Mộ Dung Bắc Uyên nghe vậy bất giác cau mày.
“Không phải hắn ta vừa bị điều về kinh thành sao, có lẽ sẽ không hiểu rõ những chuyện xảy ra trước đây lắm, vậy mà lại nhận định là Thần vương phủ làm? Người của phủ Định. Sơn Hầu đúng là không có não, những chuyện không rõ ràng như vậy mà cũng dám tùy tiện hãm hại người khác, dẫn đến như thế này cũng là do bọn họ đáng đời”.
Tần Nguyên gằn giọng: “Theo như lời công tử đó nói, là nha đầu trước đây Thần vương phủ gả sang nói. Không biết nàng ta ở trong phủ có vấn đề với ngài và vương phi như thế nào, hình như nói ngài với vương phi rất căm thù tiểu công tử, còn nói là muốn giết hắn ta, trước khi hắn ta bị người khác ám sát”
Ánh mắt Mộ Dung Bắc Uyên càng lạnh hơn. Khê Hà… Nàng ta lại dám ăn nói bậy bạ như thế.
Trước đây, hắn cho rằng, gà nàng ta đến Định Sơn Hầu phủ ở vậy, nàng ta sẽ yên phận. hơn. Nhưng không ngờ, người phụ nữ này lại to gan như thế. Sợ là ngày thường, nàng ta đã gây chia rẽ không ít trong Định Sơn Hầu phủ.
Mộ Dung Bắc Uyên lạnh lùng nhếch môi.
“Hôm nay, công tử của hầu phủ này bị chúng ta đưa về đây, Định Sơn Hầu nhất định sẽ phái người đến dò hỏi quan sát. Đến lúc đó nhắc nhở bọn họ, người đã nhận tội rồi, hơn nữa nhất định phải nhất mạnh một chút, công lao của trắc phu nhân được gả qua đó “tuyệt không hề nhỏ”. Quả nhiên, Định Sơn Hầu không lâu sau đã cho người đến tìm con trai.
Nhưng Tần Nguyên vốn không cho bọn họ gặp người, chỉ là lấy giấy nhận tôi ra cho mọi người cùng xem.
“Công tử các người đã thừa nhận rồi, hắn ta bị trắc phu nhân của tiểu công tử nhà các người khiêu khích nên đã ra tay với vương phi. Ý đồ mưu hại vương thất, tuyệt không phải | tội nhỏ, chuyện này, vương gia đã chuẩn bị bẩm báo lên trên thánh thượng”
Những lời như thế được truyền về phủ Định Sơn Hầu, Định Sơn Hầu phu nhân làm sao có thể ngồi yên được.
Bà ta lập tức gọi Khê Hà đến, lấy cây roi chín khúc trên tường xuống liên tục đánh nàng ta.
Vết rọi vừa thô vừa ráp, đánh đến mức Khê Hà vừa lăn vừa bò, hơn nữa còn bị rách da toác thịt.
Trong mắt Khê Hà lóe lên sự căm hận, nhưng miệng lại không ngừng nịnh nọt.
“Nương, chuyện này thật sự không liên quan đến con, là đại ca sau khi hồi kinh hỏi chuyện cái chết của phu quân, con nhất thời đau lòng mới nói sự thật cho huynh ấy biết. Nghĩ chắc đại ca cũng rất tức giận nên mới muốn đối phó với Thần vương phi.
Trước mắt vẫn nên mau chóng nghĩ cách đi cứu huynh ấy thì hơn” Định Sơn Hầu nghe vậy liền tức giận giậm chân: “Còn nghĩ cách gì nữa!” Hắn ta chỉ vào phu nhân lớn tiếng mắng: “Đều là do bà cứ thích gây phiền phức, vậy mà cuối cùng vẫn hạ độc thủ với Thần vương phi. Bà làm ra những chuyện như thế này, Thần vương đương nhiên sẽ càng tức giận căm hận Hầu phủ chúng ta hơn, bây giờ con trai đang ở trong tay hắn ta, bà há chẳng phải ép hắn ra tay đối phó con à”
Lão phu nhân nghe vậy cũng hoảng loạn. Người cũng đã nhận tội rồi, trừng phạt như thế nào không phải bọn họ nói là được.
“Thế phải làm sao đây!”
“Còn làm sao nữa chứ, lão phu chỉ có thể vác cái mặt dày này đi cầu xin Thần vương khai ân”
Khê Hà siết chặt tay, đột nhiên nói: “Nương, nương, chi bằng chúng ta đi cầu xin Thần vương phi đi. Hôm nay nhìn thái độ của Thần vương rất quan tâm Thân vương phi, nói không chừng lời nói của nàng ta sẽ có ích!”
“Cầu xin vương phi, chỉ dựa vào chuyện hôm nay chúng ta muốn nhắm vào ả ta, ả ta làm gì sẵn lòng giúp chúng ta chứ”.
“Mặc kệ thế nào cũng phải thử xem đã, con vốn dĩ là nha hoàn của Thẩm trắc phi của Thần vương phủ, trắc phi tâm thiện, trước giờ rất thích con. Con đi cầu xin nàng ấy, bảo nàng ấy giúp đưa chúng ta đến gặp vương phi, nhất định có thể”
Hầu phu nhân vừa nghe lời này, liền vội vàng bảo nàng ta đi tìm Thẩm Hi Nguyệt. Thẩm Hi Nguyệt không ngờ rằng Khê Hà sẽ đặc biệt đến tìm mình.
Triệu Khương Lan và Mộ Dung Bắc Uyên lúc này không có ở trong phủ, Khê Hà đột nhiên đến đây, hạ nhân trong phủ cũng không thể ngăn cản nàng ta.
“Không phải hắn ta vừa bị điều về kinh thành sao, có lẽ sẽ không hiểu rõ những chuyện xảy ra trước đây lắm, vậy mà lại nhận định là Thần vương phủ làm? Người của phủ Định. Sơn Hầu đúng là không có não, những chuyện không rõ ràng như vậy mà cũng dám tùy tiện hãm hại người khác, dẫn đến như thế này cũng là do bọn họ đáng đời”.
Tần Nguyên gằn giọng: “Theo như lời công tử đó nói, là nha đầu trước đây Thần vương phủ gả sang nói. Không biết nàng ta ở trong phủ có vấn đề với ngài và vương phi như thế nào, hình như nói ngài với vương phi rất căm thù tiểu công tử, còn nói là muốn giết hắn ta, trước khi hắn ta bị người khác ám sát”
Ánh mắt Mộ Dung Bắc Uyên càng lạnh hơn. Khê Hà… Nàng ta lại dám ăn nói bậy bạ như thế.
Trước đây, hắn cho rằng, gà nàng ta đến Định Sơn Hầu phủ ở vậy, nàng ta sẽ yên phận. hơn. Nhưng không ngờ, người phụ nữ này lại to gan như thế. Sợ là ngày thường, nàng ta đã gây chia rẽ không ít trong Định Sơn Hầu phủ.
Mộ Dung Bắc Uyên lạnh lùng nhếch môi.
“Hôm nay, công tử của hầu phủ này bị chúng ta đưa về đây, Định Sơn Hầu nhất định sẽ phái người đến dò hỏi quan sát. Đến lúc đó nhắc nhở bọn họ, người đã nhận tội rồi, hơn nữa nhất định phải nhất mạnh một chút, công lao của trắc phu nhân được gả qua đó “tuyệt không hề nhỏ”. Quả nhiên, Định Sơn Hầu không lâu sau đã cho người đến tìm con trai.
Nhưng Tần Nguyên vốn không cho bọn họ gặp người, chỉ là lấy giấy nhận tôi ra cho mọi người cùng xem.
“Công tử các người đã thừa nhận rồi, hắn ta bị trắc phu nhân của tiểu công tử nhà các người khiêu khích nên đã ra tay với vương phi. Ý đồ mưu hại vương thất, tuyệt không phải | tội nhỏ, chuyện này, vương gia đã chuẩn bị bẩm báo lên trên thánh thượng”
Những lời như thế được truyền về phủ Định Sơn Hầu, Định Sơn Hầu phu nhân làm sao có thể ngồi yên được.
Bà ta lập tức gọi Khê Hà đến, lấy cây roi chín khúc trên tường xuống liên tục đánh nàng ta.
Vết rọi vừa thô vừa ráp, đánh đến mức Khê Hà vừa lăn vừa bò, hơn nữa còn bị rách da toác thịt.
Trong mắt Khê Hà lóe lên sự căm hận, nhưng miệng lại không ngừng nịnh nọt.
“Nương, chuyện này thật sự không liên quan đến con, là đại ca sau khi hồi kinh hỏi chuyện cái chết của phu quân, con nhất thời đau lòng mới nói sự thật cho huynh ấy biết. Nghĩ chắc đại ca cũng rất tức giận nên mới muốn đối phó với Thần vương phi.
Trước mắt vẫn nên mau chóng nghĩ cách đi cứu huynh ấy thì hơn” Định Sơn Hầu nghe vậy liền tức giận giậm chân: “Còn nghĩ cách gì nữa!” Hắn ta chỉ vào phu nhân lớn tiếng mắng: “Đều là do bà cứ thích gây phiền phức, vậy mà cuối cùng vẫn hạ độc thủ với Thần vương phi. Bà làm ra những chuyện như thế này, Thần vương đương nhiên sẽ càng tức giận căm hận Hầu phủ chúng ta hơn, bây giờ con trai đang ở trong tay hắn ta, bà há chẳng phải ép hắn ra tay đối phó con à”
Lão phu nhân nghe vậy cũng hoảng loạn. Người cũng đã nhận tội rồi, trừng phạt như thế nào không phải bọn họ nói là được.
“Thế phải làm sao đây!”
“Còn làm sao nữa chứ, lão phu chỉ có thể vác cái mặt dày này đi cầu xin Thần vương khai ân”
Khê Hà siết chặt tay, đột nhiên nói: “Nương, nương, chi bằng chúng ta đi cầu xin Thần vương phi đi. Hôm nay nhìn thái độ của Thần vương rất quan tâm Thân vương phi, nói không chừng lời nói của nàng ta sẽ có ích!”
“Cầu xin vương phi, chỉ dựa vào chuyện hôm nay chúng ta muốn nhắm vào ả ta, ả ta làm gì sẵn lòng giúp chúng ta chứ”.
“Mặc kệ thế nào cũng phải thử xem đã, con vốn dĩ là nha hoàn của Thẩm trắc phi của Thần vương phủ, trắc phi tâm thiện, trước giờ rất thích con. Con đi cầu xin nàng ấy, bảo nàng ấy giúp đưa chúng ta đến gặp vương phi, nhất định có thể”
Hầu phu nhân vừa nghe lời này, liền vội vàng bảo nàng ta đi tìm Thẩm Hi Nguyệt. Thẩm Hi Nguyệt không ngờ rằng Khê Hà sẽ đặc biệt đến tìm mình.
Triệu Khương Lan và Mộ Dung Bắc Uyên lúc này không có ở trong phủ, Khê Hà đột nhiên đến đây, hạ nhân trong phủ cũng không thể ngăn cản nàng ta.
/1792
|