Edit + Beta: Đông Vân Triều.
Ngoài động.
Lạc Thuấn Thần cùng tham ăn đang xử lý ba trăm cân dê heo.
Mấy thứ này quá phiền phức, sở dĩ Lạc Thuấn Thần cũng liền lười động, trực tiếp ở tại chỗ chỉ tay năm ngón điều khiển tham ăn nướng.
Được Quý Như Yên dạy qua, hắn đã từng thấy cách nàng làm thịt quay.
Vì vậy, cũng liền làm theo.
Đang làm giá, Quý Như Yên gọi hắn một tiếng, Cơm chín rồi, chàng nhớ nướng kĩ thịt dê heo đấy nhé.
Không vội, ta đang nhóm lửa, ăn sau cũng được.
Lạc Thuấn Thần mau chóng nhóm lửa, bắc thịt dê hoa lên, bắt đầu quay.
Không cẩn thận, trực tiếp khiến da dê heo cháy đen thui.
Tham ăn không hiểu cách nướng, cư nhiên ở bên giơ chân.
Xèo xèo!
Ngươi rốt cuộc có biết làm hay không vậy?
Chớ lãng phí thịt dê heo a!
Lạc Thuấn Thần liếc mắt tiểu tử kia, Ở đó lắm chuyện, ngươi ra đây làm thử.
Rầm rì!
Bớt đi!
Đừng nghĩ sẽ bắt được ta làm việc!
Tiểu tử kia hai móng chống hông, đôi mắt ngọc bích trừng Lạc Thuấn Thần, miễn bàn có bao nhiêu ngạo khí.
Một người một thú, hồi lâu mới đi vào trong sơn động.
Trong sơn động, Quý Như Yên chưa ăn.
Hẳn Tư Đồ Mộng Nguyệt đã đói bụng nhiều ngày, cư nhiên ăn rất nhanh.
Ăn xong một chén lại một chén khác, một chén đầy giờ chỉ còn một phần ba.
Quý Như Yên thấy bộ dáng của nàng, tựa hồ còn chưa ăn no, Ngươi có muốn nữa không?
Tư Đồ Mộng Nguyệt lúng túng, Có thể chứ?
Ừ, cứ tự nhiên.
Quý Như Yên không có ý kiến.
Ngoài động.
Lạc Thuấn Thần cùng tham ăn đang xử lý ba trăm cân dê heo.
Mấy thứ này quá phiền phức, sở dĩ Lạc Thuấn Thần cũng liền lười động, trực tiếp ở tại chỗ chỉ tay năm ngón điều khiển tham ăn nướng.
Được Quý Như Yên dạy qua, hắn đã từng thấy cách nàng làm thịt quay.
Vì vậy, cũng liền làm theo.
Đang làm giá, Quý Như Yên gọi hắn một tiếng, Cơm chín rồi, chàng nhớ nướng kĩ thịt dê heo đấy nhé.
Không vội, ta đang nhóm lửa, ăn sau cũng được.
Lạc Thuấn Thần mau chóng nhóm lửa, bắc thịt dê hoa lên, bắt đầu quay.
Không cẩn thận, trực tiếp khiến da dê heo cháy đen thui.
Tham ăn không hiểu cách nướng, cư nhiên ở bên giơ chân.
Xèo xèo!
Ngươi rốt cuộc có biết làm hay không vậy?
Chớ lãng phí thịt dê heo a!
Lạc Thuấn Thần liếc mắt tiểu tử kia, Ở đó lắm chuyện, ngươi ra đây làm thử.
Rầm rì!
Bớt đi!
Đừng nghĩ sẽ bắt được ta làm việc!
Tiểu tử kia hai móng chống hông, đôi mắt ngọc bích trừng Lạc Thuấn Thần, miễn bàn có bao nhiêu ngạo khí.
Một người một thú, hồi lâu mới đi vào trong sơn động.
Trong sơn động, Quý Như Yên chưa ăn.
Hẳn Tư Đồ Mộng Nguyệt đã đói bụng nhiều ngày, cư nhiên ăn rất nhanh.
Ăn xong một chén lại một chén khác, một chén đầy giờ chỉ còn một phần ba.
Quý Như Yên thấy bộ dáng của nàng, tựa hồ còn chưa ăn no, Ngươi có muốn nữa không?
Tư Đồ Mộng Nguyệt lúng túng, Có thể chứ?
Ừ, cứ tự nhiên.
Quý Như Yên không có ý kiến.
/800
|