Trương Dương cùng Trương Vận An thảo luận, Trương Khắc Cần không tham dự.
ưNhưng ông ta hiểu được tất cả những chuyện này, biết rõ loại độc mà chính mình trúng phải rất khó giải, nhưng không phải là hết cách, chỉ cách này cũng không dễ dàng gì.
Ông còn biết, thứ có thể cứu mình chính là một loại Linh Dược rất khó lấy được, loại Linh Dược này cần một vị thuốc chủ đạo mới có thể phối chế ra, mà vị thuốc chính này lại ở tận Thiên Sơn xa xôi, Trương Dương phải tự mình đi mới có thể tìm về được.
Ông cũng đã nghe ra, Trương Dương ở trong thế giới thần bí của đám người kia có thực lực rất cao, ngay từ đầu Trương Vận An còn có chút không yên lòng, nhưng về sau lại xuôi xuôi.
Trương Khắc Cần càng hiểu rõ rằng Trương Dương đi tìm vị thuốc chính đó sẽ có tính phiêu lưu nhất định, ông vốn định phản đối, nhưng sau khi chứng kiến thần sắc kiên định của Trương Dương thì lời lẽ phản đối lại bị ông nuốt trở lại vào trong bụng.
Ông ta và Trương Dương mặc dù không sống cùng một chỗ, nhưng mọi chuyện của con trai ông vẫn luôn chú ý, đối với tính cách của Trương Dương ông hiểu rất rõ.
Chuyện Trương Dương đã quyết định thì rất khó thay đổi.
Đây lại là một lĩnh vực mà ông không biết, Trương Dương đã ra quyết định thì cho dù ông có phản đối cũng không có tác dụng gì cả, chuyện vô ích thì chẳng nên làm, huống chi đây là con trai làm để cứu ông, trong lòng ông có cảm giác rất ôn hòa.
Về phần nguy hiểm, có thể sẽ có đôi chút, nhưng không đến mức quá lớn.
Trương Khắc Cần hiểu rất rõ, nếu rất nguy hiểm thì...Trương Vận An tuyệt đối không có khả năng yên tâm để mình Trương Dương đi, sau chuyện đính hôn lần trước, ông đã gần như hiểu rõ Trương Dương đối với Trương gia bọn họ có ý nghĩa như thế nào.
Bọn họ cũng giống như mình, đều đặt Trương Dương lên vị trí hàng đầu, đây mới là nguyên nhân thực sự khiến ông ta không phản đối nữa.
Xác định xong phương án trị liệu, hàn huyên đơn giản vài câu vài câu rồi đi nghỉ ngơi, Trương Dương muốn đi Thiên Sơn, nhưng không phải nói đi là đi được ngay, cần phải có một vài bước chuẩn bị nhất định.
Vả lại, thực lực của hắn phải khôi phục xong thì Trương Vận An mới yên tâm để một mình hắn tới đó.
Chỉ dựa vào mình Trương Dương, khôi phục thực lực ít nhất phải một tháng, Trương Vận An đến rồi thì lại khác. Có một người cậu cùng là tu luyện công pháp Trương gia, lại là nội kình tứ đẳng hỗ trợ, thời gian hắn cần có thể rút ngắn lại một chút.
Ba ngày sau, thực lực của Trương Dương liền khôi phục đến nhị đẳng hậu kỳ. So với trong tưởng tượng của hắn thì đã nhanh hơn nhiều.
Ngày hôm đó Trương Đạo Phong cũng chạy tới Trường Kinh, ông ta cũng rất kinh ngạc với thứ trầm độc mà Trương Khắc Cần trúng phải, sau khi đã được biết tất cả thì ông ta cũng chỉ là trầm mặc chứ không nói gì thêm.
Nhưng đây cũng không có nghĩa là ông đã tha thứ cho Trương Khắc Cần, đến địa phận Trường Kinh ông ta liền trực tiếp đến biệt thự của Trương Dương mà không hề qua bên Trương Khắc Cần.
Về chuyện này Trương Dương cũng rất bất đắc dĩ. Nhưng cũng chỉ có thể tạm thời tiếp nhận, xem ra muốn giải trừ cách nhìn của ông ngoại đối với bố hắn vẫn còn cần thời gian nhất định, hắn còn phải tiếp tục cố gắng.
- Cái này, cháu lấy được ở đâu vậy?
Trong thư phòng ngôi biệt thự của Trương Dương, Trương Đạo Phong vẻ mặt nghiêm túc nhìn đứa cháu mà hỏi, Trương Vận An tắc thì có chút mơ hồ đang ngồi ở một bên.
Đây là một ngày sau khi Trương Đạo Phong đến Trường Kinh, Trương Dương trực tiếp mời ông ta đến thư phòng, hơn nữa còn đem hai quyển bí tịch Hoàng gia đoạt được từ trong tay Sở Vân Thiên ra cho Trương Đạo Phong xem.
Trương Đạo Phong đầu tiên
là xem bản bí văn ngũ đẳng, sau khi xem xong thì liền hỏi luôn một câu.
- Lần trước cháu đi Hàng Châu. Gặp một thế gia về nội kình đang trên đà xuống dốc. . .
Trương Dương đem toàn bộ sự tình ở Hoàng gia nói ra, cũng đem cả chuyện về Sở Vân Thiên kể lại rõ ràng, Trương Vận An giờ mới biết vì sao Trương Dương lại phải gặp gỡ tên ma đầu này, hơn nữa còn giao thủ cùng hắn ta.
Hắn và Sở Vân Thiên kịch đấu cũng không quá lâu, nhưng Trương Vận An và Trương Đạo Phong cũng có thể tưởng tượng được trận chiến ấy ác liệt nhường nào.
Dù sao Sở Vân Thiên đã là tứ đẳng trung kỳ, Trương Dương mới sơ kỳ, dù cho có Tam đại Linh Thú hỗ trợ thì về thực lực vẫn có sự chênh lệch nhất định.
Về việc Trương Dương có thể tiêu diệt ma đầu tứ đẳng trung kỳ, Trương Đạo Phong cũng rất kinh ngạc. Nhưng càng nhiều hơn là thỏa mãn, thực lực của Trương Dương càng mạnh thì trong lòng ông ta lại càng cao hứng.
- Thì ra là như vậy, Dương Dương, sao lần trước cháu không nói rõ với ta?
Trương Vận An thoáng ấp ủ hỏi một câu, ông ta chỉ biết là Trương Dương gặp người trong ma đạo, nhưng lại không biết trong đó còn có câu chuyện như vậy.
- Không phải cháu đang đợi ông ngoại đến. Cùng bàn bạc rồi nói sau ư!
Trương Dương mỉm cười, Trương Vận An lúc này lại cầm lấy bản bí tịch màu vàng trên mặt bàn, ông ta cũng có hứng thú rất lớn đối với bí tịch Hoàng gia đã hấp dẫn Sở Vân Thiên này.
- Tiến giai lên ngũ đẳng, còn có những cách khác sao?
Mới nhìn thoáng qua, Trương Vận An đã hết sức sững sờ, bật thốt lên kêu một tiếng.
Trong thanh âm của ông ta còn mang theo nỗi khiếp sợ rất lớn, so với biểu hiện của Trương Dương lúc trước khi lần đầu biết được nội dung bí tịch này cũng không khác lắm.
Ngược lại thì Trương Đạo Phong, ngoại trừ thần sắc nghiêm nghị ra thì không có biểu hiện gì khác, thoạt nhìn rất giống như sớm đã biết rõ những thứ này tồn tại.
- Ông ngoại, còn có một việc, lần trước cháu có chẩn bệnh cho một người Đài Loan, ông ấy có nói cho cháu biết một việc!
Mắt nhìn Trương Đạo Phong, Trương Dương chậm rãi kể lại chuyện Tạ lão gia lấy bí phương Huyết Hồ Đan ra, bí phương Huyết Hồ Đan kia lại khiến cho Trương Dương hoài nghi Trương gia bọn họ đã sớm biết chuyện này, biểu hiện của Trương Đạo Phong lại khiến mối hoài nghi của hắn càng lớn.
Sau khi nói xong, Trương Dương cũng đem bí phương kia viết ra.
- Bác cả ư, bác ấy không phải đã sớm hy sinh rồi sao?
Trương Vận An thấy bí phương Huyết Hồ Đan tương tự như trong Vụ tầng bí văn thì lại càng thêm giật mình.
Bí phương này ngoài ghi chép về phương thuốc của Trương gia ra thì nội dung hoàn toàn giống trên bí tịch Hoàng gia, sau khi chứng kiến những thứ này ông ta cũng đã hiểu được ý tứ của Trương Dương, liền ngẩng đầu nhìn Trương Đạo Phong.
Lúc này ông ta cũng hoài nghi Trương gia đã sớm biết những chuyện này, bằng không thì tại sao lại có được bí phương Huyết Hồ Đan.
- Vận An, bác cả của anh đúng là hy sinh, nhưng trước đó ông ấy đã đoạt được một bản bí văn kinh thiên, việc này chỉ có ta và lão Tổ tông là biết rõ, còn chưa tới lúc nên nói cho các anh biết!
Nhìn hai người bọn họ, Trương Đạo Phong chậm rãi nói.
- Lúc trước ta còn tưởng rằng bí văn này chỉ có người của Trương gia biết rõ, hiện tại mới biết là còn có gia tộc khác nắm giữ bí văn, chỉ là ta cũng không nghĩ sẽ là một gia tộc nhỏ lại đã xuống dốc như thế này!
Nói đến đây Trương Đạo Phong lại có chút ít cảm khái, Trương Dương cùng Trương Vận An thì lại nhìn nhau, suy đoán của bọn họ đã trở thành sự thật.
Trương gia thật sự sớm đã biết rõ về bí văn này, biết rõ phương pháp dùng đan dược tiến giai lên ngũ đẳng.
Trương Đạo Phong lại thở dài, nói:
- Dương Dương làm rất đúng, tuyệt đối không thể để cho Hoàng gia đem bí văn này truyền ra ngoài, mặc kệ còn có ... gia tộc khác biết rõ điểm này hay không, tại chúng ta tại đây nhất định phải giữ bí mật một cách nghiêm ngặt!
Trương Dương cùng Trương Vận An đều chủ động gật đầu.
Bí mật như vậy quả thực không thể truyền ra ngoài thêm nữa, Trương gia đã sớm biết đến bí văn này, vậy mà thậm chí ngay cả Trương Vận An cũng không biết, đủ thấy bọn họ giữ bí mật đến nhường nào.
Trương Vận An lại hỏi:
- Đây là bí mật mà bác cả năm đó đã tìm được. Nếu như là bác ấy đã nói cho mọi người thì sao lại dùng vỏ bọc là phương thuốc để lưu lại bí phương Huyết Hồ Đan, lại còn giao cho người không liên quan?
Trương Dương cũng ngẩng đầu, đây cũng là một trong những mối nghi hoặc của hắn.
Trương Đạo Càn vì sao lại đem bí phương Huyết Hồ Đan giao cho ông Tạ thì vẫn là chuyện hắn nghĩ mãi mà không rõ.
- Bác cả của anh năm đó phát hiện bí văn này, đúng là đã dùng cách ngụy trang là phương thuốc để đưa về nhà, ta nghĩ là do ông ấy lo lắng bí mật không về đến nhà được, và dự cảm thấy mình lần này sắp gặp phải đại kiếp nạn nên mới cố ý dùng vỏ bọc là phương thuốc lưu lại một phần!
Mắt nhìn Trương Dương cùng Trương Vận An, ông lại nói tiếp:
- Lần này ông ấy lưu lại theo kiểu đơn thuốc chia nhỏ ra, cho nên ta suy đoán, cách điều chế Dương Giác đan cùng Tam Nhãn đan nhất định là đã được ông ấy giao cho người khác, cũng đều theo vỏ bọc phương thuốc, như vậy hậu nhân của Trương gia chỉ cần phát hiện những điểm giống nhau liền có thể theo đó truy tra, tìm được ba phần của phương thuốc năm đó về!
Những lời của Trương Đạo Phong... lại khiến cho Trương Dương sửng sốt. Nhưng sau đó ngẫm lại, khả năng này thật sự có, hơn nữa còn là không nhỏ.
Năm đó Trương Đạo Càn thực lực cũng không ổn. Bị nhiều quân địch vây quanh như vậy, lại phải yểm hộ chiến sĩ khác thoát đi, quả thực đã gặp phải một tình huống rất nguy hiểm.
Bởi vậy, để phòng ngừa bí mật này không đến tay người nhà mà cố ý chỉ để lại một phần.
Phần này tất cả đều là lấy vỏ bọc phương thuốc của Trương gia, nhưng lại tách ra giao cho người khác, như vậy cũng không sợ bị người khác biết được.
Nếu như là nói như vậy thì phần sau còn thiếu của bí phương Huyết Hồ Đan khẳng định có các giải thích khác về đan dược. Như vậy cũng tương đương với lưu lại manh mối cho Trương gia để người của Trương gia đi tìm.
Về phần có đúng thế hay là không, đợi khi tìm được hai phần khác của phương thuốc liền có thể nhận định.
Hai phần còn lại của phương thuốc ở đâu thì cũng rất dễ dàng đoán được, năm đó số chiến sĩ trốn thoát được không chỉ có mỗi ông Tạ, còn có những người khác. Có lẽ là ở trong tay mấy người này, chỉ cần tra ra được bọn họ hoặc là con cháu thì gần có thể biết hai phần còn lại của phương thuốc có tồn tại hay không.
Đương nhiên là bắt đầu thực tra cũng không phải dễ dàng như vậy, dù sao đã qua thời gian quá lâu.
Chỉ sợ là bản thân Trương Đạo Càn cũng không nghĩ tới, sau khi ông hi sinh lâu như vậy người của Trương gia mới phát hiện ra manh mối này.
Trương Đạo Phong đột nhiên lại thở dài liên hồi, đoạn ở đó chậm rãi nói:
- Tam đan nhất thủy, thật sự rất không dễ dàng, nhưng khó hơn nữa là việc nó khiến cho người ta mơ tưởng, Lão Tổ tông những năm này kỳ thật một mực vẫn đang tìm kiếm vị thuốc chính của ba loại đan dược đó, mười năm trước, ta phát hiện Huyết Hồ tồn tại, dùng thời gian suốt mười năm mới bắt được Huyết Hồ, đã có Huyết Hồ Đan làm vị thuốc chính!
- Huyết Hồ? Cha, cha đã phối thành Huyết Hồ Đan rồi sao?
Trương Vận An sững sờ đến ngây người rồi lớn tiếng thốt lên.
Trương Dương hai mắt cũng trừng lớn, Trương gia sớm đã biết rõ bí văn này cũng đã nằm trong suy đoán của hắn, chỉ là không ngờ lại đã có được một trong ba loại đan dược trong đó.
Đã có vị thuốc chính, những thứ phụ dược kia đều không phải là vấn đề.
- Vẫn chưa phối, nhưng vị thuốc chính đã có rồi!
Trương Đạo Phong mỉm cười, lúc này cũng có đôi chút vẻ vui mừng, khổ cực lâu như vậy, cố gắng cuối cùng không có uổng phí, đã có Huyết Hồ chi huyết, dùng phối dược thuật của Trương gia hợp thành Huyết Hồ Đan là không thành vấn đề.
Trương Vận An cùng Trương Dương cũng đều kích động rõ ràng, đặc biệt là Trương Vận An, vừa biết rõ bí mật này giờ lại phát hiện bọn họ đã có bước đột phá rất lớn.
- Các anh đừng cao hứng sớm như vậy, theo ta biết, Huyết Hồ Đan có lẽ có thể phối nhiều một chút, nhưng Tam Nhãn đan thì lại cực ít, mỗi con mắt của Tam Nhãn thú chỉ có thể hợp thành một viên Tam Nhãn đan, xác suất thành công cũng không cao!
Trương Đạo Phong lại nói thêm một câu, trực tiếp dội cho Trương Dương cùng Trương Vận An một gáo nước lạnh.
Vừa rồi hai người quả thực đều nghĩ cả ba loại đan dược đều có sản lượng cao như vậy..., bọn họ chẳng khác nào đã có rất nhiều khả năng tạo ra cao thủ ngũ đẳng.
Gia tộc khác không nói, Trương gia khẳng định không có vấn đề, tam đan phối hợp phục dụng đúng thời điểm tứ đẳng hậu kỳ thì bất kể là Trương Dương hay là Trương Vận An đều có lòng tin có thể đạt tới tứ đẳng hậu kỳ, lại tính thêm Trương Đạo Phong cũng đã đạt đến tứ đẳng trung kỳ và Trương Bình Lỗ đã ở cảnh giới Đại viên mãn, Trương gia tương đương một lần có thể có bốn cường giả ngũ đẳng xuất hiện.
Nếu thật nói như vậy, Trương gia tuyệt đối có thể thống trị toàn bộ giới tu luyện nội kình.
ưNhưng ông ta hiểu được tất cả những chuyện này, biết rõ loại độc mà chính mình trúng phải rất khó giải, nhưng không phải là hết cách, chỉ cách này cũng không dễ dàng gì.
Ông còn biết, thứ có thể cứu mình chính là một loại Linh Dược rất khó lấy được, loại Linh Dược này cần một vị thuốc chủ đạo mới có thể phối chế ra, mà vị thuốc chính này lại ở tận Thiên Sơn xa xôi, Trương Dương phải tự mình đi mới có thể tìm về được.
Ông cũng đã nghe ra, Trương Dương ở trong thế giới thần bí của đám người kia có thực lực rất cao, ngay từ đầu Trương Vận An còn có chút không yên lòng, nhưng về sau lại xuôi xuôi.
Trương Khắc Cần càng hiểu rõ rằng Trương Dương đi tìm vị thuốc chính đó sẽ có tính phiêu lưu nhất định, ông vốn định phản đối, nhưng sau khi chứng kiến thần sắc kiên định của Trương Dương thì lời lẽ phản đối lại bị ông nuốt trở lại vào trong bụng.
Ông ta và Trương Dương mặc dù không sống cùng một chỗ, nhưng mọi chuyện của con trai ông vẫn luôn chú ý, đối với tính cách của Trương Dương ông hiểu rất rõ.
Chuyện Trương Dương đã quyết định thì rất khó thay đổi.
Đây lại là một lĩnh vực mà ông không biết, Trương Dương đã ra quyết định thì cho dù ông có phản đối cũng không có tác dụng gì cả, chuyện vô ích thì chẳng nên làm, huống chi đây là con trai làm để cứu ông, trong lòng ông có cảm giác rất ôn hòa.
Về phần nguy hiểm, có thể sẽ có đôi chút, nhưng không đến mức quá lớn.
Trương Khắc Cần hiểu rất rõ, nếu rất nguy hiểm thì...Trương Vận An tuyệt đối không có khả năng yên tâm để mình Trương Dương đi, sau chuyện đính hôn lần trước, ông đã gần như hiểu rõ Trương Dương đối với Trương gia bọn họ có ý nghĩa như thế nào.
Bọn họ cũng giống như mình, đều đặt Trương Dương lên vị trí hàng đầu, đây mới là nguyên nhân thực sự khiến ông ta không phản đối nữa.
Xác định xong phương án trị liệu, hàn huyên đơn giản vài câu vài câu rồi đi nghỉ ngơi, Trương Dương muốn đi Thiên Sơn, nhưng không phải nói đi là đi được ngay, cần phải có một vài bước chuẩn bị nhất định.
Vả lại, thực lực của hắn phải khôi phục xong thì Trương Vận An mới yên tâm để một mình hắn tới đó.
Chỉ dựa vào mình Trương Dương, khôi phục thực lực ít nhất phải một tháng, Trương Vận An đến rồi thì lại khác. Có một người cậu cùng là tu luyện công pháp Trương gia, lại là nội kình tứ đẳng hỗ trợ, thời gian hắn cần có thể rút ngắn lại một chút.
Ba ngày sau, thực lực của Trương Dương liền khôi phục đến nhị đẳng hậu kỳ. So với trong tưởng tượng của hắn thì đã nhanh hơn nhiều.
Ngày hôm đó Trương Đạo Phong cũng chạy tới Trường Kinh, ông ta cũng rất kinh ngạc với thứ trầm độc mà Trương Khắc Cần trúng phải, sau khi đã được biết tất cả thì ông ta cũng chỉ là trầm mặc chứ không nói gì thêm.
Nhưng đây cũng không có nghĩa là ông đã tha thứ cho Trương Khắc Cần, đến địa phận Trường Kinh ông ta liền trực tiếp đến biệt thự của Trương Dương mà không hề qua bên Trương Khắc Cần.
Về chuyện này Trương Dương cũng rất bất đắc dĩ. Nhưng cũng chỉ có thể tạm thời tiếp nhận, xem ra muốn giải trừ cách nhìn của ông ngoại đối với bố hắn vẫn còn cần thời gian nhất định, hắn còn phải tiếp tục cố gắng.
- Cái này, cháu lấy được ở đâu vậy?
Trong thư phòng ngôi biệt thự của Trương Dương, Trương Đạo Phong vẻ mặt nghiêm túc nhìn đứa cháu mà hỏi, Trương Vận An tắc thì có chút mơ hồ đang ngồi ở một bên.
Đây là một ngày sau khi Trương Đạo Phong đến Trường Kinh, Trương Dương trực tiếp mời ông ta đến thư phòng, hơn nữa còn đem hai quyển bí tịch Hoàng gia đoạt được từ trong tay Sở Vân Thiên ra cho Trương Đạo Phong xem.
Trương Đạo Phong đầu tiên
là xem bản bí văn ngũ đẳng, sau khi xem xong thì liền hỏi luôn một câu.
- Lần trước cháu đi Hàng Châu. Gặp một thế gia về nội kình đang trên đà xuống dốc. . .
Trương Dương đem toàn bộ sự tình ở Hoàng gia nói ra, cũng đem cả chuyện về Sở Vân Thiên kể lại rõ ràng, Trương Vận An giờ mới biết vì sao Trương Dương lại phải gặp gỡ tên ma đầu này, hơn nữa còn giao thủ cùng hắn ta.
Hắn và Sở Vân Thiên kịch đấu cũng không quá lâu, nhưng Trương Vận An và Trương Đạo Phong cũng có thể tưởng tượng được trận chiến ấy ác liệt nhường nào.
Dù sao Sở Vân Thiên đã là tứ đẳng trung kỳ, Trương Dương mới sơ kỳ, dù cho có Tam đại Linh Thú hỗ trợ thì về thực lực vẫn có sự chênh lệch nhất định.
Về việc Trương Dương có thể tiêu diệt ma đầu tứ đẳng trung kỳ, Trương Đạo Phong cũng rất kinh ngạc. Nhưng càng nhiều hơn là thỏa mãn, thực lực của Trương Dương càng mạnh thì trong lòng ông ta lại càng cao hứng.
- Thì ra là như vậy, Dương Dương, sao lần trước cháu không nói rõ với ta?
Trương Vận An thoáng ấp ủ hỏi một câu, ông ta chỉ biết là Trương Dương gặp người trong ma đạo, nhưng lại không biết trong đó còn có câu chuyện như vậy.
- Không phải cháu đang đợi ông ngoại đến. Cùng bàn bạc rồi nói sau ư!
Trương Dương mỉm cười, Trương Vận An lúc này lại cầm lấy bản bí tịch màu vàng trên mặt bàn, ông ta cũng có hứng thú rất lớn đối với bí tịch Hoàng gia đã hấp dẫn Sở Vân Thiên này.
- Tiến giai lên ngũ đẳng, còn có những cách khác sao?
Mới nhìn thoáng qua, Trương Vận An đã hết sức sững sờ, bật thốt lên kêu một tiếng.
Trong thanh âm của ông ta còn mang theo nỗi khiếp sợ rất lớn, so với biểu hiện của Trương Dương lúc trước khi lần đầu biết được nội dung bí tịch này cũng không khác lắm.
Ngược lại thì Trương Đạo Phong, ngoại trừ thần sắc nghiêm nghị ra thì không có biểu hiện gì khác, thoạt nhìn rất giống như sớm đã biết rõ những thứ này tồn tại.
- Ông ngoại, còn có một việc, lần trước cháu có chẩn bệnh cho một người Đài Loan, ông ấy có nói cho cháu biết một việc!
Mắt nhìn Trương Đạo Phong, Trương Dương chậm rãi kể lại chuyện Tạ lão gia lấy bí phương Huyết Hồ Đan ra, bí phương Huyết Hồ Đan kia lại khiến cho Trương Dương hoài nghi Trương gia bọn họ đã sớm biết chuyện này, biểu hiện của Trương Đạo Phong lại khiến mối hoài nghi của hắn càng lớn.
Sau khi nói xong, Trương Dương cũng đem bí phương kia viết ra.
- Bác cả ư, bác ấy không phải đã sớm hy sinh rồi sao?
Trương Vận An thấy bí phương Huyết Hồ Đan tương tự như trong Vụ tầng bí văn thì lại càng thêm giật mình.
Bí phương này ngoài ghi chép về phương thuốc của Trương gia ra thì nội dung hoàn toàn giống trên bí tịch Hoàng gia, sau khi chứng kiến những thứ này ông ta cũng đã hiểu được ý tứ của Trương Dương, liền ngẩng đầu nhìn Trương Đạo Phong.
Lúc này ông ta cũng hoài nghi Trương gia đã sớm biết những chuyện này, bằng không thì tại sao lại có được bí phương Huyết Hồ Đan.
- Vận An, bác cả của anh đúng là hy sinh, nhưng trước đó ông ấy đã đoạt được một bản bí văn kinh thiên, việc này chỉ có ta và lão Tổ tông là biết rõ, còn chưa tới lúc nên nói cho các anh biết!
Nhìn hai người bọn họ, Trương Đạo Phong chậm rãi nói.
- Lúc trước ta còn tưởng rằng bí văn này chỉ có người của Trương gia biết rõ, hiện tại mới biết là còn có gia tộc khác nắm giữ bí văn, chỉ là ta cũng không nghĩ sẽ là một gia tộc nhỏ lại đã xuống dốc như thế này!
Nói đến đây Trương Đạo Phong lại có chút ít cảm khái, Trương Dương cùng Trương Vận An thì lại nhìn nhau, suy đoán của bọn họ đã trở thành sự thật.
Trương gia thật sự sớm đã biết rõ về bí văn này, biết rõ phương pháp dùng đan dược tiến giai lên ngũ đẳng.
Trương Đạo Phong lại thở dài, nói:
- Dương Dương làm rất đúng, tuyệt đối không thể để cho Hoàng gia đem bí văn này truyền ra ngoài, mặc kệ còn có ... gia tộc khác biết rõ điểm này hay không, tại chúng ta tại đây nhất định phải giữ bí mật một cách nghiêm ngặt!
Trương Dương cùng Trương Vận An đều chủ động gật đầu.
Bí mật như vậy quả thực không thể truyền ra ngoài thêm nữa, Trương gia đã sớm biết đến bí văn này, vậy mà thậm chí ngay cả Trương Vận An cũng không biết, đủ thấy bọn họ giữ bí mật đến nhường nào.
Trương Vận An lại hỏi:
- Đây là bí mật mà bác cả năm đó đã tìm được. Nếu như là bác ấy đã nói cho mọi người thì sao lại dùng vỏ bọc là phương thuốc để lưu lại bí phương Huyết Hồ Đan, lại còn giao cho người không liên quan?
Trương Dương cũng ngẩng đầu, đây cũng là một trong những mối nghi hoặc của hắn.
Trương Đạo Càn vì sao lại đem bí phương Huyết Hồ Đan giao cho ông Tạ thì vẫn là chuyện hắn nghĩ mãi mà không rõ.
- Bác cả của anh năm đó phát hiện bí văn này, đúng là đã dùng cách ngụy trang là phương thuốc để đưa về nhà, ta nghĩ là do ông ấy lo lắng bí mật không về đến nhà được, và dự cảm thấy mình lần này sắp gặp phải đại kiếp nạn nên mới cố ý dùng vỏ bọc là phương thuốc lưu lại một phần!
Mắt nhìn Trương Dương cùng Trương Vận An, ông lại nói tiếp:
- Lần này ông ấy lưu lại theo kiểu đơn thuốc chia nhỏ ra, cho nên ta suy đoán, cách điều chế Dương Giác đan cùng Tam Nhãn đan nhất định là đã được ông ấy giao cho người khác, cũng đều theo vỏ bọc phương thuốc, như vậy hậu nhân của Trương gia chỉ cần phát hiện những điểm giống nhau liền có thể theo đó truy tra, tìm được ba phần của phương thuốc năm đó về!
Những lời của Trương Đạo Phong... lại khiến cho Trương Dương sửng sốt. Nhưng sau đó ngẫm lại, khả năng này thật sự có, hơn nữa còn là không nhỏ.
Năm đó Trương Đạo Càn thực lực cũng không ổn. Bị nhiều quân địch vây quanh như vậy, lại phải yểm hộ chiến sĩ khác thoát đi, quả thực đã gặp phải một tình huống rất nguy hiểm.
Bởi vậy, để phòng ngừa bí mật này không đến tay người nhà mà cố ý chỉ để lại một phần.
Phần này tất cả đều là lấy vỏ bọc phương thuốc của Trương gia, nhưng lại tách ra giao cho người khác, như vậy cũng không sợ bị người khác biết được.
Nếu như là nói như vậy thì phần sau còn thiếu của bí phương Huyết Hồ Đan khẳng định có các giải thích khác về đan dược. Như vậy cũng tương đương với lưu lại manh mối cho Trương gia để người của Trương gia đi tìm.
Về phần có đúng thế hay là không, đợi khi tìm được hai phần khác của phương thuốc liền có thể nhận định.
Hai phần còn lại của phương thuốc ở đâu thì cũng rất dễ dàng đoán được, năm đó số chiến sĩ trốn thoát được không chỉ có mỗi ông Tạ, còn có những người khác. Có lẽ là ở trong tay mấy người này, chỉ cần tra ra được bọn họ hoặc là con cháu thì gần có thể biết hai phần còn lại của phương thuốc có tồn tại hay không.
Đương nhiên là bắt đầu thực tra cũng không phải dễ dàng như vậy, dù sao đã qua thời gian quá lâu.
Chỉ sợ là bản thân Trương Đạo Càn cũng không nghĩ tới, sau khi ông hi sinh lâu như vậy người của Trương gia mới phát hiện ra manh mối này.
Trương Đạo Phong đột nhiên lại thở dài liên hồi, đoạn ở đó chậm rãi nói:
- Tam đan nhất thủy, thật sự rất không dễ dàng, nhưng khó hơn nữa là việc nó khiến cho người ta mơ tưởng, Lão Tổ tông những năm này kỳ thật một mực vẫn đang tìm kiếm vị thuốc chính của ba loại đan dược đó, mười năm trước, ta phát hiện Huyết Hồ tồn tại, dùng thời gian suốt mười năm mới bắt được Huyết Hồ, đã có Huyết Hồ Đan làm vị thuốc chính!
- Huyết Hồ? Cha, cha đã phối thành Huyết Hồ Đan rồi sao?
Trương Vận An sững sờ đến ngây người rồi lớn tiếng thốt lên.
Trương Dương hai mắt cũng trừng lớn, Trương gia sớm đã biết rõ bí văn này cũng đã nằm trong suy đoán của hắn, chỉ là không ngờ lại đã có được một trong ba loại đan dược trong đó.
Đã có vị thuốc chính, những thứ phụ dược kia đều không phải là vấn đề.
- Vẫn chưa phối, nhưng vị thuốc chính đã có rồi!
Trương Đạo Phong mỉm cười, lúc này cũng có đôi chút vẻ vui mừng, khổ cực lâu như vậy, cố gắng cuối cùng không có uổng phí, đã có Huyết Hồ chi huyết, dùng phối dược thuật của Trương gia hợp thành Huyết Hồ Đan là không thành vấn đề.
Trương Vận An cùng Trương Dương cũng đều kích động rõ ràng, đặc biệt là Trương Vận An, vừa biết rõ bí mật này giờ lại phát hiện bọn họ đã có bước đột phá rất lớn.
- Các anh đừng cao hứng sớm như vậy, theo ta biết, Huyết Hồ Đan có lẽ có thể phối nhiều một chút, nhưng Tam Nhãn đan thì lại cực ít, mỗi con mắt của Tam Nhãn thú chỉ có thể hợp thành một viên Tam Nhãn đan, xác suất thành công cũng không cao!
Trương Đạo Phong lại nói thêm một câu, trực tiếp dội cho Trương Dương cùng Trương Vận An một gáo nước lạnh.
Vừa rồi hai người quả thực đều nghĩ cả ba loại đan dược đều có sản lượng cao như vậy..., bọn họ chẳng khác nào đã có rất nhiều khả năng tạo ra cao thủ ngũ đẳng.
Gia tộc khác không nói, Trương gia khẳng định không có vấn đề, tam đan phối hợp phục dụng đúng thời điểm tứ đẳng hậu kỳ thì bất kể là Trương Dương hay là Trương Vận An đều có lòng tin có thể đạt tới tứ đẳng hậu kỳ, lại tính thêm Trương Đạo Phong cũng đã đạt đến tứ đẳng trung kỳ và Trương Bình Lỗ đã ở cảnh giới Đại viên mãn, Trương gia tương đương một lần có thể có bốn cường giả ngũ đẳng xuất hiện.
Nếu thật nói như vậy, Trương gia tuyệt đối có thể thống trị toàn bộ giới tu luyện nội kình.
/1041
|