Thi thể này thực sự là của Sở Thiên Ca? Một đại cao thủ uy danh hiển hách, tu luyện kiếm thuật Đại Nhật Càn Khôn, cứ như vậy bị Dương Kỳ huynh giết chết?
Nhìn Dương Kỳ, không ai trong bốn người họ tin tưởng cho lắm.
Dương Kỳ không nói lời nào, chỉ vận chuyển chân khí bản thân cho họ nhận thấy.
Rốt cục, Lý Hạc thở dài một tiếng:
Đúng là Sở Thiên Ca, đích thật là hắn bị Dương Kỳ huynh giết chết.
Giọng nói của hắn vừa cô đơn, vừa cảm thán... còn có cả tâm tình phức tạp trong đó, phải nói là trăm vị đủ cả, chính bản thân hắn cũng không biết mình đang có tâm tình gì cả.
Dương Kỳ huynh, huynh vì sao... . .
Lương Đông kinh hãi.
Không nên hỏi vì sao, tu vi của ta các ngươi biết nhiều thì càng không tốt. Chỉ cần biết một điều rằng, chúng ta là huynh đệ là được rồi.
Giọng nói của Dương Kỳ đã bình thản hơn nhiều.
Lúc nãy khi Sở Thiên Ca muốn giết mình, bốn người này lập tức xuất thủ, muốn kéo dài thời gian để cho hắn chạy trốn, cho nên bây giờ Dương Kỳ đã hoàn toàn coi họ là huynh đệ.
Cũng bởi vậy, hắn mới cho họ biết thực lực của mình.
Không hề có ý cố kỵ.
Đương nhiên, nguyên nhân thực sự là Sở Thiên Ca bức hắn tới tuyệt lộ.
Chiến thắng trận này, hắn rốt cục thành công đánh chết cường giả cảnh giới Đoạt Mệnh, tu luyện thành Địa Ngục Dung Lô, lợi ích vô cùng lớn.
Thế nhưng chuyện đánh chết Sở Thiên Ca phải giải quyết cho tốt, bằng không nếu để học viện Thiên Vị biết, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi.
Chúng ta phải làm gì?
Lương Đông là người đầu tiên bình tĩnh hỏi:
Dương Kỳ huynh giết Sở Thiên Ca, chúng ta làm sao bây giờ? Tuyệt đối không thể để cho học viện biết.
Không sao, thi thể Sở Thiên Ca cũng chỉ sớm muộn cũng hóa thành xương trắng. Hắn tiến nhập Sát Thi sơn mạch, bị cao thủ cương thi chém giết, chẳng ai nghi ngờ gì cả, chúng ta chưa từng gặp hắn.
Lý Hạc suy nghĩ một chút, mới nói:
Trên thực tế, lấy thực lực của năm người chúng ta có đi tuyên truyền rằng mình giết Sở Thiên Ca cũng không có ai tin tưởng, lại chẳng có ai đi điều tra chúng ta làm gì. chỉ cần chúng ta cẩn thận một chút, sẽ không có gì đâu. Huống chi, hiện tại Dương Kỳ huynh có thể giết chết Sở Thiên Ca, chắc là không bao lâu nữa có thể tấn chức đến cảnh giới Đoạt Mệnh, địa vị nâng cao, người muốn dính vào lại càng ít.
Đúng là không lâu sau ta có thể tấn chức.
Dương Kỳ bàn tay vung lên, nhất thời một ngọn lửa đốt thi thể Sở Thiên Ca thành tro tàn.
Từ nay về sau, Sở Thiên Ca biến mất.
Nhưng mà ngay khi thi thể hắn biến mất.
Trong đống tro tàn có một bảo kiếm nhỏ tán phát quang mang.
Bản mạng kiếm khí!
Lý Hạc vừa nhìn thân hình đã chấn động, bản thân khí công vận chuyển, một trảo tung ra, cái bản mạng kiếm khí kia đã bị tóm lấy, đây là một cái kiếm nhỏ dài khoảng 3, 4 tấc, không phải vàng cũng không phải đá, không phải ngọc, trong đó ẩn chứa sức nóng và nhiệt lượng cường đại.
Đây là tất cả tinh hoa chân khí khi Sở Thiên Ca tu luyện Đại Nhật Càn Khôn Kiếm, đúc thành một cái bản mạng kiếm khí. Có được tiểu kiếm này là có thể quán chú khí công vào trong đó, có thể lấy được tu vi kiếm thuật Đại Nhật Càn Khôn của Sở Thiên Ca, bớt đi nhiều năm tu luyện.
Lương Đông ước ao nói.
Vậy thì tốt, cái bản mạng kiếm khí này các ngươi cùng nhau tu luyện đi, mỗi người một phần tư.
Dương Kỳ đột nhiên búng một ngón tay, bắn nát bản mạng kiếm khí hóa thành bốn đạo kiếm quang xông vào trong cơ thể bốn người.
Trên thân thể 4 người kia kiếm khí ngang dọc, từng đạo kiếm khí trộn lẫn với lửa cháy di chuyển liên tục, họ phải từng bước lĩnh ngộ tinh túy của kiếm thuật Đại Nhật Càn Khôn.
Kỗi người đều chiếm được một phần Kiếm khí Đại Nhật Càn Khôn, nếu như tổ hợp lại có thể thi triển hoàn chỉnh chỉnh bộ kiếm thuật này, tái hiện uy lực của Sở Thiên Ca.
Bản mạng kiếm khí này Dương Kỳ không dùng được, cho nên mới chia ra dung nhập vào trong cơ thể của bốn người này, nếu 4 người họ liên thủ có thể chống lại cường giả cảnh giới Đoạt Mệnh.
Bộ kiếm thuật này, thật là kinh thiên địa, quỷ thần khiếp. . . .
Sau một lúc, 4 người đều đã luyện hóa xong kiếm khí, Lý Hạc thở dài một hơi:
Đáng tiếc chúng ta không tu luyện hoàn chỉnh công pháp này, tốt nhất là nên tích lũy điểm công lao, tới Tàng Kinh các đổi một bộ khí công kiếm thuật Đại Nhật Càn Khôn, như vậy thực lực mới tăng mạnh.
Vậy là bốn người bọn họ đã xác định sau này tu luyện Đại Nhật Càn Khôn Kiếm .
Đây là một bộ vương cấp khí công tương đối lợi hại,... ít nhất ... cũng chiếm vị trí hàng đầu trong số các cao thủ cảnh giới Đoạt Mệnh.
Hơn nữa, bốn người tu luyện loại công pháp này có thể bớt đi vô số năm khổ tu, đồng thời bằng vào bộ kiếm thuật này, họ có thể trực tiếp tấn chức cảnh giới Đoạt Mệnh.
Bởi vì trong cơ thể bọn họ có dung hợp kiếm khí của Sở Thiên Ca.
Tuy rằng hiện giờ họ có thể thi triển ra kiếm khí Đại Nhật Càn Khôn, thế nhưng do không tu luyện đầy đủ bộ công pháp này, cho nên không cách nào tăng thêm một bước, cũng may là bộ công pháp này có thể dùng điểm công lao đổi.
Dương Kỳ giết Sở Thiên Ca, nhưng không chiếm lấy bí quyết tu luyện Đại Nhật Càn Khôn trên người hắn.
Nếu như tu vi Dương Kỳ tinh thâm hơn một ít, Thần Tượng Trấn Ngục Kình tu luyện đạt tới cảnh giới cao hơn, có thể cướp đoạt linh hồn, ký ức, thậm chí tất cả tư duy trong đầu địch nhân.
Ma quỷ trong địa ngục giỏi về thao túng linh hồn nhân loại, tu luyện lực lượng vô thượng trấn áp địa ngục đương nhiên cũng có năng lực này, nhưng do cảnh giới không đủ nên không thi triển được mà thôi.
Đúng vậy, sau này các ngươi có thể thu được bí quyết tu luyện kiếm thuật Đại Nhật Càn Khôn, thì tu vi của các ngươi rất có thể sẽ siêu việt hơn Sở Thiên Ca.
Dương Kỳ nói một câu, một lần nữa làm cho bốn người khiếp sợ.
Bốn người mở to hai mắt nhìn Dương Kỳ, không hiểu vì sao.
Thế nhưng Dương Kỳ mỉm cười, cầm Thái Dương bảo thạch nói.
Đại Nhật Càn Khôn Kiếm chuyên môn hấp thu tinh hoa của mặt trời, ngưng tụ đại nhật kiếm hồn, hiện tại chúng ta có thái dương bảo thạch, vậy chẳng khác nào giảm đi rất nhiều nam khổ tu. Còn bộ kim lũ ngọc y này chúng ta có thể cống hiến cho học viện, thu lấy một số điểm công lao đủ để đổi lấy một bộ bí quyết tu luyện Đại Nhật Càn Khôn Kiếm.
Lý Hạc nói một cách chậm rãi, hắn muốn sao hành động luôn có lợi ích cao nhất.
Được, cứ quyết định như vậy đi, chúng ta lập tức trở về học viện luyện hóa những thu hoạch của mình, chờ thêm một thời gian khi tin đồ quan đi, chúng ta liền đem kim lũ ngọc y và yêu hạch của 'Hoài Âm vương' đổi lấy điểm công lao.
Dương Kỳ nói.
Sau khi 5 người thương lượng một hồi, liền rời khỏi Sát Thi sơn mạch về học viện Thiên Vị.
Sát Thi sơn mạch cách học viện Thiên Vị cũng không xa cho lắm, cho nên đám người Dương Kỳ rất nhanh đã về tới học viện, ai nấy cũng tiến hành bế quan tu luyện.
Đệ tử ngoại viện phúc lợi cao hơn rất nhiều so với đệ tử tạp dịch, tuy rằng Tụ Linh Trận không bằng Tụ Nguyên Trận lại càng không bằng Vương Đạo Khí Trận , thế nhưng vậy cũng đã đủ đối với tu vi của 5 người Dương Kỳ.
Dương Kỳ vừa đánh chết Sở Thiên Ca, tu luyện thành Địa Ngục Dung Lô , nhưng mà cong rồng mặt trời vẫn còn ở trong lò luyện, nó sẽ bị luyện hóa thành sinh mệnh tinh hoa bổn nguyên.
Thực ra hắn cũng chẳng cần bảo bối gì khác nữa cả, chỉ cần một trùng kích đến cảnh giới Đoạt Mệnh là có thể tung hoành thiên hạ.
Về phần bộ kim lũ ngọc y, hắn đã cho đám người Lý Hạc đến nghĩ biện pháp đổi thành điểm công lao.
Thời gian bất tri bất giác đã qua một tháng, chuyện Sở Thiên Ca vẫn chưa có ai trong học viện biết, bởi vì đại bộ phận đệ tử tinh anh đều xuất quỷ nhập thần, việc tu luyện mấy tháng không trở về là chuyện bình thường.
Chỉ có tụ hội 1 năm 1 lần của đệ tử tinh anh, nếu Sở Thiên Ca không quay về học viện thì sẽ khiến học viện chú ý, bắt đầu điều tra.
Khi đó, tất cả đã không còn dấu vết.
Trong một tháng thời gian này, đám người Lý Hạc lặng lẽ thông qua một loạt thủ đoạn, đem kim lũ ngọc y thông qua các đại gia tộc đổi thành một loạt bảo bối, sau đó cầm những bảo bối này cống hiến cho học viện, cuối cùng cũng đổi được điểm công lao, lại dùng điểm công lao sổ đổi lấy bí quyết tu luyện Đại Nhật Càn Khôn kiếm thuật.
Vì vậy, bốn người đều ở trong phòng liên thủ tu luyện Đại Nhật Càn Khôn Kiếm , có thái dương bảo thạch nên việc tu luyện thuận buồn xuôi gió vô cùng.
Có nhiều tinh hoa của mặt trời luyện hóa kiếm khí Đại Nhật Càn Khôn, đả thông kinh mạch bốn người, tu vi của họ đột nhiên tăng mạnh, khí công của họ đã đạt tới Khí Tông đỉnh phong.
Đại Nhật Càn Khôn Kiếm của họ hiện giờ đã có một nửa uy lực của Sở Thiên Ca.
Sở Thiên Ca tu luyện thời gian rất lâu nhưng không có Thái Dương bảo thạch phụ trợ.
Một tháng này, tiết trời đông đã qua, mặt đất dần ấm áp, mùa xuân đã tới, không khí tràn ngập sinh cơ.
Ở trong học viện Thiên Vị hoa tươi nở rộ, khắp nơi đều xinh tươi rực rỡ, giống như một biển hoa muôn màu muôn vẻ, một số hoa tươi là linh dược, phấn của những bông hoa này bay khắp học viện, lan tỏa trong không khí, ai nấy đều cảm thấy cơ thể trong lành, mát mẻ.
Đêm khuya mùa xuân.
Dương Kỳ mở cửa sổ, ngồi khoanh chân ngay ngắn ở trong phòng, trong đan điền khí hải của hắn, Địa Ngục Dung Lô đã luyện hóa con rồng mặt trời kia chỉ còn một đạo kim quang, mà trong huyết quản của Dương Kỳ, máu màu ám kim không ngừng di chuyển, thẩm thấu vào tinh hoa của mặt trời, dần trở nên rực rỡ, lực lượng ngày càng lớn mạnh.
Có một số lượng lớn sinh mệnh tinh hoa bổn nguyên tiến vào vi hạt thứ 12, thời khắc nó thức tỉnh sắp tới rồi.
Động tác hít thở của hắn cũng tạo thành một dòng suối chân khí, vô số phấn của hoa linh dược với màu sắc mẽ miều hội tụ thành một con sông dài tiến vào trong cơ thể Dương Kỳ, toàn bộ đều bị hắn luyện hóa.
Mà trước mặt Dương Kỳ có để đủ loại yêu hạch.
Mỗi một loại yêu hạch đều phát tán ra một lượng sinh cơ cường đại.
Hắn cầm một viên yêu hạch vứt vào trong miệng.
Viên yêu hạch kia được chân khí của hắn vận chuyển, trực tiếp di chuyển và trong Địa Ngục Dung Lô, biến thành tinh hoa chân khí nguyên thủy!
Nuốt sống yêu hạch!
Loại tình huống này nếu để cho cao thủ cảnh giới Đoạt Mệnh nhìn thấy, chắc phải vô cùng sợ hãi, tưởng hắn là Ma thần.
/1602
|