“Cô ấy là cô gái mà em nói rất thú vị sao?!” Lam Dạ Hiên tò mò hỏi hắn.
Lam Tư Thần nhăn mặt,“…… Ừ”
Vốn cũng là không phải chuyện lớn nhưng mà Lam Dạ Hiên đã nhìn thấy hắn điên cuồng, hắn ngượng ngùng lên tiếng đàn ông đều là cần phải giữ mặt mũi ,sau khi nhìn hắn ăn một cô gái, lòng tự trọng cũng bị tổn thương……
Lam Tư Thần giả ho một tiếng, không được tự nhiên nói:“Cô gái này có điểm phiền toái, tính tình thật sự không tốt lắm, em thật sự không muốn làm mất mặt cô ta……”
Lam Dạ Hiên nở nụ cười nhàn nhạt,con ngươi rạng rỡ sinh quang,“Khó trách! Nhưng bạn của Nguyễn Miên Miên thật đúng là dũng cảm……” Cửa bị mở ra, mặt cô ấy không hề biến sắc……
“Đi, không thể lúc nào cũng luôn đi theo con gái ,em sẽ dọa cô ta chạy mất……” Lam Dạ Hiên cười nói:“Cứ cho các cô ấy đi dạo một mình đi, chúng ta tìm một chỗ ngồi nói chuyện một chút……”
Lam Tư Thần vốn muốn đi theo cô ta nhưng cũng sợ bị Lam Dạ Hiên giễu cợt, đành phải kiên trì cùng Lam Dạ Hiên đi khỏi.
….
Tính tình Lam Dạ Ảnh vô cùng bực bội không ngừng nhìn lên đồng hồ trên tường,ngồi trên bàn làm việc của Nguyễn Miên Miên ở bộ phận nghiệp vụ, lông mày tuấn tú nheo lại. đầu ngón tay thon dài không ngừng gõ lên mặt bàn, vô cùng tức giận lầm bầm,“Nguyễn Miên Miên, tốt lắm…… Cô lại dám…… đi muộn ba mươi phút ……”
Hắn cuối cùng không thể nhịn được nữa lấy di động ra gọi nhanh cho cô.
Trong lòng có một chút băn khoăn, đừng nói cho hắn biết là cô đang đi ra ngoài với Lam Dạ Hiên,có phải muốn làm hắn tức chết,cô mới cam tâm hay không?!
Nguyễn Miên Miên đang ở đó thử một đôi giầy, túi sách ở trong tay An Tiểu Mễ.
Di động trong túi vang lên, An Tiểu Mễ lấy điện thoại trong túi ra hỏi:“Điện thoại, có muốn nghe hay không?!”
Nguyễn Miên Miên tâm tư đặt ở trên đôi giầy, không có chú ý An Tiểu Mễ đang nói gì.
An Tiểu Mễ chau mày, nhìn màn hình ghi to bốn chữ,“Ác ma gọi tới……” Cô lập tức liền nở nụ cười.
……….
Cuộc sống của Miên Miên cũng rất thú vị nha! Cô nhíu mày, xem ra tổng giám đốc mới của cậu ấy đây……
Cô đột nhiên có ý xấu đưa điện thoại di động lên ấn phím nghe, tiếp theo cười thật xấu xa nói:“Sao?! Tìm Miên Miên sao?! Cô ta hiện tại đang tắm nha……”
Lam Dạ Ảnh kinh ngạc liếc mắt lên màn hình một cái, xác định mình không có gọi sai điện thoại, nhíu mày lạnh lùng nói:“Cô là ai?! Nguyễn Miên Miên đâu?!”
“Cô ta đang….đang tắm rửa trong phòng…ha ha……” An Tiểu Mễ cười xảo quyệt,“Chỉ sợ buổi chiều không thể đi làm , cho nên không cần gọi điện thoại tới hối thúc cô ta,bye bye nha..ha ha…”
An Tiểu Mễ lập tức cắt đứt điện thoại, dường như không cho Lam Dạ Ảnh có thời gian chất vấn cô, sau đó cười run rẩy hết cả người .
Không biết tên tổng giám đốc kia có suy nghĩ lung tung không a…..chuyện hay….. chuyện hay a…….
Lam Tư Thần nhăn mặt,“…… Ừ”
Vốn cũng là không phải chuyện lớn nhưng mà Lam Dạ Hiên đã nhìn thấy hắn điên cuồng, hắn ngượng ngùng lên tiếng đàn ông đều là cần phải giữ mặt mũi ,sau khi nhìn hắn ăn một cô gái, lòng tự trọng cũng bị tổn thương……
Lam Tư Thần giả ho một tiếng, không được tự nhiên nói:“Cô gái này có điểm phiền toái, tính tình thật sự không tốt lắm, em thật sự không muốn làm mất mặt cô ta……”
Lam Dạ Hiên nở nụ cười nhàn nhạt,con ngươi rạng rỡ sinh quang,“Khó trách! Nhưng bạn của Nguyễn Miên Miên thật đúng là dũng cảm……” Cửa bị mở ra, mặt cô ấy không hề biến sắc……
“Đi, không thể lúc nào cũng luôn đi theo con gái ,em sẽ dọa cô ta chạy mất……” Lam Dạ Hiên cười nói:“Cứ cho các cô ấy đi dạo một mình đi, chúng ta tìm một chỗ ngồi nói chuyện một chút……”
Lam Tư Thần vốn muốn đi theo cô ta nhưng cũng sợ bị Lam Dạ Hiên giễu cợt, đành phải kiên trì cùng Lam Dạ Hiên đi khỏi.
….
Tính tình Lam Dạ Ảnh vô cùng bực bội không ngừng nhìn lên đồng hồ trên tường,ngồi trên bàn làm việc của Nguyễn Miên Miên ở bộ phận nghiệp vụ, lông mày tuấn tú nheo lại. đầu ngón tay thon dài không ngừng gõ lên mặt bàn, vô cùng tức giận lầm bầm,“Nguyễn Miên Miên, tốt lắm…… Cô lại dám…… đi muộn ba mươi phút ……”
Hắn cuối cùng không thể nhịn được nữa lấy di động ra gọi nhanh cho cô.
Trong lòng có một chút băn khoăn, đừng nói cho hắn biết là cô đang đi ra ngoài với Lam Dạ Hiên,có phải muốn làm hắn tức chết,cô mới cam tâm hay không?!
Nguyễn Miên Miên đang ở đó thử một đôi giầy, túi sách ở trong tay An Tiểu Mễ.
Di động trong túi vang lên, An Tiểu Mễ lấy điện thoại trong túi ra hỏi:“Điện thoại, có muốn nghe hay không?!”
Nguyễn Miên Miên tâm tư đặt ở trên đôi giầy, không có chú ý An Tiểu Mễ đang nói gì.
An Tiểu Mễ chau mày, nhìn màn hình ghi to bốn chữ,“Ác ma gọi tới……” Cô lập tức liền nở nụ cười.
……….
Cuộc sống của Miên Miên cũng rất thú vị nha! Cô nhíu mày, xem ra tổng giám đốc mới của cậu ấy đây……
Cô đột nhiên có ý xấu đưa điện thoại di động lên ấn phím nghe, tiếp theo cười thật xấu xa nói:“Sao?! Tìm Miên Miên sao?! Cô ta hiện tại đang tắm nha……”
Lam Dạ Ảnh kinh ngạc liếc mắt lên màn hình một cái, xác định mình không có gọi sai điện thoại, nhíu mày lạnh lùng nói:“Cô là ai?! Nguyễn Miên Miên đâu?!”
“Cô ta đang….đang tắm rửa trong phòng…ha ha……” An Tiểu Mễ cười xảo quyệt,“Chỉ sợ buổi chiều không thể đi làm , cho nên không cần gọi điện thoại tới hối thúc cô ta,bye bye nha..ha ha…”
An Tiểu Mễ lập tức cắt đứt điện thoại, dường như không cho Lam Dạ Ảnh có thời gian chất vấn cô, sau đó cười run rẩy hết cả người .
Không biết tên tổng giám đốc kia có suy nghĩ lung tung không a…..chuyện hay….. chuyện hay a…….
/128
|