Người trước mắt, nhìn thì không có gì đáng phải để mắt, nhưng lại tạo cho Hô Diên Khánh cảm giác không đơn giản, giống như là không bảo kiếm chưa được rút ra ra khỏi vỏ.
Khi bảo kiếm chưa rút ra khỏi vỏ, sẽ không có bất kỳ nguy hại nào, nhưng một khi đã rút ra khỏi vỏ, uy lực của bảo kiếm sẽ lập tức thể hiện, trở thành vũ khi giết người sắc bén.
Trước mắt người này chắc chắn là một kình địch, Hô Diên Khánh không hề có bất kỳ sự coi thường nào.
Long Phong đứng trước mặt Hô Diên Khánh, quay sang nhìn Long Chính.
- Chú Chính, trận này hãy để cho cháu lên!
Long Chính là trọng tài trận đấu, cũng là trưởng bối của Long gia, Long Phong thể hiện sự tôn trọng của mình.
Long Chính không nói gì, mà nhìn lên khán đài.
Việc Long Phong bắt đầu tu luyện trở lại đến ông ta cũng, trong chuyện này, gia tộc chỉ có một mình Long Hạo Thiên rõ, việc như vậy Long Hạo Thiên cũng sẽ không để lộ ra ngoài.
Cho dù là trong đại gia tộc, nhưng giữa người với người không phải không có bí mật, có nhữn việc riêng tư không thể nói ra được.
Giống như quan hệ giữa Lý Trường Phong, Trương Dương và Long Phong, bọn họ không bao giờ nhắc tới việc của người trong nhà.
Long Hạo Thiên gật đầu với Long Chính, cha hiểu con hơn ai hết, từ đầu Long Hạo Thiên rất ngạc nhiên, nhưng sau đó cũng liền có chút thoải mái.
Long Phong đã dám chủ động thượng đài, vậy gã nhất định có phần nắm chắc, đặc biệt đã nhìn thấy Hô Diên Khánh đã đánh bại Long Thắng, nhưng Long Phong vẫn dám thượng đài, chứng tỏ gã cũng không e ngại gì Hô Diên Khánh.
Long Phong không phải là người lỗ mãng, sẽ không biết chắc chắn thua mà vẫn thượng đài.
Sau khi hiểu được những điều này, Long Hạo Thiên lại có một niềm mong đợi, ông ta muốn xem xem rốt cuộc Long Phong có thể mang đến cho ông ta một niềm vui bất ngờ nào đó không.
- Được, trận này người xuất chiến của Long gia là Long Phong!
Thấy trưởng tộc đã đồng ý, Long Chính không do dự nữa, lập tức hô lớn một tiếng, sau khi tuyên bố bắt đầu liền đứng ở một bên.
Long Phong vẫn thản nhiên đứng ở đó, mỉm cười nhìn Hô Diên Khánh ở phía đối diện, gã tỏ ra càng ung dung hơn, Hô Diên Khánh ngược lại càng lo lắng.
Long Phong cao hơn so với Hô Diên Khánh, lúc này Long Phong đang cúi hẳn đầu xuống nhìn gã.
Hai người đứng yên một phút, ai cũng đều không ra tay trước.
Lúc này trên khán đài rất nhiều trưởng bối đều đang nhíu mày, đặc biệt là Hô Diên Bằng, ông ta mơ hồ cảm thấy một cái gì đó không đúng.
Hô Diên Khánh là cháu của ông ta hắn, hắn rất hiểu Hô Diên Khánh, sở trường của Hô Diên Khánh chính là sức mạnh, gã thích lên là tấn công ngay, lợi dụng sức mạnh cuồng bạo đánh bại đối thủ.
Lần này thái độ của hắn khác thường, không giành quyền tấn công trước, nhất định đã xảy ra việc không bình thường. Tiếc là ông ta không đối diện với Long Phong nên không hiểu được cảm nhận của Hô Diên Khánh lúc này.
Một đạo kình phong vụt xé qua bên tai của Long Phong, cuối cùng Hô Diên Khánh không kìm được đã ra tay trước, gã cứ đứng đó đối mặt với một đối thủ không rõ thực lực thế nào nên áp lực tâm lý rất lớn, không thể không ra tay trước.
Ít nhất giao đấu rồi thì gã mới có thể biết được thực lực thực sự của đối phương.
Gã bình thường xuất ra một quyền, Long Phong rất tự nhiên nghiêng người liền tránh được quyền này.
Sau một quyền, Hô Diên Khánh không dừng tay mà liên tiếp tấn công mạnh mẽ, trên lôi đài khắp nơi đều là kình quyền, phong chưởng của gã, Long Phong thì nhờ tốc độ của mình, linh hoạt tránh né.
- Bốp bốp!
Thỉnh thoảng Long Phong cũng xuất quyền ngăn cản thế tiến công của Hô Diên Khánh, mỗi lần va chạm với nhau, đều truyền đến âm thanh nặng nề.
- Nhị tầng hậu kỳ!
Long Hạo Thiên ngơ ngác nhìn Long Phong thể hiện sự khác thường, phức tạp trên võ đài.
Ông ta thật không ngờ, Long Phong đã tu luyện tới trình độ này, hơn ba tháng bắt đầu tu luyện trở lại, đã đến nhị tầng hậu kỳ, còn lợi hại hơn nhiều so với trước khi xuống núi.
Lúc này trong lòng của ông ấy đã có sự tự hào, thỏa mãn và cũng có cả sự yêu thương.
Ông ta hiểu rằng Long Phong có thể tu luyện đến trình độ này, nhất định đã nỗ lực rất nhiều, phải chịu không ít sự khổ sở, nếu không thì không thể đạt được thành quả như thế này.
Không chỉ có Long Hạo Thiên giật mình, Long Chính cùng với những người của Long gia cũng đều tròn mắt nhìn.
Không ai ngờ được rằng Long Phong mới hơn nửa năm xuống núi khi trở về có tiến bộ lớn như vậy.
Giật mình, đồng thời trong lòng mọi người cũng đều có một niềm hi vọng. Long Thắng đã thất bại, trước đó gã là đệ tử nhị tầng hậu kỳ duy nhất ở lứa tuổi dưới ba mươi, khi gã thua, rất nhiều người trong lòng đều đã cảm thấy tuyệt vọng.
Sự xuất hiện của Long Phong lại mang đến hi vọng mới cho mọi người, ai cũng hi vọng Long Phong đánh bại Hô Diên Khánh, giúp Long gia giành thắng lợi.
Lý Lương, Hô Diên Bằng tự nhiên nhăn mày lại.
Trước đó, bọn họ cuộc điều tra rất chi tiết của bọn họ đối đệ tử của Long gia, mạnh nhất của thế hệ trẻ chính là Long Thắng, có một Long Thường rất lợi hại, nhưng gã đã qúa tuổi rồi.
Đánh bại Long Thắng, chẳng khác nào đánh bại tất cả đệ tử trẻ tuổi của Long gia.
Thật ai cũng không thể ngờ lại lòi ra một Long Phong, trong cuộc điều tra trước đó Long Phong rất bình thường, không ngờ gã lại có thực lực nhị tầng hậu kỳ.
Lý Lương và Hô Diên Bằng liếc nhìn nhau, hai người đều đang suy đoán, Long Phong có phải là thực lực mà Long gia cố ý che dấu hay không, dưới sự dồn ép của bọn họ gã đã từ mình đứng lên, Long gia vẫn còn không muốn để lộ hắn.
Điểm này rất có khả năng, tuổi của Long Phong chỉ mới 24, 25, lại đã đạt được nhị tầng hậu kỳ, sự kiêu ngạo của Long gia trước đó là Long Thường cũng không bằng gã.
- Bốp, bốp!
Người nào cũng có suy nghĩ, trên Lôi đài lại thi đấu rất kịch liệt.
Trương Dương mỉm cười nhìn trên đài, thỉnh thoảng lại khẽ gật đầu.
Long Phong tiến bộ thật sự rất nhanh, trận tỷ thí này Long Phong thắng lợi không vấn đề gì, Vô thượng Thực điển mà Long Phong tu luyện giúp tốc độ tăng rất cao, nhưng các mặt khác của gã cũng đều không kém, tuyệt đối không đứng sau công pháp cao cấp bình thường.
Đây chính là tâm pháp chí cao, lợi hại hơn nhiều so với tâm pháp cao cấp bình thường.
- Trương Dương, tiền bối chắc sẽ không sao chứ?
Trương Dương rất yên tâm, Long Thành thì lại rất lo lắng, gã nhìn không nhìn ra được cục diện trên đài thi đấu, chỉ có thể ra đi đến hỏi Trương Dương.
- Yên tâm, sẽ không sao đâu, rất nhanh anh ta sẽ thắng!
Trương Dương hé miệng cười nói, Long Thành khẽ gật đầu, Trương Dương nói như vậy khiến gã yên tâm không ít, chưa bao giờ gã hoài nghi đối với những lời nói của Trương Dương.
Trên Lôi đài, Hô Diên Khánh đã có một cảm giác lực bất tòng tâm. Hắn phát hiện, đối phương không chỉ có tốc độ nhanh hắn so với hắn, mà nội kình cũng không hề thua kém hắn, thậm chí còn thâm hậu hơn hắn, tuy nhiên những điều này cũng chưa phải là điểm chính, mà sức mạnh của đối phương lại cũng kém hắn không nhiều lắm.
Hắn chuyên tu luyện sức mạnh tấn công, sức mạnh chính là điểm mạnh của hắn, với đối thủ hắn không thể đánh bại bằng sức mạnh, thì kết quả cuối cùng có thể biết được.
Lúc này hắn đã cảm nhận được cảm giác vừa rồi của Long Thắng, một cảm giác rất bất lực và cũng rất bi tráng.
Tuy nhiên hắn rất lý trí, không giống như Long Thắng vì chiến thắng mà tình nguyện “ngọc nát đá tan”, “lưỡng bại câu thương” như thế, bây giờ hắn đang hết sức cố gắng, nỗ lực tìm cơ hội, xem xem có cơ hội để đánh bại đối thủ trước mắt này không.
Bọn họ đều là nhị tầng hậu kỳ, hắn chỉ cần tìm được cơ hội, thì hy vọng chiến thắng vẫn có.
Trận đấu trên Lôi đài rất kịch liệt, tiếng reo hò tán thưởng từ người của Long gia ở xung quanh lại không ngừng vang lên, không ai ngờ rằng sau khi Long Thắng thất bại, Long Phong lại khiến cho bọn họ một phen phấn khích.
Bây giờ Long Phong giống như anh hùng, khi mọi người đang tuyệt vọng thì anh hùng xuất hiện, tất cả mọi người đều kỳ vọng gã sẽ đánh bại người này của Hô Diên gia, giữ vững sự tôn nghiêm của Long gia.
- Mệt rồi sao?
Đang đánh, đột nhiên Long Phong mở miệng hỏi một câu, đồng thời tránh khỏi một chưởng của Hô Diên Khánh.
Đòn tấn công của Hô Diên Khánh vừa qua, hắn kinh hãi nhìn Long Phong, hắn đã dốc toàn lực để ứng phó, lúc tỷ thí căn bản không nói ra lời, đối phương lại có thể tránh né đồng thời còn tự tin hỏi, chứng tỏ đối phương căn bản chưa phải dốc toàn lực.
Phát hiện này khiến hắn vô cùng hoảng sợ, và cũng có chút mất tinh thần.
- Mệt thì nghỉ ngơi đi!
Long Phong nhếch miệng cười, ngay sau đó tốc độ của gã đột nhiên tăng lên rất nhanh, Hô Diên Khánh chỉ cảm thấy một bóng người vụt qua trước mắt, sau đó hắn liền bị thương nặng, khiến hắn bay mạnh về phía sau.
Ở khoảng khắc tâm lý của hắn đang có sự thay đổi thì Long Phong đột nhiên bộc phát tốc độ nhanh nhất của gã, đánh hắn bay thẳng ra ngoài.
- Tốc độ nhanh quá!
Trên khán đài rất nhiều người đều đã biến đổi sắc mặt, trước kia tốc độ của Long Phong cũng đã không chậm, trong chớp nhoáng tốc độ bộc phát càng nhanh hơn, tốc độ này đã thoát khỏi phạm vi của người tu luyện nội kình nhị tầng, căn bản không phải là những gì người tu luyện đến nhị tầng có được.
Tốc độ này của gã khiến rất nhiều người đều vô cùng kinh hãi.
Tuy nhiên trận chiến đấu vẫn chưa chấm dứt, Hô Diên Khánh liền lùi lại hơn chục bước, thiếu chút nữa thì ngã xuống đất, khi hắn còn chưa đứng thẳng người dậy, một bóng người lại xuất hiện trước mặt hắn, lần này là một cái đùi to dài, khi hắn nhìn thấy được thì nó đã tiếp xúc thân mật với cái đầu của hắn rồi.
- Bốp!
Hô Diên Khánh bay ra ngoài, lần này còn bay xa hơn, ngã khỏi Lôi đài, cuối cùng nằm trên mặt đất, không còn bò lên được nữa.
Một cước lần này ẩn chứa sức mạnh không hề nhỏ, Hô Diên Khánh bị đánh ngất đi và đã bị nội thương.
Hô Diên Bằng vội vàng nhảy xuống từ trên khán đài, đỡ Hô Diên Khánh dậy quan sát cẩn thận, một lúc sau ông ta mới thở phào nhẹ nhõm, tuy nhiên trên mặt vẫn tỏ ra tức giận, trừng mắt hung hăng nhìn Long Phong trên đài.
Hô Diên Khánh không việc gì cả, tay chân cũng đều không có sao, không bị gãy, chỉ là nội thương hơi nghiêm trọng một chút, cần phải tu dưỡng ít nhất một tháng.
Sau khi tu dưỡng thì có thể hồi phục, nếu không phải vết thương đặc biệt nghiêm trọng.
Khóe miệng của Long Phong lại mỉm cười, vừa rồi Long Thắng sử dụng Hóa Long công, tuy chưa xuất ra nhưng đã khởi động, bị dừng giữa chừng thì phải tu dưỡng một tháng là ít nhất, Long Thắng phải tu dưỡng một tháng, vậy Hô Diên Khánh cũng sẽ phải cùng theo anh ta.
Việc này cũng coi như đã báo thù cho Long Thắng.
- Trận này, Long Phong thắng!
Long Chính vội vàng hô lên một tiếng, tất cả người của Long gia ở xung quanh đều lớn tiếng hô vang, đến cả những đệ tử của Long gia ở trên khán đài cũng đều hét ầm lên, không giữ hình ảnh gì cả.
Vốn cho rằng đã phải thua, nhưng không ngờ lại xuất hiện một vị anh hùng, cảm giác chuyển bại thành thắng này càng khó có được hơn là chiến thắng trực tiếp, càng làm cho người ta kích động.
Long Hạo Thiên mỉm cười, tỏ ra hết sức vui mừng.
Đây là con trai ông ta, người con trai không làm cho ông ta hy vọng, trong thời khắc quan trọng đã đứng lên, cố gắng xoay chuyển tình thế, gánh chịu áp lực cho Long gia.
Nó là niềm tự hào của mình, cũng là của cả Long gia.
Long Kiếm lúc này cũng đang kích động gào thét, trái ngược với nét mặt khó coi của tam đại gia tộc, trong đó sắc mặt của Hô Diên Bằng là khó coi nhất.
- Lý Diệp, ngươi lên, cần phải thắng!
Lý Lương nhẹ nhàng nói, một thanh niên ngồi dưới khán đài lập tức đứng lên, mang theo ánh mắt giận dữ nhìn Long Phong trên Lôi đài.
Cơn giận dữ này rất nhiều người đều thấy lạ, chiến ý rất mạnh này, chỉ khi gặp phải đối thủ thực sự khiến cho mình bị kích động thì mới bộc phát ra chiến ý như vậy.
Lý Diệp đi rất nhanh, mấy hơi đã lên đến Lôi đài, nhìn hắn rất thanh tú, da rất trắng, nếu mặc quần áo con gái thì nhất định sẽ bị người ta tưởng là con gái.
Khi bảo kiếm chưa rút ra khỏi vỏ, sẽ không có bất kỳ nguy hại nào, nhưng một khi đã rút ra khỏi vỏ, uy lực của bảo kiếm sẽ lập tức thể hiện, trở thành vũ khi giết người sắc bén.
Trước mắt người này chắc chắn là một kình địch, Hô Diên Khánh không hề có bất kỳ sự coi thường nào.
Long Phong đứng trước mặt Hô Diên Khánh, quay sang nhìn Long Chính.
- Chú Chính, trận này hãy để cho cháu lên!
Long Chính là trọng tài trận đấu, cũng là trưởng bối của Long gia, Long Phong thể hiện sự tôn trọng của mình.
Long Chính không nói gì, mà nhìn lên khán đài.
Việc Long Phong bắt đầu tu luyện trở lại đến ông ta cũng, trong chuyện này, gia tộc chỉ có một mình Long Hạo Thiên rõ, việc như vậy Long Hạo Thiên cũng sẽ không để lộ ra ngoài.
Cho dù là trong đại gia tộc, nhưng giữa người với người không phải không có bí mật, có nhữn việc riêng tư không thể nói ra được.
Giống như quan hệ giữa Lý Trường Phong, Trương Dương và Long Phong, bọn họ không bao giờ nhắc tới việc của người trong nhà.
Long Hạo Thiên gật đầu với Long Chính, cha hiểu con hơn ai hết, từ đầu Long Hạo Thiên rất ngạc nhiên, nhưng sau đó cũng liền có chút thoải mái.
Long Phong đã dám chủ động thượng đài, vậy gã nhất định có phần nắm chắc, đặc biệt đã nhìn thấy Hô Diên Khánh đã đánh bại Long Thắng, nhưng Long Phong vẫn dám thượng đài, chứng tỏ gã cũng không e ngại gì Hô Diên Khánh.
Long Phong không phải là người lỗ mãng, sẽ không biết chắc chắn thua mà vẫn thượng đài.
Sau khi hiểu được những điều này, Long Hạo Thiên lại có một niềm mong đợi, ông ta muốn xem xem rốt cuộc Long Phong có thể mang đến cho ông ta một niềm vui bất ngờ nào đó không.
- Được, trận này người xuất chiến của Long gia là Long Phong!
Thấy trưởng tộc đã đồng ý, Long Chính không do dự nữa, lập tức hô lớn một tiếng, sau khi tuyên bố bắt đầu liền đứng ở một bên.
Long Phong vẫn thản nhiên đứng ở đó, mỉm cười nhìn Hô Diên Khánh ở phía đối diện, gã tỏ ra càng ung dung hơn, Hô Diên Khánh ngược lại càng lo lắng.
Long Phong cao hơn so với Hô Diên Khánh, lúc này Long Phong đang cúi hẳn đầu xuống nhìn gã.
Hai người đứng yên một phút, ai cũng đều không ra tay trước.
Lúc này trên khán đài rất nhiều trưởng bối đều đang nhíu mày, đặc biệt là Hô Diên Bằng, ông ta mơ hồ cảm thấy một cái gì đó không đúng.
Hô Diên Khánh là cháu của ông ta hắn, hắn rất hiểu Hô Diên Khánh, sở trường của Hô Diên Khánh chính là sức mạnh, gã thích lên là tấn công ngay, lợi dụng sức mạnh cuồng bạo đánh bại đối thủ.
Lần này thái độ của hắn khác thường, không giành quyền tấn công trước, nhất định đã xảy ra việc không bình thường. Tiếc là ông ta không đối diện với Long Phong nên không hiểu được cảm nhận của Hô Diên Khánh lúc này.
Một đạo kình phong vụt xé qua bên tai của Long Phong, cuối cùng Hô Diên Khánh không kìm được đã ra tay trước, gã cứ đứng đó đối mặt với một đối thủ không rõ thực lực thế nào nên áp lực tâm lý rất lớn, không thể không ra tay trước.
Ít nhất giao đấu rồi thì gã mới có thể biết được thực lực thực sự của đối phương.
Gã bình thường xuất ra một quyền, Long Phong rất tự nhiên nghiêng người liền tránh được quyền này.
Sau một quyền, Hô Diên Khánh không dừng tay mà liên tiếp tấn công mạnh mẽ, trên lôi đài khắp nơi đều là kình quyền, phong chưởng của gã, Long Phong thì nhờ tốc độ của mình, linh hoạt tránh né.
- Bốp bốp!
Thỉnh thoảng Long Phong cũng xuất quyền ngăn cản thế tiến công của Hô Diên Khánh, mỗi lần va chạm với nhau, đều truyền đến âm thanh nặng nề.
- Nhị tầng hậu kỳ!
Long Hạo Thiên ngơ ngác nhìn Long Phong thể hiện sự khác thường, phức tạp trên võ đài.
Ông ta thật không ngờ, Long Phong đã tu luyện tới trình độ này, hơn ba tháng bắt đầu tu luyện trở lại, đã đến nhị tầng hậu kỳ, còn lợi hại hơn nhiều so với trước khi xuống núi.
Lúc này trong lòng của ông ấy đã có sự tự hào, thỏa mãn và cũng có cả sự yêu thương.
Ông ta hiểu rằng Long Phong có thể tu luyện đến trình độ này, nhất định đã nỗ lực rất nhiều, phải chịu không ít sự khổ sở, nếu không thì không thể đạt được thành quả như thế này.
Không chỉ có Long Hạo Thiên giật mình, Long Chính cùng với những người của Long gia cũng đều tròn mắt nhìn.
Không ai ngờ được rằng Long Phong mới hơn nửa năm xuống núi khi trở về có tiến bộ lớn như vậy.
Giật mình, đồng thời trong lòng mọi người cũng đều có một niềm hi vọng. Long Thắng đã thất bại, trước đó gã là đệ tử nhị tầng hậu kỳ duy nhất ở lứa tuổi dưới ba mươi, khi gã thua, rất nhiều người trong lòng đều đã cảm thấy tuyệt vọng.
Sự xuất hiện của Long Phong lại mang đến hi vọng mới cho mọi người, ai cũng hi vọng Long Phong đánh bại Hô Diên Khánh, giúp Long gia giành thắng lợi.
Lý Lương, Hô Diên Bằng tự nhiên nhăn mày lại.
Trước đó, bọn họ cuộc điều tra rất chi tiết của bọn họ đối đệ tử của Long gia, mạnh nhất của thế hệ trẻ chính là Long Thắng, có một Long Thường rất lợi hại, nhưng gã đã qúa tuổi rồi.
Đánh bại Long Thắng, chẳng khác nào đánh bại tất cả đệ tử trẻ tuổi của Long gia.
Thật ai cũng không thể ngờ lại lòi ra một Long Phong, trong cuộc điều tra trước đó Long Phong rất bình thường, không ngờ gã lại có thực lực nhị tầng hậu kỳ.
Lý Lương và Hô Diên Bằng liếc nhìn nhau, hai người đều đang suy đoán, Long Phong có phải là thực lực mà Long gia cố ý che dấu hay không, dưới sự dồn ép của bọn họ gã đã từ mình đứng lên, Long gia vẫn còn không muốn để lộ hắn.
Điểm này rất có khả năng, tuổi của Long Phong chỉ mới 24, 25, lại đã đạt được nhị tầng hậu kỳ, sự kiêu ngạo của Long gia trước đó là Long Thường cũng không bằng gã.
- Bốp, bốp!
Người nào cũng có suy nghĩ, trên Lôi đài lại thi đấu rất kịch liệt.
Trương Dương mỉm cười nhìn trên đài, thỉnh thoảng lại khẽ gật đầu.
Long Phong tiến bộ thật sự rất nhanh, trận tỷ thí này Long Phong thắng lợi không vấn đề gì, Vô thượng Thực điển mà Long Phong tu luyện giúp tốc độ tăng rất cao, nhưng các mặt khác của gã cũng đều không kém, tuyệt đối không đứng sau công pháp cao cấp bình thường.
Đây chính là tâm pháp chí cao, lợi hại hơn nhiều so với tâm pháp cao cấp bình thường.
- Trương Dương, tiền bối chắc sẽ không sao chứ?
Trương Dương rất yên tâm, Long Thành thì lại rất lo lắng, gã nhìn không nhìn ra được cục diện trên đài thi đấu, chỉ có thể ra đi đến hỏi Trương Dương.
- Yên tâm, sẽ không sao đâu, rất nhanh anh ta sẽ thắng!
Trương Dương hé miệng cười nói, Long Thành khẽ gật đầu, Trương Dương nói như vậy khiến gã yên tâm không ít, chưa bao giờ gã hoài nghi đối với những lời nói của Trương Dương.
Trên Lôi đài, Hô Diên Khánh đã có một cảm giác lực bất tòng tâm. Hắn phát hiện, đối phương không chỉ có tốc độ nhanh hắn so với hắn, mà nội kình cũng không hề thua kém hắn, thậm chí còn thâm hậu hơn hắn, tuy nhiên những điều này cũng chưa phải là điểm chính, mà sức mạnh của đối phương lại cũng kém hắn không nhiều lắm.
Hắn chuyên tu luyện sức mạnh tấn công, sức mạnh chính là điểm mạnh của hắn, với đối thủ hắn không thể đánh bại bằng sức mạnh, thì kết quả cuối cùng có thể biết được.
Lúc này hắn đã cảm nhận được cảm giác vừa rồi của Long Thắng, một cảm giác rất bất lực và cũng rất bi tráng.
Tuy nhiên hắn rất lý trí, không giống như Long Thắng vì chiến thắng mà tình nguyện “ngọc nát đá tan”, “lưỡng bại câu thương” như thế, bây giờ hắn đang hết sức cố gắng, nỗ lực tìm cơ hội, xem xem có cơ hội để đánh bại đối thủ trước mắt này không.
Bọn họ đều là nhị tầng hậu kỳ, hắn chỉ cần tìm được cơ hội, thì hy vọng chiến thắng vẫn có.
Trận đấu trên Lôi đài rất kịch liệt, tiếng reo hò tán thưởng từ người của Long gia ở xung quanh lại không ngừng vang lên, không ai ngờ rằng sau khi Long Thắng thất bại, Long Phong lại khiến cho bọn họ một phen phấn khích.
Bây giờ Long Phong giống như anh hùng, khi mọi người đang tuyệt vọng thì anh hùng xuất hiện, tất cả mọi người đều kỳ vọng gã sẽ đánh bại người này của Hô Diên gia, giữ vững sự tôn nghiêm của Long gia.
- Mệt rồi sao?
Đang đánh, đột nhiên Long Phong mở miệng hỏi một câu, đồng thời tránh khỏi một chưởng của Hô Diên Khánh.
Đòn tấn công của Hô Diên Khánh vừa qua, hắn kinh hãi nhìn Long Phong, hắn đã dốc toàn lực để ứng phó, lúc tỷ thí căn bản không nói ra lời, đối phương lại có thể tránh né đồng thời còn tự tin hỏi, chứng tỏ đối phương căn bản chưa phải dốc toàn lực.
Phát hiện này khiến hắn vô cùng hoảng sợ, và cũng có chút mất tinh thần.
- Mệt thì nghỉ ngơi đi!
Long Phong nhếch miệng cười, ngay sau đó tốc độ của gã đột nhiên tăng lên rất nhanh, Hô Diên Khánh chỉ cảm thấy một bóng người vụt qua trước mắt, sau đó hắn liền bị thương nặng, khiến hắn bay mạnh về phía sau.
Ở khoảng khắc tâm lý của hắn đang có sự thay đổi thì Long Phong đột nhiên bộc phát tốc độ nhanh nhất của gã, đánh hắn bay thẳng ra ngoài.
- Tốc độ nhanh quá!
Trên khán đài rất nhiều người đều đã biến đổi sắc mặt, trước kia tốc độ của Long Phong cũng đã không chậm, trong chớp nhoáng tốc độ bộc phát càng nhanh hơn, tốc độ này đã thoát khỏi phạm vi của người tu luyện nội kình nhị tầng, căn bản không phải là những gì người tu luyện đến nhị tầng có được.
Tốc độ này của gã khiến rất nhiều người đều vô cùng kinh hãi.
Tuy nhiên trận chiến đấu vẫn chưa chấm dứt, Hô Diên Khánh liền lùi lại hơn chục bước, thiếu chút nữa thì ngã xuống đất, khi hắn còn chưa đứng thẳng người dậy, một bóng người lại xuất hiện trước mặt hắn, lần này là một cái đùi to dài, khi hắn nhìn thấy được thì nó đã tiếp xúc thân mật với cái đầu của hắn rồi.
- Bốp!
Hô Diên Khánh bay ra ngoài, lần này còn bay xa hơn, ngã khỏi Lôi đài, cuối cùng nằm trên mặt đất, không còn bò lên được nữa.
Một cước lần này ẩn chứa sức mạnh không hề nhỏ, Hô Diên Khánh bị đánh ngất đi và đã bị nội thương.
Hô Diên Bằng vội vàng nhảy xuống từ trên khán đài, đỡ Hô Diên Khánh dậy quan sát cẩn thận, một lúc sau ông ta mới thở phào nhẹ nhõm, tuy nhiên trên mặt vẫn tỏ ra tức giận, trừng mắt hung hăng nhìn Long Phong trên đài.
Hô Diên Khánh không việc gì cả, tay chân cũng đều không có sao, không bị gãy, chỉ là nội thương hơi nghiêm trọng một chút, cần phải tu dưỡng ít nhất một tháng.
Sau khi tu dưỡng thì có thể hồi phục, nếu không phải vết thương đặc biệt nghiêm trọng.
Khóe miệng của Long Phong lại mỉm cười, vừa rồi Long Thắng sử dụng Hóa Long công, tuy chưa xuất ra nhưng đã khởi động, bị dừng giữa chừng thì phải tu dưỡng một tháng là ít nhất, Long Thắng phải tu dưỡng một tháng, vậy Hô Diên Khánh cũng sẽ phải cùng theo anh ta.
Việc này cũng coi như đã báo thù cho Long Thắng.
- Trận này, Long Phong thắng!
Long Chính vội vàng hô lên một tiếng, tất cả người của Long gia ở xung quanh đều lớn tiếng hô vang, đến cả những đệ tử của Long gia ở trên khán đài cũng đều hét ầm lên, không giữ hình ảnh gì cả.
Vốn cho rằng đã phải thua, nhưng không ngờ lại xuất hiện một vị anh hùng, cảm giác chuyển bại thành thắng này càng khó có được hơn là chiến thắng trực tiếp, càng làm cho người ta kích động.
Long Hạo Thiên mỉm cười, tỏ ra hết sức vui mừng.
Đây là con trai ông ta, người con trai không làm cho ông ta hy vọng, trong thời khắc quan trọng đã đứng lên, cố gắng xoay chuyển tình thế, gánh chịu áp lực cho Long gia.
Nó là niềm tự hào của mình, cũng là của cả Long gia.
Long Kiếm lúc này cũng đang kích động gào thét, trái ngược với nét mặt khó coi của tam đại gia tộc, trong đó sắc mặt của Hô Diên Bằng là khó coi nhất.
- Lý Diệp, ngươi lên, cần phải thắng!
Lý Lương nhẹ nhàng nói, một thanh niên ngồi dưới khán đài lập tức đứng lên, mang theo ánh mắt giận dữ nhìn Long Phong trên Lôi đài.
Cơn giận dữ này rất nhiều người đều thấy lạ, chiến ý rất mạnh này, chỉ khi gặp phải đối thủ thực sự khiến cho mình bị kích động thì mới bộc phát ra chiến ý như vậy.
Lý Diệp đi rất nhanh, mấy hơi đã lên đến Lôi đài, nhìn hắn rất thanh tú, da rất trắng, nếu mặc quần áo con gái thì nhất định sẽ bị người ta tưởng là con gái.
/1041
|