Bạch mã đột nhiên xuất hiện, khiến rất nhiều người sửng sốt.
Hô Diên Bằng trên đài cũng thế, vừa rồi ông ta bị Hàn Tuyền kiếm của Trương Dương làm cho khiếp vía, lúc này trên đài lại đột nhiên xuất hiện một thứ đồ ông ta chưa từng nhìn thấy.
- Tia Chớp
Miệng Trương Dương khẽ gọi một tiếng, Tia Chớp trực tiếp nhảy xuống từ trên mình Truy Phong, há miệng cắn Hô Diên Bằng.
- Chồn đuôi cáo
Hô Diên Bằng chú ý tới bóng con vật màu trắng này, tâm thần lại chấn động, bản năng muốn tránh, thân mình còn chưa động, trong lòng ông ta đột nhiên cảm nhận thấy một nguy cơ rất lớn.
Một đạo nội kình hùng mạnh, hướng thẳng tới ông ta.
- Nội kình ngoại phóng
Sắc mặt Hô Diên Bằng lại thay đổi, trở nên tái nhợt, tất cả những điều này đều phát sinh trong nháy mắt, đầu ông ta nhiều nhất chỉ có thể hơi phản ứng, lúc này thân thể lại hoàn toàn dựa vào sự trốn tránh bản năng.
- Linh thú thiên mã, không hay rồi.
Trên đài cao, trưởng lão gia tộc Hô Diên sắc mặt cũng thay đổi, ông ta đứng lên, kinh hãi hô một tiếng, lập tức nhảy ra ngoài.
Ông ta đã nhận ra bạch mã đột nhiên xuất hiện này. Hô Diên gia tộc ở dãy Thiên Sơn, có hiểu biết nhiều về loại linh thú sinh trưởng đặc biệt trên dãy Thiên Sơn này.
Ngoài Truy Phong, ông ta còn nhận ra chồn đuôi cáo.
Ông ta còn chưa nhìn ra Vô Ảnh, nhưng cũng biết đây là linh thú, còn rất hùng mạnh, linh thú có thể phóng nội kình ra ngoài.
Ông ta không biết vì sao đám linh thú này lại đột nhiên xuất hiện, nhưng chúng đã tiến hành tấn công Hô Diên Bằng, điều này đương nhiên không phải tin tức tốt lành gì với ông ta.
Hô Diên Bằng là thành viên quan trọng trong gia tộc, cũng là một trong số ít cao thủ trong gia tộc. Vốn ứng phó với Trương Dương đã không dễ dàng, lại thêm tam đại linh thú này tình thế lập tức càng nguy hiểm, cũng có khả năng phải nuốt hận.
Cho dù phải xen vào cuộc thi đấu này, ông cũng phải cứu Hô Diên Bằng, không thể để ông ta xảy ra việc ngoài ý muốn, như vậy tổn thất đối với Hô Diên gia là rất lớn.
Hô Diên Bằng lúc này, hoàn toàn tránh né dựa vào bản năng. Ông ta tránh thoát Tia Chớp và Vô Ảnh, nhưng không tránh được Truy Phong.
Tốc độ của Truy Phong quá nhanh, đều đánh thẳng hướng tới Hô Diên Bằng, trên đầu nó còn có hai cái sừng rắn thật nhỏ, trực tiếp đâm hai lỗ trên người Hô Diên Bằng.
Thân mình Hô Diên Bằng mất tự nhiên bay về phía trước, ông ta chưa kịp cảm nhận sự đau đớn, ánh mắt lại nhíu chặt lại.
Trước mặt ông ta đột nhiên xuất hiện một trường kiếm mang hàn khí trong suốt, ông ta muốn tránh đã không thể tránh được nữa. Lúc này cơ thể ông ta căn bẳn không nằm trong vùng khống chế nữa.
- Khích
Một âm thanh rất nhỏ, Hô Diên Bằng chỉ cảm thấy một cảm giác mát tới tận xương trên cổ mình, thân mình bị chặn lại.
Đầu ông ta gắng gượng thấp xuống, ngơ ngác nhìn thanh trường kiếm xuyên thẳng qua cổ mình. Miệng ông ta còn há ra, muốn nói gì đó, nhưng đã không nói được gì nữa.
Ông ta không ngờ, hoàn toàn không ngờ, lần này tới Long gia đã trở thành tuyệt lộ của mình.
Ánh mắt ông ta từ từ tan rã, vào giây phút cuối cùng nhận thức biến mất, ông ta còn một nghi vấn, ba con linh thú thực lực cực kỳ hùng mạnh kia rốt cuộc từ đây tới.
- Dừng tay.
Trưởng lão Hô Diên gia rống lên giận dữ, ông ta đã muộn một bước, Trương Dương và tam đại linh thú phối hợp ăn ý, thực lực của họ bản thân đã rất hùng mạnh, tam đại linh thú phối hợp với Trương Dương, chỉ một hiệp, liền hoàn toàn chém chết Hô Diên Bằng.
- Phịch.
Trương Dương lấy Hàn Tuyền kiếm ra, dùng sức đẩy xác chết của Hô Diên Bằng ra, lập tức lui sang một bên, nhìn chăm chú vào trưởng lão Hô Diên gia vừa chạy tới.
Đây là cao thủ tứ tầng chân chính, ông ta là người Hô Diên gia, chính là kẻ thù của Trương Dương.
Đối với người thực sự muốn hại mình, Trương Dương cũng không nương tay, Dư Dũng là một ví dụ, Hoa Đà ở Trương gia cũng là một ví dụ, những người này đều không chết, nhưng không còn linh hồn lí trí nữa, chẳng khác gì chết rồi, hoặc nói sống không bằng chết.
Hồ Diên gia cũng như vậy, cho dù bọn họ mạnh như nào, đã có ý giết mình, Trương Dương sẽ không bỏ qua cho ông ta. Hô Diên Bằng này đã là kẻ thù sinh tử với hắn, có cơ hội, đương nhiên phải giải quyết tai họa ngầm này trước.
Về phần Hô Diên gia có trả thù hay không, Trương Dương tạm thời chưa nghĩ nhiều như vậy, cho dù bọn họ muốn trả thù, cũng phải có thực lực trả thù mới được. Trương gia ít người, nhưng ai cũng là cao thủ, bọn họ phái người thường đi chỉ là tự tìm đường chết, Trương Dương không tin bọn họ sẽ có nhiều cao thủ tứ tầng.
- Tiểu Bằng.
Vị trưởng lão tứ tầng của Hô Diên gia này không có hành động gì đặc biệt, chỉ ngơ ngác ôm lấy cái xác đang lạnh đi của Hô Diên Bằng. Trên cổ Hô Diên Bằng không ngừng chảy máu, khiến cả người đỏ lự.
Trên đài cao, tất cả mọi người của Hô Diên gia đều đứng lên, nhìn giáo vũ đài không dám tin.
Trưởng bối dẫn đội của họ, cao thủ nổi tiếng trong gia tộc, không ngờ bị chết trong tay Trương Dương. Nói chính xác thì bị chết trong tay Trương Dương và ba con linh thú, ba con linh thú này sao lại xuất hiện thì họ cũng không biết.
Người của Lý gia, Hoa gia, cũng đang ngẩn người.
Trước khi Hô Diên Bằng lên đài, bọn họ nghĩ tới rất nhiều kết quả, thậm chí không phải không nghĩ tới chuyện Hô Diên Bằng thua.
Nhưng bọn họ không thể nào ngờ, Hô Diên Bằng sẽ chết, sẽ chết trong tay Trương Dương. Không ngờ Trương Dương thực sự dám giết ông ta.
Lúc này trên người Lý Lương cũng có một cỗ hàn ý lạnh như băng. Trương Dương dám giết Hô Diên Bằng, càng không cần nói ông ta, nếu Trương Dương thực sự muốn giết mình, trừ phi trưởng lão trong gia tộc ra tay, nếu không căn bản mình không chống đỡ được.
Trương Dương và ba con linh thú không rõ từ đâu đến này thật lợi hại, vừa ra tay đã khiến Hô Diên Bằng phải nuốt hận.
Lý Trường Phong lúc này cũng đang ngẩn người, anh ta từng gặp Tia Chớp và Vô Ảnh, nhưng chưa từng thấy hai con vật này động thủ. Hiện tại mới biết, hai con vật này lợi hại như vậy, tốc độ còn nhanh như vậy.
Long Hạo Thiên nhìn hai vị trưởng lão bên cạnh, trong lòng cũng vô cùng kinh hãi.
Hô Diên Bằng chết rồi, Trương Dương thực sự đã giết chết ông ta. Chỉ nhìn trường kiếm xuyên qua cổ, đã biết ông ta không còn đường sống, Trương Dương không thuận thế chặt đứt đầu ông ta đã là tốt lắm rồi.
Hô Diên Bằng chết rồi, Long Hạo Thiên đương nhiên vui, người này vẫn luôn nhằm vào họ.
Vấn đề là, sự tình sau khi Hô Diên Bằng chết nên xử lý như nào. Hô Diên gia tất sẽ không bỏ qua, Hô Diên Bằng chết ở Long gia, chỉ sợ bọn họ sẽ oán giận cả Long gia.
Nếu là chưa chết, mọi chuyện còn dễ nói, một khi đã chết người, vấn đề liền nghiêm trọng.
Hai vị trưởng lão cũng hơi ngẩn người, hiển nhiên sự việc phát triển vượt khỏi dự liệu của họ, cũng không còn nằm trong vòng khống chế của họ.
- Thằng nhãi vô sỉ, nộp mạng đi.
Một tiếng quát kinh thiên vang lên, tất cả mọi người bị chấn động, lập tức ngơ ngác nhìn lên đài.
Xung quanh không ít tôi tớ Long gia vây xem, bị tiếng hét này làm cho hôn mê bất tỉnh. Tiếng hô to vì tức giận của trưởng lão Hô Diên gia uy lực không ngờ khổng lồ như vậy.
Cỗ âm thanh này ẩn chứa nội kình.
Hô Diên Bằng chết rồi, một cao thủ hiếm có trong gia tộc không ngờ bị chết ở đây, lại còn chết trước mặt trưởng lão này, khiến ông ta căn bản không thể chịu được.
Lúc này trong lòng ông ta chỉ có oán hận, oán hận Long gia, hận Trương Dương đã giết chết Hô Diên Bằng.
Sau khi rống lên, trưởng lão Hô Diên gia liền ném thi thể của Hô Diên Bằng ra, đúng lúc trới trên tay đệ tử Hô Diên gia vừa chạy tới.
Thi thể Hô Diên Bằng còn chưa rơi xuống, cả người ông ta đã ở trước mặt Trương Dương.
Cao thủ tứ tầng, lại còn là cao thủ tứ tầng nổi tiếng từ xưa, quả nhiên lợi hại, tốc độ của ông không kém gì Trương Dương.
- Bịch.
Trương Dương giơ tay, đỡ lấy, thân mình lập tức lui về sau tầm mười bước, cả người run lên, mặt đất của giáo vũ đài dưới chân hắn hoàn toàn bị phá nát.
Cũng may hắn đã tam tầng hậu kỳ, lại thêm với sự trợ giúp của hệ thống thánh thủ, trở nên vô cùng cứng rắn, mạnh mẽ, nếu không bị một kích của trưởng lão đang ôm mối hận này đánh trúng, chỉ e sẽ phải nuốt hận ở đây, bị nội thương rất lớn.
- Chít…
- Chít
Hai thanh âm vang lên đồng thời, Tia Chớp chạy tới, trưởng lão Hô Diên vừa giơ tay, thân mình nó liền chuyển, lập tức phun ra một ngụm khói độc.
Nó từng có kinh nghiệm chiến đấu với cao thủ tứ tầng, biết cao thủ tứ tầng rất lợi hại, vừa lên đã chọn cách phun khói độc.
- Xùy.
Nội kình của Vô Ảnh cũng đến, trong tay trưởng lão Hô Diên gia cũng bắn ra một đạo nội kình, hai cỗ nội kình vừa chạm vào nhau trên không trung, phát ra một âm thanh nặng nề, trên mặt đất lại chấn động.
Lúc trước Trương Dương và Hô Diên Bằng chiến đấu, gạch xanh trên nền giáo vũ đài đã tổn hại rất nhiều, nhưng vẫn chưa đến nỗi vỡ từng mảng lớn như này, Long Chính nhìn vô cùng đau lòng.
Ông ta chỉ đau lòng, lúc này không dám lên đài, thực lực song phương giao chiến trên đài đã vượt qua sự tưởng tượng của ông ta.
Ông ta lên đài, vậy chỉ là tự tìm đường chết
Một tiếng hí vang lên, thân mình Truy Phong hóa thành một bóng trắng, cả thân thể phóng về hướng trưởng lão Hô Diên gia. Trưởng lão Hô Diên gia vội tránh, trực tiếp nhảy lên không trung, coi như chưa bị Truy Phong đâm vào.
Ông ta còn chưa rơi xuống, Vô Ảnh còn cả thân mình Trương Dương cùng triển khai, ba bọn họ phối hợp rất ăn ý, cho dù đối phương là cao thủ tứ tầng, hắn cũng không sợ gì, ngược lại trong lòng Trương Dương còn dâng lên một cỗ chiến ý.
Tứ tầng thì đã sao, hắn có Tia Chớp, Vô Ảnh và Truy Phong tương trợ, tứ tầng cũng không phải không đánh được. Đã giết chết một Hô Diên Bằng, nếu lại có thể xử lý trưởng lão Hô Diên gia, tương lai không sợ bọn họ trả thù.
Trương Dương hiện nay, đối mặt với cao thủ tứ tầng đã không còn chỉ muốn chống đỡ và tránh né, mà còn muốn chiến thắng đối phương.
Thân mình trưởng lão Hô Diên gia còn chưa rơi xuống, một thanh trường kiếm mang hàn khí, hai làn khói độc phun trào ra nội kình cùng nghênh diện tới, trưởng lão Hô Diên gia đang trên không trung ép cơ thể dừng lại một chút, sau khi liên phát hai đạo nội kình, mới xoay tròn thân mình hạ xuống.
Thân thể ông ta còn chưa đứng vững, một bóng trắng nữa lại xuất hiện, lần này ông ta bị ép phải ra tay chống đỡ, sau đó bóng trắng này lui về sau một chút, nhưng thân thể ông ta cũng bị đâm vào phải lùi ba bước.
Hai bóng trắng, công thêm một trường kiếm lóe ra hàn quang lại xuất hiện lần nữa. Trương Dương và tam đại linh thú liên kết, chỉ cần bắt đầu tấn công thì sẽ không dừng lại, liên tục cường công khiến họ dù có đối diện với cao thủ tứ tầng cũng chiếm chút ưu thế, ít nhất bây giờ là bọn họ ép trưởng lão Hô Diên Bằng đánh tiếp, chứ không phải chủ động chịu đánh.
Trên đài cao, trưởng lão Lý gia và hai trưởng lão Long gia liếc nhìn nhau, ba người ngơ ngác đưa mắt nhìn nhau.
Trương Dương và ba linh thú hợp thủ, lại có sức chiến đấu mạnh mẽ như vậy, không chỉ đánh chết một Hô Diên Bằng, đối mặt với trưởng lão tứ tầng sơ kì của Hô Diên gia này cũng không rơi vào thế hạ phong, thậm chí còn chiếm ưu thế.
Việc này khác nào chứng tỏ Trương Dương đã có khả năng đấu với cao thủ tứ tầng.
Hô Diên Bằng trên đài cũng thế, vừa rồi ông ta bị Hàn Tuyền kiếm của Trương Dương làm cho khiếp vía, lúc này trên đài lại đột nhiên xuất hiện một thứ đồ ông ta chưa từng nhìn thấy.
- Tia Chớp
Miệng Trương Dương khẽ gọi một tiếng, Tia Chớp trực tiếp nhảy xuống từ trên mình Truy Phong, há miệng cắn Hô Diên Bằng.
- Chồn đuôi cáo
Hô Diên Bằng chú ý tới bóng con vật màu trắng này, tâm thần lại chấn động, bản năng muốn tránh, thân mình còn chưa động, trong lòng ông ta đột nhiên cảm nhận thấy một nguy cơ rất lớn.
Một đạo nội kình hùng mạnh, hướng thẳng tới ông ta.
- Nội kình ngoại phóng
Sắc mặt Hô Diên Bằng lại thay đổi, trở nên tái nhợt, tất cả những điều này đều phát sinh trong nháy mắt, đầu ông ta nhiều nhất chỉ có thể hơi phản ứng, lúc này thân thể lại hoàn toàn dựa vào sự trốn tránh bản năng.
- Linh thú thiên mã, không hay rồi.
Trên đài cao, trưởng lão gia tộc Hô Diên sắc mặt cũng thay đổi, ông ta đứng lên, kinh hãi hô một tiếng, lập tức nhảy ra ngoài.
Ông ta đã nhận ra bạch mã đột nhiên xuất hiện này. Hô Diên gia tộc ở dãy Thiên Sơn, có hiểu biết nhiều về loại linh thú sinh trưởng đặc biệt trên dãy Thiên Sơn này.
Ngoài Truy Phong, ông ta còn nhận ra chồn đuôi cáo.
Ông ta còn chưa nhìn ra Vô Ảnh, nhưng cũng biết đây là linh thú, còn rất hùng mạnh, linh thú có thể phóng nội kình ra ngoài.
Ông ta không biết vì sao đám linh thú này lại đột nhiên xuất hiện, nhưng chúng đã tiến hành tấn công Hô Diên Bằng, điều này đương nhiên không phải tin tức tốt lành gì với ông ta.
Hô Diên Bằng là thành viên quan trọng trong gia tộc, cũng là một trong số ít cao thủ trong gia tộc. Vốn ứng phó với Trương Dương đã không dễ dàng, lại thêm tam đại linh thú này tình thế lập tức càng nguy hiểm, cũng có khả năng phải nuốt hận.
Cho dù phải xen vào cuộc thi đấu này, ông cũng phải cứu Hô Diên Bằng, không thể để ông ta xảy ra việc ngoài ý muốn, như vậy tổn thất đối với Hô Diên gia là rất lớn.
Hô Diên Bằng lúc này, hoàn toàn tránh né dựa vào bản năng. Ông ta tránh thoát Tia Chớp và Vô Ảnh, nhưng không tránh được Truy Phong.
Tốc độ của Truy Phong quá nhanh, đều đánh thẳng hướng tới Hô Diên Bằng, trên đầu nó còn có hai cái sừng rắn thật nhỏ, trực tiếp đâm hai lỗ trên người Hô Diên Bằng.
Thân mình Hô Diên Bằng mất tự nhiên bay về phía trước, ông ta chưa kịp cảm nhận sự đau đớn, ánh mắt lại nhíu chặt lại.
Trước mặt ông ta đột nhiên xuất hiện một trường kiếm mang hàn khí trong suốt, ông ta muốn tránh đã không thể tránh được nữa. Lúc này cơ thể ông ta căn bẳn không nằm trong vùng khống chế nữa.
- Khích
Một âm thanh rất nhỏ, Hô Diên Bằng chỉ cảm thấy một cảm giác mát tới tận xương trên cổ mình, thân mình bị chặn lại.
Đầu ông ta gắng gượng thấp xuống, ngơ ngác nhìn thanh trường kiếm xuyên thẳng qua cổ mình. Miệng ông ta còn há ra, muốn nói gì đó, nhưng đã không nói được gì nữa.
Ông ta không ngờ, hoàn toàn không ngờ, lần này tới Long gia đã trở thành tuyệt lộ của mình.
Ánh mắt ông ta từ từ tan rã, vào giây phút cuối cùng nhận thức biến mất, ông ta còn một nghi vấn, ba con linh thú thực lực cực kỳ hùng mạnh kia rốt cuộc từ đây tới.
- Dừng tay.
Trưởng lão Hô Diên gia rống lên giận dữ, ông ta đã muộn một bước, Trương Dương và tam đại linh thú phối hợp ăn ý, thực lực của họ bản thân đã rất hùng mạnh, tam đại linh thú phối hợp với Trương Dương, chỉ một hiệp, liền hoàn toàn chém chết Hô Diên Bằng.
- Phịch.
Trương Dương lấy Hàn Tuyền kiếm ra, dùng sức đẩy xác chết của Hô Diên Bằng ra, lập tức lui sang một bên, nhìn chăm chú vào trưởng lão Hô Diên gia vừa chạy tới.
Đây là cao thủ tứ tầng chân chính, ông ta là người Hô Diên gia, chính là kẻ thù của Trương Dương.
Đối với người thực sự muốn hại mình, Trương Dương cũng không nương tay, Dư Dũng là một ví dụ, Hoa Đà ở Trương gia cũng là một ví dụ, những người này đều không chết, nhưng không còn linh hồn lí trí nữa, chẳng khác gì chết rồi, hoặc nói sống không bằng chết.
Hồ Diên gia cũng như vậy, cho dù bọn họ mạnh như nào, đã có ý giết mình, Trương Dương sẽ không bỏ qua cho ông ta. Hô Diên Bằng này đã là kẻ thù sinh tử với hắn, có cơ hội, đương nhiên phải giải quyết tai họa ngầm này trước.
Về phần Hô Diên gia có trả thù hay không, Trương Dương tạm thời chưa nghĩ nhiều như vậy, cho dù bọn họ muốn trả thù, cũng phải có thực lực trả thù mới được. Trương gia ít người, nhưng ai cũng là cao thủ, bọn họ phái người thường đi chỉ là tự tìm đường chết, Trương Dương không tin bọn họ sẽ có nhiều cao thủ tứ tầng.
- Tiểu Bằng.
Vị trưởng lão tứ tầng của Hô Diên gia này không có hành động gì đặc biệt, chỉ ngơ ngác ôm lấy cái xác đang lạnh đi của Hô Diên Bằng. Trên cổ Hô Diên Bằng không ngừng chảy máu, khiến cả người đỏ lự.
Trên đài cao, tất cả mọi người của Hô Diên gia đều đứng lên, nhìn giáo vũ đài không dám tin.
Trưởng bối dẫn đội của họ, cao thủ nổi tiếng trong gia tộc, không ngờ bị chết trong tay Trương Dương. Nói chính xác thì bị chết trong tay Trương Dương và ba con linh thú, ba con linh thú này sao lại xuất hiện thì họ cũng không biết.
Người của Lý gia, Hoa gia, cũng đang ngẩn người.
Trước khi Hô Diên Bằng lên đài, bọn họ nghĩ tới rất nhiều kết quả, thậm chí không phải không nghĩ tới chuyện Hô Diên Bằng thua.
Nhưng bọn họ không thể nào ngờ, Hô Diên Bằng sẽ chết, sẽ chết trong tay Trương Dương. Không ngờ Trương Dương thực sự dám giết ông ta.
Lúc này trên người Lý Lương cũng có một cỗ hàn ý lạnh như băng. Trương Dương dám giết Hô Diên Bằng, càng không cần nói ông ta, nếu Trương Dương thực sự muốn giết mình, trừ phi trưởng lão trong gia tộc ra tay, nếu không căn bản mình không chống đỡ được.
Trương Dương và ba con linh thú không rõ từ đâu đến này thật lợi hại, vừa ra tay đã khiến Hô Diên Bằng phải nuốt hận.
Lý Trường Phong lúc này cũng đang ngẩn người, anh ta từng gặp Tia Chớp và Vô Ảnh, nhưng chưa từng thấy hai con vật này động thủ. Hiện tại mới biết, hai con vật này lợi hại như vậy, tốc độ còn nhanh như vậy.
Long Hạo Thiên nhìn hai vị trưởng lão bên cạnh, trong lòng cũng vô cùng kinh hãi.
Hô Diên Bằng chết rồi, Trương Dương thực sự đã giết chết ông ta. Chỉ nhìn trường kiếm xuyên qua cổ, đã biết ông ta không còn đường sống, Trương Dương không thuận thế chặt đứt đầu ông ta đã là tốt lắm rồi.
Hô Diên Bằng chết rồi, Long Hạo Thiên đương nhiên vui, người này vẫn luôn nhằm vào họ.
Vấn đề là, sự tình sau khi Hô Diên Bằng chết nên xử lý như nào. Hô Diên gia tất sẽ không bỏ qua, Hô Diên Bằng chết ở Long gia, chỉ sợ bọn họ sẽ oán giận cả Long gia.
Nếu là chưa chết, mọi chuyện còn dễ nói, một khi đã chết người, vấn đề liền nghiêm trọng.
Hai vị trưởng lão cũng hơi ngẩn người, hiển nhiên sự việc phát triển vượt khỏi dự liệu của họ, cũng không còn nằm trong vòng khống chế của họ.
- Thằng nhãi vô sỉ, nộp mạng đi.
Một tiếng quát kinh thiên vang lên, tất cả mọi người bị chấn động, lập tức ngơ ngác nhìn lên đài.
Xung quanh không ít tôi tớ Long gia vây xem, bị tiếng hét này làm cho hôn mê bất tỉnh. Tiếng hô to vì tức giận của trưởng lão Hô Diên gia uy lực không ngờ khổng lồ như vậy.
Cỗ âm thanh này ẩn chứa nội kình.
Hô Diên Bằng chết rồi, một cao thủ hiếm có trong gia tộc không ngờ bị chết ở đây, lại còn chết trước mặt trưởng lão này, khiến ông ta căn bản không thể chịu được.
Lúc này trong lòng ông ta chỉ có oán hận, oán hận Long gia, hận Trương Dương đã giết chết Hô Diên Bằng.
Sau khi rống lên, trưởng lão Hô Diên gia liền ném thi thể của Hô Diên Bằng ra, đúng lúc trới trên tay đệ tử Hô Diên gia vừa chạy tới.
Thi thể Hô Diên Bằng còn chưa rơi xuống, cả người ông ta đã ở trước mặt Trương Dương.
Cao thủ tứ tầng, lại còn là cao thủ tứ tầng nổi tiếng từ xưa, quả nhiên lợi hại, tốc độ của ông không kém gì Trương Dương.
- Bịch.
Trương Dương giơ tay, đỡ lấy, thân mình lập tức lui về sau tầm mười bước, cả người run lên, mặt đất của giáo vũ đài dưới chân hắn hoàn toàn bị phá nát.
Cũng may hắn đã tam tầng hậu kỳ, lại thêm với sự trợ giúp của hệ thống thánh thủ, trở nên vô cùng cứng rắn, mạnh mẽ, nếu không bị một kích của trưởng lão đang ôm mối hận này đánh trúng, chỉ e sẽ phải nuốt hận ở đây, bị nội thương rất lớn.
- Chít…
- Chít
Hai thanh âm vang lên đồng thời, Tia Chớp chạy tới, trưởng lão Hô Diên vừa giơ tay, thân mình nó liền chuyển, lập tức phun ra một ngụm khói độc.
Nó từng có kinh nghiệm chiến đấu với cao thủ tứ tầng, biết cao thủ tứ tầng rất lợi hại, vừa lên đã chọn cách phun khói độc.
- Xùy.
Nội kình của Vô Ảnh cũng đến, trong tay trưởng lão Hô Diên gia cũng bắn ra một đạo nội kình, hai cỗ nội kình vừa chạm vào nhau trên không trung, phát ra một âm thanh nặng nề, trên mặt đất lại chấn động.
Lúc trước Trương Dương và Hô Diên Bằng chiến đấu, gạch xanh trên nền giáo vũ đài đã tổn hại rất nhiều, nhưng vẫn chưa đến nỗi vỡ từng mảng lớn như này, Long Chính nhìn vô cùng đau lòng.
Ông ta chỉ đau lòng, lúc này không dám lên đài, thực lực song phương giao chiến trên đài đã vượt qua sự tưởng tượng của ông ta.
Ông ta lên đài, vậy chỉ là tự tìm đường chết
Một tiếng hí vang lên, thân mình Truy Phong hóa thành một bóng trắng, cả thân thể phóng về hướng trưởng lão Hô Diên gia. Trưởng lão Hô Diên gia vội tránh, trực tiếp nhảy lên không trung, coi như chưa bị Truy Phong đâm vào.
Ông ta còn chưa rơi xuống, Vô Ảnh còn cả thân mình Trương Dương cùng triển khai, ba bọn họ phối hợp rất ăn ý, cho dù đối phương là cao thủ tứ tầng, hắn cũng không sợ gì, ngược lại trong lòng Trương Dương còn dâng lên một cỗ chiến ý.
Tứ tầng thì đã sao, hắn có Tia Chớp, Vô Ảnh và Truy Phong tương trợ, tứ tầng cũng không phải không đánh được. Đã giết chết một Hô Diên Bằng, nếu lại có thể xử lý trưởng lão Hô Diên gia, tương lai không sợ bọn họ trả thù.
Trương Dương hiện nay, đối mặt với cao thủ tứ tầng đã không còn chỉ muốn chống đỡ và tránh né, mà còn muốn chiến thắng đối phương.
Thân mình trưởng lão Hô Diên gia còn chưa rơi xuống, một thanh trường kiếm mang hàn khí, hai làn khói độc phun trào ra nội kình cùng nghênh diện tới, trưởng lão Hô Diên gia đang trên không trung ép cơ thể dừng lại một chút, sau khi liên phát hai đạo nội kình, mới xoay tròn thân mình hạ xuống.
Thân thể ông ta còn chưa đứng vững, một bóng trắng nữa lại xuất hiện, lần này ông ta bị ép phải ra tay chống đỡ, sau đó bóng trắng này lui về sau một chút, nhưng thân thể ông ta cũng bị đâm vào phải lùi ba bước.
Hai bóng trắng, công thêm một trường kiếm lóe ra hàn quang lại xuất hiện lần nữa. Trương Dương và tam đại linh thú liên kết, chỉ cần bắt đầu tấn công thì sẽ không dừng lại, liên tục cường công khiến họ dù có đối diện với cao thủ tứ tầng cũng chiếm chút ưu thế, ít nhất bây giờ là bọn họ ép trưởng lão Hô Diên Bằng đánh tiếp, chứ không phải chủ động chịu đánh.
Trên đài cao, trưởng lão Lý gia và hai trưởng lão Long gia liếc nhìn nhau, ba người ngơ ngác đưa mắt nhìn nhau.
Trương Dương và ba linh thú hợp thủ, lại có sức chiến đấu mạnh mẽ như vậy, không chỉ đánh chết một Hô Diên Bằng, đối mặt với trưởng lão tứ tầng sơ kì của Hô Diên gia này cũng không rơi vào thế hạ phong, thậm chí còn chiếm ưu thế.
Việc này khác nào chứng tỏ Trương Dương đã có khả năng đấu với cao thủ tứ tầng.
/1041
|