Âu Dương Hiên nhìn bọn Trương Dương đi, muốn nói gì đó, nhưng lại không nói ra được.
Vừa rồi trên người Trương Dương toát ra vẻ lạnh lùng, anh ta thực sự sợ hãi, lúc đầu anh ta cảm thấy biểu hiện quá thấp hèn trước mắt Mễ Tuyết thật là ngại, nhưng trong giây phút đó anh ta quên tất cả, như có cảm giác của cái chết vậy.
Nói thật ra, là sự uy hiếp của cái chết.
Anh ta tin, Trương Dương muốn giết mình thì rất dễ, anh ta không biết thực lực cụ thể của Trương Dương, nhưng người có thể khiến gia tộc coi trọng như vậy, tuyệt đối là cao thủ hùng mạnh hơn bất cứ ai.
Bằng không, đại trưởng lão của họ cũng sẽ không đích thân tới như vậy.
Anh ta còn tin, cứ cho là Trương Dương thực sự giết chết mình, cũng không ai có thể nói đỡ cho mình, cho dù là người trong nhà, cũng sẽ yên lặng chịu đựng.
Ai bảo anh ta chỉ là một đệ tử chi thứ không được coi trọng.
Âu Dương Hiên trong lòng có chút xót xa, nhưng nhiều hơn là khát vọng đối với mạng sống, thời khắc này coi như anh ta đại ngộ, nhưng tiếc rằng không phải đại ngộ xem bản thân mình nên phấn đấu như nào, mà là làm sao bảo vệ tính mạng của bản thân.
Cái anh ta ngộ ra là tất cả đều hình thành nên từ cơ sở sự sống, có sinh mangjm mới có tất cả, để sống sót, chịu đựng chút oan ức cũng không sao.
Giờ phút này, anh ta hoàn toàn không còn ý nghĩ gì đối với Mễ Tuyết.
Bạch Triển Minh còn ở bên ngoài, nhìn thấy bọn Trương Dương đi ra, anh ta vốn định chào hỏi, đáng tiếc Trương Dương căn bản không cho anh ta cơ hội này, bỏ đi ngay lúc anh ta còn chần chừ.
Bạch Triển Minh không quen Trương Dương, cũng không tiện nói gì, cuối cùng trơ mắt nhìn Trương Dương đi khỏi.
Âu Dương Hạo và Âu Dương Minh đều đứng trong rạp, cùng nhìn Âu Dương Kiến Khang.
- A Hạo, chuyện này cậu tự giám sát, có vấn đề gì bảo Giải Phóng đến hỗ trợ, cần phải khiến Trương tiên sinh vừa lòng.
Âu Dương Kiến Khang nhẹ giọng nói tới những lời Trương Dương nói trước khi đi, bọn họ cũng đều hiểu cả rồi.
Mấy tên khốn kiếp này nhất định phải bị trừng phạt, hơn nữa còn không phải trừng phạt nhẹ, nếu gia tộc Âu Dương bọn họ có thể làm tốt việc này, Trương Dương cũng sẽ tha thứ cho họ.
Về chuyện kết đồng minh, hiện tại bọn họ cũng không dám đưa ra, Trương Dương có thể không trách họ, không giận họ, là đã khiến họ rất hài lòng rồi.
Đây chính là giới tu luyện nội kình, có thực lực chính là có uy vọng tuyệt đối.
- Trương Dương, mấy người đó, có phải không ra được nữa không?
Trên xe về, Mễ Tuyết nhỏ giọng hỏi Trương Dương, cô và Dương Uyển Oánh đều ngồi trên xe Bugatti, Dương Quang thì lái Hummer.
Để có chỗ ngồi cho Truy Phong, bọn họ phải tháo ghế sau của chiếc Hummer, Dương Uyển Oánh phải đi với Trương Dương và Mễ Tuyết, bọn họ đành phải đổi xe.
Mễ Tuyết rất thông minh, làm ở khách sạn lâu như vậy, đã sớm có chút kinh nghiệm xã hội.
Gia tộc Âu Dương cô cũng biết chút ít, đó là một gia tộc thế gia rất mạnh, đáng tiếc không bằng Trương gia. Trương Dương giao mấy người kia cho họ xử lý. Trong trường hợp họ vừa không dám đắc tội với Trương Dương, lại phải lấy lòng hắn, vận mệnh của mấy người này như thế nào ai cũng biết.
- Đã làm rồi, thì phải chuẩn bị đối diện với tất cả, lần này cuối cùng sẽ bị trừng phạt như nào, còn phải xem bản thân bọn họ.
Trương Dương gật đầu, Mễ Tuyết đã hiểu ý hắn.
Gia tộc Âu Dương rất có thế lực trong giới quan chức, như vậy, giao mấy người này cho họ xử lý là thích hợp nhất. Mấy tên khốn kiếp kia nhất định phải trả giá đắt, không cần Trương Dương bận tâm nữa, một hành động mà thu được rất nhiều lợi ích.
Trên thực tế cũng như vậy, sau khi bàn bạc, gia tộc Âu Dương cử người điều tra toàn bộ chi tiết của sáu người này.
Kỳ thật không cần điều tra tỉ mỉ, những chuyện xấu bọn người này từng làm, đại bộ phận Âu Dương Hiên đều biết.
Sáu người này, ai cũng có gia đình có lực lượng lớn đỡ lưng, những gia đình này sau đó liên kết với nhau, nhưng cuối cùng cũng vô dụng, gia tộc Âu Dương quyết tâm xử lý họ, cho dù họ có bối cảnh thì cũng vô dụng, vì chuyện này, gia tộc Âu Dương không ngại đắc tội với một số người.
Cuối cùng, sáu người họ, bốn người trung thân, hai người hai mươi năm.
Hơn nữa, bọn họ cũng đều tuyệt đối không thể được giảm hình phạt, cho dù biểu hiện tốt cũng không được, gia tộc Âu Dương có người luôn trông chừng.
Đây còn là vì họ không động tới tính mạng con người, nếu là mạng người chỉ e hình phạt còn nghiêm trọng hơn.
Cũng may chuyện xấu mà những người này làm đều là chuyện Âu Dương Hiên không thích, Âu Dương Hiên tự nhận là con nhà danh giá, tao nhã, không bắt nạt phụ nữ, lần này tránh được một kiếp nạn, bằng không Âu Dương gia tuyệt đối sẽ vì đại nghĩa diệt thân, cho cả anh ta vào tù.
Mấy người kia thì khác, bỏ thuốc, uy hiếp, bắt cóc, thậm chí còn dùng thuốc độc để khống chế con gái cũng đều đã làm, toàn bộ họ không có ai là tốt, hiện tại cuối cùng bị báo ứng.
Tuy nhiên những chuyện này khoan hãy nói, Trương Dương sau đó mới biết. Âu Dương gia xử lý như vậy, cũng coi như khiến hắn vừa lòng, chuyện này cũng không truy cứu nữa.
- Trương Dương, sao anh biết mấy người họ từng quen biết với Âu Dương Hiên.
Sau khi đưa Dương Uyển Oánh và Dương Quang về nhà, Mễ Tuyết mới tò mò hỏi.
Câu này kỳ thật cô luôn muốn hỏi, chỉ có điều có Dương Uyển Oánh ở đó, cô không tiện hỏi.
Trương Dương bật cười:
- Đoán.
- Đoán?
Mễ Tuyết mở to mắt nhìn.
- Đúng, trong những người này, Âu Dương Hiên rõ ràng là tên đứng đầu, mấy tên này hẳn là vì quan hệ của chúng ta, nhằm vào Uyển Oánh, chuyện như vậy không thể không báo cho anh ta.
Trương Dương cười gật đầu, lại nói tiếp:
- Anh tức giận như vậy, gọi bọn họ tới, anh còn tưởng rằng Âu Dương Hiên biết nhưng không báo, thậm chí chính anh ta sai khiến những người này làm vậy, sau ngẫm lại không thể có khả năng đó, nên cũng bớt giận anh ta hơn một chút.
Trương Dương đúng là đoán thật, vì hắn cũng có những người bạn có quan hệ khá tốt với hắn.
Những người này có chuyện gì, nhất định sẽ báo cho hắn, lại càng không cần phải nói là cô gái từng cùng hắn gặp.
Đương nhiên, bọn Trương Dương sẽ không làm chuyện đáng khinh như vậy, chỉ là suy luận theo hướng đó, suy đoán vậy thôi.
Trước khi Trương Dương lên, liền gọi điện cho Âu Dương gia, chính là vì nguyên nhân này, đợi sau khi Âu Dương Hiên giải thích, Trương Dương mới biết, những người này từng nói với Âu Dương Hiên, nhưng không nói rõ, cho nên khiến Âu Dương Hiên cũng hiểu lầm, căn bản không biết cô gái bọn họ bỏ thuốc mê chính là em họ Trương Dương.
Nếu Âu Dương Hiên biết, tin là anh ta có thêm lá gan cũng không dám không báo.
Về đến nhà, Trương Dương và Mễ Tuyết về phòng nghỉ ngơi, hôm nay cũng mệt cả ngày rồi.
Dương Uyển Oánh vì được uống thuốc an thần Trương Dương để lại nên chẳng mấy chốc đã ngủ ngon lành.
Chuyện hôm nay đối với cô bé mà nói là một bài học kinh nghiệm, cũng là một lần giúp cô lớn hơn, tin là cô bé ngỗ ngược này về sau sẽ thay đổi nhiều. Uyển Oánh thật ra cũng là một cô bé lương thiện, chỉ có điều bị tâm lý ngỗ ngược thay đổi tất cả.
Tuy nhiên cô còn nhỏ, chỉ cần sửa chữa được, về sau vẫn sẽ là một đứa trẻ ngoan.
- Hôm nay dậy sớm vậy?
Trương Khắc Cần dậy, thấy Trương Dương ở bếp, hơn nữa đã bắt đầu chuẩn bị bữa sáng.
- Ngày nào cha cũng nấu cơm, hôm nay cũng nên đến lượt con chứ.
Trương Dương khẽ cười, tay làm nhanh hơn, hắn nhanh chóng chuẩn bị xong một bàn đầy thức ăn.
Bữa sáng mọi người ăn khá nhiều, nói thật, tay nghề nấu ăn của Trương Dương đích thực cao hơn Trương Khắc Cần, thậm chí cao hơn nhiều.
Ăn điểm tâm xong không lâu, cả nhà Trương Ái Anh lại tới.
Tuy ngoại thương của cậu ta đã được Trương Dương chữa khỏi hoàn toàn, không nhìn ra cái gì, nhưng chuyện tối qua, Dương Quang vẫn không dám nói dối cha mẹ, buổi sáng liền kể lại.
Vừa nghe nói tối qua xảy ra chuyện lớn như vậy, hai vợ chồng sợ quá suýt nhảy dựng lên.
Lúc biết Trương Dương ra mặt, dạy dỗ đám người này và cứu Dương Uyển Oánh ra, bọn họ lập tức đưa hai đứa con tới nói tiếng cám ơn Trương Dương.
Lúc kể lại chuyện, Dương Quang lòng dạ hẹp hòi, có chuyện còn chưa nói ra.
Cậu ta chưa nói Trương Dương thể hiện uy phong tới cỡ nào, cũng không nói những người tới đều rất khách sáo với Trương Dương, không dám đắc tội gì với họ.
Những điều này là bí mật nhỏ của cậu ta. Trương Dương đã trở thành thần tượng của cậu ta, thần tượng duy nhất.
Họ tới nên Trương Khắc Cần mới biết chuyện này.
Trương Khắc Cần biết chuyện, đương nhiên rất phẫn nộ, lập tức dùng quan hệ của mình đòi lại công bằng cho Uyển Oánh, kết quả bị Trương Dương ngăn lại.
Chuyện này có người làm rồi, không cần Trương Khắc Cần bận tâm.
Trương Khắc Cần cũng biết ít nhiều về gia tộc Âu Dương, nhưng cũng không biết họ là thế gia nội kình, tuy nhiên năng lượng của gia tộc này trên quan trường không ai dám coi nhẹ.
Có họ ra mặt, còn tốt hơn nhiều so với Trương Khắc Cần ra mặt.
Biết gia tộc Âu Dương sẽ toàn lực ứng phó, khiến mấy tên này phải trả giá, Trương Khắc Cần cũng không đòi tự mình đi làm nữa.
Ông biết rõ khả năng của mình, nếu Trương Dương đã nói vậy, vậy chắc chắn đây là sự thật.
Điều này cũng khiến ông rất cảm thán, Trường Giang sóng sau đè sóng trước (tre già măng mọc), người cha là nhân vật số một của Tỉnh ủy như ông, càng ngày càng không giúp gì được cho con, rất nhiều việc, con còn làm tốt hơn ông.
Để an ủi Uyển Oánh, hôm nay cả nhà cố ý tới khu vui chơi chơi một ngày.
Điều khiến vợ chồng Trương Ái Anh vui mừng là Dương Uyển Oánh không những không có áp lực tâm lý gì, ngược lại còn thay đổi rất nhiều.
Cô bé trở nên biết điều, không giống như trước, cái gì cũng mình là nhất, bây giờ cô đã biết quan tâm cha mẹ, chuyện gì cũng hỏi ý kiến cha mẹ trước.
Cô cũng không còn buông thả nữa, cô bé bắt đầu nghe lời Trương Ái Anh, mặc dù có lúc cũng không bằng người khác, nhưng xét về tổng thể thì đã thay đổi rất nhiều.
Điều này cũng khiến vợ chồng Trương Ái Anh càng thêm cảm kích Trương Dương và Mễ Tuyết, Dương Uyển Oánh hiện tại thay đổi nhiều như vậy, trong tương lai nhất định sẽ tốt hơn.
- Anh họ, buổi chiều bảo bố mẹ, cả cậu nữa, mọi người về hà, anh và chị Mễ Tuyết đưa em tới Hải Dương quán.
Sau khi ăn cơm trưa, Dương Uyển Oánh cười nói với Trương Dương, cha mẹ đi cũng cũng tốt, nhưng dù sao cũng không thoải mái như khi chỉ có đám thanh niên với nhau.
Hiện tại không chỉ có Dương Quang coi Trương Dương là thần tượng, cô bé này cũng như vậy.
Trong lòng cô bé, anh họ Trương Dương là người lợi hại nhất trên thế giới, cũng là anh hùng dũng mãnh nhất trên đời. Vì vậy đương nhiên cô bé muốn đi với Trương Dương nhiều hơn, không muốn người lớn đi cùng.
Vừa rồi trên người Trương Dương toát ra vẻ lạnh lùng, anh ta thực sự sợ hãi, lúc đầu anh ta cảm thấy biểu hiện quá thấp hèn trước mắt Mễ Tuyết thật là ngại, nhưng trong giây phút đó anh ta quên tất cả, như có cảm giác của cái chết vậy.
Nói thật ra, là sự uy hiếp của cái chết.
Anh ta tin, Trương Dương muốn giết mình thì rất dễ, anh ta không biết thực lực cụ thể của Trương Dương, nhưng người có thể khiến gia tộc coi trọng như vậy, tuyệt đối là cao thủ hùng mạnh hơn bất cứ ai.
Bằng không, đại trưởng lão của họ cũng sẽ không đích thân tới như vậy.
Anh ta còn tin, cứ cho là Trương Dương thực sự giết chết mình, cũng không ai có thể nói đỡ cho mình, cho dù là người trong nhà, cũng sẽ yên lặng chịu đựng.
Ai bảo anh ta chỉ là một đệ tử chi thứ không được coi trọng.
Âu Dương Hiên trong lòng có chút xót xa, nhưng nhiều hơn là khát vọng đối với mạng sống, thời khắc này coi như anh ta đại ngộ, nhưng tiếc rằng không phải đại ngộ xem bản thân mình nên phấn đấu như nào, mà là làm sao bảo vệ tính mạng của bản thân.
Cái anh ta ngộ ra là tất cả đều hình thành nên từ cơ sở sự sống, có sinh mangjm mới có tất cả, để sống sót, chịu đựng chút oan ức cũng không sao.
Giờ phút này, anh ta hoàn toàn không còn ý nghĩ gì đối với Mễ Tuyết.
Bạch Triển Minh còn ở bên ngoài, nhìn thấy bọn Trương Dương đi ra, anh ta vốn định chào hỏi, đáng tiếc Trương Dương căn bản không cho anh ta cơ hội này, bỏ đi ngay lúc anh ta còn chần chừ.
Bạch Triển Minh không quen Trương Dương, cũng không tiện nói gì, cuối cùng trơ mắt nhìn Trương Dương đi khỏi.
Âu Dương Hạo và Âu Dương Minh đều đứng trong rạp, cùng nhìn Âu Dương Kiến Khang.
- A Hạo, chuyện này cậu tự giám sát, có vấn đề gì bảo Giải Phóng đến hỗ trợ, cần phải khiến Trương tiên sinh vừa lòng.
Âu Dương Kiến Khang nhẹ giọng nói tới những lời Trương Dương nói trước khi đi, bọn họ cũng đều hiểu cả rồi.
Mấy tên khốn kiếp này nhất định phải bị trừng phạt, hơn nữa còn không phải trừng phạt nhẹ, nếu gia tộc Âu Dương bọn họ có thể làm tốt việc này, Trương Dương cũng sẽ tha thứ cho họ.
Về chuyện kết đồng minh, hiện tại bọn họ cũng không dám đưa ra, Trương Dương có thể không trách họ, không giận họ, là đã khiến họ rất hài lòng rồi.
Đây chính là giới tu luyện nội kình, có thực lực chính là có uy vọng tuyệt đối.
- Trương Dương, mấy người đó, có phải không ra được nữa không?
Trên xe về, Mễ Tuyết nhỏ giọng hỏi Trương Dương, cô và Dương Uyển Oánh đều ngồi trên xe Bugatti, Dương Quang thì lái Hummer.
Để có chỗ ngồi cho Truy Phong, bọn họ phải tháo ghế sau của chiếc Hummer, Dương Uyển Oánh phải đi với Trương Dương và Mễ Tuyết, bọn họ đành phải đổi xe.
Mễ Tuyết rất thông minh, làm ở khách sạn lâu như vậy, đã sớm có chút kinh nghiệm xã hội.
Gia tộc Âu Dương cô cũng biết chút ít, đó là một gia tộc thế gia rất mạnh, đáng tiếc không bằng Trương gia. Trương Dương giao mấy người kia cho họ xử lý. Trong trường hợp họ vừa không dám đắc tội với Trương Dương, lại phải lấy lòng hắn, vận mệnh của mấy người này như thế nào ai cũng biết.
- Đã làm rồi, thì phải chuẩn bị đối diện với tất cả, lần này cuối cùng sẽ bị trừng phạt như nào, còn phải xem bản thân bọn họ.
Trương Dương gật đầu, Mễ Tuyết đã hiểu ý hắn.
Gia tộc Âu Dương rất có thế lực trong giới quan chức, như vậy, giao mấy người này cho họ xử lý là thích hợp nhất. Mấy tên khốn kiếp kia nhất định phải trả giá đắt, không cần Trương Dương bận tâm nữa, một hành động mà thu được rất nhiều lợi ích.
Trên thực tế cũng như vậy, sau khi bàn bạc, gia tộc Âu Dương cử người điều tra toàn bộ chi tiết của sáu người này.
Kỳ thật không cần điều tra tỉ mỉ, những chuyện xấu bọn người này từng làm, đại bộ phận Âu Dương Hiên đều biết.
Sáu người này, ai cũng có gia đình có lực lượng lớn đỡ lưng, những gia đình này sau đó liên kết với nhau, nhưng cuối cùng cũng vô dụng, gia tộc Âu Dương quyết tâm xử lý họ, cho dù họ có bối cảnh thì cũng vô dụng, vì chuyện này, gia tộc Âu Dương không ngại đắc tội với một số người.
Cuối cùng, sáu người họ, bốn người trung thân, hai người hai mươi năm.
Hơn nữa, bọn họ cũng đều tuyệt đối không thể được giảm hình phạt, cho dù biểu hiện tốt cũng không được, gia tộc Âu Dương có người luôn trông chừng.
Đây còn là vì họ không động tới tính mạng con người, nếu là mạng người chỉ e hình phạt còn nghiêm trọng hơn.
Cũng may chuyện xấu mà những người này làm đều là chuyện Âu Dương Hiên không thích, Âu Dương Hiên tự nhận là con nhà danh giá, tao nhã, không bắt nạt phụ nữ, lần này tránh được một kiếp nạn, bằng không Âu Dương gia tuyệt đối sẽ vì đại nghĩa diệt thân, cho cả anh ta vào tù.
Mấy người kia thì khác, bỏ thuốc, uy hiếp, bắt cóc, thậm chí còn dùng thuốc độc để khống chế con gái cũng đều đã làm, toàn bộ họ không có ai là tốt, hiện tại cuối cùng bị báo ứng.
Tuy nhiên những chuyện này khoan hãy nói, Trương Dương sau đó mới biết. Âu Dương gia xử lý như vậy, cũng coi như khiến hắn vừa lòng, chuyện này cũng không truy cứu nữa.
- Trương Dương, sao anh biết mấy người họ từng quen biết với Âu Dương Hiên.
Sau khi đưa Dương Uyển Oánh và Dương Quang về nhà, Mễ Tuyết mới tò mò hỏi.
Câu này kỳ thật cô luôn muốn hỏi, chỉ có điều có Dương Uyển Oánh ở đó, cô không tiện hỏi.
Trương Dương bật cười:
- Đoán.
- Đoán?
Mễ Tuyết mở to mắt nhìn.
- Đúng, trong những người này, Âu Dương Hiên rõ ràng là tên đứng đầu, mấy tên này hẳn là vì quan hệ của chúng ta, nhằm vào Uyển Oánh, chuyện như vậy không thể không báo cho anh ta.
Trương Dương cười gật đầu, lại nói tiếp:
- Anh tức giận như vậy, gọi bọn họ tới, anh còn tưởng rằng Âu Dương Hiên biết nhưng không báo, thậm chí chính anh ta sai khiến những người này làm vậy, sau ngẫm lại không thể có khả năng đó, nên cũng bớt giận anh ta hơn một chút.
Trương Dương đúng là đoán thật, vì hắn cũng có những người bạn có quan hệ khá tốt với hắn.
Những người này có chuyện gì, nhất định sẽ báo cho hắn, lại càng không cần phải nói là cô gái từng cùng hắn gặp.
Đương nhiên, bọn Trương Dương sẽ không làm chuyện đáng khinh như vậy, chỉ là suy luận theo hướng đó, suy đoán vậy thôi.
Trước khi Trương Dương lên, liền gọi điện cho Âu Dương gia, chính là vì nguyên nhân này, đợi sau khi Âu Dương Hiên giải thích, Trương Dương mới biết, những người này từng nói với Âu Dương Hiên, nhưng không nói rõ, cho nên khiến Âu Dương Hiên cũng hiểu lầm, căn bản không biết cô gái bọn họ bỏ thuốc mê chính là em họ Trương Dương.
Nếu Âu Dương Hiên biết, tin là anh ta có thêm lá gan cũng không dám không báo.
Về đến nhà, Trương Dương và Mễ Tuyết về phòng nghỉ ngơi, hôm nay cũng mệt cả ngày rồi.
Dương Uyển Oánh vì được uống thuốc an thần Trương Dương để lại nên chẳng mấy chốc đã ngủ ngon lành.
Chuyện hôm nay đối với cô bé mà nói là một bài học kinh nghiệm, cũng là một lần giúp cô lớn hơn, tin là cô bé ngỗ ngược này về sau sẽ thay đổi nhiều. Uyển Oánh thật ra cũng là một cô bé lương thiện, chỉ có điều bị tâm lý ngỗ ngược thay đổi tất cả.
Tuy nhiên cô còn nhỏ, chỉ cần sửa chữa được, về sau vẫn sẽ là một đứa trẻ ngoan.
- Hôm nay dậy sớm vậy?
Trương Khắc Cần dậy, thấy Trương Dương ở bếp, hơn nữa đã bắt đầu chuẩn bị bữa sáng.
- Ngày nào cha cũng nấu cơm, hôm nay cũng nên đến lượt con chứ.
Trương Dương khẽ cười, tay làm nhanh hơn, hắn nhanh chóng chuẩn bị xong một bàn đầy thức ăn.
Bữa sáng mọi người ăn khá nhiều, nói thật, tay nghề nấu ăn của Trương Dương đích thực cao hơn Trương Khắc Cần, thậm chí cao hơn nhiều.
Ăn điểm tâm xong không lâu, cả nhà Trương Ái Anh lại tới.
Tuy ngoại thương của cậu ta đã được Trương Dương chữa khỏi hoàn toàn, không nhìn ra cái gì, nhưng chuyện tối qua, Dương Quang vẫn không dám nói dối cha mẹ, buổi sáng liền kể lại.
Vừa nghe nói tối qua xảy ra chuyện lớn như vậy, hai vợ chồng sợ quá suýt nhảy dựng lên.
Lúc biết Trương Dương ra mặt, dạy dỗ đám người này và cứu Dương Uyển Oánh ra, bọn họ lập tức đưa hai đứa con tới nói tiếng cám ơn Trương Dương.
Lúc kể lại chuyện, Dương Quang lòng dạ hẹp hòi, có chuyện còn chưa nói ra.
Cậu ta chưa nói Trương Dương thể hiện uy phong tới cỡ nào, cũng không nói những người tới đều rất khách sáo với Trương Dương, không dám đắc tội gì với họ.
Những điều này là bí mật nhỏ của cậu ta. Trương Dương đã trở thành thần tượng của cậu ta, thần tượng duy nhất.
Họ tới nên Trương Khắc Cần mới biết chuyện này.
Trương Khắc Cần biết chuyện, đương nhiên rất phẫn nộ, lập tức dùng quan hệ của mình đòi lại công bằng cho Uyển Oánh, kết quả bị Trương Dương ngăn lại.
Chuyện này có người làm rồi, không cần Trương Khắc Cần bận tâm.
Trương Khắc Cần cũng biết ít nhiều về gia tộc Âu Dương, nhưng cũng không biết họ là thế gia nội kình, tuy nhiên năng lượng của gia tộc này trên quan trường không ai dám coi nhẹ.
Có họ ra mặt, còn tốt hơn nhiều so với Trương Khắc Cần ra mặt.
Biết gia tộc Âu Dương sẽ toàn lực ứng phó, khiến mấy tên này phải trả giá, Trương Khắc Cần cũng không đòi tự mình đi làm nữa.
Ông biết rõ khả năng của mình, nếu Trương Dương đã nói vậy, vậy chắc chắn đây là sự thật.
Điều này cũng khiến ông rất cảm thán, Trường Giang sóng sau đè sóng trước (tre già măng mọc), người cha là nhân vật số một của Tỉnh ủy như ông, càng ngày càng không giúp gì được cho con, rất nhiều việc, con còn làm tốt hơn ông.
Để an ủi Uyển Oánh, hôm nay cả nhà cố ý tới khu vui chơi chơi một ngày.
Điều khiến vợ chồng Trương Ái Anh vui mừng là Dương Uyển Oánh không những không có áp lực tâm lý gì, ngược lại còn thay đổi rất nhiều.
Cô bé trở nên biết điều, không giống như trước, cái gì cũng mình là nhất, bây giờ cô đã biết quan tâm cha mẹ, chuyện gì cũng hỏi ý kiến cha mẹ trước.
Cô cũng không còn buông thả nữa, cô bé bắt đầu nghe lời Trương Ái Anh, mặc dù có lúc cũng không bằng người khác, nhưng xét về tổng thể thì đã thay đổi rất nhiều.
Điều này cũng khiến vợ chồng Trương Ái Anh càng thêm cảm kích Trương Dương và Mễ Tuyết, Dương Uyển Oánh hiện tại thay đổi nhiều như vậy, trong tương lai nhất định sẽ tốt hơn.
- Anh họ, buổi chiều bảo bố mẹ, cả cậu nữa, mọi người về hà, anh và chị Mễ Tuyết đưa em tới Hải Dương quán.
Sau khi ăn cơm trưa, Dương Uyển Oánh cười nói với Trương Dương, cha mẹ đi cũng cũng tốt, nhưng dù sao cũng không thoải mái như khi chỉ có đám thanh niên với nhau.
Hiện tại không chỉ có Dương Quang coi Trương Dương là thần tượng, cô bé này cũng như vậy.
Trong lòng cô bé, anh họ Trương Dương là người lợi hại nhất trên thế giới, cũng là anh hùng dũng mãnh nhất trên đời. Vì vậy đương nhiên cô bé muốn đi với Trương Dương nhiều hơn, không muốn người lớn đi cùng.
/1041
|