Ngô Phượng Lan không có khái niệm gì về xe. Bà chỉ biết xe của Trương Dương sịn, nhưng sịn ở điểm nào thì bà cũng không rõ.
Nhưng bà rất biết về ngôi nhà của Trương Dương. Biệt thự mà Trương Dương mua là biết thự cao cấp. Cho dù là môi trường hay đẳng cấp thì đều thuộc loại rất cao, vừa vào cư xá Ngô Phượng Lan đã nhìn xung quanh bốn phía
Đợi lúc tới biệt thự của Trương Dương, bà càng hài lòng
Ngôi nhà này Trương Dương cảm thấy cũng bình thường, nhưng trong mắt bà thì đã rất được. Biệt thự khí phái như vậy ở Liệt Sơn căn bản không có. Bình thường nhiều nhất cũng chỉ thấy trên TV
Lúc còn ở trên xe, bà đã không ngừng kéo Mễ Tuyết qua để khen, mặt Mễ Tuyết đỏ bừng
- Công tử, cậu đã về
Vừa mới đỗ xe xong, trong phòng đã có một người chạy ra, vui sướng nhìn Trương Dương
Người chạy đến chính là Khúc Mỹ Lan, vì Long Phong đang ở nhà bế quan, Trương Dương không cho cô ra ngoài. Mấy ngày nay, Khúc Mỹ Lan ở trong nhà sắp buồn chết rồi
Ngoài việc phải trông coi nhà cửa, cô còn công việc rất quan trọng khác
Việc này chính là cho Tia Chớp và Vô Ảnh ăn. Tia Chớp và Vô Ảnh đều là linh thú. Đặc biệt là Tia Chớp, chồn đuôi cáo uy danh hiển hách, Khúc Mỹ Lan đã nghe nói qua từ lâu
Mỗi lần cho ăn, cô đều phải rất cẩn thận, giống như hầu hạ tổ tông
Cô rất rõ, đừng nhìn con vật này không lớn, một ngụm khói độc của nó có thể hoàn toàn xử lý cô. Con vật này rất lợi hại
Còn bộ dạng ăn của Tia Chớp cũng khiến cô sợ hãi. Tia Chớp thích nhất lúc đầu rắn đang giương lên thì ngoạm một miếng. Ăn ngon lành xong, nó thư thái, Khúc Mỹ Lan thì tim đập nhanh hơn, lần nào cũng lắc đầu kinh hãi
Hơn nữa mấy ngày nay cô không ra ngoài, ở nhà một mình rất nhàm chán, đã ngóng Trương Dương quay lại từ lâu
- Đây là ai?
Ngô Phượng Lan sắc mắt hơi đổi. Khúc Mỹ Lan tuổi không lớn lắm, thoạt nhìn như thiếu nữ. Trong nhà đột nhiên có một cô gái trẻ, điều này khiến bà có ấn tượng đầu không hay
Cũng khó trách, cha mẹ đều quan tâm con gái mình
- Cô ấy tên là Khúc Mỹ Lan, hình như là trẻ mồ côi, người Nam Cương. Trương Dương thấy cô ấy đáng thương nên giữ ở lại, phục vụ cơm nước quét dọn trong nhà. Con và Trương Dương đều vội, trong nhà cần có người thu dọn chút
Mễ Tuyết khẽ cười, nhọ giọng giải thích. Sắc mặt Ngô Phượng Lan lúc này giãn ra một chút
- Hóa ra là người giúp việc, tuy nhiên sao lại thuê người giúp việc trẻ vậy. Tiểu Tuyết, con nhất định phải chú ý đấy
Ngô Phượng Lan nói rất nhỏ. Đáng tiếc giọng bà có nhỏ đến đâu Trương Dương cũng có thể nghe thấy. Lúc này Trương Dương chỉ lắc đầu bất đắc dĩ
Mang đồ xuống xe, Mễ Tuyết lập tức dọn phòng cho cha mẹ mình. Đây cũng là lần đầu tiên cha mẹ cô tới. Mễ Tuyết có vẻ rất vui, lúc bận rộn còn luôn cười không ngừng
Sau khi vào biệt thự, Ngô Phượng Lan lại liên tục khen ngợi, hết sức vừa lòng với những thứ ở đây
Bà sắp coi nơi này là tiên cung rồi. Nói là tốt hơn so với bất kì ngôi nhà nào ở Liệt Sơn.
Lời của bà, Trương Dương chỉ có thể cười thầm trong lòng
Đây chỉ là biệt thự nhỏ. Nếu Ngô Phượng Lan mà thấy biệt thự lớn ở Hỗ Hải của hắn, không biết còn giật mình như nào nữa. Đó mới thực sự là biệt thự
Sau khi thu dọn đồ xong, mấy người cùng xuống phòng khách
Trương Đức không đi, anh ta còn mặt dày ở lại xin bữa cơm. Mấy ngày nay Trương Đức vẫn bận rộn giúp đỡ, cho dù mục đích của anh ta là gì, người ta cuối cùng cũng là vất vả giúp đỡ, giữ lại ăn bữa cơm cũng là điều nên làm
Com trưa Trương Dương đích thân xuống bếp. Thấy Trương Dương có tay nghề làm bếp giỏi như vậy, Ngô Phượng Lan ánh mắt tươi như hoa.
Ngay cả Mễ Chí Quốc cũng đang cảm thán, sao trước kia lại không phát hiện Trương Dương có nhiều ưu điểm như vậy, còn ra vẻ với Trương Dương. Cũng may hắn không để ý, bằng không mối quan hệ này muốn phục hồi cũng không dễ
Buổi chiều Mễ Chí Quốc hơi mệt một chút, tuy hiên cũng khá hứng thú
Trương Dương giúp ông ghim mấy cây châm, sau đó bảo Mễ Tuyết đưa họ ra ngoài, mình thì lái Bugatti đi viện điều dưỡng.
Sau khi Mễ Chí Quốc nằm viện, Trương Dương từng một mình tới chỗ lão Tề một lần, tái khám cho ông ta một lần. Bây giờ lại tới thời gian tái khám, sau lần này, lần khám sau có thể giãn ra một chút
Mễ Tuyết đưa cha mẹ, cả Trương Đức, trực tiếp tới khách sạn của Dương Tuyết của họ
Khách sạn Dương Tuyết không phải tốt nhất ở Trường Kinh, nhưng cũng là khách sạn lớn cao cấp. Trước đây vợ chồng Mễ Chí Quốc chỉ biết Trương Dương giúp Mễ Tuyết mở khách sạn, còn cả bạn học của cô cũng có cổ phần
Nhưng khi đó, bọn họ đều tưởng chỉ là khách sạn nhỏ bình thường, chưa từng nghĩ là lớn như vậy
Khách sạn như vậy, tuyệt đối là cao cấp ở Liệt Sơn
Nhìn thấy biển hiệu lớn và bãi đỗ xe khí phái của khách sạn, Ngô Phượng Lan càng ngạc nhiên hơn, đồng thời càng hài lòng về Trương Dương hơn
Bà còn nhỏ giọng nói với Mễ Tuyết, nhất định phải nắm cho chắc, đừng để Trương Dương bị người khác cướp mất
Lúc trước Ngô Phượng Lan cảm thấy Trương Dương rất tốt, nhưng cũng không có cảm giác gấp gáp như lúc này. Khi đó bà nghĩ Trương Dương rất ưu tú, con bà cũng không kém, cũng không để ý lắm
Nhưng dần dần hiểu rõ Trương Dương, bà mới biết điều kiện của Trương Dương ưu tú đến thế nào, hơn con gái mình nhiều, tự nhiên nảy sinh ra cảm giác khẩn trương
Tiểu Ngốc và Nam Nam đều ở khách sạn, cùng tới chào hỏi vợ chồng Mễ Chí Quốc
Ngô Chí Quốc từng gặp hai cô rồi, ngày thứ ba nằm viện bọn họ và một số bạn học của Mễ Tuyết tới thăm họ. Hai cô luôn miệng gọi cô chú, miệng rất ngọt ngào
Cả buổi chiều bọn họ đều ở đây, tới tận lúc Trương Dương trở về từ viện điều dưỡng, cũng tới đây
Buổi tối tất cả mọi người chưa về nhà, ăn một bữa ở khách sạn. Lúc ăn cơm Tiểu Ngốc còn kể chuyện Trương Dương giúp bọn họ xả giận, còn mua khách sạn này cho họ
Mễ Chí Quốc lúc này mới biết, một phó chủ tịch quận người ta nói xử lý thì sẽ xử lý
Điều này cũng khiến ông vô cùng kinh hãi. Phó chủ tịch quận cấp bậc nhìn có vẻ tương đương ông. Nhưng trên thực tế mạnh hơn ông rất nhiều. Dù sao cũng là thành phố tỉnh lị, sau này thăng chức cũng nhanh hơn ông. Người như vậy bọn họ còn có thể tùy ý đối phó, càng không phải nói một Phó chủ tịch huyện như ông
Người cũng kinh hãi còn có Trương Đức, anh ta cũng hoàn toàn biết được năng lực của Trương Dương
Lúc này anh ta thầm nghĩ mình còn may, may lúc trước không ngớ ngẩn cùng cha con Dư gia đắc tội người này, nếu thật là vậy mình cũng không biết chết như nào
Mễ Chí Quốc ở chỗ Trương Dương liền năm ngày, cơ thể ông căn bản không còn vấn đề gì lớn
Xương cốt ông liền rất mau, cũng rất tốt. Sau khi chụp phim, đến bác sĩ ở đó cũng nói không thể nào, bọn họ chưa từng thấy ai hồi phục nhanh như Mễ Chí Quốc
Mễ Chí Quốc chỉ cười cười, cũng không giải thích gì
Ông biết rõ, hết thảy đều là công của Trương Dương. Lúc này Trương Dương càng trở nên thần bí, càng trở nên cao lớn với ông,
Đợi khi bình phục tương đối, sau khi ăn cùng Trương Khắc Cần, vợ chồng Mễ Chí Quốc rốt cục rời Trường Kinh. Lần này bọn họ ở Trường Kinh khá lâu, tuy nhiên thu hoạch cũng rất lớn, đặc biệt là về chuyện của Mễ Tuyết và Trương Dương
Trương Khắc Cần không phản đối chuyện hai đứa ở bên nhau, còn ám chỉ nói, nếu Trương Dương muốn, bất cứ lúc nào cũng có thể định chuyện của hai đứa. Một khi đã định rồi, vậy ông chắc chắn sẽ thành người thân của nhân vật số một của tỉnh ủy.
Vợ chồng Mễ Chí Quốc vừa đi, cuộc sống của Trương Dương lại bình thường. Ngoài việc thỉnh thoảng đi khám bệnh bên ngoài, bình thường hắn đều ở nhà tu luyện.
Trường học bây giờ căn bản hắn không cần đến. Chỉ cần đang nghiên cứu đề tài, hắn sẽ không cần phải tới trường, học phần cũng không bị kém điểm nào
Đề tài hiện nay tiến hành rất tốt, sau khi bắt đầu lâm sàng, hiệu quả rất tốt. Cho dù là Tô Thiệu Hoa hay mấy tình nguyện viên, sau khi dùng thuốc phản ứng đều rất tốt. Thêm cả phương pháp trị liệu trung y của Trương Dương hỗ trợ, những bệnh này đều hồi phục rất nhanh
Đợi sau khi chữa khỏi bệnh cho nhóm này, cũng là lúc đề tài nghiên cứu thành công
Đến lúc đó, mỗi người đều thu được vụ mùa bội thu
Hiệu quả lâm sàng rất tốt, mọi người lại rất nhiệt tình, càng không cần Trương Dương vất vả, cũng giúp Trương Dương có nhiều thời gian ở nhà hơn.
Thời gian mười mấy ngày trôi qua rất nhanh
Trời còn chưa sáng, Trương Dương đã ra khỏi giường, ra ngọn núi bên ngoài tiến hành tu luyện. Nơi đó cây cối xanh tươi, năng lượng sung túc, lúc trời còn chưa sáng, hiệu quả tu luyện tốt nhất
- Ai?
Vừa ra khỏi cửa, Trương Dương đột nhiên nhíu mày, lạnh lùng quát một tiếng về phía trước
Hắn cảm thấy, chỗ tối phía trước có người, nhìn người này như đang cố ý chờ hắn
- Chít
- Chít
Vô Ảnh và Tia Chớp đêu kêu lên, Trương Dương giãn mày ra, có chút bất ngờ nhìn phía trước
- Long Phong, cậu đã xuất quan?
Trương Dương trực tiếp kêu lên một tiếng. Hắn không biết người ẩn núp là ai, nhưng Tia Chớp và Vô Ảnh có thể cảm nhận được
Cái mũi nhỏ của Vô Ảnh kia, chỉ cần người nó từng gặp, thì không thể trốn khỏi nó.
Tia Chớp hộ pháp cho Long Phong nhiều ngày như vậy, đương nhiên rất rõ về Long Phong. Nó cũng có cách của mình để phát hiện ra người ấn núp trong bóng tối.
- Tôi quên mất, hai con vật này không dễ lừa
Long Phong cười khổ bước ra từ chỗ tối, Trương Dương lúc này mới nhìn rõ người
Tinh thần của Long Phong tốt hơn nhiều so với một tháng trước. Điều này chứng tỏ một tháng bế quan của anh ta có thu hoạch rất tốt. Chỉ có điều không biết nội kình của anh ta đã khôi phục tới mức nào rồi
- Long Phong, cậu xuất quan khi nào?
Trương Dương nói một tiếng, một tháng này hắn tu luyện một mình, có vẻ buồn tẻ, không có Long Phong bên cạnh thật sự có chút không quen.
- Đêm qua
Long Phong khẽ cười, lần này bế quan một tháng, cũng khiến anh ta có chút bất ngờ
- Đến đây, tôi xem cậu khôi phục tới đâu rồi
Trương Dương chợt nhảy lên, trực tiếp đến trước mặt Long Phong, giơ tay nắm lấy cánh tay Long Phong.
Thân thể Long Phong đột nhiên lùi về sau, không ngờ tránh khỏi tay Trương Dương
- Muốn biết tôi khôi phục đến đâu, đuổi kịp tôi rồi nói.
Long Phong kêu nhỏ một tiếng, nhanh chóng chạy lên núi. Trương Dương hơi sững sờ, trên mặt còn có vẻ hoảng hốt.
Vừa rồi hắn chỉ tùy ý động thủ, nhưng tốc độ cũng không chậm, hiện nay hắn là cao thủ tam tầng hậu kỳ, chỉ cách nội kình tứ tầng một bước ngắn.
Lúc này Long Phong vẫn tránh được hắn, thật sự là bất ngờ
Càng bất ngờ là, Long Phong lại dám khiêu khích hắn, bắt mình đuổi theo rồi nói sau, khiến Trương Dương có cảm giác không tin được.
Nhưng bà rất biết về ngôi nhà của Trương Dương. Biệt thự mà Trương Dương mua là biết thự cao cấp. Cho dù là môi trường hay đẳng cấp thì đều thuộc loại rất cao, vừa vào cư xá Ngô Phượng Lan đã nhìn xung quanh bốn phía
Đợi lúc tới biệt thự của Trương Dương, bà càng hài lòng
Ngôi nhà này Trương Dương cảm thấy cũng bình thường, nhưng trong mắt bà thì đã rất được. Biệt thự khí phái như vậy ở Liệt Sơn căn bản không có. Bình thường nhiều nhất cũng chỉ thấy trên TV
Lúc còn ở trên xe, bà đã không ngừng kéo Mễ Tuyết qua để khen, mặt Mễ Tuyết đỏ bừng
- Công tử, cậu đã về
Vừa mới đỗ xe xong, trong phòng đã có một người chạy ra, vui sướng nhìn Trương Dương
Người chạy đến chính là Khúc Mỹ Lan, vì Long Phong đang ở nhà bế quan, Trương Dương không cho cô ra ngoài. Mấy ngày nay, Khúc Mỹ Lan ở trong nhà sắp buồn chết rồi
Ngoài việc phải trông coi nhà cửa, cô còn công việc rất quan trọng khác
Việc này chính là cho Tia Chớp và Vô Ảnh ăn. Tia Chớp và Vô Ảnh đều là linh thú. Đặc biệt là Tia Chớp, chồn đuôi cáo uy danh hiển hách, Khúc Mỹ Lan đã nghe nói qua từ lâu
Mỗi lần cho ăn, cô đều phải rất cẩn thận, giống như hầu hạ tổ tông
Cô rất rõ, đừng nhìn con vật này không lớn, một ngụm khói độc của nó có thể hoàn toàn xử lý cô. Con vật này rất lợi hại
Còn bộ dạng ăn của Tia Chớp cũng khiến cô sợ hãi. Tia Chớp thích nhất lúc đầu rắn đang giương lên thì ngoạm một miếng. Ăn ngon lành xong, nó thư thái, Khúc Mỹ Lan thì tim đập nhanh hơn, lần nào cũng lắc đầu kinh hãi
Hơn nữa mấy ngày nay cô không ra ngoài, ở nhà một mình rất nhàm chán, đã ngóng Trương Dương quay lại từ lâu
- Đây là ai?
Ngô Phượng Lan sắc mắt hơi đổi. Khúc Mỹ Lan tuổi không lớn lắm, thoạt nhìn như thiếu nữ. Trong nhà đột nhiên có một cô gái trẻ, điều này khiến bà có ấn tượng đầu không hay
Cũng khó trách, cha mẹ đều quan tâm con gái mình
- Cô ấy tên là Khúc Mỹ Lan, hình như là trẻ mồ côi, người Nam Cương. Trương Dương thấy cô ấy đáng thương nên giữ ở lại, phục vụ cơm nước quét dọn trong nhà. Con và Trương Dương đều vội, trong nhà cần có người thu dọn chút
Mễ Tuyết khẽ cười, nhọ giọng giải thích. Sắc mặt Ngô Phượng Lan lúc này giãn ra một chút
- Hóa ra là người giúp việc, tuy nhiên sao lại thuê người giúp việc trẻ vậy. Tiểu Tuyết, con nhất định phải chú ý đấy
Ngô Phượng Lan nói rất nhỏ. Đáng tiếc giọng bà có nhỏ đến đâu Trương Dương cũng có thể nghe thấy. Lúc này Trương Dương chỉ lắc đầu bất đắc dĩ
Mang đồ xuống xe, Mễ Tuyết lập tức dọn phòng cho cha mẹ mình. Đây cũng là lần đầu tiên cha mẹ cô tới. Mễ Tuyết có vẻ rất vui, lúc bận rộn còn luôn cười không ngừng
Sau khi vào biệt thự, Ngô Phượng Lan lại liên tục khen ngợi, hết sức vừa lòng với những thứ ở đây
Bà sắp coi nơi này là tiên cung rồi. Nói là tốt hơn so với bất kì ngôi nhà nào ở Liệt Sơn.
Lời của bà, Trương Dương chỉ có thể cười thầm trong lòng
Đây chỉ là biệt thự nhỏ. Nếu Ngô Phượng Lan mà thấy biệt thự lớn ở Hỗ Hải của hắn, không biết còn giật mình như nào nữa. Đó mới thực sự là biệt thự
Sau khi thu dọn đồ xong, mấy người cùng xuống phòng khách
Trương Đức không đi, anh ta còn mặt dày ở lại xin bữa cơm. Mấy ngày nay Trương Đức vẫn bận rộn giúp đỡ, cho dù mục đích của anh ta là gì, người ta cuối cùng cũng là vất vả giúp đỡ, giữ lại ăn bữa cơm cũng là điều nên làm
Com trưa Trương Dương đích thân xuống bếp. Thấy Trương Dương có tay nghề làm bếp giỏi như vậy, Ngô Phượng Lan ánh mắt tươi như hoa.
Ngay cả Mễ Chí Quốc cũng đang cảm thán, sao trước kia lại không phát hiện Trương Dương có nhiều ưu điểm như vậy, còn ra vẻ với Trương Dương. Cũng may hắn không để ý, bằng không mối quan hệ này muốn phục hồi cũng không dễ
Buổi chiều Mễ Chí Quốc hơi mệt một chút, tuy hiên cũng khá hứng thú
Trương Dương giúp ông ghim mấy cây châm, sau đó bảo Mễ Tuyết đưa họ ra ngoài, mình thì lái Bugatti đi viện điều dưỡng.
Sau khi Mễ Chí Quốc nằm viện, Trương Dương từng một mình tới chỗ lão Tề một lần, tái khám cho ông ta một lần. Bây giờ lại tới thời gian tái khám, sau lần này, lần khám sau có thể giãn ra một chút
Mễ Tuyết đưa cha mẹ, cả Trương Đức, trực tiếp tới khách sạn của Dương Tuyết của họ
Khách sạn Dương Tuyết không phải tốt nhất ở Trường Kinh, nhưng cũng là khách sạn lớn cao cấp. Trước đây vợ chồng Mễ Chí Quốc chỉ biết Trương Dương giúp Mễ Tuyết mở khách sạn, còn cả bạn học của cô cũng có cổ phần
Nhưng khi đó, bọn họ đều tưởng chỉ là khách sạn nhỏ bình thường, chưa từng nghĩ là lớn như vậy
Khách sạn như vậy, tuyệt đối là cao cấp ở Liệt Sơn
Nhìn thấy biển hiệu lớn và bãi đỗ xe khí phái của khách sạn, Ngô Phượng Lan càng ngạc nhiên hơn, đồng thời càng hài lòng về Trương Dương hơn
Bà còn nhỏ giọng nói với Mễ Tuyết, nhất định phải nắm cho chắc, đừng để Trương Dương bị người khác cướp mất
Lúc trước Ngô Phượng Lan cảm thấy Trương Dương rất tốt, nhưng cũng không có cảm giác gấp gáp như lúc này. Khi đó bà nghĩ Trương Dương rất ưu tú, con bà cũng không kém, cũng không để ý lắm
Nhưng dần dần hiểu rõ Trương Dương, bà mới biết điều kiện của Trương Dương ưu tú đến thế nào, hơn con gái mình nhiều, tự nhiên nảy sinh ra cảm giác khẩn trương
Tiểu Ngốc và Nam Nam đều ở khách sạn, cùng tới chào hỏi vợ chồng Mễ Chí Quốc
Ngô Chí Quốc từng gặp hai cô rồi, ngày thứ ba nằm viện bọn họ và một số bạn học của Mễ Tuyết tới thăm họ. Hai cô luôn miệng gọi cô chú, miệng rất ngọt ngào
Cả buổi chiều bọn họ đều ở đây, tới tận lúc Trương Dương trở về từ viện điều dưỡng, cũng tới đây
Buổi tối tất cả mọi người chưa về nhà, ăn một bữa ở khách sạn. Lúc ăn cơm Tiểu Ngốc còn kể chuyện Trương Dương giúp bọn họ xả giận, còn mua khách sạn này cho họ
Mễ Chí Quốc lúc này mới biết, một phó chủ tịch quận người ta nói xử lý thì sẽ xử lý
Điều này cũng khiến ông vô cùng kinh hãi. Phó chủ tịch quận cấp bậc nhìn có vẻ tương đương ông. Nhưng trên thực tế mạnh hơn ông rất nhiều. Dù sao cũng là thành phố tỉnh lị, sau này thăng chức cũng nhanh hơn ông. Người như vậy bọn họ còn có thể tùy ý đối phó, càng không phải nói một Phó chủ tịch huyện như ông
Người cũng kinh hãi còn có Trương Đức, anh ta cũng hoàn toàn biết được năng lực của Trương Dương
Lúc này anh ta thầm nghĩ mình còn may, may lúc trước không ngớ ngẩn cùng cha con Dư gia đắc tội người này, nếu thật là vậy mình cũng không biết chết như nào
Mễ Chí Quốc ở chỗ Trương Dương liền năm ngày, cơ thể ông căn bản không còn vấn đề gì lớn
Xương cốt ông liền rất mau, cũng rất tốt. Sau khi chụp phim, đến bác sĩ ở đó cũng nói không thể nào, bọn họ chưa từng thấy ai hồi phục nhanh như Mễ Chí Quốc
Mễ Chí Quốc chỉ cười cười, cũng không giải thích gì
Ông biết rõ, hết thảy đều là công của Trương Dương. Lúc này Trương Dương càng trở nên thần bí, càng trở nên cao lớn với ông,
Đợi khi bình phục tương đối, sau khi ăn cùng Trương Khắc Cần, vợ chồng Mễ Chí Quốc rốt cục rời Trường Kinh. Lần này bọn họ ở Trường Kinh khá lâu, tuy nhiên thu hoạch cũng rất lớn, đặc biệt là về chuyện của Mễ Tuyết và Trương Dương
Trương Khắc Cần không phản đối chuyện hai đứa ở bên nhau, còn ám chỉ nói, nếu Trương Dương muốn, bất cứ lúc nào cũng có thể định chuyện của hai đứa. Một khi đã định rồi, vậy ông chắc chắn sẽ thành người thân của nhân vật số một của tỉnh ủy.
Vợ chồng Mễ Chí Quốc vừa đi, cuộc sống của Trương Dương lại bình thường. Ngoài việc thỉnh thoảng đi khám bệnh bên ngoài, bình thường hắn đều ở nhà tu luyện.
Trường học bây giờ căn bản hắn không cần đến. Chỉ cần đang nghiên cứu đề tài, hắn sẽ không cần phải tới trường, học phần cũng không bị kém điểm nào
Đề tài hiện nay tiến hành rất tốt, sau khi bắt đầu lâm sàng, hiệu quả rất tốt. Cho dù là Tô Thiệu Hoa hay mấy tình nguyện viên, sau khi dùng thuốc phản ứng đều rất tốt. Thêm cả phương pháp trị liệu trung y của Trương Dương hỗ trợ, những bệnh này đều hồi phục rất nhanh
Đợi sau khi chữa khỏi bệnh cho nhóm này, cũng là lúc đề tài nghiên cứu thành công
Đến lúc đó, mỗi người đều thu được vụ mùa bội thu
Hiệu quả lâm sàng rất tốt, mọi người lại rất nhiệt tình, càng không cần Trương Dương vất vả, cũng giúp Trương Dương có nhiều thời gian ở nhà hơn.
Thời gian mười mấy ngày trôi qua rất nhanh
Trời còn chưa sáng, Trương Dương đã ra khỏi giường, ra ngọn núi bên ngoài tiến hành tu luyện. Nơi đó cây cối xanh tươi, năng lượng sung túc, lúc trời còn chưa sáng, hiệu quả tu luyện tốt nhất
- Ai?
Vừa ra khỏi cửa, Trương Dương đột nhiên nhíu mày, lạnh lùng quát một tiếng về phía trước
Hắn cảm thấy, chỗ tối phía trước có người, nhìn người này như đang cố ý chờ hắn
- Chít
- Chít
Vô Ảnh và Tia Chớp đêu kêu lên, Trương Dương giãn mày ra, có chút bất ngờ nhìn phía trước
- Long Phong, cậu đã xuất quan?
Trương Dương trực tiếp kêu lên một tiếng. Hắn không biết người ẩn núp là ai, nhưng Tia Chớp và Vô Ảnh có thể cảm nhận được
Cái mũi nhỏ của Vô Ảnh kia, chỉ cần người nó từng gặp, thì không thể trốn khỏi nó.
Tia Chớp hộ pháp cho Long Phong nhiều ngày như vậy, đương nhiên rất rõ về Long Phong. Nó cũng có cách của mình để phát hiện ra người ấn núp trong bóng tối.
- Tôi quên mất, hai con vật này không dễ lừa
Long Phong cười khổ bước ra từ chỗ tối, Trương Dương lúc này mới nhìn rõ người
Tinh thần của Long Phong tốt hơn nhiều so với một tháng trước. Điều này chứng tỏ một tháng bế quan của anh ta có thu hoạch rất tốt. Chỉ có điều không biết nội kình của anh ta đã khôi phục tới mức nào rồi
- Long Phong, cậu xuất quan khi nào?
Trương Dương nói một tiếng, một tháng này hắn tu luyện một mình, có vẻ buồn tẻ, không có Long Phong bên cạnh thật sự có chút không quen.
- Đêm qua
Long Phong khẽ cười, lần này bế quan một tháng, cũng khiến anh ta có chút bất ngờ
- Đến đây, tôi xem cậu khôi phục tới đâu rồi
Trương Dương chợt nhảy lên, trực tiếp đến trước mặt Long Phong, giơ tay nắm lấy cánh tay Long Phong.
Thân thể Long Phong đột nhiên lùi về sau, không ngờ tránh khỏi tay Trương Dương
- Muốn biết tôi khôi phục đến đâu, đuổi kịp tôi rồi nói.
Long Phong kêu nhỏ một tiếng, nhanh chóng chạy lên núi. Trương Dương hơi sững sờ, trên mặt còn có vẻ hoảng hốt.
Vừa rồi hắn chỉ tùy ý động thủ, nhưng tốc độ cũng không chậm, hiện nay hắn là cao thủ tam tầng hậu kỳ, chỉ cách nội kình tứ tầng một bước ngắn.
Lúc này Long Phong vẫn tránh được hắn, thật sự là bất ngờ
Càng bất ngờ là, Long Phong lại dám khiêu khích hắn, bắt mình đuổi theo rồi nói sau, khiến Trương Dương có cảm giác không tin được.
/1041
|