- Gia chủ sao?
Biết được sắp xếp của Cao gia, Giang Thần rất bất ngờ, bởi vì quan hệ dòng họ cho nên hắn chưa từng nghĩ tới việc này.
Lại vừa nghĩ lại, vốn Cao gia đã sắp xếp mẫu thân Cao Nguyệt hắn trở thành gia chủ, đương nhiên nhi tử của nàng sẽ là người kế thừa kế tiếp.
Điểm đáng để chú ý duy nhất là Cao Kha có để ý hay không, bởi vậy mà trong lòng ghi hận, để lại mầm tai hoạ hay không.
Dù sao, hắn là gia chủ tạm quyền hiện tại, dưới lợi ích, bất kỳ người nào cũng sẽ thể hiện ra vẻ mặt âm u của mình.
Chỉ là nghĩ đến Cao Kha không tiếc mất đi vị trí gia chủ cũng phải bảo vệ Cao Nguyệt, đã làm cho Giang Thần cảm giác mình đã nghĩ quá nhiều.
Sau đó, Giang Thần cứ như vậy tiếp thu sắp xếp của Cao gia, cũng nhìn thấy Cao Kinh Hồng vào ngày thứ hai.
- Đưa tay xua mây nhìn thấy ánh tranh, khổ tận cam lai.
Cao Kinh Hồng không quan tâm tới việc Cao Diễm hạ độc mình chút nào, hắn cầm lấy tay của Cao Nguyệt, nước mắt nóng hổi rơi xuống.
Hắn biết tin tức Cao Nguyệt trở về gia tộc, tộc lão không ngăn cản từ bên trong, hắn rất vui mừng, đối với tôn tử của mình, hắn lại càng hài lòng hơn nữa.
Chỉ có điều, hắn có thể cảm nhận được Giang Thần không hài lòng đối với vị ngoại công như hắn...
Có điều Cao Kinh Hồng không trách hắn chút nào, độc năm đó, chính là mình đã để cho Cao Nguyệt ăn vào.
Cao Kha đứng ở bên cạnh, không nói một lời, lẳng lặng nhìn tất cả những thứ này.
Đúng lúc này, ngoài cửa đột nhiên có một người xông vào, là một nữ nhân xinh đẹp, nàng nói:
- Gia gia, dù sao Giang Thần cũng là ngoại tôn, thậm chí không phải họ Cao, dựa vào cái gì mà tặng chức vị gia chủ cho hắn chứ?
- Hỏa Linh!
Cao Kha lập tức phẫn nộ, quát lên:
- Con về từ lúc nào vậy?
- Phụ thân, người đảm nhiệm chức vị gia chủ tạm quyền gian khổ hơn mười năm, kết quả thì lại tốt rồi, hai người kia vừa tới đã cướp đi tất cả!
Nữ tử tên là Hỏa Linh bất bình thay hắn, khi nói tới Giang Thần và Cao Nguyệt, trong giọng nói tràn ngập vẻ xem thường.
Phanh!
Chỉ là nghe thấy nàng nói như thế, Cao Kha trực tiếp cho nữ nhi của mình một cái tát, khí lực vô cùng lớn, lập tức làm cho nửa gò má của nàng sưng lên.
- Cao Kha!
- Ca ca!
Cao Kinh Hồng và Cao Nguyệt đều cảm thấy quá mức rồi, trong mắt của hai người, dù sao Hỏa Linh cũng còn nhỏ.
Cao Hỏa Linh, nữ thiên tài đứng hạng nhất Thăng long bảng, tuổi còn trẻ đã là Thông thiên cảnh tầng bảy.
Ở Long vực, Thông thiên cảnh tầng bảy không thể chỉ có một trăm, bảng chữ giáp chỉ có một trăm người đã nói rõ nàng rất ưu tú ở trên võ học và các phương diện khác.
Một cái tát này làm cho nàng bất ngờ, cũng làm cho nước mắt của nàng chảy xuống.
- Cao Kha, chàng làm cái gì mà đánh con vậy?
Rất nhanh, ngoài cửa lại có một phụ nhân xinh đẹp đi vào, kéo Hỏa Linh về bên người mình.
- Là nàng gọi nó về sao?
Cao Kha hỏi.
- Không sai! Bất kể ra sao, chàng nên là gia chủ đời tiếp theo mới đúng!
Phụ nhân kia kích động nói.
Giang Thần thở dài một hơi, đây chính là tương quan lợi ích.
Cao Kha đồng ý từ bỏ vị trí gia chủ, thế nhưng người đứng bên cạnh hắn không đồng ý, hắn không có chút bất ngờ nào cả.
- Gia gia, con không phục! Hắn ngoại trừ may mắn thu được chân huyết ra, sao có thể so sánh được với con chứ?
Cao Hỏa Linh không tiếp tục để ý phụ thân mà oán hận nói với Cao Kinh Hồng đang trên giường.
- Hỏa Linh...
Trong khoảng thời gian ngắn Cao Kinh Hồng cũng không biết nên nói cái gì cho phải.
- Thực lực của mẫu thân ngươi không bằng phụ thân ta, thực lực của ngươi không bằng ta, ngươi cho là mình có tài cán gì để đảm nhiệm chức vị gia chủ chứ?
Nhưng Cao Hỏa Linh lại bắt đầu làm khó dễ Giang Thần.
- Ngươi cho rằng, ta không sánh được với ngươi?
Giang Thần hỏi ngược lại.
- Ồ, ta đứng đầu Thăng long bảng, nếu như ngươi có bản lĩnh thì cũng leo lên trên đó cho ta.
Cao Hỏa Linh khiêu khích nói.
Bởi vì nhân tố ảnh hưởng tới sức chiến đấu quá nhiều, vì vậy giá trị cảnh giới sẽ càng ngày càng nhỏ, có lúc cảnh giới giống nhau thế nhưng lại khác nhau một trời một vực.
Cao Hỏa Linh, chính là tồn tại cao cấp ở bên trong Thông thiên cảnh tầng bảy.
Vào lúc này, Cao Kinh Hồng đã có quyết định, hắn nói:
- Hỏa Linh, như vậy đi, khi ta thoái vị, nếu như con vẫn dẫn trước Giang Thần như cũ, vậy thì vị trí gia chủ này sẽ rơi vào trên người phụ thân con. Nếu như con bị vượt qua, vậy thì sẽ là của cô cô con, được chứ?
- Phụ thân!
Cao Kha nhíu nhíu mày, nói:
- Chuyện này không hợp quy củ!
- Ha ha, chuyện này có cái gì không hợp quy củ chứ? Yếu lùi mạnh tiến mà, có điều Hỏa Linh, nếu như con dùng thủ đoạn hèn hạ, như vậy thì lại là chuyện khác, còn Giang Thần nữa, con cũng như thế.
Nhưng Cao Kinh Hồng không thèm để ý, hắn quyết định thay cho hai người.
- Gia gia, đối phó với hắn, con không cần bất kỳ thủ đoạn hèn hạ gì cả.
Cao Hỏa Linh rất thích khi nghe thấy gia gia nói như thế, khi lần nữa nhìn về phía Giang Thần, khóe miệng nàng mang theo vẻ cười nhạo, nói:
- Nếu như ngươi muốn so với ta, trước hết cứ leo lên hạng nhất Thăng long bảng đi, nếu như ta nhớ không lầm, hiện tại dường như ngươi cũng đang ở hạng hai Thăng long bảng cuối cùng đúng không?
- Thật sao?
- Thủy Thuần, ngươi đánh bại Thủy Thuần, không phải là hạng hai hay sao?
- Ồ.
Giang Thần đã hiểu ra.
Cũng giống như Tân hỏa bảng, đánh bại đối phương thì có thể thay thế được vị trí của người kia.
Thủy Thuần là Thông thiên cảnh tầng ba, Thủy tâm ý cảnh không thấp.
Thăng long bảng, chia làm giáp, ất, bính, đinh bốn cái bảng.
Mỗi một bảng đều có 100 người, Thủy Thuần xếp hạng hạng hai ở bảng cuối cùng, chuyện này cũng có ý nghĩa là cách bảng của Cao Hỏa Linh ít nhất 100 người.
Giang Thần đã từng trải nghiệm qua Tân hỏa bảng cho nên hắn biết, càng đi lên trên, chênh lệch thực lực của mỗi người sẽ lại càng lớn.
Cao Hỏa Linh trước mắt này quả thực là kình địch của hắn sau Ninh Hạo Thiên.
- Hơn nữa nếu như ta nhớ không nhầm, qua mười ngày nữa ngươi sẽ bị Anh Hùng điện khai trừ!
Cao Hỏa Linh lại nói.
- Khai trừ?
Giang Thần ngẩn ra, lập tức nhớ tới xử phạt của bản thân, cần phải chém giết một vị tùy ý ở bên trong Trừ Ma bảng.
- Người có thực lực thấp nhất trong Trừ Ma bảng, cũng có thực lực ở bảng hạng nhất của Thanh Long bảng.
- Ngươi đã nói xong chưa?
Giang Thần hỏi.
- Hừ, ngươi sẽ luôn sống ở bên dưới bóng tối của ta mà thôi!
Cao Hỏa Linh liếc mắt nhìn hắn một cái, xoay người rời đi, cũng không quay đầu lại.
- Giang Thần, không nên xem thường Hỏa Linh, nó là một trong những người mạnh nhất của đệ tử dòng chính Cao gia, hiện giờ còn còn không phải đối thủ của nó đâu.
Cao Kinh Hồng nói.
- Trên đời còn có rất nhiều người mà ta không phải là đối thủ, thế nhưng, thời điểm mà bọn họ không phải là đối thủ của ta cũng không còn xa nữa.
Giang Thần nói.
- Ha ha ha ha.
Đối với lời nói hùng hồn như vậy của hắn, Cao Kinh Hồng nở nụ cười to sang sảng.
- Giang Thần, ở đây có ba giọt tinh huyết Hỏa Phượng, ta sẽ bảo quản giúp con, chờ thân thể con tiếp nhận được sự thần kỳ phượng huyết sẽ lại cho con dùng.
Cao Nguyệt bỗng nhiên nói.
- Hừm, quả thực nên như vậy.
Cao Kinh Hồng gật đầu tán thành.
Nhìn tư thế của Cao gia, đã chuẩn bị kỹ càng kế hoạch tu hành cho hắn, có điều Giang Thần nghĩ đến nhiệm vụ mà mình phải làm, hắn không thể làm gì khác hơn là tạm thời để qua một bên.
Đương nhiên Cao gia không đồng ý rồi, coi như bị Anh Hùng điện khai trừ thì cũng không quan trọng.
Nhưng bọn họ không thuyết phục được Giang Thần, trái lại còn bị Giang Thần muốn một phần tình báo liên quan tới mười người của Trừ Ma bảng.
Có điều, trước tiên hắn muốn trở về Hắc Long thành, tìm kiếm long châu mà Hắc Long đã nói tới.
Bởi vì Hắc Long có cảm ứng với long châu, cho nên rất nhanh Giang Thần đã đào móc được ra nó ở trong tòa thành đã bị hắn đánh sụp này.
Điểm thú vị chính là, người đến đào bảo không chỉ có hắn, cũng có không ít người muốn có được bảo bối của Hắc Long thành.
Bọn họ nhìn thấy Giang Thần có thu hoạch, tức thì vây quanh, nói:
- Đứng lại, để cho ta nhìn một chút xem là món đồ gì!
- Ngươi nói cái này sao?
Giang Thần lấy ra long châu, nhìn người để lộ ra vẻ tham lam ở xung quanh, cười nói:
- Muốn không?
Biết được sắp xếp của Cao gia, Giang Thần rất bất ngờ, bởi vì quan hệ dòng họ cho nên hắn chưa từng nghĩ tới việc này.
Lại vừa nghĩ lại, vốn Cao gia đã sắp xếp mẫu thân Cao Nguyệt hắn trở thành gia chủ, đương nhiên nhi tử của nàng sẽ là người kế thừa kế tiếp.
Điểm đáng để chú ý duy nhất là Cao Kha có để ý hay không, bởi vậy mà trong lòng ghi hận, để lại mầm tai hoạ hay không.
Dù sao, hắn là gia chủ tạm quyền hiện tại, dưới lợi ích, bất kỳ người nào cũng sẽ thể hiện ra vẻ mặt âm u của mình.
Chỉ là nghĩ đến Cao Kha không tiếc mất đi vị trí gia chủ cũng phải bảo vệ Cao Nguyệt, đã làm cho Giang Thần cảm giác mình đã nghĩ quá nhiều.
Sau đó, Giang Thần cứ như vậy tiếp thu sắp xếp của Cao gia, cũng nhìn thấy Cao Kinh Hồng vào ngày thứ hai.
- Đưa tay xua mây nhìn thấy ánh tranh, khổ tận cam lai.
Cao Kinh Hồng không quan tâm tới việc Cao Diễm hạ độc mình chút nào, hắn cầm lấy tay của Cao Nguyệt, nước mắt nóng hổi rơi xuống.
Hắn biết tin tức Cao Nguyệt trở về gia tộc, tộc lão không ngăn cản từ bên trong, hắn rất vui mừng, đối với tôn tử của mình, hắn lại càng hài lòng hơn nữa.
Chỉ có điều, hắn có thể cảm nhận được Giang Thần không hài lòng đối với vị ngoại công như hắn...
Có điều Cao Kinh Hồng không trách hắn chút nào, độc năm đó, chính là mình đã để cho Cao Nguyệt ăn vào.
Cao Kha đứng ở bên cạnh, không nói một lời, lẳng lặng nhìn tất cả những thứ này.
Đúng lúc này, ngoài cửa đột nhiên có một người xông vào, là một nữ nhân xinh đẹp, nàng nói:
- Gia gia, dù sao Giang Thần cũng là ngoại tôn, thậm chí không phải họ Cao, dựa vào cái gì mà tặng chức vị gia chủ cho hắn chứ?
- Hỏa Linh!
Cao Kha lập tức phẫn nộ, quát lên:
- Con về từ lúc nào vậy?
- Phụ thân, người đảm nhiệm chức vị gia chủ tạm quyền gian khổ hơn mười năm, kết quả thì lại tốt rồi, hai người kia vừa tới đã cướp đi tất cả!
Nữ tử tên là Hỏa Linh bất bình thay hắn, khi nói tới Giang Thần và Cao Nguyệt, trong giọng nói tràn ngập vẻ xem thường.
Phanh!
Chỉ là nghe thấy nàng nói như thế, Cao Kha trực tiếp cho nữ nhi của mình một cái tát, khí lực vô cùng lớn, lập tức làm cho nửa gò má của nàng sưng lên.
- Cao Kha!
- Ca ca!
Cao Kinh Hồng và Cao Nguyệt đều cảm thấy quá mức rồi, trong mắt của hai người, dù sao Hỏa Linh cũng còn nhỏ.
Cao Hỏa Linh, nữ thiên tài đứng hạng nhất Thăng long bảng, tuổi còn trẻ đã là Thông thiên cảnh tầng bảy.
Ở Long vực, Thông thiên cảnh tầng bảy không thể chỉ có một trăm, bảng chữ giáp chỉ có một trăm người đã nói rõ nàng rất ưu tú ở trên võ học và các phương diện khác.
Một cái tát này làm cho nàng bất ngờ, cũng làm cho nước mắt của nàng chảy xuống.
- Cao Kha, chàng làm cái gì mà đánh con vậy?
Rất nhanh, ngoài cửa lại có một phụ nhân xinh đẹp đi vào, kéo Hỏa Linh về bên người mình.
- Là nàng gọi nó về sao?
Cao Kha hỏi.
- Không sai! Bất kể ra sao, chàng nên là gia chủ đời tiếp theo mới đúng!
Phụ nhân kia kích động nói.
Giang Thần thở dài một hơi, đây chính là tương quan lợi ích.
Cao Kha đồng ý từ bỏ vị trí gia chủ, thế nhưng người đứng bên cạnh hắn không đồng ý, hắn không có chút bất ngờ nào cả.
- Gia gia, con không phục! Hắn ngoại trừ may mắn thu được chân huyết ra, sao có thể so sánh được với con chứ?
Cao Hỏa Linh không tiếp tục để ý phụ thân mà oán hận nói với Cao Kinh Hồng đang trên giường.
- Hỏa Linh...
Trong khoảng thời gian ngắn Cao Kinh Hồng cũng không biết nên nói cái gì cho phải.
- Thực lực của mẫu thân ngươi không bằng phụ thân ta, thực lực của ngươi không bằng ta, ngươi cho là mình có tài cán gì để đảm nhiệm chức vị gia chủ chứ?
Nhưng Cao Hỏa Linh lại bắt đầu làm khó dễ Giang Thần.
- Ngươi cho rằng, ta không sánh được với ngươi?
Giang Thần hỏi ngược lại.
- Ồ, ta đứng đầu Thăng long bảng, nếu như ngươi có bản lĩnh thì cũng leo lên trên đó cho ta.
Cao Hỏa Linh khiêu khích nói.
Bởi vì nhân tố ảnh hưởng tới sức chiến đấu quá nhiều, vì vậy giá trị cảnh giới sẽ càng ngày càng nhỏ, có lúc cảnh giới giống nhau thế nhưng lại khác nhau một trời một vực.
Cao Hỏa Linh, chính là tồn tại cao cấp ở bên trong Thông thiên cảnh tầng bảy.
Vào lúc này, Cao Kinh Hồng đã có quyết định, hắn nói:
- Hỏa Linh, như vậy đi, khi ta thoái vị, nếu như con vẫn dẫn trước Giang Thần như cũ, vậy thì vị trí gia chủ này sẽ rơi vào trên người phụ thân con. Nếu như con bị vượt qua, vậy thì sẽ là của cô cô con, được chứ?
- Phụ thân!
Cao Kha nhíu nhíu mày, nói:
- Chuyện này không hợp quy củ!
- Ha ha, chuyện này có cái gì không hợp quy củ chứ? Yếu lùi mạnh tiến mà, có điều Hỏa Linh, nếu như con dùng thủ đoạn hèn hạ, như vậy thì lại là chuyện khác, còn Giang Thần nữa, con cũng như thế.
Nhưng Cao Kinh Hồng không thèm để ý, hắn quyết định thay cho hai người.
- Gia gia, đối phó với hắn, con không cần bất kỳ thủ đoạn hèn hạ gì cả.
Cao Hỏa Linh rất thích khi nghe thấy gia gia nói như thế, khi lần nữa nhìn về phía Giang Thần, khóe miệng nàng mang theo vẻ cười nhạo, nói:
- Nếu như ngươi muốn so với ta, trước hết cứ leo lên hạng nhất Thăng long bảng đi, nếu như ta nhớ không lầm, hiện tại dường như ngươi cũng đang ở hạng hai Thăng long bảng cuối cùng đúng không?
- Thật sao?
- Thủy Thuần, ngươi đánh bại Thủy Thuần, không phải là hạng hai hay sao?
- Ồ.
Giang Thần đã hiểu ra.
Cũng giống như Tân hỏa bảng, đánh bại đối phương thì có thể thay thế được vị trí của người kia.
Thủy Thuần là Thông thiên cảnh tầng ba, Thủy tâm ý cảnh không thấp.
Thăng long bảng, chia làm giáp, ất, bính, đinh bốn cái bảng.
Mỗi một bảng đều có 100 người, Thủy Thuần xếp hạng hạng hai ở bảng cuối cùng, chuyện này cũng có ý nghĩa là cách bảng của Cao Hỏa Linh ít nhất 100 người.
Giang Thần đã từng trải nghiệm qua Tân hỏa bảng cho nên hắn biết, càng đi lên trên, chênh lệch thực lực của mỗi người sẽ lại càng lớn.
Cao Hỏa Linh trước mắt này quả thực là kình địch của hắn sau Ninh Hạo Thiên.
- Hơn nữa nếu như ta nhớ không nhầm, qua mười ngày nữa ngươi sẽ bị Anh Hùng điện khai trừ!
Cao Hỏa Linh lại nói.
- Khai trừ?
Giang Thần ngẩn ra, lập tức nhớ tới xử phạt của bản thân, cần phải chém giết một vị tùy ý ở bên trong Trừ Ma bảng.
- Người có thực lực thấp nhất trong Trừ Ma bảng, cũng có thực lực ở bảng hạng nhất của Thanh Long bảng.
- Ngươi đã nói xong chưa?
Giang Thần hỏi.
- Hừ, ngươi sẽ luôn sống ở bên dưới bóng tối của ta mà thôi!
Cao Hỏa Linh liếc mắt nhìn hắn một cái, xoay người rời đi, cũng không quay đầu lại.
- Giang Thần, không nên xem thường Hỏa Linh, nó là một trong những người mạnh nhất của đệ tử dòng chính Cao gia, hiện giờ còn còn không phải đối thủ của nó đâu.
Cao Kinh Hồng nói.
- Trên đời còn có rất nhiều người mà ta không phải là đối thủ, thế nhưng, thời điểm mà bọn họ không phải là đối thủ của ta cũng không còn xa nữa.
Giang Thần nói.
- Ha ha ha ha.
Đối với lời nói hùng hồn như vậy của hắn, Cao Kinh Hồng nở nụ cười to sang sảng.
- Giang Thần, ở đây có ba giọt tinh huyết Hỏa Phượng, ta sẽ bảo quản giúp con, chờ thân thể con tiếp nhận được sự thần kỳ phượng huyết sẽ lại cho con dùng.
Cao Nguyệt bỗng nhiên nói.
- Hừm, quả thực nên như vậy.
Cao Kinh Hồng gật đầu tán thành.
Nhìn tư thế của Cao gia, đã chuẩn bị kỹ càng kế hoạch tu hành cho hắn, có điều Giang Thần nghĩ đến nhiệm vụ mà mình phải làm, hắn không thể làm gì khác hơn là tạm thời để qua một bên.
Đương nhiên Cao gia không đồng ý rồi, coi như bị Anh Hùng điện khai trừ thì cũng không quan trọng.
Nhưng bọn họ không thuyết phục được Giang Thần, trái lại còn bị Giang Thần muốn một phần tình báo liên quan tới mười người của Trừ Ma bảng.
Có điều, trước tiên hắn muốn trở về Hắc Long thành, tìm kiếm long châu mà Hắc Long đã nói tới.
Bởi vì Hắc Long có cảm ứng với long châu, cho nên rất nhanh Giang Thần đã đào móc được ra nó ở trong tòa thành đã bị hắn đánh sụp này.
Điểm thú vị chính là, người đến đào bảo không chỉ có hắn, cũng có không ít người muốn có được bảo bối của Hắc Long thành.
Bọn họ nhìn thấy Giang Thần có thu hoạch, tức thì vây quanh, nói:
- Đứng lại, để cho ta nhìn một chút xem là món đồ gì!
- Ngươi nói cái này sao?
Giang Thần lấy ra long châu, nhìn người để lộ ra vẻ tham lam ở xung quanh, cười nói:
- Muốn không?
/526
|