"Bởi vì Dung ma ma không thích ở chung với người khác cho nên Cốc hoàng hậu đã cho người xây một ngôi nhà nhỏ ở Mẫu Đơn Cung cho Dung ma ma nghỉ ngơi.”
Nói như vậy thì mục tiêu đã được xác định rồi.
Cho dù thế nào thì nội trong đêm nay cũng phải xông vào Mẫu Đơn Cung để phá hỏng vu thi thuật của Cốc hoàng hậu.
Quý Như Yên đã nhận được tin tức mình muốn, nàng cũng nhắc nhở Tĩnh phi vài câu là không nên gặp mặt thánh thượng Phù Ngạo Thiên trong khoảng thời gian này, cũng như phải bảo vệ bản thân thật tốt, tránh xa Cốc hoàng hậu.
Tuy rằng Tĩnh phi không biết tại sao nàng lại dặn dò như vậy, nhưng vì muốn làm chỗ dựa cho Nguyên Chiêu nên bà nhất định sẽ bảo vệ chính mình.
Sau khi Quý Như Yên từ Khải Tường cung đi ra thì nàng liền đưa mắt kiếc nhìn Mẫu Đơn Cung của Cốc hoàng hậu một cái, trong lòng cũng đã ra quyết định.
Vừa ra hoàng cung, nàng đã đi thẳng đến phủ Uy Vũ Đại tướng quân.
Uy Tương Đại tướng quân Ngọc Tiểu Long đang ở bên trong phủ nói chuyện cùng Ngọc lão gia.
Tuy rằng Ngọc Tiểu Long hồi kinh báo cáo nhiệm vụ, nhưng sau khi báo cáo, thánh thượng cũng không hề để hắn quay về trấn giữ Nam Cương nữa, thế nên hắn chỉ có thể ở lại Kinh thành, một bước cũng không dám rời khỏi.
Quý Như Yên đến khiến Ngọc Tiểu Long có hơi kinh ngạc, "Quận chúa đến tìm là có chuyện nhờ ta giúp đỡ một tay sao?
"Trong tay ngươi, có bao nhiêu người?"
Quý Như Yên vừa đến liền ập ngay một câu hỏi như thế.
Ngọc Tiểu Long mau chống trả lời, "Chỉ có năm trăm nhân mã."
Vốn là hồi kinh báo cáo nhiệm vụ nên hắn chỉ có thể mang bao nhiêu nhân mã đó vào thành mà thôi.
Quý Như Yên gật đầu, "Đêm nay giúp ta một chuyện, đem tử thi trong cung điện của Lục hoàng tử đốt đi với một cây đuốc. Nếu có người dám cản trở thì giết, cùng thiêu vào trong lửa.”
Trong giọng nói của nàng lộ ra tàn nhẫn.
Tuy rằng Ngọc Tiểu Long không biết tại sao nàng lại dặn dò như vậy nhưng hắn vẫn nghe theo.
Nàng lại dặn dò vài câu, thuận tiện để Ngọc Tiểu Long vào cung đem Uyển phi cùng Tĩnh phi đưa đi nơi khác, tránh để bọn họ gặp rắc rối vào đêm nay.
Đốt đi tử thi trong phủ của Lục hoàng tử là một mục tiêu rất tốt, nàng tin tưởng Cốc hoàng hậu sẽ phản kích lại. Nếu bà ta không phản kích thì danh tiếng của Cốc tộc xem như cũng đến hồi chấm dứt rồi.
Thế tử Phù Nhạc Thánh trở về thực hiện đại hôn là một chuyện, nhưng nếu bẩm tấu việc này lại là chuyện khác.
Tấu chương này do các tướng sĩ ở biên quan tấu trình lên, người bị kết tội chính là hộ quốc công Cốc Quân đã chết kia.
Hộ quốc công Cốc Quân đã chết được hơn một tháng, thời điểm chôn cất, thánh thượng cũng có mặt để ra lệnh cho bộ tộc Cốc thị niêm phong.
Bây giờ tấu chương này mở ra, Cốc hoàng hậu thật là đã mạo hiểm ở trước mặt thánh thượng.
Vừa rồi, thánh thượng phù Ngạo Thiên không có hạ lệnh đốt cháy tử thi, Quý Như Yên liền biết thánh thượng tuyệt sẽ nhân từ mà hạ xuống một cái chết không tử tế.
Làm sao mà Cốc hoàng hậu có thể trơ mắt nhìn vị trí hoàng đế đang đến cho người khác, làm sao có thể để cho Cốc thị bị hủy diệt trong tay mình.
...
Chính Dương điện
Đuổi đoàn người Quý Như Yên rời đi, thánh thượng phù Ngạo Thiên nhìn xem phía trước mặt Cốc hoàng hậu cùng Lục hoàng tử phù nguyên tấn.
Nặng nề thở dài một tiếng, "Hoàng hậu, ngươi nói đi, việc này nên xử trí như thế nào?"
"Nô tì không biết, tất cả vậy do thánh thượng làm chủ!"
Mặt Cốc hoàng hậu không cảm xúc, âm thanh phát ra cũng nhàn nhạt.
Thánh thượng phù Ngạo Thiên nhìn Cốc hoàng hậu một chút, sau đó lại chuyển hướng nhìn về Lục hoàng tử Phù Nguyên Tấn, "Bây giờ phủ đệ của ngươi đã xảy ra chuyện như vậy là đã đánh mất đi tâm của dân chúng, càng làm tổn hại đến mặt mũi hoàng thất. Văn võ bá quan đều đang dị nghị về ngươi, bọn họ muốn Cô vương phải xử phạt ngươi. Vừa rồi ngươi cũng có nói, chỉ cần không đốt những tử thi kia thì bất kì chuyện gì ngươi cũng đáp ứng."
"Đúng, Phụ Hoàng! Chỉ cần không đốt bảo bối của ta, cái gì ta cũng đáp ứng!"
Nói như vậy thì mục tiêu đã được xác định rồi.
Cho dù thế nào thì nội trong đêm nay cũng phải xông vào Mẫu Đơn Cung để phá hỏng vu thi thuật của Cốc hoàng hậu.
Quý Như Yên đã nhận được tin tức mình muốn, nàng cũng nhắc nhở Tĩnh phi vài câu là không nên gặp mặt thánh thượng Phù Ngạo Thiên trong khoảng thời gian này, cũng như phải bảo vệ bản thân thật tốt, tránh xa Cốc hoàng hậu.
Tuy rằng Tĩnh phi không biết tại sao nàng lại dặn dò như vậy, nhưng vì muốn làm chỗ dựa cho Nguyên Chiêu nên bà nhất định sẽ bảo vệ chính mình.
Sau khi Quý Như Yên từ Khải Tường cung đi ra thì nàng liền đưa mắt kiếc nhìn Mẫu Đơn Cung của Cốc hoàng hậu một cái, trong lòng cũng đã ra quyết định.
Vừa ra hoàng cung, nàng đã đi thẳng đến phủ Uy Vũ Đại tướng quân.
Uy Tương Đại tướng quân Ngọc Tiểu Long đang ở bên trong phủ nói chuyện cùng Ngọc lão gia.
Tuy rằng Ngọc Tiểu Long hồi kinh báo cáo nhiệm vụ, nhưng sau khi báo cáo, thánh thượng cũng không hề để hắn quay về trấn giữ Nam Cương nữa, thế nên hắn chỉ có thể ở lại Kinh thành, một bước cũng không dám rời khỏi.
Quý Như Yên đến khiến Ngọc Tiểu Long có hơi kinh ngạc, "Quận chúa đến tìm là có chuyện nhờ ta giúp đỡ một tay sao?
"Trong tay ngươi, có bao nhiêu người?"
Quý Như Yên vừa đến liền ập ngay một câu hỏi như thế.
Ngọc Tiểu Long mau chống trả lời, "Chỉ có năm trăm nhân mã."
Vốn là hồi kinh báo cáo nhiệm vụ nên hắn chỉ có thể mang bao nhiêu nhân mã đó vào thành mà thôi.
Quý Như Yên gật đầu, "Đêm nay giúp ta một chuyện, đem tử thi trong cung điện của Lục hoàng tử đốt đi với một cây đuốc. Nếu có người dám cản trở thì giết, cùng thiêu vào trong lửa.”
Trong giọng nói của nàng lộ ra tàn nhẫn.
Tuy rằng Ngọc Tiểu Long không biết tại sao nàng lại dặn dò như vậy nhưng hắn vẫn nghe theo.
Nàng lại dặn dò vài câu, thuận tiện để Ngọc Tiểu Long vào cung đem Uyển phi cùng Tĩnh phi đưa đi nơi khác, tránh để bọn họ gặp rắc rối vào đêm nay.
Đốt đi tử thi trong phủ của Lục hoàng tử là một mục tiêu rất tốt, nàng tin tưởng Cốc hoàng hậu sẽ phản kích lại. Nếu bà ta không phản kích thì danh tiếng của Cốc tộc xem như cũng đến hồi chấm dứt rồi.
Thế tử Phù Nhạc Thánh trở về thực hiện đại hôn là một chuyện, nhưng nếu bẩm tấu việc này lại là chuyện khác.
Tấu chương này do các tướng sĩ ở biên quan tấu trình lên, người bị kết tội chính là hộ quốc công Cốc Quân đã chết kia.
Hộ quốc công Cốc Quân đã chết được hơn một tháng, thời điểm chôn cất, thánh thượng cũng có mặt để ra lệnh cho bộ tộc Cốc thị niêm phong.
Bây giờ tấu chương này mở ra, Cốc hoàng hậu thật là đã mạo hiểm ở trước mặt thánh thượng.
Vừa rồi, thánh thượng phù Ngạo Thiên không có hạ lệnh đốt cháy tử thi, Quý Như Yên liền biết thánh thượng tuyệt sẽ nhân từ mà hạ xuống một cái chết không tử tế.
Làm sao mà Cốc hoàng hậu có thể trơ mắt nhìn vị trí hoàng đế đang đến cho người khác, làm sao có thể để cho Cốc thị bị hủy diệt trong tay mình.
...
Chính Dương điện
Đuổi đoàn người Quý Như Yên rời đi, thánh thượng phù Ngạo Thiên nhìn xem phía trước mặt Cốc hoàng hậu cùng Lục hoàng tử phù nguyên tấn.
Nặng nề thở dài một tiếng, "Hoàng hậu, ngươi nói đi, việc này nên xử trí như thế nào?"
"Nô tì không biết, tất cả vậy do thánh thượng làm chủ!"
Mặt Cốc hoàng hậu không cảm xúc, âm thanh phát ra cũng nhàn nhạt.
Thánh thượng phù Ngạo Thiên nhìn Cốc hoàng hậu một chút, sau đó lại chuyển hướng nhìn về Lục hoàng tử Phù Nguyên Tấn, "Bây giờ phủ đệ của ngươi đã xảy ra chuyện như vậy là đã đánh mất đi tâm của dân chúng, càng làm tổn hại đến mặt mũi hoàng thất. Văn võ bá quan đều đang dị nghị về ngươi, bọn họ muốn Cô vương phải xử phạt ngươi. Vừa rồi ngươi cũng có nói, chỉ cần không đốt những tử thi kia thì bất kì chuyện gì ngươi cũng đáp ứng."
"Đúng, Phụ Hoàng! Chỉ cần không đốt bảo bối của ta, cái gì ta cũng đáp ứng!"
/800
|