Trong một mật thất nào đó ở Thánh Viện.
Cao tầng Thánh Viện tụ hội, vây quanh Giang Thần vào chính giữa.
Từng con mắt sáng như đuốc, như đang nhìn thấy trân bảo tuyệt thế vậy.
- Giang Thần, ngươi thật sự tìm được biện pháp khai phá kỳ mạch ở Thông thiên cảnh sao?
Thạch Cảm Đương là người thứ nhất mở miệng, cũng là người thích hợp hỏi lời này nhất.
- Đúng.
Giang Thần không phủ nhận.
Tức thì, các cao tầng Thánh Viện trước mắt không khắc chế được sự vui sướng của chính mình, muốn nói lại thôi, đang suy nghĩ lời nói thích hợp để nói.
- Ngươi làm thế nào vậy?
Thạch Cảm Đương hỏi.
Giang Thần nói khi hắn còn ở Thần Du cảnh đã nhận ra được kỳ mạch vốn nên khai phá sau khi đạt tới Thông thiên cảnh. Khi đi tới Thánh Viện, nhìn thấy nhiều đệ tử trấn áp cảnh giới của mình như vậy, hắn càng khẳng định điểm ấy.
Hắn biết ý tứ của Thánh Viện, cho nên mới nói ra phương pháp và suy nghĩ khai phá.
Mỗi người đều đang lắng nghe, không muốn bỏ qua mỗi một chữ, dần dần, bọn họ kinh ngạc vì tài hoa của Giang Thần, lại cảm thấy hưng phấn vì đây là một loại lý luận tu hành hoàn toàn mới.
Nhưng cuối cùng, mỗi người đều có vẻ thất vọng.
Căn cứ vào lời của Giang Thần từng nói, trước mắt hắn mới chỉ biết phương pháp khai phá hai cái kỳ mạch, sau đó còn cần tổng kết kinh nghiệm sau khi thành công thì mới được.
Quan trọng nhất chính là, biện pháp này của Giang Thần chỉ có Thông thiên cảnh ngay cả một cái kỳ mạch cũng không khai phá ra thì mới hữu hiệu.
Ngược lại, Thông thiên cảnh đã khai phá kỳ mạch không có cách nào dùng tới được.
Các cường giả Thánh Viện ở đây, đại đa số người chỉ khai phá chừng năm cái kỳ mạch, sáu cái cũng đã rất hiếm thấy, vốn bọn họ định thông qua phương pháp của Giang Thần mở ra toàn bộ kỳ mạch.
- Đó là bởi vì khi Giang Thần tự mình đột phá không khai phá kỳ mạch, nhưng nếu như nghiên cứu các Thông thiên cảnh khác khai phá kỳ mạch, có lẽ sẽ có thể tìm được biện pháp.
Giữa lúc mọi người thất vọng, Giang Thần nói ra một câu.
- Ồ?
Câu nói này khiến cho những Thông thiên cảnh này một lần nữa dấy lên hi vọng, Giang Thần đã chứng minh quá bản thân mình, cho nên đương nhiên bọn họ sẽ đồng ý tin tưởng hắn.
- Giang Thần, đây là may mắn của người tu hành, vô số Thông thiên cảnh âu sầu mà chết, có lẽ chuyện này sẽ bởi vì ngươi mà thay đổi vận mệnh.
Lão viện trưởng nói.
- Đúng vậy, một khi thành công, cái tên Giang Thần sẽ được khắc ghi vào sử sách của Thánh Viện, ngươi sẽ trở thành vĩ nhân.
Y Nguyệt Xuyên cũng nói.
Giang Thần gật gật đầu, nói:
- Ta chắc chắn sẽ không phụ lòng kỳ vọng của Thánh Viện.
- Giang Thần, chuyện này ngươi tuyệt đối không nên nói với người khác, trước khi không thành công, nhất định phải bảo mật!
Lão viện trưởng nghiêm nghị nói.
- Ồ?
- Bởi vì nếu như thế nhân biết được, nhất định sẽ vì đó mà điên cuồng, Thánh Viện có thể bảo đảm cho ngươi không bị những thế lực khác quấy rầy, nhưng mà, Tà Vân điện không sẽ bỏ qua.
Lão viện trưởng nói.
Tà Vân điện, nói ra cái tên này, sắc mặt của cao tầng Thánh Viện ở đây hơi thay đổi, bầu không khí trong nháy mắt đã trở nên nặng nề.
- Tà Vân điện?
Giang Thần không hiểu, với địa vị của Thánh Viện mà còn có thế lực bọn họ phải kiêng kỵ hay sao?
- Có ánh sáng thì sẽ có bóng đêm, có đen thì sẽ có trắng.
- Sức ảnh hưởng của Tà Vân điện ở Long vực đã không kém hơn Thánh Viện, là chúa tể một phương, bọn họ coi Thánh Viện là kẻ địch lớn nhất.
- Tà Vân điện theo đuổi đối với võ đạo, vì là theo đuổi thực lực cho nên rất dễ dàng đi theo hướng cực đoan.
- Ngươi đến từ Hỏa vực cho nên mới không biết, thế nhưng ở trong Long vực, Tà Vân điện là cái tên mà người người nghe thấy biến sắc.
- Một khi bọn họ biết ngươi có phương pháp thay đổi chuyện khai phá kỳ mạch của Thông thiên cảnh, nhất định sẽ không tiếc bất cứ giá nào bắt ngươi về.
Sau khi cao tầng Thánh Viện giảng giải, Giang Thần đã hiểu rõ đại khái về Tà Vân điện.
Một thế lực cường đại đến mức làm cho Thánh Viện kiêng kỵ, đồng thời còn là kẻ thù.
Lại nói tới các loại việc ác của Tà Vân điện, hắn muốn đích thân đi xác nhận thì mới tin tưởng.
- Đệ tử biết rồi.
Giang Thần nói.
Hắn cũng không muốn bại lộ bản lĩnh của mình, tránh cho bị người có tâm ghi nhớ.
- Giang Thần, ngươi có thể viết phương pháp sắp thành công ra không? Bởi vì có rất nhiều Thông thiên cảnh không khai phá kỳ mạch.
Một tên trưởng lão Thánh Viện nói.
- Giang Thần, ngươi đến Thánh Viện tiến tu, không có thua thiệt đối với Thánh Viện, nhưng nếu như phương pháp như vậy không được lợi dụng thì thực sự là đáng tiếc.
- Ngươi báo cho Thánh Viện, Thánh Viện sẽ không bạc đãi ngươi, từ ngày hôm nay trở đi, ngươi sẽ trở thành một thành viên canh gác Đại Thính.
Những câu nói này đều ở trong dự liệu của Giang Thần, trái lại nếu như những người này không nói, hắn sẽ bất an.
Thậm chí hắn đã nghĩ tới Thánh Viện sẽ ép buộc mình giao đồ ra.
- Các vị tiền bối, chuyện như vậy không có tiền lệ, Giang Thần không biết nên nói ra điều kiện gì.
Giang Thần nói.
- Ồ?
Thái độ của Giang Thần rất thành khẩn, khi nói cũng rất chăm chú.
Có điều người ở đây đều là cáo già, đương nhiên bọn họ đều biết sẽ không đơn giản như vậy.
Phương pháp có thể làm cho Thông thiên cảnh nghịch thiên cải mệnh nên ra giá ra sao? Chuyện này rất khó nói.
Nếu như Giang Thần tự mình nói, đối với thân phận của hắn mà nói, tuyệt đối sẽ là mở cái miệng rộng.
Vì lẽ đó hắn giao vấn đề khó này cho Thánh Viện.
Trước tiên không nói tới phương pháp của Giang Thần rất thần kỳ mà chỉ nói Giang Thần vẫn đang tiếp tục khai phá các kỳ mạch khác nữa. Cùng với việc hắn đã giải quyết được vấn đề Thông thiên cảnh khai phá kỳ mạch, nếu khen thưởng không đủ để khích lệ, tạo ra động lực cho Giang Thần thì sẽ là một vấn đề rất lớn.
Thậm chí, những cao tầng này của Thánh Viện đã bắt đầu suy nghĩ, có phải từ lúc bắt đầu Giang Thần đã chuẩn bị kế hoạch này hay không.
Trước tiên chỉ nói mới khai phá đến cái thứ hai, lại nói còn cần thời gian để giải quyết vấn đề khó, lấy chuyện này để làm cho Thánh Viện coi trọng.
Nếu như đúng là như vậy, như vậy Giang Thần quá đáng sợ, cho dù những thứ này đều là quyền lợi thuộc về hắn, thế nhưng tuổi còn trẻ mà đã có tâm tư như thế, không khỏi quá kinh thế hãi tục.
- Giang Thần, mỗi tháng Thánh Viện sẽ cho ngươi hạn mức sử dụng một ngàn vạn nguyên thạch thượng cấp.
Lão viện trưởng trầm ngâm một lúc, đột nhiên nói.
Có thể thấy, hắn vừa nói ra, người ở chỗ này so với Giang Thần còn kích động hơn, cả đám liên tục nhìn về phía lão viện trưởng.
Lão viện trưởng rất chắc chắn, hắn đã quyết định thì sẽ không thay đổi.
- Chuyện này...
Giang Thần không nghĩ tới Thánh Viện lại quyết đoán như vậy, hắn hưng phấn nói:
- Nhất định Giang Thần sẽ toàn lực ứng phó, sớm ngày giải quyết vấn đề khó khi tu hành.
Kỳ thực vấn đề nan giải gì gì đó, đều là Giang Thần nói bừa.
Phương pháp khai phá tám cái kỳ mạch, hắn đã thuộc làu trong lòng.
Nhưng đúng như lão viện trưởng từng nói, phương pháp như vậy quá kinh người, không dễ định giá, còn có thể bộc lộ ra bí mật của chính mình.
Không nghĩ tới Thánh Viện bạo tay như thế, mỗi tháng một ngàn vạn nguyên thạch thượng cấp, đó là một ức nguyên thạch trung cấp đó.
Dược liệu cần thiết của giải dược, tiện tay là có thể mua được.
Đương nhiên, Giang Thần cũng biết, một khi tiếp nhận, sử dụng những nguyên thạch thượng cấp này thì hắn sẽ nợ ân tình của Thánh Viện, đứng chung một chỗ cùng với Thánh Viện.
Có điều, Thánh Viện không có chỗ bẩn gì cả, người khác tha thiết ước mơ muốn đứng chung một chỗ với Thánh Viện, vì lẽ đó Giang Thần rất thoải mái đồng ý.
Chờ đến khi Giang Thần rời khỏi mật thất, những người khác đứng ngồi không yên, mồm năm miệng mười, đều nói phần thuởng này quá kinh người, đặc biệt là đối với thân phận của Giang Thần.
- Nghe nói thì nhiều, thế nhưng một năm mười hai tháng, gộp lại cũng chỉ là chừng một ức vạn nguyên thạch thượng cấp, nếu như trong vòng một năm Giang Thần không bỏ ra nổi thành quả thì lại nói Anh Hùng đại thính phản đối, thủ tiêu ban thưởng mà lão viện trưởng nói.
- Đúng vậy.
Hơn một ức vạn nguyên thạch thượng cấp, so với phương pháp có thể làm cho Thông thiên cảnh nghịch thiên cải mệnh, không quý giá một chút nào.
- Hơn nữa, nếu như mỗi tháng hắn có thể sử dụng một ngàn vạn nguyên thạch thượng cấp, đây cũng là bản lĩnh của hắn.
Cao tầng Thánh Viện tụ hội, vây quanh Giang Thần vào chính giữa.
Từng con mắt sáng như đuốc, như đang nhìn thấy trân bảo tuyệt thế vậy.
- Giang Thần, ngươi thật sự tìm được biện pháp khai phá kỳ mạch ở Thông thiên cảnh sao?
Thạch Cảm Đương là người thứ nhất mở miệng, cũng là người thích hợp hỏi lời này nhất.
- Đúng.
Giang Thần không phủ nhận.
Tức thì, các cao tầng Thánh Viện trước mắt không khắc chế được sự vui sướng của chính mình, muốn nói lại thôi, đang suy nghĩ lời nói thích hợp để nói.
- Ngươi làm thế nào vậy?
Thạch Cảm Đương hỏi.
Giang Thần nói khi hắn còn ở Thần Du cảnh đã nhận ra được kỳ mạch vốn nên khai phá sau khi đạt tới Thông thiên cảnh. Khi đi tới Thánh Viện, nhìn thấy nhiều đệ tử trấn áp cảnh giới của mình như vậy, hắn càng khẳng định điểm ấy.
Hắn biết ý tứ của Thánh Viện, cho nên mới nói ra phương pháp và suy nghĩ khai phá.
Mỗi người đều đang lắng nghe, không muốn bỏ qua mỗi một chữ, dần dần, bọn họ kinh ngạc vì tài hoa của Giang Thần, lại cảm thấy hưng phấn vì đây là một loại lý luận tu hành hoàn toàn mới.
Nhưng cuối cùng, mỗi người đều có vẻ thất vọng.
Căn cứ vào lời của Giang Thần từng nói, trước mắt hắn mới chỉ biết phương pháp khai phá hai cái kỳ mạch, sau đó còn cần tổng kết kinh nghiệm sau khi thành công thì mới được.
Quan trọng nhất chính là, biện pháp này của Giang Thần chỉ có Thông thiên cảnh ngay cả một cái kỳ mạch cũng không khai phá ra thì mới hữu hiệu.
Ngược lại, Thông thiên cảnh đã khai phá kỳ mạch không có cách nào dùng tới được.
Các cường giả Thánh Viện ở đây, đại đa số người chỉ khai phá chừng năm cái kỳ mạch, sáu cái cũng đã rất hiếm thấy, vốn bọn họ định thông qua phương pháp của Giang Thần mở ra toàn bộ kỳ mạch.
- Đó là bởi vì khi Giang Thần tự mình đột phá không khai phá kỳ mạch, nhưng nếu như nghiên cứu các Thông thiên cảnh khác khai phá kỳ mạch, có lẽ sẽ có thể tìm được biện pháp.
Giữa lúc mọi người thất vọng, Giang Thần nói ra một câu.
- Ồ?
Câu nói này khiến cho những Thông thiên cảnh này một lần nữa dấy lên hi vọng, Giang Thần đã chứng minh quá bản thân mình, cho nên đương nhiên bọn họ sẽ đồng ý tin tưởng hắn.
- Giang Thần, đây là may mắn của người tu hành, vô số Thông thiên cảnh âu sầu mà chết, có lẽ chuyện này sẽ bởi vì ngươi mà thay đổi vận mệnh.
Lão viện trưởng nói.
- Đúng vậy, một khi thành công, cái tên Giang Thần sẽ được khắc ghi vào sử sách của Thánh Viện, ngươi sẽ trở thành vĩ nhân.
Y Nguyệt Xuyên cũng nói.
Giang Thần gật gật đầu, nói:
- Ta chắc chắn sẽ không phụ lòng kỳ vọng của Thánh Viện.
- Giang Thần, chuyện này ngươi tuyệt đối không nên nói với người khác, trước khi không thành công, nhất định phải bảo mật!
Lão viện trưởng nghiêm nghị nói.
- Ồ?
- Bởi vì nếu như thế nhân biết được, nhất định sẽ vì đó mà điên cuồng, Thánh Viện có thể bảo đảm cho ngươi không bị những thế lực khác quấy rầy, nhưng mà, Tà Vân điện không sẽ bỏ qua.
Lão viện trưởng nói.
Tà Vân điện, nói ra cái tên này, sắc mặt của cao tầng Thánh Viện ở đây hơi thay đổi, bầu không khí trong nháy mắt đã trở nên nặng nề.
- Tà Vân điện?
Giang Thần không hiểu, với địa vị của Thánh Viện mà còn có thế lực bọn họ phải kiêng kỵ hay sao?
- Có ánh sáng thì sẽ có bóng đêm, có đen thì sẽ có trắng.
- Sức ảnh hưởng của Tà Vân điện ở Long vực đã không kém hơn Thánh Viện, là chúa tể một phương, bọn họ coi Thánh Viện là kẻ địch lớn nhất.
- Tà Vân điện theo đuổi đối với võ đạo, vì là theo đuổi thực lực cho nên rất dễ dàng đi theo hướng cực đoan.
- Ngươi đến từ Hỏa vực cho nên mới không biết, thế nhưng ở trong Long vực, Tà Vân điện là cái tên mà người người nghe thấy biến sắc.
- Một khi bọn họ biết ngươi có phương pháp thay đổi chuyện khai phá kỳ mạch của Thông thiên cảnh, nhất định sẽ không tiếc bất cứ giá nào bắt ngươi về.
Sau khi cao tầng Thánh Viện giảng giải, Giang Thần đã hiểu rõ đại khái về Tà Vân điện.
Một thế lực cường đại đến mức làm cho Thánh Viện kiêng kỵ, đồng thời còn là kẻ thù.
Lại nói tới các loại việc ác của Tà Vân điện, hắn muốn đích thân đi xác nhận thì mới tin tưởng.
- Đệ tử biết rồi.
Giang Thần nói.
Hắn cũng không muốn bại lộ bản lĩnh của mình, tránh cho bị người có tâm ghi nhớ.
- Giang Thần, ngươi có thể viết phương pháp sắp thành công ra không? Bởi vì có rất nhiều Thông thiên cảnh không khai phá kỳ mạch.
Một tên trưởng lão Thánh Viện nói.
- Giang Thần, ngươi đến Thánh Viện tiến tu, không có thua thiệt đối với Thánh Viện, nhưng nếu như phương pháp như vậy không được lợi dụng thì thực sự là đáng tiếc.
- Ngươi báo cho Thánh Viện, Thánh Viện sẽ không bạc đãi ngươi, từ ngày hôm nay trở đi, ngươi sẽ trở thành một thành viên canh gác Đại Thính.
Những câu nói này đều ở trong dự liệu của Giang Thần, trái lại nếu như những người này không nói, hắn sẽ bất an.
Thậm chí hắn đã nghĩ tới Thánh Viện sẽ ép buộc mình giao đồ ra.
- Các vị tiền bối, chuyện như vậy không có tiền lệ, Giang Thần không biết nên nói ra điều kiện gì.
Giang Thần nói.
- Ồ?
Thái độ của Giang Thần rất thành khẩn, khi nói cũng rất chăm chú.
Có điều người ở đây đều là cáo già, đương nhiên bọn họ đều biết sẽ không đơn giản như vậy.
Phương pháp có thể làm cho Thông thiên cảnh nghịch thiên cải mệnh nên ra giá ra sao? Chuyện này rất khó nói.
Nếu như Giang Thần tự mình nói, đối với thân phận của hắn mà nói, tuyệt đối sẽ là mở cái miệng rộng.
Vì lẽ đó hắn giao vấn đề khó này cho Thánh Viện.
Trước tiên không nói tới phương pháp của Giang Thần rất thần kỳ mà chỉ nói Giang Thần vẫn đang tiếp tục khai phá các kỳ mạch khác nữa. Cùng với việc hắn đã giải quyết được vấn đề Thông thiên cảnh khai phá kỳ mạch, nếu khen thưởng không đủ để khích lệ, tạo ra động lực cho Giang Thần thì sẽ là một vấn đề rất lớn.
Thậm chí, những cao tầng này của Thánh Viện đã bắt đầu suy nghĩ, có phải từ lúc bắt đầu Giang Thần đã chuẩn bị kế hoạch này hay không.
Trước tiên chỉ nói mới khai phá đến cái thứ hai, lại nói còn cần thời gian để giải quyết vấn đề khó, lấy chuyện này để làm cho Thánh Viện coi trọng.
Nếu như đúng là như vậy, như vậy Giang Thần quá đáng sợ, cho dù những thứ này đều là quyền lợi thuộc về hắn, thế nhưng tuổi còn trẻ mà đã có tâm tư như thế, không khỏi quá kinh thế hãi tục.
- Giang Thần, mỗi tháng Thánh Viện sẽ cho ngươi hạn mức sử dụng một ngàn vạn nguyên thạch thượng cấp.
Lão viện trưởng trầm ngâm một lúc, đột nhiên nói.
Có thể thấy, hắn vừa nói ra, người ở chỗ này so với Giang Thần còn kích động hơn, cả đám liên tục nhìn về phía lão viện trưởng.
Lão viện trưởng rất chắc chắn, hắn đã quyết định thì sẽ không thay đổi.
- Chuyện này...
Giang Thần không nghĩ tới Thánh Viện lại quyết đoán như vậy, hắn hưng phấn nói:
- Nhất định Giang Thần sẽ toàn lực ứng phó, sớm ngày giải quyết vấn đề khó khi tu hành.
Kỳ thực vấn đề nan giải gì gì đó, đều là Giang Thần nói bừa.
Phương pháp khai phá tám cái kỳ mạch, hắn đã thuộc làu trong lòng.
Nhưng đúng như lão viện trưởng từng nói, phương pháp như vậy quá kinh người, không dễ định giá, còn có thể bộc lộ ra bí mật của chính mình.
Không nghĩ tới Thánh Viện bạo tay như thế, mỗi tháng một ngàn vạn nguyên thạch thượng cấp, đó là một ức nguyên thạch trung cấp đó.
Dược liệu cần thiết của giải dược, tiện tay là có thể mua được.
Đương nhiên, Giang Thần cũng biết, một khi tiếp nhận, sử dụng những nguyên thạch thượng cấp này thì hắn sẽ nợ ân tình của Thánh Viện, đứng chung một chỗ cùng với Thánh Viện.
Có điều, Thánh Viện không có chỗ bẩn gì cả, người khác tha thiết ước mơ muốn đứng chung một chỗ với Thánh Viện, vì lẽ đó Giang Thần rất thoải mái đồng ý.
Chờ đến khi Giang Thần rời khỏi mật thất, những người khác đứng ngồi không yên, mồm năm miệng mười, đều nói phần thuởng này quá kinh người, đặc biệt là đối với thân phận của Giang Thần.
- Nghe nói thì nhiều, thế nhưng một năm mười hai tháng, gộp lại cũng chỉ là chừng một ức vạn nguyên thạch thượng cấp, nếu như trong vòng một năm Giang Thần không bỏ ra nổi thành quả thì lại nói Anh Hùng đại thính phản đối, thủ tiêu ban thưởng mà lão viện trưởng nói.
- Đúng vậy.
Hơn một ức vạn nguyên thạch thượng cấp, so với phương pháp có thể làm cho Thông thiên cảnh nghịch thiên cải mệnh, không quý giá một chút nào.
- Hơn nữa, nếu như mỗi tháng hắn có thể sử dụng một ngàn vạn nguyên thạch thượng cấp, đây cũng là bản lĩnh của hắn.
/526
|