Sâu trong Viễn Cổ Thiên Đường, có đan dược làm cho người tấn chức Chủ Thần, thậm chí còn có từng dải Tiên Thiên nguyên thần, phong ấn trong phù lục, chỉ cần người thành công thu được Tiên Thiên nguyên thần, lập tức sẽ có công lực tăng vọt lên một bậc thang, bản thân cũng trở thành Tiên Thiên linh thể.
Nhưng muốn tấn chức trên Chủ Thần thì lại thật sự quá mức khó khăn.
Nhất là vượt qua ba trăm ức, mỗi lần tấn chức một chút thì đều cần rất nhiều năm tháng tôi luyện, thanh tẩy tinh thần, đây không phải là thứ đan dược và pháp bảo có thể gia tăng được, nhiều nhất cũng chỉ có thể phụ trợ mà thôi.
Hiện tại, đứng đầu dưới trướng Dương Kỳ vẫn là Độc Cô Xã Tắc, Dương Hỗn Độn, tiếp theo là các huynh đệ của mình cùng đám cao thủ của Long tộc và Lung Linh đế quốc kia.
Tuy rằng mỗi người đều được đề cao, nhưng nếu tiến hành giao chiến một mình, thì vẫn không có khả năng chiến thắng.
Hiện tại nên bỏ qua khiêu chiến.
Dương Kỳ biết đối phương đang muốn vỗ mặt mình, tuy nhiên làm sao hắn có thể sợ hãi cơ chứ.
- Như thế nào? Dương Kỳ, chẳng lẽ ngươi không dám ư?
Dương Hư Nhất nói:
- Hiện tại, nếu hai quân chúng ta thật sự va chạm, khẳng định sẽ tử thương thảm trọng, nghe nói ngươi không nỡ để cho toàn bộ đế quốc tổn thất bất kỳ người nào, trước mắt thì trận quyết đấu này có lẽ là giải pháp tốt nhất rồi.
- Dương Hư Nhất, ta có gì mà không dám?
Dương Kỳ nói:
- Bổn tọa chính là Hoàng đế của toàn bộ Thánh Vương đế quốc, cũng là Thần thủ hộ, Thánh Vương đế quốc bị vây trong kiếp nạn, tất nhiên là ta sẽ gánh vác vận mệnh của toàn bộ đế quốc, ta sẽ đứng trong này, hễ kẻ nào tấn công đế quốc của ta, thì trước hết phải đi qua một cửa của ta đã, Dương Hư Nhất, nghe nói ngươi cũng là nửa luồng vận mệnh hư vô khí ngưng tụ thành hình thể, như vậy, ngươi trước tiên nhảy ra đi, chúng ta đánh một trận, thế nào? Ta thật ra cũng rất muốn nhìn, xem ngươi có bản lĩnh gì? Có thể tranh hùng với ta, dám khiêu chiến ta! Rốt cuộc là tự đại có cảnh giới nhất định, hay là chán sống, đi tìm đường chết?
Vù!
Thân thể Dương Kỳ vừa động, đã xuất hiện trước trận hình hai quân.
Trước trận hình hai quân là mảnh đấu do số mệnh của hai quốc va chạm mà tạo thành, có vô số các sóng gợn, cũng chỉ có nhân vật cấp Chủ Thần thì mới có thể trấn áp một phương trong mảnh đất trung tâm này, các cao thủ khác mà tiến vào trong đó, ngay cả tro bụi cũng không còn sót lại được.
Vốn Hoàng đế của một quốc gia thì không thể tự mình đi lên chiến trường được, một khi hắn có bất trắc gì, thì toàn bộ đế quốc lập tức sẽ sụp đổ, tuy nhiên hiện tại các huynh đệ, các đại thần thuộc hạ của hắn đều không có năng lực ra trận, cũng chỉ có thể tụ lại, cầu nguyện cho vận mệnh quốc gia, mượn vận mệnh quốc gia để đối kháng địch nhân, hắn cũng chỉ có thể vừa làm Hoàng đế lại làm Đại tướng mà thôi.
Chuẩn xác mà nói, hắn đang ngăn cơn sóng dữ, nhất định có thể lưu danh trong sử sách đế quốc.
Dương Kỳ đi tới trước trận, đột nhiên vừa động, lập tức trên bàn tay biến ra một thanh trường kiếm, trường kiếm này để ngang, không ngừng run lên, đây là thứ được biến hóa ra.
Sắc mặt của tất nhiều đại lão đều biến đổi:
- Đây là Chúa tể Kiếm Đạo? Ngươi đã luyện hóa Chúa tể Kiếm Đạo ư?
- Không sai, ta đã luyện hóa Chúa tể Kiếm Đạo, các ngươi thì tính là cái gì? Dương Hư Nhất, hiện tại ngươi kêu to mồm nhất, có bản lĩnh thì ngươi đi lên đi!
Dương Kỳ chỉ kiếm về phía trước, trực tiếp khiêu chiến.
- Thánh Vương đế quốc thật sự là không có người.
Tuy rằng Dương Hư Nhất rất muốn giết Dương Kỳ, nhưng hiện tại hắn cũng biết mình không phải là đối thủ của Dương Kỳ.
Nếu một mình hắn chống lại được Dương Kỳ, vậy thì cuộc tấn công ngày hôm nay cũng không có ý nghĩa gì nữa, Thánh Vương đế quốc đã sớm bị tiêu diệt rồi.
Hiện tại tinh thần khắc độ của Dương Kỳ tới rất gần ba ngàn ức, mà tại đây, không ai có thể một mình chống lại hắn được. Hắn không được, Hải Lam không được, Ngạo Thiên cũng không được, Chúa tể Đại Thiên cũng không được, một vài lão tổ đang ẩn dấu cũng không được.
Giờ khắc này, toàn bộ Thánh Vương đế quốc cũng chỉ có một mình Dương Kỳ áp trận, cũng là trụ cột duy nhất, ai có thể giết được hắn, thì sẽ Chúa Tể được toàn bộ Thánh Vương đế quốc.
- Hải Lam.
Dương Hư Nhất đánh mắt về phía Hải Lam, ý muốn cùng tiến lên, tuy nhiên hai người thì vẫn không đủ, hắn liền đánh mắt về phía Ngạo Thiên:
- Thánh Vương đế quốc có thể đánh thì cũng chỉ có một mình hắn thôi, chúng ta có nhiều cao thủ như vậy, không cần lãng phí, Ngạo Thiên huynh, cùng lên đi, tiêu diệt kẻ này, Thánh Vương đế quốc lập tức sẽ tan rã.
- Đại Nguyên Soái Vương, Tể Tướng, Quốc Sư, ba người các ngươi cùng nhau vây công, ta đến quan sát sơ hở, một khi Dương Kỳ kia lui ra phía sau, trong đại trận của hắn khẳng định sẽ xuất hiện sơ hở, ta sẽ chỉ huy đại quân, ngưng tụ vận mệnh quốc gia, đột nhiên tiến công! Thừa dịp xé rách phòng tuyến của vận mệnh quốc gia của hắn, xông vào trong, diệt quốc diệt tộc. Chúa tể Đại Thiên, Độc Cô Bại Thiên, mời đi theo chúng ta, chúng ta sẽ là người lãnh đạo thực tế của đế quốc, cẩn thận chỉ huy quân đội, cùng nhau hạ lệnh, ngưng tụ thành một đại chùy, hung hăng đâm vào trong!
Ngạo Thiên chỉ huy.
Lập tức, đám tinh anh của ba đại đế quốc hoàn toàn hội tụ cùng một chỗ.
Đầu tiên là Dương Hư Nhất, Hải Lam, ba đại cao thủ sâu không lường được của Trung Ương vương triều là Đại Nguyên Soái Vương, Quốc Sư, Tể Tướng. Ngoài ra, Vô Địch vương triều cũng phái ra Độc Cô Thông Thiên, Độc Cô Phần Thiên, Độc Cô Tế Thiên.
Những người này muốn tụ hợp lại, bố trí đại trận, vây công Dương Kỳ.
Mà các cao thủ khác có thể gia nhập vòng chiến vào bất cứ lúc nào.
- Ồ? Nhiều người như vậy tới vây công một mình ta ư?
Dương Kỳ nhìn đối phương bày ra trận thế, lập tức cười lạnh:
- Xem ra ta đúng thật là Thần Giới đệ nhất cao thủ rồi? Từ khi đám người Chúa Tể, Tru Tiên Vương chết, người có thể khiến cho chư vị vây công thế này chắc là chưa từng tồn tại phải không!
- Hôm nay hai bên giao tranh, sư tử muốn vồ thỏ thì cũng dùng hết sức, không có thời gian dây dưa với ngươi, đương nhiên chúng ta cũng không khi dễ ngươi.
Ngạo Thiên nói:
- Thuộc hạ của ngươi cũng có thể đi ra hỗ trợ cho ngươi. Chiến tranh giữa vận mệnh quốc gia với nhau cũng không phải là đơn đả độc đấu, binh lực, lực lượng cao tầng của chúng ta cao gấp mười lần của ngươi, hiện tại ngươi đầu hàng thì cũng còn kịp, thống lĩnh tất cả thần dân, quỳ xuống.
- Không biết đến lúc đó kẻ quỳ xuống là ai.
Dương Kỳ kiếm chỉ về phía đám người Dương Hư Nhất, nói:
- Cùng tiến lên đi, không sao cả, bổn tọa sẽ cho các ngươi nhìn một chút, cái gì là thực lực của Thần Giới đệ nhất cao thủ.
Hắn đang tự mình gia tăng khí thế, không chút sợ hãi nào, bất kể đối phương có nhiều cao thủ tới đâu, thì hắn đều có tin tưởng, làm cho tất cả thần dân đều mang tin tưởng vô địch, hắn biết, hiện tại mình chính là phòng tuyến cuối cùng mà tất cả thần dân trông đợi, một khi mình cũng tan rã, vậy thì tất cả thần dân đế quốc sẽ đều mất tin tưởng, số mệnh lập tức giảm xuống, hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi.
Đế quốc gặp phải địch nhân xâm lấn, mỗi người mà mất đi tin tưởng, vậy thì sẽ rất đáng sợ.
Hơn nữa, Dương Kỳ biết, trước mắt những người này e rằng cũng chỉ đâm thử một thương mà thôi, các đại năng chân chính còn đang nhìn trộm mình, ví dụ như một vài kẻ khủng bố từ tận thời thái cổ.
Bọn họ đều đang quan sát trận chiến liên quan đến toàn bộ vận mệnh của Thần Giới này.
Một khi đế quốc diệt vong, Thần Giới sẽ vẫn giữ thế chân vạc, một khi đế quốc chiến thắng, Thần Giới sẽ là của Dương Kỳ, cái gì mà Đại Tế Ti, cái gì mà Thần Tượng Vương sống lại, tất cả đều chỉ là hư ảo.
Đại thế của đế quốc Dương Kỳ mà thành, mang theo vận mệnh quốc gia, quét ngang Thần Giới, con đường duy nhất cho bọn chúng chỉ là đường chết.
- Dương Kỳ, hôm nay ta muốn giết ngươi, chia cắt rất nhiều pháp bảo của ngươi, đế quốc của ngươi, mỗi người đều phải làm nô lệ.
Dương Hư Nhất và Hải Lam cùng lao lên.
Đại Quốc Sư, Tể Tướng, Đại Nguyên Soái Vương của Trung Ương vương triều cũng lao lên.
Độc Cô Thông Thiên, Cộc Cô Phần Thiên, Độc Cô Tế Thiên cũng lao lên.
Tổng cộng là tám người.
Tám người này, mỗi người đều là cường giả có tinh thần khắc độ từ ngàn ức trở lên, thậm chí còn vượt qua ngàn ức, nhất là Dương Hư Nhất, Hải Lam đều đã hoàn toàn vượt qua Chúa tể Kiếm Đạo, ngoài ra, Đại Quốc Sư, Tể Tướng, Đại Nguyên Soái Vương kia cũng đều là các lão tổ che dấu rất sâu, nổi danh thời đại thái cổ, trốn thoát khỏi Chúa Tể đuổi giết, là những kẻ vô địch trong Thần Giới.
Tám người lao lên, tạo thành hình cây quạt, đầu quạt mở ra, đối chiến với Dương Kỳ, liên hệ lẫn nhau, dùng Hải Lam và Dương Hư Nhất làm chủ công, những kẻ khác thì hỗ trợ.
Tinh thần khí thế của tám người ngưng tụ cùng một chỗ, hợp thành một luồng lực lượng hủy diệt.
- Hư Vô Trảm!
Đột nhiên, Dương Hư Nhất phát động công kích.
Hắn dùng tay không, tuy nhiên người như kiếm, người như thương, người như đao, người như tiên... đồng loạt tấn công.
Vù...
Lực lượng khổng lồ bao phủ Dương Kỳ, tốc độ cực kỳ nhanh, năm ngón tay xòe ra, bàn tay to như vuốt rồng, vỗ xuống Dương Kỳ. Dương Kỳ cũng không thèm nhìn tới, một chưởng đánh lên, lực lượng mênh mông từ trong thân thể phát ra, khiến cho thiên địa nổi sóng, hắn thi triển thiên đường thần quyền.
Ầm...
Dương Kỳ không chút sứt mẻ, mà Dương Hư Nhất thì lại bay ngược lại, giống như một con diều xoay tròn, chấn động tới mức không phân biệt rõ đông tây nam bắc nữa.
- Chỉ bằng ngươi, cũng dám đấu với ta ư?
Dương Kỳ thừa thắng xông lên, muốn xé nát Dương Hư Nhất ngay tại chỗ, khiến cho thân thể hắn chìm vào trong Vận Mệnh Hư Vô Lực, hoàn toàn trở thành vật trong lòng bàn tay của mình, chỉ cần chiếm được luồng Vận Mệnh Hư Vô Lực kia, hắn sẽ có thể trở thành đại viên mãn, tấn chức nửa bước Vô Vô cũng không phải là không có khả năng.
Tuy nhiên, trong một chưởng này thì hắn cũng đã nhìn ra, Dương Hư Nhất này đích thật là rất lợi hại, một chưởng của mình, ngay cả cổ hỗn độn giới, thiên địa cũng đều hoàn toàn bị đánh bạo, lực lượng cuồng bạo đánh vào trong cơ thể đối phương, dựa theo tính toán, tuyệt đối có thể đánh nát thân thể đối phương, nhưng sự thực lại khác, lực lượng của đối phương dường như có một loại huyết mạch cực kỳ mạnh mẽ, hóa giải lực lượng cuồng bạo của mình.
Cứ như vậy, đánh bại đối phương thì vẫn có thể, nhưng sẽ vô cùng khó khăn, nếu một đối một, Dương Kỳ vẫn có khả năng rất lớn đánh chết Dương Hư Nhất, tuy nhiên hiện tại phải đối mặt với nhiều người như vậy tấn công, còn cần phòng bị các đợt đánh lén trong bóng tối, Ngạo Thiên tập trung vận mệnh quốc gia tấn công, Dương Kỳ cũng chỉ có thể vận dụng một nửa lực lượng để chiến đấu, nửa khác thì phải dùng để phòng bị bất kỳ tình huống nào có thể phát sinh.
Hiện tại hắn phải một mình chiến đấu, thân mang an nguy của đế quốc, không có khả năng sính cái dũng của kẻ thất phu.
Bất kỳ cao thủ nào dưới loại áp lực này, rất có thể sẽ tan rã, tuy nhiên hắn lại càng đánh càng hung mãnh.
- Chết!
Ngay khi hắn đang đuổi giết Dương Hư Nhất, trên tay Hải Lam không ngờ lại xuất hiện một thanh nhuyễn tiên, nhuyễn tiên này không phải là Tiên thiên Linh bảo, nó có màu xanh ngọc, là do vô số tín ngưỡng ngưng tụ mà thành, nhuyễn tiên như xà, âm thầm tập kích tới sau lưng hắn, vô cùng quỷ dị và xảo quyệt, khiến cho người ta không thể né tránh được.
Dương Kỳ dường như thấy được vào thời đại thượng cổ, một bóng người cao lớn, đang chủ trì hiến tế, dùng vô số hiến tế để cầu nguyện, dẫn dắt chư thần trong thiên địa cầu nguyện cho Chúa Tể.
Mà bóng dáng cao lớn kia không phải là Chúa Tể, mà là Đại Tế Ti, hắn đang chủ trì hiến tế, thu thập tín ngưỡng chư thần, vụng trộm luyện chế ra thanh thần tiên này, chỉ cần bị thần tiên đánh trúng, bất kỳ cao thủ nào cũng đều ngay lập tức trở nên linh hồn sa đọa, vạn kiếp bất phục. Từ một phương diện nào đó mà nói, nó có tác dụng tương tự với Viễn Cổ Thiên Đường.
Nhưng muốn tấn chức trên Chủ Thần thì lại thật sự quá mức khó khăn.
Nhất là vượt qua ba trăm ức, mỗi lần tấn chức một chút thì đều cần rất nhiều năm tháng tôi luyện, thanh tẩy tinh thần, đây không phải là thứ đan dược và pháp bảo có thể gia tăng được, nhiều nhất cũng chỉ có thể phụ trợ mà thôi.
Hiện tại, đứng đầu dưới trướng Dương Kỳ vẫn là Độc Cô Xã Tắc, Dương Hỗn Độn, tiếp theo là các huynh đệ của mình cùng đám cao thủ của Long tộc và Lung Linh đế quốc kia.
Tuy rằng mỗi người đều được đề cao, nhưng nếu tiến hành giao chiến một mình, thì vẫn không có khả năng chiến thắng.
Hiện tại nên bỏ qua khiêu chiến.
Dương Kỳ biết đối phương đang muốn vỗ mặt mình, tuy nhiên làm sao hắn có thể sợ hãi cơ chứ.
- Như thế nào? Dương Kỳ, chẳng lẽ ngươi không dám ư?
Dương Hư Nhất nói:
- Hiện tại, nếu hai quân chúng ta thật sự va chạm, khẳng định sẽ tử thương thảm trọng, nghe nói ngươi không nỡ để cho toàn bộ đế quốc tổn thất bất kỳ người nào, trước mắt thì trận quyết đấu này có lẽ là giải pháp tốt nhất rồi.
- Dương Hư Nhất, ta có gì mà không dám?
Dương Kỳ nói:
- Bổn tọa chính là Hoàng đế của toàn bộ Thánh Vương đế quốc, cũng là Thần thủ hộ, Thánh Vương đế quốc bị vây trong kiếp nạn, tất nhiên là ta sẽ gánh vác vận mệnh của toàn bộ đế quốc, ta sẽ đứng trong này, hễ kẻ nào tấn công đế quốc của ta, thì trước hết phải đi qua một cửa của ta đã, Dương Hư Nhất, nghe nói ngươi cũng là nửa luồng vận mệnh hư vô khí ngưng tụ thành hình thể, như vậy, ngươi trước tiên nhảy ra đi, chúng ta đánh một trận, thế nào? Ta thật ra cũng rất muốn nhìn, xem ngươi có bản lĩnh gì? Có thể tranh hùng với ta, dám khiêu chiến ta! Rốt cuộc là tự đại có cảnh giới nhất định, hay là chán sống, đi tìm đường chết?
Vù!
Thân thể Dương Kỳ vừa động, đã xuất hiện trước trận hình hai quân.
Trước trận hình hai quân là mảnh đấu do số mệnh của hai quốc va chạm mà tạo thành, có vô số các sóng gợn, cũng chỉ có nhân vật cấp Chủ Thần thì mới có thể trấn áp một phương trong mảnh đất trung tâm này, các cao thủ khác mà tiến vào trong đó, ngay cả tro bụi cũng không còn sót lại được.
Vốn Hoàng đế của một quốc gia thì không thể tự mình đi lên chiến trường được, một khi hắn có bất trắc gì, thì toàn bộ đế quốc lập tức sẽ sụp đổ, tuy nhiên hiện tại các huynh đệ, các đại thần thuộc hạ của hắn đều không có năng lực ra trận, cũng chỉ có thể tụ lại, cầu nguyện cho vận mệnh quốc gia, mượn vận mệnh quốc gia để đối kháng địch nhân, hắn cũng chỉ có thể vừa làm Hoàng đế lại làm Đại tướng mà thôi.
Chuẩn xác mà nói, hắn đang ngăn cơn sóng dữ, nhất định có thể lưu danh trong sử sách đế quốc.
Dương Kỳ đi tới trước trận, đột nhiên vừa động, lập tức trên bàn tay biến ra một thanh trường kiếm, trường kiếm này để ngang, không ngừng run lên, đây là thứ được biến hóa ra.
Sắc mặt của tất nhiều đại lão đều biến đổi:
- Đây là Chúa tể Kiếm Đạo? Ngươi đã luyện hóa Chúa tể Kiếm Đạo ư?
- Không sai, ta đã luyện hóa Chúa tể Kiếm Đạo, các ngươi thì tính là cái gì? Dương Hư Nhất, hiện tại ngươi kêu to mồm nhất, có bản lĩnh thì ngươi đi lên đi!
Dương Kỳ chỉ kiếm về phía trước, trực tiếp khiêu chiến.
- Thánh Vương đế quốc thật sự là không có người.
Tuy rằng Dương Hư Nhất rất muốn giết Dương Kỳ, nhưng hiện tại hắn cũng biết mình không phải là đối thủ của Dương Kỳ.
Nếu một mình hắn chống lại được Dương Kỳ, vậy thì cuộc tấn công ngày hôm nay cũng không có ý nghĩa gì nữa, Thánh Vương đế quốc đã sớm bị tiêu diệt rồi.
Hiện tại tinh thần khắc độ của Dương Kỳ tới rất gần ba ngàn ức, mà tại đây, không ai có thể một mình chống lại hắn được. Hắn không được, Hải Lam không được, Ngạo Thiên cũng không được, Chúa tể Đại Thiên cũng không được, một vài lão tổ đang ẩn dấu cũng không được.
Giờ khắc này, toàn bộ Thánh Vương đế quốc cũng chỉ có một mình Dương Kỳ áp trận, cũng là trụ cột duy nhất, ai có thể giết được hắn, thì sẽ Chúa Tể được toàn bộ Thánh Vương đế quốc.
- Hải Lam.
Dương Hư Nhất đánh mắt về phía Hải Lam, ý muốn cùng tiến lên, tuy nhiên hai người thì vẫn không đủ, hắn liền đánh mắt về phía Ngạo Thiên:
- Thánh Vương đế quốc có thể đánh thì cũng chỉ có một mình hắn thôi, chúng ta có nhiều cao thủ như vậy, không cần lãng phí, Ngạo Thiên huynh, cùng lên đi, tiêu diệt kẻ này, Thánh Vương đế quốc lập tức sẽ tan rã.
- Đại Nguyên Soái Vương, Tể Tướng, Quốc Sư, ba người các ngươi cùng nhau vây công, ta đến quan sát sơ hở, một khi Dương Kỳ kia lui ra phía sau, trong đại trận của hắn khẳng định sẽ xuất hiện sơ hở, ta sẽ chỉ huy đại quân, ngưng tụ vận mệnh quốc gia, đột nhiên tiến công! Thừa dịp xé rách phòng tuyến của vận mệnh quốc gia của hắn, xông vào trong, diệt quốc diệt tộc. Chúa tể Đại Thiên, Độc Cô Bại Thiên, mời đi theo chúng ta, chúng ta sẽ là người lãnh đạo thực tế của đế quốc, cẩn thận chỉ huy quân đội, cùng nhau hạ lệnh, ngưng tụ thành một đại chùy, hung hăng đâm vào trong!
Ngạo Thiên chỉ huy.
Lập tức, đám tinh anh của ba đại đế quốc hoàn toàn hội tụ cùng một chỗ.
Đầu tiên là Dương Hư Nhất, Hải Lam, ba đại cao thủ sâu không lường được của Trung Ương vương triều là Đại Nguyên Soái Vương, Quốc Sư, Tể Tướng. Ngoài ra, Vô Địch vương triều cũng phái ra Độc Cô Thông Thiên, Độc Cô Phần Thiên, Độc Cô Tế Thiên.
Những người này muốn tụ hợp lại, bố trí đại trận, vây công Dương Kỳ.
Mà các cao thủ khác có thể gia nhập vòng chiến vào bất cứ lúc nào.
- Ồ? Nhiều người như vậy tới vây công một mình ta ư?
Dương Kỳ nhìn đối phương bày ra trận thế, lập tức cười lạnh:
- Xem ra ta đúng thật là Thần Giới đệ nhất cao thủ rồi? Từ khi đám người Chúa Tể, Tru Tiên Vương chết, người có thể khiến cho chư vị vây công thế này chắc là chưa từng tồn tại phải không!
- Hôm nay hai bên giao tranh, sư tử muốn vồ thỏ thì cũng dùng hết sức, không có thời gian dây dưa với ngươi, đương nhiên chúng ta cũng không khi dễ ngươi.
Ngạo Thiên nói:
- Thuộc hạ của ngươi cũng có thể đi ra hỗ trợ cho ngươi. Chiến tranh giữa vận mệnh quốc gia với nhau cũng không phải là đơn đả độc đấu, binh lực, lực lượng cao tầng của chúng ta cao gấp mười lần của ngươi, hiện tại ngươi đầu hàng thì cũng còn kịp, thống lĩnh tất cả thần dân, quỳ xuống.
- Không biết đến lúc đó kẻ quỳ xuống là ai.
Dương Kỳ kiếm chỉ về phía đám người Dương Hư Nhất, nói:
- Cùng tiến lên đi, không sao cả, bổn tọa sẽ cho các ngươi nhìn một chút, cái gì là thực lực của Thần Giới đệ nhất cao thủ.
Hắn đang tự mình gia tăng khí thế, không chút sợ hãi nào, bất kể đối phương có nhiều cao thủ tới đâu, thì hắn đều có tin tưởng, làm cho tất cả thần dân đều mang tin tưởng vô địch, hắn biết, hiện tại mình chính là phòng tuyến cuối cùng mà tất cả thần dân trông đợi, một khi mình cũng tan rã, vậy thì tất cả thần dân đế quốc sẽ đều mất tin tưởng, số mệnh lập tức giảm xuống, hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi.
Đế quốc gặp phải địch nhân xâm lấn, mỗi người mà mất đi tin tưởng, vậy thì sẽ rất đáng sợ.
Hơn nữa, Dương Kỳ biết, trước mắt những người này e rằng cũng chỉ đâm thử một thương mà thôi, các đại năng chân chính còn đang nhìn trộm mình, ví dụ như một vài kẻ khủng bố từ tận thời thái cổ.
Bọn họ đều đang quan sát trận chiến liên quan đến toàn bộ vận mệnh của Thần Giới này.
Một khi đế quốc diệt vong, Thần Giới sẽ vẫn giữ thế chân vạc, một khi đế quốc chiến thắng, Thần Giới sẽ là của Dương Kỳ, cái gì mà Đại Tế Ti, cái gì mà Thần Tượng Vương sống lại, tất cả đều chỉ là hư ảo.
Đại thế của đế quốc Dương Kỳ mà thành, mang theo vận mệnh quốc gia, quét ngang Thần Giới, con đường duy nhất cho bọn chúng chỉ là đường chết.
- Dương Kỳ, hôm nay ta muốn giết ngươi, chia cắt rất nhiều pháp bảo của ngươi, đế quốc của ngươi, mỗi người đều phải làm nô lệ.
Dương Hư Nhất và Hải Lam cùng lao lên.
Đại Quốc Sư, Tể Tướng, Đại Nguyên Soái Vương của Trung Ương vương triều cũng lao lên.
Độc Cô Thông Thiên, Cộc Cô Phần Thiên, Độc Cô Tế Thiên cũng lao lên.
Tổng cộng là tám người.
Tám người này, mỗi người đều là cường giả có tinh thần khắc độ từ ngàn ức trở lên, thậm chí còn vượt qua ngàn ức, nhất là Dương Hư Nhất, Hải Lam đều đã hoàn toàn vượt qua Chúa tể Kiếm Đạo, ngoài ra, Đại Quốc Sư, Tể Tướng, Đại Nguyên Soái Vương kia cũng đều là các lão tổ che dấu rất sâu, nổi danh thời đại thái cổ, trốn thoát khỏi Chúa Tể đuổi giết, là những kẻ vô địch trong Thần Giới.
Tám người lao lên, tạo thành hình cây quạt, đầu quạt mở ra, đối chiến với Dương Kỳ, liên hệ lẫn nhau, dùng Hải Lam và Dương Hư Nhất làm chủ công, những kẻ khác thì hỗ trợ.
Tinh thần khí thế của tám người ngưng tụ cùng một chỗ, hợp thành một luồng lực lượng hủy diệt.
- Hư Vô Trảm!
Đột nhiên, Dương Hư Nhất phát động công kích.
Hắn dùng tay không, tuy nhiên người như kiếm, người như thương, người như đao, người như tiên... đồng loạt tấn công.
Vù...
Lực lượng khổng lồ bao phủ Dương Kỳ, tốc độ cực kỳ nhanh, năm ngón tay xòe ra, bàn tay to như vuốt rồng, vỗ xuống Dương Kỳ. Dương Kỳ cũng không thèm nhìn tới, một chưởng đánh lên, lực lượng mênh mông từ trong thân thể phát ra, khiến cho thiên địa nổi sóng, hắn thi triển thiên đường thần quyền.
Ầm...
Dương Kỳ không chút sứt mẻ, mà Dương Hư Nhất thì lại bay ngược lại, giống như một con diều xoay tròn, chấn động tới mức không phân biệt rõ đông tây nam bắc nữa.
- Chỉ bằng ngươi, cũng dám đấu với ta ư?
Dương Kỳ thừa thắng xông lên, muốn xé nát Dương Hư Nhất ngay tại chỗ, khiến cho thân thể hắn chìm vào trong Vận Mệnh Hư Vô Lực, hoàn toàn trở thành vật trong lòng bàn tay của mình, chỉ cần chiếm được luồng Vận Mệnh Hư Vô Lực kia, hắn sẽ có thể trở thành đại viên mãn, tấn chức nửa bước Vô Vô cũng không phải là không có khả năng.
Tuy nhiên, trong một chưởng này thì hắn cũng đã nhìn ra, Dương Hư Nhất này đích thật là rất lợi hại, một chưởng của mình, ngay cả cổ hỗn độn giới, thiên địa cũng đều hoàn toàn bị đánh bạo, lực lượng cuồng bạo đánh vào trong cơ thể đối phương, dựa theo tính toán, tuyệt đối có thể đánh nát thân thể đối phương, nhưng sự thực lại khác, lực lượng của đối phương dường như có một loại huyết mạch cực kỳ mạnh mẽ, hóa giải lực lượng cuồng bạo của mình.
Cứ như vậy, đánh bại đối phương thì vẫn có thể, nhưng sẽ vô cùng khó khăn, nếu một đối một, Dương Kỳ vẫn có khả năng rất lớn đánh chết Dương Hư Nhất, tuy nhiên hiện tại phải đối mặt với nhiều người như vậy tấn công, còn cần phòng bị các đợt đánh lén trong bóng tối, Ngạo Thiên tập trung vận mệnh quốc gia tấn công, Dương Kỳ cũng chỉ có thể vận dụng một nửa lực lượng để chiến đấu, nửa khác thì phải dùng để phòng bị bất kỳ tình huống nào có thể phát sinh.
Hiện tại hắn phải một mình chiến đấu, thân mang an nguy của đế quốc, không có khả năng sính cái dũng của kẻ thất phu.
Bất kỳ cao thủ nào dưới loại áp lực này, rất có thể sẽ tan rã, tuy nhiên hắn lại càng đánh càng hung mãnh.
- Chết!
Ngay khi hắn đang đuổi giết Dương Hư Nhất, trên tay Hải Lam không ngờ lại xuất hiện một thanh nhuyễn tiên, nhuyễn tiên này không phải là Tiên thiên Linh bảo, nó có màu xanh ngọc, là do vô số tín ngưỡng ngưng tụ mà thành, nhuyễn tiên như xà, âm thầm tập kích tới sau lưng hắn, vô cùng quỷ dị và xảo quyệt, khiến cho người ta không thể né tránh được.
Dương Kỳ dường như thấy được vào thời đại thượng cổ, một bóng người cao lớn, đang chủ trì hiến tế, dùng vô số hiến tế để cầu nguyện, dẫn dắt chư thần trong thiên địa cầu nguyện cho Chúa Tể.
Mà bóng dáng cao lớn kia không phải là Chúa Tể, mà là Đại Tế Ti, hắn đang chủ trì hiến tế, thu thập tín ngưỡng chư thần, vụng trộm luyện chế ra thanh thần tiên này, chỉ cần bị thần tiên đánh trúng, bất kỳ cao thủ nào cũng đều ngay lập tức trở nên linh hồn sa đọa, vạn kiếp bất phục. Từ một phương diện nào đó mà nói, nó có tác dụng tương tự với Viễn Cổ Thiên Đường.
/1602
|