Lam Dạ Hiên đưa mọi người ra khỏi khách sạn lưu luyến một hồi mới rời xe đi,anh nhìn mặt của Miên Miên trong kính chiếu hậu trong lòng vui mừng cực kỳ,trải qua cuộc gặp mặt chính đáng lúc nãy và buổi tối đi hẹn hò tối say,sau này thì gần gũi….
Hắn và Miên Miên sẽ có kết quả nha?!
Cô gái này rõ ràng nhẹ nhõm thở phào một hơi thật sự rất đáng yêu, tuy rằng cô hai mươi sáu tuổi dùng từ đáng yêu để hình dung có chút quá đáng nhưng mà hắn thật sự thực thích Nguyễn Miên Miên như vậy……
Ngay cả chính hắn cũng không biết lúc nào bắt đầu chú ý đến Nguyễn Miên Miên, luôn muốn mắng cô để xem dáng vẻ cừu con chịu đựng cửa cô,thật đáng yêu……
Sau này còn có nhiều thời gian để ăn hiếp cô, muốn cô……
Vừa nghĩ tới như thế Lam Dạ Hiên trong lòng vô cùng vui vẻ……
Nhìn xe của hắn đi xa Nguyễn Miên Miên mới nhẹ nhàng thở ra, nhưng câu hỏi kế tiếp làm cho cô cực đau đầu không thôi, bởi vì mẹ và dì nhỏ mỗi người một vấn đề làm đầu cô choáng váng…
A a gào thét……
Cô căn bản không biết hắn,chỉ biết là hắn từng là tổng giám đốc khó chịu giờ lại biến thành một ông chủ xấu xa,hu hu….
Mẹ nguyễn thấy cô hỏi gì cũng không biết khó tránh có chút tức giận,cùng với dì nhỏ vẫn như cũ không thuận theo ý cô vẫn tiếp tục đặt câu hỏi,Nguyễn Miên Miên đành ứng phó đại hai câu,dáng vẻ như không muốn nói chuyện….
Thật ra Nguyễn Miên Miên lo lắng không biết về sau giải thích với mẹ như thế nào,không chừng mẹ cô tức đến điên mất….
Ngồi trên xe tắc xi đến khi dừng lại ở dưới lầu, Nguyễn Miên Miên lập tức hóa đá bởi vì có một phiền toái càng lớn hơn nữa đang chờ cô,cô xuống xe nhìn thấy…… Lam Dạ Ảnh ở trước cư xá chờ cô……
Vừa tiếp xúc với ánh mắt híp sâu hàm chứa tức giận vạn năm không thay đổi của hắn, Nguyễn Miên Miên đau đầu lẩm bẩm, xong rồi, người kia sẽ không nói gì chứ?!
Trong vòng một ngày gặp mặt hai người…… mẹ cô không chừng điên mất.
Mẹ nhất định oán hận cô…… Đồng thời có được hai người đàn ông, một chân đạp hai thuyền, không, không, mẹ cô còn gộp chuyện hôm qua mới chia tay với Dương Kiến Trữ,là một chân đạp ba thuyền….
Oh !my god!
Nguyễn Miên Miên chân làm như nhũn ra,đối phó như thế nào,đối phó như thế nào?! Đầu đau quá a……
Nhưng mà Lam Dạ Ảnh đã nổi giận đùng đùng đi nhanh đến cô, Nguyễn Miên Miên không thể làm gì khác hơn là kiên trì,cô vội vàng nói:“Dì nhỏ,dì và mẹ mang đồ lên trước,tổng giám đốc của công ty đến tìm con, xong rồi, nhất định là án tử hình…… chẳng lẽ con làm sai chuyện gì sao?!”
Cô cố gắng bịa ra lời nói dối, mẹ nguyễn và dì nhỏ có chút sững sờ,hai người đều nghe Miên Miên nói tổng giám đốc của nó là một người tính tình thất thường, không phải dễ đối phó nhưng mà nhìn người đàn ông đang đi tới, hai bà ngây ngẩn cả người,đã vậy còn quá đẹp trai…… Nhưng mà, gương mặt tức giận kia lại thật đáng sợ……
Nguyễn Miên Miên điên rồi, mẹ và dì nhỏ chưa kịp nói gì, cô đã bị cánh tay cuồng nộ của Lam Dạ Ảnh kéo lại,“Nguyễn Miên Miên……”
Một tiếng nói điên cuồng hét lên,làm đau hai lỗ tai của Nguyễn Miên Miên…
Hắn và Miên Miên sẽ có kết quả nha?!
Cô gái này rõ ràng nhẹ nhõm thở phào một hơi thật sự rất đáng yêu, tuy rằng cô hai mươi sáu tuổi dùng từ đáng yêu để hình dung có chút quá đáng nhưng mà hắn thật sự thực thích Nguyễn Miên Miên như vậy……
Ngay cả chính hắn cũng không biết lúc nào bắt đầu chú ý đến Nguyễn Miên Miên, luôn muốn mắng cô để xem dáng vẻ cừu con chịu đựng cửa cô,thật đáng yêu……
Sau này còn có nhiều thời gian để ăn hiếp cô, muốn cô……
Vừa nghĩ tới như thế Lam Dạ Hiên trong lòng vô cùng vui vẻ……
Nhìn xe của hắn đi xa Nguyễn Miên Miên mới nhẹ nhàng thở ra, nhưng câu hỏi kế tiếp làm cho cô cực đau đầu không thôi, bởi vì mẹ và dì nhỏ mỗi người một vấn đề làm đầu cô choáng váng…
A a gào thét……
Cô căn bản không biết hắn,chỉ biết là hắn từng là tổng giám đốc khó chịu giờ lại biến thành một ông chủ xấu xa,hu hu….
Mẹ nguyễn thấy cô hỏi gì cũng không biết khó tránh có chút tức giận,cùng với dì nhỏ vẫn như cũ không thuận theo ý cô vẫn tiếp tục đặt câu hỏi,Nguyễn Miên Miên đành ứng phó đại hai câu,dáng vẻ như không muốn nói chuyện….
Thật ra Nguyễn Miên Miên lo lắng không biết về sau giải thích với mẹ như thế nào,không chừng mẹ cô tức đến điên mất….
Ngồi trên xe tắc xi đến khi dừng lại ở dưới lầu, Nguyễn Miên Miên lập tức hóa đá bởi vì có một phiền toái càng lớn hơn nữa đang chờ cô,cô xuống xe nhìn thấy…… Lam Dạ Ảnh ở trước cư xá chờ cô……
Vừa tiếp xúc với ánh mắt híp sâu hàm chứa tức giận vạn năm không thay đổi của hắn, Nguyễn Miên Miên đau đầu lẩm bẩm, xong rồi, người kia sẽ không nói gì chứ?!
Trong vòng một ngày gặp mặt hai người…… mẹ cô không chừng điên mất.
Mẹ nhất định oán hận cô…… Đồng thời có được hai người đàn ông, một chân đạp hai thuyền, không, không, mẹ cô còn gộp chuyện hôm qua mới chia tay với Dương Kiến Trữ,là một chân đạp ba thuyền….
Oh !my god!
Nguyễn Miên Miên chân làm như nhũn ra,đối phó như thế nào,đối phó như thế nào?! Đầu đau quá a……
Nhưng mà Lam Dạ Ảnh đã nổi giận đùng đùng đi nhanh đến cô, Nguyễn Miên Miên không thể làm gì khác hơn là kiên trì,cô vội vàng nói:“Dì nhỏ,dì và mẹ mang đồ lên trước,tổng giám đốc của công ty đến tìm con, xong rồi, nhất định là án tử hình…… chẳng lẽ con làm sai chuyện gì sao?!”
Cô cố gắng bịa ra lời nói dối, mẹ nguyễn và dì nhỏ có chút sững sờ,hai người đều nghe Miên Miên nói tổng giám đốc của nó là một người tính tình thất thường, không phải dễ đối phó nhưng mà nhìn người đàn ông đang đi tới, hai bà ngây ngẩn cả người,đã vậy còn quá đẹp trai…… Nhưng mà, gương mặt tức giận kia lại thật đáng sợ……
Nguyễn Miên Miên điên rồi, mẹ và dì nhỏ chưa kịp nói gì, cô đã bị cánh tay cuồng nộ của Lam Dạ Ảnh kéo lại,“Nguyễn Miên Miên……”
Một tiếng nói điên cuồng hét lên,làm đau hai lỗ tai của Nguyễn Miên Miên…
/128
|