Chu Chí Tường ngồi ở vị trí chủ trì, hai bên ông ta là hai Phó viện trưởng, tiếp đó là Chủ nhiệm Khoa Nội Từ Võ, Chủ nhiệm Khoa Hô hấp Đường Hiểu Quyên cùng với các Chủ nhiệm khoa khác.
Phía bên kia còn có Chủ nhiệm của các khoa như Khoa Ngoại, Khoa Phụ sản, Khoa Đông y, Khoa Nhi, hầu hết chủ nhiệm các khoa trong viện đều có mặt ở đây.
Cuộc họp này do Chu Chí Tường chủ trì, lần họp này không hề nói miên man, nói trực tiếp vào chủ đề chính, Trương Dương muốn đến làm, vậy phải phân Trương Dương vào khoa nào là tốt nhất.
Chu Chí Tường vừa mới dứt lời, hầu hết các đồng chí chủ nhiệm khoa đều cúi đầu, không ai nói gì.
Chắc chắn rất nhiều chủ nhiệm ở đây cũng thấy kỳ lạ.
Bọn họ nhiều người như vậy, tập trung ở đây, mở cuộc họp cấp chủ nhiệm viện, cuối cùng là để thảo luận việc sắp xếp cho một sinh viên thực tập, xảy ra sự việc này, bọn họ vốn không tin đây là sự thật.
Chuyện này, có thể coi như là sự kiện kịch sử của Tam viện, không biết sau này còn có chuyện sinh viên tực tập được bệnh viện coi trọng như vậy hay không.
- Sao lại không nói gì?
Chẳng ai thèm mở mồm, Chu Chí Tường lại nói, vẻ mặt ông ta cũng biểu lộ sự bất lực.
Chỉ vì một sinh viên thực tập mà gióng trống khua chiêng ầm ĩ vậy thật không nên, nhưng trong lúc này ông ta cũng không có cách nào khác, tự nhiên Trương Dương lại muốn đến làm việc khiến cho kế hoạch của họ bị đảo lộn hết cả, ông ta không thể để Trương Dương đợi lâu, chỉ có thể tập hợp tất cả mọi người lại.
- Thời gian trước, các ông tranh nhau chạy đến, yêu cầu điều Trương Dương đến khoa các ông thực tập, còn nói các ông có thể thế này thế kia, sao hôm nay đều trở nên kiêu căng thế này?
Chu Chí Tường uống ngụm trà, nói thản nhiên.
Ông ta nói xong, càng khiến nhiều người cúi đầu thấp hơn.
Sau khi Trương Dương ký hợp đồng, đúng là có rất nhiều đồng chí chủ nhiệm chú ý đến hắn, muốn kéo Trương Dương về đơn vị mình, bọn họ đã từng được chứng kiến năng lực của Trương Dương, ngoài ra điểm mấu chốt nằm ở chỗ, hắn là người đã cứu mạng bố Cục trưởng Triệu.
Mối quan hệ này, chưa biết chừng có thể thông qua hắn mà lôi kéo được sự quan tâm của Cục trưởng, sẽ có lợi cho sự phát triển sau này.
Đương nhiên, dù không tận dụng được mối quan hệ này, có Trương Dương ở đây cũng như có một báu vật trong tay, y thuật của Trương Dương là điều rõ như ban ngày, nếu chẳng may mà có tình huống khẩn cấp, có Trương Dương ở đây giúp đỡ.
Với mấy lý do này, hầu hết các khoa đều đến gặp Viện trưởng để xin, đây cũng là một trong những lý do Chu Chí Tường triệu tập Hội nghị, nếu như không phải do quá nhiều người đánh tiếng xin làm ông ta không biết nên chọn chỗ nào như vậy, ông ta cũng không cần phải tập trung mọi người như vậy, không cần vì việc phân công cho một sinh viên thực tập mà mệt não như vậy.
- Các ông không nói, vậy để tôi nói trước vậy!
Đột nhiên Ngô Hữu Đạo ngồi thẳng người dậy, tuy rằng ông ta làm ở bệnh viện, nhưng không thuộc biên chế ở đây, nên có chuyện gì ông ta cũng dám nói, các vị chủ nhiệm ở đây ngại, vậy thì ông ta đứng lên nói trước.
- Ai cũng biết Trương Dương vốn học Trung y, y thuật của cậu ta về Trung y hết sức tốt, tôi cho rằng, bố trí cậu ta ở khoa Trung y đúng là trọng dụng nhân tài hợp lý!
Ngô Hữu Đạo nói một cách chậm rãi, ông ta đã tốn bao công sức để kéo Trương Dương về viện, không phải là muốn tạo mối quan hệ với Trương Dương sao, đương nhiên là không muốn để Trương Dương đến khoa
Mỗi người đều có tâm tư riêng của mình, Ngô Hữu Đạo cũng không phải là ngoại lệ.
- Lão Ngô, đúng là tay nghề Trung y của Trương Dương không tồi, nhưng khả năng tay nghề Tây y của cậu ta cũng rất tốt, đúng lúc phòng cấp cứu đang cần một người như vậy, tôi thấy để Trương Dương đến phòng cấp cứu là tốt nhất, ở đó có thể coi là đơn vị quan trọng cấp thiết hàng đầu của viện ta, càng là nơi để phát huy được giá trị của Trương Dương!
Chủ nhiệm Triệu, Chủ nhiệm Phòng Cấp cứu vội vàng nói, Ngô Hữu Đạo đã nói trước rồi, ông ta không thể tiếp tục làm kiêu mà ngồi ngồi im.
Trước khi họp, Phó chủ nhiệm Lý đã nhiều lần đề nghị, nhất định phải lôi kéo được Trương Dương về phòng cấp cứu, Trương Dương chính là nhân tài toàn diện hiếm có.
Thêm Trương Dương, chỉ xem như thêm một người, nhưng đối với phòng cấp cứu thì hoàn toàn không như vậy, chỉ có cậu ta, mới có khả năng giải quyết nhiều công việc trước mắt mà bọn họ không làm được.
Trước đây bố của Cục trưởng Triệu cũng khám ở phòng cấp cứu, cuối cùng mọi người cũng bó tay, phải nhờ Trương Dương ra tay mới cứu được.
- Viện trưởng, ông cũng biết vừa rồi khoa Nhi của chúng ta đã có hai chuyên gia chuyển đi, trong lúc đang thiếu nhân lực thế này, Trương Dương phải đến Khoa Nhi mới đúng!
Chủ nhiệm Triệu vừa dứt lời, Trần Tín Chủ nhiệm khoa Nhi cũng lên tiếng, ai cũng biết Trương Dương là nhân tài, ai cũng muốn lôi kéo được Trương Dương về đơn vị mình.
Bây giờ mà không lên tiếng, một lúc nữa quyết định được đưa ra rồi thì hối không kịp.
Trần Tín vừa nói xong, Chủ nhiệm các khoa Chỉnh hình, Giải phẫu thần kinh, Xoa bóp châm cứu…. đều nhẩy dựng lên, ai cũng có lý do riêng của học, muốn Trương Dương về bên họ.
Trong chốc lát, cả phòng họp loạn cả lên.
- Dừng, dừng, dừng, tất cả dừng lại!
Chu Chí Tường nhức hết cả đầu, vội vàng hô lớn, Phó viện trưởng Lý Cưu ngồi một bên cười đau khổ, ông ta không nghĩ rằng Trương Dương sẽ được tranh giành vậy, lúc bắt đầu thì chẳng ai nói gì, vừa nói một câu thì tất cả tranh nhau như ong vỡ tổ.
Nghĩ xong, Lý Cưu mới nói:
- Viện trưởng, hay để Trương Dương lần lượt ở các đơn vị xem sao?
Chuyện công tác lần lượt như lời Lý Cưu nói, chắc chắc là công tác lần lượt trong viện, tức là để Trương Dương công tác ở từng đơn vị trong viện một thời gian, đã từng có trường hợp cho sinh viên thực tập công tác luân lưu ở các đơn vị, nhưng phần lớn đều là y tá, còn cho bác sĩ công tác luân lưu thì rất hiếm.
- Không được!
Chu Chí Tường lập tức lắc đầu, nói tiếp:
- Thời gian làm việc mỗi tuần của Trương Dương chỉ có một ngày, lại còn công tác luân phiên, cậu ta có thể công tác tại các đơn vị được bao lâu, công việc còn chưa kịp quen đã phải thay đổi, không tốt với cậu ta, cũng không tốt với chúng ta!
Lý Cưu sững sờ, mặt lập tức biến sắc vẻ bất lực.
Thực sự ông ta không để ý đến chuyện Trương Dương một tuần chỉ đến làm việc hai lần, mỗi lần chỉ được nửa ngày, đúng là chỉ làm được một ngày, chắc chắn không thể cho công tác luân phiên.
- Viện trưởng, theo tôi nên để cậu ta đến khoa Hô hấp, có một chuyện vô cùng quan trọng mà ông không nên quên!
Chủ nhiệm Đa khoa Từ Võ nói chậm rãi, ánh mắt của các chủ nhiệm khoa đều đổ dồn vào ông ta, ai cũng không ngờ tới, đến Từ Vũ cũng tham gia vào hang ngũ những người tranh giành Trương Dương.
Khoa Hô hấp, đó là địa bàn của Đường Hiểu Quyên, Đường Hiểu Quyên là ai, vợ của Từ Võ.
Các chủ nhiệm khác đều tỏ vẻ bất bình, rõ ràng là Từ Võ có dụng ý ở đây, nhưng họ cũng phải chịu.
Vẻ mặt Chu Chí Tường có vẻ nghiêm túc, có chút hơi kích động.
Chuyện Từ Võ nói, người khác không hề biết, nhưng ông ta thì biết rất rõ, những người biết chuyện chỉ có Ngô Hữu Đạo và Đường Hiểu Quyên.
Việc Trương Dương điều trị cho Tô Thiệu Hoa, đã trở thành đề tài đăng báo, phê duyệt cho về công tác ở đâu, chắc chắn sẽ là đề tài chính, hiện tại với sự điều trị của Trương Dương, thể trạng của Tô Thiệu Hoa có những chuyển biến rõ ràng, nên đề xuất này có khả năng được phê duyệt là rất cao.
Sau khi xin hắn về, vấn đề có nhiều tiến triển, nếu việc được Trương Dương hoàn thành, điều đó có ý nghĩa thiết yếu, đánh dấu một bước tiến mới đối với bệnh viện.
Với vấn đề này, chỉ nói đến phương diện thanh danh, Tam viện có thể vượt qua cả bệnh viện thị trấn, thậm chí có thể vượt qua bệnh viện tỉnh.
Vấn đề khó khăn lớn là được thế giới công nhận, còn ở trong nước thì thuộc tốp đầu, đối với bệnh viện cũng có những ý kiến khác nhau.
Ngô Hữu Đạo khẽ cau mày, ông ta là người biết rõ nhất, Từ Võ lấy lý do này, ngay cả ông ta cũng không dám tranh, Chu Chí Tường khẳng định, việc ưu tiên hàng đầu là lợi ích của bệnh viện.
- Viện trưởng, Chủ nhiệm Từ, việc để Trương Dương đến phòng khác có thể hoãn lại được không, hãy để cậu ta ở phòng chúng tôi trước, trước tiên cứ ở chỗ đơn vị chúng tôi làm việc một thời gian được không?
Bỗng Chủ nhiệm khoa Phụ sản Vương Quốc Hải nói, ai nấy cũng đều ngạc nhiên nhìn ông ta.
Bị mọi người nhìn như vậy, Vương Quốc Hải cảm thấy không thoải mái chút nào, nhưng vẫn cần phải cương quyết, nói chậm rãi:
- Viện trưởng, chúng ta cần giải quyết hết hai việc kia, nếu không giải quyết thì sẽ thành tai họa, không phải tôi muốn giành lấy Trương Dương, chỉ cần cậu ta giúp chúng ta giải quyết nốt hai vấn đề đó, chúng ta sẽ để cậu ta đi!
Lúc Vương Quốc Hải nói chuyện, có chút lúng túng.
Tất cả các Chủ nhiệm đều giật mình, bọn họ không hề cười nhạo Vương Quốc Hải mà còn đồng tình với ông ta.
Khoa Phụ sản có hai bệnh nhân nổi tiếng toàn bệnh viện, hai bệnh nhân đó đã điều trị ở đây hơn nửa năm rồi, tất nhiên là bọn họ sẽ về nhà, nhưng sau khi về nhà lại quay lại bệnh viện, sống chết không chịu đi.
Trong đó có lỗi của bệnh viện, cũng có thể xem như sự cố trong quá trình điều trị, người bệnh không bị bệnh gì phức tạp nhưng lại phức tạp hóa vấn đề lên với bệnh viện, xảy ra việc chuẩn đoán sai.
Chuẩn đoán sai còn đỡ, sau khi chuẩn đoán sai khiến cho bệnh nhân có những chứng bệnh khác, vấn đề là bệnh viện không điều trị được bệnh này, chỉ có thể để cho người bệnh ở lại bệnh viện, hoặc là bồi thường.
Bệnh viện thì đuối lý mà bệnh nhân thì to mồm, chỉ có thể giữ lại ở đây, giữ lại đây cũng nửa năm rồi, bây giờ thỉnh thoảng bệnh nhân lại làm loạn lên, mỗi lần họ làm loạn là Vương Quốc Hải ăn không ngon.
Người bệnh còn lại thì là trường hợp đặc biệt, cô không bị sự cố gì trong lúc trị liệu, nhưng lại có ảnh hưởng lớn đến bệnh viện, vì vậy khiến Vương Quốc Hải đành chịu.
Hai bệnh nhân này, thậm chí họ đã mời những chuyên gia nổi tiếng của bệnh viện khác đến, nhưng rốt cuộc cũng không có cách nào, hiện tại Vương Quốc Hải đặt hết niềm hy vọng ở Trương Dương.
Nếu Trương Dương cũng không giải quyết được, hai quả bom hẹn giờ này không biết bao giờ mới nổ.
- Tôi biết rồi, mọi người thấy thế nào?
Chu Chí Tường gật đầu, nhìn một lượt xung quanh, mặc dù Trương Dương là sinh viên thực tập, nhưng vai trò của cậu ta như thế nào mọi người đều biết, nếu như được phân công phụ trách cậu ta, họ cũng không dùng cậu ta như một sinh viên thực tập.
- Có thể để cậu ta đến đó hai tháng trước, việc ở đó cần được giải quyết xong đã!
Chủ nhiệm Đa khoa Từ Võ gật gật đầu, ông ta vừa nói, Đường Hiểu Nhiên cũng tán đồng theo, Phó viện trưởng Lý Cưu, người có quan hệ không tồi với bọn họ cũng đứng dậy.
Các chủ nhiệm khác sau khi nghĩ một hồi, cuối cùng cũng gật đầu, lần đầu tiên Trương Dương cứu người ở bệnh viện của họ lại là một bệnh nhân phụ sản, năng lực của hắn là không có gì đáng nghi.
Tất cả mọi người đều đồng ý, Ngô Hữu Đạo cũng đành phải gật đầu.
Thật sự Khoa Phụ sản rất cần Trương Dương, hơn nữa việc Trương dương chịu đến làm ở bệnh viện có phần công lao rất lớn của Vương Quốc Hải, ông ta không thể tranh giành được, cùng lắm thì sau này bộ xương già này chịu khó chạy đi chạy lại đến Khoa Phụ sản vậy.
Cứ như vậy, Trương Dương không hề biết gì, công việc củaTrương Dương đã được sắp xếp, điểm dừng chân đầu tiên của hắn, chính là Khoa Phụ sản.
Phía bên kia còn có Chủ nhiệm của các khoa như Khoa Ngoại, Khoa Phụ sản, Khoa Đông y, Khoa Nhi, hầu hết chủ nhiệm các khoa trong viện đều có mặt ở đây.
Cuộc họp này do Chu Chí Tường chủ trì, lần họp này không hề nói miên man, nói trực tiếp vào chủ đề chính, Trương Dương muốn đến làm, vậy phải phân Trương Dương vào khoa nào là tốt nhất.
Chu Chí Tường vừa mới dứt lời, hầu hết các đồng chí chủ nhiệm khoa đều cúi đầu, không ai nói gì.
Chắc chắn rất nhiều chủ nhiệm ở đây cũng thấy kỳ lạ.
Bọn họ nhiều người như vậy, tập trung ở đây, mở cuộc họp cấp chủ nhiệm viện, cuối cùng là để thảo luận việc sắp xếp cho một sinh viên thực tập, xảy ra sự việc này, bọn họ vốn không tin đây là sự thật.
Chuyện này, có thể coi như là sự kiện kịch sử của Tam viện, không biết sau này còn có chuyện sinh viên tực tập được bệnh viện coi trọng như vậy hay không.
- Sao lại không nói gì?
Chẳng ai thèm mở mồm, Chu Chí Tường lại nói, vẻ mặt ông ta cũng biểu lộ sự bất lực.
Chỉ vì một sinh viên thực tập mà gióng trống khua chiêng ầm ĩ vậy thật không nên, nhưng trong lúc này ông ta cũng không có cách nào khác, tự nhiên Trương Dương lại muốn đến làm việc khiến cho kế hoạch của họ bị đảo lộn hết cả, ông ta không thể để Trương Dương đợi lâu, chỉ có thể tập hợp tất cả mọi người lại.
- Thời gian trước, các ông tranh nhau chạy đến, yêu cầu điều Trương Dương đến khoa các ông thực tập, còn nói các ông có thể thế này thế kia, sao hôm nay đều trở nên kiêu căng thế này?
Chu Chí Tường uống ngụm trà, nói thản nhiên.
Ông ta nói xong, càng khiến nhiều người cúi đầu thấp hơn.
Sau khi Trương Dương ký hợp đồng, đúng là có rất nhiều đồng chí chủ nhiệm chú ý đến hắn, muốn kéo Trương Dương về đơn vị mình, bọn họ đã từng được chứng kiến năng lực của Trương Dương, ngoài ra điểm mấu chốt nằm ở chỗ, hắn là người đã cứu mạng bố Cục trưởng Triệu.
Mối quan hệ này, chưa biết chừng có thể thông qua hắn mà lôi kéo được sự quan tâm của Cục trưởng, sẽ có lợi cho sự phát triển sau này.
Đương nhiên, dù không tận dụng được mối quan hệ này, có Trương Dương ở đây cũng như có một báu vật trong tay, y thuật của Trương Dương là điều rõ như ban ngày, nếu chẳng may mà có tình huống khẩn cấp, có Trương Dương ở đây giúp đỡ.
Với mấy lý do này, hầu hết các khoa đều đến gặp Viện trưởng để xin, đây cũng là một trong những lý do Chu Chí Tường triệu tập Hội nghị, nếu như không phải do quá nhiều người đánh tiếng xin làm ông ta không biết nên chọn chỗ nào như vậy, ông ta cũng không cần phải tập trung mọi người như vậy, không cần vì việc phân công cho một sinh viên thực tập mà mệt não như vậy.
- Các ông không nói, vậy để tôi nói trước vậy!
Đột nhiên Ngô Hữu Đạo ngồi thẳng người dậy, tuy rằng ông ta làm ở bệnh viện, nhưng không thuộc biên chế ở đây, nên có chuyện gì ông ta cũng dám nói, các vị chủ nhiệm ở đây ngại, vậy thì ông ta đứng lên nói trước.
- Ai cũng biết Trương Dương vốn học Trung y, y thuật của cậu ta về Trung y hết sức tốt, tôi cho rằng, bố trí cậu ta ở khoa Trung y đúng là trọng dụng nhân tài hợp lý!
Ngô Hữu Đạo nói một cách chậm rãi, ông ta đã tốn bao công sức để kéo Trương Dương về viện, không phải là muốn tạo mối quan hệ với Trương Dương sao, đương nhiên là không muốn để Trương Dương đến khoa
Mỗi người đều có tâm tư riêng của mình, Ngô Hữu Đạo cũng không phải là ngoại lệ.
- Lão Ngô, đúng là tay nghề Trung y của Trương Dương không tồi, nhưng khả năng tay nghề Tây y của cậu ta cũng rất tốt, đúng lúc phòng cấp cứu đang cần một người như vậy, tôi thấy để Trương Dương đến phòng cấp cứu là tốt nhất, ở đó có thể coi là đơn vị quan trọng cấp thiết hàng đầu của viện ta, càng là nơi để phát huy được giá trị của Trương Dương!
Chủ nhiệm Triệu, Chủ nhiệm Phòng Cấp cứu vội vàng nói, Ngô Hữu Đạo đã nói trước rồi, ông ta không thể tiếp tục làm kiêu mà ngồi ngồi im.
Trước khi họp, Phó chủ nhiệm Lý đã nhiều lần đề nghị, nhất định phải lôi kéo được Trương Dương về phòng cấp cứu, Trương Dương chính là nhân tài toàn diện hiếm có.
Thêm Trương Dương, chỉ xem như thêm một người, nhưng đối với phòng cấp cứu thì hoàn toàn không như vậy, chỉ có cậu ta, mới có khả năng giải quyết nhiều công việc trước mắt mà bọn họ không làm được.
Trước đây bố của Cục trưởng Triệu cũng khám ở phòng cấp cứu, cuối cùng mọi người cũng bó tay, phải nhờ Trương Dương ra tay mới cứu được.
- Viện trưởng, ông cũng biết vừa rồi khoa Nhi của chúng ta đã có hai chuyên gia chuyển đi, trong lúc đang thiếu nhân lực thế này, Trương Dương phải đến Khoa Nhi mới đúng!
Chủ nhiệm Triệu vừa dứt lời, Trần Tín Chủ nhiệm khoa Nhi cũng lên tiếng, ai cũng biết Trương Dương là nhân tài, ai cũng muốn lôi kéo được Trương Dương về đơn vị mình.
Bây giờ mà không lên tiếng, một lúc nữa quyết định được đưa ra rồi thì hối không kịp.
Trần Tín vừa nói xong, Chủ nhiệm các khoa Chỉnh hình, Giải phẫu thần kinh, Xoa bóp châm cứu…. đều nhẩy dựng lên, ai cũng có lý do riêng của học, muốn Trương Dương về bên họ.
Trong chốc lát, cả phòng họp loạn cả lên.
- Dừng, dừng, dừng, tất cả dừng lại!
Chu Chí Tường nhức hết cả đầu, vội vàng hô lớn, Phó viện trưởng Lý Cưu ngồi một bên cười đau khổ, ông ta không nghĩ rằng Trương Dương sẽ được tranh giành vậy, lúc bắt đầu thì chẳng ai nói gì, vừa nói một câu thì tất cả tranh nhau như ong vỡ tổ.
Nghĩ xong, Lý Cưu mới nói:
- Viện trưởng, hay để Trương Dương lần lượt ở các đơn vị xem sao?
Chuyện công tác lần lượt như lời Lý Cưu nói, chắc chắc là công tác lần lượt trong viện, tức là để Trương Dương công tác ở từng đơn vị trong viện một thời gian, đã từng có trường hợp cho sinh viên thực tập công tác luân lưu ở các đơn vị, nhưng phần lớn đều là y tá, còn cho bác sĩ công tác luân lưu thì rất hiếm.
- Không được!
Chu Chí Tường lập tức lắc đầu, nói tiếp:
- Thời gian làm việc mỗi tuần của Trương Dương chỉ có một ngày, lại còn công tác luân phiên, cậu ta có thể công tác tại các đơn vị được bao lâu, công việc còn chưa kịp quen đã phải thay đổi, không tốt với cậu ta, cũng không tốt với chúng ta!
Lý Cưu sững sờ, mặt lập tức biến sắc vẻ bất lực.
Thực sự ông ta không để ý đến chuyện Trương Dương một tuần chỉ đến làm việc hai lần, mỗi lần chỉ được nửa ngày, đúng là chỉ làm được một ngày, chắc chắn không thể cho công tác luân phiên.
- Viện trưởng, theo tôi nên để cậu ta đến khoa Hô hấp, có một chuyện vô cùng quan trọng mà ông không nên quên!
Chủ nhiệm Đa khoa Từ Võ nói chậm rãi, ánh mắt của các chủ nhiệm khoa đều đổ dồn vào ông ta, ai cũng không ngờ tới, đến Từ Vũ cũng tham gia vào hang ngũ những người tranh giành Trương Dương.
Khoa Hô hấp, đó là địa bàn của Đường Hiểu Quyên, Đường Hiểu Quyên là ai, vợ của Từ Võ.
Các chủ nhiệm khác đều tỏ vẻ bất bình, rõ ràng là Từ Võ có dụng ý ở đây, nhưng họ cũng phải chịu.
Vẻ mặt Chu Chí Tường có vẻ nghiêm túc, có chút hơi kích động.
Chuyện Từ Võ nói, người khác không hề biết, nhưng ông ta thì biết rất rõ, những người biết chuyện chỉ có Ngô Hữu Đạo và Đường Hiểu Quyên.
Việc Trương Dương điều trị cho Tô Thiệu Hoa, đã trở thành đề tài đăng báo, phê duyệt cho về công tác ở đâu, chắc chắn sẽ là đề tài chính, hiện tại với sự điều trị của Trương Dương, thể trạng của Tô Thiệu Hoa có những chuyển biến rõ ràng, nên đề xuất này có khả năng được phê duyệt là rất cao.
Sau khi xin hắn về, vấn đề có nhiều tiến triển, nếu việc được Trương Dương hoàn thành, điều đó có ý nghĩa thiết yếu, đánh dấu một bước tiến mới đối với bệnh viện.
Với vấn đề này, chỉ nói đến phương diện thanh danh, Tam viện có thể vượt qua cả bệnh viện thị trấn, thậm chí có thể vượt qua bệnh viện tỉnh.
Vấn đề khó khăn lớn là được thế giới công nhận, còn ở trong nước thì thuộc tốp đầu, đối với bệnh viện cũng có những ý kiến khác nhau.
Ngô Hữu Đạo khẽ cau mày, ông ta là người biết rõ nhất, Từ Võ lấy lý do này, ngay cả ông ta cũng không dám tranh, Chu Chí Tường khẳng định, việc ưu tiên hàng đầu là lợi ích của bệnh viện.
- Viện trưởng, Chủ nhiệm Từ, việc để Trương Dương đến phòng khác có thể hoãn lại được không, hãy để cậu ta ở phòng chúng tôi trước, trước tiên cứ ở chỗ đơn vị chúng tôi làm việc một thời gian được không?
Bỗng Chủ nhiệm khoa Phụ sản Vương Quốc Hải nói, ai nấy cũng đều ngạc nhiên nhìn ông ta.
Bị mọi người nhìn như vậy, Vương Quốc Hải cảm thấy không thoải mái chút nào, nhưng vẫn cần phải cương quyết, nói chậm rãi:
- Viện trưởng, chúng ta cần giải quyết hết hai việc kia, nếu không giải quyết thì sẽ thành tai họa, không phải tôi muốn giành lấy Trương Dương, chỉ cần cậu ta giúp chúng ta giải quyết nốt hai vấn đề đó, chúng ta sẽ để cậu ta đi!
Lúc Vương Quốc Hải nói chuyện, có chút lúng túng.
Tất cả các Chủ nhiệm đều giật mình, bọn họ không hề cười nhạo Vương Quốc Hải mà còn đồng tình với ông ta.
Khoa Phụ sản có hai bệnh nhân nổi tiếng toàn bệnh viện, hai bệnh nhân đó đã điều trị ở đây hơn nửa năm rồi, tất nhiên là bọn họ sẽ về nhà, nhưng sau khi về nhà lại quay lại bệnh viện, sống chết không chịu đi.
Trong đó có lỗi của bệnh viện, cũng có thể xem như sự cố trong quá trình điều trị, người bệnh không bị bệnh gì phức tạp nhưng lại phức tạp hóa vấn đề lên với bệnh viện, xảy ra việc chuẩn đoán sai.
Chuẩn đoán sai còn đỡ, sau khi chuẩn đoán sai khiến cho bệnh nhân có những chứng bệnh khác, vấn đề là bệnh viện không điều trị được bệnh này, chỉ có thể để cho người bệnh ở lại bệnh viện, hoặc là bồi thường.
Bệnh viện thì đuối lý mà bệnh nhân thì to mồm, chỉ có thể giữ lại ở đây, giữ lại đây cũng nửa năm rồi, bây giờ thỉnh thoảng bệnh nhân lại làm loạn lên, mỗi lần họ làm loạn là Vương Quốc Hải ăn không ngon.
Người bệnh còn lại thì là trường hợp đặc biệt, cô không bị sự cố gì trong lúc trị liệu, nhưng lại có ảnh hưởng lớn đến bệnh viện, vì vậy khiến Vương Quốc Hải đành chịu.
Hai bệnh nhân này, thậm chí họ đã mời những chuyên gia nổi tiếng của bệnh viện khác đến, nhưng rốt cuộc cũng không có cách nào, hiện tại Vương Quốc Hải đặt hết niềm hy vọng ở Trương Dương.
Nếu Trương Dương cũng không giải quyết được, hai quả bom hẹn giờ này không biết bao giờ mới nổ.
- Tôi biết rồi, mọi người thấy thế nào?
Chu Chí Tường gật đầu, nhìn một lượt xung quanh, mặc dù Trương Dương là sinh viên thực tập, nhưng vai trò của cậu ta như thế nào mọi người đều biết, nếu như được phân công phụ trách cậu ta, họ cũng không dùng cậu ta như một sinh viên thực tập.
- Có thể để cậu ta đến đó hai tháng trước, việc ở đó cần được giải quyết xong đã!
Chủ nhiệm Đa khoa Từ Võ gật gật đầu, ông ta vừa nói, Đường Hiểu Nhiên cũng tán đồng theo, Phó viện trưởng Lý Cưu, người có quan hệ không tồi với bọn họ cũng đứng dậy.
Các chủ nhiệm khác sau khi nghĩ một hồi, cuối cùng cũng gật đầu, lần đầu tiên Trương Dương cứu người ở bệnh viện của họ lại là một bệnh nhân phụ sản, năng lực của hắn là không có gì đáng nghi.
Tất cả mọi người đều đồng ý, Ngô Hữu Đạo cũng đành phải gật đầu.
Thật sự Khoa Phụ sản rất cần Trương Dương, hơn nữa việc Trương dương chịu đến làm ở bệnh viện có phần công lao rất lớn của Vương Quốc Hải, ông ta không thể tranh giành được, cùng lắm thì sau này bộ xương già này chịu khó chạy đi chạy lại đến Khoa Phụ sản vậy.
Cứ như vậy, Trương Dương không hề biết gì, công việc củaTrương Dương đã được sắp xếp, điểm dừng chân đầu tiên của hắn, chính là Khoa Phụ sản.
/1041
|