Đại viên mãn tứ tầng hậu kỳ muốn đột phá thăng cấp ngũ tầng cần phải lĩnh ngộ tự nhiên chi đạo. Nhưng hoàn toàn lĩnh ngộ tự nhiên chi đạo huyền ảo là một việc rất gian nan. Rất nhiều người cuối cùng cả đời cũng không ngộ đạo thành công, cuối cùng chỉ có thể tiếc nuối ra đi.
Điểm ấy có thể chứng minh qua cuộc đời những cao thủ ngũ ầng, ngộ đạo rút cục gian nan như nào.
Nhưng lại có một cách khác có thể giúp đại viên mãn tứ tầng hậu kỳ mượn dùng ngoại lực thăng cấp đột phá ngũ tầng, cách này chính là phối chế tam đan Huyết hồ đan, Dương giác đan, Tam nhãn đan, uống cùng Trường Bạch Sơn thiên trì vô thủy, là có thể mượn dùng ngoại lực đột phá ngũ tầng.
Hiện giờ trong tay Trương Dương đã có Huyết Hồ Đan, mà dẫn dược cần nhất để phối chế Tam Nhãn đan đang nằm trong miệng Tam Nhãn Thú màu vàng, có thể nói chỉ cần Dương giác đan góp vào là đủ.
Dương giác đan, chủ dược là Dương giác huyễn thảo, loại huyễn thảo này không ai nghe qua, tuy nhiên dựa vào quyển sách Trương Dương có được kia, Dương giác đan rất to, trông giống một cái sừng dê, cho nên có tên như vậy.
Mấu chốt chính là, giác huyễn thảo chứa rất nhiều năng lực mê hoặc, khiến người ta không nhìn rõ bộ dạng thật, cho dù nhìn thấy nó, rất có thể sẽ nhìn nhầm thành những vật khác, thậm chí coi là hoa cỏ bình thường.
Cho dù là lực lượng cường đại như ông cụ, chỉ e nhìn thấy cũng không nhận ra. Nguyên nhân của việc Trương Dương vừa nhìn thấy liền nhận ra rất đơn giản, hiện giờ hắn đã thăng cấp ngũ tầng, năng lực của huyễn thảo kia cũng mất tác dụng.
- Trương tiền bối?
Chưởng môn Ỷ Thiên phái, Triệu Chí Thành thấp thỏm không yên, ông ta phát hiện Trương Dương cứ nhìn cái xe phía sau mình, còn tưởng rằng Trương Dương không hài lòng về lễ vật của mình, trên trán sớm đã rịn đầy mồ hôi.
- À, không có gì, tôi rất cảm ơn lễ vật của ông, mấy đám hoa cỏ này tôi rất thích.
Trương Dương phục hồi tinh thân, nhìn thấy bộ dạng của Triệu Chí Thành liền biết ông ta hiểu lầm mình, lập tức nhẹ giọng chấn an.
Triệu Chí Thành nghe thây Trương Dương nói rất thích liền nở nụ cười rất vui vẻ.
- Đúng rồi, Triệu chưởng môn, tôi có thể mở xe ra, thưởng thức đám hoa cỏ bên trong một chút được không?
Trương Dương nhẹ giọng hỏi một câu, Triệu Chí Thành vội vàng gật đầu, cũng xoay người bảo đám đệ tử phía sau mở cửa xe ra.
Lúc này đệ tử Long gia đã sớm báo tin cho Long Phong, ngay cả Kiều Dịch Hồng cũng chạy tới.
- Trương huynh.
- Chưởng môn.
Long Phong và Kiều Dịch Hồng đi tới, phát hiện Mễ Tuyết cũng ở đó, không khỏi nghi ngờ. Bọn họ không hiểu vì sao quà tặng của một tiểu môn phái mang tới lại khiến Trương Dương chú ý tới.
Tu vi của bọn họ không đủ, đương nhiên không nhận ra Dương giác huyễn thảo, hơn nữa không có Vô Ảnh ở đây, chỉ e Trương Dương cũng sẽ chỉ liếc mắt qua bảo bối này, dù sao hắn cũng đang chuẩn bị rời khỏi bình nguyên Long gia trở về Trường Kinh.
Sau khi cửa xe mở ra, Trương Dương phất phất tay, chậu cây giấu trong góc liền bay ra.
Cách không ngự vật (điều khiển vật từ xa)
Triệu Chí Thành đứng ngây tại chỗ, lúc trước khi đề cử Trương Dương làm minh chủ thiên hạ, ông ta không có tư cách tiến vào đại sảnh nghị sự, cho nên cũng không biết Trương Dương rốt cuộc đã lợi hại tới mức độ nào.
Trương Dương cẩn thận xem xét nhìn chậu Dương giác huyễn thảo, không chú ý tới sự kinh ngạc và ánh mắt hâm mộ của Triệu Chí Thành.
Dương giác huyễn thảo còn có một tên khác, là Dương giác thánh thảo, tự thân sinh trưởng cũng cực kì gian nan. Dương giác huyễn thảo một hai ngàn năm vô dụng, muốn dùng Dương giác huyễn thảo đột phá ngũ tầng phải là Dương giác huyễn thảo cực phẩm sinh trưởng hơn sáu ngàn năm.
Vô Ảnh trèo lên vai Trương Dương, Tia Chớp lại gần nhìn chằm chằm chậu Dương giác huyễn thảo, ngay cả nó cũng không phát hiện hoa cỏ này rút cục có điểm gì đặc biệt.
- Là Dương giác huyễn thảo trên sáu ngàn năm.
Trương Dương thở phào lẩm bẩn, hắn hoàn toàn không ngờ, hắn lại có được dẫn dược quan trọng nhất để phối chế Dương giác đan theo cách này.
- Trương tiền bối biết loại dị thảo kỳ hoa này?
Triệu Chí Thành nhìn thấy bộ dạng Trương Dương, lập tức hiểu ra, hóa ra chỉ có chậu hoa trông có vẻ kỳ lạ này mới thu hút sự chú ý của Trương Dương.
- Không sai, nó chính là Dương giác huyễn thảo, còn được gọi là Dương giác thánh thảo.
Trương Dương gật đầu, tiện giải thích cho Mễ Tuyết đang nghi hoặc đứng bên cạnh.
Tuy nhiên Triệu Chí Thành và Mễ Tuyết càng khó hiểu hơn. Bọn họ căn bản chưa từng nghe nói qua loại Dương giác huyễn thảo này. Điều này cũng không thể trách họ, ngay cả Trương Dương cũng chỉ nghe nói về loại cỏ này trong quyển sách kia chứ chưa từng nhìn thấy nó.
- Thứ này ở trên núi Nga Mi?
Sau khi khẳng định Dương giác huyễn thảo sáu ngàn năm Dương giác đan chế tạo Tam đan nhất thủy, Trương Dương nhìn Triệu Chí Thành dò hỏi.
- Đúng vậy, những cây cỏ kì lạ này đều tìm thấy trong núi sâu Nga Mi, mỗi cây đều độc nhất vô nhị, cực kỳ hiếm, cho nên mới vô giá.
Triệu Chí Thành thật thà trả lời, bất kể nói thế nào thì Trương Dương cũng rất thích thứ mình tặng, ông ta thở phào.
Biết Triệu Chí Thành tuyệt đối sẽ không lừa gạt mình, Trương Dương hơi thất vọng. Xem ra cho dù là ở Nga Mi, loại Dương giác huyễn thảo này cũng sinh trưởng với lượng không lớn. Nói cách khác, Dương giác thảo cực phẩm sinh trưởng hơn sáu ngàn năm có thể chỉ có một gốc này, căn bản không thể tạo ra Dương giác đan.
Nhưng nghĩ lại, Trương Dương cũng không quá thất vọng, có thể phát hiện một gốc Dương giác huyễn thảo sinh trưởng sáu ngàn năm đã không dễ dàng gì, Dương giác huyễn thảo là thiên tài địa bảo, số lượng tuyệt đối nhiều hơn Tam Nhãn Thú. Nhưng muốn tìm được một gốc Dương giác huyễn thảo sinh trưởng hơn sáu ngàn năm cũng không hề dễ dàng.
Xem ra ngoại trừ Huyết hồ đan, Dương giác huyễn thảo, Tam Nhãn đan đều không nhiều, tuy nhiên đối với Trương Dương mà nói, có thể phối ra một bộ Tam đan nhất thủy đã là đủ rồi. Hiện giờ ông cụ đã một chân bước vào ngũ tầng, đến lúc đó Trương gia liền có hai vị cường nhân ngũ tầng.
Mặc dù chỉ có hai vị cường nhân ngũ tầng, Trương gia cũng tuyệt đối có thể thống trị toàn bộ giới tu luyện rồi.
- Long Phong, sắc trời đã tối, cậu dẫn Triệu chưởng môn đi nghỉ trước đi.
Trương Dương bản Long Phong trước tiên dẫn mọi người Ỷ Thiên Phái đi nghỉ. Sau đó bảo Kiều Dịch Hồng đi thu đọn đồ đạc, hai ngày này họ sẽ về Trường Kinh.
- Mễ Tuyết, em cũng về nghỉ trước đi, anh còn bận chút việc.
Thấy Long Phong đi, Trương Dương lại nhìn Mễ Tuyết, hơi áy náy hỏi.
- Được, em đi tìm Khúc Mỹ Lan thu thập hành lý.
Mễ Tuyết khá hiểu, biết Trương Dương chắc chắn có việc để làm, liền không ở lại quấy rầy Trương Dương, rời đi cùng Long Phong.
- Chít chít
- Chít chít
Vô Ảnh, Tia Chớp, Truy Phong mang theo Đại Lôi, Tiểu Lôi cũng không rời khỏi. Mấy tiểu tử kia đều trơ mắt nhìn Dương giác huyễn thảo trong tay Trương Dương.
- Được rồi, linh đan luyện thành từ vật này cũng không thể cho mày ăn, sau này sẽ có phẩn thưởng khác cho mày.
Vô Ảnh có công lao lớn nhất trong việc tìm được Dương giác huyễn thảo lần này. Trương Dương cũng sẽ thưởng cho nó, tuy nhiên Dương giác đan này khẳng định phải chuẩn bị cho ông cụ, không thể cho Vô Ảnh.
- Rống.
Trên không đột nhiên truyền tới một tiếng rống kinh thiên.
Trong giây lát, Đại Lôi, Tiểu Lôi phía sau Trương Dương nhảy lên, ngửa đầu về phía tiếng kêu trên trời.
Trương Dương đang chuẩn bị đi khỏi liền ngẩng đầu nhìn trời. Xa xa trên trời có một dải ánh sáng màu vàng như nắng gắt hoàng hôn từ xa tới gần, dần dần lớn dần, tiếng kêu này đúng là phát ra từ phía ánh sáng màu vàng đó.
- Nó đã trở lại.
Trương Dương liếc mắt một cái liền nhận ra ánh sáng màu vàng kia hóa ra là mẹ của Đại Lô, Tiểu Lôi, con Tam Nhãn Thú màu vàng mới thăng cấp đại viên mãn tới Nam Cương tìm Đế Vạn Phương, Chu Cổ.
Con Tam Nhãn Thú màu vàng chớp mắt đã tới.
Mấy ngày không gặp, con Tam Nhãn Thú màu vàng này nhìn gầy đi nhiều. Hơn nữa trên người nó có thêm rất nhiều vết sẹo, xem ra nó tới Ma Môn Chu gia Nam Cương báo thù cũng không dễ dàng gì.
- Ô ô…
Nhìn thấy mẹ mình, Đại Lôi và Tiểu Lôi rất vui mừng, chúng nó liền chạy tới ngay khi Tam Nhãn Thú đại viên mãn hạ cánh.
Tam Nhãn Thú màu vàng lười biếng nằm trên đất, ôm hai con tiểu Tam Nhãn Thú trong lòng, lè lưỡi liếm liếm người bọn nó vô cùng thân thiết.
Ba người một nhà đoàn tụ, cảnh tượng này khiến tam đại linh thú bên cảnh rất xúc động. Chúng nó không có người thân, Trương Dương chính là người thân duy nhất hiện nay của chúng.
Ông cụ và Thích Minh đại sư đang vội tới đây, việc này đương nhiên không thể qua mắt Trương Dương được. Xem ra sự quay lại của Tam Nhãn Thú màu vàng vừa thăng cấp đại viên mãn này cũng khiến họ chú ý.
Phút chốc ông cụ đã tới, Thích Minh đại sư theo sát phía sau. Bọn họ không có cảm giác cường đại như Trương Dương, chỉ biết có đại viên mãn tới bình nguyên Long gia, nhưng không biết là ai.
Lúc họ tới bên cạnh Trương Dương mới biết, hoa ra đại viên mãn kia chính là mẹ của Đại Lôi, Tiểu lôi, lúc này mới yên lòng.
- Dương Dương, con ôm chậu hoa kia làm gì vậy?
Ông cụ quay đầu nhìn thấy Trương Dương ôm chậu hoa lạ nhưng không nhận ra là Dương giác huyễn thảo.
- Ông cụ, đây chính là Dương giác huyễn thảo sinh trưởng hơn sáu ngàn năm.
Trương Dương khẽ mỉm cười, lập tức giải thích cho ông cụ và Thích Minh đại sư.
- Đây là Dương giác huyễn thảo?
- Dương giác huyễn thảo sinh trưởng hơn sáu ngàn năm?
Ông cụ và Thích Minh đại sư gần như đồng thời khiếp sợ, bọn họ không thể tin nổi chậu cây hết sức bình thường trong tay Trương Dương kia lại là Dương giác huyễn thảo.
Lúc bọn họ toàn lực tập trung quan sát chậu cây này mới đột nhiên giật mình, chậu cây này dường như không giống một chậu cây bình thường lắm.
Tam Nhãn Thú sau khi vuốt ve các con thì ngẩng đầu lên, nhìn Trương Dương, ánh mắt dừng lại vài giây ở chậu cây trong tay Trương Dương.
Chậm rãi gật đầu, nó dường như hiểu ra cái gì.
- Con người, cảm ơn ngươi chăm sóc con ta, nếu ngươi cần, ta có thể giao con mắt thứ ba của chồng ta cho ngươi, cho ngươi phối chế Tam Nhãn Đan.
Không đợi Trương Dương mở miệng, Tam Nhãn Thú màu vàng nói trước, nó biết Trương Dương có được Dương giác huyễn thảo nhất định sẽ phối chế Dương giác đan, thì cũng chuẩn bị giao con mắt thứ ba của chồng nó cho Trương Dương phối chế tam nhãn đan.
Tuy nhiên nó cũng không biết Trương Dương đã có Huyết hồ đan, nói cách khác, bây giờ Trương Dương có được Dương giác huyễn thảo và con mắt thứ ba trong miệng nó, chế ra Tam Nhãn đan và Dương giác đan, sau đó chẳng khác nào gom đủ tam đan.
Chỉ thiêu Trường Bạch Sơn thiên trì vô thủy, là Y thánh Trương gia có thể lại có một vị cao thủ ngũ tầng.
Điểm ấy có thể chứng minh qua cuộc đời những cao thủ ngũ ầng, ngộ đạo rút cục gian nan như nào.
Nhưng lại có một cách khác có thể giúp đại viên mãn tứ tầng hậu kỳ mượn dùng ngoại lực thăng cấp đột phá ngũ tầng, cách này chính là phối chế tam đan Huyết hồ đan, Dương giác đan, Tam nhãn đan, uống cùng Trường Bạch Sơn thiên trì vô thủy, là có thể mượn dùng ngoại lực đột phá ngũ tầng.
Hiện giờ trong tay Trương Dương đã có Huyết Hồ Đan, mà dẫn dược cần nhất để phối chế Tam Nhãn đan đang nằm trong miệng Tam Nhãn Thú màu vàng, có thể nói chỉ cần Dương giác đan góp vào là đủ.
Dương giác đan, chủ dược là Dương giác huyễn thảo, loại huyễn thảo này không ai nghe qua, tuy nhiên dựa vào quyển sách Trương Dương có được kia, Dương giác đan rất to, trông giống một cái sừng dê, cho nên có tên như vậy.
Mấu chốt chính là, giác huyễn thảo chứa rất nhiều năng lực mê hoặc, khiến người ta không nhìn rõ bộ dạng thật, cho dù nhìn thấy nó, rất có thể sẽ nhìn nhầm thành những vật khác, thậm chí coi là hoa cỏ bình thường.
Cho dù là lực lượng cường đại như ông cụ, chỉ e nhìn thấy cũng không nhận ra. Nguyên nhân của việc Trương Dương vừa nhìn thấy liền nhận ra rất đơn giản, hiện giờ hắn đã thăng cấp ngũ tầng, năng lực của huyễn thảo kia cũng mất tác dụng.
- Trương tiền bối?
Chưởng môn Ỷ Thiên phái, Triệu Chí Thành thấp thỏm không yên, ông ta phát hiện Trương Dương cứ nhìn cái xe phía sau mình, còn tưởng rằng Trương Dương không hài lòng về lễ vật của mình, trên trán sớm đã rịn đầy mồ hôi.
- À, không có gì, tôi rất cảm ơn lễ vật của ông, mấy đám hoa cỏ này tôi rất thích.
Trương Dương phục hồi tinh thân, nhìn thấy bộ dạng của Triệu Chí Thành liền biết ông ta hiểu lầm mình, lập tức nhẹ giọng chấn an.
Triệu Chí Thành nghe thây Trương Dương nói rất thích liền nở nụ cười rất vui vẻ.
- Đúng rồi, Triệu chưởng môn, tôi có thể mở xe ra, thưởng thức đám hoa cỏ bên trong một chút được không?
Trương Dương nhẹ giọng hỏi một câu, Triệu Chí Thành vội vàng gật đầu, cũng xoay người bảo đám đệ tử phía sau mở cửa xe ra.
Lúc này đệ tử Long gia đã sớm báo tin cho Long Phong, ngay cả Kiều Dịch Hồng cũng chạy tới.
- Trương huynh.
- Chưởng môn.
Long Phong và Kiều Dịch Hồng đi tới, phát hiện Mễ Tuyết cũng ở đó, không khỏi nghi ngờ. Bọn họ không hiểu vì sao quà tặng của một tiểu môn phái mang tới lại khiến Trương Dương chú ý tới.
Tu vi của bọn họ không đủ, đương nhiên không nhận ra Dương giác huyễn thảo, hơn nữa không có Vô Ảnh ở đây, chỉ e Trương Dương cũng sẽ chỉ liếc mắt qua bảo bối này, dù sao hắn cũng đang chuẩn bị rời khỏi bình nguyên Long gia trở về Trường Kinh.
Sau khi cửa xe mở ra, Trương Dương phất phất tay, chậu cây giấu trong góc liền bay ra.
Cách không ngự vật (điều khiển vật từ xa)
Triệu Chí Thành đứng ngây tại chỗ, lúc trước khi đề cử Trương Dương làm minh chủ thiên hạ, ông ta không có tư cách tiến vào đại sảnh nghị sự, cho nên cũng không biết Trương Dương rốt cuộc đã lợi hại tới mức độ nào.
Trương Dương cẩn thận xem xét nhìn chậu Dương giác huyễn thảo, không chú ý tới sự kinh ngạc và ánh mắt hâm mộ của Triệu Chí Thành.
Dương giác huyễn thảo còn có một tên khác, là Dương giác thánh thảo, tự thân sinh trưởng cũng cực kì gian nan. Dương giác huyễn thảo một hai ngàn năm vô dụng, muốn dùng Dương giác huyễn thảo đột phá ngũ tầng phải là Dương giác huyễn thảo cực phẩm sinh trưởng hơn sáu ngàn năm.
Vô Ảnh trèo lên vai Trương Dương, Tia Chớp lại gần nhìn chằm chằm chậu Dương giác huyễn thảo, ngay cả nó cũng không phát hiện hoa cỏ này rút cục có điểm gì đặc biệt.
- Là Dương giác huyễn thảo trên sáu ngàn năm.
Trương Dương thở phào lẩm bẩn, hắn hoàn toàn không ngờ, hắn lại có được dẫn dược quan trọng nhất để phối chế Dương giác đan theo cách này.
- Trương tiền bối biết loại dị thảo kỳ hoa này?
Triệu Chí Thành nhìn thấy bộ dạng Trương Dương, lập tức hiểu ra, hóa ra chỉ có chậu hoa trông có vẻ kỳ lạ này mới thu hút sự chú ý của Trương Dương.
- Không sai, nó chính là Dương giác huyễn thảo, còn được gọi là Dương giác thánh thảo.
Trương Dương gật đầu, tiện giải thích cho Mễ Tuyết đang nghi hoặc đứng bên cạnh.
Tuy nhiên Triệu Chí Thành và Mễ Tuyết càng khó hiểu hơn. Bọn họ căn bản chưa từng nghe nói qua loại Dương giác huyễn thảo này. Điều này cũng không thể trách họ, ngay cả Trương Dương cũng chỉ nghe nói về loại cỏ này trong quyển sách kia chứ chưa từng nhìn thấy nó.
- Thứ này ở trên núi Nga Mi?
Sau khi khẳng định Dương giác huyễn thảo sáu ngàn năm Dương giác đan chế tạo Tam đan nhất thủy, Trương Dương nhìn Triệu Chí Thành dò hỏi.
- Đúng vậy, những cây cỏ kì lạ này đều tìm thấy trong núi sâu Nga Mi, mỗi cây đều độc nhất vô nhị, cực kỳ hiếm, cho nên mới vô giá.
Triệu Chí Thành thật thà trả lời, bất kể nói thế nào thì Trương Dương cũng rất thích thứ mình tặng, ông ta thở phào.
Biết Triệu Chí Thành tuyệt đối sẽ không lừa gạt mình, Trương Dương hơi thất vọng. Xem ra cho dù là ở Nga Mi, loại Dương giác huyễn thảo này cũng sinh trưởng với lượng không lớn. Nói cách khác, Dương giác thảo cực phẩm sinh trưởng hơn sáu ngàn năm có thể chỉ có một gốc này, căn bản không thể tạo ra Dương giác đan.
Nhưng nghĩ lại, Trương Dương cũng không quá thất vọng, có thể phát hiện một gốc Dương giác huyễn thảo sinh trưởng sáu ngàn năm đã không dễ dàng gì, Dương giác huyễn thảo là thiên tài địa bảo, số lượng tuyệt đối nhiều hơn Tam Nhãn Thú. Nhưng muốn tìm được một gốc Dương giác huyễn thảo sinh trưởng hơn sáu ngàn năm cũng không hề dễ dàng.
Xem ra ngoại trừ Huyết hồ đan, Dương giác huyễn thảo, Tam Nhãn đan đều không nhiều, tuy nhiên đối với Trương Dương mà nói, có thể phối ra một bộ Tam đan nhất thủy đã là đủ rồi. Hiện giờ ông cụ đã một chân bước vào ngũ tầng, đến lúc đó Trương gia liền có hai vị cường nhân ngũ tầng.
Mặc dù chỉ có hai vị cường nhân ngũ tầng, Trương gia cũng tuyệt đối có thể thống trị toàn bộ giới tu luyện rồi.
- Long Phong, sắc trời đã tối, cậu dẫn Triệu chưởng môn đi nghỉ trước đi.
Trương Dương bản Long Phong trước tiên dẫn mọi người Ỷ Thiên Phái đi nghỉ. Sau đó bảo Kiều Dịch Hồng đi thu đọn đồ đạc, hai ngày này họ sẽ về Trường Kinh.
- Mễ Tuyết, em cũng về nghỉ trước đi, anh còn bận chút việc.
Thấy Long Phong đi, Trương Dương lại nhìn Mễ Tuyết, hơi áy náy hỏi.
- Được, em đi tìm Khúc Mỹ Lan thu thập hành lý.
Mễ Tuyết khá hiểu, biết Trương Dương chắc chắn có việc để làm, liền không ở lại quấy rầy Trương Dương, rời đi cùng Long Phong.
- Chít chít
- Chít chít
Vô Ảnh, Tia Chớp, Truy Phong mang theo Đại Lôi, Tiểu Lôi cũng không rời khỏi. Mấy tiểu tử kia đều trơ mắt nhìn Dương giác huyễn thảo trong tay Trương Dương.
- Được rồi, linh đan luyện thành từ vật này cũng không thể cho mày ăn, sau này sẽ có phẩn thưởng khác cho mày.
Vô Ảnh có công lao lớn nhất trong việc tìm được Dương giác huyễn thảo lần này. Trương Dương cũng sẽ thưởng cho nó, tuy nhiên Dương giác đan này khẳng định phải chuẩn bị cho ông cụ, không thể cho Vô Ảnh.
- Rống.
Trên không đột nhiên truyền tới một tiếng rống kinh thiên.
Trong giây lát, Đại Lôi, Tiểu Lôi phía sau Trương Dương nhảy lên, ngửa đầu về phía tiếng kêu trên trời.
Trương Dương đang chuẩn bị đi khỏi liền ngẩng đầu nhìn trời. Xa xa trên trời có một dải ánh sáng màu vàng như nắng gắt hoàng hôn từ xa tới gần, dần dần lớn dần, tiếng kêu này đúng là phát ra từ phía ánh sáng màu vàng đó.
- Nó đã trở lại.
Trương Dương liếc mắt một cái liền nhận ra ánh sáng màu vàng kia hóa ra là mẹ của Đại Lô, Tiểu Lôi, con Tam Nhãn Thú màu vàng mới thăng cấp đại viên mãn tới Nam Cương tìm Đế Vạn Phương, Chu Cổ.
Con Tam Nhãn Thú màu vàng chớp mắt đã tới.
Mấy ngày không gặp, con Tam Nhãn Thú màu vàng này nhìn gầy đi nhiều. Hơn nữa trên người nó có thêm rất nhiều vết sẹo, xem ra nó tới Ma Môn Chu gia Nam Cương báo thù cũng không dễ dàng gì.
- Ô ô…
Nhìn thấy mẹ mình, Đại Lôi và Tiểu Lôi rất vui mừng, chúng nó liền chạy tới ngay khi Tam Nhãn Thú đại viên mãn hạ cánh.
Tam Nhãn Thú màu vàng lười biếng nằm trên đất, ôm hai con tiểu Tam Nhãn Thú trong lòng, lè lưỡi liếm liếm người bọn nó vô cùng thân thiết.
Ba người một nhà đoàn tụ, cảnh tượng này khiến tam đại linh thú bên cảnh rất xúc động. Chúng nó không có người thân, Trương Dương chính là người thân duy nhất hiện nay của chúng.
Ông cụ và Thích Minh đại sư đang vội tới đây, việc này đương nhiên không thể qua mắt Trương Dương được. Xem ra sự quay lại của Tam Nhãn Thú màu vàng vừa thăng cấp đại viên mãn này cũng khiến họ chú ý.
Phút chốc ông cụ đã tới, Thích Minh đại sư theo sát phía sau. Bọn họ không có cảm giác cường đại như Trương Dương, chỉ biết có đại viên mãn tới bình nguyên Long gia, nhưng không biết là ai.
Lúc họ tới bên cạnh Trương Dương mới biết, hoa ra đại viên mãn kia chính là mẹ của Đại Lôi, Tiểu lôi, lúc này mới yên lòng.
- Dương Dương, con ôm chậu hoa kia làm gì vậy?
Ông cụ quay đầu nhìn thấy Trương Dương ôm chậu hoa lạ nhưng không nhận ra là Dương giác huyễn thảo.
- Ông cụ, đây chính là Dương giác huyễn thảo sinh trưởng hơn sáu ngàn năm.
Trương Dương khẽ mỉm cười, lập tức giải thích cho ông cụ và Thích Minh đại sư.
- Đây là Dương giác huyễn thảo?
- Dương giác huyễn thảo sinh trưởng hơn sáu ngàn năm?
Ông cụ và Thích Minh đại sư gần như đồng thời khiếp sợ, bọn họ không thể tin nổi chậu cây hết sức bình thường trong tay Trương Dương kia lại là Dương giác huyễn thảo.
Lúc bọn họ toàn lực tập trung quan sát chậu cây này mới đột nhiên giật mình, chậu cây này dường như không giống một chậu cây bình thường lắm.
Tam Nhãn Thú sau khi vuốt ve các con thì ngẩng đầu lên, nhìn Trương Dương, ánh mắt dừng lại vài giây ở chậu cây trong tay Trương Dương.
Chậm rãi gật đầu, nó dường như hiểu ra cái gì.
- Con người, cảm ơn ngươi chăm sóc con ta, nếu ngươi cần, ta có thể giao con mắt thứ ba của chồng ta cho ngươi, cho ngươi phối chế Tam Nhãn Đan.
Không đợi Trương Dương mở miệng, Tam Nhãn Thú màu vàng nói trước, nó biết Trương Dương có được Dương giác huyễn thảo nhất định sẽ phối chế Dương giác đan, thì cũng chuẩn bị giao con mắt thứ ba của chồng nó cho Trương Dương phối chế tam nhãn đan.
Tuy nhiên nó cũng không biết Trương Dương đã có Huyết hồ đan, nói cách khác, bây giờ Trương Dương có được Dương giác huyễn thảo và con mắt thứ ba trong miệng nó, chế ra Tam Nhãn đan và Dương giác đan, sau đó chẳng khác nào gom đủ tam đan.
Chỉ thiêu Trường Bạch Sơn thiên trì vô thủy, là Y thánh Trương gia có thể lại có một vị cao thủ ngũ tầng.
/1041
|