Trước kia bọn họ là gia tộc hạng nhất, muốn bao nhiêu vinh quang là có bấy nhiêu, lúc đó cũng có chuyện khi dễ một số gia tộc nhỏ, nếu bọn họ đều chết hết, những tiểu gia tộc trước kia sẽ liên hiệp lại đối phó Lăng gia, Lăng gia còn có bao nhiêu tài nguyên để chống đỡ.
Hối hận!
Đây là ý nghĩ còn lại.
Đây chính là điển hình của chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, đợi đến lúc thấy được quan tài, ngươi cho rằng ngươi còn có đường sống sao?
Các ngươi đã lưu luyến thế giới này, ta sẽ tiễn casv ngươi một đoạn đường! Đông Phương Linh Thiên chỉ giơ tay lên, đã giết chết sáu trưởng lão còn lại.
Lại vận nguyên lực đỏ, đốt những thi thể của người này thành tro bụi, trên đất cũng chỉ còn lại sáu nạp giới.
Không bị cản trở thu sáu nạp giới vào tay, Đông Phương Linh Thiên ôm lấy Lăng Kỳ Tuyết đi vào Thiên Hương Lâu, để lại một nhóm người vây xem kinh hoàng không thôi!
Quá kinh khủng!
Trưởng lão Lăng gia đều là cao thủ cấp bậc Nguyên Tôn, nhưng Đông Phương Linh Thiên chỉ dùng hai chiêu, đã khiến bọn họ chết ngay cả mảnh vụn cũng không còn!
Những người này rối rít bắt đầu nhớ lại ở trong lòng, đã từng, trước kia ở lúc Lăng Kỳ Tuyết còn là phế vật, bọn họ không đắc tội qua nàng.
Không có là tốt rồi, nếu có vẫn nên tranh thủ thời gian cuốn gói chạy khỏi Giáo La Thành thôi.
Thiên Hương Lâu có rất ít phòng gian, chỉ có bốn phòng cũng đã ngồi đầy, nhưng chưởng quỹ vẫn kịp thời lấy ra một gian phòng cho Đông Phương Linh Thiên.
Mới vừa rồi thấy quá trình toàn bộ bát đại trưởng lão Lăng gia chết, cho dù cái người gọi là có tiền đang ở trong gian phòng, cũng là không dám không để gian phòng trống.
Chưởng quỹ Thiên Hương Lâu âm thầm nghĩ: Về sau đặc biệt giữ lại một căn phòng riêng, mặc kệ Đông Phương cung chủ có đến hay không, đều giữ lại cho bọn họ, tránh cho lúc hắn đến đây mà không có phòng, ngộ nhỡ chọc giận đến hắn, mình cũng sẽ chết không còn mảnh vụn nào. Tin tưởng lão bản sẽ đồng ý cách làm của hắn, nghe nói lão bản cũng có giao hảo với Lăng đại tiểu thư.
Lão bản giấu mặt của Thiên Hương Lâu này chính là Nam Cung Ngọc.
. . . . . .
Gian phòng của Thiên Hương Lâu trang trí không xa hoa bằng khách điếm hoàng thất, nhưng cũng mát mẻ lịch sự tao nhã, có một phong cách riêng.
Dù sao so xa hoa với người trong hoàng thất, thì đầu óc mới bị chập mạch, ngộ nhỡ người ta bắt đầu ghen tỵ, phong sát ngươi, chẳng phải là mất sạch sao.
Nhưng đa nhìn tửu lâu xa hoa đâu ra đấy rồi, đột nhiên đi đến biệt nhã Thiên Hương Lâu này, gần như tất cả mọi người đều có cảm giác mắt sáng lên.
Trừ chiêu bài món chim bồ câu nướng sữa ra, đồ ăn khác ở đây cũng là rất tốt, giá tiền vẫn ưu đãi hơn tửu lâu hoàng thất.
Dần dà, Thiên Hương Lâu được chọn đầu tiên trong lòng mọi người Giáo La Thành.
Chưởng quỹ đi vào tạm thời không ra
Hối hận!
Đây là ý nghĩ còn lại.
Đây chính là điển hình của chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, đợi đến lúc thấy được quan tài, ngươi cho rằng ngươi còn có đường sống sao?
Các ngươi đã lưu luyến thế giới này, ta sẽ tiễn casv ngươi một đoạn đường! Đông Phương Linh Thiên chỉ giơ tay lên, đã giết chết sáu trưởng lão còn lại.
Lại vận nguyên lực đỏ, đốt những thi thể của người này thành tro bụi, trên đất cũng chỉ còn lại sáu nạp giới.
Không bị cản trở thu sáu nạp giới vào tay, Đông Phương Linh Thiên ôm lấy Lăng Kỳ Tuyết đi vào Thiên Hương Lâu, để lại một nhóm người vây xem kinh hoàng không thôi!
Quá kinh khủng!
Trưởng lão Lăng gia đều là cao thủ cấp bậc Nguyên Tôn, nhưng Đông Phương Linh Thiên chỉ dùng hai chiêu, đã khiến bọn họ chết ngay cả mảnh vụn cũng không còn!
Những người này rối rít bắt đầu nhớ lại ở trong lòng, đã từng, trước kia ở lúc Lăng Kỳ Tuyết còn là phế vật, bọn họ không đắc tội qua nàng.
Không có là tốt rồi, nếu có vẫn nên tranh thủ thời gian cuốn gói chạy khỏi Giáo La Thành thôi.
Thiên Hương Lâu có rất ít phòng gian, chỉ có bốn phòng cũng đã ngồi đầy, nhưng chưởng quỹ vẫn kịp thời lấy ra một gian phòng cho Đông Phương Linh Thiên.
Mới vừa rồi thấy quá trình toàn bộ bát đại trưởng lão Lăng gia chết, cho dù cái người gọi là có tiền đang ở trong gian phòng, cũng là không dám không để gian phòng trống.
Chưởng quỹ Thiên Hương Lâu âm thầm nghĩ: Về sau đặc biệt giữ lại một căn phòng riêng, mặc kệ Đông Phương cung chủ có đến hay không, đều giữ lại cho bọn họ, tránh cho lúc hắn đến đây mà không có phòng, ngộ nhỡ chọc giận đến hắn, mình cũng sẽ chết không còn mảnh vụn nào. Tin tưởng lão bản sẽ đồng ý cách làm của hắn, nghe nói lão bản cũng có giao hảo với Lăng đại tiểu thư.
Lão bản giấu mặt của Thiên Hương Lâu này chính là Nam Cung Ngọc.
. . . . . .
Gian phòng của Thiên Hương Lâu trang trí không xa hoa bằng khách điếm hoàng thất, nhưng cũng mát mẻ lịch sự tao nhã, có một phong cách riêng.
Dù sao so xa hoa với người trong hoàng thất, thì đầu óc mới bị chập mạch, ngộ nhỡ người ta bắt đầu ghen tỵ, phong sát ngươi, chẳng phải là mất sạch sao.
Nhưng đa nhìn tửu lâu xa hoa đâu ra đấy rồi, đột nhiên đi đến biệt nhã Thiên Hương Lâu này, gần như tất cả mọi người đều có cảm giác mắt sáng lên.
Trừ chiêu bài món chim bồ câu nướng sữa ra, đồ ăn khác ở đây cũng là rất tốt, giá tiền vẫn ưu đãi hơn tửu lâu hoàng thất.
Dần dà, Thiên Hương Lâu được chọn đầu tiên trong lòng mọi người Giáo La Thành.
Chưởng quỹ đi vào tạm thời không ra
/192
|