Chỉ chốc lát sau, mấy tên quan sai đã đẩy cửa nhã gian của Bạch Thiên Hoan và Hạng Nguyên Hoán ra, ai nấy đều mặt mày dữ tợn.
Cuối cùng một người quát vào bên trong với ba tên quan sai kia:
- Không được bỏ qua một góc nhỏ nào, lục soát cẩn thận toàn bộ!
- Dạ!
Nhã gian thế này, liếc mắt là có thể nhìn hết một lượt.
Sau khi bọn họ lục soát xong, muốn rời đi thì tên ngoài cửa xem ra là quan sai thủ lĩnh đột nhiên lại quát một tiếng:
- Khoan đã, nơi này hình như có nhân vật khả nghi.
Dứt lời, ánh mắt hắn nhìn chăm chú vào gã nam nhân cúi thấp đầu làm sai chuyện đang quỳ bên người Bạch Thiên Hoan.
Tuy đối phương đã đội mũ, thay y phục sạch sẽ, trên mặt không biết đã động tay động chân gì mà nhìn như một người khác, nhưng tên quan sai thủ lĩnh vừa nhìn đã nhận ra hình xăm hắc ưng trên cổ tay nam tử kia chính là của người mà hắn muốn tìm.
Bạch Thiên Hoan đặt ly trà nàng vừa nhấp một ngụm xuống, cười lạnh một tiếng.
- Nhân vật khả nghi? Ngươi nói ai là nhân vật khả nghi? Ta? Hay thế tử gia Hạng thân vương phủ?
Bỗng dưng đối diện với gương mặt của Bạch Thiên Hoan, quan sai thủ lĩnh thoáng kinh diễm nhưng nghĩ đến mình vẫn còn sự vụ trong người, liền phục hồi lại thần trí.
Thế tử gia Hạng thân vương phủ?
Quan sai thủ lĩnh lúc này mới nhìn rõ mặt Hạng Nguyên Hoán, hắn vội cùng các quan sai khác quỳ xuống hành lễ:
- Bái kiến thế tử gia.
- Đứng dậy đi.
Hạng Nguyên Hoán nhìn cũng lười nhìn họ một cái, nhẹ nhàng uống trà, dường như những người hay việc bên cạnh đều không liên quan gì đến hắn.
- Thế tử gia, chúng tiểu nhân phụng lệnh lục hoàng tử truy bắt dư nghiệt tổ chức Hắc Ưng phản quốc, xin thế tử gia giúp đỡ, để chúng tiểu nhân mang phạm nhân đi!
Lục hoàng tử? Hạng Nguyên Hoán hừ một tiếng trong mũi, hắn từ trước đến nay chưa bao giờ để hắn ta vào mắt.
- Ta vừa mới nói, ở đây không có người ngươi muốn tìm, các ngươi đến chỗ khác tìm đi!
Giọng Bạch Thiên Hoan lộ vẻ không vui
- Nhưng…….
- Lời của Hoan muội muội các ngươi không nghe sao?
Hạng Nguyên Hoán ngoáy ngoáy lỗ tai, thờ ơ chen mồm vào.
Hóa ra là đại tiểu thư Bạch thượng thư phủ, hèn gì mỹ lệ như thế, quan sai thủ lĩnh phát hiện ba gã quan sai kia ai nấy đều mê mẩn thần hồn muốn ra khỏi cửa thì lập tức ngăn cản bọn họ.
- Hắn chính là người của Hắc Ưng.
Quan sai thủ lĩnh lập tức chỉ vào gã đầu trọc.
Bạch Thiên Hoan hơi nhíu mày, thì ra………Hạng Nguyên Hoán lại có liên quan với tổ chức Hắc Ưng.
- Nói bừa, hắn là gã sai vặt trong phủ ta, sao lại thành thành viên của tổ chức Hắc Ưng?
Ngón tay của quan sai thủ lĩnh chỉ về phía hình xăm hắc ưng trên cổ tay phải của gã đầu trọc.
- Hình xăm hắc ưng kia chính là bằng chứng !
Bạch Thiên Hoan không chút hoang mang kéo cổ tay gã đầu trọc, ngón tay nhẹ nhàng lướt qua cổ tay hắn, trong nháy mắt hình xăm kia liền biến mất không thấy nữa, mà trên ngón tay Bạch Thiên Hoan lại dính chút mực.
- Ngươi nói là cái này sao? Lúc nãy ta chính vì chuyện này nên phạt hắn, người của Thượng thư phủ ta trên người không được phép có bất kỳ hình xăm nào, dù là vẽ cũng không được!
Bạch Thiên Hoan nghiêm mặt quở mắng gã đầu trọc:
- Lần sau phải nhớ cho kỹ, không được phép vẽ ưng lung tung lên cổ tay, đỡ phải bị người ta ngộ nhận là người của tổ chức nào đó, hiểu chưa?
Gã đầu trọc đang kinh ngạc hình xăm hắc ưng tại sao lại đột nhiên biến mất thì bị Bạch Thiên Hoan trừng mắt, hắn lập tức khôi phục lại lý trí, khúm núm cúi đầu đáp:
- Dạ rõ, thưa đại tiểu thư!
Cuối cùng, Bạch Thiên Hoan hài lòng ngẩng đầu liếc quan sai thủ lĩnh giễu cợt nói:
- Nếu như ngươi không có chứng cứ khác thì lập tức ra ngoài, nếu không, Thượng thư phủ và Hạng thân vương phủ sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Quan sai thủ lĩnh hơi hơi nổi giận, những quan sai khác thấy thế, vội đẩy hắn ra bên ngoài, nhỏ giọng nhắc nhở hắn.
- Một người là đại tiểu thư Thượng thư phủ, một người là thế tử gia Hạng thân vương phủ, chúng ta chọc không nổi, vẫn nên đem chuyện này bẩm báo cho lục hoàng tử, để ngài ấy tới xử lý đi.
Quan sai thủ lĩnh đành phải tức giận rời đi.
Sau khi đám quan sai đi rồi, Bạch Thiên Hoan còn chưa kịp khôi phục bình tĩnh thì đã nghe giọng nói sâu xa của Hạng Nguyên Hoán truyền tới:
- Thủ pháp che giấu hình xăm của Hoan muội muội vô cùng cao minh, vậy kỹ thuật che giấu cái bớt nhất định cũng rất tốt, chẳng hạn như______ bớt hình trái tim?
Cuối cùng một người quát vào bên trong với ba tên quan sai kia:
- Không được bỏ qua một góc nhỏ nào, lục soát cẩn thận toàn bộ!
- Dạ!
Nhã gian thế này, liếc mắt là có thể nhìn hết một lượt.
Sau khi bọn họ lục soát xong, muốn rời đi thì tên ngoài cửa xem ra là quan sai thủ lĩnh đột nhiên lại quát một tiếng:
- Khoan đã, nơi này hình như có nhân vật khả nghi.
Dứt lời, ánh mắt hắn nhìn chăm chú vào gã nam nhân cúi thấp đầu làm sai chuyện đang quỳ bên người Bạch Thiên Hoan.
Tuy đối phương đã đội mũ, thay y phục sạch sẽ, trên mặt không biết đã động tay động chân gì mà nhìn như một người khác, nhưng tên quan sai thủ lĩnh vừa nhìn đã nhận ra hình xăm hắc ưng trên cổ tay nam tử kia chính là của người mà hắn muốn tìm.
Bạch Thiên Hoan đặt ly trà nàng vừa nhấp một ngụm xuống, cười lạnh một tiếng.
- Nhân vật khả nghi? Ngươi nói ai là nhân vật khả nghi? Ta? Hay thế tử gia Hạng thân vương phủ?
Bỗng dưng đối diện với gương mặt của Bạch Thiên Hoan, quan sai thủ lĩnh thoáng kinh diễm nhưng nghĩ đến mình vẫn còn sự vụ trong người, liền phục hồi lại thần trí.
Thế tử gia Hạng thân vương phủ?
Quan sai thủ lĩnh lúc này mới nhìn rõ mặt Hạng Nguyên Hoán, hắn vội cùng các quan sai khác quỳ xuống hành lễ:
- Bái kiến thế tử gia.
- Đứng dậy đi.
Hạng Nguyên Hoán nhìn cũng lười nhìn họ một cái, nhẹ nhàng uống trà, dường như những người hay việc bên cạnh đều không liên quan gì đến hắn.
- Thế tử gia, chúng tiểu nhân phụng lệnh lục hoàng tử truy bắt dư nghiệt tổ chức Hắc Ưng phản quốc, xin thế tử gia giúp đỡ, để chúng tiểu nhân mang phạm nhân đi!
Lục hoàng tử? Hạng Nguyên Hoán hừ một tiếng trong mũi, hắn từ trước đến nay chưa bao giờ để hắn ta vào mắt.
- Ta vừa mới nói, ở đây không có người ngươi muốn tìm, các ngươi đến chỗ khác tìm đi!
Giọng Bạch Thiên Hoan lộ vẻ không vui
- Nhưng…….
- Lời của Hoan muội muội các ngươi không nghe sao?
Hạng Nguyên Hoán ngoáy ngoáy lỗ tai, thờ ơ chen mồm vào.
Hóa ra là đại tiểu thư Bạch thượng thư phủ, hèn gì mỹ lệ như thế, quan sai thủ lĩnh phát hiện ba gã quan sai kia ai nấy đều mê mẩn thần hồn muốn ra khỏi cửa thì lập tức ngăn cản bọn họ.
- Hắn chính là người của Hắc Ưng.
Quan sai thủ lĩnh lập tức chỉ vào gã đầu trọc.
Bạch Thiên Hoan hơi nhíu mày, thì ra………Hạng Nguyên Hoán lại có liên quan với tổ chức Hắc Ưng.
- Nói bừa, hắn là gã sai vặt trong phủ ta, sao lại thành thành viên của tổ chức Hắc Ưng?
Ngón tay của quan sai thủ lĩnh chỉ về phía hình xăm hắc ưng trên cổ tay phải của gã đầu trọc.
- Hình xăm hắc ưng kia chính là bằng chứng !
Bạch Thiên Hoan không chút hoang mang kéo cổ tay gã đầu trọc, ngón tay nhẹ nhàng lướt qua cổ tay hắn, trong nháy mắt hình xăm kia liền biến mất không thấy nữa, mà trên ngón tay Bạch Thiên Hoan lại dính chút mực.
- Ngươi nói là cái này sao? Lúc nãy ta chính vì chuyện này nên phạt hắn, người của Thượng thư phủ ta trên người không được phép có bất kỳ hình xăm nào, dù là vẽ cũng không được!
Bạch Thiên Hoan nghiêm mặt quở mắng gã đầu trọc:
- Lần sau phải nhớ cho kỹ, không được phép vẽ ưng lung tung lên cổ tay, đỡ phải bị người ta ngộ nhận là người của tổ chức nào đó, hiểu chưa?
Gã đầu trọc đang kinh ngạc hình xăm hắc ưng tại sao lại đột nhiên biến mất thì bị Bạch Thiên Hoan trừng mắt, hắn lập tức khôi phục lại lý trí, khúm núm cúi đầu đáp:
- Dạ rõ, thưa đại tiểu thư!
Cuối cùng, Bạch Thiên Hoan hài lòng ngẩng đầu liếc quan sai thủ lĩnh giễu cợt nói:
- Nếu như ngươi không có chứng cứ khác thì lập tức ra ngoài, nếu không, Thượng thư phủ và Hạng thân vương phủ sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Quan sai thủ lĩnh hơi hơi nổi giận, những quan sai khác thấy thế, vội đẩy hắn ra bên ngoài, nhỏ giọng nhắc nhở hắn.
- Một người là đại tiểu thư Thượng thư phủ, một người là thế tử gia Hạng thân vương phủ, chúng ta chọc không nổi, vẫn nên đem chuyện này bẩm báo cho lục hoàng tử, để ngài ấy tới xử lý đi.
Quan sai thủ lĩnh đành phải tức giận rời đi.
Sau khi đám quan sai đi rồi, Bạch Thiên Hoan còn chưa kịp khôi phục bình tĩnh thì đã nghe giọng nói sâu xa của Hạng Nguyên Hoán truyền tới:
- Thủ pháp che giấu hình xăm của Hoan muội muội vô cùng cao minh, vậy kỹ thuật che giấu cái bớt nhất định cũng rất tốt, chẳng hạn như______ bớt hình trái tim?
/127
|