“Nguyễn Miên Miên,cô……” vẻ mặt của Lam Dạ Hiên như đưa đám, vì sao hắn luôn không đến gần được cô?! Cô cũng trăm phương nghìn kế tránh né hắn nhưng mà cái tên Lam Dạ Ảnh vừa đến liền chiếm được cô……
Nhớ tới làm hắn càng căm tức vạn phần……
Hắn còn không nghĩ tới cô và Lam Dạ Ảnh có nhiều vướng mắt…… Chỉ oán Lam Dạ Ảnh sử dụng chiêu cứng rắn chiếm Miên Miên…… Hắn lại không nghĩ đến, hoặc là không muốn nghĩ đến có lẽ Nguyễn Miên Miên và Lam Dạ Ảnh tình đầu ý hợp……
Nguyễn Miên Miên bất đắc dĩ nói:“Tôi còn phải về nhà, đối với buổi hẹn tôi thật sự là không có thích thú, huống chi, nói tóm lại là tôi và Lam tổng…… Là không có khả năng ……”
Cô liếc mắt hắn một cái,sau đó xuống xe.
Không thể nào?! Hắn cắn chặt môi dưới, trên đời này không có chuyện tuyệt đối không có khả năng……
Lam Dạ Hiên nắm quả đấm thật chặt,nhìn cô không thèm quay đầu lại thoái mái rời đi, nhưng hắn cảm thấy vô cùng mất mát, sau đó nảy lên cơn tức khắc cốt ghi tâm, Lam Dạ Ảnh ..anh như thế nào có thể…… Đối với Miên Miên……
Hắn quay đầu xe chạy trở về……
Hắn bất luận như thế nào,đều phải tranh thủ theo Miên Miên , Miên Miên không thể đến công ty đi làm, phải tránh xa Lam Dạ Ảnh, mà Lam Dạ Ảnh chỉ có một mình, hắn nhất định có thể hoàn toàn đánh bại hắn……
Một đứa con riêng dựa vào cái gì đến cướp công ty và đàn bà của hắn……
Nguyễn Miên Miên kiệt sức đi vào thang máy,cô thật sự là mệt mỏi cực kỳ bị đủ thúc giục , một ngày phải ứng phó với hai anh em nhà họ Lam, ai yaaa…..
Cô sợ run cả người,nếu sau này ở công ty cô hằng ngày phải gặp hai người đàn ông này,cô nghĩ cô sẽ điên mất……
Nguyễn Miên Miên khóc không ra nước mắt,Ông trời a, ông trời, vì sao không thể cho cô gặp được một người đàn ông bình thường chứ?!
Hết lần này đến lần khác cứ như vậy,cô sẽ chết không có chổ chôn a……
Nhất định phải từ chức,tránh xa là cách tốt nhất……
Lấy cái chìa khóa ra mở cửa,“Mẹ,dì nhỏ con đã trở về……”
Cô ngửi ngửi cái mũi, ngửi được mùi canh sườn,còn có mùi cá nữa, trên mặt của cô lập tức lộ ra một chút vui sướng,“Mẹ, hai người đã nấu xong cơm rồi à……”
Cô chạy đến trước bàn cơm,tay muốn lấy một khúc xương lên cắn.
“Bốp……” Mẹ Nguyễn nhìn cô liếc mắt một cái,nói:“Con bao lớn rồi , đi rửa tay ngay……”
Dì nhỏ bật cười nhìn miệng Miên Miên nói:“Mẹ con nói rất đúng,con gái phải chú ý lễ nghi,Cùng bạn trai ở bên ngoài cũng không thể như vậy……”
Nguyễn Miên Miên một đầu hắc tuyến, đành phải đi rửa tay.
Mẹ Nguyễn lập tức nói thêm một câu:“ Không phải con còn phải hẹn hò sao? Tại sao còn trở về ăn cơm chiều……
Nhớ tới làm hắn càng căm tức vạn phần……
Hắn còn không nghĩ tới cô và Lam Dạ Ảnh có nhiều vướng mắt…… Chỉ oán Lam Dạ Ảnh sử dụng chiêu cứng rắn chiếm Miên Miên…… Hắn lại không nghĩ đến, hoặc là không muốn nghĩ đến có lẽ Nguyễn Miên Miên và Lam Dạ Ảnh tình đầu ý hợp……
Nguyễn Miên Miên bất đắc dĩ nói:“Tôi còn phải về nhà, đối với buổi hẹn tôi thật sự là không có thích thú, huống chi, nói tóm lại là tôi và Lam tổng…… Là không có khả năng ……”
Cô liếc mắt hắn một cái,sau đó xuống xe.
Không thể nào?! Hắn cắn chặt môi dưới, trên đời này không có chuyện tuyệt đối không có khả năng……
Lam Dạ Hiên nắm quả đấm thật chặt,nhìn cô không thèm quay đầu lại thoái mái rời đi, nhưng hắn cảm thấy vô cùng mất mát, sau đó nảy lên cơn tức khắc cốt ghi tâm, Lam Dạ Ảnh ..anh như thế nào có thể…… Đối với Miên Miên……
Hắn quay đầu xe chạy trở về……
Hắn bất luận như thế nào,đều phải tranh thủ theo Miên Miên , Miên Miên không thể đến công ty đi làm, phải tránh xa Lam Dạ Ảnh, mà Lam Dạ Ảnh chỉ có một mình, hắn nhất định có thể hoàn toàn đánh bại hắn……
Một đứa con riêng dựa vào cái gì đến cướp công ty và đàn bà của hắn……
Nguyễn Miên Miên kiệt sức đi vào thang máy,cô thật sự là mệt mỏi cực kỳ bị đủ thúc giục , một ngày phải ứng phó với hai anh em nhà họ Lam, ai yaaa…..
Cô sợ run cả người,nếu sau này ở công ty cô hằng ngày phải gặp hai người đàn ông này,cô nghĩ cô sẽ điên mất……
Nguyễn Miên Miên khóc không ra nước mắt,Ông trời a, ông trời, vì sao không thể cho cô gặp được một người đàn ông bình thường chứ?!
Hết lần này đến lần khác cứ như vậy,cô sẽ chết không có chổ chôn a……
Nhất định phải từ chức,tránh xa là cách tốt nhất……
Lấy cái chìa khóa ra mở cửa,“Mẹ,dì nhỏ con đã trở về……”
Cô ngửi ngửi cái mũi, ngửi được mùi canh sườn,còn có mùi cá nữa, trên mặt của cô lập tức lộ ra một chút vui sướng,“Mẹ, hai người đã nấu xong cơm rồi à……”
Cô chạy đến trước bàn cơm,tay muốn lấy một khúc xương lên cắn.
“Bốp……” Mẹ Nguyễn nhìn cô liếc mắt một cái,nói:“Con bao lớn rồi , đi rửa tay ngay……”
Dì nhỏ bật cười nhìn miệng Miên Miên nói:“Mẹ con nói rất đúng,con gái phải chú ý lễ nghi,Cùng bạn trai ở bên ngoài cũng không thể như vậy……”
Nguyễn Miên Miên một đầu hắc tuyến, đành phải đi rửa tay.
Mẹ Nguyễn lập tức nói thêm một câu:“ Không phải con còn phải hẹn hò sao? Tại sao còn trở về ăn cơm chiều……
/128
|