Thần Võ Chiến Vương

Chương 240 - Chương 240: Đệ Tử Tiến Tu

/526


- Dừng tay!

Giữa lúc Trang Phàm lại đang muốn động thủ thì Mạc Sư rời đi mang theo viện trưởng Y Nguyệt Xuyên và tổng giáo tập Sử Văn Cung đi tới đây.

- Sao lại đánh nhau rồi?

Hai người đã ngừng tay, thế nhưng vẫn còn có khí tức mà ánh đao và chưởng kình để lại trong không khí.

- Mạc Sư, tiểu tử này thực sự là hung hăng ngông cuồng tự đại, ta thấy ngứa mắt cho nên mới ra tay.

Người động thủ trước là Trang Phàm, vì lẽ đó hắn rất tích cực giải thích cho mình.

Mạc Sư lạnh lùng nói.

Hai người Y Nguyệt Xuyên và Sử Văn Cung vừa gặp Giang Thần, thế nên không nghĩ tới người Mạc Sư nói sẽ là hắn, cho nên hai người đều rất bất ngờ.

Hai người không nói gì, trên mặt của Sử Văn Cung vẫn hiện lên vẻ lạnh lùng trước, đưa tay điểm mấy lần ở trong hư không.

Tức thì, trong hư không xuất hiện cảnh tượng đã xảy ra vừa nãy, bắt đầu từ lúc Giang Thần được xếp vào ban thứ mười một.

Có Trang Phàm chê cười, có Giang Thần phản kích, cùng với Giang Thần và Mạc Sư xảy ra tranh luận.

Trong quá trình này, sắc mặt của Trang Phàm và Mạc Sư như thường, không cảm giác mình đã làm sai.

Các đệ tử Thánh Viện khác có vẻ đồng tình, chỉ là xung đột ngôn ngữ như vậy, nào có thể phân ra đúng sai được chứ, quan trọng là thái độ.

Giang Thần là một người mới tới, lại là đệ tử tiến tu, lại còn dám hung hăng như vậy, thái độ này đã là không đúng rồi!

- Chỉ xảy ra cãi và mà thôi, còn không nghiêm trọng đến mức độ phải khai trừ ai, Thánh Viện không phải là thế lực tam lưu, mà là biểu tượng trong lòng của mọi người.

- Giang Thần, ngươi là đệ tử tiến tu loại ưu do Nam Công nhận định, không cần nói những lời vô ích này, tài hoa của ngươi sẽ được phát huy ở trong Thánh Viện.

- Trang Phàm, ngươi thân là sư huynh, nên có phong độ của một người sư huynh.

Y Nguyệt Xuyên không xử phạt bất luận người nào, ba câu nói cương và nhu cùng tồn tại, điều khiến cho người ta ngạc nhiên nhất chính là, nhu là đối với Giang Thần, ngược lại Mạc Sư và Trang Phàm lại còn bị giáo huấn một câu.

Tới nguyên nhân, cũng đã nói rồi, Giang Thần là đệ tử tiến tu loại ưu, lại được Nam Công có địa vị không thấp ở Thánh Viện tán thành.

Mạc Sư biết muốn dựa vào mình khai trừ Giang Thần là chuyện không thể nào.

Trang Phàm hét lớn, Giang Thần có thể bị khai trừ hay không không đáng kể, quan trọng là mặt mũi của hắn.

Lời này của hắn rơi vào trong tai của các đệ tử tiến tu, bọn họ đều cảm thấy buồn cười.

Vừa nãy Trang Phàm xuất hiện đã đùa cợt tất cả đệ tử tiến tu, lại sỉ nhục Giang Thần trước, hiện tại lại nói như là tất cả đều là Giang Thần sai vậy.

Mặc dù bọn hắn không tán đồng Giang Thần, thế nhưng cũng không có nghĩa là đứng bên Trang Phàm, bọn họ chỉ là xuất phát từ sợ hãi cho nên mới giữ yên lặng mà thôi.

Y Nguyệt Xuyên hỏi.

Trang Phàm đã sớm có chủ ý, không chút suy nghĩ nói.

- Hắn thua, ta cũng không cần hắn nói xin lỗi cái gì cả, ta chỉ muốn cho hắn biết, để các đệ tử tiến tu nhìn vào. Sự kiêu ngạo của bọn họ ở các vực, ở trong Thánh Viện không đáng nhắc tới!

Y Nguyệt Xuyên nhíu mày liễu, lại nhìn về phía tổng giáo tập Sử Văn Cung bên người, người sau khẽ gật đầu, không có ý kiến gì.

Y Nguyệt Xuyên hỏi.

- Có thể.

Phương thức xử sự của vị viện trưởng này làm cho hắn quyết định ở lại, còn tỷ thí ở trên anh hùng đài, hắn không quá quan tâm.

Khi các đệ tử tiến tu khác nghe đến anh hùng đài, từ phản ứng có thể nhìn ra đó là một nơi ra sao.

Đám người Lữ Phi đầu óc mơ hồ, hỏi dò người bên cạnh.

- Anh hùng đài là võ đài tỷ thí, Thánh Viện không cho phép tư đấu. Thế nhưng nếu lên anh hùng đài thì lại có thể, hơn nữa điểm quan trọng nhất chính là, chiến đấu ở anh hùng đài sẽ được Thánh Viện truyền phát tin ra bốn viện, là một thủ đoạn giống như viện trưởng kiểm tra tình huống vừa rồi vậy.

- Trước lúc này, chúng ta đã thấy tỷ thí trên anh hùng đài của ba viện khác, đều là các đệ tử Thánh Viện cùng đệ tử tiến tu vừa tới động thủ, nguyên nhân đều không khác nhau là mấy.

- Luôn có chút đệ tử tiến tu đánh bại tất cả mọi người ở địa vực của mình cho nên cảm thấy ngông cuồng tự đại, cứng đầu, lại bị mạnh mẽ giáo huấn. Vốn ta cho là Tây viện chúng ta sẽ không có, không nghĩ tới ở ngày cuối cùng lại xuất hiện tên ngốc này.

Nghe thấy hắn nói vậy, các đệ tử tiến tu Tây viện đã không có ngạo khí gì nữa, coi như là có thì cũng phải cố gắng đè nén xuống.

- Các ngươi cùng đi với tên Giang Thần này hay sao? Các ngươi có biết tình huống thế nào không? Trung kỳ viên mãn mà lại thu được tiêu chuẩn tiến tu loại ưu, năm người các ngươi đều là hậu kỳ, không giống như là trình độ của địa vực thấp dẫn đến.

Chợt, đệ tử tiến tu đưa ánh mắt nhìn về phía năm người Hỏa vực ở trước mắt.

Năm người nhìn nhau, giao tình của bọn họ và Giang Thần chỉ giới hạn ở trên lôi đài mà thôi.

Phi Nguyệt công chúa nghĩ đến tình cảnh Giang Thần chặt đầu của Tam hoàng tử, lúc đó cả người nàng đều choáng váng.

Nàng vẫn cho rằng hoàng quyền chưa từng bị người ta đạp lên như vậy, cho dù nàng không ưa hành động của Tam hoàng tử, thế nhưng cũng quyết không cho phép người ngoài đến chém giết hắn.

- A, vậy thì đúng rồi, các đệ tử tiến tu bị giáo huấn của ba viện khác đều có tính cách này, trên anh hùng đài không chỉ có thể nhìn thấy cảnh tượng bên trong mà còn có âm thanh, lời nói của bọn họ, chúng ta đều nghe thấy rõ rõ ràng ràng.

- Kết quả, bọn họ đều bị đệ tử Thánh Viện đánh bại.

- Điều kinh khủng nhất chính là cái gì các ngươi có biết không?

Nghe thấy vấn đề của đám người chung quanh, năm người Phi Nguyệt công chúa cảm thấy đầu óc mơ hồ.

Nói đến đây, đệ tử tiến tu dùng vẻ mặt phức tạp, có không cam lòng, nhưng càng nhiều hơn chính là bất đắc dĩ.

- Mỗi một đệ tử Thánh Viện đánh bại đệ tử tiến tu đều chỉ là một người rất bình thường bên trong Thánh Viện. Nói cách khác, mỗi một thiên tài ưu tú nhất ở trong địa vực, ở Thánh Viện này tùy tiện tìm ra một người cũng không đánh lại được.

Trong lúc nói chuyện, hai người Giang Thần và Trang Phàm đã theo Sử Văn Cung đi về phía anh hùng đài.

Mỗi viện đều có anh hùng đài, bất kể là anh hùng đài của viện nào mở ra thì ba viện khác đều sẽ thấy.

Khi Giang Thần nhìn thấy anh hùng đài, hắn phát hiện ra võ đài giống như bình đài tỷ thí Thánh Viện trăm thước lúc trước như đúc.

Hoặc là nói, bình đài tỷ thí lúc đó là căn cứ vào anh hùng đài phỏng chế mà ra.

Điểm không giống chính là, những tảng đá tạo thành anh hùng đài đều được dùng phương pháp đặc thù gia cố, làm cho anh hùng đài rất là kiên cố, sẽ không xuất hiện tình huống bị Giang Thần và Tam hoàng tử động thủ tạo thành phá hoại.

Trang Phàm không thể chờ đợi được nữa mà đi tới anh hùng đài, cùng lúc đó, anh hùng đài và lệnh bài trên người hắn sinh ra một loại kỳ diệu liên hệ.

Ở trên bia đá bên cạnh anh hùng đài xuất hiện một hàng chữ: Trang Phàm, đứng 151 địa giới Tây viện.

Đám người Phi Nguyệt công chúa không hiểu thứ hạng này đại biểu cái gì, cho nên lại hỏi người bên cạnh.

- Không ngờ lại xếp hạng thứ 151!

- Mỗi một quãng thời gian Thánh Viện sẽ tổ chức một cuộc thi, căn cứ vào biểu hiện tổng hợp để xếp hạng, mười hai ban của địa giới, tổng cộng có bảy, tám trăm đệ tử, 300 người đứng đầu mới có thứ hạng.

- Trước đó ba viện khác xảy ra tỷ thí, đệ tử tiến tu đối mặt với đệ tử Thánh Viện đều là người xếp thứ hai, ba trăm.

Trang Phàm tốt xấu gì cũng là tiểu đội trưởng, thứ tự cao một chút cũng rất là bình thường, Giang Thần thực sự không nên đi đắc tội với hắn.

Giang Thần cũng đi lên Anh hùng đài, ở phía dưới hai chữ Trang Phàm xuất hiện bốn chữ: Đệ tử tiến tu.

/526

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status