Lăng Kỳ Tuyết lại dời ánh mắt chuyển lên trên người Nam Cung Ngộ lần nữa, khóe môi nở nụ cười như có như không, lạnh lẽo nhìn vào hắn.
Nam Cung Ngộ càng thêm khẩn trương, trên trán lại rỉ ra một lớp mồ hôi thật mỏng.
Trong mắt Lăng Kỳ Tuyết xẹt qua một tia khinh thường, hoàng tử như vậy tương lai dù là thừa kế sự nghiệp thống nhất đất nước, cũng chưa chắc có năng lực gánh vác.
Chỉ là, Nam Cung Ngộ ngấm ngầm ở trong hoàng cung tranh đấu nhiều năm, dù sao cũng không nên có bộ dạng vô tích sự như thế này chứ.
Ít nhất ở trong Ma Vân rừng rậm Lăng Kỳ Tuyết thấy Nam Cung Ngộ chính là một người âm hiểm xảo trá, nhưng cũng luôn rất bình tĩnh.
Lăng Kỳ Tuyết không nghĩ ra, nhưng chính Nam Cung Ngộ cũng rất rõ ràng, khi đó luôn giữ bình thản, hoàn toàn là bởi vì hắn là đệ tử của Thanh Đan Tông, có chỗ dựa là Thanh Đan Tông, dù là thế lực Bùi gia sau lưng Nam Cung Kình cũng không so được.
Cho dù Thanh Đan Tông không công khai ủng hộ hắn, nhưng bọn họ lại bao che khuyết điểm, đến thời khắc mấu chốt, vẫn sẽ ra tay giúp đỡ đệ tử của mình.
Khi đó Nam Cung Ngộ có thể nói là không sợ hãi, mà bây giờ Nam Cung Ngộ sẽ bị cách chức làm đệ tử ngoại môn, sẽ phải mất đi tòa núi dựa lớn, sao hắn có thể không nóng nảy!
Đó là Lăng đại tiểu thư ngươi còn không biết Thanh Đan Tông ở nơi này có bao nhiêu lợi hại, ở nơi nhỏ nhất này, đệ tử Thanh Đan Tông đều đi ngang, Lăng đại tiểu thư ngươi suy nghĩ thêm một chút nữa, với tư chất của ngươi mà tiến vào Thanh Đan Tông, ta dám cam đoan, nhất định sẽ lấy được ưu ái của trưởng lão, trở thành đệ tử quan môn của bọn họ, đến lúc đó ngươi sẽ thăng chức rất nhanh!
Nam Cung Ngộ thao thao bất tuyệt, chỉ kém khen Thanh Đan Tông lên tận trời cao thôi.
Nhưng Lăng Kỳ Tuyết cảm thấy rất đói bụng, căn bản cũng không có ý định nghe những thứ này.
Thanh Đan Tông lợi hại hơn nữa sẽ lợi hại hơn《 cổ y ngàn phương 》của nàng sao?
Lại không nói đến thực lực của những trưởng lão Thanh Đan Tông kia như thế nào, theo nàng biết, ở trên Hoằng Diệc đại lục, dù là luyện đan sư cấp bậc Đan Vương khác cũng là cao thủ, mà ngày hôm qua nàng đã luyện chế được hai lò đan dược cấp bậc Đan Tôn, căn bản không cần thiết gia nhập một tông môn tự tìm ràng buộc cho mình.
Còn nữa chính là hình như dưới mắt Lăng đại tiểu thư có chút phiền toái, một khi ngươi gia nhập Thanh Đan Tông, những phiền phức này sẽ không còn phiền toái nữa, không ai dám chống lại Thanh Đan Tông. Nam Cung Ngộ thấy Lăng Kỳ Tuyết không chút cử động, bắt đầu lo lắng, nói ra hết tất cả chỗ tốt kh gia nhập Thanh Đan Tông.
Quả nhiên, mặt của Lăng Kỳ Tuyết lộ vẻ do dự, dưới mắt nàng có chút phiền phức, nhưng Thanh Đan Tông thật sự có thể giải quyết sao?
Nghe giọng điệu của Đông Phương Linh Thiên, hắc thủ sau màn lại đến từ thế lực lớn nhất ở quốc gia lớn nhất, một tông môn nhỏ nhất khối có thể khiêu
Nam Cung Ngộ càng thêm khẩn trương, trên trán lại rỉ ra một lớp mồ hôi thật mỏng.
Trong mắt Lăng Kỳ Tuyết xẹt qua một tia khinh thường, hoàng tử như vậy tương lai dù là thừa kế sự nghiệp thống nhất đất nước, cũng chưa chắc có năng lực gánh vác.
Chỉ là, Nam Cung Ngộ ngấm ngầm ở trong hoàng cung tranh đấu nhiều năm, dù sao cũng không nên có bộ dạng vô tích sự như thế này chứ.
Ít nhất ở trong Ma Vân rừng rậm Lăng Kỳ Tuyết thấy Nam Cung Ngộ chính là một người âm hiểm xảo trá, nhưng cũng luôn rất bình tĩnh.
Lăng Kỳ Tuyết không nghĩ ra, nhưng chính Nam Cung Ngộ cũng rất rõ ràng, khi đó luôn giữ bình thản, hoàn toàn là bởi vì hắn là đệ tử của Thanh Đan Tông, có chỗ dựa là Thanh Đan Tông, dù là thế lực Bùi gia sau lưng Nam Cung Kình cũng không so được.
Cho dù Thanh Đan Tông không công khai ủng hộ hắn, nhưng bọn họ lại bao che khuyết điểm, đến thời khắc mấu chốt, vẫn sẽ ra tay giúp đỡ đệ tử của mình.
Khi đó Nam Cung Ngộ có thể nói là không sợ hãi, mà bây giờ Nam Cung Ngộ sẽ bị cách chức làm đệ tử ngoại môn, sẽ phải mất đi tòa núi dựa lớn, sao hắn có thể không nóng nảy!
Đó là Lăng đại tiểu thư ngươi còn không biết Thanh Đan Tông ở nơi này có bao nhiêu lợi hại, ở nơi nhỏ nhất này, đệ tử Thanh Đan Tông đều đi ngang, Lăng đại tiểu thư ngươi suy nghĩ thêm một chút nữa, với tư chất của ngươi mà tiến vào Thanh Đan Tông, ta dám cam đoan, nhất định sẽ lấy được ưu ái của trưởng lão, trở thành đệ tử quan môn của bọn họ, đến lúc đó ngươi sẽ thăng chức rất nhanh!
Nam Cung Ngộ thao thao bất tuyệt, chỉ kém khen Thanh Đan Tông lên tận trời cao thôi.
Nhưng Lăng Kỳ Tuyết cảm thấy rất đói bụng, căn bản cũng không có ý định nghe những thứ này.
Thanh Đan Tông lợi hại hơn nữa sẽ lợi hại hơn《 cổ y ngàn phương 》của nàng sao?
Lại không nói đến thực lực của những trưởng lão Thanh Đan Tông kia như thế nào, theo nàng biết, ở trên Hoằng Diệc đại lục, dù là luyện đan sư cấp bậc Đan Vương khác cũng là cao thủ, mà ngày hôm qua nàng đã luyện chế được hai lò đan dược cấp bậc Đan Tôn, căn bản không cần thiết gia nhập một tông môn tự tìm ràng buộc cho mình.
Còn nữa chính là hình như dưới mắt Lăng đại tiểu thư có chút phiền toái, một khi ngươi gia nhập Thanh Đan Tông, những phiền phức này sẽ không còn phiền toái nữa, không ai dám chống lại Thanh Đan Tông. Nam Cung Ngộ thấy Lăng Kỳ Tuyết không chút cử động, bắt đầu lo lắng, nói ra hết tất cả chỗ tốt kh gia nhập Thanh Đan Tông.
Quả nhiên, mặt của Lăng Kỳ Tuyết lộ vẻ do dự, dưới mắt nàng có chút phiền phức, nhưng Thanh Đan Tông thật sự có thể giải quyết sao?
Nghe giọng điệu của Đông Phương Linh Thiên, hắc thủ sau màn lại đến từ thế lực lớn nhất ở quốc gia lớn nhất, một tông môn nhỏ nhất khối có thể khiêu
/192
|