Editor: Wave Literature
Nhìn thấy cô cuối cùng cũng khiêu khích được Lâm Giang nói với cô, Lâm Tâm Ý hạnh phúc nói, "Đúng vậy. Tao sẽ đến Tây An và Trùng Khánh để chơi. Tao đã đặt vé máy bay và chỗ ở rồi. Mày với Yến Yến có muốn đi cùng không?"
Thay vì đáp ứng lời mời của Lâm Tâm Ý thì Lâm Giang thản nhiên nhìn và tiếp tục, "À có một điều tôi quên nói với chị."
Lâm Tâm Ý: "Chuyện gì?"
"Vừa nãy, mẹ và cha đã nói trong WeChat nhóm là quan hệ với đối tác đã xảy ra chút trục trặc mà họ đã từng thương lượng trước đó nên họ dự định sẽ quay trở về Bắc Kinh để giải quyết. Tình cờ tôi nói với họ là chị vừa quay trở về từ Mỹ nên họ quyết tịnh sẽ giao nhiệm vụ này cho chị. Như vậy thì họ không cần phải quay trở về nữa…"
Nhìn thấy khuôn mặt vỡ mộng của Lâm Tâm Ý thì Lâm Giang cố ý dừng lại nhấn nhá cho có hiệu quả hơn trước khi thả một quả bom xuống cho cô, "…Còn nữa, vì mối quan hệ hợp tác này đã được ký kết và đã thực hiện thanh toán nên chị sẽ không thể nhận được bất cứ tiền hoa hồng nào từ nó cả. Tôi nghĩ cha mẹ sẽ gọi điện cho chị sớm đấy…"
Và ngay sau khi Lâm Giang vừa dứt lời thì điện thoại của Lâm Tâm Ý bắt đầu rung lên.
Phản chiếu trên màn hình điện thoại là dòng chữ "Mẹ yêu quí".
Nhanh chóng Lâm Tâm Ý bắt lấy điện thoại. "Dạ, thưa mẹ. Con vừa quay lại ạ. Dạ, hôm qua là sinh nhật của Yến Yến. Dạ rồi. Được ạ. Con ổn. Không có gì ạ. Con sẽ đến công ty vào ngày mai ạ…"
Trong lúc Lâm Tâm Ý nghe điện thoại thì Lâm Giang rảnh rỗi đi xuống cầu thang.
Ừm, dám đấu với tôi sao? Cho dù chị đã ăn nhiều cơm hơn tôi ba năm thì chị vẫn non nớt nhiều lắm…
Nhìn thấy cô cuối cùng cũng khiêu khích được Lâm Giang nói với cô, Lâm Tâm Ý hạnh phúc nói, "Đúng vậy. Tao sẽ đến Tây An và Trùng Khánh để chơi. Tao đã đặt vé máy bay và chỗ ở rồi. Mày với Yến Yến có muốn đi cùng không?"
Thay vì đáp ứng lời mời của Lâm Tâm Ý thì Lâm Giang thản nhiên nhìn và tiếp tục, "À có một điều tôi quên nói với chị."
Lâm Tâm Ý: "Chuyện gì?"
"Vừa nãy, mẹ và cha đã nói trong WeChat nhóm là quan hệ với đối tác đã xảy ra chút trục trặc mà họ đã từng thương lượng trước đó nên họ dự định sẽ quay trở về Bắc Kinh để giải quyết. Tình cờ tôi nói với họ là chị vừa quay trở về từ Mỹ nên họ quyết tịnh sẽ giao nhiệm vụ này cho chị. Như vậy thì họ không cần phải quay trở về nữa…"
Nhìn thấy khuôn mặt vỡ mộng của Lâm Tâm Ý thì Lâm Giang cố ý dừng lại nhấn nhá cho có hiệu quả hơn trước khi thả một quả bom xuống cho cô, "…Còn nữa, vì mối quan hệ hợp tác này đã được ký kết và đã thực hiện thanh toán nên chị sẽ không thể nhận được bất cứ tiền hoa hồng nào từ nó cả. Tôi nghĩ cha mẹ sẽ gọi điện cho chị sớm đấy…"
Và ngay sau khi Lâm Giang vừa dứt lời thì điện thoại của Lâm Tâm Ý bắt đầu rung lên.
Phản chiếu trên màn hình điện thoại là dòng chữ "Mẹ yêu quí".
Nhanh chóng Lâm Tâm Ý bắt lấy điện thoại. "Dạ, thưa mẹ. Con vừa quay lại ạ. Dạ, hôm qua là sinh nhật của Yến Yến. Dạ rồi. Được ạ. Con ổn. Không có gì ạ. Con sẽ đến công ty vào ngày mai ạ…"
Trong lúc Lâm Tâm Ý nghe điện thoại thì Lâm Giang rảnh rỗi đi xuống cầu thang.
Ừm, dám đấu với tôi sao? Cho dù chị đã ăn nhiều cơm hơn tôi ba năm thì chị vẫn non nớt nhiều lắm…