Chương 1602
“Phú thương?”
Triệu Khương Lan và Mộ Dung Bắc Uyên liếc nhau một cái, hai người đều phát giác được có chỗ đáng ngờ.
“Phú thương thế nào?”
“Bắt đầu từ mấy tháng trước, đã lần lượt có mấy nhà giàu nhất trong thành Vô Tuyết xảy ra chuyện. Không biết có phải những người này đắc tội cùng một thế lực hay không, không giải thích được, chỉ biết họ bị liên lụy đến những rắc rối khác nhau, gia tài vạn bạc lúc trước cũng đều tiêu tán, từ giàu nứt tường đổ vách đến tình cảnh vô cùng khốn khó, thật khiến người ta thương xót.
phiền toái rồi gia đạo lại sa sút như thế nào?”
Thanh Đào trả lời: “Người mà thuộc hạ biết rõ nhất là trong khoảng thời gian này lão gia của nhà đó nghiện cờ bạc và thường xuyên la cà trong một sòng bạc dưới lòng đất. Nghe nói nhà ông ta làm ăn lớn, chắc sẽ không nghèo túng chỉ vì đơn giản là thua một ván cờ. Nhưng không biết tại sao ông ta cứ thua hết lần này đến lần khác, thậm chí thua đến mức phải thể chấp đất đai”
Triệu Khương Lan hơi giật mình.
“Một hộ gia đình khác trong nhà làm nghề luyện đồng. Hầu hết đồ đồng trong khu vực này đều đến từ nhà đó, không ngờ tới chỉ trong một đêm lò luyện đồng phát nổ, giết chết hơn chục người. Nếu là bồi thường an ủi thì cũng bồi thường không nổi. Một công tử đi ngang qua, đang du ngoạn ở gần đó là con trai út của quan huyện, bị nổ trúng gãy mất một chân, làm sao quan huyện có thể đồng ý, muốn chủ thương nhân phải trả giá bằng mạng sống. Cuối cùng phải tán gia bại sản mới hòa giải được, tránh được án tử hình.
“Ngoài ra còn có một nhà, lão phu nhân trong nhà đó nghiện tiên đan bị lừa gạt, thê thiếp nợ nần chồng lên gấp nhiều lần vì châu báu, tính đi tính lại thì nhiều gia tộc lớn đã sa sút.”
Mộ Dung Bắc Uyên nhíu mày: “Trong khoảng thời gian này những chuyện này thường xuyên xảy ra?”
“Đúng vậy, đây cũng là chỗ kỳ lạ nhất”
Triệu Khương Lan nhìn Mộ Dung Bắc Uyên: “Ta nghĩ tới một chuyện. Mấy tháng trước, thủy quân Đông Nam bị phụ hoàng ra lệnh cắt đứt con đường ở Giang Nam, sau đó việc ngoài ý muốn thường xuyên xảy ra. Liệu những chuyện này có thật liên quan đến Liên Tư Thành không?”
“Xảy ra chuyện đều là những người có gia đình khá giả. Nếu thật sự có người cố tình làm vậy thì những việc này đều nhằm mục đích kiếm tiền. Rõ ràng vào thời điểm quan trọng này Liên Tư Thành không dám và cũng không muốn trở về kinh thành, nếu không ngay từ đầu nhà họ Liên sẽ không phí công bắt cóc nàng để kích động chiến tranh giữa hai nước. Bây giờ chiến tranh không thành, Liên Tư Thành chắc chắn sẽ thực hiện kế hoạch tồi tệ hơn nữa.”
/1792
|