Kiệt Tây Tạp mời rượu, Lý Chấn liền không chút do dự uống hết chén rượu này.
Đồng thời, Lý Chấn cũng nhìn chằm chằm Kiệt Tây Tạp, khiến Kiệt Tây Tạp cũng phải uống, cứ như vậy, hai người ngươi một ly ta một ly chuốc nhau, hoàn toàn không nghĩ tới hậu quả, một chai rượu vang rất nhanh đã thấy đáy, Kiệt Tây Tạp lại cầm thêm mấy bình, hai người tiếp tục cụng ly, tiếp tục đấu rượu.
Dần dần, mắt Kiệt Tây Tạp trở nên mê man, mặt đỏ bừng, như là quý phi say rượu, khuôn mặt ấy mang theo khí tức mê người, khiến người ta không nhịn được muốn lao lên cắn mấy cái, Lý Chấn uống nhiều, nhưng liên tục đi WC hai lần, rượu uống vào đã nôn hết ra, tuy rằng nhìn thì say, nhưng đầu óc vẫn rất tỉnh táo.
"Nóng, nóng quá."
Kiệt Tây Tạp nói khẽ, rồi vươn tay ra kéo áo trên người, hất tóc.
Động tác này có chút hào sảng.
Đáng tiếc là, nàng ta đang mơ mơ màng màng, không chú ý tới váy đã kéo, khiến cho hơn nửa bộ ngực lộ ra, tất cả đều sờ sờ trong tầm mắt của Lý Chấn.
Lúc này, Lý Chấn no mắt.
Trong lòng hắn cũng như có con sâu nhỏ đang bò.
Sâu trong lòng, một thanh âm đang rít gào.
Nhưng đầu óc Lý Chấn vẫn vô cùng tỉnh táo, đồng thời cũng lo đây là bẫy của Kiệt Tây Tạp, cho nên Lý Chấn án binh bất động, tĩnh tọa uống rượu với Kiệt Tây Tạp, Kiệt Tây Tạp cầm cốc, sau khi ngửa cổ uống cạn thì ợ một cái, sau đó nói: "Đám nam nhân các ngươi, ai nấy nhìn thấy ta, đều như là một con sói đói nhìn mồi, hận không thể nuốt chửng, đều là nam nhân thôi, ta sẽ không bị các ngươi lừa đâu."
Nàng ta vươn tay ra chỉ vào Lý Chấn, hỏi: "Nói thật đi, ngươi có phải cũng muốn ngủ với ta không."
"Không có, không có, "
Lý Chấn cười khổ, vội vàng lắc đầu.
Nữ nhân này sau khi uống, quả thực rất bưu hãn, hào phóng vô cùng.
Nữ nhân giở trò lưu manh, đến thần tiên cũng không cản được.
Kiệt Tây Tạp lộ ra vẻ khinh thường, lắc đầu nói: "Ta không tin lời nói của ngươi, buổi tối khi khiêu vũ, ngươi nhìn chằm chằm ngực ta, ta nếu tin ngươi thì heo nái cũng biết leo cây, ngươi nếu muốn ngủ ta, có thể trực tiếp nói với ta, ta sẽ không mắng ngươi đâu, là nam nhân đều như vậy, nhưng, Kiệt Tây Tạp ta là nữ nhân giữ mình trong sạch, tuyệt đối sẽ không ngủvới ngươi, tuyệt đối sẽ không."
Lý Chấn sờ sờ mũi, ta nếu thật sự muốn ngủ với ngươi thì ngươi chạy được à.
"Nào, nào, uống rượu."
Thời điểm mấu chốt, Lý Chấn sử ra tuyệt chiêu, chỉ có một chiêu uống rượu này là lợi hại nhất.
Chuốc say Kiệt Tây Tạp mới tiện nói nhiều.
Kiệt Tây Tạp đã mơ mơ màng màng, lại uống thêm một ly, Lý Chấn thì ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu, uống rượu rất ít, chỉ uống một chút tượng trưng, sau đó lại rót đầy rượu cho Kiệt Tây Tạp, tiếp tục cười tủm tỉm khuyên: "Nào, hôm nay cao hứng, uống rượu, chúng ta uống thống khoái."
" Cụng ly vì cao hứng."
Kiệt Tây Tạp sau khi uống xong một chén rượu thì gục xuống bàn.
Nàng ta nhìn chằm chằm chén rượu, ánh mắt đã mơ hồ, nói: "Ta sau khi từ phía nam tới phía bắc, vốn chưa bao giờ cao hứng, mỗi ngày đều áp lực vô cùng; mỗi một ngày đều sống một cuộc sống không thể tự chủ, mỗi ngày đều gặp phải vô số xú nam nhân muốn ngủ với ta, vì sao cứ phải tiếp tục làm, thật sự không muốn nữa."
Nàng ta nhẹ nhàng lắc đầu, vẻ mặt chua sót, dần dần, gục xuống bàn gào khóc.
Tình huống này làm Lý Chấn nhíu mày.
Nữ nhân này tựa hồ không phải đơn giản như ngoài mặt, rốt cuộc là làm sao, khi Lý Chấn đang đăm chiêu thì Kiệt Tây Tạp lại đứng lên vung tay, không để ý tới hình tượng của bản thân, lớn tiếng nói: "Ta thực sự muốn mặc kệ, không quản gì nữa, chiến tranh phía nam và phía bắc, quan hệ gì tới một nữ nhân như ta. Vì sao cứ bắt ta tham dự."
Nàng ta thấp giọng thì thào, Lý Chấn sau khi nghe xong thì thân thể chấn động.
Hắn nhìn chằm chằm Kiệt Tây Tạp, trên mặt lộ ra vẻ kinh hãi.
Kiệt Tây Tạp nói nàng ta là từ phía nam đến, hiện tại còn nói chiến tranh nam bắc có liên quan gì tới nàng ta.
Suy đoán Như vậy, Lý Chấn trong lòng đã nắm chắc.
Kiệt Tây Tạp nhất định là người của chính phủ phía nam, mục đích tới phía bắc là muốn đánh vào bên trong kẻ địch thăm dò tin tức, nói trắng ra, Kiệt Tây Tạp là một nữ gián điệp thân bất do kỷ, Lý Chấn ngược lại có chút thông cảm cho Kiệt Tây Tạp, một nữ nhân đến phía bắc thăm do tin tức đích xác không dễ dàng gì, những lời của Kiệt Tây Tạp lúc trước chắc không phải lừa người ta.
Trong nhà Của nàng ta, hắn hẳn là nam nhân đầu tiên tới.
Chỉ là, Lý Chấn vẫn tò mò, nữ nhân này nếu là người do phía nam phái tới, làm sao lại sợ La Tư Sài Nhĩ Đức trả thù, thậm chí, Kiệt Tây Tạp không cần Lý Chấn đưa về, nàng ta hoàn toàn có thể về một mình.
Chẳng lẽ, Kiệt Tây Tạp thật sự thích hắn.
Lý Chấn liên tục lắc đầu, cảm thấy đây là điều không thể.
Kiệt Tây Tạp hai tay chống lên bàn, mắt mơ mơ màng màng, đã uống say khướt, khi nàng ta nhìn về phía Lý Chấn, ánh mắt mơ hồ, nhìn không rõ, nàng ta mặc kệ Lý Chấn, xoay người đi vào WC, Lý Chấn nghĩ nàng ta muốn đi tiểu, nhưng mãi không thấy nàng ta ra, hơn nữa trong WC đã truyền ra tiếng nước róc rách.
Tình huống này như là tiếng tắm rửa.
Lý Chấn ngẩng đầu nhìn, ánh mắt dừng ở vị trí WC.
WC trong nhà Kiệt Tây Tạp không phải là một phòng nhỏ tách biệt, mà là thiết kế một góc WC được che bằng kính, bởi vì chỗ ở của Kiệt Tây Tạp không có người ngoài đến, cho dù chỉ có kính che cũng không sao, nhưng hiện tại Lý Chấn vẫn còn ở trong phòng, mà Kiệt Tây Tạp lại coi như không có gì cởi quần áo, rất nhanh liền để lộ thân hình quyến rũ.
Lý Chấn tuy nhìn không rõ, nhưng hình dáng đại khái của nàng ta thì đã hiện ra.
Lý Chấn nuốt nước miếng, thầm nghĩ nữ nhân này thật sự là quá dễ dãi.
Người như hắn còn suýt nữa không nhịn được, nếu đổi lại là người khác, chỉ sợ trực tiếp sẽ từ người hóa thú xông vào, sau đó tiến hành động tác giao phối nguyên thủy nhất, Lý Chấn uống hết rượu trong chén, nghĩ thầm trong lòng, lúc này có phải nên đi hay không, nếu tiếp tục lưu lại, đến lúc đó Kiệt Tây Tạp tỉnh rượu, thực sự khó xử.
Huống hồ, Kiệt Tây Tạp vẫn đang tắm rửa, lại càng không tiện giải thích.
Lý Chấn suy nghĩ một chút, , đã có chủ ý, hắn từ trong phòng lấy ra một cây bút, tìm một tờ giấy, viết lại lời nhắn, đại ý là ta về đây, sau đó Lý Chấn xoay người đi ra cửa.
"A!"
Một tiếng thét kinh hãi từ trong WC truyền đến.
Lý Chấn sau khi nghe thấy thanh âm của Kiệt Tây Tạp thì lập tức dừng lại, xoay người chạy tới WC.
Đồng thời, Lý Chấn cũng nhìn chằm chằm Kiệt Tây Tạp, khiến Kiệt Tây Tạp cũng phải uống, cứ như vậy, hai người ngươi một ly ta một ly chuốc nhau, hoàn toàn không nghĩ tới hậu quả, một chai rượu vang rất nhanh đã thấy đáy, Kiệt Tây Tạp lại cầm thêm mấy bình, hai người tiếp tục cụng ly, tiếp tục đấu rượu.
Dần dần, mắt Kiệt Tây Tạp trở nên mê man, mặt đỏ bừng, như là quý phi say rượu, khuôn mặt ấy mang theo khí tức mê người, khiến người ta không nhịn được muốn lao lên cắn mấy cái, Lý Chấn uống nhiều, nhưng liên tục đi WC hai lần, rượu uống vào đã nôn hết ra, tuy rằng nhìn thì say, nhưng đầu óc vẫn rất tỉnh táo.
"Nóng, nóng quá."
Kiệt Tây Tạp nói khẽ, rồi vươn tay ra kéo áo trên người, hất tóc.
Động tác này có chút hào sảng.
Đáng tiếc là, nàng ta đang mơ mơ màng màng, không chú ý tới váy đã kéo, khiến cho hơn nửa bộ ngực lộ ra, tất cả đều sờ sờ trong tầm mắt của Lý Chấn.
Lúc này, Lý Chấn no mắt.
Trong lòng hắn cũng như có con sâu nhỏ đang bò.
Sâu trong lòng, một thanh âm đang rít gào.
Nhưng đầu óc Lý Chấn vẫn vô cùng tỉnh táo, đồng thời cũng lo đây là bẫy của Kiệt Tây Tạp, cho nên Lý Chấn án binh bất động, tĩnh tọa uống rượu với Kiệt Tây Tạp, Kiệt Tây Tạp cầm cốc, sau khi ngửa cổ uống cạn thì ợ một cái, sau đó nói: "Đám nam nhân các ngươi, ai nấy nhìn thấy ta, đều như là một con sói đói nhìn mồi, hận không thể nuốt chửng, đều là nam nhân thôi, ta sẽ không bị các ngươi lừa đâu."
Nàng ta vươn tay ra chỉ vào Lý Chấn, hỏi: "Nói thật đi, ngươi có phải cũng muốn ngủ với ta không."
"Không có, không có, "
Lý Chấn cười khổ, vội vàng lắc đầu.
Nữ nhân này sau khi uống, quả thực rất bưu hãn, hào phóng vô cùng.
Nữ nhân giở trò lưu manh, đến thần tiên cũng không cản được.
Kiệt Tây Tạp lộ ra vẻ khinh thường, lắc đầu nói: "Ta không tin lời nói của ngươi, buổi tối khi khiêu vũ, ngươi nhìn chằm chằm ngực ta, ta nếu tin ngươi thì heo nái cũng biết leo cây, ngươi nếu muốn ngủ ta, có thể trực tiếp nói với ta, ta sẽ không mắng ngươi đâu, là nam nhân đều như vậy, nhưng, Kiệt Tây Tạp ta là nữ nhân giữ mình trong sạch, tuyệt đối sẽ không ngủvới ngươi, tuyệt đối sẽ không."
Lý Chấn sờ sờ mũi, ta nếu thật sự muốn ngủ với ngươi thì ngươi chạy được à.
"Nào, nào, uống rượu."
Thời điểm mấu chốt, Lý Chấn sử ra tuyệt chiêu, chỉ có một chiêu uống rượu này là lợi hại nhất.
Chuốc say Kiệt Tây Tạp mới tiện nói nhiều.
Kiệt Tây Tạp đã mơ mơ màng màng, lại uống thêm một ly, Lý Chấn thì ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu, uống rượu rất ít, chỉ uống một chút tượng trưng, sau đó lại rót đầy rượu cho Kiệt Tây Tạp, tiếp tục cười tủm tỉm khuyên: "Nào, hôm nay cao hứng, uống rượu, chúng ta uống thống khoái."
" Cụng ly vì cao hứng."
Kiệt Tây Tạp sau khi uống xong một chén rượu thì gục xuống bàn.
Nàng ta nhìn chằm chằm chén rượu, ánh mắt đã mơ hồ, nói: "Ta sau khi từ phía nam tới phía bắc, vốn chưa bao giờ cao hứng, mỗi ngày đều áp lực vô cùng; mỗi một ngày đều sống một cuộc sống không thể tự chủ, mỗi ngày đều gặp phải vô số xú nam nhân muốn ngủ với ta, vì sao cứ phải tiếp tục làm, thật sự không muốn nữa."
Nàng ta nhẹ nhàng lắc đầu, vẻ mặt chua sót, dần dần, gục xuống bàn gào khóc.
Tình huống này làm Lý Chấn nhíu mày.
Nữ nhân này tựa hồ không phải đơn giản như ngoài mặt, rốt cuộc là làm sao, khi Lý Chấn đang đăm chiêu thì Kiệt Tây Tạp lại đứng lên vung tay, không để ý tới hình tượng của bản thân, lớn tiếng nói: "Ta thực sự muốn mặc kệ, không quản gì nữa, chiến tranh phía nam và phía bắc, quan hệ gì tới một nữ nhân như ta. Vì sao cứ bắt ta tham dự."
Nàng ta thấp giọng thì thào, Lý Chấn sau khi nghe xong thì thân thể chấn động.
Hắn nhìn chằm chằm Kiệt Tây Tạp, trên mặt lộ ra vẻ kinh hãi.
Kiệt Tây Tạp nói nàng ta là từ phía nam đến, hiện tại còn nói chiến tranh nam bắc có liên quan gì tới nàng ta.
Suy đoán Như vậy, Lý Chấn trong lòng đã nắm chắc.
Kiệt Tây Tạp nhất định là người của chính phủ phía nam, mục đích tới phía bắc là muốn đánh vào bên trong kẻ địch thăm dò tin tức, nói trắng ra, Kiệt Tây Tạp là một nữ gián điệp thân bất do kỷ, Lý Chấn ngược lại có chút thông cảm cho Kiệt Tây Tạp, một nữ nhân đến phía bắc thăm do tin tức đích xác không dễ dàng gì, những lời của Kiệt Tây Tạp lúc trước chắc không phải lừa người ta.
Trong nhà Của nàng ta, hắn hẳn là nam nhân đầu tiên tới.
Chỉ là, Lý Chấn vẫn tò mò, nữ nhân này nếu là người do phía nam phái tới, làm sao lại sợ La Tư Sài Nhĩ Đức trả thù, thậm chí, Kiệt Tây Tạp không cần Lý Chấn đưa về, nàng ta hoàn toàn có thể về một mình.
Chẳng lẽ, Kiệt Tây Tạp thật sự thích hắn.
Lý Chấn liên tục lắc đầu, cảm thấy đây là điều không thể.
Kiệt Tây Tạp hai tay chống lên bàn, mắt mơ mơ màng màng, đã uống say khướt, khi nàng ta nhìn về phía Lý Chấn, ánh mắt mơ hồ, nhìn không rõ, nàng ta mặc kệ Lý Chấn, xoay người đi vào WC, Lý Chấn nghĩ nàng ta muốn đi tiểu, nhưng mãi không thấy nàng ta ra, hơn nữa trong WC đã truyền ra tiếng nước róc rách.
Tình huống này như là tiếng tắm rửa.
Lý Chấn ngẩng đầu nhìn, ánh mắt dừng ở vị trí WC.
WC trong nhà Kiệt Tây Tạp không phải là một phòng nhỏ tách biệt, mà là thiết kế một góc WC được che bằng kính, bởi vì chỗ ở của Kiệt Tây Tạp không có người ngoài đến, cho dù chỉ có kính che cũng không sao, nhưng hiện tại Lý Chấn vẫn còn ở trong phòng, mà Kiệt Tây Tạp lại coi như không có gì cởi quần áo, rất nhanh liền để lộ thân hình quyến rũ.
Lý Chấn tuy nhìn không rõ, nhưng hình dáng đại khái của nàng ta thì đã hiện ra.
Lý Chấn nuốt nước miếng, thầm nghĩ nữ nhân này thật sự là quá dễ dãi.
Người như hắn còn suýt nữa không nhịn được, nếu đổi lại là người khác, chỉ sợ trực tiếp sẽ từ người hóa thú xông vào, sau đó tiến hành động tác giao phối nguyên thủy nhất, Lý Chấn uống hết rượu trong chén, nghĩ thầm trong lòng, lúc này có phải nên đi hay không, nếu tiếp tục lưu lại, đến lúc đó Kiệt Tây Tạp tỉnh rượu, thực sự khó xử.
Huống hồ, Kiệt Tây Tạp vẫn đang tắm rửa, lại càng không tiện giải thích.
Lý Chấn suy nghĩ một chút, , đã có chủ ý, hắn từ trong phòng lấy ra một cây bút, tìm một tờ giấy, viết lại lời nhắn, đại ý là ta về đây, sau đó Lý Chấn xoay người đi ra cửa.
"A!"
Một tiếng thét kinh hãi từ trong WC truyền đến.
Lý Chấn sau khi nghe thấy thanh âm của Kiệt Tây Tạp thì lập tức dừng lại, xoay người chạy tới WC.
/1261
|