Editor: Wave Literature
Mình cũng không phải người câm, nhưng cớ sao Giang Nguyệt lại hỏi mình như thế?
Thi Yến nhìn Giang Nguyệt bằng ánh mắt khó hiểu và gật mạnh đầu để đáp trả. Cuối cùng cô cũng nuốt hết miếng dưa hấu vào bụng và cô trả lời, "Mình nghe mà" rồi tiếp tục gặm thêm một miếng dưa hấu khác.
Hà Điền Điền: "Trời cái phản ứng ngốc nghếch gì thế này? Là chạy marathon 10 km đó, bà cô thân mến của tôi ơi, là 10 km đấy! Đấy là chưa kể đến nó là chuyên môn của Tần Nhất Nhiên. Nên cậu chắc chắn sẽ thua!"
"Ồ. Vậy mình sẽ cho cậu một phản ứng tốt hơn sau khi cô ta đánh bại mình!" Thi Yến trả lời giữa những tiếng nhai từ miếng dưa hấu này đến miếng dưa hấu khác.
Giang Nguyệt cất tiếng và kêu lên, "Thi! Yến! Cái đồ tham ăn nhà cậu!"
"Bình tĩnh, bình tĩnh nào…" Giữ chặt lấy đĩa dưa hấu của mình, Thi Yến ngồi co rúm tránh khỏi Giang Nguyệt đang tức giận và nhẹ nhàng nói, "…Không phải chúng mình còn vài ngày nữa mới đến Cuộc thi Thể thao à? Bọn mình sẽ nói về nó sau. Bây giờ thì nhanh nhanh ăn hết mấy miếng dưa hấu nào, nếu các cậu mà để nó ở ngoài quá lâu thì nó sẽ hết ngon mất…"
Có thể Giang Nguyệt bị nổi giận bởi phản ứng đáng thất vọng của Thi Yến nên cô ấy cắt một miếng dưa hấu thật to và cắn một cái thật mạnh.
Hà Điền Điền cũng bất lực lắc đầu và cầm một miếng dưa hấu lên.
Nếu so sánh thì Lăng Nộ An là người duy nhất vẫn giữ được bình tĩnh trong tình huống này. Cô ấy chọn ngay một miếng dưa hấu ít hạt nhất rồi chậm rãi nhâm nhi.
Mình cũng không phải người câm, nhưng cớ sao Giang Nguyệt lại hỏi mình như thế?
Thi Yến nhìn Giang Nguyệt bằng ánh mắt khó hiểu và gật mạnh đầu để đáp trả. Cuối cùng cô cũng nuốt hết miếng dưa hấu vào bụng và cô trả lời, "Mình nghe mà" rồi tiếp tục gặm thêm một miếng dưa hấu khác.
Hà Điền Điền: "Trời cái phản ứng ngốc nghếch gì thế này? Là chạy marathon 10 km đó, bà cô thân mến của tôi ơi, là 10 km đấy! Đấy là chưa kể đến nó là chuyên môn của Tần Nhất Nhiên. Nên cậu chắc chắn sẽ thua!"
"Ồ. Vậy mình sẽ cho cậu một phản ứng tốt hơn sau khi cô ta đánh bại mình!" Thi Yến trả lời giữa những tiếng nhai từ miếng dưa hấu này đến miếng dưa hấu khác.
Giang Nguyệt cất tiếng và kêu lên, "Thi! Yến! Cái đồ tham ăn nhà cậu!"
"Bình tĩnh, bình tĩnh nào…" Giữ chặt lấy đĩa dưa hấu của mình, Thi Yến ngồi co rúm tránh khỏi Giang Nguyệt đang tức giận và nhẹ nhàng nói, "…Không phải chúng mình còn vài ngày nữa mới đến Cuộc thi Thể thao à? Bọn mình sẽ nói về nó sau. Bây giờ thì nhanh nhanh ăn hết mấy miếng dưa hấu nào, nếu các cậu mà để nó ở ngoài quá lâu thì nó sẽ hết ngon mất…"
Có thể Giang Nguyệt bị nổi giận bởi phản ứng đáng thất vọng của Thi Yến nên cô ấy cắt một miếng dưa hấu thật to và cắn một cái thật mạnh.
Hà Điền Điền cũng bất lực lắc đầu và cầm một miếng dưa hấu lên.
Nếu so sánh thì Lăng Nộ An là người duy nhất vẫn giữ được bình tĩnh trong tình huống này. Cô ấy chọn ngay một miếng dưa hấu ít hạt nhất rồi chậm rãi nhâm nhi.