- Cha em không sao, ông ấy vừa làm phẫu thuật xong, anh đích thân làm cho ông ấy đấy
Trương Dương nhẹ nhàng ôm Mễ Tuyết, khẽ cười nói, lúc nói, hắn còn có vẻ rất tự tin
Trương Đức ở bên cạnh, lúc này giật mình nhìn hắn
Còn trẻ như vậy, dám nói là tự mình làm phẫu thuật. Trong trường hợp bình thường thì người nghe sẽ giật mình. Làm phẫu thuật đương nhiên người càng có kinh nghiệm thì càng tốt. Trương Dương chỉ tầm hai mươi tuổi, sẽ khiến người khác có cảm giác bản năng là không tin tưởng
Mễ Tuyết nghe Trương Dương nói xong, không hề có chút nghi ngờ gì, ngược lại còn rất yên tâm
Ông ta không biết, sau khi Mễ Tuyết nhìn thấy Trương Dương ở đây cũng đã không lo lắng nữa rồi. Sau khi nghe Trương Dương đích thân làm phẫu thuật, còn yên tâm hơn.
Chỉ có điều lúc này cô không biết cha mình bị thương nghiêm trọng đến đâu, có đau đớn lắm không. Còn cô hoàn toàn yên tâm về sự an toàn tính mạng của cha
- Cảm ơn anh, Trương Dương, lúc em nhận được điện thoại của mẹ, thật sự lo lắng quá
Mễ Tuyết dựa vào Trương Dương, nhẹ giọng nói, có Trương Dương ở đây, cô hoàn toàn yên tâm
- Gọi điện cho cô đi, nói cha em không sao
Trương Dương khẽ mỉm cười, trên mặt Mễ Tuyết hơi đỏ lên, vội vàng lấy điện thoại gọi cho mẹ
Sau khi nhìn thấy Trương Dương, cô chỉ nghĩ tới chuyện của cha, quên thông báo cho mẹ, đây quả thực là việc không nên
- Trương Dương, người không sao là tốt rồi, tôi về trước đây, tổ nghiên cứu bên đó còn cả đống việc
Vương Quốc Hải đi tới, nói với Trương Dương một câu. Vừa rồi ông ta cũng lo lắng. Đợi Trương Dương làm phẫu thuật xong không có chuyện gì, lúc này mới cáo từ
Trương Dương gật đầu, Vương Quốc Hải nhìn Mễ Tuyết đang đứng gọi điện cách đó không xa, lại nói tiếp:
- Có cần gì thì nói với tôi một tiếng, chuyện tôi có thể làm được nhất định tôi sẽ giúp
Vương Quốc Hải biết quan hệ của Trương Dương và Mễ Tuyết. Lúc này cũng biết bệnh nhân là nhạc phụ tương lai của Trương Dương
Nhạc phụ tương lại đương nhiên là người nhà. Ít nhất đối với bệnh viện mà nói, chỉ cần có thể chiếu cố gì thì nhất định sẽ chiếu cố
Trương Dương khẽ cười gật đầu nói:
- Tôi biết rồi, cảm ơn chủ nhiệm Vương, có việc gì cần nhất định tôi sẽ nói
Vương Quốc Hải lúc này mới đi, dù sao cũng là cùng một bệnh viện, có chuyện gì cũng dễ nói
Lúc đi đột nhiên ông ta nghĩ tới nhạc phụ tương lai của Trương Dương đang nằm ở đây, vậy chẳng phải mấy ngày tới Trương Dương cũng sẽ tới đây sao? Vậy chẳng phải ngày nào Trương Dương cũng có thể tới chỗ bọn họ xem xem sao?
Lúc Trương Dương không ở đây, Vương Quốc Hải cứ có cảm giác tiếc nuối. Cũng chỉ khi Trương Dương ở đây, ông ta mới cảm giác mọi việc đều ổn
Thay quần áo, Trương Dương tiện tay lấy di động ra
Trên điện thoại có 13 cuộc gọi nhỡ, trong đó có 6 cuộc là của Mễ Tuyết, 7 cuộc kia là của Tô công tử
Cuộc gọi nhỡ của Mễ Tuyết thì không phải gọi lại, Trương Dương tùy tay ấn số của Tô công tử
- Cuối cùng cậu cũng gọi, vừa rồi làm gì mà không nghe máy?
Vừa nối được điện thoại, bên phía Tô công tử đã vang lên giọng trêu đùa. Trương Dương vội vàng để điện thoại xa khỏi tai, âm lượng giọng nói của Tô công thể lớn tới mức làm màng nhĩ của người ta muốn vỡ ra
- Vừa rồi tôi phải làm phẫu thuật
Trương Dương thản nhiên nói, giọng nói đang vang dội của Tô công tử đột nhiên ngừng lại
- Phẫu thuật? Sao lại thế? Đã xảy ra chuyện gì?
Tô công tử lại vội vàng hỏi. Tuy nhiên giọng đã đỡ hơn nhiều, không giống cái giọng khởi binh hỏi tội khi nãy. Anh ta cũng biết, Trương Dương làm phẫu thuật thì nhất định là chính sự, là chuyện cứu người
- Cha Mễ Tuyết bị tai nạn xe, đúng lúc tôi đang ở bệnh viện, nên đã phẫu thuật cho ông. Bây giờ không sao rồi
Trương Dương nhẹ giọng nói, như là đang nói một chuyện rất nhỏ nhặt
Lý Hướng Dương đúng lúc cũng đi ra, nghe thấy lời của hắn không kìm được sửng sốt, lập tức ngẩn người ra, sau đó cười khổ lắc đầu
Chuyện Trương Dương nói nhẹ nhàng như vậy, nhưng đối với ông ta, chính là đại sự, cũng là chuyện ông ta căn bản không giải quyết được. So sánh ra thì thật khiến người ta tức chết. Trương Dương trẻ hơn ông ta nhiều tuổi như vậy, nhưng y thuật thì ông ta có cố thế nào cũng không bì kịp
Cũng may Lý Hướng Dương là người rất lạc quan, chuyện không so sánh được, thì sẽ không so sánh
Yêu nghiệt như Trương Dương, tuyệt đối trăm năm cũng không có một người, nếu đi so với hắn, chỉ có thể khiến mình tức chết
- Cha của Mễ Tuyết, tôi biết rồi, ở bệnh viện nào?
Tô Triển Đào lại hỏi
Trương Dương nói địa chỉ, lập tức cúp điện thoại. Mễ Tuyết đã gọi điện thoại xong đang đi tới, hắn phải an ủi cô
Ngoài ra Mễ Chí Quốc cũng sắp ra khỏi phòng phẫu thuật rồi, hắn muốn đi theo sắp xếp phòng bệnh cho ông. Hôm nay phỏng chừng hắn phải ở lại bệnh viện rồi
Mễ Tuyết đi tới, có chút lạ lùng nhìn Trương Dương
Qua một lúc, cô khẽ nói:
- Mẹ em lát sẽ đến, bọn họ trực tiếp tới bệnh viện
Trương Dương gật đầu nói:
- Vậy chúng ta chờ ở đây. Nhất đinh là cô lo lắm, lát phải khuyên nhủ cô, nói cho cô biết chú không sao
Do dự một hồi, Mễ Tuyết lại nói:
- Mẹ em nói nếu cha không sao thì sẽ chuyển viện. Mẹ muốn đưa cha vào bệnh viện tỉnh, ở đó mẹ em có bạn học cũ, có thể sắp xếp, điều kiện bên đó tốt hơn một chút
- Chuyển viện?
Trương Dương thoáng sửng sốt, lập tức hiểu ra
Người trong cuộc sẽ rối trí, ai cũng sẽ như vậy nếu người thân xảy ra chuyện, mẹ con Mễ Tuyết cũng không ngoại lệ
Hiện tại Mễ Chí Quốc không sao, họ đã yên tâm rồi. Nhưng cũng muốn Mễ Chí Quốc được chữa trị trong điều kiện tốt nhất. Tam viện Trường Kinh chỉ có chút danh tiếng, nhưng cũng chỉ là bệnh viện thành phố, không so được với bệnh viện tỉnh
Đừng nói mẹ Mễ Tuyết, ngay chính cô cũng muốn cha chuyển đến bệnh viện tỉnh
Sợ Trương Dương hiểu lầm, Mễ Tuyết vội nói:
- Trương Dương, có anh ở đây cha em dù ở bệnh viện nào cũng vậy. Bây giờ anh đã không còn ở tam viện, để cha em chuyển ra bệnh viện tỉnh cũng không có quan hệ gì
- Không thành vấn đề, bệnh viện tỉnh thì bệnh viện tỉnh, anh sẽ đi làm thủ tục chuyển viện cho cha em
Trương Dương khẽ mỉm cười, hắn cũng không để ý là ở bệnh viện nào, chỉ cần Mễ Tuyết hài lòng là được
Sau đây Mễ Chí Quốc chỉ cần trị liệu khôi phục, đừng nói ở bệnh viện, ngay cả ở nhà Trương Dương cũng có thể chữa khỏi cho ông
Thủ tục chuyển viện cũng không phức tạp, biết Mễ Chí Quốc chuyển viện, Chu Chí Tường còn đích thân tới
Cuối cùng Chu Chí Tường đích thân chào hỏi người của bệnh viện tỉnh, rồi mới chuyển Mễ Chí Quốc qua đó
Chu Chí Tường chạy tới chủ yếu là lo Trương Dương. Ông ta còn tưởng bởi vì Trương Dương có ý kiến với bệnh viện nên mới cố ý chuyển viện, điều này đối với ông ta mà nói thì không phải là chuyện nhỏ
Vương Quốc Hải đã báo cáo với ông ta, ông ta biết nhạc phụ tương lai của Trương Dương đang ở bệnh viện mình
Sau khi Trương Dương giải thích cho ông ta, ông ta mới yên tâm. Yêu cầu của Mễ Tuyết ông ta có thể hiểu được. Bệnh viện thường xuyên gặp những người như vậy, nếu có quan hệ, có tiền, đều muốn chuyển tới bệnh viện tốt hơn
Nếu là việc xảy ra với bản thân Mễ Tuyết, cô ấy thế nào cũng được, nhưng đây lại là cha cô, cô đương nhiên sẽ có cách nghĩ như vậy, đó cũng là chuyện thường tình
Ba tiếng sau, Mễ Chí Quốc liền được chuyển vào bệnh viện tỉnh. Bệnh viện tỉnh thực sự lớn hơn tam viện nhiều. Bãi đỗ xe ngầm khổng lồ kia tam viện không thể so sánh được
Tới bệnh viện tỉnh, Trương Dương không kìm được nhìn vài lần. Bệnh viện lớn nổi tiếng nhất trong vùng, đây là lần đầu tiên Trương Dương tới
Cô bạn cũ của mẹ Mễ Tuyết đã chuẩn bị kĩ càng, tìm cho họ một phòng cao cấp. Phòng bệnh dành cho cán bộ cao cấp thì Mễ Chí Quốc chưa đủ tư cách, tạm thời ở phòng bệnh cao cấp
Phòng bệnh cao cấp cũng không tồi, những thứ nên có đều có, Trương Dương phát hiện, Mễ Tuyết rất hài lòng với những thứ ở đây
Sau khi thu dọn xong tất cả, đứng trước giường bệnh của cha, mắt Mễ Tuyết lại đỏ lên
Mễ Chí Quốc đã không sao, nhưng dù sao cũng bị thương nặng như vậy. Là con gái, cô rất đau lòng, hận không thể thay cha chịu đựng những đau đớn này
Vừa ngồi xuống một lúc, mẹ Mễ Tuyết, Phượng Lan, còn cả em trai cô, Mễ An liền tới phòng bênh
Khí sắc của hai người rất tốt, không có vẻ gì sốt ruột, trong điện thoại Mễ Tuyết đã nói rõ cho họ, cũng đã an ủi họ
Lúc biết Mễ Chí Quốc quả thật không có trở ngại gì lớn, chỉ cần an dưỡng là sẽ không sao, hai người đã hoàn toàn yên tâm
- Trương Dương, lần này thực sự phải cảm ơn cháu, may là có cháu ở đó
Trên đường bọn họ tới, Trương Đức cũng đã gọi điện, kể hết thảy mọi chuyện cho họ. Trương Đức vẫn luôn ở bệnh viện, còn rõ sự việc hơn Mễ Tuyết
Sau khi biết Mễ Chí Quốc từng gặp nguy hiểm, được Trương Dương ra tay cứu, tâm tình bà cũng có chút phức tạp.
Lúc trước Mễ Chí Quốc phản đối chuyện hai người qua lại, nhưng bà lại đồng ý. Chỉ đáng tiếc bà không làm chủ được, không có tiếng nói gì
Sau khi bị đặt vào tình thế không còn cách nào khác, Mễ Chí Quốc mới đồng ý chuyện hai đứa. Tuy nhiên Mễ Chí Quốc vẫn rất lạnh nhạt với Trương Dương
Vì thế bà còn buồn rầu một thời gian, nhưng bà không ngờ, quan hệ của hai người còn chưa có cách làm dịu đi hoàn toàn, thì Mễ Chí Quốc đã xảy ra chuyện, cứu cùng người cứu ông lại chính là Trương Dương
- Cô, cô nói gì vậy, đều là người trong nhà. Huống chi cháu còn học y, cho dù ai gặp nguy hiểm thì cháu cũng sẽ ra tay cứu.
Trương Dương mỉm cười, lắc đầu, lần này thật sự hắn không nói sai
Cho dù không phải là Mễ Chí Quốc, hắn cũng sẽ hết lòng cứu. Lúc đầu khi đi làm phẫu thuật, hắn cũng không biết bệnh nhân là Mễ Chí Quốc
Đương nhiên, có thể cứu được nhạc phụ tương lai của mình thì cũng là chuyện tốt, ít nhất có thể làm dịu đi sự căng thẳng trong mối quan hệ của hai người
- Đúng đúng, đều là người trong nhà, cô không nói nữa.
Ngô Phượng Lan gật đầu
Sau khi nói xong với Trương Dương, cô đi tìm người bạn học kia để cảm ơn. Lúc này Mễ Tuyết an ủi em trai mình
Sự việc cũng qua rồi, lúc này tâm tình cô đã ổn hơn nhiều. Cha chỉ là bị thương, cũng không sao, tĩnh dưỡng một thời gian là được. Hơn nữa Trương Dương cũng nói với cô rồi, hắn sẽ giúp cha cô hồi phục
Có Trương Dương giúp, cha cô sẽ bình phục nhanh hơn, giống như cô lúc trước
Cô cũng chẳng phải đã từng bị thương sao, tai nạn xe lần đó cũng không kém cha lần này bao nhiêu. Cuối cùng có Trương Dương chăm sóc, cô cũng rất nhanh được xuất viện
Sau một hồi kiên quyết, Trương Dương ở lại bệnh viện trông một ngày, để Ngô Phượng Lan và Mễ An tới nhà nghỉ nghỉ ngơi, bọn họ đi xe cả ngày, đều mệt lả.
Trương Dương và Mễ Tuyết, vẫn ở trong phòng bệnh
Lúc Mễ Tuyết ngủ, Trương Dương còn dùng ngân châm và nội kình giúp Mễ Chí Quốc trị liệu một lần. Nội kình của hắn có thể thúc đẩy sự hồi phục của Mễ Chí Quốc
Trương Dương dự tính, nếu hắn ra tay giúp, chưa đến một tuần Mễ Chí Quốc có thể xuất viện, ở nhà tĩnh dưỡng bảy tám ngày, hơn nữa tháng, ông sẽ khôi phục, thậm chí có thể đi làm
Thương gân động cốt một trăm ngày, nhưng cũng phải xem là ai đã, Trương Dương mà đã ra tay thì tuyệt đối nắm chắc.
Trương Dương nhẹ nhàng ôm Mễ Tuyết, khẽ cười nói, lúc nói, hắn còn có vẻ rất tự tin
Trương Đức ở bên cạnh, lúc này giật mình nhìn hắn
Còn trẻ như vậy, dám nói là tự mình làm phẫu thuật. Trong trường hợp bình thường thì người nghe sẽ giật mình. Làm phẫu thuật đương nhiên người càng có kinh nghiệm thì càng tốt. Trương Dương chỉ tầm hai mươi tuổi, sẽ khiến người khác có cảm giác bản năng là không tin tưởng
Mễ Tuyết nghe Trương Dương nói xong, không hề có chút nghi ngờ gì, ngược lại còn rất yên tâm
Ông ta không biết, sau khi Mễ Tuyết nhìn thấy Trương Dương ở đây cũng đã không lo lắng nữa rồi. Sau khi nghe Trương Dương đích thân làm phẫu thuật, còn yên tâm hơn.
Chỉ có điều lúc này cô không biết cha mình bị thương nghiêm trọng đến đâu, có đau đớn lắm không. Còn cô hoàn toàn yên tâm về sự an toàn tính mạng của cha
- Cảm ơn anh, Trương Dương, lúc em nhận được điện thoại của mẹ, thật sự lo lắng quá
Mễ Tuyết dựa vào Trương Dương, nhẹ giọng nói, có Trương Dương ở đây, cô hoàn toàn yên tâm
- Gọi điện cho cô đi, nói cha em không sao
Trương Dương khẽ mỉm cười, trên mặt Mễ Tuyết hơi đỏ lên, vội vàng lấy điện thoại gọi cho mẹ
Sau khi nhìn thấy Trương Dương, cô chỉ nghĩ tới chuyện của cha, quên thông báo cho mẹ, đây quả thực là việc không nên
- Trương Dương, người không sao là tốt rồi, tôi về trước đây, tổ nghiên cứu bên đó còn cả đống việc
Vương Quốc Hải đi tới, nói với Trương Dương một câu. Vừa rồi ông ta cũng lo lắng. Đợi Trương Dương làm phẫu thuật xong không có chuyện gì, lúc này mới cáo từ
Trương Dương gật đầu, Vương Quốc Hải nhìn Mễ Tuyết đang đứng gọi điện cách đó không xa, lại nói tiếp:
- Có cần gì thì nói với tôi một tiếng, chuyện tôi có thể làm được nhất định tôi sẽ giúp
Vương Quốc Hải biết quan hệ của Trương Dương và Mễ Tuyết. Lúc này cũng biết bệnh nhân là nhạc phụ tương lai của Trương Dương
Nhạc phụ tương lại đương nhiên là người nhà. Ít nhất đối với bệnh viện mà nói, chỉ cần có thể chiếu cố gì thì nhất định sẽ chiếu cố
Trương Dương khẽ cười gật đầu nói:
- Tôi biết rồi, cảm ơn chủ nhiệm Vương, có việc gì cần nhất định tôi sẽ nói
Vương Quốc Hải lúc này mới đi, dù sao cũng là cùng một bệnh viện, có chuyện gì cũng dễ nói
Lúc đi đột nhiên ông ta nghĩ tới nhạc phụ tương lai của Trương Dương đang nằm ở đây, vậy chẳng phải mấy ngày tới Trương Dương cũng sẽ tới đây sao? Vậy chẳng phải ngày nào Trương Dương cũng có thể tới chỗ bọn họ xem xem sao?
Lúc Trương Dương không ở đây, Vương Quốc Hải cứ có cảm giác tiếc nuối. Cũng chỉ khi Trương Dương ở đây, ông ta mới cảm giác mọi việc đều ổn
Thay quần áo, Trương Dương tiện tay lấy di động ra
Trên điện thoại có 13 cuộc gọi nhỡ, trong đó có 6 cuộc là của Mễ Tuyết, 7 cuộc kia là của Tô công tử
Cuộc gọi nhỡ của Mễ Tuyết thì không phải gọi lại, Trương Dương tùy tay ấn số của Tô công tử
- Cuối cùng cậu cũng gọi, vừa rồi làm gì mà không nghe máy?
Vừa nối được điện thoại, bên phía Tô công tử đã vang lên giọng trêu đùa. Trương Dương vội vàng để điện thoại xa khỏi tai, âm lượng giọng nói của Tô công thể lớn tới mức làm màng nhĩ của người ta muốn vỡ ra
- Vừa rồi tôi phải làm phẫu thuật
Trương Dương thản nhiên nói, giọng nói đang vang dội của Tô công tử đột nhiên ngừng lại
- Phẫu thuật? Sao lại thế? Đã xảy ra chuyện gì?
Tô công tử lại vội vàng hỏi. Tuy nhiên giọng đã đỡ hơn nhiều, không giống cái giọng khởi binh hỏi tội khi nãy. Anh ta cũng biết, Trương Dương làm phẫu thuật thì nhất định là chính sự, là chuyện cứu người
- Cha Mễ Tuyết bị tai nạn xe, đúng lúc tôi đang ở bệnh viện, nên đã phẫu thuật cho ông. Bây giờ không sao rồi
Trương Dương nhẹ giọng nói, như là đang nói một chuyện rất nhỏ nhặt
Lý Hướng Dương đúng lúc cũng đi ra, nghe thấy lời của hắn không kìm được sửng sốt, lập tức ngẩn người ra, sau đó cười khổ lắc đầu
Chuyện Trương Dương nói nhẹ nhàng như vậy, nhưng đối với ông ta, chính là đại sự, cũng là chuyện ông ta căn bản không giải quyết được. So sánh ra thì thật khiến người ta tức chết. Trương Dương trẻ hơn ông ta nhiều tuổi như vậy, nhưng y thuật thì ông ta có cố thế nào cũng không bì kịp
Cũng may Lý Hướng Dương là người rất lạc quan, chuyện không so sánh được, thì sẽ không so sánh
Yêu nghiệt như Trương Dương, tuyệt đối trăm năm cũng không có một người, nếu đi so với hắn, chỉ có thể khiến mình tức chết
- Cha của Mễ Tuyết, tôi biết rồi, ở bệnh viện nào?
Tô Triển Đào lại hỏi
Trương Dương nói địa chỉ, lập tức cúp điện thoại. Mễ Tuyết đã gọi điện thoại xong đang đi tới, hắn phải an ủi cô
Ngoài ra Mễ Chí Quốc cũng sắp ra khỏi phòng phẫu thuật rồi, hắn muốn đi theo sắp xếp phòng bệnh cho ông. Hôm nay phỏng chừng hắn phải ở lại bệnh viện rồi
Mễ Tuyết đi tới, có chút lạ lùng nhìn Trương Dương
Qua một lúc, cô khẽ nói:
- Mẹ em lát sẽ đến, bọn họ trực tiếp tới bệnh viện
Trương Dương gật đầu nói:
- Vậy chúng ta chờ ở đây. Nhất đinh là cô lo lắm, lát phải khuyên nhủ cô, nói cho cô biết chú không sao
Do dự một hồi, Mễ Tuyết lại nói:
- Mẹ em nói nếu cha không sao thì sẽ chuyển viện. Mẹ muốn đưa cha vào bệnh viện tỉnh, ở đó mẹ em có bạn học cũ, có thể sắp xếp, điều kiện bên đó tốt hơn một chút
- Chuyển viện?
Trương Dương thoáng sửng sốt, lập tức hiểu ra
Người trong cuộc sẽ rối trí, ai cũng sẽ như vậy nếu người thân xảy ra chuyện, mẹ con Mễ Tuyết cũng không ngoại lệ
Hiện tại Mễ Chí Quốc không sao, họ đã yên tâm rồi. Nhưng cũng muốn Mễ Chí Quốc được chữa trị trong điều kiện tốt nhất. Tam viện Trường Kinh chỉ có chút danh tiếng, nhưng cũng chỉ là bệnh viện thành phố, không so được với bệnh viện tỉnh
Đừng nói mẹ Mễ Tuyết, ngay chính cô cũng muốn cha chuyển đến bệnh viện tỉnh
Sợ Trương Dương hiểu lầm, Mễ Tuyết vội nói:
- Trương Dương, có anh ở đây cha em dù ở bệnh viện nào cũng vậy. Bây giờ anh đã không còn ở tam viện, để cha em chuyển ra bệnh viện tỉnh cũng không có quan hệ gì
- Không thành vấn đề, bệnh viện tỉnh thì bệnh viện tỉnh, anh sẽ đi làm thủ tục chuyển viện cho cha em
Trương Dương khẽ mỉm cười, hắn cũng không để ý là ở bệnh viện nào, chỉ cần Mễ Tuyết hài lòng là được
Sau đây Mễ Chí Quốc chỉ cần trị liệu khôi phục, đừng nói ở bệnh viện, ngay cả ở nhà Trương Dương cũng có thể chữa khỏi cho ông
Thủ tục chuyển viện cũng không phức tạp, biết Mễ Chí Quốc chuyển viện, Chu Chí Tường còn đích thân tới
Cuối cùng Chu Chí Tường đích thân chào hỏi người của bệnh viện tỉnh, rồi mới chuyển Mễ Chí Quốc qua đó
Chu Chí Tường chạy tới chủ yếu là lo Trương Dương. Ông ta còn tưởng bởi vì Trương Dương có ý kiến với bệnh viện nên mới cố ý chuyển viện, điều này đối với ông ta mà nói thì không phải là chuyện nhỏ
Vương Quốc Hải đã báo cáo với ông ta, ông ta biết nhạc phụ tương lai của Trương Dương đang ở bệnh viện mình
Sau khi Trương Dương giải thích cho ông ta, ông ta mới yên tâm. Yêu cầu của Mễ Tuyết ông ta có thể hiểu được. Bệnh viện thường xuyên gặp những người như vậy, nếu có quan hệ, có tiền, đều muốn chuyển tới bệnh viện tốt hơn
Nếu là việc xảy ra với bản thân Mễ Tuyết, cô ấy thế nào cũng được, nhưng đây lại là cha cô, cô đương nhiên sẽ có cách nghĩ như vậy, đó cũng là chuyện thường tình
Ba tiếng sau, Mễ Chí Quốc liền được chuyển vào bệnh viện tỉnh. Bệnh viện tỉnh thực sự lớn hơn tam viện nhiều. Bãi đỗ xe ngầm khổng lồ kia tam viện không thể so sánh được
Tới bệnh viện tỉnh, Trương Dương không kìm được nhìn vài lần. Bệnh viện lớn nổi tiếng nhất trong vùng, đây là lần đầu tiên Trương Dương tới
Cô bạn cũ của mẹ Mễ Tuyết đã chuẩn bị kĩ càng, tìm cho họ một phòng cao cấp. Phòng bệnh dành cho cán bộ cao cấp thì Mễ Chí Quốc chưa đủ tư cách, tạm thời ở phòng bệnh cao cấp
Phòng bệnh cao cấp cũng không tồi, những thứ nên có đều có, Trương Dương phát hiện, Mễ Tuyết rất hài lòng với những thứ ở đây
Sau khi thu dọn xong tất cả, đứng trước giường bệnh của cha, mắt Mễ Tuyết lại đỏ lên
Mễ Chí Quốc đã không sao, nhưng dù sao cũng bị thương nặng như vậy. Là con gái, cô rất đau lòng, hận không thể thay cha chịu đựng những đau đớn này
Vừa ngồi xuống một lúc, mẹ Mễ Tuyết, Phượng Lan, còn cả em trai cô, Mễ An liền tới phòng bênh
Khí sắc của hai người rất tốt, không có vẻ gì sốt ruột, trong điện thoại Mễ Tuyết đã nói rõ cho họ, cũng đã an ủi họ
Lúc biết Mễ Chí Quốc quả thật không có trở ngại gì lớn, chỉ cần an dưỡng là sẽ không sao, hai người đã hoàn toàn yên tâm
- Trương Dương, lần này thực sự phải cảm ơn cháu, may là có cháu ở đó
Trên đường bọn họ tới, Trương Đức cũng đã gọi điện, kể hết thảy mọi chuyện cho họ. Trương Đức vẫn luôn ở bệnh viện, còn rõ sự việc hơn Mễ Tuyết
Sau khi biết Mễ Chí Quốc từng gặp nguy hiểm, được Trương Dương ra tay cứu, tâm tình bà cũng có chút phức tạp.
Lúc trước Mễ Chí Quốc phản đối chuyện hai người qua lại, nhưng bà lại đồng ý. Chỉ đáng tiếc bà không làm chủ được, không có tiếng nói gì
Sau khi bị đặt vào tình thế không còn cách nào khác, Mễ Chí Quốc mới đồng ý chuyện hai đứa. Tuy nhiên Mễ Chí Quốc vẫn rất lạnh nhạt với Trương Dương
Vì thế bà còn buồn rầu một thời gian, nhưng bà không ngờ, quan hệ của hai người còn chưa có cách làm dịu đi hoàn toàn, thì Mễ Chí Quốc đã xảy ra chuyện, cứu cùng người cứu ông lại chính là Trương Dương
- Cô, cô nói gì vậy, đều là người trong nhà. Huống chi cháu còn học y, cho dù ai gặp nguy hiểm thì cháu cũng sẽ ra tay cứu.
Trương Dương mỉm cười, lắc đầu, lần này thật sự hắn không nói sai
Cho dù không phải là Mễ Chí Quốc, hắn cũng sẽ hết lòng cứu. Lúc đầu khi đi làm phẫu thuật, hắn cũng không biết bệnh nhân là Mễ Chí Quốc
Đương nhiên, có thể cứu được nhạc phụ tương lai của mình thì cũng là chuyện tốt, ít nhất có thể làm dịu đi sự căng thẳng trong mối quan hệ của hai người
- Đúng đúng, đều là người trong nhà, cô không nói nữa.
Ngô Phượng Lan gật đầu
Sau khi nói xong với Trương Dương, cô đi tìm người bạn học kia để cảm ơn. Lúc này Mễ Tuyết an ủi em trai mình
Sự việc cũng qua rồi, lúc này tâm tình cô đã ổn hơn nhiều. Cha chỉ là bị thương, cũng không sao, tĩnh dưỡng một thời gian là được. Hơn nữa Trương Dương cũng nói với cô rồi, hắn sẽ giúp cha cô hồi phục
Có Trương Dương giúp, cha cô sẽ bình phục nhanh hơn, giống như cô lúc trước
Cô cũng chẳng phải đã từng bị thương sao, tai nạn xe lần đó cũng không kém cha lần này bao nhiêu. Cuối cùng có Trương Dương chăm sóc, cô cũng rất nhanh được xuất viện
Sau một hồi kiên quyết, Trương Dương ở lại bệnh viện trông một ngày, để Ngô Phượng Lan và Mễ An tới nhà nghỉ nghỉ ngơi, bọn họ đi xe cả ngày, đều mệt lả.
Trương Dương và Mễ Tuyết, vẫn ở trong phòng bệnh
Lúc Mễ Tuyết ngủ, Trương Dương còn dùng ngân châm và nội kình giúp Mễ Chí Quốc trị liệu một lần. Nội kình của hắn có thể thúc đẩy sự hồi phục của Mễ Chí Quốc
Trương Dương dự tính, nếu hắn ra tay giúp, chưa đến một tuần Mễ Chí Quốc có thể xuất viện, ở nhà tĩnh dưỡng bảy tám ngày, hơn nữa tháng, ông sẽ khôi phục, thậm chí có thể đi làm
Thương gân động cốt một trăm ngày, nhưng cũng phải xem là ai đã, Trương Dương mà đã ra tay thì tuyệt đối nắm chắc.
/1041
|