- Luyện chế thành đan?
Trương Dương cắn chặt răng, lau nước mắt, con Tam Nhãn Thú màu vàng nói không sai, nếu đại viên mãn có thể ăn bàn đào vạn niên thì sẽ không bị hạn chế cơ thể, thân thể cường đại tới mức không ai sánh bằng. Nhưng hiện giờ thân thể ông cụ đang tan vỡ, nếu trực tiếp ăn bàn đào vạn niên vào thì cũng không chịu được dược tính hùng mạnh của bàn đào, luyện chế thành đan là phương pháp hay nhất.
Nhưng khả năng luyện chế linh dược của Y thánh Trương gia cũng chỉ là mức linh đan. Còn Tam Nhãn Thú màu vàng nói thì là luyện tiên đan, hai mắt Trương Dương đẫm lệ, nhìn quả bàn đào trong suốt trong tay Thích Minh đại sư.
Quả bàn đào trong suốt trong tay Thích Minh đại sư mơ hồ run lên như có sinh mạng. Chẳng lẽ nói quả bàn đào này có thể luyện chế ra tiên đan?
- Dương Dương, đừng, đừng lãng phí…
Ông cụ yếu đuối lắc đầu. Ông cũng không muốn lãng phí quả bàn đào trăm cay nghìn đắng mới có được này cho bản thân. Trọng thương mà vẫn cưỡng ép huy động năng lượng thiên địa, thân thể ông do không chịu được năng lượng thiên địa này nên mới tan vỡ. Có thể nói không tới ba tháng ông chắc chắn sẽ chết.
- Cụ, cụ đừng nói gì nữa, con về Long gia luyện chế bàn đào.
Trương Dương lập tức ngăn ông cụ lại. Hắn đã sớm quyết định phải luyện đan bàn đào.
- Trương thí chủ kỳ tài ngút trời, tất nhiên có thể luyện chế bàn đào thành tiên đan, Trương cư sĩ không phải lo lắng.
Thích Minh đại sư giao bàn đào vạn niên cho Trương Dương, lập tức xoay người nói với Trương Bình Lỗ.
- Thích Minh đại sư, nhận một vái của Trương Dương.
Nhận bàn đào, Trương Dương cúi người thật thấp bái lạy Thích Minh đại sư.
Thích Minh đại sư là đại viên mãn duy nhất may mắn không bị thương. Có thể nói lúc này ông ta nếu có tư tâm không muốn giao ra bàn đào vạn niên, tự mình độc chiếm thì cũng chăng ai lường trước được. Nhưng Thích Minh đại sư đưa quả bàn đào ra với vẻ rất quyết đoán, không chút gì là không nỡ.
Về lý về tình Thích Minh đại sư đều đáng để nhận vái này của Trương Dương.
- Trương thí chủ, không nên đa lễ.
Thích Minh đại sư không ngờ Trương Dương lại làm vậy, vội vàng đỡ Trương Dương, nói:
- Trương cư sĩ trọng thương tình hình cấp bách, Trương thí chủ vẫn nên mau chóng về luyện chế tiên đan cứu người đi. Tôi sẽ đưa Long cư sĩ và Trương cư sĩ tới cung điện Long gia. Trương thí chủ cứ yên tâm.
- Truy Phong.
Trương Dương gật gật đầu lập tức cưỡi Truy Phong trở về cung điện Long gia trước.
Ra khỏi lòng đất trở về bình nguyên Long gia, Trương Dương liền phát hiện đám người Long Phượng và Kiều Dịch Hồng tự động tổ chức đám đệ tử Long gia tìm thiên tài địa bảo ở bình nguyên Long gia.
Ngay cả ông ngoại Trương Đạo Phong và cậu Trương Vận An cũng không kìm được đi ra khỏi cung điện cùng mọi người tìm kiếm thiên tài địa bảo rơi xuống bình nguyên Long gia.
- Trương huynh.
Long Phong nhìn thấy Trương Dương cưỡi Truy Phong trở về lập tức tươi cười, tuy nhiên lúc này anh ta mới phát hiện Trương Dương quay về một mình.
- Long Phong, mau phái người vào rừng đón những người còn lại.
Trương Dương lo lắng, nói một câu ngắn gọn rồi lập tức dặn dò Long Phong:
- Lập tức chuẩn bị một căn phòng tuyệt đối yên tĩnh cho tôi, tôi phải phối dược, không thể để ai quấy rầy.
Long Phong hơi sửng sốt, anh ta rất hiếm khi thấy Trương Dương lo lắng như vậy, lập tức biết nhất định đã xảy ra việc lớn, liền gật đầu trả lời:
- Chỗ tu luyện của đại viên mãn Long gia trước đây tuyệt đối yên tĩnh và không có ai quyết rầy, Trương huynh đi theo tôi.
- Dương Dương, con đã đem bàn đào vạn niên về rồi sao?
Ngay lúc Long Phong dẫn Trương Dương về cung điện Long gia đúng lúc đụng phải hai người Trương Đạo Phong và Trương Vận An thắng lợi trở về.
Nhưng chỉ thấy Trương Dương và Truy Phong, ông ngoại Trương Đạo Phong hơi sửng sốt tiếp tục nói:
- Mấy người kia đâu?
- Thánh hoa nữ, Xà diễn thảo ngàn năm, đây là Qủa tam sắc sáu ngàn năm.
Trương Dương không quan tâm tới việc trả lời câu hỏi của Trương Đạo Phong. Nhưng sau khi nhìn thấy thiên tài địa bảo hai người mang tới thì lại kích động.
Thánh nữ hoa, Xà diễn thảo ngàn năm đều là dược liệu linh dược vô cùng quý báu. Có thể nói trong phòng thuốc của Long gia cũng chưa chắc có hai loại dược liệu này, huống chi linh khí của hai loại dược liệu này lại dư thừa, dược tính còn mạnh hơn mấy lần so với thấy bên ngoài.
Về phần Quả tam sắc sáu ngàn năm thì càng khó có, đây không phải Quả tam sắc sinh trưởng một lần mà khi trước Trương Dương có được. Đây là Quả tam sắc ước chừng sinh trưởng bốn lần, thời gian sinh trưởng lên tới sáu ngàn năm.
Quả tam sắc này nếu có thể có cơ hội sinh trưởng ba lần thì nói sẽ không kém gì bàn đào, thời gian sinh trưởng cũng vượt qua cả Thất sắc tiên quả vạn năm.
Rốt cuộc là người của Y thánh Trương gia, nhặt được toàn linh dược cực phẩm.
- Thật tốt quá, ông ngoại, cậu, đúng lúc linh dược này cháu dùng phối chế bàn đào.
Trương Dương phát hiện những linh dược này vẻ lo lắng cuối cùng có chút giảm bớt. Có nhưng linh dược quý giá vô cùng làm dược phụ luyện chế bàn đào như vậy đương nhiên có thể tăng cơ hội thành công.
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Trương Đạo Phong và Trương Vận An liếc nhau một cách khó hiểu.
- Ông ngoại, cậu, xin hai người bảo vệ cho cháu, đợi sau này cháu nhất định sẽ giải thích rõ cho hai người.
Thoáng cái thấy nhiều linh dược dược liệu như vậy, Trương Dương trong lòng rất tin tưởng, đã gấp lắm rồi.
- Được.
Ông ngoại và cậu đều nhìn ra được tầm quan trọng của sự việc lần này. Không hỏi thêm gì nữa, lập tức đi theo Trương Dương vào trong tĩnh thật mà lúc trước Long lão quỷ bế quan.
Sau khi Long Phong đưa Trương Dương tới tĩnh thất thì đi đón đám người ông cụ theo lời Trương Dương. Tam Nhãn Thú đã ăn Bảo thai linh đan cũng đã có thể rời khỏi lòng đất. Những việc này đều cần Long Phong phái người đi sắp xếp. Còn Trương Đạo Phong và Trương Vận An thì ở lại bên ngoài tĩnh thất để hộ pháp Trưong Dương.
Trương Dương đi một mình vào tĩnh thất, hít một hơi thật dài, bĩnh tĩnh lại.
Nơi này là nơi trước kia Long lão quỷ bế quan, trong trường hợp hắn không cho phép thì không ai được tiến vào. Trương Dương chọn nói này, bên ngoài lại có Trương Đạo Phong và Trương Vận An đích thân bảo vệ, càng không thể có ai tới gần.
Mở hộp ra, Trương Dương nhìn chăm chú vào quả bàn đào trong suốt bên trong, bắt mình phải tính táo lại.
Phối chế linh dược bàn đào, cho dù Long gia hay Trương gia đều không có phương thuốc như vậy, bàn đào vạn niên vừa chính thật sự quá hiếm thấy, trước kia nếu có xuất hiện thì cũng được ăn trực tiếp, không có tiền lệ phối chế linh dược.
Dưới tình huống không có phương thuốc, hoàn toàn dựa vào bản thân tự mò mẫm, Trương Dương lấy bàn đào phối dược cũng hơi mạo hiểm, tuy nhiên hắn không thể không mạo hiểm.
Cho nên Trương Dương nhất định phải giữ bình tĩnh, dùng sự bình tĩnh để luyện chế bàn đào, như vậy mới có thể thành công.
Cũng may Trương Dương khắc sâu sự lĩnh ngộ tự nhiên chi đạo của mình, rất nhanh hắn liền đạt tới cảnh giới quên đi tự cảnh, trong mắt chỉ còn quả bàn đào vạn niên này.
Lại hít sâu một hơi, Trương Dương không do dự nữa, cẩn thận cầm bàn đào trong tay, quả bàn đào trải qua vạn năm sinh trưởng này động đậy như một tiểu tinh linh, khiến Trương Dương có cảm giác không đành lòng.
- Chẳng lẽ bàn đào này cũng thành tinh?
Trương Dương thầm nghĩ, vừa nghĩ hắn lại lắc đầu. Linh vật thành tinh, điều này chỉ xuất hiện trong thần thoại, ít nhất chưa bao giờ có ngoài đời thật.
Cầm bàn đào, Trương Dương vừa liếc mawtsnhifn đống phụ dược bên cạnh.
Không có đơn thuốc, không biết cho phụ dược như nào, khác gì lần phối dược lần này hoàn toàn dựa vào bản thân Trương Dương mò mẫm. Làm như vậy sẽ rất phiêu lưu, nếu không phải Trương Dương là người của hai thế giới, lại tinh thông thuật phối dược của Trương Dương, hắn cũng không dám mạo hiểm như vậy.
Đốt lừa, làm nóng lò.
Một ngọn lửa màu vàng nháy mắt hiện ra trong lò thuốc. Lò thuốc này là do Trương Bình Lỗ đưa cho Trương Dương, là một vật tổ truyền của Trương gia, luyện thành từ hợp kim tinh kim và ngoại thiên thạch. Tổ tiên Trương gia năm đó đặc biệt mờ người của Đường gia luyện thành.
Lò thuốc này không phải thần binh lợi khí lợi hại, nhưng độ bền không kém gì mấy thần binh lợi khi kia.
Ngọn lửa từ từ bốc lên cao, Trương Dương trong lòng cũng vứt bỏ tất cả tạp niệm. Trong ánh mắt của hắn chỉ còn lại lò thuốc, trong quá trình phối dược mà có bất cứ lo lắng nào thì cũng có thể thất bại, càng không cần nói phối chế loại linh dược không có đơn thuốc như này.
- Độ nóng được rồi.
Cảm nhận được độ nóng trong lò, ánh mắt Trương Dương mạnh mẽ sáng ngời, lập tức đem bàn đào trong tay nhập lò, quá trình này hắn làm không chút do dự.
Bàn đào nhập lò, toàn bộ tâm trí của Trương Dương đều tập trung phía trên lò thuốc nho nhỏ này.
- Phục linh, hoàng tùng.
Hai phút sau, Trương Dương thốt ra hai từ, đồng thời tay phải năm ra hai thứ phụ dược nhanh như máy, trực tiếp cho vào lò thuốc.
Các phương thuốc của Trương gia đều do tự họ tổng kết thành, dùng phương pháp không ngừng cảm thụ sự biến hóa của linh dược trong quá trình phối dược, cùng sự phụ trợ của những linh dược khác.
Biến hóa rất phức tạp, ngoài việc nhiệt độ, dược hiệu cực thấp, còn có sự biến hóa của ngũ hành tương sinh tương khắc Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, bất lầm làm sai cái gì cũng thành việc kiếm củi ba năm đốt một giờ.
Cũng chính vì thế phương thuốc của Trương gia mới quý giá, khó có như thế.
Trương Dương lúc này dù chưa hoàn toàn khôi phục thực lực nhưng hắn thực sự đã vượt qua bất cứ tổ tiên nào của mình. Hiểu biết về dược tính và kinh nghiệm phối dược của hắn cũng không kém gì tổ tiên Trương gia. Quan trọng nhất là, hắn nắm chắc tự nhiên chi đạo, bàn đào là một linh bảo ẩn chứa tự nhiên chi đạo rất mạnh, linh dược như vậy được hắn đích thân phối chế là rất phù hợp.
Hai loại phụ dược nhập lò, lò thuốc lập tức có biến hóa mới.
Bàn đào ban đầu gặp sức nóng và bạo động do ngọn lửa sinh ra, trong chớp mắt liền trở niên ôn hòa.
Trương Dương khẽ thở ra, điều này chứng minh phụ dược hắn lựa chọn là đúng, phân lượng cũng thích hợp, càng chứng minh cho tới lúc này cách phối dược của hắn là đúng.
Tĩnh thất chỉ có Trương Dương, nếu có những người khác, thấy Trương Dương ném phụ dược vào e rằng sẽ cảm thấy đau lòng.
Phục linh và Hoàng tùng kia đều là thiên tài địa bảo sinh trưởng hơn hai ngàn năm. Bàn đào không hổ là bàn đào, cho dù phối dược cũng chọn loại thiên tài địa bảo sinh trưởng hơn hai ngàn năm.
Đây đều là thứ dự trữ của Long gia và Trương gia. thêm cả những thiên tài địa bảo rơi xuống bình nguyên Long gia lần này, Trương Dương mới có thể chuẩn bị được nhiều thuốc phụ như vậy để phối chế linh dược bàn đào.
Trương Dương cắn chặt răng, lau nước mắt, con Tam Nhãn Thú màu vàng nói không sai, nếu đại viên mãn có thể ăn bàn đào vạn niên thì sẽ không bị hạn chế cơ thể, thân thể cường đại tới mức không ai sánh bằng. Nhưng hiện giờ thân thể ông cụ đang tan vỡ, nếu trực tiếp ăn bàn đào vạn niên vào thì cũng không chịu được dược tính hùng mạnh của bàn đào, luyện chế thành đan là phương pháp hay nhất.
Nhưng khả năng luyện chế linh dược của Y thánh Trương gia cũng chỉ là mức linh đan. Còn Tam Nhãn Thú màu vàng nói thì là luyện tiên đan, hai mắt Trương Dương đẫm lệ, nhìn quả bàn đào trong suốt trong tay Thích Minh đại sư.
Quả bàn đào trong suốt trong tay Thích Minh đại sư mơ hồ run lên như có sinh mạng. Chẳng lẽ nói quả bàn đào này có thể luyện chế ra tiên đan?
- Dương Dương, đừng, đừng lãng phí…
Ông cụ yếu đuối lắc đầu. Ông cũng không muốn lãng phí quả bàn đào trăm cay nghìn đắng mới có được này cho bản thân. Trọng thương mà vẫn cưỡng ép huy động năng lượng thiên địa, thân thể ông do không chịu được năng lượng thiên địa này nên mới tan vỡ. Có thể nói không tới ba tháng ông chắc chắn sẽ chết.
- Cụ, cụ đừng nói gì nữa, con về Long gia luyện chế bàn đào.
Trương Dương lập tức ngăn ông cụ lại. Hắn đã sớm quyết định phải luyện đan bàn đào.
- Trương thí chủ kỳ tài ngút trời, tất nhiên có thể luyện chế bàn đào thành tiên đan, Trương cư sĩ không phải lo lắng.
Thích Minh đại sư giao bàn đào vạn niên cho Trương Dương, lập tức xoay người nói với Trương Bình Lỗ.
- Thích Minh đại sư, nhận một vái của Trương Dương.
Nhận bàn đào, Trương Dương cúi người thật thấp bái lạy Thích Minh đại sư.
Thích Minh đại sư là đại viên mãn duy nhất may mắn không bị thương. Có thể nói lúc này ông ta nếu có tư tâm không muốn giao ra bàn đào vạn niên, tự mình độc chiếm thì cũng chăng ai lường trước được. Nhưng Thích Minh đại sư đưa quả bàn đào ra với vẻ rất quyết đoán, không chút gì là không nỡ.
Về lý về tình Thích Minh đại sư đều đáng để nhận vái này của Trương Dương.
- Trương thí chủ, không nên đa lễ.
Thích Minh đại sư không ngờ Trương Dương lại làm vậy, vội vàng đỡ Trương Dương, nói:
- Trương cư sĩ trọng thương tình hình cấp bách, Trương thí chủ vẫn nên mau chóng về luyện chế tiên đan cứu người đi. Tôi sẽ đưa Long cư sĩ và Trương cư sĩ tới cung điện Long gia. Trương thí chủ cứ yên tâm.
- Truy Phong.
Trương Dương gật gật đầu lập tức cưỡi Truy Phong trở về cung điện Long gia trước.
Ra khỏi lòng đất trở về bình nguyên Long gia, Trương Dương liền phát hiện đám người Long Phượng và Kiều Dịch Hồng tự động tổ chức đám đệ tử Long gia tìm thiên tài địa bảo ở bình nguyên Long gia.
Ngay cả ông ngoại Trương Đạo Phong và cậu Trương Vận An cũng không kìm được đi ra khỏi cung điện cùng mọi người tìm kiếm thiên tài địa bảo rơi xuống bình nguyên Long gia.
- Trương huynh.
Long Phong nhìn thấy Trương Dương cưỡi Truy Phong trở về lập tức tươi cười, tuy nhiên lúc này anh ta mới phát hiện Trương Dương quay về một mình.
- Long Phong, mau phái người vào rừng đón những người còn lại.
Trương Dương lo lắng, nói một câu ngắn gọn rồi lập tức dặn dò Long Phong:
- Lập tức chuẩn bị một căn phòng tuyệt đối yên tĩnh cho tôi, tôi phải phối dược, không thể để ai quấy rầy.
Long Phong hơi sửng sốt, anh ta rất hiếm khi thấy Trương Dương lo lắng như vậy, lập tức biết nhất định đã xảy ra việc lớn, liền gật đầu trả lời:
- Chỗ tu luyện của đại viên mãn Long gia trước đây tuyệt đối yên tĩnh và không có ai quyết rầy, Trương huynh đi theo tôi.
- Dương Dương, con đã đem bàn đào vạn niên về rồi sao?
Ngay lúc Long Phong dẫn Trương Dương về cung điện Long gia đúng lúc đụng phải hai người Trương Đạo Phong và Trương Vận An thắng lợi trở về.
Nhưng chỉ thấy Trương Dương và Truy Phong, ông ngoại Trương Đạo Phong hơi sửng sốt tiếp tục nói:
- Mấy người kia đâu?
- Thánh hoa nữ, Xà diễn thảo ngàn năm, đây là Qủa tam sắc sáu ngàn năm.
Trương Dương không quan tâm tới việc trả lời câu hỏi của Trương Đạo Phong. Nhưng sau khi nhìn thấy thiên tài địa bảo hai người mang tới thì lại kích động.
Thánh nữ hoa, Xà diễn thảo ngàn năm đều là dược liệu linh dược vô cùng quý báu. Có thể nói trong phòng thuốc của Long gia cũng chưa chắc có hai loại dược liệu này, huống chi linh khí của hai loại dược liệu này lại dư thừa, dược tính còn mạnh hơn mấy lần so với thấy bên ngoài.
Về phần Quả tam sắc sáu ngàn năm thì càng khó có, đây không phải Quả tam sắc sinh trưởng một lần mà khi trước Trương Dương có được. Đây là Quả tam sắc ước chừng sinh trưởng bốn lần, thời gian sinh trưởng lên tới sáu ngàn năm.
Quả tam sắc này nếu có thể có cơ hội sinh trưởng ba lần thì nói sẽ không kém gì bàn đào, thời gian sinh trưởng cũng vượt qua cả Thất sắc tiên quả vạn năm.
Rốt cuộc là người của Y thánh Trương gia, nhặt được toàn linh dược cực phẩm.
- Thật tốt quá, ông ngoại, cậu, đúng lúc linh dược này cháu dùng phối chế bàn đào.
Trương Dương phát hiện những linh dược này vẻ lo lắng cuối cùng có chút giảm bớt. Có nhưng linh dược quý giá vô cùng làm dược phụ luyện chế bàn đào như vậy đương nhiên có thể tăng cơ hội thành công.
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Trương Đạo Phong và Trương Vận An liếc nhau một cách khó hiểu.
- Ông ngoại, cậu, xin hai người bảo vệ cho cháu, đợi sau này cháu nhất định sẽ giải thích rõ cho hai người.
Thoáng cái thấy nhiều linh dược dược liệu như vậy, Trương Dương trong lòng rất tin tưởng, đã gấp lắm rồi.
- Được.
Ông ngoại và cậu đều nhìn ra được tầm quan trọng của sự việc lần này. Không hỏi thêm gì nữa, lập tức đi theo Trương Dương vào trong tĩnh thật mà lúc trước Long lão quỷ bế quan.
Sau khi Long Phong đưa Trương Dương tới tĩnh thất thì đi đón đám người ông cụ theo lời Trương Dương. Tam Nhãn Thú đã ăn Bảo thai linh đan cũng đã có thể rời khỏi lòng đất. Những việc này đều cần Long Phong phái người đi sắp xếp. Còn Trương Đạo Phong và Trương Vận An thì ở lại bên ngoài tĩnh thất để hộ pháp Trưong Dương.
Trương Dương đi một mình vào tĩnh thất, hít một hơi thật dài, bĩnh tĩnh lại.
Nơi này là nơi trước kia Long lão quỷ bế quan, trong trường hợp hắn không cho phép thì không ai được tiến vào. Trương Dương chọn nói này, bên ngoài lại có Trương Đạo Phong và Trương Vận An đích thân bảo vệ, càng không thể có ai tới gần.
Mở hộp ra, Trương Dương nhìn chăm chú vào quả bàn đào trong suốt bên trong, bắt mình phải tính táo lại.
Phối chế linh dược bàn đào, cho dù Long gia hay Trương gia đều không có phương thuốc như vậy, bàn đào vạn niên vừa chính thật sự quá hiếm thấy, trước kia nếu có xuất hiện thì cũng được ăn trực tiếp, không có tiền lệ phối chế linh dược.
Dưới tình huống không có phương thuốc, hoàn toàn dựa vào bản thân tự mò mẫm, Trương Dương lấy bàn đào phối dược cũng hơi mạo hiểm, tuy nhiên hắn không thể không mạo hiểm.
Cho nên Trương Dương nhất định phải giữ bình tĩnh, dùng sự bình tĩnh để luyện chế bàn đào, như vậy mới có thể thành công.
Cũng may Trương Dương khắc sâu sự lĩnh ngộ tự nhiên chi đạo của mình, rất nhanh hắn liền đạt tới cảnh giới quên đi tự cảnh, trong mắt chỉ còn quả bàn đào vạn niên này.
Lại hít sâu một hơi, Trương Dương không do dự nữa, cẩn thận cầm bàn đào trong tay, quả bàn đào trải qua vạn năm sinh trưởng này động đậy như một tiểu tinh linh, khiến Trương Dương có cảm giác không đành lòng.
- Chẳng lẽ bàn đào này cũng thành tinh?
Trương Dương thầm nghĩ, vừa nghĩ hắn lại lắc đầu. Linh vật thành tinh, điều này chỉ xuất hiện trong thần thoại, ít nhất chưa bao giờ có ngoài đời thật.
Cầm bàn đào, Trương Dương vừa liếc mawtsnhifn đống phụ dược bên cạnh.
Không có đơn thuốc, không biết cho phụ dược như nào, khác gì lần phối dược lần này hoàn toàn dựa vào bản thân Trương Dương mò mẫm. Làm như vậy sẽ rất phiêu lưu, nếu không phải Trương Dương là người của hai thế giới, lại tinh thông thuật phối dược của Trương Dương, hắn cũng không dám mạo hiểm như vậy.
Đốt lừa, làm nóng lò.
Một ngọn lửa màu vàng nháy mắt hiện ra trong lò thuốc. Lò thuốc này là do Trương Bình Lỗ đưa cho Trương Dương, là một vật tổ truyền của Trương gia, luyện thành từ hợp kim tinh kim và ngoại thiên thạch. Tổ tiên Trương gia năm đó đặc biệt mờ người của Đường gia luyện thành.
Lò thuốc này không phải thần binh lợi khí lợi hại, nhưng độ bền không kém gì mấy thần binh lợi khi kia.
Ngọn lửa từ từ bốc lên cao, Trương Dương trong lòng cũng vứt bỏ tất cả tạp niệm. Trong ánh mắt của hắn chỉ còn lại lò thuốc, trong quá trình phối dược mà có bất cứ lo lắng nào thì cũng có thể thất bại, càng không cần nói phối chế loại linh dược không có đơn thuốc như này.
- Độ nóng được rồi.
Cảm nhận được độ nóng trong lò, ánh mắt Trương Dương mạnh mẽ sáng ngời, lập tức đem bàn đào trong tay nhập lò, quá trình này hắn làm không chút do dự.
Bàn đào nhập lò, toàn bộ tâm trí của Trương Dương đều tập trung phía trên lò thuốc nho nhỏ này.
- Phục linh, hoàng tùng.
Hai phút sau, Trương Dương thốt ra hai từ, đồng thời tay phải năm ra hai thứ phụ dược nhanh như máy, trực tiếp cho vào lò thuốc.
Các phương thuốc của Trương gia đều do tự họ tổng kết thành, dùng phương pháp không ngừng cảm thụ sự biến hóa của linh dược trong quá trình phối dược, cùng sự phụ trợ của những linh dược khác.
Biến hóa rất phức tạp, ngoài việc nhiệt độ, dược hiệu cực thấp, còn có sự biến hóa của ngũ hành tương sinh tương khắc Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, bất lầm làm sai cái gì cũng thành việc kiếm củi ba năm đốt một giờ.
Cũng chính vì thế phương thuốc của Trương gia mới quý giá, khó có như thế.
Trương Dương lúc này dù chưa hoàn toàn khôi phục thực lực nhưng hắn thực sự đã vượt qua bất cứ tổ tiên nào của mình. Hiểu biết về dược tính và kinh nghiệm phối dược của hắn cũng không kém gì tổ tiên Trương gia. Quan trọng nhất là, hắn nắm chắc tự nhiên chi đạo, bàn đào là một linh bảo ẩn chứa tự nhiên chi đạo rất mạnh, linh dược như vậy được hắn đích thân phối chế là rất phù hợp.
Hai loại phụ dược nhập lò, lò thuốc lập tức có biến hóa mới.
Bàn đào ban đầu gặp sức nóng và bạo động do ngọn lửa sinh ra, trong chớp mắt liền trở niên ôn hòa.
Trương Dương khẽ thở ra, điều này chứng minh phụ dược hắn lựa chọn là đúng, phân lượng cũng thích hợp, càng chứng minh cho tới lúc này cách phối dược của hắn là đúng.
Tĩnh thất chỉ có Trương Dương, nếu có những người khác, thấy Trương Dương ném phụ dược vào e rằng sẽ cảm thấy đau lòng.
Phục linh và Hoàng tùng kia đều là thiên tài địa bảo sinh trưởng hơn hai ngàn năm. Bàn đào không hổ là bàn đào, cho dù phối dược cũng chọn loại thiên tài địa bảo sinh trưởng hơn hai ngàn năm.
Đây đều là thứ dự trữ của Long gia và Trương gia. thêm cả những thiên tài địa bảo rơi xuống bình nguyên Long gia lần này, Trương Dương mới có thể chuẩn bị được nhiều thuốc phụ như vậy để phối chế linh dược bàn đào.
/1041
|