như đang ở bên trong lồng hấp, da thịt ửng đỏ.
- Sư tỷ, ngươi nhanh vận chuyển công pháp hấp thu những năng lượng này, nếu không thân thể của ngươi sẽ bị ảnh hưởng, cảnh giới bị rút lui.
Giang Thần vội la lên.
Thu nạp năng lượng thiên địa phải dùng công pháp tu luyện, hấp thu mù quáng, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Đặc biệt là nguyên khí chi nguyên, những nguyên khí này trực tiếp tiến vào da thịt của Lý Tuyết Nhi, thẩm thấu tiến vào máu thịt, đi qua kinh mạch, lại tới nội tạng.
Nếu như buông xuôi bỏ mặc, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng, đặc biệt là đối với Thần du cảnh mà nói, sẽ như sốt cao không lùi, biến thành kẻ ngu si.
Bất đắc dĩ, Giang Thần chuyển sư tỷ ra bên ngoài nguyên khí chi nguyên.
Nhưng mà, sau khi rời khỏi nguyên khí chi nguyên, nhiệt độ của Lý Tuyết Nhi lại nhanh chóng hạ xuống, cho dù trước đó cũng không cao, thế nhưng hiện tại lại vượt ra khỏi phạm vi bình thường.
Giang Thần cẩn thận kiểm tra, lập tức cảm thấy bó tay.
- Sư tỷ sẽ không chết, thế nhưng đợi tỉnh lại thì cảnh giới sẽ lui về trung kỳ, thân thể như bị bệnh nặng một hồi, phải tìm tài nguyên khổng lồ thì mới có thể bù đắp lại, tốn thời gian tốn lực, sắp tới lại là tỷ thí chọn lựa Thánh Viện rồi đó.
Giang Thần nghĩ tới những thứ này, lại nhìn về phía nguyên khí chi nguyên.
Đây là phương án giải quyết hoàn mỹ nhất hiện nay, tiền đề là Lý Tuyết Nhi khôi phục lý trí, vận chuyển công pháp lên để hấp thu.
- Mặc kệ!
Giang Thần lại mang Lý Tuyết Nhi về đến bên trong nguyên khí chi nguyên.
Chuyện hiện tại Giang Thần muốn làm chính là giúp Lý Tuyết Nhi thu nạp nguyên khí chi nguyên, lần này không giống như khi hắn tinh lọc, khi tinh lọc, người sau vẫn còn có thể chủ động vận chuyển công pháp được.
Hiện tại, Giang Thần phải ở bên ngoài giúp nàng vận chuyển công pháp.
Phương pháp này không khó, hắn cũng nắm giữ.
Vấn đề cần hai tay không ngừng tiếp xúc với thân thể của Lý Tuyết Nhi, coi nàng là cơ khí để điều khiển.
Hơn nữa không thể có chút sai lầm nào cả, vì lẽ đó phải cởi y phục ra, nếu không có vải vóc trơn trượt sẽ xảy ra sai lầm lớn.
Đây cũng là điểm mà Giang Thần phải chú ý.
- Hả?
Lúc này, Lý Tuyết Nhi phát ra tiếng ưm, thân thể đổ mồ hôi, trong cơ thể đều bị nguyên khí nhấn chìm.
- Sư tỷ, ta làm vậy là vì muốn tốt cho ngươi.
Giang Thần nhanh chóng mở áo của nàng ra.
Y phục trên người Lý Tuyết Nhi trắng như tuyết, tuy nhiên vẫn không sánh được với da thịt của nàng, mái tóc màu đen ở ngoài, toàn thân trắng như tuyết, khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần thoát tục.
Hai chân Giang Thần đi lên trên người Lý Tuyết Nhi, nếu như người ngoài nhìn thấy vậy tuyệt đối sẽ cảm thấy kỳ quái.
- Tâm như băng thanh, trời sập cũng không sợ hãi.
Giang Thần đọc thầm Băng Tâm quyết một lần, vứt bỏ tạp niệm, hai tay rơi vào các nơi trên thân thể của Lý Tuyết Nhi.
Cũng không lâu sau, Lý Tuyết Nhi không cảm thấy cực nóng nữa, thân thể điên cuồng hấp thu nguyên khí chi nguyên, bổ sung tiêu hao vừa nãy.
Nửa giờ sau, cả người Giang Thần đây mồ hôi, lại mặc y phục lại cho sư tỷ của hắn, rời khỏi phạm vi của khe nứt.
- Cũng còn may.
Giang Thần kiểm tra lần nữa, phát hiện ra tình huống của sư tỷ đã ổn định.
Nếu như có thể làm cho nàng tỉnh lại mà không phát hiện ra tất cả chuyện này, như vậy sẽ càng hoàn mỹ thêm, đáng tiếc tuy rằng Giang Thần mặc y phục vào cho sư tỷ, nhưng rõ ràng cũng có thể nhìn ra dấu vết được.
Không chỉ có Lý Tuyết Nhi tỉnh lại sẽ phát hiện ra vấn đề, ngay cả người đến lúc này cũng sẽ hiểu lầm.
- Được lắm! Giang Thần, ngươi lại làm ra chuyện không bằng cầm thú như vậy, dám vươn ma trảo về phía Lý sư tỷ của ngươi!
Đệ tử chân truyền Thiên Đạo môn, Đường Cách đứng thứ chín Thiên tử bảng, đột nhiên xuất hiện.
Di Ninh còn chưa nói thì Lý Tuyết Nhi vẫn tĩnh tọa đột nhiên lên tiếng.
Áo trắng như tuyết đi tới bên người Giang Thần, không quan tâm tới Di Ninh và Mộng Thiến, kiêu ngạo vô song.
Giang Thần lãng phí miệng lưỡi tranh thủ thời gian đã đưa đến tác dụng, thương thế của Lý Tuyết Nhi đã không còn đáng ngại nữa.
Mộng Thiến cả kinh, vội vã lùi về phía sau, lại hô to với Di Ninh:
- Nhanh lên đi! Còn chờ cái gì nữa?
- Xấu xí.
Lý Tuyết Nhi nhẹ nhàng lắc đầu, tay phải vung lên, hàn khí bá đạo như một đầu cự thú há miệng nuốt chửng về phía nàng.
- Không tốt...
Mộng Thiến đang muốn xoay người chạy trốn, thế nhưng vừa mới thốt lên lời, vừa xoay người thì thân thể nàng đã cứng đờ, huyền băng trong suốt lạnh lẽo đã đóng băng nàng lại.
Phanh!
Phi kiếm đánh ra, đánh vào trên mặt băng, băng nát tung toé, máu nhuốm lên trên mặt băng, nhìn qua giống như là một đóa hoa kiều diễm.
- Tiểu thư Mộng Thiến Thiên Cơ các vong ân phụ nghĩa, ý đồ sát hại sư đệ ta để đoạt bảo vật, ta giết nàng, các ngươi có ý kiến thế nào?
Lý Tuyết Nhi nhìn về phía mọi người đã bị dọa sợ, trong tròng mắt đen nhánh có tinh quang lập lòe, hàn ý trong ánh mắt bức người.
- Đáng chết, đáng chết...
Tiểu Hiên lúc trước chỉ trích Lý Tuyết Nhi bị dọa cho sợ, trong ấn tượng của nàng, vị đứng đầu Mỹ nhân bảng này ngoại trừ lãnh đạm ra, thủ đoạn cũng không quá mạnh.
Hiện tại thì tốt rồi, không nói hai lời đã chém giết Mộng Thiến, nghĩ đến hành vi vừa nãy của mình, hắn và Kiều muội bên người hắn run lẩy bẩy.
Đặc biệt là khi Lý Tuyết Nhi liếc nhìn về phía hắn, cả người phát lạnh, hơi thở ra cũng biến thành sương trắng.
- Mộng Thiến này muốn đoạt bảo vật của người khác, còn tìm cái cớ như vậy, có chết cũng không hết tội!
- Đúng vậy, đệ tử Thiên Đạo môn cứu chúng ta một mạng, nàng cũng không biết báo đáp lại.
- Lý cô nương cứ yên tâm, chúng ta sẽ nói thật với người ở bên ngoài, chuyện này, Thiên Đạo môn không làm sai.
Những người khác liên tục mở miệng, Lý Tuyết Nhi thân là người đứng đầu bảng Mỹ nhân bảng, vốn danh vọng đã rất cao, Mộng Thiến lại là người không đúng trước.
- Ừm.
Lý Tuyết Nhi gật đầu một cái, thu hồi phi kiếm, lại nhìn Di Ninh, nói:
- Ngươi muốn chiến nữa không?
Chỉ bằng vào một kiếm vừa nãy Di Ninh đã biết chênh lệch của mình, động tác nàng cứng đờ lắc lắc đầu.
- Sư đệ, chúng ta đi thôi.
Lý Tuyết Nhi không có bất ngờ một chút nào, xoay người rời khỏi bãi đá.
- Quá trình giải độc rất phức tạp, ngươi sống sót được thì đến Thiên Đạo môn tìm ta.
Giang Thần khẽ mỉm cười với Di Ninh, giọng ôn hòa kia khiến cho người ta không thể tin tưởng được.
- Ngươi còn tình nguyện giải độc giúp ta sao?
Di Ninh kinh ngạc nói.
Mộng Thiến đã chết, Giang Thần hoàn toàn không cần thiết phải làm như vậy nữa.
- Thu phí.
Giang Thần đã đuổi theo Lý Tuyết Nhi, lại phất phất tay nói với nàng.
Đi tới ngoài bãi đá thì hắn đã nhìn thấy Lý Tuyết Nhi đứng ở cách đó không xa.
Bóng người màu trắng khiến cho Giang Thần trở nên thất thần, hắn tích cực chạy lên, nói:
- Sư tỷ, bây giờ chúng ta đi đâu vậy?
Lý Tuyết Nhi nghiêng đầu liếc mắt nhìn hắn, nói:
- Rời khỏi nơi này.
Giang Thần giật mình vì sự suy yếu trong giọng nói của sư tỷ, tiếp theo hắn đã nhìn thấy sư tỷ nhắm hai mắt lại, thân thể vô lực ngã xuống đất.
- Sư tỷ!
Giang Thần lập tức đỡ lấy, nắm lấy bàn tay tinh tế của nàng, sắc mặt tức thì trở nên cực kỳ khó coi.
- Sư tỷ còn chưa khôi phục được lực lượng, vừa nãy đã thiêu đốt lực lượng bản nguyên!
Lực lượng của người tu hành chủ yếu đến từ chính trong kinh mạch chân khí, chân nguyên hoặc là thần nguyên, cùng với lực lượng ẩn chứa trong bắp thịt.
Lực lượng bản nguyên là chỉ toàn bộ lực lượng của thân thể.
Tương đương với ngưng tụ thần huyệt.
Tiêu hao thân thể sạch sẽ, nếu như không có thần huyệt cố định, không nói tới cảnh giới giảm xuống, tuổi thọ cũng sẽ có ảnh hưởng.
- Sư tỷ giết chết Mộng Thiến giúp ta, diệt trừ uy hiếp, đồng thời tránh cho ta khỏi bị Thiên Cơ các trả thù.
Nghĩ tới đây, trong lòng Giang Thần trăm mối cảm xúc ngổn ngang, hắn ôm lấy Lý Tuyết Nhi, bay đi về phía xa.
Hắn nghĩ tới nguyên khí chi nguyên trợ giúp mình ngưng tụ thần huyệt, chính là thứ mà sư tỷ cần thiết, lúc này hắn dùng tốc độ nhanh nhất để bay đi, bốn cái thần huyệt toàn lực mở ra.
Lộ trình vốn cần ba bốn canh giờ, lúc này Giang Thần chỉ bỏ ra một canh giờ, lại là ở dưới tình huống ôm theo một người.
Nguyên khí bản nguyên ở khe nứt kia bởi vì bị Giang Thần hấp thu cho nên đã trở nên mỏng manh, nhưng trải qua một quãng thời gian khôi phục, lại trở lại dồi dào.
Giang Thần rơi vào trên khe nứt, lấy ra bồ đoàn rồi đặt lên trên mặt đất, lại để sư tỷ nằm ở phía trên.
- Đau...
Lý Tuyết Nhi cau mày, trên mặt tràn ngập vẻ thống khổ, như đang ở bên trong lồng hấp, da thịt ửng đỏ.
- Sư tỷ, ngươi nhanh vận chuyển công pháp hấp thu những năng lượng này, nếu không thân thể của ngươi sẽ bị ảnh hưởng, cảnh giới bị rút lui.
Giang Thần vội la lên.
Thu nạp năng lượng thiên địa phải dùng công pháp tu luyện, hấp thu mù quáng, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Đặc biệt là nguyên khí chi nguyên, những nguyên khí này trực tiếp tiến vào da thịt của Lý Tuyết Nhi, thẩm thấu tiến vào máu thịt, đi qua kinh mạch, lại tới nội tạng.
Nếu như buông xuôi bỏ mặc, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng, đặc biệt là đối với Thần du cảnh mà nói, sẽ như sốt cao không lùi, biến thành kẻ ngu si.
Bất đắc dĩ, Giang Thần chuyển sư tỷ ra bên ngoài nguyên khí chi nguyên.
Nhưng mà, sau khi rời khỏi nguyên khí chi nguyên, nhiệt độ của Lý Tuyết Nhi lại nhanh chóng hạ xuống, cho dù trước đó cũng không cao, thế nhưng hiện tại lại vượt ra khỏi phạm vi bình thường.
Giang Thần cẩn thận kiểm tra, lập tức cảm thấy bó tay.
- Sư tỷ sẽ không chết, thế nhưng đợi tỉnh lại thì cảnh giới sẽ lui về trung kỳ, thân thể như bị bệnh nặng một hồi, phải tìm tài nguyên khổng lồ thì mới có thể bù đắp lại, tốn thời gian tốn lực, sắp tới lại là tỷ thí chọn lựa Thánh Viện rồi đó.
Giang Thần nghĩ tới những thứ này, lại nhìn về phía nguyên khí chi nguyên.
Đây là phương án giải quyết hoàn mỹ nhất hiện nay, tiền đề là Lý Tuyết Nhi khôi phục lý trí, vận chuyển công pháp lên để hấp thu.
- Mặc kệ!
Giang Thần lại mang Lý Tuyết Nhi về đến bên trong nguyên khí chi nguyên.
Chuyện hiện tại Giang Thần muốn làm chính là giúp Lý Tuyết Nhi thu nạp nguyên khí chi nguyên, lần này không giống như khi hắn tinh lọc, khi tinh lọc, người sau vẫn còn có thể chủ động vận chuyển công pháp được.
Hiện tại, Giang Thần phải ở bên ngoài giúp nàng vận chuyển công pháp.
Phương pháp này không khó, hắn cũng nắm giữ.
Vấn đề cần hai tay không ngừng tiếp xúc với thân thể của Lý Tuyết Nhi, coi nàng là cơ khí để điều khiển.
Hơn nữa không thể có chút sai lầm nào cả, vì lẽ đó phải cởi y phục ra, nếu không có vải vóc trơn trượt sẽ xảy ra sai lầm lớn.
Đây cũng là điểm mà Giang Thần phải chú ý.
- Hả?
Lúc này, Lý Tuyết Nhi phát ra tiếng ưm, thân thể đổ mồ hôi, trong cơ thể đều bị nguyên khí nhấn chìm.
- Sư tỷ, ta làm vậy là vì muốn tốt cho ngươi.
Giang Thần nhanh chóng mở áo của nàng ra.
Y phục trên người Lý Tuyết Nhi trắng như tuyết, tuy nhiên vẫn không sánh được với da thịt của nàng, mái tóc màu đen ở ngoài, toàn thân trắng như tuyết, khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần thoát tục.
Hai chân Giang Thần đi lên trên người Lý Tuyết Nhi, nếu như người ngoài nhìn thấy vậy tuyệt đối sẽ cảm thấy kỳ quái.
- Tâm như băng thanh, trời sập cũng không sợ hãi.
Giang Thần đọc thầm Băng Tâm quyết một lần, vứt bỏ tạp niệm, hai tay rơi vào các nơi trên thân thể của Lý Tuyết Nhi.
Cũng không lâu sau, Lý Tuyết Nhi không cảm thấy cực nóng nữa, thân thể điên cuồng hấp thu nguyên khí chi nguyên, bổ sung tiêu hao vừa nãy.
Nửa giờ sau, cả người Giang Thần đây mồ hôi, lại mặc y phục lại cho sư tỷ của hắn, rời khỏi phạm vi của khe nứt.
- Cũng còn may.
Giang Thần kiểm tra lần nữa, phát hiện ra tình huống của sư tỷ đã ổn định.
Nếu như có thể làm cho nàng tỉnh lại mà không phát hiện ra tất cả chuyện này, như vậy sẽ càng hoàn mỹ thêm, đáng tiếc tuy rằng Giang Thần mặc y phục vào cho sư tỷ, nhưng rõ ràng cũng có thể nhìn ra dấu vết được.
Không chỉ có Lý Tuyết Nhi tỉnh lại sẽ phát hiện ra vấn đề, ngay cả người đến lúc này cũng sẽ hiểu lầm.
- Được lắm! Giang Thần, ngươi lại làm ra chuyện không bằng cầm thú như vậy, dám vươn ma trảo về phía Lý sư tỷ của ngươi!
Đệ tử chân truyền Thiên Đạo môn, Đường Cách đứng thứ chín Thiên tử bảng, đột nhiên xuất hiện.
/526
|