Thành Độc Hiết.
Lạc Thuấn Thần cùng Quý Như Yên trở về thành Độc Hiết trời đã tối.
Giang Thành Tứ nói nghỉ lại khách sạn, không cùng Quý Như Yên về phủ tướng quân.
Trấn quốc tướng quân Hứa Tử Minh đã sớm nhận được tin, lúc này thấy cháu ngoại cùng cháu dâu về tự nhiên rất vui mừng.
Quý Như Yên thấy Giang Thành Tứ đề nghị như vậy, cũng không có cách nào để tùy ý hắn rời đi.
Mình còn lại ở thành Độc Hiết vài ba ngày huống hồ thân phận của Giang Thành Tứ không thích hợp để người ngoài phát hiện.
Nên Quý Như Yên cũng không nài nỉ Giang Thành Tứ tới phủ tướng quân.
Về phủ, Hứa Tử Minh cùng Thiên Nguyệt bà bà rất vui mừng chào đón hai người.
Quý Như Yên thuận đường trở lại thăm muội muội Phượng Như Tuyết cùng sư huynh Sở Lam Thiên.
Phượng Như Tuyết trưởng thành như khuê nữ, khí chất đoan trang trầm ổn.
Nàng thấy Quý Như Yên sẽ không tùy tiện bổ nhào vào lòng như trước kia, chỉ đứng ở bên cạnh mỉm cười: “Tỷ tỷ.”
Quý Như Yên liếc nàng: “Tuyết Nhi không thích tỷ tỷ sao?”
Nàng thử dò xét, giả vờ tức giận bỏ đi.
“Sao có thể?”
Phượng Như Tuyết vội vàng nhào tới ôm nàng, thanh minh: “Tuyết Nhi thích tỷ tỷ nhất, tỷ tỷ đừng hiểu lầm, mấy ngày nay Tuyết Nhi theo Tập ma ma học lễ nghi.”
Lúc này Quý Như Yên mới chợt hiểu, khó trách nàng cảm thấy Tuyết Nhi thay đổi nhiều như vậy.
Hứa Tử Minh thấy Như Yên có chút không vui, liền vội vàng giải thích: “Thật ra, trước đó vài ngày Tập ma ma ở trong cung tới tuổi xuất cung lại một thân một mình, ta thấy bà ta đáng thương, nên để bà ta vào trong phủ hầu hạ Thiên Nguyêt, kết quả Tuyết nha đầu thấy bà có khí chất bất phàm, muốn theo học tập lễ nghi.”
Quý Như Yên trừng mắt nhìn: “Ông ngoại đừng vội, Tập ma ma có thể dạy Tuyết Nhi lễ nghi là chuyện tốt.
Lạc Thuấn Thần cũng gật đầu.
Hai vợ chồng ở chung lâu ngày, cũng có chút hiểu tâm ý đối phương.
Quý Như Yên lo lắng Tập ma ma là tai mắt ở trong cung, muốn để hắn điều tra thêm một chút, để nàng yêu tâm rời khỏi thành Độc Hạt.
Có điều, trước kia hắn cũng nghe nói tới Tập ma ma.
Sở dĩ ông ngoại đồng ý để Tập ma ma vào phủ là vì trước khi mẫu phi vào cung, lễ nghi là do bà ta dạy.
Vì vật ông ngoại không đề phòng Tập ma ma cũng là chuyện bình thường.
Người nhà gặp sum họp ăn bữa tối, sau đó hai vợ chồng về phòng nghỉ.
Quý Như Yên tắm rửa xong, vốn định lên giường đắp chăn đi ngủ, ngoài cửa lại truyền tới thanh âm: “Tiểu thư, lão phu nhân mời ngài tới.”
Trong phủ tướng quân, lão tướng quân chính là Hứa Tử Minh, lão phu nhân tự nhiên là Thiên Nguyệt bà bà.
Quý Như Yên nghe vậy vội vàng thay quần áo, tùy ý vấn một kiểu tóc, đi tới viện của Thiên Nguyệt bà bà.
Thiên Nguyệt đã thành thói quen, chuyện gì cũng muốn tự mình làm, dù lão tướng quân đón Tập ma ma vào phủ hầu hạ, bà vẫn luôn cự tuyệt.
Ngược lại Tuyết Nhi cùng bà ta đi lại thật gần.
Lạc Thuấn Thần cùng Quý Như Yên trở về thành Độc Hiết trời đã tối.
Giang Thành Tứ nói nghỉ lại khách sạn, không cùng Quý Như Yên về phủ tướng quân.
Trấn quốc tướng quân Hứa Tử Minh đã sớm nhận được tin, lúc này thấy cháu ngoại cùng cháu dâu về tự nhiên rất vui mừng.
Quý Như Yên thấy Giang Thành Tứ đề nghị như vậy, cũng không có cách nào để tùy ý hắn rời đi.
Mình còn lại ở thành Độc Hiết vài ba ngày huống hồ thân phận của Giang Thành Tứ không thích hợp để người ngoài phát hiện.
Nên Quý Như Yên cũng không nài nỉ Giang Thành Tứ tới phủ tướng quân.
Về phủ, Hứa Tử Minh cùng Thiên Nguyệt bà bà rất vui mừng chào đón hai người.
Quý Như Yên thuận đường trở lại thăm muội muội Phượng Như Tuyết cùng sư huynh Sở Lam Thiên.
Phượng Như Tuyết trưởng thành như khuê nữ, khí chất đoan trang trầm ổn.
Nàng thấy Quý Như Yên sẽ không tùy tiện bổ nhào vào lòng như trước kia, chỉ đứng ở bên cạnh mỉm cười: “Tỷ tỷ.”
Quý Như Yên liếc nàng: “Tuyết Nhi không thích tỷ tỷ sao?”
Nàng thử dò xét, giả vờ tức giận bỏ đi.
“Sao có thể?”
Phượng Như Tuyết vội vàng nhào tới ôm nàng, thanh minh: “Tuyết Nhi thích tỷ tỷ nhất, tỷ tỷ đừng hiểu lầm, mấy ngày nay Tuyết Nhi theo Tập ma ma học lễ nghi.”
Lúc này Quý Như Yên mới chợt hiểu, khó trách nàng cảm thấy Tuyết Nhi thay đổi nhiều như vậy.
Hứa Tử Minh thấy Như Yên có chút không vui, liền vội vàng giải thích: “Thật ra, trước đó vài ngày Tập ma ma ở trong cung tới tuổi xuất cung lại một thân một mình, ta thấy bà ta đáng thương, nên để bà ta vào trong phủ hầu hạ Thiên Nguyêt, kết quả Tuyết nha đầu thấy bà có khí chất bất phàm, muốn theo học tập lễ nghi.”
Quý Như Yên trừng mắt nhìn: “Ông ngoại đừng vội, Tập ma ma có thể dạy Tuyết Nhi lễ nghi là chuyện tốt.
Lạc Thuấn Thần cũng gật đầu.
Hai vợ chồng ở chung lâu ngày, cũng có chút hiểu tâm ý đối phương.
Quý Như Yên lo lắng Tập ma ma là tai mắt ở trong cung, muốn để hắn điều tra thêm một chút, để nàng yêu tâm rời khỏi thành Độc Hạt.
Có điều, trước kia hắn cũng nghe nói tới Tập ma ma.
Sở dĩ ông ngoại đồng ý để Tập ma ma vào phủ là vì trước khi mẫu phi vào cung, lễ nghi là do bà ta dạy.
Vì vật ông ngoại không đề phòng Tập ma ma cũng là chuyện bình thường.
Người nhà gặp sum họp ăn bữa tối, sau đó hai vợ chồng về phòng nghỉ.
Quý Như Yên tắm rửa xong, vốn định lên giường đắp chăn đi ngủ, ngoài cửa lại truyền tới thanh âm: “Tiểu thư, lão phu nhân mời ngài tới.”
Trong phủ tướng quân, lão tướng quân chính là Hứa Tử Minh, lão phu nhân tự nhiên là Thiên Nguyệt bà bà.
Quý Như Yên nghe vậy vội vàng thay quần áo, tùy ý vấn một kiểu tóc, đi tới viện của Thiên Nguyệt bà bà.
Thiên Nguyệt đã thành thói quen, chuyện gì cũng muốn tự mình làm, dù lão tướng quân đón Tập ma ma vào phủ hầu hạ, bà vẫn luôn cự tuyệt.
Ngược lại Tuyết Nhi cùng bà ta đi lại thật gần.
/800
|