- Tam Nhãn Thú khi sinh ra sẽ phải nhận hai lễ tiết của cha mẹ. Một là lễ tẩy trần do chính mẫu thân tiến hành sau khi ấu thú vừa mới rời cơ thể mẹ. Hai là lễ rửa tội lẽ ra lúc này nên do thú bố thực hiện. Chỉ sau khi được thụ hai lễ này, ấu thú mới trở thành tiểu Tam Nhãn Thú thực thụ. Con mắt thứ ba của chúng cũng mới có thể dùng để điều chế tam nhãn linh đan vô cùng quý giá giúp luyện lên ngũ tầng.
Lão nhân đó như nhớ ra điều gì, thản nhiên giải thích với Trương Dương. Nhưng cùng lúc là ánh mắt hung dữ và tiếng gầm gừ giận dữ của Tam Nhãn Thú lông vàng.
Tam Nhãn Thú lông vàng đã thuận lợi sinh ra hai tiểu Tam Nhãn Thú đang không ngừng hồi phục sức khỏe. Cứ cho là lão nhân kia có sức mạnh khôn lường không gì sánh được, nhưng nếu ông ta dám uy hiếp tới con của nó, nó cũng không sợ hãi mà quyết chiến một trận.
- Ha ha.
Lão nhân đó cười vang phẩy tay nói với Trương Dương:
- Xem ra gia đình linh thú kia chỉ vui vẻ ôn hòa với ngươi thôi. Còn chẳng có cảm tình gì với lão già này rồi. Ngươi xem, ta nói vui thôi cũng không được nữa!
Trương Dương không nói gì, hắn tuyệt không bao giờ có thể lấy con mắt thứ ba của hai tiểu Tam Nhãn Thú này đem đi luyện tam nhãn đan. Cho nên hắn không có gì để nói với lão cao thủ ngũ tầng làm gì cũng không có quy tắc ấy.
- Tiểu tử, ngươi có bằng lòng trao đổi với ta một lần nữa?
Ngay sau đó, Tam Nhãn Thú lông vàng vừa làm xong lễ rửa tội cho hai tiểu Tam Nhãn Thú đột nhiên quay sang Trương Dương, một luồng năng lượng phóng ra từ con mắt thứ ba của nó.
Trương Dương và lão nhân kia đã đều là ngũ tầng cao thủ, nên không cần nhận năng lượng của nó cũng có thể hiểu được ý tứ truyền đạt bên trong nguồn năng lượng.
- Cái gì?
Trương Dương hơi dừng lại, lúc này không giống như tình hình nguy hiểm dưới lòng đất. Hai lần giao dịch trước âu cũng là hạ sách do rơi vào đường cùng, còn hiện tại Tam Nhãn Thú lông vàng lại lần nữa đề nghị trao đổi, Trương Dương thật không hiểu nó muốn trao đổi điều gì.
Bản thân Tam Nhãn Thú là linh thú mạnh nhất. Đặc biệt là bây giờ con Tam Nhãn Thú lông vàng này đã tiến lên đại viên mãn, trở thành một linh thú đại viên mãn. Chỉ cần tìm một nơi dồi dào linh khí, phong tình hợp ý, chuyên tâm tu luyện thì có lẽ không quá trăm năm Trung Quốc sẽ lại sinh ra một linh thú ngũ tầng.
Trong lòng Trương Dương đã hiểu rõ. Nếu quả thực Tam Nhãn Thú muốn mượn dãy Côn Lôn Sơn làm nơi tu luyện thì bọn họ sẽ lập tức đồng ý.
Tình hình ở Long gia lúc này rất tế nhị. Mặc dù bản thân cũng ở đó, y thánh Trương Gia cũng ở đó nhưng dẫu sao cũng phải nguồn cội của mình, tu vi của Long Hạo Thiên đã bị hạ xuống, không đủ sức tiếp tục đảm nhiệm ngôi vị tộc trưởng Long gia, đoán chừng tiếp theo Long Phong sẽ hoàn toàn tiếp nhận vị trí này, tiếp quản Long gia. Nếu như Côn Lôn Sơn có thể có một Tam Nhãn Thú đại viên mãn trấn thủ, thì sau này bản thân đi tìm Kim Quang Mãng thập nhị quan cũng không lo xảy ra bất trắc. Long gia và Trương gia cũng không vì vậy mà suy sụp.
Nghĩ đến đây ánh mắt Trương Dương rời về hướng Tây Nam, nơi có Kim Quan Mãng thập nhị quan từ đầu tới cuối đang chờ hắn như hổ đói rình mồi. Thêm vào đó là đám người Hoa Phi Thiên lúc dưới lòng đất có ý đồ giết hắn. Thù mới hận cũ, bất luận thế nào hắn cũng phải lên Trường Bạch Sơn một chuyến.
- Ta có thể nhờ ngươi giúp ta chăm sóc các con của ta, đổi lại ta chấp nhận để con ta trở thành linh thú bảo vệ cho y thánh Trương Gia cũng như môn phái Y thánh võ tông các người.
Lời Tam Nhãn Thú lông vàng nói ra khiến người ta kinh ngạc, ngay cả bản thân Trương Dương cũng không ngờ tới. Linh thú có niềm kiêu hãnh rất lớn, đặc biệt còn là một Tam Nhãn Thú đại viên mãn. Bất luận nói thế nào, cái chết của phu quân nó từ đầu nó cũng có liên quan tới mình. Ngay từ khi bắt đầu Trương Dương không trông đợi có thể thu phục được mấy mẹ con Tam Nhãn Thú này, nhưng bây giờ…
- Trong Tam Nhãn Thú chúng ta, tiểu Tam Nhãn Thú chỉ cần trải qua lễ rửa tội là đã có thể thoát ly cha mẹ sống độc lập. Con ta cũng có quyền lựa chọn. Chúng đã sớm thừa nhận sự tồn tại của ngươi, ở lại bên ngươi cũng không làm nhục thân phận của chúng.
Tam Nhãn Thú màu vàng nhìn về phía tam đại linh thú Vô Ảnh, Tia Chớp, Truy Phong, không giống như đang nói đùa. Trong mắt nó đã không còn niềm vui, chỉ còn sót lại đau thương và thù hận.
Trương Dương nghe xong lời Tam Nhãn Thú lông vàng, trong lòng có chút sáng tỏ. Con mẫu thú này xem ra là muốn giao con của nó cho Trương Dương chăm sóc, sau đó sẽ yên tâm mà đi tìm bọn người Lý Kiếm Nhất, Chu Cổ báo thù cho chồng nó. Nó thậm chí không thể ở lại Côn Lôn.
Nhìn hai tiểu Tam Nhãn Thú, trong lòng Trương Dương cân nhắc hồi lâu. Chủ ý của hắn là muốn khuyên Tam Nhãn Thú này từ bỏ ý định trả thù, nhưng thời điểm hắn đối diện với nó thì hắn đã rõ.
Từ ba con mắt của nó đều phát ra một ánh nhìn chết chóc. Có thể nói nếu không phải vì kiên cường sinh hạ hai tiểu Tam Nhãn Thú, thì nó đã sớm tự sát tuẫn tang cùng phu quân rồi.
Mà hiện giờ hai tiểu Tam Nhãn Thú cũng đã ra đời, nên mang đến cho chúng một tia hy vọng tiếp tục sống. Thù của chồng nó không thể không báo.
Chu Cổ, Đế Vạn Phương, Lý Kiếm Nhất, Hoa Phi Thiên, chính là những kẻ ngay từ đầu đã nhìn chúng với ánh mắt thèm khát, cũng không hề che dấu sát ý trần trụi. Bọn người đó chính là mục tiêu báo thù của nó lúc này.
Sau khi hiểu rõ, Trương Dương gật đầu xem như đã đồng ý.
- Rống…
Gầm nhẹ một tiếng, Tam Nhãn Thú màu vàng cúi thấp đầu, dùng đầu lưỡi lần nữa khẽ vuốt ve hai tiểu Tam Nhãn Thú. Hai tiểu Tam Nhãn Thú hình như cũng hiểu được ý của mẫu thân, lưu luyến rời khỏi bên cạnh mẫu thân, xoay người tiến về phía Trương Dương.
Vừa bước đi, hai tiểu Tam Nhãn Thú vừa không ngừng ngoái lại nhìn, lưu luyến mẹ. Tam Nhãn Thú lông vàng tuy cũng không nỡ, nhưng vẫn dằn lòng, không nhìn hai tiểu ấu thú nữa.
Ầm !
Đúng lúc đó, Tam Nhãn Thú lông vàng đột nhiên nhảy dựng lên, giống như một đạo kim quang phá tan chân trời, trong nháy mắt đã bay lên không trung, rời khỏi bình nguyên Long gia, thẳng hướng Tây Nam mà đi.
Núi Côn Lôn Tây Bắc Trung Quốc, phía Tây Nam nơi này chính là đất của Nam Cương Ma Đạo. Xem ra, mục tiêu trả thù đầu tiên mà con tam nhãn thú lông vàng lựa chọn chính là hai đại môn phái Ma Môn Nam Cương và Chu gia. Nam Cương ngày sau xem ra khó mà tránh khỏi một phen huyết vũ tinh phong.
Đế Vạn Phương sống chết thế nào còn chưa rõ, chỉ dựa vào một mình Chu Cổ cơ bản không thể chống lại con đại viên mãn Tam Nhãn Thú lông vàng. Chỉ biết là những ngày tháng sau này của Ma Môn ở Nam Cương sẽ ngày càng khó khăn.
Tất nhiên đó cũng là kết cục bọn họ tự tìm. Cứ coi như không có chuyện báo thù của Tam Nhãn Thú đại viên mãn thì tương lai Nam Cương cũng khó thoát khỏi sự trả đũa của y thánh Trương Gia, vẫn cứ là những ngày tháng khó khăn.
Sau khi Tam Nhãn Thú màu vàng đi khỏi, hai tiểu Tam Nhãn Thú hết ngẩng lên kêu ô ô vài tiếng lại gục xuống, rồi xoay người, sáu con mắt nhất tề nhìn về phía Trương Dương.
Vô Ảnh và Tia Chớp trừng to mắt nhìn hai tiểu Tam Nhãn Thú, chúng biết hai tiểu Tam Nhãn Thú này sau này sẽ là bạn của chúng, nhảy lên mừng rỡ.
Hai tiểu Tam Nhãn Thú tuy vừa mới chào đời nhưng kích thước phải to gần bằng hai lần Tia Chớp. Đột nhiên nhìn thấy Vô Ảnh và Tia Chớp xuất hiện trước mặt, hai tiểu Tam Nhãn Thú giật mình lùi lại một bước, hồi lâu sau mới trấn tĩnh lại, bước lên vài bước, đưa lưỡi liếm liếm Vô Ảnh và Tia Chớp.
Truy Phong cúi đầu nhìn mấy tên tiểu thú, kêu lên một tiếng xi xi, có vẻ như vô cùng thích thú.
- Tiểu tử, chúc mừng ngươi. Hai Tam Nhãn ấu Thú lúc này tuy còn non nớt, nhưng trong cơ thể cũng chứa đựng phần lớn sức mạnh của bàn đào tiên đan. Chỉ cần chúng lớn thêm một chút thì sẽ xuất hiện sức mạnh vô cùng nổi bật.
Lão nhân gật gật đầu nhìn Trương Dương, vươn vai nói tiếp:
- Mau đem một viên bàn đào tiên đan đến cho tên tiểu tử Trương gia của các người. Lão già như ta cũng không cần phải lưu lại Côn Lôn nữa rồi.
Nói xong lão nhân liền rời khỏi, đến đi như gió.
Xoẹt xẹt!
Trương Dương còn chưa kịp nói lời từ biệt lão nhân, đột nhiên quay lại đã thấy Vô Ảnh và Tia Chớp cả người giống như vừa bị điện giật, bộ lông dựng đứng, từ đám lông trên đỉnh đầu còn có một cột khói đen bay lên, đem theo cả mù khét.
Hai tiểu Tam Nhãn Thú có vẻ như vừa làm sai điều gì, lùi về phía sau vài bước, rúc vào một chỗ khẽ kêu lên không yên, vừa lo lắng nhìn Tia Chớp và Vô Ảnh vừa nhìn về phía Trương Dương.
Thì ra hai tiểu Tam Nhãn Thú vì hấp thụ được toàn bộ năng lượng của bàn đào tiên đan, năng lượng lôi điện trong bàn đào tiên đan lại có thể biến thành kỹ năng thiên phú của chúng. Nguyên nhân của sự việc vừa rồi là do hai tiểu linh thú kia không khống chế được năng lượng lôi điện mới làm cho Vô Ảnh và Tia Chớp trở nên như vậy. Cũng may là Vô Ảnh và Tia Chớp sớm là linh thú tứ tầng nên ngoài bộ dạng thảm hại ra thì không hề hấn gì.
- Chít chit chit chít!
- Chi chi chi!
Vô Ảnh và Tia Chớp cũng biết vì hai tiểu Tam Nhãn Thú vẫn chưa điều khiển được sức mạnh nên mới dẫn đến sự cố vừa rồi, nên không hề trách giận. Thực ra Truy Phong nhìn thấy tình cảnh đó còn cười không ngớt.
- Thật đúng là hai tiểu tử bướng bỉnh!
Trương Dương cũng bị chúng làm cho cười lớn, cười xong hắn trầm tư nhìn hai tiểu linh thú hồi lâu, nhẹ giọng nói:
- Hai tiểu tử các ngươi đã nắm giữ sức mạnh lôi điện to lớn như vậy, lại còn là huynh đệ, thế này đi, gọi các ngươi là Đại Lôi Tiểu Lôi đi. Các ngươi thấy có được không?
Hai tiểu Tam Nhãn Thú nhìn nhau gật đầu bằng lòng. Chúng rất thích hai cái tên Đại Lôi, Tiểu Lôi này.
- Tốt, vậy giờ ta đưa các ngươi về nhà.
Trương Dương đưa cánh tay về phía hai tiểu tam nhãn thú, hắn chuẩn bị đưa hai tiểu thú đáng yêu này về nhà cho Mễ Tuyết xem. Mấy người ông cụ Trương Bình Lỗ và Thích Minh đại sư cũng nóng lòng muốn biết chân tướng sự việc xảy ra ở đây từ lâu rồi.
Trên đường trở về, Trương Dương bất chợt nhớ ra đã lâu không nghe thấy giọng nữ cứng nhắc của hệ thống thánh thủ. Vừa hay hôm nay thu nhận được hai tiểu Tam Nhãn Thú, hắn liền gọi hệ thống thánh thủ ra, tiến vào trong hệ thống hư ảo trong tấm hình.
Sau khi Trương Dương đi vào hệ thống trong bức hình, hắn mới đột nhiên giật mình, màn ảnh quen thuộc ban đầu của hệ thống đã hoàn toàn thay đổi.
Lúc này màn ảnh hệ thống dường như đã hoàn toàn biến thành màu xám trắng, không chút động tĩnh, bất luận Trương Dương có làm thế nào cũng không thể kích hoạt như trước.
Toàn bộ hệ thống dường như hoàn toàn tê liệt, giống như rơi vào hôn mê.
- Đã xảy ra chuyện gì vậy ?
Trương Dương hơi sửng sốt, nói gần như thốt ra. Đến bây giờ hắn vẫn chưa ý thức được hắn có thể bình an vượt qua luồng lôi kiếp thứ chín hoàn toàn là do hệ thống thánh thủ tự động khởi động hệ thống phòng ngự. Hơn nữa còn vượt quá năng lượng bản thân có thể chịu đựng nên mới khiến hệ thống tạm thời khựng lại.
Lão nhân đó như nhớ ra điều gì, thản nhiên giải thích với Trương Dương. Nhưng cùng lúc là ánh mắt hung dữ và tiếng gầm gừ giận dữ của Tam Nhãn Thú lông vàng.
Tam Nhãn Thú lông vàng đã thuận lợi sinh ra hai tiểu Tam Nhãn Thú đang không ngừng hồi phục sức khỏe. Cứ cho là lão nhân kia có sức mạnh khôn lường không gì sánh được, nhưng nếu ông ta dám uy hiếp tới con của nó, nó cũng không sợ hãi mà quyết chiến một trận.
- Ha ha.
Lão nhân đó cười vang phẩy tay nói với Trương Dương:
- Xem ra gia đình linh thú kia chỉ vui vẻ ôn hòa với ngươi thôi. Còn chẳng có cảm tình gì với lão già này rồi. Ngươi xem, ta nói vui thôi cũng không được nữa!
Trương Dương không nói gì, hắn tuyệt không bao giờ có thể lấy con mắt thứ ba của hai tiểu Tam Nhãn Thú này đem đi luyện tam nhãn đan. Cho nên hắn không có gì để nói với lão cao thủ ngũ tầng làm gì cũng không có quy tắc ấy.
- Tiểu tử, ngươi có bằng lòng trao đổi với ta một lần nữa?
Ngay sau đó, Tam Nhãn Thú lông vàng vừa làm xong lễ rửa tội cho hai tiểu Tam Nhãn Thú đột nhiên quay sang Trương Dương, một luồng năng lượng phóng ra từ con mắt thứ ba của nó.
Trương Dương và lão nhân kia đã đều là ngũ tầng cao thủ, nên không cần nhận năng lượng của nó cũng có thể hiểu được ý tứ truyền đạt bên trong nguồn năng lượng.
- Cái gì?
Trương Dương hơi dừng lại, lúc này không giống như tình hình nguy hiểm dưới lòng đất. Hai lần giao dịch trước âu cũng là hạ sách do rơi vào đường cùng, còn hiện tại Tam Nhãn Thú lông vàng lại lần nữa đề nghị trao đổi, Trương Dương thật không hiểu nó muốn trao đổi điều gì.
Bản thân Tam Nhãn Thú là linh thú mạnh nhất. Đặc biệt là bây giờ con Tam Nhãn Thú lông vàng này đã tiến lên đại viên mãn, trở thành một linh thú đại viên mãn. Chỉ cần tìm một nơi dồi dào linh khí, phong tình hợp ý, chuyên tâm tu luyện thì có lẽ không quá trăm năm Trung Quốc sẽ lại sinh ra một linh thú ngũ tầng.
Trong lòng Trương Dương đã hiểu rõ. Nếu quả thực Tam Nhãn Thú muốn mượn dãy Côn Lôn Sơn làm nơi tu luyện thì bọn họ sẽ lập tức đồng ý.
Tình hình ở Long gia lúc này rất tế nhị. Mặc dù bản thân cũng ở đó, y thánh Trương Gia cũng ở đó nhưng dẫu sao cũng phải nguồn cội của mình, tu vi của Long Hạo Thiên đã bị hạ xuống, không đủ sức tiếp tục đảm nhiệm ngôi vị tộc trưởng Long gia, đoán chừng tiếp theo Long Phong sẽ hoàn toàn tiếp nhận vị trí này, tiếp quản Long gia. Nếu như Côn Lôn Sơn có thể có một Tam Nhãn Thú đại viên mãn trấn thủ, thì sau này bản thân đi tìm Kim Quang Mãng thập nhị quan cũng không lo xảy ra bất trắc. Long gia và Trương gia cũng không vì vậy mà suy sụp.
Nghĩ đến đây ánh mắt Trương Dương rời về hướng Tây Nam, nơi có Kim Quan Mãng thập nhị quan từ đầu tới cuối đang chờ hắn như hổ đói rình mồi. Thêm vào đó là đám người Hoa Phi Thiên lúc dưới lòng đất có ý đồ giết hắn. Thù mới hận cũ, bất luận thế nào hắn cũng phải lên Trường Bạch Sơn một chuyến.
- Ta có thể nhờ ngươi giúp ta chăm sóc các con của ta, đổi lại ta chấp nhận để con ta trở thành linh thú bảo vệ cho y thánh Trương Gia cũng như môn phái Y thánh võ tông các người.
Lời Tam Nhãn Thú lông vàng nói ra khiến người ta kinh ngạc, ngay cả bản thân Trương Dương cũng không ngờ tới. Linh thú có niềm kiêu hãnh rất lớn, đặc biệt còn là một Tam Nhãn Thú đại viên mãn. Bất luận nói thế nào, cái chết của phu quân nó từ đầu nó cũng có liên quan tới mình. Ngay từ khi bắt đầu Trương Dương không trông đợi có thể thu phục được mấy mẹ con Tam Nhãn Thú này, nhưng bây giờ…
- Trong Tam Nhãn Thú chúng ta, tiểu Tam Nhãn Thú chỉ cần trải qua lễ rửa tội là đã có thể thoát ly cha mẹ sống độc lập. Con ta cũng có quyền lựa chọn. Chúng đã sớm thừa nhận sự tồn tại của ngươi, ở lại bên ngươi cũng không làm nhục thân phận của chúng.
Tam Nhãn Thú màu vàng nhìn về phía tam đại linh thú Vô Ảnh, Tia Chớp, Truy Phong, không giống như đang nói đùa. Trong mắt nó đã không còn niềm vui, chỉ còn sót lại đau thương và thù hận.
Trương Dương nghe xong lời Tam Nhãn Thú lông vàng, trong lòng có chút sáng tỏ. Con mẫu thú này xem ra là muốn giao con của nó cho Trương Dương chăm sóc, sau đó sẽ yên tâm mà đi tìm bọn người Lý Kiếm Nhất, Chu Cổ báo thù cho chồng nó. Nó thậm chí không thể ở lại Côn Lôn.
Nhìn hai tiểu Tam Nhãn Thú, trong lòng Trương Dương cân nhắc hồi lâu. Chủ ý của hắn là muốn khuyên Tam Nhãn Thú này từ bỏ ý định trả thù, nhưng thời điểm hắn đối diện với nó thì hắn đã rõ.
Từ ba con mắt của nó đều phát ra một ánh nhìn chết chóc. Có thể nói nếu không phải vì kiên cường sinh hạ hai tiểu Tam Nhãn Thú, thì nó đã sớm tự sát tuẫn tang cùng phu quân rồi.
Mà hiện giờ hai tiểu Tam Nhãn Thú cũng đã ra đời, nên mang đến cho chúng một tia hy vọng tiếp tục sống. Thù của chồng nó không thể không báo.
Chu Cổ, Đế Vạn Phương, Lý Kiếm Nhất, Hoa Phi Thiên, chính là những kẻ ngay từ đầu đã nhìn chúng với ánh mắt thèm khát, cũng không hề che dấu sát ý trần trụi. Bọn người đó chính là mục tiêu báo thù của nó lúc này.
Sau khi hiểu rõ, Trương Dương gật đầu xem như đã đồng ý.
- Rống…
Gầm nhẹ một tiếng, Tam Nhãn Thú màu vàng cúi thấp đầu, dùng đầu lưỡi lần nữa khẽ vuốt ve hai tiểu Tam Nhãn Thú. Hai tiểu Tam Nhãn Thú hình như cũng hiểu được ý của mẫu thân, lưu luyến rời khỏi bên cạnh mẫu thân, xoay người tiến về phía Trương Dương.
Vừa bước đi, hai tiểu Tam Nhãn Thú vừa không ngừng ngoái lại nhìn, lưu luyến mẹ. Tam Nhãn Thú lông vàng tuy cũng không nỡ, nhưng vẫn dằn lòng, không nhìn hai tiểu ấu thú nữa.
Ầm !
Đúng lúc đó, Tam Nhãn Thú lông vàng đột nhiên nhảy dựng lên, giống như một đạo kim quang phá tan chân trời, trong nháy mắt đã bay lên không trung, rời khỏi bình nguyên Long gia, thẳng hướng Tây Nam mà đi.
Núi Côn Lôn Tây Bắc Trung Quốc, phía Tây Nam nơi này chính là đất của Nam Cương Ma Đạo. Xem ra, mục tiêu trả thù đầu tiên mà con tam nhãn thú lông vàng lựa chọn chính là hai đại môn phái Ma Môn Nam Cương và Chu gia. Nam Cương ngày sau xem ra khó mà tránh khỏi một phen huyết vũ tinh phong.
Đế Vạn Phương sống chết thế nào còn chưa rõ, chỉ dựa vào một mình Chu Cổ cơ bản không thể chống lại con đại viên mãn Tam Nhãn Thú lông vàng. Chỉ biết là những ngày tháng sau này của Ma Môn ở Nam Cương sẽ ngày càng khó khăn.
Tất nhiên đó cũng là kết cục bọn họ tự tìm. Cứ coi như không có chuyện báo thù của Tam Nhãn Thú đại viên mãn thì tương lai Nam Cương cũng khó thoát khỏi sự trả đũa của y thánh Trương Gia, vẫn cứ là những ngày tháng khó khăn.
Sau khi Tam Nhãn Thú màu vàng đi khỏi, hai tiểu Tam Nhãn Thú hết ngẩng lên kêu ô ô vài tiếng lại gục xuống, rồi xoay người, sáu con mắt nhất tề nhìn về phía Trương Dương.
Vô Ảnh và Tia Chớp trừng to mắt nhìn hai tiểu Tam Nhãn Thú, chúng biết hai tiểu Tam Nhãn Thú này sau này sẽ là bạn của chúng, nhảy lên mừng rỡ.
Hai tiểu Tam Nhãn Thú tuy vừa mới chào đời nhưng kích thước phải to gần bằng hai lần Tia Chớp. Đột nhiên nhìn thấy Vô Ảnh và Tia Chớp xuất hiện trước mặt, hai tiểu Tam Nhãn Thú giật mình lùi lại một bước, hồi lâu sau mới trấn tĩnh lại, bước lên vài bước, đưa lưỡi liếm liếm Vô Ảnh và Tia Chớp.
Truy Phong cúi đầu nhìn mấy tên tiểu thú, kêu lên một tiếng xi xi, có vẻ như vô cùng thích thú.
- Tiểu tử, chúc mừng ngươi. Hai Tam Nhãn ấu Thú lúc này tuy còn non nớt, nhưng trong cơ thể cũng chứa đựng phần lớn sức mạnh của bàn đào tiên đan. Chỉ cần chúng lớn thêm một chút thì sẽ xuất hiện sức mạnh vô cùng nổi bật.
Lão nhân gật gật đầu nhìn Trương Dương, vươn vai nói tiếp:
- Mau đem một viên bàn đào tiên đan đến cho tên tiểu tử Trương gia của các người. Lão già như ta cũng không cần phải lưu lại Côn Lôn nữa rồi.
Nói xong lão nhân liền rời khỏi, đến đi như gió.
Xoẹt xẹt!
Trương Dương còn chưa kịp nói lời từ biệt lão nhân, đột nhiên quay lại đã thấy Vô Ảnh và Tia Chớp cả người giống như vừa bị điện giật, bộ lông dựng đứng, từ đám lông trên đỉnh đầu còn có một cột khói đen bay lên, đem theo cả mù khét.
Hai tiểu Tam Nhãn Thú có vẻ như vừa làm sai điều gì, lùi về phía sau vài bước, rúc vào một chỗ khẽ kêu lên không yên, vừa lo lắng nhìn Tia Chớp và Vô Ảnh vừa nhìn về phía Trương Dương.
Thì ra hai tiểu Tam Nhãn Thú vì hấp thụ được toàn bộ năng lượng của bàn đào tiên đan, năng lượng lôi điện trong bàn đào tiên đan lại có thể biến thành kỹ năng thiên phú của chúng. Nguyên nhân của sự việc vừa rồi là do hai tiểu linh thú kia không khống chế được năng lượng lôi điện mới làm cho Vô Ảnh và Tia Chớp trở nên như vậy. Cũng may là Vô Ảnh và Tia Chớp sớm là linh thú tứ tầng nên ngoài bộ dạng thảm hại ra thì không hề hấn gì.
- Chít chit chit chít!
- Chi chi chi!
Vô Ảnh và Tia Chớp cũng biết vì hai tiểu Tam Nhãn Thú vẫn chưa điều khiển được sức mạnh nên mới dẫn đến sự cố vừa rồi, nên không hề trách giận. Thực ra Truy Phong nhìn thấy tình cảnh đó còn cười không ngớt.
- Thật đúng là hai tiểu tử bướng bỉnh!
Trương Dương cũng bị chúng làm cho cười lớn, cười xong hắn trầm tư nhìn hai tiểu linh thú hồi lâu, nhẹ giọng nói:
- Hai tiểu tử các ngươi đã nắm giữ sức mạnh lôi điện to lớn như vậy, lại còn là huynh đệ, thế này đi, gọi các ngươi là Đại Lôi Tiểu Lôi đi. Các ngươi thấy có được không?
Hai tiểu Tam Nhãn Thú nhìn nhau gật đầu bằng lòng. Chúng rất thích hai cái tên Đại Lôi, Tiểu Lôi này.
- Tốt, vậy giờ ta đưa các ngươi về nhà.
Trương Dương đưa cánh tay về phía hai tiểu tam nhãn thú, hắn chuẩn bị đưa hai tiểu thú đáng yêu này về nhà cho Mễ Tuyết xem. Mấy người ông cụ Trương Bình Lỗ và Thích Minh đại sư cũng nóng lòng muốn biết chân tướng sự việc xảy ra ở đây từ lâu rồi.
Trên đường trở về, Trương Dương bất chợt nhớ ra đã lâu không nghe thấy giọng nữ cứng nhắc của hệ thống thánh thủ. Vừa hay hôm nay thu nhận được hai tiểu Tam Nhãn Thú, hắn liền gọi hệ thống thánh thủ ra, tiến vào trong hệ thống hư ảo trong tấm hình.
Sau khi Trương Dương đi vào hệ thống trong bức hình, hắn mới đột nhiên giật mình, màn ảnh quen thuộc ban đầu của hệ thống đã hoàn toàn thay đổi.
Lúc này màn ảnh hệ thống dường như đã hoàn toàn biến thành màu xám trắng, không chút động tĩnh, bất luận Trương Dương có làm thế nào cũng không thể kích hoạt như trước.
Toàn bộ hệ thống dường như hoàn toàn tê liệt, giống như rơi vào hôn mê.
- Đã xảy ra chuyện gì vậy ?
Trương Dương hơi sửng sốt, nói gần như thốt ra. Đến bây giờ hắn vẫn chưa ý thức được hắn có thể bình an vượt qua luồng lôi kiếp thứ chín hoàn toàn là do hệ thống thánh thủ tự động khởi động hệ thống phòng ngự. Hơn nữa còn vượt quá năng lượng bản thân có thể chịu đựng nên mới khiến hệ thống tạm thời khựng lại.
/1041
|