Thành Phố Mặt Trời

Chương 6 - Chương 6

/9


Thành phố thực dân hành tinh Kent thuộc tinh hệ 82AI hệ Mặt trời

Phan Mẫn từ từ tỉnh ngủ, cô cảm giác được mình đã ngủ một giấc thật ngon, thoải mái ngồi dậy vươn vai, sau đó mới mở to mắt. Ánh sáng sáng rực rỡ từ bên ngoài cửa sổ sát mặt đất chiếu vào, in lên trên thảm một bóng người thật dài.

Cái thảm đẹp thiệt, trên nền đỏ thẫm dầy dặc những hoa văn màu vàng nâu, màu sắc ấm áp nhưng lại tạo nên cảm giác ôn hòa, cả đại sảnh rộng lớn đều được trải kín thảm như vậy. Phan Mẫn giật mình ….Không phải cô đang nằm mơ đó chứ, trong ký túc xá làm gì có thảm, huống chi là cửa sổ sát đất.

Bên ngoài cửa sổ là cây cối xanh tươi, liễu rủ theo gió đong đưa, xa xa còn có một số cây cối có hình thù kỳ quái.

Cô ngẩng đầu, những hình trang trí trên nóc nhà, là hình sao trời và hình mây. Sau đó cô chậm rãi mê man nhớ lại chuyện mình gặp phải.

Cô lập tức nhảy dựng lên, phát hiện trên người vẫn còn dính nước dãi của con chim lớn, hơn nữa nó đã chuyển sang trạng thái khô cứng.

Kẹt một tiếng, cánh cửa đại sảnh được mở ra, đi vào là một người đan ông trung niên tầm 40 tuổi, ông ta mặc quần dài áo sơ mi gọn gàng, dáng người và màu mắt của người này trông rất bình thường, không khác biệt lắm so với người Phương Đông. Nhưng sau khi trải qua những bất ngờ sợ hãi ban đầu, Phan Mẫn không thể xác định chính xác phán đoán của mình được.

“Bác sĩ Phan, cô tỉnh rồi à?” Người kia nói,“Xin chào cô, tôi là Trần Trung Quý quản gia của thủ lĩnh. Thực sự có lỗi vì đêm qua phải tạm thời an bài cô nghỉ ngơi ở đây, ý của thủ lĩnh chính là chờ khi cô được tắm rửa sạch sẽ những thứ trên người , rồi sau đó an bài cho cô một phòng trên lầu ba.”

Tiếng được sử dụng là tiếng Anh.

Trần Trung Quý nhìn thấy Phan Mẫn không trả lời, hơn nữa bộ dáng lại mơ hồ, lẩm bẩm:“Tinh thần không tập trung, chẳng lẽ hệ thống tư liệu bị sai à?” Sau đó ông ta thay đổi ngôn ngữ thông dụng ở khu vực Đông Á hỏi lại cô,“Cô còn có chuyện gì thắc mắc hay không?”

Phan Mẫn đánh liều hỏi:“Ông là...... Người trái đất à?”

Trần Trung Quý cười cười,“Đúng vậy, nhưng tôi đã là đời thứ 5 sinh sống tại đây rồi . Ngày hôm qua không làm cho cô sợ hãi chứ, thủ lĩnh của chúng tôi không hiểu nhiều về đối nhân xử thế cho lắm, nhưng nói chung ngài ấy vẫn được coi là một vị chủ nhân tốt.”

Là người Trái Đất! Phan Mẫn thở phào nhẹ nhõm, trời mới biết được cô ở trong này có thể nhìn thấy đồng hương thì cảm giác nó tuyệt đến thế nào, khi bị Edge tha xuống thế giới dưới lòng đất, cô có cảm giác cơ thể đã hoàn toàn tuyệt vọng,bị rời khỏi thế giới quen thuộc của mình cho nên nỗi sợ âp đến giống như bị nhấn chím dưới đáy đại dương, vô cùng bất lực.

Sự căng thẳng được giảm bớt , cô mới nhận ra rằng mình rất bất lịch sự khi ngồi duới đất nói chuyên với người lớn, cô vội đứng lên, cố gắng chỉnh lại quần áo cho ngay ngắn , nhưng thật đáng tiếc bộ dạng bây giờ của cô muốn chỉnh tề là không thể được.

“Xem ra cô cần phải được tắm nước nóng.”

Nói xong, Trần Trung Quý làm tư thế mời, sau đó dẫn cô đi lên hành lang.

Phan Mẫn đi theo phía sau ông ta, trên đường đi không gặp được người nào khác,cô cảm thấy hơi hơi có chút xấu hổ, đành phải tự mình bắt chuyện:“Ông đừng quá lịch sự với tôi như thế, tôi vẫn chỉ là một sinh viên thôi, ông không cần phải nói kính trọng như vậy với tôi đâu .”

“Đấy là cô không biết chúng tôi cần bác sĩ đến thế nào đâu, nói lịch sự như vậy là đại biểu cho sự tôn trọng của chúng tôi với cô.”

“Nhưng mà......”

Trần Trung Quý cười cười,“Xin cô hãy lượng thứ cho tâm tình của những người con đã xa trái đất quá lâu như chúng tôi.”

“Nơi này có rất nhiều người trái đất à?”

“Đúng vậy. Cho nên chúng tôi rât cần bác sĩ từ bên ngoài


/9

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status