Edit: Mạn Nguyệt
Beta: Đông Vân Triều
"Người đâu! Kéo ra ngoài đánh ba mươi đại bản!"
Tam điện hạ Lạc Thiên Thụy không dám tin nhìn Hiên đế cùng mẫu hậu đang ngồi ở trên cao, hắn chỉ có thể là giấu bất mãn trong lòng, thuận theo nội quan ra ngoài đại điện chịu phạt.
Hướng Y Ninh đứng ở một bên nghe, nàng ta chỉ cảm thấy hoàng thất Thiên Độc quốc làm cho người khác phải run sợ.
Rõ ràng chính là hoàng tử, nhưng Hiên đế lại đối xử với hoàng tử quá mức nghiêm khắc.
Trấn Bắc Hầu Tuyết Bá bình tĩnh nhìn chuyện đang diễn ra trước mắt, ông ta cũng không nói thêm gì. Ngược lại là quay sang Hướng Y Ninh nói, "Hướng tiểu thư, cho bản hầu một chén rượu đi."
"Vâng, Tuyết Hầu gia."
Hướng Y Ninh không dám nhìn vở kịch lớn đang diễn trên đại điện nữa, nàng ta sợ sệt, sợ rằng nhìn rồi lại liên quan đến người vô tội như mình thì có kêu cứu cũng muộn rồi.
Vừa mới rót cho Trấn Bắc Hầu Tuyết Bá một chén rượu, bầu rượu trong tay cũng không kịp đặt lại trên bàn, Hiên đế liền đặt câu hỏi, "Cung nữ đi theo bên người Trấn Bắc Hầu, vừa rồi là theo chân quận chúa vào, bây giờ lại ngồi ở bên Trấn Bắc Hầu, xem ra thân phận của nàng ở Ti U quốc cũng không phải là thấp kém."
Thấy Hiên đế đặt câu hỏi, Trấn Bắc Hầu Tuyết Bá đứng lên, chắp tay trả lời, "Hiên đế anh minh, nàng chính là con vợ cả của Định quốc công ở Ti U Quốc, Đại tiểu thư Hướng Y Ninh. Nàng phụng mệnh đến Thiên Độc quốc để giúp quận chúa chuẩn bị hôn lễ, ngoài ra, còn có một việc cần nhờ Hiên đế làm chủ."
"Ồ? Chuyện gì?" Hiên đế cảm thấy hứng thú.
Trấn Bắc Hầu Tuyết Bá khẩn trương nói ra, "Xin mời Hiên đế xem một vật, Tuyết Bá mới dám nói rõ ràng."
"Trình lên."
Đã nhận được sự cho phép của Hiên đế, Trấn Bắc Hầu Tuyết Bá từ bên hông lấy ra một ngọc chương, sau đó đặt ở trong tay nội quan.
Bước chân nội quan như bay, chớp nhoáng đã trình đến trước mặt Hiên đế.
Đức phi ở một bên nhìn thấy, tâm trạng chìm xuống, cẩn thận mở miệng, "Đây không phải ngọc chương của Tích quốc sư sao? Tại sao lại ở trong tay Trấn Bắc Hầu?"
Có người đặt câu hỏi, Hiên đế cũng không hỏi lại, trái lại là đưa mắt nhìn Trấn Bắc Hầu Tuyết Bá.
Trấn Bắc Hầu Tuyết Bá khẽ mỉm cười, "Ngọc chương này không phải ở trong tay ta, mà là ở trong tay của Hướng tiểu thư. Nếu Tích quốc sư có ở đây, Hướng tiểu thư muốn cùng Tích quốc sư nói một vấn đề, không biết có được chăng?"
"Cao Hòa, mời Tích quốc sư tới đây!"
Hiên đế biết Tích Tiểu Mộng là thần tử hay xử lí công việc không theo một trình tự nào, nhưng ngọc chương là đồ vật trọng yếu, tất nhiên sẽ không lấy ra một cách bừa bãi được. Nếu đối phương yêu cầu muốn nói chuyện với Tích Tiểu Mộng, thì tất nhiên phải gọi người đến rồi, như vậy mới biết được đây là tình huống gì?
"Nô tài đi ngay."
Nội quan Cao Hòa kia lập tức chạy đi ra ngoài cửa đại điện.
Đi nửa khắc, cuối cùng Tích Tiểu Mộng cùng trèo lên được lên Long cấp, cả người hắn cũng đầm đìa mồ hôi.
Trèo lên Long cấp, chín trăm chín mươi chín cấp, trèo lên được trên này, quả thực không phải ai cũng làm được.
Nếu như lần sau Hiên đế lại có ý đồ xấu, đi làm khó dễ người thì hắn sẽ kháng nghị đến cùng.
Mã Đản!
Ai cũng không thể làm khó dễ được hắn, vậy nên hắn sẽ tự đi vào thôi. Bất quá, lúc ở ngoài đại điện, nhìn thấy người nào đó bị mấy nội quan vây quanh, cây trượng đang giơ lên đập xuống đùng đùng, Tích Tiểu Mộng lại cảm thấy việc bò lên Long cấp này xem như cũng đáng giá.
Ai bảo Tam điện hạ Lạc Thiên Thụy kia ở trước mặt Hiên đế lên mặt, hừ hừ!
Lên mặt đi, hậu quả của nó chính là bị Hiên đế lôi ra ngoài đánh.
Thấy Lạc Thiên Thụy bị đánh, nội tâm Tích Tiểu Mộng sung sướng vô cùng. Mới vừa đi vào đại điện, hắn đã nhìn thấy nội quan Cao Hòa được hiên đế Hiên đế tin tưởng nhất chạy ra, Cao Hòa vừa thấy được hắn, lập tức tiến lên đón, "Tích quốc sư, hoàng thượng cho mời!"
Tích Tiểu Mộng ngẩn ra, "Đã xảy ra chuyện gì?"
Beta: Đông Vân Triều
"Người đâu! Kéo ra ngoài đánh ba mươi đại bản!"
Tam điện hạ Lạc Thiên Thụy không dám tin nhìn Hiên đế cùng mẫu hậu đang ngồi ở trên cao, hắn chỉ có thể là giấu bất mãn trong lòng, thuận theo nội quan ra ngoài đại điện chịu phạt.
Hướng Y Ninh đứng ở một bên nghe, nàng ta chỉ cảm thấy hoàng thất Thiên Độc quốc làm cho người khác phải run sợ.
Rõ ràng chính là hoàng tử, nhưng Hiên đế lại đối xử với hoàng tử quá mức nghiêm khắc.
Trấn Bắc Hầu Tuyết Bá bình tĩnh nhìn chuyện đang diễn ra trước mắt, ông ta cũng không nói thêm gì. Ngược lại là quay sang Hướng Y Ninh nói, "Hướng tiểu thư, cho bản hầu một chén rượu đi."
"Vâng, Tuyết Hầu gia."
Hướng Y Ninh không dám nhìn vở kịch lớn đang diễn trên đại điện nữa, nàng ta sợ sệt, sợ rằng nhìn rồi lại liên quan đến người vô tội như mình thì có kêu cứu cũng muộn rồi.
Vừa mới rót cho Trấn Bắc Hầu Tuyết Bá một chén rượu, bầu rượu trong tay cũng không kịp đặt lại trên bàn, Hiên đế liền đặt câu hỏi, "Cung nữ đi theo bên người Trấn Bắc Hầu, vừa rồi là theo chân quận chúa vào, bây giờ lại ngồi ở bên Trấn Bắc Hầu, xem ra thân phận của nàng ở Ti U quốc cũng không phải là thấp kém."
Thấy Hiên đế đặt câu hỏi, Trấn Bắc Hầu Tuyết Bá đứng lên, chắp tay trả lời, "Hiên đế anh minh, nàng chính là con vợ cả của Định quốc công ở Ti U Quốc, Đại tiểu thư Hướng Y Ninh. Nàng phụng mệnh đến Thiên Độc quốc để giúp quận chúa chuẩn bị hôn lễ, ngoài ra, còn có một việc cần nhờ Hiên đế làm chủ."
"Ồ? Chuyện gì?" Hiên đế cảm thấy hứng thú.
Trấn Bắc Hầu Tuyết Bá khẩn trương nói ra, "Xin mời Hiên đế xem một vật, Tuyết Bá mới dám nói rõ ràng."
"Trình lên."
Đã nhận được sự cho phép của Hiên đế, Trấn Bắc Hầu Tuyết Bá từ bên hông lấy ra một ngọc chương, sau đó đặt ở trong tay nội quan.
Bước chân nội quan như bay, chớp nhoáng đã trình đến trước mặt Hiên đế.
Đức phi ở một bên nhìn thấy, tâm trạng chìm xuống, cẩn thận mở miệng, "Đây không phải ngọc chương của Tích quốc sư sao? Tại sao lại ở trong tay Trấn Bắc Hầu?"
Có người đặt câu hỏi, Hiên đế cũng không hỏi lại, trái lại là đưa mắt nhìn Trấn Bắc Hầu Tuyết Bá.
Trấn Bắc Hầu Tuyết Bá khẽ mỉm cười, "Ngọc chương này không phải ở trong tay ta, mà là ở trong tay của Hướng tiểu thư. Nếu Tích quốc sư có ở đây, Hướng tiểu thư muốn cùng Tích quốc sư nói một vấn đề, không biết có được chăng?"
"Cao Hòa, mời Tích quốc sư tới đây!"
Hiên đế biết Tích Tiểu Mộng là thần tử hay xử lí công việc không theo một trình tự nào, nhưng ngọc chương là đồ vật trọng yếu, tất nhiên sẽ không lấy ra một cách bừa bãi được. Nếu đối phương yêu cầu muốn nói chuyện với Tích Tiểu Mộng, thì tất nhiên phải gọi người đến rồi, như vậy mới biết được đây là tình huống gì?
"Nô tài đi ngay."
Nội quan Cao Hòa kia lập tức chạy đi ra ngoài cửa đại điện.
Đi nửa khắc, cuối cùng Tích Tiểu Mộng cùng trèo lên được lên Long cấp, cả người hắn cũng đầm đìa mồ hôi.
Trèo lên Long cấp, chín trăm chín mươi chín cấp, trèo lên được trên này, quả thực không phải ai cũng làm được.
Nếu như lần sau Hiên đế lại có ý đồ xấu, đi làm khó dễ người thì hắn sẽ kháng nghị đến cùng.
Mã Đản!
Ai cũng không thể làm khó dễ được hắn, vậy nên hắn sẽ tự đi vào thôi. Bất quá, lúc ở ngoài đại điện, nhìn thấy người nào đó bị mấy nội quan vây quanh, cây trượng đang giơ lên đập xuống đùng đùng, Tích Tiểu Mộng lại cảm thấy việc bò lên Long cấp này xem như cũng đáng giá.
Ai bảo Tam điện hạ Lạc Thiên Thụy kia ở trước mặt Hiên đế lên mặt, hừ hừ!
Lên mặt đi, hậu quả của nó chính là bị Hiên đế lôi ra ngoài đánh.
Thấy Lạc Thiên Thụy bị đánh, nội tâm Tích Tiểu Mộng sung sướng vô cùng. Mới vừa đi vào đại điện, hắn đã nhìn thấy nội quan Cao Hòa được hiên đế Hiên đế tin tưởng nhất chạy ra, Cao Hòa vừa thấy được hắn, lập tức tiến lên đón, "Tích quốc sư, hoàng thượng cho mời!"
Tích Tiểu Mộng ngẩn ra, "Đã xảy ra chuyện gì?"
/800
|