Hoa Nguyệt Vũ nói: “Được, đồ đệ này của ta đúng là cậu bé ấm áp, không phí công nuôi dưỡng!”
Nói xong Hoa Nguyệt Vũ cúp máy, nhìn về phía Liễu Liên Tỉnh, thở dài:
“Haizz, thằng nhóc thối trưởng thành ~ hắn rời núi mấy năm nay, lão nương thật sự có chút luyến tiếc.”
Liễu Liên Tinh cười nói: “Nếu tỷ tỷ luyến tiếc, vậy xuống núi tìm hắn chơi.” Hoa Nguyệt Vũ trợn trắng mắt: “Không đi, lão nương mới không thèm đi.”
Liễu Liên Tinh cười to: “Ha ha ha, tỷ tỷ không bao giờ nói thật lòng, đừng đến ngày nào đó trộm xuống núi, tự vả mặt mình.”
Hoa Nguyệt Vũ lắc đầu: “Không có khả năng, mục đích của lão nương là cho hắn xuống núi rèn luyện, nói không đi là không đi.”
Liễu Liên Tinh trêu chọc: “Được rồi ~ tỷ tỷ nói gì cũng đúng, dù sao tỷ tỷ không thiếu làm chuyện vả mặt bản thân, ha ha ha”
“Còn dám cười nhạo tỷ tỷ, hôm nay cho ngươi chứng kiến sự lợi hại của tỷ tỷ.”
Nói xong Hoa Nguyệt Vũ vén tay áo nhào về phía Liễu Liên Tinh.
Hồ Tâm Cư, Diệp Phong nằm trên giường nói thầm.
“Kỳ quái, rốt cuộc lão cha đi đâu? Mười mấy năm, một người to như vậy không lẽ bị bốc hơi?”
6 tuổi Diệp Phong bị lão cha đưa lên núi, có thể nói hắn được ba vị sư nương nuôi lớn.
Từ nhỏ đến lớn, ba vị sư nương làm bạn với hắn nhiều nhất, ký ức về lão cha đã rất mơ hồ.
“Còn có mẹ, từ nhỏ đến lớn cũng chưa gặp qua, mẹ đã đi đâu?”
Diệp Phong càng nghĩ càng đau đầu nên mặc kệ, làm chuyện chính trước rồi tính.
“Còn có tên Kim Lăng Vương hay làm chuyện xấu kia...”
Diệp Phong híp mắt, hôm nay là ngày hôm sau của tối hậu thư, ngày mai là ngày cuối cùng.
Nếu ngày mai Kim Lăng Vương không đến Giang Thành quỳ gặp hắn, Diệp Phong sẽ xóa sổ cả nhà ông ta!
Chiều tối hôm sau.
Một mình Diệp Phong ngồi trong đình hóng gió phẩm trà, Hồng Yên đứng bên cạnh hầu hạ.
Lúc này Thanh Loan bước đến nói:
“Thiếu chủ, đã điều tra xong tất cả tội ác của Kim Lăng Vương!” Cô đưa một tập tài liệu cho Diệp Phong.
Diệp Phong cầm tài liệu nhìn qua, lửa giận bùng lên.
Kim Lăng Vương này là tổng đốc một tỉnh, làm đủ mọi chuyện xấu, dựa vào quyền thế của bản thân sưu cao thuế nặng, cấu kết với ác, hại vô số bá tánh!
Ba năm trước, gia tộc đứng đầu Giang Thành Giang Nam Bình không muốn gả con gái làm thiếp cho Kim Lăng Vương, kết quả con gái bị làm nhục, cả nhà bị diệt!
Mấy đứa con trai của ông ta cũng không phải người lương thiện, ăn chơi nhậu nhẹt, bắt nạt người lương thiện, làm nhiều việc ác, tội ác ngập trời!
Đặc biệt con trai cả Hồng Minh Hải, thích làm hoạt động ép buộc, rất nhiều thiếu nữ quyền quý bị hắn ta đạp hư, trong đó có ba người bị ép nhảy lầu tự sát cửa nát nhà tan, hai người bị trầm cảm nặng, mấy người còn lại cũng vô cùng thê thảm!
Xóa sổ cả nhà họ Hồng quá nương tay.
Diệp Phong bóp nát cốc trà trong tay.
“Tôi đã đến Giang Nam chậm một bước.”
Kim Lăng Vương chắc chắn phải chết! Diệp Phong chỉ hối hận mình đến quá muộn.
Thanh Loan nói: “Thiếu chủ, trên dưới phủ Kim Lăng Vương đã bận rộn cho tiệc mừng thọ ngày mai, Kim Lăng Vương còn phát thiệp anh hùng, kêu gọi mấy môn phái giang hồ, chờ ngày mai sau khi tiệc mừng thọ kết thúc sẽ đi giết thiếu chủ!”
“Môn phải giang hồ?”
Diệp Phong híp mắt: “Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, có thể cấu kết với Kim Lăng Vương, chắc chắn đều là rắn chuột một ổ.”
Trong mắt Diệp Phong lóe lên sát ý: “Ngày mai sẽ bắt hết bọn họ.”
Nói xong Hoa Nguyệt Vũ cúp máy, nhìn về phía Liễu Liên Tỉnh, thở dài:
“Haizz, thằng nhóc thối trưởng thành ~ hắn rời núi mấy năm nay, lão nương thật sự có chút luyến tiếc.”
Liễu Liên Tinh cười nói: “Nếu tỷ tỷ luyến tiếc, vậy xuống núi tìm hắn chơi.” Hoa Nguyệt Vũ trợn trắng mắt: “Không đi, lão nương mới không thèm đi.”
Liễu Liên Tinh cười to: “Ha ha ha, tỷ tỷ không bao giờ nói thật lòng, đừng đến ngày nào đó trộm xuống núi, tự vả mặt mình.”
Hoa Nguyệt Vũ lắc đầu: “Không có khả năng, mục đích của lão nương là cho hắn xuống núi rèn luyện, nói không đi là không đi.”
Liễu Liên Tinh trêu chọc: “Được rồi ~ tỷ tỷ nói gì cũng đúng, dù sao tỷ tỷ không thiếu làm chuyện vả mặt bản thân, ha ha ha”
“Còn dám cười nhạo tỷ tỷ, hôm nay cho ngươi chứng kiến sự lợi hại của tỷ tỷ.”
Nói xong Hoa Nguyệt Vũ vén tay áo nhào về phía Liễu Liên Tinh.
Hồ Tâm Cư, Diệp Phong nằm trên giường nói thầm.
“Kỳ quái, rốt cuộc lão cha đi đâu? Mười mấy năm, một người to như vậy không lẽ bị bốc hơi?”
6 tuổi Diệp Phong bị lão cha đưa lên núi, có thể nói hắn được ba vị sư nương nuôi lớn.
Từ nhỏ đến lớn, ba vị sư nương làm bạn với hắn nhiều nhất, ký ức về lão cha đã rất mơ hồ.
“Còn có mẹ, từ nhỏ đến lớn cũng chưa gặp qua, mẹ đã đi đâu?”
Diệp Phong càng nghĩ càng đau đầu nên mặc kệ, làm chuyện chính trước rồi tính.
“Còn có tên Kim Lăng Vương hay làm chuyện xấu kia...”
Diệp Phong híp mắt, hôm nay là ngày hôm sau của tối hậu thư, ngày mai là ngày cuối cùng.
Nếu ngày mai Kim Lăng Vương không đến Giang Thành quỳ gặp hắn, Diệp Phong sẽ xóa sổ cả nhà ông ta!
Chiều tối hôm sau.
Một mình Diệp Phong ngồi trong đình hóng gió phẩm trà, Hồng Yên đứng bên cạnh hầu hạ.
Lúc này Thanh Loan bước đến nói:
“Thiếu chủ, đã điều tra xong tất cả tội ác của Kim Lăng Vương!” Cô đưa một tập tài liệu cho Diệp Phong.
Diệp Phong cầm tài liệu nhìn qua, lửa giận bùng lên.
Kim Lăng Vương này là tổng đốc một tỉnh, làm đủ mọi chuyện xấu, dựa vào quyền thế của bản thân sưu cao thuế nặng, cấu kết với ác, hại vô số bá tánh!
Ba năm trước, gia tộc đứng đầu Giang Thành Giang Nam Bình không muốn gả con gái làm thiếp cho Kim Lăng Vương, kết quả con gái bị làm nhục, cả nhà bị diệt!
Mấy đứa con trai của ông ta cũng không phải người lương thiện, ăn chơi nhậu nhẹt, bắt nạt người lương thiện, làm nhiều việc ác, tội ác ngập trời!
Đặc biệt con trai cả Hồng Minh Hải, thích làm hoạt động ép buộc, rất nhiều thiếu nữ quyền quý bị hắn ta đạp hư, trong đó có ba người bị ép nhảy lầu tự sát cửa nát nhà tan, hai người bị trầm cảm nặng, mấy người còn lại cũng vô cùng thê thảm!
Xóa sổ cả nhà họ Hồng quá nương tay.
Diệp Phong bóp nát cốc trà trong tay.
“Tôi đã đến Giang Nam chậm một bước.”
Kim Lăng Vương chắc chắn phải chết! Diệp Phong chỉ hối hận mình đến quá muộn.
Thanh Loan nói: “Thiếu chủ, trên dưới phủ Kim Lăng Vương đã bận rộn cho tiệc mừng thọ ngày mai, Kim Lăng Vương còn phát thiệp anh hùng, kêu gọi mấy môn phái giang hồ, chờ ngày mai sau khi tiệc mừng thọ kết thúc sẽ đi giết thiếu chủ!”
“Môn phải giang hồ?”
Diệp Phong híp mắt: “Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, có thể cấu kết với Kim Lăng Vương, chắc chắn đều là rắn chuột một ổ.”
Trong mắt Diệp Phong lóe lên sát ý: “Ngày mai sẽ bắt hết bọn họ.”
/302
|