Editor: Wave Literature
Bạn cùng phòng với Thi Yến không tham gia sự kiện nào vào buổi chiều, nhưng vì còn là sinh viên năm nhất, nên họ bị giáo viên kiểm tra điểm danh nghiêm ngặt hơn. Do vậy, sinh viên năm nhất cũng không dám tụ tập quanh sân như các sinh viên năm 3 và năm 4.
Hà Điền Điền và Giang Nguyệt dường như vẫn chưa nghỉ ngơi đủ trong phòng kí túc xá, nên khi vừa đến sân vận động, hai người gấp áo sơ mi và gối lên đầu hai người kia để nghỉ ngơi.
Lúc này, Lăng Nộ An vẫn đang chú tâm đọc cuốn sách mà cô vẫn chưa xem xong từ hôm qua.
Thi Yến thì theo dõi cuộc thi một cách uể oải, cô chống tay đỡ lấy đầu và nhận thấy giờ vẫn chưa có gì đáng để chú ý, nên cô rút điện thoại ra và vào tài khoản trò chơi.
Rất hiếm khi thấy toàn bộ nhóm [Sexy and Frisky] đăng nhập chơi vào ban ngày, nên Thi Yến thấy có chút bất ngờ khi phát hiện [111111] đang online
[111111] đã tham gia chơi được 27 phút rồi.
Thi Yến không biết lúc nào anh mới xong việc, nên cô quyết định tự chơi một vòng trước. Nhưng khi cô vừa mới quay lại sảnh chính để chọn bản đồ và tham gia chơi, một thông báo bất thình lình xuất hiện trên màn hình: [111111] đã mời cô vào một phòng.
Không chút do dự, Thi Yến nhấn nút đồng ý lời mời.
Vì hiện tại cô không mang tai nghe theo, và do đang ở giữa Đại hội Thể thao ồn ào, cô đã chọn nhắn tin thay vì gọi trực tiếp: [Thật hiếm khi thấy huynh online vào buổi chiều.]
[111111] chỉ trả lời cô bằng hai con số đơn giản: [56.]
Lần này, Thi Yến thực sự không giải mã được ý nghĩa của số 56, vì vậy cô gõ [?] và nhấn gửi. Nhưng sau một hồi chăm chú nhìn màn hình, cô chợt nhận ra là mình bị lây nhiễm thói quen của Mister. Numbers. Thay vì gõ tin nhắn để hỏi, cô lại quá lười đến nỗi chỉ sử dụng dấu chấm câu. Ngay lập tức, bàn tay cô lại lướt trên bàn phím và gửi thêm một câu hỏi:
[Điều đó có nghĩa là gì?]
Đến lúc này, hai người đã đăng kí thành công một lượt chơi và cùng xuất hiện trên máy bay. Cuối cùng màn hình cũng xuất hiện tin nhắn của [111111]: [Chán.]
56, chán… Hai cái này nghe cũng khá giống nhau.
Ngoài việc sử dụng dấu chấm câu, Mister Number thậm chí còn sử dụng các con số thay cho ý nghĩa nội dung tin nhắn…
Thật sự, mình còn có thể nói gì được đây? Sau tất cả thì, Mister Number vẫn là Mister Number mà…
Trong lúc Thi Yến vẫn đang mải suy nghĩ, cô và [111111] đã hạ cánh xuống đất, và họ bắt đầu cướp bóc thiết bị để bổ sung trang bị.
Tương tự như các trận đấu cặp hai người đã chơi trước đó, họ chọn hạ cạnh tại một nơi hẻo lánh. Mặc dù Thi Yến không hề nghe thấy âm thanh trong trò chơi do bị lấn át bởi tiếng ồn từ phía sân vận động, cô vẫn thấy phần cướp bóc thiết bị này có chút thú vị.
Đấu ba trận liên tiếp, Mister. Numbers đã chu đáo mang thêm hai phần gà của hai người cho bữa tối.
Vào trận thứ tư, khi chỉ còn năm phút nữa là kết thúc, Mister Numbers bất ngờ tiến vào một căn phòng và ẩn mình, rồi đột nhiên anh ngừng di chuyển.
Khi khu vực màu xanh đang dần tiếp cận đến họ, anh gõ một tin nhắn hướng dẫn Thi Yến đều khiển xe và chở anh đến nơi an toàn.
Thi Yến vốn đã biết lái xe, nhưng kĩ năng lái xe của cô lại là một chuyện khác. Vào đến vùng an toàn ở tận phút cuối, lúc này họ đã hoàn toàn kiệt sức trong tình trạng kề cận cái chết bởi khả năng lái xe "anh dũng" hơn người của cô.
Thi Yến nhanh chóng tìm thấy một nơi trốn để chữa lành vết thương.
Khi thanh năng lượng của cô đã được nạp đầy, cô quay lại và thấy của [111111] vẫn ở mức thấp một cách nguy hiểm, vì vậy cô đã gửi một vài [?].
Nhưng một hồi sau, vẫn chưa thấy câu trả lời từ phía anh.
Thấy vậy, cô bắt đầu gõ: Sức khỏe của anh…
Trước khi kịp gõ hết tin nhắn, cô để ý thấy một kí hiệu âm thanh nhỏ đang nhấp nháy bên cạnh cái tên [111111].
Điều này có nghĩa tài khoản anh đang bật trò chuyện bằng giọng nói và anh đang nói vào micro.
Có phải anh ấy đang muốn nói gì với mình không?
Thi Yến nhanh chóng đưa điện thoại lên tai, nhưng do nơi đây lại quá ồn ào đến nỗi cô không hề nghe thấy [111111] đang nói gì. Bởi vậy, cô quyết định bật micro lên và đưa điện thoại kề sát miêng, "Anh vừa nói gì vậy? Tôi nghe không rõ."
Sau khi Thi Yến vừa dứt lời, một thông báo mới bắt đầu vang lên trên bục giảng, "Tiếp theo là cuộc thi chạy nước rút 100m cho nam. Những thí sinh đăng kí gồm có Lâm Giang, Trương Dương…"
Lo rằng mình sẽ bỏ lỡ những lời nói của [111111], Thi Yến vội vàng đưa điện sát vào tai, nhưng cô chỉ nghe thấy những câu đang được lặp lại từ đầu bên kia, "Tiếp theo là cuộc thi chạy nước rút 100m cho nam. Những thí sinh đăng kí gồm có Lâm Giang, Trương Dương…"
Bạn cùng phòng với Thi Yến không tham gia sự kiện nào vào buổi chiều, nhưng vì còn là sinh viên năm nhất, nên họ bị giáo viên kiểm tra điểm danh nghiêm ngặt hơn. Do vậy, sinh viên năm nhất cũng không dám tụ tập quanh sân như các sinh viên năm 3 và năm 4.
Hà Điền Điền và Giang Nguyệt dường như vẫn chưa nghỉ ngơi đủ trong phòng kí túc xá, nên khi vừa đến sân vận động, hai người gấp áo sơ mi và gối lên đầu hai người kia để nghỉ ngơi.
Lúc này, Lăng Nộ An vẫn đang chú tâm đọc cuốn sách mà cô vẫn chưa xem xong từ hôm qua.
Thi Yến thì theo dõi cuộc thi một cách uể oải, cô chống tay đỡ lấy đầu và nhận thấy giờ vẫn chưa có gì đáng để chú ý, nên cô rút điện thoại ra và vào tài khoản trò chơi.
Rất hiếm khi thấy toàn bộ nhóm [Sexy and Frisky] đăng nhập chơi vào ban ngày, nên Thi Yến thấy có chút bất ngờ khi phát hiện [111111] đang online
[111111] đã tham gia chơi được 27 phút rồi.
Thi Yến không biết lúc nào anh mới xong việc, nên cô quyết định tự chơi một vòng trước. Nhưng khi cô vừa mới quay lại sảnh chính để chọn bản đồ và tham gia chơi, một thông báo bất thình lình xuất hiện trên màn hình: [111111] đã mời cô vào một phòng.
Không chút do dự, Thi Yến nhấn nút đồng ý lời mời.
Vì hiện tại cô không mang tai nghe theo, và do đang ở giữa Đại hội Thể thao ồn ào, cô đã chọn nhắn tin thay vì gọi trực tiếp: [Thật hiếm khi thấy huynh online vào buổi chiều.]
[111111] chỉ trả lời cô bằng hai con số đơn giản: [56.]
Lần này, Thi Yến thực sự không giải mã được ý nghĩa của số 56, vì vậy cô gõ [?] và nhấn gửi. Nhưng sau một hồi chăm chú nhìn màn hình, cô chợt nhận ra là mình bị lây nhiễm thói quen của Mister. Numbers. Thay vì gõ tin nhắn để hỏi, cô lại quá lười đến nỗi chỉ sử dụng dấu chấm câu. Ngay lập tức, bàn tay cô lại lướt trên bàn phím và gửi thêm một câu hỏi:
[Điều đó có nghĩa là gì?]
Đến lúc này, hai người đã đăng kí thành công một lượt chơi và cùng xuất hiện trên máy bay. Cuối cùng màn hình cũng xuất hiện tin nhắn của [111111]: [Chán.]
56, chán… Hai cái này nghe cũng khá giống nhau.
Ngoài việc sử dụng dấu chấm câu, Mister Number thậm chí còn sử dụng các con số thay cho ý nghĩa nội dung tin nhắn…
Thật sự, mình còn có thể nói gì được đây? Sau tất cả thì, Mister Number vẫn là Mister Number mà…
Trong lúc Thi Yến vẫn đang mải suy nghĩ, cô và [111111] đã hạ cánh xuống đất, và họ bắt đầu cướp bóc thiết bị để bổ sung trang bị.
Tương tự như các trận đấu cặp hai người đã chơi trước đó, họ chọn hạ cạnh tại một nơi hẻo lánh. Mặc dù Thi Yến không hề nghe thấy âm thanh trong trò chơi do bị lấn át bởi tiếng ồn từ phía sân vận động, cô vẫn thấy phần cướp bóc thiết bị này có chút thú vị.
Đấu ba trận liên tiếp, Mister. Numbers đã chu đáo mang thêm hai phần gà của hai người cho bữa tối.
Vào trận thứ tư, khi chỉ còn năm phút nữa là kết thúc, Mister Numbers bất ngờ tiến vào một căn phòng và ẩn mình, rồi đột nhiên anh ngừng di chuyển.
Khi khu vực màu xanh đang dần tiếp cận đến họ, anh gõ một tin nhắn hướng dẫn Thi Yến đều khiển xe và chở anh đến nơi an toàn.
Thi Yến vốn đã biết lái xe, nhưng kĩ năng lái xe của cô lại là một chuyện khác. Vào đến vùng an toàn ở tận phút cuối, lúc này họ đã hoàn toàn kiệt sức trong tình trạng kề cận cái chết bởi khả năng lái xe "anh dũng" hơn người của cô.
Thi Yến nhanh chóng tìm thấy một nơi trốn để chữa lành vết thương.
Khi thanh năng lượng của cô đã được nạp đầy, cô quay lại và thấy của [111111] vẫn ở mức thấp một cách nguy hiểm, vì vậy cô đã gửi một vài [?].
Nhưng một hồi sau, vẫn chưa thấy câu trả lời từ phía anh.
Thấy vậy, cô bắt đầu gõ: Sức khỏe của anh…
Trước khi kịp gõ hết tin nhắn, cô để ý thấy một kí hiệu âm thanh nhỏ đang nhấp nháy bên cạnh cái tên [111111].
Điều này có nghĩa tài khoản anh đang bật trò chuyện bằng giọng nói và anh đang nói vào micro.
Có phải anh ấy đang muốn nói gì với mình không?
Thi Yến nhanh chóng đưa điện thoại lên tai, nhưng do nơi đây lại quá ồn ào đến nỗi cô không hề nghe thấy [111111] đang nói gì. Bởi vậy, cô quyết định bật micro lên và đưa điện thoại kề sát miêng, "Anh vừa nói gì vậy? Tôi nghe không rõ."
Sau khi Thi Yến vừa dứt lời, một thông báo mới bắt đầu vang lên trên bục giảng, "Tiếp theo là cuộc thi chạy nước rút 100m cho nam. Những thí sinh đăng kí gồm có Lâm Giang, Trương Dương…"
Lo rằng mình sẽ bỏ lỡ những lời nói của [111111], Thi Yến vội vàng đưa điện sát vào tai, nhưng cô chỉ nghe thấy những câu đang được lặp lại từ đầu bên kia, "Tiếp theo là cuộc thi chạy nước rút 100m cho nam. Những thí sinh đăng kí gồm có Lâm Giang, Trương Dương…"
/297
|