Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra

Chương 1037

/1792


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 1037

Chiêu Vũ đế thẹn quá hóa giận: “Mộ Dung Bắc Hải, con đừng nên có những quan tâm vượt quá giới hạn đối với Triệu Khương Lan, mặc dù con bé có ơn với con, nhưng con bé cũng chỉ từng là đệ tức của con mà thôi. Bởi vì con bé mà cãi nhau với trẫm như vậy, con có cảm thấy thích hợp hay không?”

Mộ Dung Bắc Hải nhìn hẳn, không hiểu vì sao trong lòng lại xúc động.

Hắn cắn môi rồi bỗng nhiên mở miệng nói: “Phụ hoàng nói không sai, nhi thần quả thật có vượt quá mối quan hệ của người bình thường với Khương Lan. Không phải vì cái gì khác, chỉ là bởi vì nữ nhân đó cũng là người mà nhi thần yêu thương”

Trước đây, Viên Hoàng hậu cũng đã hỏi hắn nhiều lần, Mộ Dung Bắc Hải đều nói năng cẩn thận và không dám nhiều lời.

Bởi vì Triệu Khương Lan lúc đó đã ở cạnh Mộ Dung Bắc Uyên, nếu như đó là điều mà muội ấy mong muốn thì Mộ Dung Bắc Hải không muốn quấy rầy, không muốn gây thêm bất kì rắc rối nào cho muội ấy.

Nhưng mà bây giờ, cuối cùng muội ấy cũng không giữ được sự yên bình đó.

Trong nháy mắt, Mộ Dung Bắc Hải cảm thấy, giấu kín bí mật của bản thân ở trong lòng sẽ đau khổ và áp lực đến vậy.

Cho dù Chiêu Vũ đế biết được rồi sẽ vô cùng tức giận, nhưng hắn vẫn không nhịn được mà nói ra.

Chiêu Vũ đế nghe được những lời này, quả nhiên mở to cả hai mắt, ngón tay rung lên hắn.

“Con, con vừa nói cái gì!”

“Phụ hoàng không nghe lầm đâu ạ, Triệu Khương Lan chính là người trong lòng của nhi thần, con đã có những tình cảm không bình thường với muội ấy từ rất lâu rồi. Con tưởng rằng, việc chôn giấu bí mật này đi mới là điều tốt nhất cho muội ấy, nhưng không ngờ, lại phải trơ mắt nhìn muội ấy bị người khác cướp đi mất. Nếu như là Lão Tứ, nhi thần tự biết là do mình quen biết muội ấy trễ hơn một bước nên tự nguyện rút lui, nhưng cái người của Vinh Dương kia, hắn ta dựa vào cái gì mà cướp đi người trong lòng của nhỉ thần!”

Chiêu Vũ đế sốt ruột đi tới đi lui trong điện, muốn răn dạy hắn, nhưng khi đối mặt với đứa con trai này, từ đầu đến cuối đều không nỡ quở trách.

“Con thật là hồ đồ! Chẳng trách trẫm chưa bao giờ thấy con đối xử ân cần với người khác, nhưng hễ đụng đến những chuyện có liên quan đến con bé, con luôn luôn không biết chừng mực! Kết quả là, con lại đi thích con bé. Hai con tại sao cứ hết lần này tới lần khác đều thích chung một người, Triệu Khương Lan tốt đến vậy sao, đáng để cho các con yêu thương đến vậy sao?”

Tâm mắt Mộ Dung Bắc Hải rủ xuống: “Muội ấy đã bước vào những ngày tăm tối nhất của nhi thần, như những tia sáng chiếu rọi vào toàn bộ cái nơi đen tối ngột ngạt mà hẻo lánh đó. Ở một mức độ nào đó, ấy hơn hẳn nhi thần về sự tin tưởng và hy vọng, nếu như mất đi muội ấy, nhi thần không dám chắc tương lai sẽ có đủ can đảm để đối mặt với tất cả mọi chuyện. Nếu không phải nhờ có muội ấy, bây giờ đến tay nhi thần cũng không thể nào nhúc nhích được, nếu như muội ấy đi rồi, chắc hẳn nhi thần cũng không thể nào hồi phục hoàn toàn được nữa”

Tâm mắt Chiêu Vũ đế rơi xuống chân của Mộ Dung Bắc Hải, ánh mắt phức tạp.

“Cuối cùng chân con tại sao lại bị như vậy? Triệu Khương Lan đã giúp con chữa bệnh, tại sao lại không chữa khỏi luôn trong một lần, lại luôn phải phân ra từng giai đoạn, chẳng lẽ con bé đi rồi thì các thái y khác sẽ không có biện pháp nào để giúp con bình phục hay sao?”

“Ngoại trừ muội ấy ra, người khác đều không làm được”

“Vì sao lại như vậy?”

Mộ Dung Bắc Hải không thể nói thẳng ra sự thật Triệu Khương Lan là vu y được, chỉ có thể tránh đi bằng cách không đáp lại.

Chiêu Vũ để cho rằng hắn chỉ là đang ép mình phải giữ Triệu Khương Lan lại, bất mãn nói: “Vậy nhân lúc con bé còn ở trong cung thì để con bé lo trị bệnh cho con đi. Gần đây con cũng không cần phải về phủ nữa, cứ ở lại trong hoàng cung này, trãm không tin, cái này không thể chữa khỏi trong vòng mấy tháng”

Do Mộ Dung Bắc Hải đã không còn là thái tử nên cũng không tình nguyện ở lại trong cung.

Thế nhưng khi nhớ tới việc một mình Triệu Khương Lan ở trong cung, nói không chừng sẽ nghĩ ngợi lung tung, hắn lại không yên tâm.


/1792

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status