Viên hoàng hậu vừa nghe nàng tiền căn hậu quả, tức giận đến mức ngực phập phồng một lúc lâu.
“Ngươi, ngươi tại sao có thể làm như vậy!
Phu thê ở chung, lấy chân thành làm quý giá Sơn vương ghét nhất bên người lại có người khôn ngoan có tâm cơ sâu nặng đùa giỡn người khác. Ngươi quả thực đã phạm vào.
kiêng kị của hắn!”
Lâm Linh Nhi rùy rạp xuống: “Nhi thần biết sai rồi. Chỉ là nhi thần thật sự rất muốn sinh cho điện một đứa nhỏ, vậy nên mới bất đắc dĩ lựa chọn hạ dược chàng để có thể cùng.
chàng có quan hệ xác thịt. Mẫu hậu, chẳng lẽ ngài không có một hoàng tôn khỏe mạnh hay sao. Nhi thần chẳng qua là nghĩ, một khi có con nổi dòng rồi thì sẽ có thêm một tầng liên hệ với điện hạ, sau này chàng ấy có thể nhìn con thế một chút, nghĩ về con nhiều thêm một chút. Ai ngờ lại vì vậy mà khiến điện hạ lao lực, mê man lâu như vậy, nhi thần thật xấu hổ không thôi.”
Viên hoàng hậu vô cùng không tán thành.
Nhưng vừa nã cung nhân có báo lại, Mộ Dung Bắc Hải đã tỉnh lại, tóm lại không ra xảy ra chuyện gì.
Nàng cũng có thể yên tâm hơn một chút.
“Sau khi trở về, ngươi phải thỉnh tội với Sơn vương, hắn có thứ cho ngươi hay không, Bổn cung không có cách nào thay Sơn vương làm chủ được. Ngày sau hắn đổi đãi với ngươi như thế nào, cũng phải nhìn chính ngươi có thể làm được một bước kia”
Lâm Linh Nhi vội vàng nói vâng.
Nhưng nàng ta lại giống như có chút ủy.
khuất nói: “Mặc kệ điện hạ trách phạt nhi thần như thế nào, nhi thần đều không có một câu oán hận. Chỉ là gần đây Thần Vương Phi đến Sơn vương phủ, trực tiếp nhúng tay vụ sự trong Vương Phủ, cho.
người an bài nhỉ thần đến một nơi cách viện của Vương gia khá xa một. Cũng không biết vì sao, những hạ nhân của quý phủ lại đều nghe theo lời của Thần Vương Phi, không đem nhỉ thần để vào mắt. Trước mặt mọi người mà Thần Vương Phi lại giáo huấn răn dạy nhỉ thần một trận, thật sự không cho nhỉ thần chút mặt mũi nào, mà khiến người ta khó hiểu chính là trên dưới Vương phủ đều nghe theo phan phó của Thần Vương Phi, nếu để cho ngoại nhân nghe được, chỉ sợ còn tưởng rằng nàng không phải là Thần Vương Phi, mà là Vương Phi Sơn vương phủ mới đúng.”
Lời này vừa nói ra thì khiến Viên hoàng hậu cảm thấy phức tạp.
Sắc mặt nàng khẽ biến: “Đó cũng là vì ngươi làm chuyện sai, khương Lan mới nhịn không được nói vài câu. Nếu ngươi không kê.
đơn Sơn vương, thì có gì nàng ấy lại rắn dạy.
ngươi?”
Nói xong, Viên hoàng hậu sợ Lâm Linh Nhi nghĩ nhiều, lại bổ sung nói: “Ngươi vẫn không ở trong kinh cho nên không rõ lắm, quan hệ của Thần Vương Phi và Sơn vương điện hạ còn tốt hơn quan hệ huynh muội. Bệnh của Sơn vương cũng là do Thần Vương Phí điều trị, nàng ấy là đại phu, đối với việc dung thuốc phá lệ chú ý hơn một chút, ngươi đụng vào điều kiêng kị của nàng, vậy nên nàng ấy không vui”
Lâm Linh Nhi cho biết không thể đạt được.
ý định, đành phải nén giận vâng dạ.
“Được rồi, vốn sáng sớm hôm nay ngươi phải cùng Sơn vương tiến cung thỉnh an, sự tình náo loạn thành như vậy, hắn là tạm thời không thể tới được. Ngươi nhanh chóng đế chỗ Thái Hậu để lão nhân gia ngài nhìn một chút”
Lâm Linh Nhi này mới đi Tử Tiêu điện.
Chờ Lâm Linh Nhi vừa đi, Viên hoàng hậu nhíu mày.
“Bổn cung vốn tưởng rãng, nàng là một người nhu thuận có hiểu biết, ai có thể ngờ rằng nàng ta lỗ mãng nham hiểm như vậy được. Nay là con ta cho nàng ta làm sườn phi, nếu người như vậy mà làm Vương Phi, trong phủ còn không biết chướng khí mù mịt đến cỡ nào đâu.”
Cô cô đứng ở bên cạnh cũng có chút quãn bách.
Lúc trước chính nàng khuyên bảo hoàng hậu chấp nhận Lâm Linh Nhi, thế nhưng hiện tại xem ra, Linh Nhi cô nương này đúng là không phúc hậu.
Dựa theo tính tình của Sơn vương điện hạ, không biết hai người phải giảng co tới khi nào.
Viên hoàng hậu mệt mỏi tựa vào ghế: “Gọi Thần Vương Phi đến, Bổn cung có việc muốn hỏi nàng”
Không bao lâu, cung nhân đi thần Vương Phủ thỉnh Triệu Khương Lan
“Ngươi, ngươi tại sao có thể làm như vậy!
Phu thê ở chung, lấy chân thành làm quý giá Sơn vương ghét nhất bên người lại có người khôn ngoan có tâm cơ sâu nặng đùa giỡn người khác. Ngươi quả thực đã phạm vào.
kiêng kị của hắn!”
Lâm Linh Nhi rùy rạp xuống: “Nhi thần biết sai rồi. Chỉ là nhi thần thật sự rất muốn sinh cho điện một đứa nhỏ, vậy nên mới bất đắc dĩ lựa chọn hạ dược chàng để có thể cùng.
chàng có quan hệ xác thịt. Mẫu hậu, chẳng lẽ ngài không có một hoàng tôn khỏe mạnh hay sao. Nhi thần chẳng qua là nghĩ, một khi có con nổi dòng rồi thì sẽ có thêm một tầng liên hệ với điện hạ, sau này chàng ấy có thể nhìn con thế một chút, nghĩ về con nhiều thêm một chút. Ai ngờ lại vì vậy mà khiến điện hạ lao lực, mê man lâu như vậy, nhi thần thật xấu hổ không thôi.”
Viên hoàng hậu vô cùng không tán thành.
Nhưng vừa nã cung nhân có báo lại, Mộ Dung Bắc Hải đã tỉnh lại, tóm lại không ra xảy ra chuyện gì.
Nàng cũng có thể yên tâm hơn một chút.
“Sau khi trở về, ngươi phải thỉnh tội với Sơn vương, hắn có thứ cho ngươi hay không, Bổn cung không có cách nào thay Sơn vương làm chủ được. Ngày sau hắn đổi đãi với ngươi như thế nào, cũng phải nhìn chính ngươi có thể làm được một bước kia”
Lâm Linh Nhi vội vàng nói vâng.
Nhưng nàng ta lại giống như có chút ủy.
khuất nói: “Mặc kệ điện hạ trách phạt nhi thần như thế nào, nhi thần đều không có một câu oán hận. Chỉ là gần đây Thần Vương Phi đến Sơn vương phủ, trực tiếp nhúng tay vụ sự trong Vương Phủ, cho.
người an bài nhỉ thần đến một nơi cách viện của Vương gia khá xa một. Cũng không biết vì sao, những hạ nhân của quý phủ lại đều nghe theo lời của Thần Vương Phi, không đem nhỉ thần để vào mắt. Trước mặt mọi người mà Thần Vương Phi lại giáo huấn răn dạy nhỉ thần một trận, thật sự không cho nhỉ thần chút mặt mũi nào, mà khiến người ta khó hiểu chính là trên dưới Vương phủ đều nghe theo phan phó của Thần Vương Phi, nếu để cho ngoại nhân nghe được, chỉ sợ còn tưởng rằng nàng không phải là Thần Vương Phi, mà là Vương Phi Sơn vương phủ mới đúng.”
Lời này vừa nói ra thì khiến Viên hoàng hậu cảm thấy phức tạp.
Sắc mặt nàng khẽ biến: “Đó cũng là vì ngươi làm chuyện sai, khương Lan mới nhịn không được nói vài câu. Nếu ngươi không kê.
đơn Sơn vương, thì có gì nàng ấy lại rắn dạy.
ngươi?”
Nói xong, Viên hoàng hậu sợ Lâm Linh Nhi nghĩ nhiều, lại bổ sung nói: “Ngươi vẫn không ở trong kinh cho nên không rõ lắm, quan hệ của Thần Vương Phi và Sơn vương điện hạ còn tốt hơn quan hệ huynh muội. Bệnh của Sơn vương cũng là do Thần Vương Phí điều trị, nàng ấy là đại phu, đối với việc dung thuốc phá lệ chú ý hơn một chút, ngươi đụng vào điều kiêng kị của nàng, vậy nên nàng ấy không vui”
Lâm Linh Nhi cho biết không thể đạt được.
ý định, đành phải nén giận vâng dạ.
“Được rồi, vốn sáng sớm hôm nay ngươi phải cùng Sơn vương tiến cung thỉnh an, sự tình náo loạn thành như vậy, hắn là tạm thời không thể tới được. Ngươi nhanh chóng đế chỗ Thái Hậu để lão nhân gia ngài nhìn một chút”
Lâm Linh Nhi này mới đi Tử Tiêu điện.
Chờ Lâm Linh Nhi vừa đi, Viên hoàng hậu nhíu mày.
“Bổn cung vốn tưởng rãng, nàng là một người nhu thuận có hiểu biết, ai có thể ngờ rằng nàng ta lỗ mãng nham hiểm như vậy được. Nay là con ta cho nàng ta làm sườn phi, nếu người như vậy mà làm Vương Phi, trong phủ còn không biết chướng khí mù mịt đến cỡ nào đâu.”
Cô cô đứng ở bên cạnh cũng có chút quãn bách.
Lúc trước chính nàng khuyên bảo hoàng hậu chấp nhận Lâm Linh Nhi, thế nhưng hiện tại xem ra, Linh Nhi cô nương này đúng là không phúc hậu.
Dựa theo tính tình của Sơn vương điện hạ, không biết hai người phải giảng co tới khi nào.
Viên hoàng hậu mệt mỏi tựa vào ghế: “Gọi Thần Vương Phi đến, Bổn cung có việc muốn hỏi nàng”
Không bao lâu, cung nhân đi thần Vương Phủ thỉnh Triệu Khương Lan
/1792
|