Từ trước đến giờ tính cách của An Tiểu Mễ luôn tùy tiện cẩu thả, cô nói một là một không để ý ánh mắt người khác, cho nên cô tuyệt không chột dạ nhìn thẳng vào ánh mắt của Lam Tư Thần, đối mặt với tất cả người đang hóa đá người quản lý cũng không để ý…
Lúc này Nguyễn Miên Miên đang lau mồ hôi lạnh, mất mặt muốn chết luôn ……
An Tiểu Mễ lại đây lấy cô làm bia đỡ đạn nha?! Rõ ràng người đàn ông này rất đẹp trai…… Đáng ghét nhất là cô bị mang danh hiệu đồng tính, có đôi khi Nguyễn Miên Miên cũng không biết rõ mình đến cuối cùng có bị đồng tính hay không……
Ô ô……
Cô cứng ngắc nhìn thoáng qua người chung quanh, sau đó…… Nhận thấy ánh mắt u ám của Lam Dạ Hiên đang đứng ở một bên, trong lòng của cô đột nhiên trầm xuống……
Ánh mắt kia…… Thật là đáng sợ……
Giống như đang nói gặp thần giết thần gặp phật giếtphật, Nguyễn Miên Miên chưa bao giờ biết Lam Dạ Hiên cũng có lúc ngang ngược như vậy…… An Tiểu Mễ cậu chết chắc rồi,nhìn dáng vẻ của Lam Dạ Hiên như là muốn giải quyết xong cậu a, a a, mình chia buồn cho cậu nha……
An Tiểu Mễ hoàn toàn không biết mình đã bị ánh mắt tình địch đánh dấu……
Mà Nguyễn Miên Miên cũng bị Lam Tư Thần cho rằng là tình địch khó giải quyết nhất……
An Tiểu Mễ giận trừng mắt nhìn Lam Tư thần, con ngươi của Lam Tư Thần cũng đã muốn phát hỏa, nhất là khi nhìn về phía Nguyễn Miên Miên,vẻ mặt phức tạp rất sống động……
Ánh mắt hai người đàn ông có thể đốt cháy hết tất cả người ở nơi đây, giống như rồng lửa đang ghen……
Vẻ mặt của Nguyễn Miên Miên thật sự là có chút cứng ngắc nhưng mà hoàn cảnh hiện tại cũng đủ làm cho cô phiền não , nhất là đối mặt người nhiều như vậy cả chục ánh mắt……
Nhưng cô buồn bực nhất là vì sao Lam Dạ Hiên ở nơi này?! Vì lại dùng loại ánh mắt này nhìn cô?!
Ô ô, thật sự là làm cô càng thêm buồn bực ……
Nguyễn Miên Miên quyết định phá vỡ tình thế căng thẳng này, kéo Tiểu Mễ thấp giọng nói:“Chúng mình đổi nơi khác nói chuyện đi, nơi này thật nhiều người nha……”
An Tiểu Mễ mở to mắt liếc cô một cái,“Nói cái gì? Có cái gì đâu á ,mình và hắn không có chuyện để nói, Miên Miên chúng ta đi……”
“Không cho phép đi……” Lam Tư Thần không phải đang nói chuyện mà là gầm rú một tiếng, giận giữ nói:“Chưa nói rõ ràng quan hệ trước đó của chúng ta, ai cũng không được rời đi nơi này……”
An Tiểu Mễ nổi giận,“Anh cho là anh là ai a? Tôi ngủ quá nhiều đàn ông ,anh cũng là một món hàng trong đó thôi?!”
Mẹ kiếp, chẳng qua là tình một đêm mà thôi,cần gì phải quan tâm hắn nghĩ saochứ?!
Đáng ghét hơn là hắn dựa vào cái gì xem cô giống như tình nhân của hắn còn muốn quản cô sao?Đúng là nằm mơ giữa ban ngày…
Lúc này Nguyễn Miên Miên đang lau mồ hôi lạnh, mất mặt muốn chết luôn ……
An Tiểu Mễ lại đây lấy cô làm bia đỡ đạn nha?! Rõ ràng người đàn ông này rất đẹp trai…… Đáng ghét nhất là cô bị mang danh hiệu đồng tính, có đôi khi Nguyễn Miên Miên cũng không biết rõ mình đến cuối cùng có bị đồng tính hay không……
Ô ô……
Cô cứng ngắc nhìn thoáng qua người chung quanh, sau đó…… Nhận thấy ánh mắt u ám của Lam Dạ Hiên đang đứng ở một bên, trong lòng của cô đột nhiên trầm xuống……
Ánh mắt kia…… Thật là đáng sợ……
Giống như đang nói gặp thần giết thần gặp phật giếtphật, Nguyễn Miên Miên chưa bao giờ biết Lam Dạ Hiên cũng có lúc ngang ngược như vậy…… An Tiểu Mễ cậu chết chắc rồi,nhìn dáng vẻ của Lam Dạ Hiên như là muốn giải quyết xong cậu a, a a, mình chia buồn cho cậu nha……
An Tiểu Mễ hoàn toàn không biết mình đã bị ánh mắt tình địch đánh dấu……
Mà Nguyễn Miên Miên cũng bị Lam Tư Thần cho rằng là tình địch khó giải quyết nhất……
An Tiểu Mễ giận trừng mắt nhìn Lam Tư thần, con ngươi của Lam Tư Thần cũng đã muốn phát hỏa, nhất là khi nhìn về phía Nguyễn Miên Miên,vẻ mặt phức tạp rất sống động……
Ánh mắt hai người đàn ông có thể đốt cháy hết tất cả người ở nơi đây, giống như rồng lửa đang ghen……
Vẻ mặt của Nguyễn Miên Miên thật sự là có chút cứng ngắc nhưng mà hoàn cảnh hiện tại cũng đủ làm cho cô phiền não , nhất là đối mặt người nhiều như vậy cả chục ánh mắt……
Nhưng cô buồn bực nhất là vì sao Lam Dạ Hiên ở nơi này?! Vì lại dùng loại ánh mắt này nhìn cô?!
Ô ô, thật sự là làm cô càng thêm buồn bực ……
Nguyễn Miên Miên quyết định phá vỡ tình thế căng thẳng này, kéo Tiểu Mễ thấp giọng nói:“Chúng mình đổi nơi khác nói chuyện đi, nơi này thật nhiều người nha……”
An Tiểu Mễ mở to mắt liếc cô một cái,“Nói cái gì? Có cái gì đâu á ,mình và hắn không có chuyện để nói, Miên Miên chúng ta đi……”
“Không cho phép đi……” Lam Tư Thần không phải đang nói chuyện mà là gầm rú một tiếng, giận giữ nói:“Chưa nói rõ ràng quan hệ trước đó của chúng ta, ai cũng không được rời đi nơi này……”
An Tiểu Mễ nổi giận,“Anh cho là anh là ai a? Tôi ngủ quá nhiều đàn ông ,anh cũng là một món hàng trong đó thôi?!”
Mẹ kiếp, chẳng qua là tình một đêm mà thôi,cần gì phải quan tâm hắn nghĩ saochứ?!
Đáng ghét hơn là hắn dựa vào cái gì xem cô giống như tình nhân của hắn còn muốn quản cô sao?Đúng là nằm mơ giữa ban ngày…
/128
|