Đi xuống sao? Trời ơi, sẽ mệt chết …… sẽ khát chết …… sẽ nóng chết a ……
Nhưng mà cô lại không muốn trở về, đành phải kiên trì chạy như điên xuống, đầu đầy mồ hôi…… Ô ô,bi kịch quá!!……
“Két……” Một chiếc xe nhanh chóng chạy qua bên người Nguyễn Miên Miên sau đó lại lui đến bên người cô,cô vừa mới phản ứng tới được thì Lam Dạ Hiên liền nắm chặt cánh tay của cô, đem cô kéo lên xe.
“A……” Nguyễn Miên Miên hoàn toàn sửng sốt, giống như ở trên lò nướng đột nhiên vào không gian một vô cùng mát mẻ, thực thoải mái, trong xe có mở điều hòa……mát quá……
Sau đó,cô liền nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú của Lam Dạ Hiên càng ngày càng lớn ở trước mắt mình, con ngươi im lặng đau buồn?!
Ơ?!Tại sao đau buồn?!
Nguyễn Miên Miên đổ mồ hôi lạnh không thôi,cô mới thoát khỏi miệng hổ làm sao lại rơi vào hang sói, mới ứng phó xong Lam Dạ Ảnh lại phải ứng một dã thú không kém phần nguy hiểm a, trời ơi……
Bộ kiếp trước cô có gây thù chuốc oán với cặp anh em nhà này hay sao?!
Con ngươi của Lam Dạ Hiên đỏ ngầu nhìn chằm chằm mặt của cô, ánh mắt của cô, lòng của cô, thân thể của cô……
Đột nhiên,dấu đỏ trên người của Nguyễn Miên Miên hoàn toàn kích thích dã tính của hắn, hắn tức giận kéo cánh tay của cô qua,đem cả người kéo đến trên người mình, lôi kéo……
Quần áo của cô dường như muốn bung hết ra ……
Dấu ấn đỏ hồng trên người hắn nhìn không xót một cái gì……
Nguyễn Miên Miên nóng nảy, đỏ mặt giãy dụa ,“Không cần dã man như vậy……”
Lam Dạ Hiên tức đến cắn răng, sắc mặt trở nên xanh mét, con ngươi hắn đỏ ngầu giận dữ nói:“Hắn ngủ với cô sao ?!” Hắn đột nhiên cầm cánh tay của cô, dùng hết sức, Nguyễn Miên Miên đau quá nên nhăn mặt nhăn mày,“Đau, đau……”
Lam Dạ Hiên đã tức đến nỗi dường như đã không có lý trí,nhìn dấu đỏ trên người cô hắn có thể kết luận đã xảy ra chuyện gì……
Lam Dạ Hiên tức giận đánh một đấm lên trên tay lái, tức giận quát:“Tên súc sinh này…… Tôi muốn đi giết hắn……”
Hắn nói xong liền muốn xuống xe, bởi vì hắn kết luận nhất định là Lam Dạ Ảnh bắt buộc cô……
Nguyễn Miên Miên giật mình, vội vàng kéo lại cánh tay hắn,hoảng hồn nói:“Trước, trước tiên hãy rời khỏi nơi này……”
Lam Dạ Hiên sửng sốt, cảm giác đau lòng và áy náy đi lên,cô nhất định bị thương rất nặng bằng không làm sao có thể yêu cầu nhanh chóng rời khỏi nơi thương tâm này ?!
Hắn thật sự là hồ đồ , hắn lại tức giận, cũng muốn trước tiên trấn an cảm xúc của cô……
Hắn đè nén tất cả oán hận,trong lòng cũng dịu bớt, nhìn cô nói:“Được,tôi đưa côvề nhà trước…..”
“…… Ừ” Nguyễn Miên Miên cũng không biết ý nghĩ của hắn,cô hiện tại thầm nghĩ nhanh một chút về nhà tìm mẹ, bằng không mẹ cô nhất định đi giết người…
Nhưng mà cô lại không muốn trở về, đành phải kiên trì chạy như điên xuống, đầu đầy mồ hôi…… Ô ô,bi kịch quá!!……
“Két……” Một chiếc xe nhanh chóng chạy qua bên người Nguyễn Miên Miên sau đó lại lui đến bên người cô,cô vừa mới phản ứng tới được thì Lam Dạ Hiên liền nắm chặt cánh tay của cô, đem cô kéo lên xe.
“A……” Nguyễn Miên Miên hoàn toàn sửng sốt, giống như ở trên lò nướng đột nhiên vào không gian một vô cùng mát mẻ, thực thoải mái, trong xe có mở điều hòa……mát quá……
Sau đó,cô liền nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú của Lam Dạ Hiên càng ngày càng lớn ở trước mắt mình, con ngươi im lặng đau buồn?!
Ơ?!Tại sao đau buồn?!
Nguyễn Miên Miên đổ mồ hôi lạnh không thôi,cô mới thoát khỏi miệng hổ làm sao lại rơi vào hang sói, mới ứng phó xong Lam Dạ Ảnh lại phải ứng một dã thú không kém phần nguy hiểm a, trời ơi……
Bộ kiếp trước cô có gây thù chuốc oán với cặp anh em nhà này hay sao?!
Con ngươi của Lam Dạ Hiên đỏ ngầu nhìn chằm chằm mặt của cô, ánh mắt của cô, lòng của cô, thân thể của cô……
Đột nhiên,dấu đỏ trên người của Nguyễn Miên Miên hoàn toàn kích thích dã tính của hắn, hắn tức giận kéo cánh tay của cô qua,đem cả người kéo đến trên người mình, lôi kéo……
Quần áo của cô dường như muốn bung hết ra ……
Dấu ấn đỏ hồng trên người hắn nhìn không xót một cái gì……
Nguyễn Miên Miên nóng nảy, đỏ mặt giãy dụa ,“Không cần dã man như vậy……”
Lam Dạ Hiên tức đến cắn răng, sắc mặt trở nên xanh mét, con ngươi hắn đỏ ngầu giận dữ nói:“Hắn ngủ với cô sao ?!” Hắn đột nhiên cầm cánh tay của cô, dùng hết sức, Nguyễn Miên Miên đau quá nên nhăn mặt nhăn mày,“Đau, đau……”
Lam Dạ Hiên đã tức đến nỗi dường như đã không có lý trí,nhìn dấu đỏ trên người cô hắn có thể kết luận đã xảy ra chuyện gì……
Lam Dạ Hiên tức giận đánh một đấm lên trên tay lái, tức giận quát:“Tên súc sinh này…… Tôi muốn đi giết hắn……”
Hắn nói xong liền muốn xuống xe, bởi vì hắn kết luận nhất định là Lam Dạ Ảnh bắt buộc cô……
Nguyễn Miên Miên giật mình, vội vàng kéo lại cánh tay hắn,hoảng hồn nói:“Trước, trước tiên hãy rời khỏi nơi này……”
Lam Dạ Hiên sửng sốt, cảm giác đau lòng và áy náy đi lên,cô nhất định bị thương rất nặng bằng không làm sao có thể yêu cầu nhanh chóng rời khỏi nơi thương tâm này ?!
Hắn thật sự là hồ đồ , hắn lại tức giận, cũng muốn trước tiên trấn an cảm xúc của cô……
Hắn đè nén tất cả oán hận,trong lòng cũng dịu bớt, nhìn cô nói:“Được,tôi đưa côvề nhà trước…..”
“…… Ừ” Nguyễn Miên Miên cũng không biết ý nghĩ của hắn,cô hiện tại thầm nghĩ nhanh một chút về nhà tìm mẹ, bằng không mẹ cô nhất định đi giết người…
/128
|