Những lời này của Trương Vận An thực sự khiến Trương Dương sững sờ
Hắn tìm Trương Vận An chỉ là muốn hỏi về nguyên nhân cái chết của mẹ năm đó, vì ngoài bố hắn, chỉ có Trương Vận an là người duy nhất biết tình huống thật sự khi đó
Nhưng hắn không thể tưởng tượng được chuyện của mẹ còn chưa hỏi rõ được thì đã có sấm đánh giữa trời quang trúng vào mình
Người cậu này của hắn không ngờ là truyền nhân chính thống của y thánh nhất mạch
Nhưng theo những gì Trương Dương biết, y thánh nhất mạch đã tuyệt tích. Kiếp trước sau khi cụ hắn qua đời, căn bản không có truyền nhân khác. Tuy nhiên Trương Vận An thật sự đã dùng thủ pháp đích truyền của Trương gia, còn có cả bao tay hái thuốc tổ truyền của Trương gia. Những thứ này đều có thể chứng minh thân phận của ông ta.
- Tiền bối…
- Còn gọi ta là tiền bối sao, cháu là con của Thi Hoa, chính là cháu ngoại ruột của ta, ta là cậu ruột của cháu
Trương Vận An vừa trừng mắt nhìn Trương Dương liền lập tức ngừng nói. Trương Vận An thật sự là cậu ruột của Trương Dương, chỉ có điều điểm này mẹ chưa từng nói với hắn
- Nói mau, rút cuộc cháu học được mấy thứ này ở đâu?
Trương Vận An lại hỏi, cháu ngoại không ngờ biết thủ pháp đích truyền của họ, khiến ông ta giật mình
Ngoài ra nội kình của đứa cháu này cao như vậy cũng khiến ông ta rất kinh ngạc. Bên cạnh còn có người của Long gia, còn cả linh dược, điểm nào cũng khiến ông ta rất tò mò, sự nghi hoặc của Trương Vận An lúc này không hề ít hơn của Trương Dương.
Bị Trương Vận An nhìn chằm chằm, Trương Dương chỉ có thể bất đắc dĩ nói:
- Những thứ này đều là một một tiền bối trước kia dạy cháu…
Lúc ở Dược đồng phân mạch, Trương Dương liền nhắc đến lão tiền bối này, bây giờ hắn lại nhắc đến, dù sao cũng qua lâu rồi, không có nhân chứng, có muốn điều tra cũng vô dụng
Trương Dương nói xong, Trương Vận An nhíu mày lại
Lúc nói những điều này, Trương Dương có cảm giác chột dạ một cách bản năng.
Hắn thật là truyền nhân chính thống của Trương gia, nhưng không phải đời này, hôm nay đột nhiên gặp người của Trương gia, hắn thật sự lo sẽ bị phát hiện ra điều gì
Cái cớ kia hắn lừa người khác thì không sao, nhưng hắn cũng không biết có thể qua mắt truyền nhân chân chính của Trương gia hay không
Tuy nhiên lúc này Trương Dương cũng có cảm giác kì lạ
Hắn thậm chí hoài nghi đây có phải là sự sắp xếp của số phận không. Kiếp này hắn hình như không có quan hệ gì với y thánh nhất mạch. Nhưng không ngờ hắn vẫn luôn mang huyết mạch của Trương gia, điều khác biệt là lần này là huyết mạch của mẹ
- Dương Dương, cháu nói vị lão nhân gia kia trông như thế nào
Nghe Trương Dương miêu tả xong, Trương Vận An cau mày nhỏ giọng nói một câu
Câu này khiến Trương Dương thấy ấm áp trong lòng. Lúc nhỏ mẹ luôn gọi hắn như vậy, mầy ngày nay Trương Dương luôn nhớ về quá khứ, Trương Dương đã cảm nhận được nhưng việc xảy ra trước kia, cũng là việc xảy ra bên cạnh hắn, hiện tại Trương Dương xem như đã hoàn toàn dung hợp với thân thể này
- Tóc trắng, vóc người không cao, còn có râu bạc
Trương Dương hư cấu hình tượng một lão nhân trong đầu, từ từ nói ra, đây chỉ là người tồn tại trong đầu hắn
Không ngờ Trương Dương vừa nói xong, Trương Vận An lại kích động, vội nói:
- Lão nhân râu bạc tóc bạc mà cháu nói có phải rất thích vuốt râu, còn thích dùng tay phải phẩy quạt phô trương thanh thế, ngoài ra còn thường nói những lời kiểu như ‘thế đạo loạn nhân tâm bất cổ’
Trương Dương kinh ngạc nhìn ông ta, chỉ có thể bất đắc dĩ gật đầu. Lúc này không biết nói gì cho phải
- Hóa ra là cha, thảo nào cha đi nhiều năm như vậy cũng chưa về, chắc cha cũng nghe nói cái chết của em gái, trong lòng bi thương nên mới tìm cháu, thậm chí phá vỡ quy tắc truyền tử của Trương gia, không truyền cho nữ, truyền bản lĩnh của Trương gia cho cháu.
Trương Vận An lúc này rõ ràng càng kích động. Vị cao thủ nội kình tứ tầng cấp cao nhất này như người bình thường, suýt nhảy dựng lên
Miệng Trương Dương khẽ mở ra, nghe ý của Trương Vận An, hình như ông ta đã tưởng người hư cấu này là ông ngoại của hắn.
- Trương Dương, lão nhân có cho cháu biết tên không?
Kích động một lúc, Trương Vận An lập tức quay đầu lại, trợn mắt há mồm hỏi Trương Dương một câu
Trương Dương sửng sốt, trong lòng rất muốn nói khong biết tên, nhưng nhìn Trương Vận An kích động như vậy, ma xui quỷ khiến miệng hắn lại thốt ra một cái tên.
- Trương Đạo Phong
Nói xong Trương Dương liền ngậm miệng lại, trong lòng có chút hối hận.
Đây là cái tên cố ý nói ra khi lừa gạt Dược đồng nhất mạch, sao lại nói ra trước mặt truyền nhân chính thống, Trương Đạo Phong đã rơi xuống vách đá bỏ mạng, Dược đồng nhất mạch cũng biết chuyện này
- Thật sự là cha, thật sự là cha. Haha. Cậu biết rồi, cha đi nhiều năm như vậy không về nhà không ngờ vụng trộm dạy dỗ đứa con của em gái ta. Cha ơi là cha, cho dù cha nói với con, cũng có sao đâu, chẳng lẽ còn trách cha làm trái với tổ huấn sao?
Trương Vận An đứng lên, kích động nói, sau đó quay đầu nhìn Trương Dương, càng nhìn càng thích.
Trương Dương lúc này hoàn toàn mơ hồ đứng ngây ra ở đó
Nhìn biểu hiện của Trương Vận An, cha của cậu, cũng chính là ông ngoại hiện tại của Trương Dương, Trương Đạo Phong, đã rơi xuống vách đá, chẳng phải ông đã chết sao?
- Cháu vừa rồi đã cúi đầu nhận tổ tiên, cháu đã học bí pháp tổ truyền của Trương gia, vậy cháu chính là truyền nhân chính thống của Trương gia ta, cũng may người mà em gái tìm cũng họ Trương, không cần đổi họ.
Trương Vận An kéo Trương Dương đến bên người, cười ha hả nhìn
- Cậu có thể nói rõ cho cháu biết được không, lúc này cháu còn có chút hồ đồ, không hiểu ra sao, rút cục chuyện gì xảy ra vậy?
Trương Dương vội vàng hỏi một câu, lúc này hắn càng thêm mơ hồ, không biết rõ tình hình cụ thể hắn e sẽ điên mất
Trương Vận An cười ha hả nhẹ giọng nói:
- Việc này phải bắt đầu kể từ cách đây ba mươi năm…
Trương Vận An từ từ nói, qua sự miêu tả của ông ta, Trương Dương cuối cùng cũng hiểu được một chút
Trương Đạo Phong là em của cụ, người bị rơi xuống vách đá, nhưng không chết vì rất may vướng vào cái cây cuối cùng rơi vào lòng sông
Ông ấy bị thương rất nặng, còn bị mất trí nhớ, cuối cùng được một nông dân nhận nuôi, rất nhiều năm sau mới khôi phục trí nhớ
Trương Đạo Phong sau khi hồi phục trí nhớ, lập tức nhận tổ quy tông, nhưng ông ta chỉ tìm thấy bí điển của gia tộc, không tìm được cha và anh trai
Từ nhỏ ông ta đã học nội kình, bị mất trí nhớ rất nhiều năm nhưng không ảnh hưởng tới việc tu luyện sau này. Trương Đạo Phong tu luyện lại lần nữa, tiến triển rất nhanh, hơn nữa ông ta rất may mắn, chiếm được một phần thiên tài địa bảo, chế ra linh dược
Bởi vì Trương Đạo Phong mải tu luyện nên lập gia đình muộn, đợi đến lúc thành gia thất, đã sắp kết thúc kháng chiến rồi, sau đó mới có Trương Vận An
Tư chất của Trương Vận An rất tốt. Lúc còn nhỏ, ông ta còn dùng linh dược dẫn đường, mới khiến tốc độ tu luyện của Trương Vận An tăng lên, cuối cùng 53 tuổi đã đột phá được thành cao thủ nội kình tứ tầng cấp cao nhất
Nhìn ông ta chỉ chừng 40 tuổi, nhưng thực ra đã 53 rồi. Ông ta là anh của mẹ Trương Dương, mẹ Trương Dương mà còn sống thì năm nay cũng đã 50 rồi
Nghe Trương Vận An nói, Trương Dương càng há hốc miệng ra
Hắn không ngờ chuyện mình tùy hứng nói giỡn lại biến thành sự thật. Trương Đạo Phong thực sự chưa chết, còn truyền thừa y thánh nhất mạch
Tuy nhiên nghĩ ra thì cũng không phải không thể xảy ra khả năng này
Dược đồng nhất mạch vốn đã chết rồi, bời vì hắn xuyên thời gian, nên sống lại lần nữa, càng trở nên phồn thịnh. Vậy Trương Đạo Phong vốn đã chết cũng có thể sống lại
Ít nhất Trương Đạo Phong kiếp trước tuyệt đối không hồi tỉnh, vì kiếp trước cụ của hắn còn sống, sau khi Trương Đạo Phong nhận tổ quy tông, không thể không tìm thấy người.
Chuyện sau đó cũng có chút rắc rối
Tổ huấn của Trương gia là truyền tử không truyền nữ. Trương Vận An đi theo cha học nội kình và y thuật của Trương gia. Con gái Trương Thi Hoa chỉ có thể học chút y thuật bình thường. Tuy nhiên chút y thuật bình thường này đối với người bình thường mà nói, cũng đủ dùng. Dược đồng phân mạch chỉ dùng những y thuật này mà tạo ra Hoa đà cư.
Trương Thi Hoa trong quá trình học tập ở quê nhà, quen biết Trương Khắc Cần, hai người nảy sinh tình cảm
Nhưng Trương Đạo Phong không hài lòng về Trương Khắc Cần. Ông thấy Trương Khắc Cần rất có dã tâm, không muốn cho con gái mình đi theo người như vậy, nên phản đối
Không biết làm sao, Trương Thi Hoa cũng là người có cá tính mạnh mẽ. Cha không đồng ý cũng quyết lấy Trương Khắc Cần. Dù sao bà cũng là người bình thường, muốn ở bên người bình thường.
Trương Đạo Phong tức giận, không nhận người con gái này, sau đó khoảng 10 năm không qua lại gì
Sau 10 năm con gái sinh ra Trương Dương, sau khi có cháu ngoại, Trương Đạo Phong mới dần dần thay đổi thái độ, nhưng ông ta chỉ nhìn qua một lần, sau đó cũng không liên hệ gì
Đây cũng là lí do vì sao Trương Dương không biết ông ngoại và cậu mình. Trương Thi Hoa cũng vẫn lừa hắn, nói là một gia đình bình thường khác là ông bà ngoại của hắn, kỳ thật gia đình ấy là bố mẹ nuôi của Trương Thi Hoa, sau khi bà kết hôn mới nhận.
Như vậy Trương Dương đã biết vì sao mình không biết sự tồn tại của người cậu này
Lúc nhỏ cũng chưa từng qua lại, sao mà biết được sự tồn tại của ông
- Kỳ thật khi đó chủ yếu là cha phản đối, còn cậu cũng không có ý kiến gì, đáng tiếc tạo hóa trêu ngươi, mẹ cháu cuối cùng hồng nhan bạc mệnh
Trương Vận An từ từ nói, nói xong thở dài thườn thượt
- Cậu, lần này cháu tới chính là muốn hỏi cậu, năm đó rút cục xảy ra chuyện gì, rút cục vì sao mẹ cháu chết
Nghe Trương Vận An nói vậy, Trương Dương vội vàng hỏi một câu, tim hắn bắt đầu đập mạnh dần
Mục đích lớn nhất của hắn lần này là tìm ra nguyên nhân cái chết của mẹ. Lúc này đáp án gần ngay trước mặt, hơn nữa nhìn thái độ của Trương Vận An có chút khác với suy nghĩ của hắn
Ít nhất mẹ hắn hẳn không phải do Trương Khắc Cần hại chết, nếu không, lúc cậu nhắc đến ông, sẽ không có ngữ điệu nhẹ nhàng như thế, cũng không thể nói đỡ Trương Khắc Cần vài câu như vậy.
- Cháu không biết?
Trương Vận An thoáng sửng sốt, lập tức lại có vẻ giật mình nói tiếp:
- Cũng đúng, năm đó Thi Hoa từng yêu cầu cha cháu dù như nào cũng không thể kể cho cháu nguyên nhân cái chết của mẹ cháu. Cháu xem, Khắc Cần luôn giữ lời, chưa từng kể với cháu
- Ông ấy chưa từng kể, nhưng cháu thật sự muốn biết, cậu, cậu kể cho cháu đi
Trương Dương vội vàng hỏi một câu. Lúc này hắn cơ bản có thể khẳng định Trương Vận An biết tất cả khúc mắc trong chuyện này. Câu đố làm khó hắn bao lâu này sắp tìm được lời giải
Hắn tìm Trương Vận An chỉ là muốn hỏi về nguyên nhân cái chết của mẹ năm đó, vì ngoài bố hắn, chỉ có Trương Vận an là người duy nhất biết tình huống thật sự khi đó
Nhưng hắn không thể tưởng tượng được chuyện của mẹ còn chưa hỏi rõ được thì đã có sấm đánh giữa trời quang trúng vào mình
Người cậu này của hắn không ngờ là truyền nhân chính thống của y thánh nhất mạch
Nhưng theo những gì Trương Dương biết, y thánh nhất mạch đã tuyệt tích. Kiếp trước sau khi cụ hắn qua đời, căn bản không có truyền nhân khác. Tuy nhiên Trương Vận An thật sự đã dùng thủ pháp đích truyền của Trương gia, còn có cả bao tay hái thuốc tổ truyền của Trương gia. Những thứ này đều có thể chứng minh thân phận của ông ta.
- Tiền bối…
- Còn gọi ta là tiền bối sao, cháu là con của Thi Hoa, chính là cháu ngoại ruột của ta, ta là cậu ruột của cháu
Trương Vận An vừa trừng mắt nhìn Trương Dương liền lập tức ngừng nói. Trương Vận An thật sự là cậu ruột của Trương Dương, chỉ có điều điểm này mẹ chưa từng nói với hắn
- Nói mau, rút cuộc cháu học được mấy thứ này ở đâu?
Trương Vận An lại hỏi, cháu ngoại không ngờ biết thủ pháp đích truyền của họ, khiến ông ta giật mình
Ngoài ra nội kình của đứa cháu này cao như vậy cũng khiến ông ta rất kinh ngạc. Bên cạnh còn có người của Long gia, còn cả linh dược, điểm nào cũng khiến ông ta rất tò mò, sự nghi hoặc của Trương Vận An lúc này không hề ít hơn của Trương Dương.
Bị Trương Vận An nhìn chằm chằm, Trương Dương chỉ có thể bất đắc dĩ nói:
- Những thứ này đều là một một tiền bối trước kia dạy cháu…
Lúc ở Dược đồng phân mạch, Trương Dương liền nhắc đến lão tiền bối này, bây giờ hắn lại nhắc đến, dù sao cũng qua lâu rồi, không có nhân chứng, có muốn điều tra cũng vô dụng
Trương Dương nói xong, Trương Vận An nhíu mày lại
Lúc nói những điều này, Trương Dương có cảm giác chột dạ một cách bản năng.
Hắn thật là truyền nhân chính thống của Trương gia, nhưng không phải đời này, hôm nay đột nhiên gặp người của Trương gia, hắn thật sự lo sẽ bị phát hiện ra điều gì
Cái cớ kia hắn lừa người khác thì không sao, nhưng hắn cũng không biết có thể qua mắt truyền nhân chân chính của Trương gia hay không
Tuy nhiên lúc này Trương Dương cũng có cảm giác kì lạ
Hắn thậm chí hoài nghi đây có phải là sự sắp xếp của số phận không. Kiếp này hắn hình như không có quan hệ gì với y thánh nhất mạch. Nhưng không ngờ hắn vẫn luôn mang huyết mạch của Trương gia, điều khác biệt là lần này là huyết mạch của mẹ
- Dương Dương, cháu nói vị lão nhân gia kia trông như thế nào
Nghe Trương Dương miêu tả xong, Trương Vận An cau mày nhỏ giọng nói một câu
Câu này khiến Trương Dương thấy ấm áp trong lòng. Lúc nhỏ mẹ luôn gọi hắn như vậy, mầy ngày nay Trương Dương luôn nhớ về quá khứ, Trương Dương đã cảm nhận được nhưng việc xảy ra trước kia, cũng là việc xảy ra bên cạnh hắn, hiện tại Trương Dương xem như đã hoàn toàn dung hợp với thân thể này
- Tóc trắng, vóc người không cao, còn có râu bạc
Trương Dương hư cấu hình tượng một lão nhân trong đầu, từ từ nói ra, đây chỉ là người tồn tại trong đầu hắn
Không ngờ Trương Dương vừa nói xong, Trương Vận An lại kích động, vội nói:
- Lão nhân râu bạc tóc bạc mà cháu nói có phải rất thích vuốt râu, còn thích dùng tay phải phẩy quạt phô trương thanh thế, ngoài ra còn thường nói những lời kiểu như ‘thế đạo loạn nhân tâm bất cổ’
Trương Dương kinh ngạc nhìn ông ta, chỉ có thể bất đắc dĩ gật đầu. Lúc này không biết nói gì cho phải
- Hóa ra là cha, thảo nào cha đi nhiều năm như vậy cũng chưa về, chắc cha cũng nghe nói cái chết của em gái, trong lòng bi thương nên mới tìm cháu, thậm chí phá vỡ quy tắc truyền tử của Trương gia, không truyền cho nữ, truyền bản lĩnh của Trương gia cho cháu.
Trương Vận An lúc này rõ ràng càng kích động. Vị cao thủ nội kình tứ tầng cấp cao nhất này như người bình thường, suýt nhảy dựng lên
Miệng Trương Dương khẽ mở ra, nghe ý của Trương Vận An, hình như ông ta đã tưởng người hư cấu này là ông ngoại của hắn.
- Trương Dương, lão nhân có cho cháu biết tên không?
Kích động một lúc, Trương Vận An lập tức quay đầu lại, trợn mắt há mồm hỏi Trương Dương một câu
Trương Dương sửng sốt, trong lòng rất muốn nói khong biết tên, nhưng nhìn Trương Vận An kích động như vậy, ma xui quỷ khiến miệng hắn lại thốt ra một cái tên.
- Trương Đạo Phong
Nói xong Trương Dương liền ngậm miệng lại, trong lòng có chút hối hận.
Đây là cái tên cố ý nói ra khi lừa gạt Dược đồng nhất mạch, sao lại nói ra trước mặt truyền nhân chính thống, Trương Đạo Phong đã rơi xuống vách đá bỏ mạng, Dược đồng nhất mạch cũng biết chuyện này
- Thật sự là cha, thật sự là cha. Haha. Cậu biết rồi, cha đi nhiều năm như vậy không về nhà không ngờ vụng trộm dạy dỗ đứa con của em gái ta. Cha ơi là cha, cho dù cha nói với con, cũng có sao đâu, chẳng lẽ còn trách cha làm trái với tổ huấn sao?
Trương Vận An đứng lên, kích động nói, sau đó quay đầu nhìn Trương Dương, càng nhìn càng thích.
Trương Dương lúc này hoàn toàn mơ hồ đứng ngây ra ở đó
Nhìn biểu hiện của Trương Vận An, cha của cậu, cũng chính là ông ngoại hiện tại của Trương Dương, Trương Đạo Phong, đã rơi xuống vách đá, chẳng phải ông đã chết sao?
- Cháu vừa rồi đã cúi đầu nhận tổ tiên, cháu đã học bí pháp tổ truyền của Trương gia, vậy cháu chính là truyền nhân chính thống của Trương gia ta, cũng may người mà em gái tìm cũng họ Trương, không cần đổi họ.
Trương Vận An kéo Trương Dương đến bên người, cười ha hả nhìn
- Cậu có thể nói rõ cho cháu biết được không, lúc này cháu còn có chút hồ đồ, không hiểu ra sao, rút cục chuyện gì xảy ra vậy?
Trương Dương vội vàng hỏi một câu, lúc này hắn càng thêm mơ hồ, không biết rõ tình hình cụ thể hắn e sẽ điên mất
Trương Vận An cười ha hả nhẹ giọng nói:
- Việc này phải bắt đầu kể từ cách đây ba mươi năm…
Trương Vận An từ từ nói, qua sự miêu tả của ông ta, Trương Dương cuối cùng cũng hiểu được một chút
Trương Đạo Phong là em của cụ, người bị rơi xuống vách đá, nhưng không chết vì rất may vướng vào cái cây cuối cùng rơi vào lòng sông
Ông ấy bị thương rất nặng, còn bị mất trí nhớ, cuối cùng được một nông dân nhận nuôi, rất nhiều năm sau mới khôi phục trí nhớ
Trương Đạo Phong sau khi hồi phục trí nhớ, lập tức nhận tổ quy tông, nhưng ông ta chỉ tìm thấy bí điển của gia tộc, không tìm được cha và anh trai
Từ nhỏ ông ta đã học nội kình, bị mất trí nhớ rất nhiều năm nhưng không ảnh hưởng tới việc tu luyện sau này. Trương Đạo Phong tu luyện lại lần nữa, tiến triển rất nhanh, hơn nữa ông ta rất may mắn, chiếm được một phần thiên tài địa bảo, chế ra linh dược
Bởi vì Trương Đạo Phong mải tu luyện nên lập gia đình muộn, đợi đến lúc thành gia thất, đã sắp kết thúc kháng chiến rồi, sau đó mới có Trương Vận An
Tư chất của Trương Vận An rất tốt. Lúc còn nhỏ, ông ta còn dùng linh dược dẫn đường, mới khiến tốc độ tu luyện của Trương Vận An tăng lên, cuối cùng 53 tuổi đã đột phá được thành cao thủ nội kình tứ tầng cấp cao nhất
Nhìn ông ta chỉ chừng 40 tuổi, nhưng thực ra đã 53 rồi. Ông ta là anh của mẹ Trương Dương, mẹ Trương Dương mà còn sống thì năm nay cũng đã 50 rồi
Nghe Trương Vận An nói, Trương Dương càng há hốc miệng ra
Hắn không ngờ chuyện mình tùy hứng nói giỡn lại biến thành sự thật. Trương Đạo Phong thực sự chưa chết, còn truyền thừa y thánh nhất mạch
Tuy nhiên nghĩ ra thì cũng không phải không thể xảy ra khả năng này
Dược đồng nhất mạch vốn đã chết rồi, bời vì hắn xuyên thời gian, nên sống lại lần nữa, càng trở nên phồn thịnh. Vậy Trương Đạo Phong vốn đã chết cũng có thể sống lại
Ít nhất Trương Đạo Phong kiếp trước tuyệt đối không hồi tỉnh, vì kiếp trước cụ của hắn còn sống, sau khi Trương Đạo Phong nhận tổ quy tông, không thể không tìm thấy người.
Chuyện sau đó cũng có chút rắc rối
Tổ huấn của Trương gia là truyền tử không truyền nữ. Trương Vận An đi theo cha học nội kình và y thuật của Trương gia. Con gái Trương Thi Hoa chỉ có thể học chút y thuật bình thường. Tuy nhiên chút y thuật bình thường này đối với người bình thường mà nói, cũng đủ dùng. Dược đồng phân mạch chỉ dùng những y thuật này mà tạo ra Hoa đà cư.
Trương Thi Hoa trong quá trình học tập ở quê nhà, quen biết Trương Khắc Cần, hai người nảy sinh tình cảm
Nhưng Trương Đạo Phong không hài lòng về Trương Khắc Cần. Ông thấy Trương Khắc Cần rất có dã tâm, không muốn cho con gái mình đi theo người như vậy, nên phản đối
Không biết làm sao, Trương Thi Hoa cũng là người có cá tính mạnh mẽ. Cha không đồng ý cũng quyết lấy Trương Khắc Cần. Dù sao bà cũng là người bình thường, muốn ở bên người bình thường.
Trương Đạo Phong tức giận, không nhận người con gái này, sau đó khoảng 10 năm không qua lại gì
Sau 10 năm con gái sinh ra Trương Dương, sau khi có cháu ngoại, Trương Đạo Phong mới dần dần thay đổi thái độ, nhưng ông ta chỉ nhìn qua một lần, sau đó cũng không liên hệ gì
Đây cũng là lí do vì sao Trương Dương không biết ông ngoại và cậu mình. Trương Thi Hoa cũng vẫn lừa hắn, nói là một gia đình bình thường khác là ông bà ngoại của hắn, kỳ thật gia đình ấy là bố mẹ nuôi của Trương Thi Hoa, sau khi bà kết hôn mới nhận.
Như vậy Trương Dương đã biết vì sao mình không biết sự tồn tại của người cậu này
Lúc nhỏ cũng chưa từng qua lại, sao mà biết được sự tồn tại của ông
- Kỳ thật khi đó chủ yếu là cha phản đối, còn cậu cũng không có ý kiến gì, đáng tiếc tạo hóa trêu ngươi, mẹ cháu cuối cùng hồng nhan bạc mệnh
Trương Vận An từ từ nói, nói xong thở dài thườn thượt
- Cậu, lần này cháu tới chính là muốn hỏi cậu, năm đó rút cục xảy ra chuyện gì, rút cục vì sao mẹ cháu chết
Nghe Trương Vận An nói vậy, Trương Dương vội vàng hỏi một câu, tim hắn bắt đầu đập mạnh dần
Mục đích lớn nhất của hắn lần này là tìm ra nguyên nhân cái chết của mẹ. Lúc này đáp án gần ngay trước mặt, hơn nữa nhìn thái độ của Trương Vận An có chút khác với suy nghĩ của hắn
Ít nhất mẹ hắn hẳn không phải do Trương Khắc Cần hại chết, nếu không, lúc cậu nhắc đến ông, sẽ không có ngữ điệu nhẹ nhàng như thế, cũng không thể nói đỡ Trương Khắc Cần vài câu như vậy.
- Cháu không biết?
Trương Vận An thoáng sửng sốt, lập tức lại có vẻ giật mình nói tiếp:
- Cũng đúng, năm đó Thi Hoa từng yêu cầu cha cháu dù như nào cũng không thể kể cho cháu nguyên nhân cái chết của mẹ cháu. Cháu xem, Khắc Cần luôn giữ lời, chưa từng kể với cháu
- Ông ấy chưa từng kể, nhưng cháu thật sự muốn biết, cậu, cậu kể cho cháu đi
Trương Dương vội vàng hỏi một câu. Lúc này hắn cơ bản có thể khẳng định Trương Vận An biết tất cả khúc mắc trong chuyện này. Câu đố làm khó hắn bao lâu này sắp tìm được lời giải
/1041
|